← Ch.1545 | Ch.1547 → |
Còn về Dịch Ba Đế Quân? Không biết phiêu bạt đi đâu rồi. Dịch Ba Đế Quân được một đám đại năng Dị Vũ Trụ Chi Chủ vây quanh, chơi rất thân.
Thông thường mọi người rất vui lòng quen biết, không muốn đắc tội với đại năng đạo thôi diễn.
Vì ngươi muốn giết người đó thì người ta đã biết trước, trốn lâu rồi. Nếu gặp nguy hiểm rắc rối ngươi cần nhờ người ta thôi diễn giùm.
Nam nhân râu xồm cõng tám miếng gỗ xanh Hắc Mộc Chúa Tể nói:
- Ta thử xem. Nhưng các vị nên biết cuộc tranh giành vực giới phi chu lần này liên lụy đến rất nhiều Chúa Tể, Đế Quân, còn có di tích Tây Tư tộc, thôi diễn khó khăn rất lớn. Lúc trên đường đi ta có thử nhưng thất bại, giờ vào Dao Hỏa cảnh có lẽ sẽ thành công.
Càng đến gần chân thật thì càng có hy vọng thôi diễn.
Sáu người khác không dám quấy rầy.
Vù vù!
Hắc Mộc Chúa Tể đứng yên nhắm mắt, tám miếng gỗ xanh sau lưng gã cùng bay ra xoay quanh gã không ngừng vòng vòng. Mỗi miếng gỗ lấp lánh ánh sáng xanh, vô số phù văn hiện ra, dao động vô hình tràn ngập.
Chớp mắt qua nửa canh giờ.
Hắc Mộc Chúa Tể nhíu mày mở mắt ra:
- Ưm?
Chúa Tể dị tộc hỏi dồn:
- Hắc Mộc huynh?
Chúa Tể áo tím hỏi tới:
- Thế nào?
Hắc Mộc Chúa Tể nói:
- Đừng gấp, các người theo ta vào đại một đường lửa, nhớ kỹ, chỉ đi ở đầu đường, đừng vào sâu.
Nói rồi Hắc Mộc Chúa Tể bay đi trước, sáu người thi sau.
Rất nhanh bọn họ vào đường lửa gần nhất, ngừng lại ở đầu đừơng.
Hắc Mộc Chúa Tể dặn dò:
- Đừng quấy rầy ta.
Hắc Mộc Chúa Tể khoanh chân ngồi xuống, tĩnh tâm tập trung hết sức thôi diễn. Tám miếng gỗ xanh xoay tròn quanh gã, khi nhanh khi chậm, tiết tấu kỳ dị.
***
Khi bảy người Hắc Mộc Chúa Tể đến Kỷ Ninh biết ngay, hắn cũng quan sát đám Chúa Tể, Đế Quân này.
Kỷ Ninh buồn bực khó hiểu:
- Hả? Hỏng rồi, bọn họ cùng hành động. Lạ, sao bay vào đường lửa rồi ngừng lại ngay đầu đường không đi tiếp?
Chỉ đứng ở đầu đường thì tùy thời có thể lui ra ngoài, Kỷ Ninh khống chế đường lửa không uy hiếp được bọn họ.
***
Hắc Mộc Chúa Tể thôi diễn mất ba năm.
Mặt Hắc Mộc Chúa Tể tái nhợt rốt cuộc mở mắt ra, trong mắt chất chứa mệt mỏi.
Sáu người nhìn Hắc Mộc Chúa Tể chằm chằm.
Chúa Tể áo tím khẽ hỏi:
- Hắc Mộc?
Hắc Mộc Chúa Tể nói:
- Nguy hiểm trong Dao Hỏa cảnh chủ yếu là đường lửa và khu Lao Ngục, miễn chúng ta không vào khu Lao Ngục thì không nguy hiểm. Cho nên nguy hiểm chủ yếu là đường lửa, sau khi vào đường lửa ta mới thôi diễn rõ hơn hết. Lần thôi diễn này có nhiều quấy nhiễu vô hình rất mạnh.
Hắc Mộc Chúa Tể không biết rằng Kỷ Ninh tu hành đạo chung cực, thôi diễn liên quan đến hắn vốn cực kỳ phức tạp, lần này dính líu đến nhiều Chúa Tể, Đế Quân, lại liên quan Dao Hỏa cảnh di tích Tây Tư tộc, đạo thôi diễn yếu chút không xem rõ.
Chúa Tể dị tộc hỏi dồn:
- Kết quả thế nào?
Hắc Mộc Chúa Tể nhẹ giọng nói:
- Rất nguy hiểm, cảm giác đằng trước sương mù dày đặc, ta chỉ có thể mơ hồ suy đoán ra một kết quả. Chúng ta phải cùng nhau hành động mới đủ an toàn, nếu tách ra thì sống chết khó đoán.
Sáu người giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
- Sống chết khó đoán?
- Đáng sợ vậy sao?
Theo như bọn họ biết tuy Dao Hỏa cảnh nguy hiểm nhưng dù gì đã bị hỏng, không ai chủ trì, mức độ nguy hiểm giảm mạnh. Đối với Chúa Tể, một số Đế Quân siêu mạnh thì uy hiếp không lớn.
Hắc Mộc Chúa Tể nói:
- Nếu tách rời nhau ra có lẽ sẽ an toàn hoặc sẽ chết. Nhưng đi chung thì không có nguy hiểm gì, các người quyết định đi, nên đi thế nào? Nếu các người đồng ý cùng nhau hành động thì ta sẽ cùng các người đi vào, không thì ta sẽ chờ đám Chúa Tể, Đế Quân đến sau, vào chung với họ.
Đám người Chúa Tể áo tím nói:
- Đi chung!
- Tất nhiên cùng đi.
Trừ Dịch Ba Đế Quân hành tung khó tìm ra Hắc Mộc Chúa Tể là người đứng đầu đạo thôi diễn của liên minh mười sáu vực giới hiện nay, đi cùng Chúa Tể như vậy mới an toàn.
Có Đế Quân hỏi:
- Chúng ta có nên chờ Đông Hỏa Chúa Tể không?
- Đợi hắn làm chi?
- Hừ! Đi cùng hắn rất mất mặt.
Hắc Mộc Chúa Tể lạnh nhạt nói:
- Đi thôi, hắn đi đường vòng ít nhất muộn hơn chúng ta hai trăm năm, ta không có kiên nhẫn chờ.
Tính cách của Hắc Mộc Chúa Tể rất cao ngạo, còn ngạo hơn Chúa Tể bình thường nhiều, luôn gai mắt Đông Hỏa Chúa Tể.
Hắc Mộc Chúa Tể nói một câu, không ai phản đối.
Vù vù vù vù vù!
Bảy Chúa Tể, Đế Quân hợp tác thi triển thủ đoạn đi trong đường lửa, hoặc là thời không, hoặc là pháp bảo, hoặc là bí thuật. Bọn họ vận dụng thủ đoạn mình giỏi nhất xông pha tiến lên.
Dao Hỏa cảnh, trong một đường lửa, bên trong vực giới phi chu.
Kỷ Ninh đang nhàn nhã uống rượu với Bạch Dung bỗng chốc hết nhàn:
- Hưm? Cùng nhau hành động?
Kỷ Ninh lẩm bẩm:
- Hắc Mộc Chúa Tể? Không ngờ dính líu đến nhiều đại năng, bao gồm đạo chung cực mà ta tu luyện vậy mà vẫn thôi diễn ra đường sống được.
Kỷ Ninh thân với Đại mạc Đạo Quân nên hơi hiểu về đạo thôi diễn, càng dính líu nhiều thì thôi diễn càng phức tạp.
Kỷ Ninh tu luyện đạo chung cực, mỗi lần Đại Mạc Đạo Quân thôi diễn liên quan tới hắn đều là một mảnh mơ hồ, rất khó thôi diễn.
Nếu có chuyện gì dính líu tới Chí Tôn thì Dịch Ba Đế Quân có đến cũng khó thôi diễn ra.
Kỷ Ninh kinh thán:
- Đạo thôi diễn thật lợi hại.
Nếu bọn họ hành động riêng lẻ thì người nào cũng chỉ là cá nằm trên thớt, nhưng họ đi chung thì Kỷ Ninh không làm gì được.
Kỷ Ninh suy nghĩ:
- Hắc Mộc Chúa Tể đã hành động vậy tới lúc rút lưới rồi. Nhưng chờ thêm chút nữa, đợi Đông Hỏa Chúa Tể đến.
Đông Hỏa Chúa Tể muốn bắt nguyên Thiên Thương cung để uy hiếp hắn, làm sao Kỷ Ninh chịu bỏ qua cho gã.
Rất nhanh, hơn một trăm tám mươi năm sau Đông Hỏa Chúa Tể cũng đến Dao Hỏa cảnh, chọn đại một con đường lửa đi vào.
Đợi khi Đông Hỏa Chúa Tể vào đường lửa thì Kỷ Ninh ở trong vực giới phi chu đặt ly rượu xuống, đứng dậy.
Kỷ Ninh nắm rõ hành tung của đám Chúa Tể, Đế Quân:
- Bây giờ trong đường lửa Dao Hỏa cảnh có mười hai vị Chúa Tể, nếu ta xuống tay với một người e rằng sẽ bị lộ thủ đoạn, có lẽ kinh động Chúa Tể, Đế Quân khác. Vậy chỉ có một Chúa Tể là ta có thể bắt được, chọn ai đây?
Kỷ Ninh cười nói:
- Chọn người mạnh nhất vậy.
Nhờ vào cấm chế đường lửa bắt giữ Chúa Tể, đã bắt thì tất nhiên chọn người mạnh nhất.
Trong mười hai Chúa Tể này thực lực mạnh nhất là Thanh Ma Chúa Tể.
← Ch. 1545 | Ch. 1547 → |