← Ch.1542 | Ch.1544 → |
Chín Chúa Tể, Đế Quân rất bất đắc dĩ:
- Bắc Minh Đạo Quân khá quen thuộc đường lửa, dễ dàng né tránh nhiều cấm chế nguy hiểm, dù ngẫu nhiên đụng tới thì vực giới phi chu có thể ngăn cản được.
Mỗi đường lửa đều rất dài, trong vô số con đường có nhiều cấm chế nguy hiểm, bọn họ phải hết sức cẩn thận. Kỷ Ninh chui tới chui lui trong đường lửa, trong một chốc cả đám không bắt được.
Nhưng điều này cũng khiến bọn họ mong đợi kích động, chiếc vực giới phi chu còn bay lượn trong đường lửa, sẽ có ngày bị bọn họ bắt được.
***
Kỷ Ninh ở trong vực giới phi chu hết sức bình tĩnh:
- Ưm, trong đường lửa một số cấm chế đáng sợ nhất tạm thời kiềm chế không bùng nổ, giảm thấp lòng cảnh giác của họ. Hấp dẫn các Chúa Tể, Đế Quân trong khu vực đường lửa vậy thì bọn họ không vào khu Lao Ngục, không thể phát hiện ra không gian ẩn khuất.
Kỷ Ninh đi ra dẫn dụ vì lo mình luôn trốn sẽ khiến các Chúa Tể, Đế Quân cẩn thận thăm dò, thậm chí điều tra tới khu Lao Ngục.
Mặc dù không gian ẩn khuất rất khó tìm, Kỷ Ninh nhờ Bạch Dung hộ vệ chỉ điểm mới phát hiện nhưng đối phương dù sao là Chúa Tể. Nếu đám Chúa Tể này tập trung tìm từ từ, cẩn thận thì không chừng một ngày nào đó may mắn lớn phát hiện không gian ẩn khuất. Nếu bọn họ phát hiện, cưỡng ép chiếm lĩnh không gian ẩn khuất thì Kỷ Ninh không thể khống chế trận đồ.
Dù khả năng rất thấp nhưng Kỷ Ninh không thể mạo hiểm!
- Khiến bọn họ biết ta ở trong vực giới phi chu thì họ chỉ tập trung vào ta, sẽ không tìm kiếm khu Lao Ngục từng tấc một. Chờ nhiều Chúa Tể, Đế Quân đến rồi hành động.
Kỷ Ninh có đủ kiên nhẫn.
Trong một con đường lửa ở Dao Hỏa cảnh, trong một chiếc vực giới phi chu.
Kỷ Ninh ngồi trong phi chu bưng ly rượu, mùi rượu tràn ngập trong khoang thuyền. Bạch Dung hộ vệ nghiêm túc đứng một bên.
Kỷ Ninh nhàn nhã cười mời:
- Bạch Dung, ngồi xuống cùng uống chút rượu không?
Bạch Dung nghiêm nghị nói:
- Ta là khôi lỗi, không cần uống rượu.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Ngươi sai, ta cũng không cần uống rượu nhưng cũng thích uống, dù sao thích quá trình. Nào nào, ta có nhiều rượu ngon cất chứa, thử hết đi.
Bạch Dung vẫn đứng yên:
- Không cần.
Kỷ Ninh nhíu mày nói:
- Ta lệnh cho ngươi ngồi xuống.
Bạch Dung ngoan ngoãn ngồi:
- Tuân lệnh chủ nhân!
Kỷ Ninh chỉ ly rượu đặt bên cạnh:
- Uống!
Bạch Dung cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch rượu trong ly, cau mày lẩm bẩm:
- Không thích, ta đi theo chủ nhân cũ Thanh Thạch Đạo Nhân từng nếm qua, không thích.
Kỷ Ninh ngạc nhiên:
- Ô?
Kỷ Ninh vung tay lên, hàng trăm ly rượu xuất hiện bên cạnh, một trăm hồ lô rượu đổ rượu vào từng cái ly.
Kỷ Ninh ra lệnh:
- Thử hết đi, ta không tin. Cơ thể ngươi chắc có các loại vị giác, khứu giác hoàn mỹ, làm sao có thể không thích, sợ rằng Thanh Thạch Đạo Nhân mời ngươi uống quá ít, không đụng tới loại ngươi thích. Uống hết từng ly.
Bạch Dung ngoan ngoãn tuân lệnh, uống từng ly, khuôn mặt chân chất tràn đầy bất đắc dĩ. Tại sao chủ nhân này cứ bắt nó uống rượu?
Rất nhanh Bạch Dung uống hết ly rượu, bình tĩnh nói:
- Uống hết rồi.
Kỷ Ninh không chấp nhận:
- Nữa!
Các tu hành giả rảnh rỗi hay nhấp nháp chút rượu, đủ loại rượu ngon được Kỷ Ninh cất chứa rất nhiều, trong pháp bảo trữ vật của các Đạo Quân, Đế Quân cũng có một đống.
Ào ào ào!
Trong phi chu, Kỷ Ninh rót rượu, Bạch Dung uống.
Uống khoảng một canh giờ sau khi Bạch Dung uống một ly rượu chợt rùng mình kêu lên:
- Chủ nhân, cái này ngon! Ngon này!
Kỷ Ninh ngạc nhiên:
- Ô?
Kỷ Ninh chỉ từ xa, hồ lô rượu lơ lửng bên cạnh liền bắn rượu ra bay vào miệng hắn. Vị chua cay cực nồng tràn ngập trong khoang miệng, vị thối đọng lại lâu dài làm Kỷ Ninh rùng mình, tái mặt mím chặt môi.
Kỷ Ninh trừng Bạch Dung:
- Cái này mà ngon hả?
Kỷ Ninh thích rượu có mùi thơm hoặc ví dụ uống nhạt nhưng hồi vị lâu dài, hoặc mùi thơm thoang thoảng tràn ngập toàn thân, hoặc uống xong người lạnh băng thấu tim.
Nhưng cái vị chua cay còn có mùi rất hôi này thì Kỷ Ninh không thích nổi, hắn không nhớ mình lấy được rượu này từ bao giờ, vì cho Bạch Dung nếm thử lần đầu tiên lấy ra.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Rất khó uống.
Bạch Dung trợn to mắt nói:
- Ngon mà!
Kỷ Ninh cười nói:
- Được rồi, vũ trụ hỗn độn không gì không có, không ngờ có khôi lỗi thích uống loại rượu này, còn luyện chế ra loại rượu như vậy. Không nói nữa, nào, chúng ta uống rượu.
Cuối cùng thì có người cùng uống rượu với hắn. Thời gian này chán đến mọc nấm, chơi đùa với đám Chúa Tể, Đế Quân chán chết. Kỷ Ninh thần lực hóa thân khống chế tất cả đường lửa, mọi thứ nằm trong tầm tay.
Bạch Dung uống ừng ực rất vui vẻ, nói chuyện cũng nhiều hơn:
- Chủ nhân có phát hiện có cái gì kỳ không?
Kỷ Ninh kinh ngạc hỏi:
- Kỳ? Chỗ nào kỳ?
Bạch Dung nói:
- Đám Chúa Tể, Đế Quân trong đường lửa Dao Hỏa cảnh đuổi theo chủ nhân không còn liều mạng nữa.
Kỷ Ninh cười nói:
- Bình thường thôi, đã tám vạn năm, qua thời gian dài như vậy bọn họ cũng phát hiện hầu như không thể nào đuổi kịp ta, vì vậy không liều mạng rượt theo nữa.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
- Nhưng bọn họ chưa từng thả lỏng, thật ra họ có bày chút cạm bẫy trong các đường lửa. Ví dụ cấm chế ngụy trang che giấu đi một số cấm chế đáng sợ trong đường lửa, còn bày ra cấm chế khác đối phó ta. Bọn họ không biết mọi hành động nằm trong khống chế của ta.
Bạch Dung lo lắng nói:
- Chủ nhân, hiện tại đã có tám Chúa Tể, mười Đế Quân. Không biết vực giới phi chu hấp dẫn bao nhiêu Chúa Tể, Đế Quân đến.
Kỷ Ninh nhẹ gật đầu, hắn cũng cảm thấy áp lực.
Tám vạn văm, Ngũ Nghiệp Chúa Tể, Vụ Dương Chúa Tể phụ trách điều khiển vực giới phi chu đưa nhóm Chúa Tể, Đế Quân đầu tiên đến Viêm Long vực giới. Ngũ Nghiệp Chúa Tể đưa nhóm đầu tiên là năm Chúa Tể, bốn Đế Quân. Vụ Dương Chúa Tể đưa tới ba Chúa Tể, sáu Đế Quân.
Kỷ Ninh nghiêm túc nói:
- Tính theo thời gian rất nhanh nhóm thứ hai cũng sắp đến. Hy vọng bọn họ chia nhau vào đường lửa, chỉ cần đi lẻ thì ta có nắm chắc ngăn cản được. Sợ nhất là bọn họ liên hợp cùng hành động.
Các Chúa Tể có thủ đoạn khác nhau, nếu ba, năm Chúa Tể hợp sức dù Kỷ Ninh bộc phát ra hết cấm chế trong đường lửa chưa chắc ngăn được bọn họ.
Dù sao có Chúa Tể giỏi về phòng ngự, trình độ mạnh không thua gì Dị Vũ Trụ Chi Chủ. Có người giỏi về tốc độ, có người am hiểu nhân quả, liên hợp lại càng khó chơi.
Mười hai vạn năm sau khi vực giới phi chu bị lộ.
Ngũ Nghiệp Chúa Tể lại đưa đến nhóm Chúa Tể, Đế Quân thứ hai.
← Ch. 1542 | Ch. 1544 → |