← Ch.1735 | Ch.1737 → |
- Thất bại?
- Rốt cục vẫn thất bại...
Kỷ Ninh mở mắt ra, ánh mắt bình tĩnh như trước, ánh mắt hắn, làn da và thân thể bắt đầu vỡ vụn, dường như hóa thành cát bay.
Tất cả chân linh còn sót lại đều sụp đổ.
Hoàn toàn vỡ vụn...
Lúc này thân thể hình thành vô số đạo hào quang, Kỷ Ninh cũng hóa thành hào quang hình người.
- Đạo Quân.
Động phủ chi linh lão già tóc bạc nhìn thấy cảnh tượng như vậy, liền bi thương, một đời Đạo Quân tuyệt thế, cả hỗn độn vũ trụ đệ vừa xuất hiện Đạo Quân tuyệt thế vĩnh hằng chung cực chi đạo lại chết như thế?
- Chủ nhân.
Sáu kiếm linh đều lo lắng nhìn chằm chằm.
Hào quang hình người rực rỡ như ngọn lửa.
Sau lưng những rực rỡ này chính là Đạo Quân tuyệt thế vẫn lạc.
Ầm ầm ầm...
Kỷ Ninh hóa thành vô số đạo hào quang, về sau vô số quang điểm tổ thành hình người cũng tán loạn, hào quang bay đi khắp bốn phương tám hướng.
- Không ——
Các kiếm linh khóc lóc.
...
Trên phù đảo trong thần điện cổ xưa bên ngoài tộc địa Tây Tư tộc, đám Mô Cốc Chí Tôn đang tụ tập tại nơi này.
Bỗng nhiên bọn họ yên tĩnh, thậm chí ánh mắt giao nhìn nhau.
- Bắc Minh.
Sáu chí tôn có thể xuyên qua tín phù cảm ứng và phát hiện chủ nhân tín phù Bắc Minh Đạo Quân đã mât đi.
...
Tại tam giới.
Nữ Oa chủ trì rất nhiều việc trong tam giới, mà Bồ Đề phần lớn thời gian tu hành trong đạo quan tại Phương Thốn sơn.
Sa sa sa...
Bồ Đề cầm theo cây chổi quét các nơi trong đạo quan.
Cả đạo quan chỉ có một mình hắn, cho dù hai đồng tử dưới trướng cũng ở ngoài cửa, cũng không dễ dàng đi vào.
Bồ Đề tu hành cũng đạt tới cảnh giới cao, bình thường càng hà khắc cân nhắc đạo tâm, luận đạo tâm mạnh, hắn cũng gần với Kỷ Ninh và Nữ Oa.
Quét xong tất cả, Bồ Đề lại tiến vào trong gian phòng, bắt đầu chà lau cây cột, bàn dài.
Hắn ngẩng đầu nhìn chụp đèn trên bàn, ngọn đèn như hạt đậu và thiêu đốt.
Đó là tâm đăng!
Tâm đăng thuộc về Kỷ Ninh. Cả tam giới cũng chỉ có Nữ Oa và Bồ Đề mới biết được Kỷ Ninh sống chết thế nào. Như phụ mẫu hắn, Kỷ Minh Nguyệt... Đạo tâm kém một chút, Kỷ Ninh cũng lo lắng nếu khi mình chết thật, tin tức bị bọn họ biết rõ, chỉ sợ phụ mẫu không cách nào giữ được bí mật.
- Ân.
Bồ Đề nhìn tâm đăng còn sáng liền mỉm cười, hắn tĩnh tu trong gian phòng này và tùy thời nhìn xem, chỉ cần nhìn thấy tâm đẳng còn sáng thì hắn thở ra một hơi.
Chà lau bàn dài.
Bồ Đề liền ngồi lên bồ đoàn và tĩnh tu, tĩnh tu cũng không bao lâu.
- Ân?
Thân thể Bồ Đề run lên, hắn sinh ra cảm ứng và nhìn vào bàn dài, ngọn lửa trên chiếc đèn sáng lên sau đó dập tắt... Lúc nó dập tắt như sấm sét giữa trời quang, làm cho Bồ Đề ngây ngốc.
- Bồ Đề.
Giọng nói lo lắng của Nữ Oa vang lên trong đầu Bồ Đề:
- Kỷ Ninh hắn...
- Đồ nhi...
Mắt Bồ Đề đỏ rực và chảy nước mắt.
Hắn thu rất nhiều đồ đệ.
Hắn rât quan tâm các đồ đệ, Kỷ Ninh xem như người bất ngờ trong đó, hắn cũng không quá tốn tâm tư với đệ tử này, thành tựu của hắn về sau làm hắn bội phục. Trong thời gian dài, Bồ Đề xem đồ đệ này như con cái, hắn vẫn cho rằng đồ đệ sáng tạo vô số kỳ tích, hiện tại cũng sẽ sáng tạo kỳ tích.
- Kỷ Ninh.
Bồ Đề nói nhỏ, nhắm mắt lại, nước mắt chảy xuống.
Đúng lúc này.
Ông.
Tâm đăng rõ ràng đã tắt lại đột nhiên có ánh lửa xuất hiện trên bấc đèn.
Bồ Đề chính là Đạo Quân tứ bộ, hắn tự nhiên có cảm ứng với mọi nơi trong tĩnh thất, hắn không dám tin mở mắt ra, tâm đăng vẫn có ánh lửa như hạt đậu, nó vẫn cháy giống như vô tận năm tháng trước kia.
- Này, này, này...
Bồ Đề hoàn toàn sửng sốt.
Hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới tâm đăng dập tắt còn có thể sáng lên lần nữa.
Chân linh tán loạn, tâm đăng không cảm ứng được sẽ dập tắt. Nhưng bây giờ lại cháy lên, đại biểu chân linh lại khôi phục, điều này làm sao có thể?
- Bồ Đề, tâm đăng bên ngươi sáng không?
Nữ Oa cũng truyền âm, Nữ Oa lúc này khó tin và giọng nói mang theo vui mừng.
- Sáng sáng.
Bồ Đề liền nói.
...
Trong đại sảnh thứ hai trong Thanh Hoa động phủ.
Oanh
Hào quang hình người bay khắp bốn phương tám hướng.
Kỷ Ninh thân tử đạo hiểu, Kỷ Ninh cảm giác được tử vong hàng lâm, tất cả mảnh vỡ chân linh hoàn toàn phân rã ra, hoàn toàn không có kết cấu cơ bản.
Trống trơn tối tăm...
Bồng bềnh đung đưa...
Không có thời gian...
Không có không gian...
Không có tất cả sắc thái...
Trước kia sáng chế pháp môn Hư Không Bất Diệt, tuy không thể chống cự hỗn độn vũ trụ bổn nguyên hấp thu nhưng lại tăng cường ý thức Kỷ Ninh rất lớn. Mặc dù chân linh không còn kết cấu nhưng ý thức của hắn không hoàn toàn diệt vong như các Đạo Quân khác. Mà là ý thức tồn tại dưới hình thức chậm chạp. Hắn cảm giác không có tất cả sắc thái thời gian không gian, chỉ cảm thấy hư vô vắng vẻ.
- Đây mới là không.
- Đây mới là tán.
Ý thức của Kỷ Ninh trong không không đãng đãng lại đột nhiên hiểu ra, thời điểm này hắn mới hiểu được cái gì là hư không chính thức, giờ phút này mới là ý thức ký thác vào hư không, pháp môn Hư Không Bất Diệt cũng biến hóa, đồng thời ý thức yếu ớt của Kỷ Ninh lập tức ảnh hưởng vô số mảnh vỡ chân linh, dựa theo pháp môn Hư Không Bất Diệt mới vận chuyển, ý thức đột nhiên bắt đầu trở nên mạnh mẽ và tăng vọt chưa từng có.
- Hư không! Bất diệt!
Ý chí cường đại thể hiện ra, ý chí hô lớn, thậm chí xuất hiện âm thanh có thể nghe thấy.
Ý chí mạnh mẽ tới mức có thể phát ra âm thanh hùng hồn.
Âm thanh thứ hai vang vọng trong đại sảnh, lão già tóc bạc, sáu vị kiếm linh đang đau lòng khóc lóc đều sửng sốt, bọn họ nhìn thấy tất cả, chỉ thấy vô số hào quang đang tán loạn khắp bốn phương tám hướng dừng lại, dường như có lực lượng vô hình kết nối vô số hào quang, giờ khắc này này vô số hào quang tụ tập thành chỉnh thể.
Mặc dù không có kết cấu chân linh thì chúng vẫn là chỉnh thể.
- Hợp!
Lúc này tiếng quát vang vọng trong đại sảnh.
Vô số hào quang dừng lại trong hư không ngưng tụ với nhau, chung nhanh chóng hội tụ thành hình người, về sau hiện ra bộ dáng vẫn là bộ áo trắng, Kỷ Ninh áo trắng đứng trong đại sảnh, hắn nhìn kỹ tất cả, hắn vươn tay chạm vào bàn dài, cảm thụ được cảm xúc và lạnh buốt từ bàn dài, hắn cười lớn.
Lão già tóc bạc và sáu vị kiếm linh bên cạnh vô cùng kích động, chân linh bất diệt, Bắc Minh Đạo Quân chính là Bắc Minh Đế Quân!
- Nhìn bộ dạng các ngươi một kích động ngốc núc ních kìa.
Kỷ Ninh nhìn sang sáu kiếm linh và lão già tóc bạc, nói:
- Đến đây, uống rượu với ta.
Kỷ Ninh cũng không vội vã liên hệ với bên ngoài, hắn muốn yên lặng một chút.&
← Ch. 1735 | Ch. 1737 → |