Vay nóng Tima

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0170

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0170: Không lên tiếng thì thôi, đã lên tiếng là phải làm người khác kinh hãi(thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Shopee


"Thắng, thắng, thắng." Mộc Tử Sóc đứng ngoài đại trận phong cấm nhìn về phía Kỷ Ninh đang ngồi trên cột đá, trong đôi mắt có sự nồng nhiệt cùng chờ mong. "Nhất định phải thắng đấy." Lúc trước hắn đã thua hai trận. Mà trong lòng của hắn thì ngầm tính mình cùng với Kỷ Ninh đứng cùng một phe vì cả hai đều là đệ tử mới gia nhập.

Mà đám đệ tử cũ này lại dựa theo 'truyền thống' mà dạy dỗ những đệ tử mới vào. Hắn thua nên đương nhiên rất khát vọng Kỷ Ninh có thể thắng để lấy lại chút thể diện cho hai đệ tử mới gia nhập. Hơn nữa, lúc trước Ẩm Huyết Vấn Kiếm cũng làm hơi quá, đưa ra mức đặt cược thật sự quá lớn.

"Kỷ Ninh sư đệ thật đáng thương."

"Vấn Kiếm sư huynh ra giá cược lớn như vậy thì chắc chắn sẽ không nương tay đâu."

Đám đệ tử vẫn bàn tán với nhau.

Cửu Liên đứng ở đó lại nhìn kỹ Kỷ Ninh trong đại trận phong cấm, nhẹ nhàng nói. "Các vị sư huynh sư đệ không nên đoán quá sớm như vậy. Vấn Kiếm sư đệ với Bắc Minh sư đệ. Ai thắng ai thua còn khó nói lắm."

"Vấn Kiếm sư đệ vào môn phái đã nhiều năm. Chẳng lẽ lại không bằng tên Kỷ Ninh này sao?"

"Cửu Liên sư tỷ. Kỷ Ninh không có khả năng thắng nổi đâu."

Đám đệ tử trong đó có Mộc Tử Sóc đều kinh ngạc khi nghe Cửu Liên sư tỷ nói những lời này. Dù sao thì Cửu Liên sư tỷ cũng được coi là già dặn trong đám đệ tử ở đây.

"Cứ xem đi rồi biết!" Cửu Liên sư tỷ vẫn mang vẻ mặt thản nhiên, mỉm cười.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm đang khoanh chân ngồi trên cột đá, mắt cũng để tới Cửu Liên sư tỷ ở bên ngoài. Thấy nàng vẫn đang chú ý tới Kỷ Ninh thì đôi mắt của hắn lại càng thêm lạnh lẽo.

"Một khi tầng ngoài của khôi lỗi do các ngươi khống chế bị phá vỡ thì lập tức tính là thua." Lão già tóc bạc đứng ở phía xa xa nhìn, đồng thời hô lên.

Kỷ Ninh gật đầu nhẹ.

Khôi lỗi cũng như bản thân vậy. Nếu tầng bảo hộ bên ngoài khôi lỗi bị phá tức là tương đương với lúc hắn ở trong chiến đấu sống chết bị kẻ địch giết chết! Dĩ nhiên là thua.

"Nếu đã rõ thì bắt đầu!" Âm thanh của lão già tóc bạc vang lên.

Trong sân được bao phủ bởi đại trận phong cấm, hai con khôi lỗi bắt đầu di chuyển.

Kỷ Ninh điều khiển Thiên Kiếm khôi lỗi, mà Ẩm Huyến Vấn Kiếm lại điều khiển Bắc Đẩu khôi lỗi.

Ai cũng không muốn khôi lỗi áp sát đối phương gần quá. Bởi vì một khi tầng hộ thể bị phá là sẽ thua ngay. "Kỷ Ninh sư đệ! Cẩn thận đấy!" Ở xa xa, Ẩm Huyết Vấn Kiếm đang khoanh chân ngồi trên cột đá, hét lớn một tiếng. Con khôi lỗi do hắn điều khiển cầm thanh phi kiếm lên, rồi một chuôi phi kiếm đầy sát khí hung ác bay thẳng qua không trung làm cho không khí ở xung quanh chuyển thành màu đỏ máu đặc quánh.

"Diêu Quang Phá Quân!"

"Vấn Kiếm sư đệ vừa ra tay đã đánh ra chiêu Diêu Quang Phá Quân rồi. Thật sự là đầy sát ý." Đám đệ tử ở xa xa quan sát thấy cảnh này thì hơi kinh ngạc. Phi kiếm xẹt qua không trung như một đại quân máu lạnh xông tới. Từng nơi nó đi qua đều lóe lên màu đỏ máu, thậm chí còn có thể nghe thấy cả tiếng kêu giết ở trong đó.

Chém thẳng tới Thiên Kiếm khôi lỗi của Kỷ Ninh ở bên này.

"Sát ý mạnh thật."

Kỷ Ninh khoanh chân ngồi trên cột đá, thấy thế thì lại chỉ mỉm cười nhẹ nhàng. "Đã thế thì ta sẽ tiêu diệt cái sát ý này."

"Đi." Keng!

Sau lưng Thiên Kiếm khôi lỗi lập tức xuất hiện chi chít từng thanh kiếm nhỏ. Trong khoảng khắc có một chuôi kiếm bay ra, lúc mới đầu chỉ lớn cỡ bàn tay nhưng rồi liền biến ngay thành cỡ một bàn tay. Một đường kiếm quang này bay ra làm xung quanh vang lên tiếng nước chảy ào ào. Kiếm quang nhập vào trong dòng nước.

"Chém!" Ẩm Huyết Vấn Kiếm trầm sắc mặt xuống.

Chuôi phi kiếm này mang theo sát ý vô tận, không né tránh chút nào đâm thẳng tới dòng nước. Kiếm Diêu Quang này mang theo chính là khí thế như vậy! Một khí thế không yếu nhược chút nào!

Phi kiếm chém thẳng lên dòng nước. Rầm rầm nước bắn tung tóe, nhưng dòng nước lại cuốn chặt lấy thanh phi kiếm. Cái này gọi là 'rút đao chém nước, nước càng chảy'. Cho dù có cương cả trăm lần nhưng gặp phải kiếm quang vô tận này thì cũng bị cuốn thành nhu.

Thứ nhất luồn vào, thứ hai làm suy yếu, thứ ba làm kiệt quệ.

"Không ổn." Sắc mặt của Ẩm Huyết Vấn Kiếm hơi biến đổi. Hắn hiểu được Kỷ Ninh kia chỉ cần dùng một đường phi kiếm là đã có thể chặn được hắn rồi. "Lợi hại."

"Chỉ với một thanh phi kiếm mà chặn được chiêu kiếm Diêu Quang Phá Quân của Vấn Kiếm sư đệ. Tên Kỷ Ninh này có thực lực cũng không kém Vấn Kiếm sư đệ bao nhiêu."

Nam tử đồ đen Bối Anh cau mày nói. "Đó chính là 'Lưu Thủy Kiếm' trong 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục'."

"'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục'?"

"Bối Anh sư huynh không nhìn lầm đó chứ?" Mấy người khác đều nhìn về phía Bối Anh với vẻ mặt nghi hoặc. Bọn họ đều từng nghe nói tới đại danh 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục'. Có điều bọn họ không nghiên cứu kiếm thuật nên cũng không rõ các kiếm chiêu trong 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục'.

Bối Anh gật đầu. "Không nhìn lầm đâu. Ta đã từng tìm hiểu 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục'. Một chiêu này chính là Lưu Thủy Kiếm Không ngờ Bắc Minh sư đệ vừa gia nhập môn phái mà đã tìm hiểu 'Tiểu Ngũ Hành Kiếm Lục' rồi."

Cửu Liên đứng bên nghe thấy thế thì chỉ mỉm cười xem tiếp.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm không nghe thấy cuộc hội thoại của đám đồng môn bên ngoài, nhưng cũng có thể đoán ra.

Đôi bên đều dùng một thanh phi kiếm. Mà Kỷ Ninh lại có thể chặn hắn. Làm sao mà hắn không cảm thấy nhục đây? Dù sao hắn cũng là kẻ đã gia nhập môn phái nhiều năm rồi.

"Kỷ Ninh sư đệ. Tiếp chiêu Bắc Đâu Tham Lang Ti Thiên!" Ẩm Huyết Vấn Kiếm phẫn nộ quát.

Vù vù! Vù vù! Vù vù! Vù vù! Vù vù! Vù vù!

Sáu thanh phi kiếm sau lưng Bắc Đẩu khôi lỗi cùng bay lên phối hợp với một thanh phi kiếm đang bay lại, trong nháy mắt tạo thành kiếm trận Bắc Đẩu. Tiếng ầm ầm vang vọng giữa không trung, từng ngôi sao hiện ra. Một ngôi sao biến thành hình cái thìa, làm cho không gian xung quanh tràn ngập ánh kiếm.

"Gào " Một thanh kiếm ở giữa trung tâm tạo ra bóng một sói lớn.

Tham lang (con sói đói) ngửa đầu lên gầm.

Sau một tiếng gào thì con sói nhào tới chỗ Kỷ Ninh. Thật ra là bảy thanh phi kiếm cùng tấn công một lúc.

"Đi!" Kỷ Ninh lạnh lùng quát.

Tám thanh phi kiếm lại bay ra khỏi lưng Thiên Kiếm khôi lỗi, phối hợp với thanh kiếm bay ra trước đó tạo thành 'kiếm trận Cửu Cung'. Khi trước Kỷ Ninh đổi lấy pháp bảo 'Cửu Cung kiếm trận' về thì phát hiện ra trong kiếm trận có ẩn chứa một ít ảo diệu. Tuy không thể bằng Tiểu Thiên kiếm trận phức tạp kia nhưng cũng không tầm thường chút nào.

Kỷ Ninh cũng có chút thành tựu với trận pháp. Nên vừa thi triển ra 'kiếm trận Cửu Cung' thì đã không tầm thường chút nào rồi.

Vù vù! Vù vù! Vù vù! Vù vù! Vù vù! Vù vù! Chín đường kiếm quang rít gào lao tới đón cái bóng tham lang kia. Trên đường bay đi, chín đường kiếm quang biến hóa kỳ ảo trong nháy mắt, tạo thành hơn trăm đường kiếm khác. Trăm đường kiếm ảnh này lại biến thành từng giọt nước mưa. Trăm giọt nước mưa như thiên thạch rơi thẳng xuống.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Hơn trăm giọt nước mưa rơi xuống liên miên. Mỗi một giọt nước mưa đều có uy lực cực kỳ kinh hãi.

"Không ổn." Ở ngoài đại trận phong cấm, nam tử đồ đen Bối Anh đứng phắt đậy, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi. "Hắn làm sao có thể " Mỗi một giọt nước mưa đều có uy lực làm người khác phải sợ hãi.

Àm ầm ầm Đợt oanh tạc đơn giản này làm cho con tham lang sát khí ngập trời kia bị biến mất, bảy thanh phi kiếm cũng bị đánh bay.

"Tại sao lại như vậy!" Ẩm Huyết Vấn Kiếm ngồi trên cột đá điều khiển nên cảm nhân được rất rõ ràng, sắc mặt biến đổi lớn.

Rầm rầm!

Sau khi đánh tan cái bóng tham lang kia, có mấy đường phi kiếm vẫn không ngừng lao lên, trong nháy mắt đã rít gào ở trước mặt Bắc Đẩu khôi lỗi. Xẹt! Cắt thẳng một nhát qua Bắc Đẩu khôi lỗi. Tầng hộ thể màu đen bên ngoài lập tức bị phá vỡ, để lộ ra thân thể màu đỏ lửa ở bên trong.

"Kỷ Ninh đã thắng!" Lão già tóc bạc đứng ở xa xa hô lên.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm lập tức tái mét mặt.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1832)