← Ch.0345 | Ch.0347 → |
"Thiếu Viêm Hiên kia nhất định phải thua." Sau khi Thiếu Viêm Hiên thi triển thần thông ra, cây roi của hắn càng thêm âm nhu quỷ dị, nhưng thấy thế thì hoàng đế Đại Hạ lại lắc đầu mở miệng nói.
"Đúng vậy, Thiếu Viêm Hiên kia mất bình tĩnh rồi, không ngờ lại phạm phải sai lầm này." Lã Động Tân lắc đầu không thôi. "Kỷ Ninh kia khởi đầu cực kỳ cẩn thận, không hề đánh bừa chút nào...Cho nên cây roi của Thiếu Viêm Hiên mới như chiếm thế trên thế kia. Nhưng trên thực tế, Kỷ Ninh chính là kẻ tấn công mạnh nhất trong mười hai người! Hắn không nhe nanh ra thì cũng không phải là hắn không mạnh mà là hắn cẩn thận với loại binh khí roi kia mà thôi. Ai ngờ Thiếu Viêm Hiên lại nóng lòng cầu thắng, sau khi chiếm thế trên xong lại lập tức thi triển ngay thần thông ra để quấn lấy Kỷ Ninh. Thật đúng là muốn lao vào đường cùng!"
Tầm mắt của Thuần Dương chân tiên đều cực cao.
Nên Thiếu Viêm Hiên vừa thi triển ra môn thần thông không biết tên kia là bọn họ đã phát hiện ra thần thông này làm cánh tay mềm mại không xương, tiên pháp càng thêm âm nhu quỷ dị là cùng. Nhưng lực lượng thì ngược lại còn giảm xuống.
Trong trận chiến giữa Kỷ Ninh và Thiếu Viêm Hiên.
Thiếu Viêm Hiên vốn có lực lượng yếu hơn! Hiện tại hắn lại nóng đầu thi triển ra thần thông làm lực lượng giảm đi...thì đúng là muốn chết.
...
Kỷ Ninh khởi đầu rất cẩn thận. Sáu thanh kiếm như sáu dòng nước chảy cẩn thận ngăn cản. Thiếu Viêm Hiên thấy thế thì lập tức thi triển thần thông làm cánh tay mềm mại không xương, cây roi của hắn càng thêm âm nhu quỷ dị: "Mặc dù lực lượng của ta hơi giảm xuống nhưng roi sẽ càng thêm khó lường hơn. Chỉ cần trói chặt được hắn thì ta nhất định sẽ thắng.'
Lúc này Thiếu Viêm Hiên đã hoàn toàn điên cuồng, đối mặt với cơ hội trở thành đệ tử của Đạo tổ, hắn có bình tĩnh tới mấy thì cũng phải nóng đầu.
"Sao?" Kỷ Ninh kinh ngạc không hiểu.
"Ta vẫn còn chưa dùng hết sức để đánh, vẫn chỉ cần thận không muốn tấn công chỉ cần không thua để hiểu được ảo diệu trong tiên pháp của hắn. Thế nào mà tên Thiếu Viêm Hiên kia lại đột nhiên giảm lực lượng xuống thế?" Sau khi phát hiện ra roi của đối phương càng thêm âm nhu hơn, Kỷ Ninh lại càng vui mừng xen lẫn khó hiểu. "Hắn đúng là tự tìm đường chết à!"
Bản thân mình tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ!
Thần thông có Trích Tinh Thủ!
Nếu tính về lực lương thì ưu thế tuyệt đối! Hiện tại mình còn đang cẩn thận thế mà đối phương lại tự giảm lực lượng của mình nôn nóng muốn thắng.
"Cơ hội đưa tới tận cửa." Kỷ Ninh bạo phát.
Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù!
Sáu đường kiếm quang chói mắt xẹt qua trời cao. Mỗi một đường đều cực kỳ hung mãnh bá đạo!
Lực lượng của Trích Tinh Thủ và Thần Ma luyện thể đều bùng nổ!
Uỳnh!
Cây roi màu đen bị kiếm quang của Kỷ Ninh lướt qua sau đó bị đánh bay đi. Lực lượng chênh lệch quá xa làm cây roi bị đánh bật...Tuy Thiếu Viêm Hiên vẫn đang nắm chắc roi nhưng hổ khẩu trên tay hắn đã nứt ra. Máu bắn tung tóe.
Sáu đường kiếm quang cực kỳ hung hãn đánh thẳng vào. Hoặc là cắt, hoặc là chém, hoặc là đập làm tất cả đám roi đều bị đánh bay.
"Vù." Kỷ Ninh lao tới bên người Thiếu Viêm Hiên.
Thiếu Viêm Hiên kinh hãi. Sắc mặt của hắn trong nháy mắt tái mét đi. Hắn hiểu được chính mình thật quá nóng vội, quá coi thường Kỷ Ninh. Khi trước hắn còn có chút hơn thua, bây giờ mới thật sự biết được Kỷ Ninh tấn công khủng khiếp tới cỡ nào. Lúc trước bàn tay mới bị đánh cho hơi run lên là do Kỷ Ninh còn đang cẩn thận chưa bùng nổ hết sức.
Nhưng ngay khi mặt đối mặt giao chiến thì hắn mới hiểu ra Kỷ Ninh đáng sợ tới nhường nào. Đáng tiếc đã quá chậm. Kỷ Ninh đã tới trước người hắn.
"Ta nhận thua!" Thiếu Viêm Hiên tái mét mặt, đồng thời hô lên. Sáu bàn tay của hắn quật roi lên tạo thành một vách tường ở trước mặt.
"Vù, vù!"
Sáu thanh tiên kiếm của Kỷ Ninh bay múa lóe sáng lên thì âm thanh của Thiếu Viêm Hiên mới vang lên. Hắn vừa mở miệng ra là Kỷ Ninh lập tức dừng tay. Đây là quy định chiến đấu, ai dám làm trái là hoàng đế Đại Hạ có thể ra tay đánh chết ngay.
Cho dù Kỷ Ninh có dừng tay thì Thiếu Viêm Hiên vẫn bị cắt thành vài đoạn, nhưng rồi thân thể lập tức khôi phục lại.
"Ta thua." Thiếu Viêm Hiên đứng lên, trong mắt có vẻ đầy giễu cợt. "Thiếu Viêm Hiên ta tự nhận không tỉnh táo bằng người. Không ngờ...lần này ta lại thua bởi vì không đủ bình tĩnh. Sức hấp dẫn của chức đệ tử Đạo tổ và thực lực của Kỷ Ninh ngươi tạo ra cho ta áp lực quá lớn, làm ta cực kỳ muốn thắng."
Kỷ Ninh cũng hiểu được trận này hắn đã thắng thật dễ dàng.
Trong trận chiến với Đao Nô khi trước, Kỷ Ninh đã gần như là dùng cạn kiệt sức lực, nhưng Thiếu Viêm Hiên thì ngược lại, dễ dàng hơn rất nhiều. Bản thân hắn lúc trước còn lo lắng nên cực kỳ cẩn thận vào cuộc.
Thật ra trong con mắt của bất kể hoàng đế Đại Hạ hay nhóm Thuần Dương chân tiên Lã Động Tân thì những người giỏi trong số mười hai người kia là Lạp Tháp chân nhân, Kỷ Ninh, Hạ Mang Tử Sơn, Hắc Thạch chân nhân, Mộc Truyền chân nhân, Thương Ngô Thứu, Kim Ô chân nhân...Còn như Thiếu Viêm Hiên...Thật ra lại không được coi trọng. Nhưng cho dù không có thuộc hàng mạnh trong đám mười hai người thì cũng không ai nghĩ thảm bại tới mức vậy.
Nếu hắn không vì cái trước mắt, dùng roi mạnh mẽ lên, triệt tiêu được nhược điểm về lực lượng thì Kỷ Ninh muốn thắng cũng phải tìm cách hiểu ra ảo diệu của tiên pháp mới thắng được.
"Phế vật!" Huyền Cơ lão tổ nhìn Thiếu Viêm Hiên với ánh mắt lạnh như băng: "Đã biết rõ hắn tấn công mạnh mà lại còn giảm lực lượng xuống...Thật đúng là phế vật."
Thiến Viêm Hiên lặng yên khoanh chân ngồi xuống
Huyền Cơ lão tổ đầy một bụng lửa...Thế nhưng hắn đã quên mắt rằng khi trước mình nói cho bao nhiêu kỳ vật bảo vật cũng là góp một phần làm Thiếu Viêm Hiên không đủ bình tĩnh.
"Bình tĩnh, đối mặt với đại kỳ ngộ cũng phải bình tĩnh."
"Lần này ta ngã quá thảm, Huyền Cơ lão tổ cũng còn mắng ta là phế vật thì e là những người cấp cao khác trong bộ tộc cũng tức giận lắm." Thiếu Viêm Hiên quyết tâm. "Nếu cứ bị gièm pha trong bộ tộc như thế, đợi hết lần đại hội Tiên Duyên này, ta sẽ rời bộ tộc ra ngoài lưu lạc."
Hắn vốn là người cực kỳ bình tĩnh vậy mà chỉ vì một lần nóng đầu mất đi cơ hội lớn.
Lần này hắn đã ăn một vố quá đau
Ngã một lần làn hắn trở nên càng bình tĩnh hơn. Càng suy xét rõ con đường mà mình đi...
...
Lúc đầu hoàng đế Đại Hạ nhìn trúng được bảy người, không thể không đưa ra quyết định khó khăn là cho Lạp Tháp chân nhân đánh với Cửu Tử chân nhân. Ai ngờ Thương Ngô Thứu lại đột phá. Vậy là trong tay hoàng đế Đại Hạ có tới tận tám người.
Tám người này, đã có một trận chiến giữa Lạp Tháp chân nhân và Thương Ngô Thứu rồi, vậy trận tiếp nên bố trí thế nào đây?
...
Trận thứ tư, Mộc Truyền chân nhân đánh với Quy Nguyên chân nhân!
Mộc Truyền chân nhân giống như một cây cổ thụ hình người, cực kỳ cứng cỏi. Cảm giác như hắn còn vững chắc hơn cả Lạp Tháp chân nhân, đây là một kẻ địch cực kỳ giỏi phòng thủ. Quy Nguyên chân nhân cứ thế tấn công tới cạn kiệt thần lực. Cuối cùng phải nhận thua.
...
Trận thứ năm, Hắc Thạch chân nhân đấu với Càn Nhát chân nhân!
Thiếu niên đầu trọc đi chân trần Hắc Thạch chân nhân đúng là cực kỳ mạnh mẽ. Hắn thi triển ra Phục Hi côn trận, tạo thành trận pháp phụ trợ, khi thì đánh bất ngờ, khi thì biến mắt. Càn Nhất chân nhân cứ thế bị chèn ép cho tới tận lúc phải nhận thua.
...
Trận thứ sau, Hạ Mang Tử Sơn đấu với Kim Ô chân nhân!
...
Trận đấu thảm thiết nhất chính là trận thứ sáu giữa Hạ Mang Tử Sơn và Kim Ô chân nhân! Hai người bọn họ đều được nhóm Thuần Dương chân tiên coi trong. Dựa theo kế hoạch ban đầu của hoàng đế thì Hạ Mang Tử Sơn sẽ được đánh với Bạch Long chân nhân, Kim Ô chân nhân đánh với Thương Ngô Thứu. Nhưng Thương Ngô Thứu đột nhiên đột phá nên đã trở thành kẻ vô cùng lợi hại.
Bất đắc dĩ, trận thứ hai Thương Ngô Thứu phải đánh với Bạch Long chân nhân.
Trận thứ sáu, Hạ Mang Tử Sơn đánh với Kim Ô chân nhân.
"Kim Ô chân nhân kia khá lợi hại nên cũng là một loại rèn luyện cho Tử Sơn. Nếu như ngay cả Kim Ô chân nhân còn không đánh bại được thì làm sao có thể trở thành đệ tử sư tôn đây?" Hoàng đế Đại Hạ cũng đủ tàn nhẫn với đệ tử trong tộc của mình.
Trận chiến kia diễn ra thảm thiết kinh người.
Hạ Mang Tử Sơn đã mạnh hơn lần trước khi gặp Kỷ Ninh. Côn pháp của hắn càng ẩn giấu thêm bá đạo. Kim Ô chân nhân có tốc độ thân pháp sau Thương Ngô Thứu nhưng tấn công thì lại điên cuồng hung ác hơn nhiều.
Hai người chém giết máu bắn đầy trời, điên cuồng không sao tả xiết.
Cuối cùng Kim Ô chân nhân bị thương quá nặng, thần lực tiêu hao cạn kiệt nên không thể không nhận thua!
Trận chiến này, Hạ Mang Tử Sơn thắng!
...
Từ đó, sáu người mạnh nhất ở đại hội Tiên Duyên được tìm ra.
Theo thứ tự là: Lạp Tháp chân nhân, Thương Ngô Thứu, Kỷ Ninh, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân, Hạ Mang Tử Sơn!
...
"Không ngờ sáu người đầu lại có tới hai người của Hắc Bạch Học cung quận An Thiền."
"Đây, đây đây, rốt cuộc thì Hắc Bạch Học cung ở đâu thế. Sáu yêu nghiệt tuyệt thế thì môn phái họ lại có tới hai người?"
"Nghe nói Hắc Bạch Học cung chỉ chiếm diện tích khá nhỏ ở trong thành An Thiền. Đệ tử trong môn phái cũng chỉ có vài trăm người."
"Cái gì? Tổng cộng đệ tử có mấy trăm người thôi sao? Đệ tử môn phái chúng ta có tới cả vài trăm vạn người đấy! Nhưng một môn phái đứng đầu Đại Hạ như chúng ta lại không có một tên nào tới được thứ hạng chín mươi sáu. Vậy mà bọn họ lại có tới hai người đứng trong sáu người mạnh nhất!"
Sáu người được tìm ra này.
Hai người thuộc bộ tộc lớn. Theo thứ tự là Hạ Mang Tử Sơn và Thương Ngô Thứu.
Hai người là Tán tu, theo thứ tự là Hắc Thạch chân nhân và Mộc Truyền chân nhân.
Hai người là đệ tử môn phái, lại cùng đến từ một môn phái tên là Hắc Bạch Học cung. Đó là Kỷ Ninh và Lạp Tháp chân nhân.
Chỉ riêng lai lịch của sáu người này...cũng đã làm cho người từ ba ngàn sáu trăm quận, biển bốn phương trên quảng trường hoàng thành phải bàn tán sôi nổi về Hắc Bạch Học cung kia.
"Ha ha, ha ha ha..." Ngũ Phong tiên nhân cười sái cả quai hàm. Lão ta cực kỳ vui sướng. "Ha ha ha, không ngờ lão tửu quỷ ta trước khi chết lại có thể được vinh quang tới thế này. Giờ ta có chết cũng nhắm mắt. Kỷ Ninh, tiểu lôi thôi. Tốt, tốt lắm. Ha ha ha. Nếu nha đầu Dư Vi kia cũng tới vòng sáu người thì còn tốt biết bao."
"Sư tổ, Dư Vi sư tỷ mà cũng chém giết tới được vòng sáu người á? Thế có phải là dã tâm quá lớn không?" Mộc Tử Sóc đứng bên cạnh mà run run cả mặt.
"Thế này mà gọi là dã tâm à? Không tính...Ta bây giờ còn đang mong tiểu lôi thôi và Kỷ Ninh có thể lên tới ba người đứng dầu. Như thế thì thật tốt quá. Ha ha ha, ba người đứng đầu đại hội Tiên Duyên vương triều Đại Hạ lại có hai người của Hắc Bạch Học cung ta. Ta có nằm mơ cũng cười được. Tới địa phủ cũng có thể đi khoe với phán quan dưới đó." Ngũ Phong tiên nhân cực kỳ vui vẻ.
...
Dưới quảng trường hoàng thành cực kỳ náo nhiệt, ở chủ điện Thiên Mang Điện thì lại có chút hơi nặng nề.
Bởi vì sáu người đứng đầu đã được tìm ra!
Bước tiếp theo chính là tìm ra ba người đứng đầu! Trong ba người đứng đầu này nhất định sẽ có một người trở thành đệ tử Đạo tổ.
"Ba người đứng đầu..." Trong mắt Hạ Mang Tử Sơn hiện lên những tia sét mờ mờ.
"Ba người đứng đầu..." Thương Ngô Thứu cúi đầu ngồi đó, yên lặng nhắc đi nhắc lại.
Kỷ Ninh, Lạp Tháp chân nhân, Mộc Truyền chân nhân, Hắc Thạch chân nhân đều trầm mặc.
Thậm chí lúc này bọn họ còn không hề nói câu nào với người khác. Bởi vì áp lực vô hình đã bao phủ hoàn toàn bọn họ. Bởi vì chỉ cần một trận nữa thôi là đã quyết định được họ có bước vào được ngôi vị ba người đứng đầu hay không.
Sáu người là ba trận chiến.
Ba loại ba đi tiếp!
Ai bị loại? Ai đi tiếp?
← Ch. 0345 | Ch. 0347 → |