← Ch.0740 | Ch.0742 → |
Thích Ngục Chân Thần không giấu diếm chút nào, các Tiên Ma bị giam giữ ở đây, mới đầu kể cả Tổ Thần Tổ Tiên cũng khát vọng có thể đột phá, khát vọng có thể chặt đứt xiềng xích, đánh vỡ Thế Giới lao lung này đi ra ngoài.
- Nếu như ngươi đạt tới tầng thứ sáu, đây chính là Thế Giới cảnh rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Như vậy hoàn toàn chính xác có thể làm được, thế nhưng mà, ngươi ở đây đã bị giam giữ quá lâu rồi.
- Sắp qua năm Hỗn Độn kỷ nguyên rồi.
Thích Ngục Chân Thần gật đầu, nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.
- Ta biết rõ ngươi muốn nói cái gì, ngươi nói là, một Hỗn Độn kỷ nguyên không cách nào bước vào Thế Giới cảnh, liền vĩnh viễn đạp không vào được Thế Giới cảnh, đúng không?
Kỷ Ninh nhìn hắn.
Đây là thường thức.
Sưu qua rất nhiều trí nhớ của tù phạm Cửu Phương Hỗn Độn Quốc, biết rõ cái thường thức này. Ngay cả Bắc Hưu Thế Giới Thần lưu lại vô số tin tức cũng có cái thường thức này. Một Hỗn Độn kỷ nguyên không thành Thế Giới cảnh, cơ hồ không thể nào lại thành.
- Nhưng hết thảy không phải tuyệt đối, luôn luôn có một đường sinh cơ.
Thích Ngục Chân Thần cắn răng nhìn Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh gật đầu.
Phải.
Hoàn toàn chính xác không có gì là tuyệt đối!
Ví dụ như cường giả nào đó bởi vì pháp môn tu luyện quá mức giản lược, thậm chí không có ai chỉ điểm hắn. Tốn hao mấy Hỗn Độn kỷ nguyên, chỉ dựa vào đại nghị lực đại quyết tâm tu luyện thành Tổ Thần. Một khi đạt được pháp môn tu luyện kỹ càng, đạt được một ít đại năng Thế Giới cảnh chỉ điểm... Chỉ sợ sẽ nhanh chóng đột phá đến Thế Giới cảnh.
Hay Tổ Thần Tổ Tiên nào đó, đột nhiên có một ít kỳ ngộ, cũng có thể đột phá.
Tóm lại... cái này đều cần một ít cơ duyên!
Như Đại Năng Giả trong Tam Giới cũng không có đủ pháp môn tốt, cũng không có đại năng lợi hại chỉ điểm. Như Đại sư huynh Hậu Nghệ, tuy sống vượt qua một Hỗn Độn kỷ nguyên, nhưng hắn là vùi đầu từng bước một sáng chế pháp môn Tâm lực, chính hắn suy nghĩ ra tiễn thuật, nhưng nếu như có pháp môn đỉnh tiêm, nếu có đại năng của Thiên Thương cung chỉ điểm, hoàn toàn có hi vọng đột phá đến Thế Giới cảnh.
- Thích Ngục Chân Thần này bị giam giữ ở trong Thế Giới lao lung, không có ai chỉ điểm, cũng không có gặp gỡ, cũng qua năm Hỗn Độn kỷ nguyên rồi, còn muốn đạt tới Thế Giới cảnh... Ít có khả năng.
Kỷ Ninh âm thầm cảm thán.
- Ta tới đây, chỉ có một mục đích.
Kỷ Ninh nhìn hắn.
- Nói đi.
Thích Ngục Chân Thần đạm mạc nhìn Kỷ Ninh, hắn cũng không để người này vào mắt.
- Khuy Thiên Thái Hạo Tháp.
Kỷ Ninh mở miệng nói.
Thích Ngục Chân Thần biến sắc, nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, cười lạnh:
- Ngươi vậy mà biết rõ Khuy Thiên Thái Hạo Tháp... Như thế nào, muốn Hỗn Độn kỳ bảo này, ngươi một Khán Thủ Giả nho nhỏ, cũng chỉ phụ trách trông coi Thế Giới lao lung mà thôi, vẫn là cút xa một chút, đừng phiền ta.
Hắn căn bản chẳng muốn cùng Kỷ Ninh nhiều lời, trân bảo như thế, hắn sao lại cho?
- Đã như vầy, ta chỉ có thể động thủ.
Hai tay Kỷ Ninh xuất hiện một thanh thần kiếm.
- Ngươi dám động thủ với ta?
Thích Ngục Chân Thần giật mình.
- Ngươi, ngươi không phải người của Cửu Phương Hỗn Độn Quốc?
Cửu Phương Hỗn Độn Quốc, đều là phái Thiên Tiên nhất đẳng làm Khán Thủ Giả, Thiên Tiên nhất đẳng nào dám giao thủ với hắn.
- Cửu Phương Hỗn Độn Quốc đã diệt.
Kỷ Ninh cầm thần kiếm trong tay.
- Thế Giới lao lung này hôm nay quy ta chưởng quản, ngươi thân là tù nhân, ta cũng không muốn giết ngươi, giao Khuy Thiên Thái Hạo Tháp cho ta.
- Nằm mơ.
Thích Ngục Chân Thần quát lạnh.
- Vậy cũng chỉ có thể đánh một trận.
Vèo.
Thanh âm của Kỷ Ninh vẫn còn quanh quẩn ở trong sơn cốc, một đạo kiếm quang tựa như thiểm điện đã đến trước mặt Thích Ngục Chân Thần, đúng là một kiếm nhanh nhất tấn mãnh nhất trong Minh Nguyệt Kiếm Thuật... Tích Huyết thức!
- Thật nhanh.
Thích Ngục Chân Thần kinh hãi, cũng không dám chủ quan nữa, trong tay xuất hiện một đôi đoản côn, đoản côn hiện ra kim quang, đầu côn thì thành hình dáng đỉnh nhọn tam giác, vô cùng sắc bén.
Keng...
Thích Ngục Chân Thần cầm song côn trong tay, song côn ẩn ẩn hiện ra Thái Cực Đồ cực lớn, cản lại một kiếm của Kỷ Ninh, sau khi ngăn lại, song côn trong tay hắn bỗng nhiên xoay chuyến, Thái Cực Đồ lập tức biến thành một đoàn hắc quang, mang theo xu thế điên cuồng nghiền áp về phía Kỷ Ninh.
Bành.
Kiếm quang của Kỷ Ninh biến thành lỗ đen, thi triển ra Duy Tâm thức để ngăn cản, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng vô cùng hung mãnh quỷ dị nghiền áp đến, để hắn kìm lòng không được bay ngược ra.
- Lực lượng rất mạnh.
Kỷ Ninh rơi xuống đất, trong nội tâm khiếp sợ, hắn cũng lập tức minh bạch, Thích Ngục Chân Thần này nhất định tu luyện thần thông nào đó, một loại thần thông bộc phát cùng loại với Trích Tinh Thủ, thậm chí sức bật có khả năng còn mạnh hơn Trích Tinh Thủ, nếu không lực lượng cặp côn kia sẽ không cường hoành như vậy.
Xa xa sắc mặt của Thích Ngục Chân Thần cũng trịnh trọng, nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh không dám khinh thường, nói khẽ:
- Kiếm thật nhanh, siêu việt Thiên Đạo cực hạn? Đáng tiếc, không có tác dụng đâu.
- Vậy sao?
Thân thể của Kỷ Ninh nhoáng một cái hiện ra ba đầu sáu tay, nắm lấy sáu chuôi thần kiếm.
- Hừ.
Thích Ngục Chân Thần đồng dạng hiện ra sáu cánh tay, cũng cầm trong tay sáu cây đoản côn, chỉ là bốn cây đoản côn khác khí tức yếu hơn chút ít.
Hai đạo tàn ảnh lại lần nữa chém giết, lúc này đây chém giết, trong nội tâm Thích Ngục Chân Thần càng kinh hãi hơn, bởi vì lần này Kỷ Ninh liên tiếp sử dụng Tích Huyết thức Vô Ảnh thức Thiên Băng thức, đối với Thích Ngục Chân Thần uy hiếp lớn nhất đúng là Vô Ảnh thức rồi, Vô Ảnh thức vốn rất nhanh, tăng thêm quỷ dị khó lường, ngăn cản cực kỳ cố sức.
Hơn nữa sáu chuôi thần kiếm điên cuồng tấn công, Tam đại kiếm chiêu lẫn nhau phối hợp, tuy thần thông của Thích Ngục Chân Thần rất cao minh, lại cũng chỉ có thể chú ý cẩn thận.
Cả hai chém giết liền giằng co hồi lâu.
Ầm ầm...
Chiến đấu lan đến gần sơn cốc, hoa hoa thảo thảo trong sơn cốc sớm liền biến thành tro tàn, Thích Ngục Chân Thần lại không để ý, hắn chăm sóc hoa cỏ, chỉ là vì giải quyết cô tịch trong nội tâm mà thôi, hắn không nỡ hao phí quá nhiều lực lượng đi duy trì một phương thế giới, cho nên mới trồng một chút hoa cỏ.
- Không có tác dụng đâu, kiếm pháp của ngươi rất lợi hại, ta thừa nhận cực kỳ lợi hại. Ta ở Cửu Phương Hỗn Độn Quốc tung hoành tuế nguyệt dài dằng dặc, gặp được Chân Thần Chân Tiên không biết bao nhiêu. Thế nhưng mà kiếm pháp không có một cái nào có thể so sánh với ngươi. Kiếm thuật Kiếm Thần cảnh, còn có tốc độ vượt qua Thiên Đạo cực hạn... Thế nhưng mà, thần thể của ngươi quá yếu, thần thông cũng quá bình thường.
Thanh âm của Thích Ngục Chân Thần vang vọng sơn cốc.&
← Ch. 0740 | Ch. 0742 → |