← Ch.0408 | Ch.0410 → |
Kỷ Ninh cảm thấy một nỗi thống khổ tê tâm liệt phế đang lan tràn ra khắp toàn thân, từ khi cha mẹ mất đi thân nhân của mình thật sự còn rất ít, sư phụ Điện Tài tuy rằng luôn nghiêm khắc lạnh lùng nhưng Kỷ Ninh cảm nhận được tình cảm yêu thương từ sâu trong đáy lòng sư phụ đốivới mình.
Sư phụ Điện Tài đã được Kỷ Ninh coi là người cha thứ hai từ lâu.
"Không, Không..." Trong lòng Kỷ Ninh hiện giờ hoàn toàn tuyệt vọng.
Dưới Thiên kiếp, không có bất kỳ người nào có thể cứu sư phụ! Kể cả là Đại La Đạo Tổ cũng đều chỉ có thể ở một bên đứng nhìn, bởi vì một khi ra tay giúp đỡ sẽ khiến cho trời cao giáng xuống Thiên Phạt, Đại La Đạo Tổ mặc dù chống được nhưng cũng chỉ có một con đường chết.
Trong lòng Kỷ Ninh bỗng tuôn trào ra một loại khát vọng mãnh liệt.
"Ta chịu đủ rồi, ta đã chịu đủ rồi!!!" Nội tâm Kỷ Ninh phát ra tiếng gào tuyệt vọng, "Loại cảm giác vô lực này ta đã chịu đủ rồi, ta thật sự không muốn thân nhân của ta cứ thế từng người một rời ta mà đi, ta không muốn, thật sự không muốn!"
Mẫu thân rời đi... Phụ thân rời đi... Sư phụ cũng muốn rời đi... Tim Kỷ Ninh thắt lại như bị dao cắt! Một cỗ tín niệm vô cũng mãnh liệt bùng lên, đó là không muốn bị vận mệnh đùa cợt, một tín niệm muốn chân chính nắm trong tay vận mệnh của chính mình.
"Ta muốn trở nên cường đại, càng cường đại hơn nữa. Nếu có thể cường đại như Bàn Cổ, Nữ Oa, có thể khai thiên tích địa, cũng có thể hủy thiên diệt địa thì chỉ sợ cái gọi là Thiên kiếp kia cũng chỉ là trò cười mà thôi." Kỷ Ninh lần đầu tiên cảm thấy khát vọng muốn vươn tới sức mạnh đỉnh cao của Tam Giới.
Đó là cảnh giới Bàn Cổ Thần.
Bàn Cổ, khai thiên tích địa sáng tạo ra Thượng Cổ thế giới. Nữ Oa, ngộ ra tám vạn bốn ngàn Đạo, được xưng là "Chí Thiện Chí Thánh Bàn Cổ Thần" Nữ Oa nương nương.
Bà cũng đạt tới Bàn Cổ cảnh giới, cũng là cường giả đệ nhất của Tam Giới mà không ai có thể tranh cãi. Đó chính là một tầng thứ... Dù là Thiên Địa cũng đều phải thần phục! Đừng nói gì tới Thiên Kiếp chỉ là một phần tử của Thiên Địa.
"Sư phụ...." Nhưng mặc cho nội tâm Kỷ Ninh khát vọng như thế nào cũng không thể cải biến được sự việc trước mắt, hắn chỉ có thể đứng nhìn hết thảy sự việc phát sinh!
Mặc kệ Kỷ Ninh hay Ngũ Phong tiên nhân thống khổ và không cam lòng như thế nào, kỳ thật giờ phút này người tuyệt vọng nhất chính là Điện Tài tiên nhân đang Độ Kiếp.
Điện Tài Tiên Nhân che ngực, ngẩng đầu nhìn lên thiên không.
Khi thấy vòng xoáy lôi điện mù mịt trên bầu trời không biến mất mà lại càng dượng dục thêm nhiều uy năng của lôi kiếp, Điện Tài tiên nhân tuyệt vọng: "Tại sao còn có, tại sao lại còn có..."
Tuyệt vọng.
"Sư muội, ta đến đây." Khuôn mặt Điện Tài Tiên Nhân trở nên bình tĩnh, nhìn bầu trời đã thai nghén ra một đạo lôi điện liền từ xa chỉ tay nói "Đi!"
HƯU...U...U! HƯU...U...U! HƯU...U...U! HƯU...U...U! HƯU...U...U!
Năm chuôi Lê Thiên Kiếm nhất phi trùng thiên nghênh đón đạo lôi điện đang bắn xuống kia. Lúc này đây Điện Tài tiên nhân mới thi triển ra kiếm pháp hoa lệ, cường đại nhất của mình, chỉ thấy năm thanh tiên kiếm trên không trung triền miên cuốn lấy nhau, phối hợp với nhau cùng nghênh đón tia chớp hủy diệt kia.
Năm đó, khi Điện Tài Tiên Nhân vẫn chỉ là Tam đại đệ tử Hắc Bạch học cung.
"Người trẻ tuổi nên tràn ngập tinh thần phấn chấn mới đúng, ngươi như thế nào lại buồn bã như vậy?"
"Sư muội ta chết rồi, ta không muốn sống nữa, không muốn sống nữa!"
"Không muốn sống nữa? Ngươi đã không muốn sống, lão già ta lại vừa vặn muốn giết người, ngươi đừng có đánh trả, hãy để cho ta giết ngươi đi."
Xôn xao.
Năm chuôi kiếm bất nhập giai bay lên hướng về phía người thanh niên đang tuyệt vọng đâm tới. Vô Hình kiếm ý lập tức truyền vào trong trí óc của người thanh niên. Nhất thức kiếm pháp thi triển....
Kiếm pháp dần dần càng ngày càng thêm tuyệt vọng.Tuyệt vọng đến mức tận cùng.
"Ngũ Hành Kiếm pháp thức thứ mười tám - Tiểu Ngũ Hành Diệt Tuyệt!" Một thức, lại một thức kiếm pháp được thi triển, càng ngày càng thêm huyền diệu, huyền diệu đến không thể tưởng tượng nổi.
"Ngũ Hành Kiếm pháp thức thứ ba mươi sáu - Đại Ngũ Hành Chúng Sinh!" "Ha Ha Ha..."
"Ta và ngươi hữu duyên nên truyền cho ngươi một bộ kiếm pháp, ngươi tìm hiểu cho tốt, người trẻ tuổi, con đường tương lai của ngươi còn dài mà!" Thanh âm quanh quẩn trong đầu.
Đến khi người thanh niên tỉnh táo lại vội vàng tìm kiếm khắp nơi nhưng cũng không tìm thấy vị lão giả kia.
Sau lần gặp gỡ này, cảnh giới kiếm pháp của Điện Tài tiên nhân tăng tiến nhanh chóng, một bước lên trời, bị nhóm Tán Tiên của Hắc Bạch Học Cung nhận định là người có khả năng đột phá thành Thiên Tiên cao nhất trong cung.
Về sau Kỷ Ninh lại lần nữa tặng cho hắn đạo tàng và kiếm pháp cao cấp để tham chiếu nên Điện Tài tiên nhân lại tiếp tục có đột phá, đạt tới cảnh giới của Bắc Hành Tiên Nhân năm xưa, nhưng dù vậy hắn cũng vẻn vẹn ngộ ra Ngũ Hành Kiếm pháp thức thứ mười bảy mà thôi! Bộ kiếm pháp này trước thức thứ mười tám chỉ là quyển thượng.
Sau thức thức mười tám bộ kiếm pháp này mới lộ ra càng nhiều chiêu thức huyền diệu.
Có thể truyền ra kiếm pháp như thế, lão giả kia tuyệt đối là một nhân vật lợi hại trong Tam Giới, hiển nhiên lão giả này chẳng qua là trong lúc ngao du Tam Giới bắt gặp Điện Tài tiên nhân có chút tư chất nên mới tùy ý truyền thụ một bộ kiếm pháp rồi sau đó lại phiêu nhiên rời đi.
Cũng không có thu Điện Tài tiên nhân làm đệ tử. Nếu là thu làm đệ tử thì cũng phải truyền thụ pháp môn Luyện Khí, bí thuật, kiếm pháp... thậm chí chỉ điểm một chút nghi hoặc trên con đường tu hành cho đệ tử.
Nhưng Điện Tài tiên nhân là tự mình tìm hiểu Ngũ Hành Kiếm pháp, lúc không hiểu cũng chỉ có thể tự mình vùi đầu mà mò mẫm mà thôi!
"Ngưng!"Điện Tài tiên nhân giờ phút này bỗng nhiên đốn ngộ.
Phảng phất như bầu trời hắc ám bỗng nhiên bị ánh mặt trời màu vàng kim bắn thủng.
Trong lúc lôi kiếp mạnh mẽ kéo dài khiến cho tâm tình của Điện Tài tiên nhân rơi vào tuyệt vọng, nhưng ngay lúc hắn chuẩn bị nghênh đón tử vong thì kiếm pháp của hắn lại đột phá.
Ngộ ra kiếm thức đại biểu cho sự tuyệt vọng khôn cùng – Tiểu Ngũ Hành Diệt Tuyệt áo nghĩa.
"Ngũ Hành Kiếm pháp thức thứ mười tám - Tiểu Ngũ Hành Diệt Tuyệt!" Điện Tài Tiên Nhân niết ấn trước ngực, miệng nở nụ cười.
Mặt ngoài năm chuôi hắc sắc tiên kiếm đang bay trên không trung bỗng ẩn hiện hư ảnh của năm tòa núi lớn. Vốn là năm tòa núi lớn phân ra làm năm loại màu sắc khác nhau, nhưng hào quang năm màu lóe lên lẫn vào nhau mơ hồ lại phù hợp hỗ trợ nhau.
Theo ý niệm của Điện Tài tiên nhân khẽ động, một tiếng nổ cực lớn vang lên.
"Oanh long long 00:32, ngày 24 tháng 7 năm 2020 (+07) " Toàn bộ Không Gian đều rung động lắc lư.
Chỉ thấy hư ảnh năm tòa núi lớn vậy mà trong khoảnh khắc dung hợp lại với nhau hóa thành một tòa Ngũ Chỉ Sơn.
Năm tòa núi đã hóa thành mộttòa núi! Ngọn núi lớn này có năm đỉnh nhọn trông như năm đầu ngón tay có màu ngũ sắc! Ngũ Chỉ Sơn này mang theo một loại áp lực vô cùng trầm trọng vùng với áp bách, dường như nó thể thể trấn áp hủy diệt tất cả!
Quyển thượng Ngũ Hành Kiếm pháp đại thành, kiếm thức cuối cùng - Tiểu Ngũ Hành Diệt Tuyệt!
"Oanh " Đạo Thiên lôi thứ bốn mươi sáu bổ vào tòa Ngũ Chỉ Sơn do năm chuôi Lê Thiên kiếm tiên hóa thành. Toà Ngũ Chỉ sơn vẻn vẹn chấn động một chút Thiên Lôi liền tán loạn.
"Oanh ~, Đạo Thiên lôi thứ bốn mươi bảy lại đánh xuống! Điện Tài tiên nhân mỉm cười ngẩng đầu lên, năm chuôi Lê Thiên Kiếm như trước phi lên nghênh đón, tòa Ngũ Chỉ Sơn lại hiện ra nguy nga hùng vĩ, dường như đó là một ngọn núi thật sự. Ngọn Ngũ Chỉ Sơn này lại tiếp tục chặn một đạo thiên lôi nữa cho Điện Tài tiên nhân.
"Đây là..." Ngũ Phong Tiên Nhân và Kỷ Ninh hoàn toàn ngây ngẩn cảngười.
Vì tuyệt vọng nên bây giờ hai người đều bối rối.
"Sư đệ lúc trước phải thi triển cấm thuật mới ngăn trở được Ngũ Cửu Lôi Kiếp, bây giờ là Lục Cửu Lôi Kiếp sao ngược lại hắn có thể chống được dễ dàng hơn a?" Ngũ Phong Tiên Nhân vạn phần kinh ngạc, "Lâm trận đột phá, đây là đang Độ Kiếp mà đột phá a!"
Kỷ Ninh cũng cảm thấy không hiểu, bình thường lúc sinh tử chiến ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện tình huống lâm trận đột phá, nhưng những đạo Thiên Lôi này oanh kích xuống không có chút nào ảo diệu mà hoàn toàn là dã man oanh kích xuống a, chẳng lẽ như vậy sư phụ cũng nắm bắt được ảo diệu sao? Uy năng kiếm pháp của sư phụ làm sao mà lại đột nhiên tăng mạnh lên như vậy? Tuy rằng không hiểu vì sao sư phụ lâm trận đột phá, Nhưng Kỷ Ninh lại cảm thấy lòng tràn đầy vui sướng.
"Ha Ha Ha... Lại ngăn được, lại ngăn được." Kỷ Ninh vui sướng nhìn.
Từng đạo Thiên Lôi đánh xuống.
Điện Tài Tiên Nhân đều dùng một thức "Tiểu Ngũ Hành Diệt Tuyệt" để nghênh đón tất cả, bất quá từ đạo Thiên Lôi thứ năm mươi mốt Điện Tài Tiên Nhân rõ ràng đã phải cố hết sức! Đạo Thiên Lôi thứ năm mươi hai, năm thanh tiên kiếm bị nện rơi xuống trăm trượng! Đạo Thiên Lôi thứ năm mươi ba oanh kích cho hư ảnh tòa Ngũ Chỉ Sơn do năm chuôi Lê Thiên Kiếm tạo thành thiếu chút nữa thì tán loạn.
"Cuối cùng, một đạo cuối cùng!" Kỷ Ninh, Ngũ Phong tiên nhân đều nhìn chằm chằm.
Oanh! Đạo Thiên lôi thứ năm mươi bốn! Đạo Thiên Lôi này mơ hồ ẩn hiện bêntrong một tia màu tím.
"Ngăn cản!" Điện Tài Tiên Nhân ngược lại khí thế càng vượng, từ trong tuyệt vọng bò ra nên Điện Tài Tiên Nhân đạo tâm càng thêm vững chắc, năm chuôi Lê Thiên Kiếm điên cuồng nghịch lưu mà lên hóa thành một tòa Ngũ Chỉ Sơn to lớn.
Bành!!!! Thiên Lôi cùng Ngũ Chỉ Sơn va chạm, Ngũ Chỉ Sơn hoàn toàn tán loạn, năm thanh tiên kiếm cũng tứ tán bay loạn ra khắp nơi, mà đạo Thiên Lôi cũng hoàn toàn tan đi."Chăn!" Ngũ Phong Tiên Nhân kích động gào lên.
Nhưng Kỷ Ninh lại là ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào vòng xoáy Lôi Điện trên đầu, Ngũ Phong Tiên Nhân cũng ngẩng đầu nhìn lên, bọn họ đều lo lắng là vẫn còn Thiên Lôi.
Bất quá lúc này đã không còn nữa, đám mây lôi điện trên bầu trời đã bắt đầu tiêu tán hướng bốn phương tám hướng tản đi, đồng thời một đạo điện quang cũng vờn quanh trên người Điện Tài Tiên Nhân.
Đạo điện quang này bất chợt xuất hiện trên người Điện Tài Tiên Nhân làm thân thể Điện Tài Tiên Nhân mơ hồ xuất hiện một cỗ khí tức huyềnbí, một luồng khí tức hoàn toàn khác hẳn khí tức của cấp độ Phản Hư Địa Tiên hay Tán Tiên.
"Thiên Tiên thân thể." Kỷ Ninh và Ngũ Phong tiên nhân đều lộ ra sắc mặt vui mừng.
"Chúc mừng sư phụ." Đợi đến khi tia điện quang biến mất, Kỷ Ninh mới cao giọng nói.
"Sư đệ, Lục Cửu Lôi Kiếp a, tu tiên giả theo dòng Luyện Khí mà gặp được Lục Cửu Lôi Kiếp, quả thực là không tưởng tượng nổi, chỉ sợ cũng chỉ có một số đệ tử Đạo Tổ hay một vài nhân vật truyền thuyết mới giống như vậy.
Vậy mà ngươi cũng có thể chống đỡ được.
Ha ha ha, ta rất bội phục sư đệ a, bất quá sư đệ nên tranh thủ thời gian nghỉ ngơi để chút nữa chống lại Tâm Ma kiếp sắp đến đi.
Lục Cửu Lôi Kiếp nguy hiểm và đáng sợ nhất ngươi cũng chống được rồi nên đừng để thất bại khi chống Tâm Ma kiếp." Ngũ Phong Tiên Nhân liền nói.
"Ân." Điện Tài Tiên Nhân bình tĩnh gật đầu, mặt mỉm cười phất tay về phía Kỷ Ninh, lập tức năm chuôi Lê Thiên Kiếm bay về phía Kỷ Ninh: "Năm thanh tiên kiếm này ta đã không cần nữa." Kỷ Ninh gật đầu, đón nhận năm chuôi Lê Thiên tiên kiếm.
"Tâm Ma kiếp ngắn nhất cũng phải bảy ngày." Ngũ Phong Tiên Nhân trịnh trọng nói, "Kỷ Ninh, trong lúc sư đệ độ Tâm Ma kiếp tuyệt đối không thể bị quấy rầy. Nếu có kẻ thù bên ngoài đến tập kích cũng chỉ sợ là trong một khoảng thời gian ngắn này. Ta và ngươi cần phải cẩn thận."
"Vâng, Kỷ Ninh hiểu, ai cũng đừng mong có thể đến quấy rầy sư phụ ta." Kỷ Ninh trịnh trọng nói.
Chính mình bản tôn thì luyện Bát Cửu Huyền Công, am hiểu cận chiến, cứng đối cứng thì đúng là không sợ ai.
Về phần đệ nhị Nguyên Thầncũng có chín chuôi Lê Thiên tiên kiếm hình thành Lê Thiên kiếm trận... một người đã có thể chống đỡ được với hai gã Thiên Tiên.
Bất kệ là ai! Bất kể thế lực sau lưng có là gì, cũng tuyệt không cho phép ai quấy rầy sư phụ Độ Kiếp! Bên trong cảnh nội quận An Thiền, hư không đen tối bỗng rung động, một bạch y nữ tử bất chợt xuất hiện.
Cô gái này khuôn mặt xinh đẹp, khí tức mơ hồ, cũng đã đạt cấp độ ĐịaTiên Tán Tiên.
Bất quá trong đôi mắt bạch y nữ tử này có một luồng ngạo khí, đó là một loại ngạo khí không để hết thảy vào mắt.
"Ừ." Bạch y nữ tử nhìn một sơn mạch vô tận phía xa "Đến rồi!"
← Ch. 0408 | Ch. 0410 → |