Vay nóng Homecredit

Truyện:Mãng Hoang Kỷ - Chương 0527

Mãng Hoang Kỷ
Trọn bộ 1832 chương
Chương 0527: Đột nhiên bộc phát đại quyết chiến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1832)

Siêu sale Lazada


Hình Thiên Thần - Kỷ Ninh huy động hai thanh kiếm bổ vào những xiêng xích đang quân quanh nhưng chỉ tạo ra những lắc lư rung động mà không sao phá nổi.

"Không ổn." Kỷ Ninh nhìn Xích Bỉnh Chân Tiên đang lấy ra bình Ngọc Tịnh màu đỏ từ xa xa thì không còn chần chừ nữa.

"Ra!"

Vốn Kỷ Ninh muốn che giấu thực lực, tìm cơ hội giáng một đòn bất ngờ cho Vô Gian Môn nhưng tình thế lúc này bắt buộc hắn phải thay đổi. Tuy Hồng Tuyết tiền bối nói bảy Đại Thiên Thần có thể đi ra bất cứ lúc nào, hơn nữa bảy Đại Thiên Thần có thực lực cường hoành, một khi liên thủ có thể hình thành Thất Diệu Thiên Thần, lúc ấy chỉ có Chân Thần Đạo Tổ ra tay mới có thể áp chế được. Lực lượng của bảy người hoàn toàn có thể xoay chuyển thế cục của cuộc chiến tranh đang diễn ra ở thế giới Đại Hạ nhưng không đến thời khắc mấu chốt, Kỷ Ninh thực không muốn phải sử dụng tới quân bài này.

Xoạt!...

Kỷ Ninh giơ tay, từ hư không chợt xuất hiện hai thanh tiên kiếm là cực phẩm phi kiếm A Nan Phổ Thế Kiếm. Đây là hai thành tiên kiếm chân chính, không phải pháp bảo Phá Kiên biến ảo mà thành, vì thế lúc thi triển pháp lực cũng sẽ mạnh hơn. Đồng thời cũng là lần đầu tiên từ khi tham gia chiến đấu, Kỷ Ninh thi triển pháp môn vận chuyển tâm lực thần hồn.

"Ầm ầm...", tâm lực làm tướng soái, thần hồn làm vũ khí cùng điều động tất cả lực lượng có thể, lập tức tất cả lực lượng ẩn chứa trong Hình Thiên Thần cũng bất đầu được khởi động.

Sức mạnh của Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh tăng vọt lên gấp hơn ba lần, đạt thành pháp môn tâm lực thần hồn tiểu thành thì điều này cũng không tính là có gì kỳ lạ.

"Phá cho ta....".

Hình Thiên Thần – Kỷ Ninh cầm trong tay hai thanh A Nan Phổ Thế Kiếm, toàn lực huy động khiến hai thanh tiên kiếm lóe ra quang mang màu đỏ chói mắt, ở đầu thanh kiếm nhìn giống như đầu một con thần long điên cuồng đánh lên những xiềng xích màu đen.

Tam Xích Kiếm thức thứ mười một – Long Chiến Vu Dã!

Chiêu kiếm này ẩn chứa rất nhiều ảo diệu của Kỷ Ninh về Kiếm đạo, ẩn chứa sự điên cuồng chiến đấu mười tám năm tại Tịch Diệt Chi Vực, cũng ẩn chứa chiến ý của hắn trong ba năm cuộc chiến diễn ra tại Đại Hạ này. Những thứ trên cùng hội tụ tạo nên thức thứ mười một của Tam Xích Kiếm, là kiếm pháp mạnh nhất hiện giờ của Kỷ Ninh. Chiêu thức tự nghĩ ra mới là chiêu thức phù hợp nhất cho bản thân mình, vì chính bản thân mình mới hiểu được những ảo diệu mà kiếm pháp này sở hữu. Học kiếm pháp của người khác, dù đạt tới đại thành cũng không thể vận dụng nó một cách tinh diệu hoàn mỹ.

"Uỳnh...uỳnh....", hai thanh tiên kiếm bổ xuống như hai con thần long màu đỏ, điên cuồng đánh lên những sợi xích khiến những sợi xích nào tuy vẫn quấn lấy Kỷ Ninh nhưng đã không trói buộc hắn rơi vào trạng thái không thể nào phản kháng được nữa.

"Còn không tiến lên thì đợi tới khi nào đây!"

Xích Bỉnh Chân Tiên cầm trong tay bình Ngọc Tịnh, miệng bình hướng về phía Kỷ Ninh tạo ra một lực hút cường đại tác dụng lên người hắn. Nhưng lực lượng của hắn đã tăng vọt, sao có thể dễ dàng bị chiếc bình Ngọc Tịnh này hút vào như vậy.

"Cái gì?", Xích Bỉnh Chân Tiên đang đứng ở phía xa cũng biến sắc. "Tên Kỷ Ninh này hóa ra vẫn còn che giấu thực lực."

Trong chiến đấu, sợ nhất là đối phương còn che dấu thực lực. Chỉ có biết rõ đói phương mới có thể bàn kế sách đối phó, nếu thực lực đối phương quá mạnh, ván cờ đã hạ hoàn toàn có thể bị đảo ngược.

"Bạch Cực, Thanh Hồ, các ngươi mau tranh thủ thời gian ra tay đi." Xích Bỉnh Chân TIên truyền âm nói với hai người. "Tên Kỷ Ninh này còn che giấu thực lực, ta liều mạng hao tổn bản nguyên Kim Đan mới có thể vây khốn hắn nhưng không cách nào hút hắn vào được, giờ chỉ còn trông vào các ngươi mà thôi."

Vô Gian Môn lúc ra tay đã có kế hoạch rất chu đáo, nếu Xích Bỉnh có thể ra tay thành công là tốt nhất, nếu thất bại, tin rằng với thủ đoạn của Xích Bỉnh Chân Tiên cũng sẽ làm bên Đại Hạ sinh ra sự úy kỵ cực lớn, từ đó Vô Gian Môn có thể chính thực phát động một lần tấn công điên cuồng để làm tiêu hao lượng lớn nhân lực Đại Hạ, thậm chí khiến cho Đại Hạ không thể gượng dậy phản công được nữa.

"Tấn công!" Từ bên trong pháo bảo TIểu Thế Giới, đại quân đang yên lặng bỗng vang lên tiếng ra lệnh của Bạch Cực Chân Tiên. Lập tức, giữa không trung đại quân của Vô Gian Môn đột ngột xuất hiện.

Đây là lần đầu tiên cả mấy nhân vật lợi hại là THiên Thần Chân TIên, Thanh Hồ môn chủ cùng Bạch Cực Chân Tieen mới cùng nhau xuất hiện, đồng thời còn xuất ra hai loại Thiên Thần Khôi Lỗi nguy nga cao tới vạn trượng.

Loại thứ nhất là loại quen thuộc mà lúc trước Kỷ Ninh cũng có một con, toàn thân đen kịt, hai sừng cong trên đầu. Loại thứ hai toàn thân tỏa ra huyết quang nhàn nhạt, thân hình thon gầy. Số lượng Thiên Thần Khôi Lỗi màu đen có khoảng sáu con, còn lại là hơn chục con Khôi Lỗi tỏa ra huyết sắc.

"Giết sạch bọn chúng cho ta." Hai hàng lông mày của Bạch Cực Chân Tiên nhíu lại, gương mặt càng thêm lạnh lùng, trong mắt ánh lên vẻ điên cuồng, âm thanh vang vọng cả thiên địa.

"Cái gì? Làm sao có thể?"

"Ở đâu ra nhiều Khôi Lỗi như vậy?

Bên trận doanh Đại hạ, mọi người như rơi vào ác mộng. Tuy cũng đoán được Vô Gian Môn nhất định sẽ che giấu thực lực nhưng không ai nghĩ tới, đã chém giết lâu như vậy, à Vô Gian Môn còn có lực lượng lớn mạnh như vậy ẩn đi. Dù Hạ Hoàng có miễn cưỡng lấy ra ba bộ THiên Thần Khôi Lỗi thì cũng chỉ là loại Khôi Lỗi màu đen, sức mạnh còn kém hơn loại khôi lỗi tỏa ra huyết sắc kia một bậc, số lượng lại ít tới đáng thương.

"Keng...keng...keng...", Kỷ Ninh vung A Nan Phổ Thế Kiếm, dùng hết sức chém xuống đám xiền xích. Hắn là người mạnh nhất trong bảy Hình Thiên Thần, giờ phút này lại đang bị đối phương kiềm giữ.

Không chỉ có bọn Kỷ Ninh, Thông Hợp Thiên TIên mà cả Hạ Hoàng cũng vô cùng chấn động, kinh hoàng.

Trước khi Kỷ Ninh gặp phải nguy hiểm, Hạ Hoàng liền lập tức phái những người còn lại đi ra hỗ trợ. Dù bảy đại Hình Thiên Thần đều rất quan trọng, nhưng quan trọng nhất vẫn là Kỷ Ninh vì chỉ mình hắn là có thể chống lại hai, ba Hình Thiên Thần khác rồi. Hơn nữa nếu độ Thiên Thần Kiếp thành công, ảnh hưởng của hắn tới đại cục càng lớn. Có thể từ cảnh giới Phản Hư Thần Ma trở thành Thiên Thần, thực lực của hắn sẽ khủng khiếp cỡ nào? Cho nên Hạ Hoàng sẽ không để mất hắn dễ dàng. Hắn phải tự mình xuất hiện, nhưng hắn vừa xuất hiện, còn chưa kịp ra tay giúp Kỷ Ninh liền phát hiện Kỷ Ninh vẫn đang kháng cự lại.

"Tên Kỷ Ninh này vẫn còn cất giấu thực lực, tốt lắm." Hạ Hoàng vui mừng thốt lên.

Tại thời khắc đó, đại quân của Vô Gian Môn đột ngột xuất hiện.

"Cái gì?" Hạ Hoàng biến sắc nhìn đại quân Vô Gian Môn khí thế ngập trời.

Hắn đoán Vô Gian Môn chắc hẳn ẩn tàng rất nhiều Thiên Tiên. Lúc trước xuất ra bốn con Bạch Kiểm Giao thì ba con trong đó được tạo thành từ những Thiên Tiên và Tán Tiên đầu hàng của thế giới Đại Hạ. Chỉ có tên Độc Khuyết kia mới là lực lượng chính của Vô Gian Môn, nhưng Vô Gian Môn đâu chỉ có từng đó thực lực?

"Bọn chúng quả thực rất coi trọng Đại Hạ của ta. Thiên Thần Khôi Lỗi trân quý thế nào mà bọn hắn có thể điều động ra nhiều như vậy? Riêng loại Huyết Vân Khôi Lỗi kia cũng đã có khoảng mười sáu con rồi. Đã vậy thì chiến thôi." Hạ Hoàng dùng ánh mắt lạnh băng nhìn đối phương.

Tại Đại Hạ thế giới, Hạ Hoàng có địa vị rất cao, còn thế giới Đại Hạ là thế giới cao cấp nhất dưới trướng của Xích Minh Đạo Tổ. Sau lưng hắn còn có Thượng Cổ hoàng tộc, có Ứng Long lão tổ trợ giúp, mà thực lực của lão rất mạnh. Trải qua vô tận tuế nguyệt, có thực lực như thế sao hắn phải chịu cúi đầu dưới trướng? Như Bi Sơn đại thế giới đã bị chinh phục thành công còn có tới bốn năm vị Thiên Thần Chân Tiên đó.

Dù có chút biểu hiện không hài lòng nhưng Chuyên Thủy Thiên Thần đã sớm đứng về phía Hạ Hoàng.

Hàn Tranh Thiên Thần là Thiên Thần sinh ra từ thời đại Thần Ma, cùng tồn tại và chinh chiến với Hạ Hoàng đã được cả chục vạn năm.

Bắc Vọng Thiên Thần có thực lực siêu phàm, lúc trược cũng nhận được sự giúp sức rất lớn của Hạ Hoàng để trở thành Thiên Thần nên tự nhiên đã mang nhân tình của hắn, thời khắc mấu chốt này đương nhiên sẽ đứng bên Hạ Hoàng...

Từ một nơi vô định trong không gian đang giam giữ vô số Thần Ma ở thế giới màu đỏ, nhưng giờ phút này đã không còn chịu sự trừng phạt nào nữa, thay vào đó, những Thần Ma này không ngừng học tập đại trận từ thời thượng cổ là Bàn Cổ chiến trận.

Đây là đại trận phức tạp nhất của phe Thần Ma từ trước đến nay. Lúc Bàn Cổ khai thiên lập địa rồi vẫn lạc, những người sống sót như Nữ Oa nương nương, Một ít Đại Năng Giả và một số Thần Ma nhỏ yếu đều rất tôn sùng. Vì lúc ấy, Nữ Oa nương nương còn xa mới đạt tới cảnh giới của Bàn Cổ nên càng sùng bái, nhóm Thần Ma trong chém giết mà sáng tạo ra rất nhiều trận pháp cũng đều đặt tên là Bàn Cổ chiến trận. Sau này, những Đại Năng Giả tham gia chiến trận cũng không ngừng hoàn thiện chúng. Tới khi Nữ Oa nương nương đột phá đạt tới cảnh giới của Bàn Cổ thì Bàn Cổ chiến trận chính thức đạt tới độ hoàn mỹ như bây giờ. Chiến trận này sở hữu tất cả ảo diệu mà chỉ có một số ít các Đại Năng Giả mới nắm được, trong đó tất nhiên có thượng cổ Hoàng tộc Toại Nhân Thị, Phục Hy Thị, là những tộc cổ xưa nhất của Nhân Hoàng.

Đại trận mà Hạ Hoàng lấy được cũng chỉ là bản đơn giản hóa của nó, nhưng dưới sự chỉ huy của Thiên Thần, phía sau là vô số Phản Hư, Nguyên Thần Thần Ma thì uy lực tạo ra cũng đã đủ rồi.

Vô số Thần Ma này do Hàn Tranh Thiên Thần, Bắc Vọng Thiên Thần, Chuyên Thủy Thiên Thần chia nhau thống lĩnh để hình thành nên ba đại Bàn Cổ chiến trận.

"Hàn Tranh Thiên Thần, Chuyên Thủy Thiên Thần, Bắc Vọng Thiên Thần, các ngươi ra tay đi." Âm thanh của Hạ Hoàng vang vọng cả một phương thế giới.

"Đã tới lúc chúng ta ra tay rồi." Hàn Tranh Thiên Thần hưng phấn thét lên.

"Chiến! Chiến! Chiến!....". Vô số Thần Ma cùng kích động kêu lên. Từ lúc bọn họ sinh ra, chiến ý đã ăn sâu vào tinh thần qua từng trận chiến, sau đó bị giam giữ không biết bao nhiêu năm tháng, khát vọng chiến đấu đã bùng cháy mãnh liệt trong lòng bọn hắn.

"Ra!"

Những Thần Ma này chia thành ba đại quân đoàn, từ trên không trung ngưng tụ lại hình thành nên một thân ảnh đi chân trần, tóc tai bù xù cầm trong tay Cự Phủ, chính là vị thần mạnh nhất – Bàn Cổ!

"Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!" Những Thần Ma này ngay lập tức được di chuyển ra thế giới bên ngoài.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1832)