← Ch.1653 | Ch.1655 → |
Lĩnh vực Kiếm đạo tự nhiên khuếch trương phạm vi chung quanh trăm trượng, bức mở hết thảy hỏa diễm thủy lưu.
Thủy hành chi đạo đạt tới Chúa Tể cảnh, ở sau khi Thủy hành chi đạo thành tựu đủ cao, Kỷ Ninh cảm giác, Thủy hành hoàn toàn có thể dung nhập vào Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo. Đây là sự tình nước chảy thành sông.
Tìm hiểu một chút, Kỷ Ninh lập tức hiểu ra.
- Ta, vậy mà cùng Chúa Tể khác đột phá đến Chí Tôn không giống.
Kỷ Ninh khiếp sợ.
Hắn lần thứ nhất minh bạch mình nên đột phá đến Chí Tôn như thế nào.
Tuy tuổi thọ của hắn có hạn, chỉ sợ không có hy vọng, nhưng giờ phút này hắn đã minh bạch con đường này nên đi như thế nào!
Chúa Tể, đến Chí Tôn.
Dựa theo kinh nghiệm của Ba Lâm Chí Tôn, Khải Chí Tôn... Cả đám Chí Tôn, đều là đi con đường đồng dạng.
Vốn là thành Chúa Tể, về sau suy diễn từng đại đạo đến Chúa Tể cảnh! Thời điểm ngộ ra đại đạo Chúa Tể cấp đủ nhiề, góp ít thành nhiều tự nhiên sẽ đột phá đến Chí Tôn cảnh. Khi đó nhất đạo sinh vạn đạo, sẽ tự nhiên hình thành Vạn Đạo Bản Nguyên, Vạn Đạo Bản Nguyên đủ để trở thành Vũ Trụ Bản Nguyên.
Mượn nhờ Vạn Đạo Bản Nguyên này, Chí Tôn có thể sáng tạo ra Dị Vũ Trụ, những Dị Vũ Trụ Vũ Trụ Bản Nguyên kia, chính là Chí Tôn ngộ ra Vạn Đạo Bản Nguyên.
- Ta vậy mà không giống.
Kỷ Ninh nói nhỏ.
- Như Ba Lâm Chí Tôn... Hắn là Trảo chi đạo, Nhất đạo sinh vạn đạo của hắn, Nhất đạo của hắn là Trảo chi đạo! Vạn đạo là vô số đạo khác... Cuối cùng hình thành Vạn Đạo Bản Nguyên, lại xưng Vạn Đạo Trảo Bản nguyên.
- Như Khải Chí Tôn, hắn là Phong chi nhất đạo, nhất đạo của hắn sinh vạn đạo, nhất đạo là Phong chi đạo, Vạn Đạo Bản Nguyên của hắn, là Vạn Đạo Phong Bản Nguyên.
Kỷ Ninh đạt được qua Khải Chí Tôn truyền thừa, cũng xem qua Ba Lâm Chí Tôn chỉ dẫn.
Rất rõ ràng.
Chí Tôn, mạnh nhất là một con đường của bản thân.
Ba Lâm Chí Tôn là Vạn Đạo Trảo Bản nguyên, ở Trảo chi nhất đạo cường đại nhất, mà vạn đạo khác thì cũng chỉ là Chúa Tể cấp.
Khải Chí Tôn, Phong chi đạo cường đại nhất, vạn đạo khác đều là Chúa Tể cấp.
- Thời điểm bọn hắn ở Chúa Tể, ngộ ra từng đại đạo Chúa Tể cấp, lẫn nhau địa vị là bình đẳng.
- Mà ta bất đồng!
- Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo của ta quá mức cường đại, vượt xa đạo khác, như Chúa Tể cấp Thủy hành chi đạo... Hoàn toàn có thể dung nhập, trở thành một bộ phận của Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo! Từng đại đạo dung nhập càng nhiều, Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo của ta sẽ càng thêm khổng lồ. Góp ít thành nhiều, cuối cùng Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo của ta, cũng sẽ phát sinh lột xác bản chất, bước vào một tầng khác... Đó là Chung Cực Chi Đạo thành tựu Chí Tôn cấp.
Kỷ Ninh hiểu rõ.
Nếu như mình thành Chí Tôn, đó là Chung Cực Chi Đạo Chí Tôn! Cũng là Chí Tôn mạnh nhất.
Nhưng con đường này, Kỷ Ninh minh bạch, rất khó.
Lúc trước Chí Tôn khác chỉ ngộ ra mấy đại đạo Chúa Tể cấp, ngẫu nhiên đốn ngộ liền đột phá. Mình chẳng những muốn ngộ ra, còn phải dung nhập vào Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo! Quá trình dung nhập so với ngộ ra càng muốn khó.
Muốn dung nhập từng đại đạo khác... Cho đến sinh ra biến chất, đây là cần có thời gian tích lũy, cần rất nhiều đốn ngộ gặp gỡ. Nhưng tuổi thọ của mình quá ngắn, chỉ còn lại có mấy nghìn Hỗn Độn kỷ nguyên. Điểm ấy thời gian căn bản không đủ.
- Tuy đã minh bạch con đường thành Chí Tôn, đáng tiếc, thời gian a.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng lắc đầu.
- Mặc kệ, trước hoàn toàn dung nhập Thủy hành chi đạo vào Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo.
Lúc này Kỷ Ninh nhắm mắt lại, bắt đầu toàn tâm tu luyện.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
- Bắc Minh Đạo Quân, đây là muốn tu luyện tới khi nào?
Phong Đồng lão tổ nghiêng nhìn hỏa diễm hải dương rộng lớn... vòng xoáy vô cùng khổng lồ, ở trung ương vòng xoáy mơ hồ có một thân ảnh áo trắng khoanh chân mà ngồi.
- Muốn ta nói.
Ngọc Hồng Đế Tôn truyền âm nói.
- Bắc Minh Đạo Quân đã hợp đạo thất bại, tuổi thọ có hạn, còn có cái gì phải tu luyện? Thực lực của hắn hôm nay cao, chỉ sợ cũng gần bằng với Chí Tôn mà thôi. Nếu như ta là Bắc Minh Đạo Quân, những ngày này liền hảo hảo đi một chút, hảo hảo dạo chơi, đi dạo các truyền thuyết chi địa mấy lần, đặc biệt là tộc địa của Tây Tư tộc trong truyền thuyết, ta khẳng định phải đi điều tra một lần, về sau thời điểm chết cũng coi như không có tiếc nuối.
- Hừ hừ, cho nên ngươi không phải Bắc Minh Đạo Quân.
Phong Đồng lão tổ cười nhạo nói.
Ngọc Hồng Đế Tôn ngạc nhiên, lập tức cũng đồng ý gật đầu:
- Đúng vậy, hợp đạo đã thất bại, như trước có thể trầm mê ở trong tu hành... Khó trách có thể có thành tựu như thế.
- Oa ô...
- Chủ nhân, thật thoải mái a, cùng đi a.
Ở trong hải dương, Cầm Hỏa Thần thoải mái ngao du, khi thì bơi tới chung quanh Kỷ Ninh, bất quá nó thấy Kỷ Ninh khoanh chân tĩnh tu, liền không dám quấy rầy, chỉ có thể ngược lại tiếp tục đi địa phương khác ngao du.
Thanh Ma, Khúc Lương Chúa Tể, Nữ Oa, Tô Vưu Cơ... cả đám thì hiếu kỳ quan sát kỳ cảnh bực này.
- Lực lượng bàng bạc mênh mông như thế, nếu như ai có thể hoàn toàn khống chế, chỉ sợ Chí Tôn cũng ngăn cản không nổi a.
Khúc Lương Chúa Tể cảm khái.
- Căn bản không có cách nào khống chế, đây là lực lượng tự nhiên của Hỗn Độn Vũ Trụ.
Tô Vưu Cơ thì nói.
- Bắc Minh hoàn toàn chính xác lợi hại.
Nữ Oa tán thưởng.
- Vẻn vẹn bằng vào Kiếm đạo lĩnh vực, có thể bắt buộc hỏa diễm hải dương này tránh lui trăm trượng.
- Thế nhưng vẻn vẹn chỉ là trăm trượng.
Thanh Ma nói.
- Chẳng qua là hỏa diễm hải dương nhỏ tí tẹo mà thôi.
Bọn hắn quan sát, cũng coi như có chút thu hoạch.
Cũng chỉ có Kỷ Ninh cảnh giới cao nhất, có thể minh bạch nguồn suối chi hải của Sí Dương Vực này vận chuyển, chỉ dùng hai ngày liền để Thủy hành chi đạo đạt tới Chúa Tể cấp.
- Thủy hành chi đạo, dung nhập vào trong Kiếm đạo của ta, dĩ nhiên là như vậy...
Theo dần dần hấp thu, Kiếm đạo của Kỷ Ninh cũng trở nên càng mênh mông.
Luận độ cao.
Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo của Kỷ Ninh, đã đầy đủ cao! Cùng Vạn Đạo Bản Nguyên của Chí Tôn là độ cao đồng dạng! Thậm chí Kỷ Ninh càng thêm tinh thuần.
Kỷ Ninh nói, so sánh với Chí Tôn đạo, khuyết điểm duy nhất là chiều rộng yếu chút ít! Dù sao các Chí Tôn ở vô số đại đạo khác đều đạt đến Chúa Tể cấp, Kỷ Ninh vẫn còn có chỗ thiếu hụt.
Hiện tại...
Theo Thủy hành chi đạo dần dần dung nhập, chiều rộng Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo của Kỷ Ninh cũng dần dần tăng lên.
← Ch. 1653 | Ch. 1655 → |