← Ch.1494 | Ch.1496 → |
Kỷ Ninh không chút thương tình:
- Chết đi!
Ầm!
Đôi cánh vàng xinh đẹp xuất hiện trên đầu Kỷ Ninh, vô số kiếm quang tia chớp vòng quanh hắn, nháy mắt biến thành Âm Dương thế giới hỗn độn to lớn hoàn toàn bao lấy túi vải.
Ầm!
Ảnh chiếu thế giới to lớn giáng lâm, trong thế giới có các sơn mạch, sông ngòi hồ nước, thảo nguyên sa mạc rõ ràng. Cự Kiếm sơn ở chính giữa thế giới khiến người sinh ra lòng kính sợ, thế giới ảnh chiếu to lớn hoàn toàn kết hợp với Âm Dương thế giới hỗn độn.
Phụp phụp phụp!
Túi vải màu trắng chợt rách toạc.
Dạ Tuyền Đế Quân biến ra nguyên hình:
- Sao có thể như vậy?
Đối diện Âm Dương thế giới hỗn độn, thế giới ảnh chiếu cùng nghiền áp làm Dạ Tuyền Đế Quân sinh ra lòng sợ hãi.
Trước khi nhận nhiệm vụ Phi Tuyết Thành Chủ để nói rõ thực lực của Kỷ Ninh. Đám già tà ác Dạ Tuyền Đế Quân ghi nhớ kỹ, lão chưa bao giờ sơ sẩy chút chuyện nhỏ, không thì đã chẳng sống đến hiện giờ. Nhưng Dạ Tuyền Đế Quân có cẩn thận đến mấy cũng không ngờ Bắc Minh Đạo Quân chỉ dựa vào bí thuật đã mạnh mẽ đến nhường này.
Bí thuật như vậy, thế giới ảnh chiếu là thứ Dạ Tuyền Đế Quân chưa từng thấy, lão dám nói trong Thánh Thành Chi Chủ tính luôn đám già lão quái vật ẩn cư chưa chắc có ai bí thuật ngang ngửa với Bắc Minh Đạo Quân. Dù có người đó cũng không nhiều hơn ba người.
Xoẹt!
Đối diện thế giới kiếm đạo đáng sợ như vậy Dạ Tuyền Đế Quân không thể giữ thần thể được, lão biến thành khói đen thui như mực.
Khói đen tràn ngập tà ác hốt hoảng chạy trốn.
Đây là thủ đoạn thân bất tử của Dạ Tuyền Đế Quân, lão ỷ vào nó mới sống đến lúc này.
- Trốn!
Sau khi hóa thành khói đen Dạ Tuyền Đế Quân định xé rách thời không.
- Có chuyện gì? Tại sao không trốn được?
Dạ Tuyền Đế Quân cảm giác thời không xung quanh hoàn toàn đông lại, bị trấn áp. Dạ Tuyền Đế Quân không biết rằng khi Chung Cực Kiếm Đạo đến đệ tam trọng Kỷ Ninh đã có thể dễ dàng xé rách thời không, giờ lên đệ tứ trọng,Chung Cực Kiếm Đạo chi Âm Dương thức khống chế lĩnh vực thời không cực mạnh, hoàn toàn trấn áp thời không. Trừ phi đạo này hơn hẳn Kỷ Ninh không thì chẳng thể xé rách, muốn vượt qua hắn phải đến đẳng cấp Chúa Tể mới được.
Dạ Tuyền Đế Quân muốn sử dụng báu vật chạy trốn thử xem nhưng không kịp:
- Báu vật!
Kỷ Ninh hóa thành luồng sáng truy sát Dạ Tuyền Đế Quân vừa thi triển ra thuật Tâm Lực Diệt Tuyệt:
- Diệt Tuyệt!
Vèo!
Thuật Tâm Lực Diệt Tuyệt lặng lẽ xẹt qua không trung trùng kích khói đen chạy trốn.
- A!
Dạ Tuyền Đế Quân cảm giác ý diệt tuyệt đáng sợ đánh vào hồn phách chân linh. Tâm Lực của Kỷ Ninh bây giờ mạnh hơn trước một mảng lớn, được uy năng mới. Đỉnh Đạo Quân bình thường không ngăn cản được, nhưng Dạ Tuyền Đế Quân tu hành pháp môn tà ác thành tựu Đế Quân, sống qua năm tháng vô tận có đạo tâm cực kỳ đáng sợ, lão đỡ được một kích của Kỷ Ninh.
Vù!
Sau thuật Tâm Lực Diệt Tuyệt là thuật Huyễn Tinh.
Lần này Dạ Tuyền Đế Quân không ngăn được đã bị cuốn vào ảo cảnh.
Khói đen điên cuồng chạy trốn bỗng chậm lại, khói đen dần đông đặc. Ý thức của Dạ Tuyền Đế Quân bị cuốn vào ảo cảnh, không có ý thức khống chế thì thân bất tử cũng bắt đầu mất kiểm soát.
Kỷ Ninh đã truy sát đến nơi:
- Chết đi~
Kỷ Ninh không chút nương tình thi triển ra sát chiêu, sáu thanh Bắc Hồng kiếm chém ra.
Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng thức!
Tâm kiếm thuật thức thứ mười hai: Kiếm Như Triều!
Tựa như sóng triều hung dũng, mỗi đường kiếm của Kỷ Ninh vừa giống sóng triều hung dũng vừa như núi lửa tuôn trào đánh vào khói đen. Nguy hiểm chết chóc khiến Dạ Tuyền Đế Quân có đạo tâm cực mạnh vùng vẫy thoát khỏi ảo cảnh.
Trong khoảnh khắc Dạ Tuyền Đế Quân vùng thoát khỏi ảo cảnh tỉnh táo lại, lão thấy sáu sóng triều kiếm đáng sợ ập đến:
- Đây là...!
Khoảnh khắc đó Dạ Tuyền Đế Quân tuyệt vọng.
Kiếm cắt nát thân bất tử, trước khi Dạ Tuyền Đế Quân tỉnh táo khỏi ảo giác thì thân bất tử đã tan biến ba mươi phần trăm, dù bây giờ lão tỉnh táo lại cố gắng khống chế nhưng rồi nhận ra không thể chống cự sát chiêu như vậy.
Dạ Tuyền Đế Quân tuyệt vọng rít gào:
- Đế Quân, ngươi lừa ta! Hắn mà yếu hơn ngươi một bậc gì chứ,hắn mạnh hơn ngươi rất nhiều! Thân bất tử của ta không thể ngăn cản, đây chắc chắn là thực lực đỉnh cao nhất trong Thánh Thành Chi Chủ, hai vị lãnh tụ Đạo Minh cỡ này là cùng.
Dạ Tuyền Đế Quân không thể nào chống cự kiếm chiêu như vậy, thân bất tử không thể trừ đi lực công kích đó, đã vượt qua phạm trù ngăn cản của lão.
Như thân bất tử của Cửu Trần đối diện Phi Tuyết Thành Chủ phỏng chừng sẽ bị giết trong vòng mười đao.
Thân bất tử của Dạ Tuyền Đế Quân tốt hơn Cửu Trần chút, nhưng sáu thanh kiếm của Kỷ Ninh quá đáng sợ, lão không đỡ nổi sáu đường kiếm này.
Xoẹt!
Nói thì chậm nhưng thật ra Kỷ Ninh chém kiếm mau biết bao.
Sáu kiếm quang như sóng triều quét qua, khói đen đều tan biến. Trước khi chết Dạ Tuyền Đế Quân tỉnh táo lại, không kịp vùng vẫy đã bị xóa sổ.
Một thế hệ ma đầu tuyệt thế Dạ Tuyền Đế Quân sống qua năm tháng vô tận cứ thế chết trong tay Kỷ Ninh, trở thành người thứ nhất chết khi Kỷ Ninh bày ra mũi nhọn tuyệt thế.
- Hừ!
Thần kiếm vào vỏ, hết thảy thành gió mây.
Mọi thứ giữa hư không biến mất, chỉ còn mình Kỷ Ninh đứng đó.
Các Đạo Quân phụ trách trông chừng lối ra đường hầm thời không bên trên Phi Trần tinh đều ngước nhìn đại chiến trên cao.
- Có chuyện gì?
- Nhìn kia, thế giới kiếm quang to lớn đó là sao?
Lúc trước bọn họ chỉ thấy Kỷ Ninh, Dạ Tuyền Đế Quân chạm mặt giữa hư không rồi lao vào đánh nhau, ngoài ra họ không thấy cảnh tượng lúc đánh, chỉ trông thấy vô số kiếm quang Âm Dương thế giới hỗn độn to lớn.
Rất nhanh thế giới kiếm quang biến mất, Dạ Tuyền Đế Quân cũng mất, chỉ còn Kỷ Ninh mặc áo trắng ở đó.
Kỷ Ninh xé rách thời không cất bước rời đi:
- Đi!
Đám Đạo Quân trên Phi Trần tinh bàn tán.
- Dạ Tuyền Đế Quân đâu?
- Mới đầu còn thấy Dạ Tuyền Đế Quân mà, sao biến mất rồi.
- Không lẽ Dạ Tuyền Đế Quân đánh thua?
- Hừm, chắc chiến thua, biết không đánh lại nên chạy rồi.
Bọn họ không dám tưởng tượng Dạ Tuyền Đế Quân sẽ bị giết, vì lão sống đã quá lâu, mấy lão già này rất khó chết. Chỉ có một đám tồn tại đỉnh cao nhất Vô Tận Cương Vực ra tay mới có cơ may.
Nhưng sự thật là Kỷ Ninh bây giờ đã thuộc hàng đỉnh nhất Vô Tận Cương Vực, đủ so sánh với hai vị lãnh tụ Đạo Minh.
Trong một điện phòng Phi Tuyết Thánh Thành.
Bốn bóng người ngồi quanh cái bàn, là pháp thân của Phi Tuyết Thành Chủ và ba vị Đế Quân dưới trướng. Các pháp thân tụ tập lại để chớp mắt truyền tình báo.
← Ch. 1494 | Ch. 1496 → |