← Ch.1535 | Ch.1537 → |
Huyết Vân Đế Quân nhìn Kim Tự Đế Quân:
- Kim Tự huynh biết Phi Tuyết chết như thế nào không? Hãy nghe ta nói tỉ mỉ.
Huyết Vân Đế Quân kể lại tin tức thật kỹ càng.
Kim Tự Đế Quân lộ vẻ hoảng sợ:
- Vực giới phi chu rơi vào tay Bắc Minh Đạo Quân? Chuyện này có thật không?
Mới hỏi xong Kim Tự Đế Quân im miệng, vì vừa rồi đối phương đã lập lời thề bản mệnh.
Kim Tự Đế Quân cảm thấy tin tức này quá rung động:
- Không ngờ là vậy, Phi Tuyết có một chiếc vực giới phi chu, bây giờ rơi vào tay Bắc Minh Đạo Quân.
Vực giới phi chu, có ai không động lòng, không điên cuồng?
Báu vật của ba Chúa Tể Viêm Long vực giới cộng lại vẫn kém xa một chiếc vực giới phi chu. Phi Tuyết Thành Chủ vốn siêu may mắn, gã luôn điệu thấp nên không ai biết. Giờ Phi Tuyết Thành Chủ đã chết, vực giới phi chu rơi vào tay Kỷ Ninh. Thật ra Phi Tuyết Thành Chủ bị kẹt trong cấm chế không trốn ra được, cảm thấy mình chết chắc nên mới nói cho Huyết Vân Đế Quân pháp thân.
Huyết Vân Đế Quân nói:
- Kim Tự Đế Quân, ta hy vọng ngươi nói cho các vực giới khác của Đạo Minh biết tin này, công khai tin tức là được.
Kim Tự Đế Quân biến sắc mặt:
- Ngươi...!
Huyết Vân Đế Quân cười nói, mắt lộ tia hung tàn:
- Các ngươi chỉ cần công khai, ta tin tưởng những Chúa Tể, các đại năng sẽ không tiếc mọi giá nhanh chóng chạy tới. Kim Tự huynh, những Đế Quân chúng ta cũng là một phần của Đạo Minh, chắc Đạo Minh sẽ truyền tin giúp chúng ta?
Kim Tự Đế Quân gật đầu nói:
- Ừm!
Kim Tự Đế Quân là lãnh tụ Đạo Minh, làm việc phải theo quy tắc Đạo Minh đặt ra. Đế Quân của Đạo Minh nếu có yêu cầu truyền tin thì...
Kim Tự Đế Quân nói:
- Ta sẽ truyền tin khiến liên minh mười sáu vực giới quanh Đạo Minh đều biết. Nhưng Bắc Minh cũng là một thành viên Đạo Minh, ta phải cho hắn biết.
Một nơi cách Viêm Long vực giới vô cùng xa xôi có một vực giới tên là Bí Ma vực giới. Vô số tu hành giả sống tại đây, văn minh phồn hoa không thua gì Viêm Long vực giới.
Bí Ma vực giới có một ngôi sao rất đặc biệt tên là Thanh Dương tinh.
Thanh Dương tinh có đường kính hơn mười ức dặm, màu đen, nói là ngôi sao thật ra là một binh khí chiến tranh mà văn minh Tây Tư tộc tốn bao nhiêu tiền của luyện chế ra, mức độ quý giá hơn xa vực giới phi chu. Lúc chiến tranh thượng cổ Tây Tư tộc thua trận, binh khí chiến tranh khổng lồ này rơi vào tay một vị đại năng giả Đạt Phong Lĩnh Chủ.
Vèo!
Trên Thanh Dương tinh đôi khi có luồng sáng bay ra, thỉnh thoảng có ánh sáng bay vào Thanh Dương tinh.
Bởi vì quanh trăm ức dặm Thanh Dương tinh bị áp chế vô hình, cấm xuyên qua không gian thời gian, nên chỉ có thể bay.
Vèo!
Một luồng sáng bay vào Thanh Dương tinh, sau khi đáp xuống hóa thành hình người, là một lão nhân áo trắng.
Lão nhân áo trắng ngước nhìn đỉnh ngọn núi cao ở phía xa, trên đỉnh thấp thoảng viện lạc.
Lão nhân cất bước lắc người đến chân núi, nói nhanh với một bức tượng dị thú bằng đá:
- Nhị sư huynh, xin hãy truyền lời, ta muốn gặp sư tôn!
Mí mắt tượng đá nhúc nhích, miệng phát ra âm thanh:
- Thất sư đệ đến? Ta đang ở chỗ sư tôn, cùng sư tôn uống rượu. A, sư tôn kêu sư đệ qua.
Lão nhân áo trắng cười, bước lên ngọn núi lớn đi rất nhanh, chẳng mấy chốc đã lên đỉnh núi.
Trên đỉnh núi có các viện lạc nằm rải rác như thôn xóm phàm nhân bình thường.
Lão nhân áo trắng nhanh chóng đến trước cửa một viện lạc nằm ở nơi cao nhất.
Trong cửa vọng ra tiếng kêu:
- Thiên Mang vào đi!
- Vâng!
Lão nhân áo trắng đẩy cửa vào. Trong sân yên tĩnh đặt một cái bàn, một già một trẻ ngồi cạnh bàn. Người già thì tóc rối xù, râu ria lộn xộn, lông mày dính vào nhau. Người trẻ là một thiếu niên mập mạp, tay cầm miếng thịt to vừa nhai ngồm ngoàm vừa nốc rượu.
Lão nhân áo trắng cung kính chào:
- Sư tôn, nhị sư huynh.
Lão nhân lôi thôi, tiểu tử mập nhìn không đáng tin thật ra là tồn tại đứng trên đỉnh cao nhất Bí Ma vực giới.
Lão nhân lôi thôi là Đạt Phong Lĩnh Chủ nổi tiếng như cồn, danh tiếng lan xa, nhiều đại năng tôn làm thủ lĩnh tối cao của liên minh mười sáu vực giới, quản lý Thanh Dương tinh.
Đạt Phong Lĩnh Chủ là Dị Vũ Trụ Chi Chủ cực kỳ cường đại, vào thời chiến tranh thượng cổ đã lập công lao lớn xoay chuyển thế cục một chỗ chiến trường, còn sống sót trong chiến tranh thượng cổ. Đạt Phong Lĩnh Chủ có được Thanh Dương tinh binh khí chiến tranh cực kỳ đáng sợ của văn minh Tây Tư tộc, thực lực của lão và báu vật Tây Tư tộc mà lão có được không ai dám mơ ước.
Liên minh mười sáu vực giới tôn Đạt Phong Lĩnh Chủ lên vị trí cao nhất.
Bàn về thực lực thì trong mười sáu vực giới hiển nhiên Đạt Phong Lĩnh Chủ đứng đầu, chỉ có Chí Tôn mới đứng trên lão.
Tiểu tử mập là người duy nhất thành tựu Chúa Tể trong đám đồ đệ của Đạt Phong Lĩnh Chủ, có đạo hiệu là Ngũ Nghiệp.
Đạt Phong Lĩnh Chủ có địa vị rất cao, thu nhiều đồ đệ nhưng chỉ duy nhất người này nhìn như bình thường, không bắt mắt nhất, một lòng nghiên cứu khôi lỗi, Ngũ Nghiệp Đạo Quân hợp đạo thành công thành Chúa Tể.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể không có lòng tranh bá, cùng sư tôn sống trên ngọn núi này, cuộc sống mộc mạc. Ngũ Nghiệp Chúa Tể vùi đầu nghiên cứu các loại khôi lỗi kỳ lạ của Tây Tư tộc, may mắn Đạt Phong Lĩnh Chủ có nhiều báu vật, chiến thắng cuối cùng trong chiến trường năm xưa, thu gom nhiều khôi lỗi của Tây Tư tộc làm đồ đệ Ngũ Nghiệp Chúa Tể say mê nghiên cứu.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể si mê nghiên cứu khôi lỗi, nhưng gã từ đạo lửa thành tựu Chúa Tể, điều này làm vô số tu hành giả không biết nên nói cái gì. Ngũ Nghiệp Chúa Tể hợp đạo cũng không chuẩn bị kỹ càng, một lần bế quan nghiên cứu khôi lỗi rồi tự nhiên hợp đạo thành công.
Nói theo lời của Ngũ Nghiệp Chúa Tể là: Bỗng nhiên có điều ngộ đạo, cảm giác hợp đạo chắc chắn thành công nên thuận theo tự nhiên hợp đạo, thế là thành công thật.
Câu này làm các tu hành giả vừa ghen tỵ vừa bất đắc dĩ.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể ăn uống vừa không quên hỏi:
- Có chuyện gì vậy thất sư đệ?
Lão nhân áo trắng bất đắc dĩ nói:
- Nhị sư huynh, ta không thể đến thăm sư tôn, thăm nhị sư huynh được sao?
Ngũ Nghiệp Chúa Tể cười khẩy nói:
- Với tính cách của ngươi lần nào đến chẳng có chuyện.
Đạt Phong Lĩnh Chủ cười tủm tỉm:
- Thiên Mang, nào, qua đây ngồi, từ từ nói chuyện.
- Vâng thưa sư tôn.
Lão nhân áo trắng đi qua ngồi, cầm ly rượu lên uống mấy ly với sư tôn, nhị sư huynh.
Sau đó lão nhân áo trắng nói:
- Sư tôn, lần này ta đến đúng là có chuyện. Còn nhớ các người khiến ta phụ trách liên minh mười sáu vực giới không?
← Ch. 1535 | Ch. 1537 → |