← Ch.058 | Ch.060 → |
Lúc ta tỉnh lại lần nữa, vừa cảm tri, suýt nữa bị hù chết, cái gã Leaf này lại có thể nhoài người bên giường ta khóc, mặc dù chỉ là âm thầm nức nở...
Ta từ trên giường bắn lên, kêu to: "Xảy ra chuyện gì rồi? Hẳn sẽ không là Judge chuồn ra ngoài, lại làm mình chết rồi chứ?"
"Sun?" Leaf ngẩng đầu lên, kêu to: "Sun, cậu cuối cùng cũng tỉnh rồi! Thật tốt quá!"
Cuối cùng cũng tỉnh? Ta có chút rõ ràng rồi, xem ra ta lại vừa ngủ rất lâu: "Tôi đã ngủ bao lâu?"
"Năm ngày." Leaf nói xong, còn nhấn mạnh: "Ngủ đến không hề động đậy, mọi người đều căng thẳng chết rồi, thay phiên đến trông cậu, một khi có dị trạng, liền sẽ đi thông báo cho Giáo Hoàng."
Ta gật đầu, hơi chút tụ tập quang thuộc tính, sau đó từ trên giường chậm rãi ngồi dậy, đứng lên, đi vài bước, hoạt động gân cốt, mới đầu còn có chút cứng tay cứng chân, xem ra quả nhiên đã ngủ quá lâu, chẳng qua ngoại trừ cái này, trái lại không có dị trạng gì.
"Ngoại trừ tóc biến trắng, bề ngoài của tôi còn có vấn đề gì không?"
Leaf cẩn thận đánh giá ta, sau đó lắc đầu.
Ta nhún vai nói: "Vậy tôi không sao rồi, có thể chỉ là quá mệt, cho nên ngủ có hơi lâu một chút. Tôi có chút đói bụng, lấy ít đồ ăn cho tôi được không?"
Leaf chần chờ một chút, gật đầu, sau đó đẩy cửa đi ra ngoài, nhưng không lâu sau, lại là Earth mang đồ ăn trở về, một chén cháo cá, hơn nữa không có thêm rau thơm.
Ta ai oán nhận lấy chén cháo đó, oán giận: "Lần sau nhớ giúp tôi bỏ thêm rau thơm."
"Rau thơm?" Earth suy nghĩ một chút, hỏi: "Cái thứ màu trắng sữa, từng viên phải bóc vỏ, ăn lên rất cay kia?"
"Đó là củ tỏi... Quên đi, cậu vẫn là đừng bỏ thêm cái gì." Ta sợ ăn phải cháo của Earth nêm nếm, sẽ trực tiếp nằm xuống ngủ thêm năm ngày, nhưng chưa chắc sẽ tỉnh lại.
"Cậu vừa ăn vừa nghe tôi nói, năm ngày qua đã xảy ra một số sự việc." Earth ngồi xuống, ta gật đầu, vừa ăn cháo, vừa ngoan ngoãn mà nghe.
"Trầm Mặc Chi Ưng bị giam lỏng rồi."
Phụt! Ta một hơi cháo đều phun ra rồi, khó có thể tin nhìn Earth, nhưng người sau thoạt nhìn một chút cũng không như đang nói giỡn, ta vội vàng nói: "Ai giam lỏng hắn?"
"Bọn tôi."
"Các cậu?!" Ta đã sốc đến không biết nên làm cái phản ứng gì, chỉ có lắp bắp hỏi: "Các, các cậu tại sao giam lỏng Trầm Mặc Chi Ưng? Hắn thế nhưng là kẻ chủ sự của Hỗn Độn thần điện, chẳng, chẳng lẽ muốn khơi mào chiến tranh sao? Tôi chỉ ngủ năm ngày mà thôi, các cậu dù có làm ẩu thế nào, cũng đừng ở trong vòng năm ngày liền dấy lên đại chiến của hai tòa Thần Điện chứ! Judge đâu? Cậu ta không nói cái gì sao?"
"Judge cũng đã ngủ ba ngày." Earth nhún vai nói: "Lúc cậu ta tỉnh lại, Trầm Mặc Chi Ưng đã bị bọn tôi giam rồi."
Ta trợn mắt há hốc mồm, hơn nửa buổi mới miễn cưỡng nặn ra lời để hỏi: "Rốt cuộc tại sao giam hắn?"
"Để bảo vệ hắn."
Ta ngây ngẩn, giam hắn là vì bảo vệ hắn?
Earth đơn giản mà nói: "Bởi vì số lượng sinh vật undead bên trong thành không giảm bớt chút nào, đã kinh động đến quốc vương rồi, bọn họ phái Elliot đến Thánh Điện chất vấn, hơn nữa còn đem mọi lỗi lầm đều đẩy lên Trầm Mặc Chi Ưng người đến làm khách, cho rằng là hắn giở trò quỷ, cho nên muốn dẫn hắn đi, Trầm Mặc Chi Ưng đương nhiên không chịu, hai bên giằng co đến mức sắp nổi lên đánh."
Vậy mà đã xảy ra chuyện nghiêm trọng như vậy! Ta kinh hô: "Tại sao không đánh thức tôi?"
Earth trừng mắt liếc ta một cái: "Cậu cho rằng gọi tỉnh cậu được sao? Cậu và Judge đều ngủ như người chết, nếu không phải còn đang hô hấp, sợ rằng Leaf và Metal sớm đã khóc chết rồi."
Ta vẫn thật sự không có cảm giác có người gọi, chỉ là nằm xuống sau đó tỉnh lại, không chút nào giống như đã ngủ năm ngày khoa trương như vậy.
"Khi đó cậu và Judge đều đang ngủ, không ai nói chuyện đủ sức nặng, cho nên bọn tôi đành phải nói với Elliot đây là chuyện giữa Thần Điện, bọn tôi sẽ phụ trách nhốt hắn." Earth nhún vai nói: "Trầm Mặc Chi Ưng vốn tức giận đến như thể muốn rút kiếm chém người, chẳng qua bọn tôi lôi tên của cậu ra, hắn có chút không cam lòng, tuy nhiên vẫn là ngoan ngoãn cho bọn tôi đem đi nhốt."
Thì ra là thế. Ta suy nghĩ một chút, cái này đúng là biện pháp xử lý tốt nhất lúc đó rồi, chỉ cần đáp ứng nhốt Trầm Mặc Chi Ưng, Elliot phần lớn sẽ không làm khó Thánh Điện nữa, mặt khác, Trầm Mặc Chi Ưng vừa lại không biết tại sao vô cùng nghe lời của ta, lấy danh nghĩa của ta đem hắn giam lỏng ở Thánh Điện, hắn cũng thật sự rất có khả năng chấp nhận an bài này.
Chỉ là, những người khác không biết Elliot thật ra là... Hẳn nên nói từng là Hell knight, cũng không biết Trầm Mặc Chi Ưng tại sao lại nghe lời ta như vậy... Chính ta cũng không biết tại sao.
Ở dưới loại tình huống hoàn toàn không biết gì cả này, vậy mà có thể chọn được cách làm như vậy, thật sự là không đơn giản rồi. Ta khen ngợi một câu: "Xử lý rất tốt."
"Đó còn phải nói!" Earth kiêu ngạo, đắc ý dào dạt nói: "Judge sau khi tỉnh dậy cũng nói như vậy, chẳng qua cậu ta không chịu tiến thêm một bước nói cho bọn tôi phải làm thế nào, muốn bọn tôi thả cậu ta ra, cậu ta mới chịu xử lý sự việc."
"Các cậu hẳn sẽ không thật sự thả cậu ta?" Ta nguy hiểm nheo lại hai mắt.
"Không thả!" Earth phủ nhận, sau đó tỉnh bơ mà nói: "Blaze, Metal và Roland đều là bộ dạng phải giẫm qua thi thể họ mới có thể thả người, ai dám đi thả người chứ!"
Ta gật đầu, như vậy ta liền yên tâm hơn nhiều, nhưng vẫn không nhịn được nổi lên oán giận Judge: "Thật không biết Judge đã giấu tôi chuyện gì, nếu như cậu ta chịu nói, chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều, thật là, có chuyện gì ngay cả tôi cũng phải giấu? Giấu tôi cũng chỉ hại tôi phải điều tra nhiều thêm một chuyện..."
"Cậu với Judge đều như nhau!"
Ta sửng sốt, Earth đột nhiên kích động bắt lấy vai ta, rống giận: "Cái gì cũng không chịu nói, ôm hết thảy mọi chuyện vào người mình! Thế nào? Bọn tôi không thể tin tưởng như vậy hả? Hay là bọn tôi nhỏ yếu giống như công chúa, còn phải dựa vào các cậu hai kỵ sĩ vĩ đại đến bảo vệ?"
"Earth, cậu nói quá nghiêm trọng rồi đó! Tôi không có muốn tự mình làm hết." Ta trừng lớn mắt, có chút hoảng loạn mà làm sáng tỏ: "Chỉ, chỉ là có một số chuyện tự mình làm mà thôi..."
"Có một số chuyện? Tự cậu ngẫm lại, một năm qua rốt cuộc có bao nhiêu chuyện là giấu mọi người đi làm?" Earth hung tợn mà nói: "Bây giờ ngay cả Judge cũng làm như vậy, nếu như cậu và Judge muốn đem tất cả chuyện nguy hiểm đều làm hết, dứt khoát liền đem Mười Hai Thánh kỵ sĩ giải tán, những người khác đều không cần nữa! Cậu cảm giác thế nào? Hả?"
Ta cứng họng không nói được gì, ta không phải có ý đó, nhưng lại không tìm được lời phản bác...
"Tôi chỉ là không muốn các cậu bị thương!" Ta thốt ra.
Lúc này, cửa phòng hơi bị đẩy ra, những người khác đứng ở cửa, tất cả mọi người.
Bọn họ nhìn ta, biểu tình của mỗi một người đều có chút bất đồng, tức giận, lo lắng, nhưng phần nhiều lại là không cam lòng... Nhìn biểu tình của bọn họ, ta đột nhiên nhớ tới, mỗi lúc chiến đấu, mình khoanh tay không thể làm gì, chỉ có thể trốn sau lưng bọn họ, cái loại cảm giác được mọi người bảo vệ, mình thì căn bản sẽ không bị thương... Mẹ nó thật khó chịu muốn chết!
Chuyện bị giấu diếm, bị bảo vệ, Judge chỉ làm một lần với ta, ta đã tức muốn chết rồi, mà ta rốt cuộc đã làm với mọi người mấy lần?
Ta rốt cuộc đang nghĩ cái gì chứ!
Ta ngã ngồi ở mép giường, vùi đầu vào giữa đầu gối, ảo não không thôi, nói cái gì mà ai cũng không thể thương tổn Mười Hai Thánh kỵ sĩ, kết quả người không ngừng thương tổn bọn họ căn bản là chính ta!
"Sun, cậu không sao chứ?" Leaf xông lên, quan tâm hỏi.
"Cậu đừng nghĩ quá nhiều, trước nghỉ ngơi đi!" Giọng Storm cũng vang lên theo.
"Tôi cũng đã ngủ năm ngày rồi, còn nghỉ ngơi cái gì." Ta rầu rĩ mà nói xong, ngẩng đầu lên, sau khi yên lặng nhìn mọi người một hồi, ta mở miệng nói: "Thực ra chuyện tôi biết cũng không nhiều, Red không biết làm sao mà hại tôi, nhưng tôi căn bản không quen biết cô ta. Trầm Mặc Chi Ưng cũng không biết làm sao rất sùng bái tôi, mặc dù hình như chỉ là bởi vì tôi từng đánh bại hắn, nhưng tôi cảm thấy có thể còn có nguyên nhân khác..."
Sau khi ta mở miệng nói, mới đầu, biểu tình của mọi người vẫn có chút đờ đẫn, chẳng qua tùy theo ta càng nói càng nhiều, bọn họ giống như, giống như trên mặt bắt đầu sáng lên.
Đây khiến cho ta càng thêm vững tin, mình sớm nên làm như thế rồi, nhưng vẫn chần chờ một chút, mới đem chuyện Awaitsun nói cho ta biết, chuyện có liên quan đến Ma Vương sắp sinh ra ở Diệp Nha thành một năm một mười mà nói rõ rồi.
Sau khi ta nói xong, thật ra có chút lo lắng mọi người sẽ tức giận, dù sao chuyện lớn như vậy, ta lại có thể giấu bọn họ, cũng thật sự rất không nên rồi... Khoan đã! Mọi người lại có thể không phản ứng? Ngay cả biểu tình cũng không biến đổi... chẳng lẽ là bị hù đến đơ mất rồi?
"Có phải quá kích động rồi hay không? Ta cẩn thận hỏi.
"Kích động?" Earth hừ một tiếng, hoài nghi mà nói: "Thế giới này còn có chuyện càng kích động hơn chuyện cậu bắt nhốt Judge sao?"
Earth vừa nói lời này ra, mọi người đều gật đầu.
Ta bắt nhốt Judge... Ah! Phải rồi! Trên thế giới căn bản không có chuyện càng nghiêm trọng hơn so với cái này!
Ôi Thần Ánh Sáng ơi! Ta cho đến bây giờ mới thật sự rõ ràng mình đã làm cái chuyện tốt gì! Ta đem Lesus Judge bắt giam! Mặc dù cậu ta bây giờ đang bị giam giữ, cho nên không thể đến trừng phạt ta, chẳng qua ta cũng không thể nhốt cậu ta cả đời, cậu ta không lâu sau đó sẽ đi ra, đến lúc đó, ta ta...
Ta lớn tiếng than khóc: "Tôi chết chắc rồi! Lần này nhất định chết chắc rồi!"
Biểu tình mọi người đều trầm trọng mà gật đầu, Earth vỗ vai ta an ủi: "Cậu thật sự chết chắc rồi, chẳng qua tôi muốn nói một câu —- làm tốt lắm! Cậu đời này đây là lần có can đảm nhất, giống cái đàn ông nhất! Dù cho sau đó bị Judge chém cũng đáng!"
Đáng cái đầu ngươi! Ta mới hai mươi bốn tuổi, một chút cũng không muốn bây giờ đã đi gặp thần Ánh Sáng!
Không sao, về sau nói rõ với Judge, cậu ta hẳn là sẽ tha thứ cho ta, hẳn là... có lẽ đi?
Ta hít sâu mấy hơi, vất vả lắm mới thoát ly khỏi ảo tưởng bị Judge chém, nhìn mọi người một chút, ta đã biết nên làm thế nào rồi.
"Chuyện lần này có chút khó, một mình tôi thật sự có phần làm không được..." Ta nho nhỏ tiếng mà nói: "Các cậu đồng ý giúp tôi không?"
"Cái gì?" Earth cao giọng hô: "Cậu nói cái gì? Tiếng quá nhỏ rồi, thực sự nghe không thấy à!"
"Giúp tôi." Ta hơi lớn tiếng một chút.
"Hả?" Earth lại nâng cao âm lượng.
"Giúp tôi á!" Ta rống to: "Đủ lớn tiếng chưa!"
Mọi người nhìn ta, mỗi một người đều cười rộ lên, nhao nhao trả lời: "Đủ rồi." "Miễn cưỡng vậy!" và "Đương nhiên sẽ giúp cậu."
Ta có chút thẹn quá hóa giận, quay ngoắt đầu đi, chờ sau khi mọi người ngừng tiếng cười, mới chịu quay đầu lại, bắt đầu phân phát công việc.
"Storm, trong khoảng thời gian Judge bị giam giữ này, cậu phụ trách ổn định vận hành của Thánh Điện, tôi sẽ phái Adair và Vidar đi giúp cậu; Stone, cậu đến chỗ quốc vương làm một hồi giải thích, đừng lừa gạt ông ta nữa, quốc vương heo giả bây giờ căn bản không lừa gạt được, trực tiếp nói thật với ông ta đi! Cứ nói chúng ta cho rằng có con vu yêu ẩn vào trong thành, tôi đang suất lĩnh Thánh kỵ sĩ toàn lực đuổi bắt, nhưng trước khi tra rõ chân tướng, chúng ta cũng sẽ không cho Trầm Mặc Chi Ưng chạy loạn khắp nơi."
Storm lộ ra biểu tình vô cùng đau thương, nhận mệnh mà gật đầu.
Stone cũng coi như là người hết sức quen thuộc ngoại giao, cậu ta trái lại hết sức dứt khoát mà gật đầu.
"Ice và Moon, các cậu cùng phụ trách tuần tra bên trong thành tháng này, mang nhiều Thánh kỵ sĩ đi một chút, hơn nữa tiểu đội cố gắng hết sức đừng phân tán quá mỏng, nếu muốn phân tán, ít nhất phải đảm bảo trong tiểu tổ phân tán nhất định phải có hai người cao thủ kiếm thuật và thần thuật trở lên."
Ice gật đầu, Moon... muốn một gã trường kỳ mắc chứng xơ cứng cổ gật đầu, là có chút làm khó, cho nên, cậu ta chớp mắt coi như gật đầu.
"Earth, Cloud các cậu trong khoảng thời gian này đi theo tôi tra xét."
Earth chỉ "ờ" một tiếng, Cloud... cậu ta từ trong góc phòng xuất hiện, gật đầu, rồi lại "ẩn thân" lần nữa.
"Leaf, Metal và Blaze, các cậu lưu thủ Thánh Điện, cũng phụ trách trông coi Judge."
Ba người đều gật đầu.
Roland sửng sốt, vội vàng hỏi: "Vậy còn tôi?"
"Tôi đem Trầm Mặc Chi Ưng giao cho cậu trông coi, tuyệt đối không thể để hắn rời khỏi." Ta nhấn mạnh nói: "Lúc cần thiết, 'thủ đoạn gì' cũng có thể xuất ra, chỉ cần đừng giết chết hắn là được rồi."
Roland gật đầu hết sức nghiêm túc cam kết: "Tôi hiểu rồi, nhất định sẽ không cho hắn trốn."
Ta tuyên bố với mọi người: "Để cho Mười Hai Thánh kỵ sĩ chúng ta nắm tay nhau cùng giải quyết chuyện lần này, để cho thế nhân biết tình nghĩa giữa Mười Hai Thánh kỵ sĩ, cộng với tuyên dương uy nghiêm của Thần Điện Ánh Sáng!"
Ta hùng dũng mà nói xong, mọi người đều nhướn mày, thoạt nhìn hình như đối với lời này có phần không cho là đúng, một chút tâm tình sục sôi cũng không có.
Ta trầm mặc một chút, sửa miệng, hung tợn mà nói: "Để cho chúng ta cùng tìm ra cái hung thủ dám giết chết Judge kia, để cho ả sau khi đến địa ngục hối tiếc vì đã chọc giận Mười Hai Thánh kỵ sĩ!"
Mười hai Thánh kỵ sĩ đồng loạt mà gật đầu, sau đó tất cả đều lộ ra... Không đúng, Judge không có ở đây, là mười một Thánh kỵ sĩ đều lộ ra biểu tình dữ tợn đến không giống như biểu tình mà cái kỵ sĩ cao thượng nên có. ◇◇◇◇
Ta đi vào trong thư phòng của Giáo Hoàng, từ lúc ở ngoài cửa đã biết ông ta đang ngồi bên bàn sách, cầm bút lông vũ không biết đang ghi cái gì, cho nên sau khi ta đi vào, ngay cả nhìn cũng không nhìn ông ta một cái, liền vừa quay đầu đóng cửa, vừa vào thẳng vấn đề mà nói: "Dạy ta công kích vô hình."
Giáo Hoàng buông bút lông vũ xuống, lộ ra biểu tình cười khổ, oán giận: "Ta bắt đầu tự hỏi ta có phải đang tự đào phần mộ rồi hay không, ngươi là Thánh kỵ sĩ đấy! Một Thánh kỵ sĩ biết nhiều ma pháp cao thâm như vậy là muốn ma pháp sư đều đi nhảy miệng rồng hết sao?"
"Dù sao ông vừa lại không phải là ma pháp sư, muốn nhảy cũng chẳng can hệ gì đến ông."
"Ta là ma pháp sư nghiệp dư." Giáo Hoàng nhún vai.
Ông mà coi là nghiệp dư, vậy ma pháp sư chuyên nghiệp đều phải nhảy miệng rồng rồi.
"Mau dạy ta đi!" Ta có chút không nhẫn nại nói: "Judge không biết sau khi bị nhốt bao lâu sẽ phát điên vượt ngục, ta phải ở trước khi cậu ta ra, đem chuyện giải quyết hết mới được."
Giáo Hoàng nhún vai nói: "Thật ra, công kích vô hình ngươi nói, tên chính xác phải là ma pháp hệ tinh thần, đó là ma pháp vô~~ cùng khó, có thể nói ma pháp sư bình thường cả đời cũng hòng học được sử dụng loại ma pháp này..."
Ông ta liếc nhìn ta một cái, chán nản mà nói: "Quên đi, ngươi cái gã này chả có chút quan hệ gì với ma pháp sư bình thường."
Nói nhảm, ta là Thánh kỵ sĩ đấy thôi!
"Thật ra ta đối với ma pháp hệ tinh thần cũng không thạo." Giáo Hoàng hết sức thản nhiên mà thừa nhận: "Ta chỉ là ma pháp sư nghiệp dư, ma pháp khá thành thạo là thủy thuộc tính có tính chất gần giống quang thuộc tính, ngươi muốn nói đến ma pháp hệ tinh thần, ta chỉ có lý luận, không có năng lực thao tác."
"Không sao, lý luận là đủ rồi." Ta nhún vai nói: "Ông lúc trước nói cái xiềng xích nước kia là cái ma pháp liên hợp gì đó, ta ngay cả tên chính xác cũng không biết, chẳng phải vẫn biết dùng?"
"Ngươi có thể kiêu ngạo một chút nữa!" Giáo Hoàng hung tợn mà nói xong, lắc đầu thở dài nói: "Chẳng qua con người quả nhiên không phải hoàn mỹ! Để cho Neo dạy dỗ nhiều năm như thế, kiếm thuật của ngươi vẫn có thể còn tệ hơn so với tế ti như ta, cũng thật sự không phải dễ dàng à!"
"..."
Giáo Hoàng càng thêm bỏ đá xuống giếng, mỉa mai mà nói: "Những năm này là cái năm gì! Kiếm thuật của Thánh kỵ sĩ còn kém hơn so với Giáo Hoàng."
Nghe vậy, ta trừng Giáo Hoàng một cái, bên người ông ta bắt đầu xuất hiện xiềng xích thủy thuộc tính... Ông ta lập tức bắt đầu giải thích: "Thật ra ngươi đã biết một chút ma pháp hệ tinh thần rồi, chính là năng lực cảm tri của ngươi."
"Cảm tri chính là ma pháp hệ tinh thần?"
Ông ta gật đầu, giải thích sâu hơn một bước: "Thật ra, nguyên lý cơ bản của ma pháp cũng không khó, người sử dụng lực tinh thần đi điều động các loại ma pháp, tiến tới phát huy các loại đặc chất ban đầu của thuộc tính, chẳng qua ma pháp hệ tinh thần lại không giống, thật ra hệ tinh thần cũng như cái tên của nó chính là trực tiếp dùng lực tinh thần để công kích, kỳ thực là không điều động thuộc tính, nghe đến đây, hiểu không?"
"... Không hiểu."
Giáo Hoàng không biết nói gì, lẩm bẩm: "Một tí xíu lý luận cũng không biết, lại có thể sử dụng ra một đống ma pháp cao thâm, những ma pháp sư khác sớm đã nên nhảy miệng rồng rồi, để khỏi nhìn thấy cách dùng ma pháp của ngươi, sẽ đang sống mà tức chết."
"Có khoa trương như thế không?" Ta tức giận mà nói: "Ta chỉ là phái thực dụng, không phải là phái lý luận mà thôi, ma pháp có thể phát ra đi đánh người là được rồi, ta vừa lại không phải ma pháp sư chân chính mà đi nghiên cứu lý luận."
Ông ta lại lắc đầu nói: "Vô cùng nghiêm trọng, cách ngươi sử dụng ma pháp thật giống như là đem kiếm cầm như chổi, thoạt nhìn giống như đứa trẻ đang nghịch kiếm, nhưng nếu thực sự ra tay, lại có thể đâm chết cao thủ kiếm thuật."
"Đó làm sao có thể!" Ta một chút cũng không tán đồng.
Mỗi một cao thủ kiếm thuật ta từng nhìn qua chỉ cần cầm kiếm lên, liền có một loại cảm giác uy phong lẫm liệt, Judge còn từng giải thích với ta, đó là vì bọn họ đang trong tâm tình đề phòng cao độ, mỗi một động tác thật ra đều là kinh nghiệm phong phú tích lũy lên, đảm bảo giơ tay nhấc chân đều có thể công kích hoặc phòng thủ bất cứ lúc náo... Tóm lại, cậu ta nói đã nói cả đống, chỉ là muốn nói cho ta, nhìn thấy gã nào có loại uy phong lẫm liệt này, nhớ đừng cách quá gần, nếu không rất dễ bị chết trong tức khắc.
Giáo Hoàng gật đầu nói: "Bây giờ ngươi biết cảm nhận của ta rồi chứ!"
"Biết cũng vô dụng!" Ta lẽ thẳng khí hùng mà nói: "Dù sao ta cũng chính là đem ma pháp dùng như chổi, mau dạy ta ma pháp hệ tinh thần, cho ông mười phút dạy học, Cloud và Earth còn ở đại sảnh chờ ta, muốn cùng đi tìm hung thủ giết Judge."
Giáo Hoàng vừa nghe, suýt nữa hộc máu, gầm lên: "Người ta tốn mười năm, ngươi tốn mười phút, thế này là phạm quy rồi! Được rồi, được rồi, đem ma pháp liên hợp của ngươi thu hồi đi, ta dạy là được... Chẳng qua, thật ra ngươi hẳn nên hỏi Aidrizzt, ta lần trước cùng hắn đàm luận qua ma pháp, hắn cũng không thiện trường ma pháp hệ tinh thần, nhưng ít ra tốt hơn so với ta chỉ có lý luận. Ma pháp hệ tinh thần không giống ma pháp khác, tính nguy hiểm rất cao, một cái làm không tốt rất có khả năng sẽ phản tác dụng."
"Phản tác dụng? Là sẽ đau đầu giống như ta lần trước?"
"Đau đầu? Đó nhiều lắm gọi là tác dụng phụ." Giáo Hoàng khó chịu nói: "Cái gọi là phản tác dụng là sẽ biến thành thằng ngốc!"
Eh... Vậy ta tốt hơn là vẫn ngoan ngoãn đi tìm Aidrizzt.
"Aidrizzt ở trong lữ quán bên trái Diệp Nha thành."
"Lão sư cũng ở đó?" Ta đột nhiên nhớ tới, mình hình như đã quên phải đi chào hỏi lão sư, cái này gay go rồi!
Giáo Hoàng lắc đầu nói: "Ta hỏi qua Aidrizzt, hắn nói chỉ là có cái nhiệm vụ ở Diệp Nha thành, cho nên thuận đường đến Thánh Điện xem thử, Neo đi chỗ khác giải nhiệm vụ rồi, không có đến."
Lão sư cũng thật là! Học sinh mất tích rồi, Aidrizzt quan tâm đến tự mình chạy tới xem thử, chính ông ấy trái lại ngay cả đến cũng không có đến!
"Ta biết rồi." Ta gật đầu nói: "Bây giờ liền đi tìm hắn."
"Khoan đã, ngươi theo hắn học ma pháp xong, mời hắn đến Thánh Điện gặp ta." Giáo Hoàng giải thích: "Ta có cái vấn đề liên quan đến ma pháp hệ hắc ám muốn hỏi hắn."
"...Ông là Giáo Hoàng." Ta mặt vô biểu tình nói: "Phải là cả người tràn ngập Thánh quang, đối với hai chữ hắc ám hẳn là phải cách xa như hai tòa Thần Điện mới đúng chứ?"
Giáo Hoàng càng lạnh mà nói: "Ngươi là Sun knight trưởng, người phát ngôn của thần Ánh Sáng, cùng hai chữ hắc ám phải cách xa như hai kỵ sĩ trưởng Thần Điện, nhưng nói đến ma pháp hệ hắc ám, ngươi tuyệt đối còn mạnh hơn gấp mười so với Trầm Mặc Chi Ưng chuyên tu ám thuộc tính."
"... Ta sẽ gọi Aidrizzt tới."
◇◇◇◇
Quay về đại sảnh, Earth và Cloud sớm đang chờ ta rồi... Mặc dù ta không biết Cloud ở đâu, chẳng qua nếu ta bảo cậu ta trước qua đây chờ, căn cứ vào loại tính cách nghe lời của cậu ta, hẳn là có ngoan ngoãn qua đây.
"Đi thôi."
Mặc dù ta cái gì cũng không giải thích, chẳng qua Earth ngay cả hỏi cũng không hỏi, liền đi theo ta, mà lúc đi ra cửa chính, ta cũng "nhìn" thấy Cloud, mặc dù giây tiếp theo, cậu ta lại không biết trốn đi đâu rồi.
Ba người chúng ta (mặc dù thoạt nhìn như hai người) đi lên đường, bầu không khí trên đường khác xa lúc trước, Thánh kỵ sĩ tuần tra và hoàng gia kỵ sĩ gần như đông gấp ba trước đây, hơn nữa vẻ mặt mỗi người đều nghiêm túc.
Hoàng gia kỵ sĩ nghiêm túc trái lại vẫn không có gì, dù sao bọn họ "mặt cứng rắn giống như áo giáp" đã không phải chuyện mười năm hai mươi năm rồi, đó thế nhưng là truyền thống cứng rắn trên trăm năm!
Chẳng qua, Thánh kỵ sĩ có thể nói là khuôn mặt tươi cười như mặt trời xán lạn, động tác nhẹ nhàng như gió thoảng qua mặt, biệt danh là sát thủ nội trợ, có thể nói chỉ cần là con cún nhỏ mọi người đều yêu... ahem! Ý ta là, Thánh kỵ sĩ là chức nghiệp nổi tiếng nhanh nhẹn phong độ, mặt đầy tươi cười, lịch sự đến khiến cho mỗi một người đều yêu thích.
Nhưng, bây giờ ngay cả Thánh kỵ sĩ đều nghiêm túc thần sắc rồi, chỉ cần bọn họ vừa đi qua, dân chúng bên cạnh đều nổi lên thì thầm, nhất là một số phụ nữ cấp bà mẹ, chừng như đều sắp bị dọa rồi.
Ta nhíu mày, xem ra hôm nay quay về Thánh Điện phải nhắc nhở những Thánh kỵ sĩ một chút, không nên dọa sợ dân chúng mới phải, chẳng qua sinh vật undead liên tiếp xuất hiện, ta chung quy không thể bắt bọn họ khuôn mặt cười đùa mà đi bắt sinh vật undead chứ? Đây cũng quá ép buộc rồi, rốt cuộc nên làm sao đây...
"Đẹp trai quá đi!"
"Siêu đẹp trai! Tôi thích người bên kia, đẹp lạnh lùng!"
"Người bên trái mới đẹp, ánh mắt thật cool!"
Trong tiếng la hét của các cô gái trẻ, mặt của các Thánh kỵ sĩ bắt đầu chậm rãi đỏ lên, đừng nói nghiêm túc, ngay cả muốn nhẫn nhịn giơ lên khóe miệng cũng là chuyện rất khó khăn.
... Bây giờ là chuyện làm sao?
Earth cảm thán mà nói: "Bây giờ các cô gái trẻ đều không muốn những chàng trai tốt thân thiện, ngược lại thích những anh chàng lạnh lùng rồi, bọn họ bây giờ bày vẻ lạnh lùng đúng lúc có thể kết bạn gái!" Nói xong, còn liếc ta một cái rồi lại thở dài nói: "Phỏng chừng cậu đời này cũng đừng hòng kết được cô em trẻ tuổi xinh đẹp nào nữa, chẳng qua cậu có thể cân nhắc gặp gỡ với những cô lớn hơn cậu mười tuổi thử xem, khuôn mặt tươi cười này của cậu, đúng chuẩn là một siêu cấp sát thủ nội trợ!"
"Trở về sẽ ra lệnh bọn chúng không được nghiêm lại khuôn mặt!"
"Mình không kết được bạn gái liền muốn kéo toàn Thánh Điện cùng làm xử nam?" Earth lạnh lùng nói: "Sun knight, cậu như vậy là đúng sao?"
"Tôi là Sun knight, thủ lĩnh Thánh Điện, lời nói của tôi chính là đúng... Ah! Tới rồi."
Earth ngẩng đầu lên nhìn quán rượu Diệp Nha, tặc lưỡi hai tiếng, nói: "Ban ngày ban mặt liền tới uống rượu, Sun knight, cậu như vậy là đúng sao?"
"Đúng cái đầu cậu, bên này nè!"
Ta dẫn theo cậu ta đi về hướng lữ quán bên cạnh, cậu ta lúc này mới hơi có chút hứng thú mà nói: "Đến tìm ai?"
"Lão sư tôi."
"Neo Sun?" Earth ngạc nhiên hỏi.
Ta gật đầu.
"... Tôi có thể tới quán rượu bên cạnh uống rượu, sau đó chờ cậu được không? Cùng lắm là giúp cậu vụng trộm một bình, tôi bao!"
Xem ra dù lão sư đã rời khỏi bốn năm rồi, nhưng uy danh vẫn bất diệt như cũ, Earth knight hiện nhiệm vì không muốn nhìn thấy ông ấy, còn chịu mời ta một bình rượu!
Nể bình rượu, ta gật đầu đồng ý: "Cậu đi đi! Nhưng đừng uống quá nhiều, tôi chỉ là muốn học cái ma pháp, lát nữa sẽ tìm các cậu đi làm chính sự."
"Tìm Neo Sun học ma pháp?" Earth sắc mặt quái dị mà lẩm bẩm: "Hai thầy trò các người thế nhưng nổi tiếng lão sư là kiếm thuật vạn năng thần thuật ngu ngốc, học sinh là thần thuật vạn năng kiếm thuật ngu ngốc, bây giờ kiếm thuật ngu ngốc muốn tìm thần thuật ngu ngốc học ma pháp?"
... Cậu không thể nói là "thần thuật vạn năng muốn tìm kiếm thuật vạn năng" học ma pháp sao?
"Cậu nói thêm câu nữa là liền theo tôi đến gặp lão sư Neo đi!"
Chữ 'đi' của ta vừa ra, Earth đã biến mất tăm rồi, tốc độ mặc dù kém xa Storm, chẳng qua đã ngang ngửa với Cloud rồi.
Gã này lại có thể là Earth knight thật thà trung hậu... Ta lắc đầu, khi xoay người muốn vào lữ quán, sau lưng đột nhiên chậm rãi xuất hiện bóng dáng của Cloud, thật chẳng khác gì u linh hiện thân!
Ta có chút vô lực mà nói: "Cloud, cậu không theo Earth đi uống rượu?"
Cloud lắc đầu nói: "Không biết."
"Không biết uống rượu? Vậy thì theo tôi đi thôi!"
Cloud gật đầu, không ẩn thân nữa, mà là theo ở sau lưng ta, bước vào lữ quán.
Vừa đi vào, ta liền nhận được ánh mắt của mọi người, lập tức theo phản xạ bày ra mỉm cười xán lạn của Sun knight...
"Sun knight trưởng!"
Ông chủ lữ quán đột nhiên hét to một tiếng, sau đó xông về phía ta, thật sự dọa ta giật nảy mình... bộ dạng béo phì đó của ông ta thật giống quốc vương heo thật tiền nhiệm, hại ta trong phút chốc tưởng rằng quốc vương heo giả cần tiền đến nỗi ngay cả ông già nhà mình cũng phái đi làm công rồi chứ.
Sau khi ông ta vọt tới, hoảng hoảng hốt hốt mà nói: "Sun knight đại nhân, ngài cuối cùng cũng tới rồi, vài ngày trước, lữ quán đã xuất hiện một tên khách không mời!"
Ta ưu nhã mà làm ra bộ dạng chấn động, dùng giọng không dám tin khẽ hô: "Trong Diệp Nha thành được ánh sáng bao phủ vậy mà có khách không mời?"
Ông chủ lữ quán làm ra vẻ muốn đè thấp giọng, còn muốn ta lại gần một chút để nghe, chẳng qua cổ họng của ông ta có lẽ chỉ nhỏ hơn Blaze một chút: "Hắn, hắn là một tên hắc ám tinh linh!"
"Oh!" Ta lộ ra biểu tình chợt hiểu, sau đó lộ ra mỉm cười, gật đầu nói: "Đúng vậy, hơn nữa còn là hắc ám tinh linh đã được thần Ánh Sáng cảm hóa, tiến tới cải tà quy chính, cảm tạ bao dung của thần Ánh Sáng!"
Ông chủ lữ quán sửng sốt, ta nhân cơ hội bắt đầu thao thao bất tuyệt: "Ah! Mặc dù dưới lòng đất xa xôi âm u gần như không thấy được một tia ánh sáng, nhưng lòng nhân ái của thần Ánh Sáng có ở khắp nơi, cho dù là con dân bị nham thạch ngăn cản, bị bóng tối bao phủ, thần Ánh Sáng vẫn giữ lòng bao dung, chỉ cần đối phương có nơi sám hối, là sẽ không từ chối bọn họ gia nhập hàng ngũ ánh sáng... Tên hắc ám tinh linh này đã được sự cảm hóa của thần Ánh Sáng, bất chấp tan xương nát thịt, cuối cùng lên được mặt đất, đi đến Diệp Nha thành tràn ngập hơi thở ánh sáng, để hướng đến thần Ánh Sáng vĩ đại nhưng khiêm tốn gửi lời chào!"
"Thật, thật là quá cảm động lòng người!" Ông chủ lữ quán nước mắt nước mũi tung hoành mà nói: "Lúc hắn trả phòng, tôi nhất định bớt cho hắn hai mươi phần trăm! Nhất định! Van cầu ngài ngàn vạn lần đừng tiếp tục nói nữa, khách khứa đều chạy hết rồi..."
Hai mươi phần trăm sao? Mặc dù ta có nắm chắc có thể chém được bốn mươi phần trăm, chẳng qua tiền bớt lại không phải tiền của ta, cho nên không cần cố gắng như thế, chỉ cần miễn đi phiền toái mà thân phận hắc ám tinh linh của Aidrizzt có thể sẽ mang tới là được rồi.
"A a, Grisia, ngươi, ngươi thật là... ha ha ha!"
Aidrizzt nhoài người trên thành cầu thang, cười đến ngay cả mũ áo trùm cũng rớt xuống, làn da đen của hắn lập tức thu hút một đống khách mà bị ta lải nhải đến đang muốn chạy, chẳng qua trên mặt những người này là tò mò nhiều hơn hoảng sợ, thậm chí dừng chân lại, đánh giá làn da và tóc của hắc ám tinh linh.
"Aidrizzt, bạn của ta, đã lâu không gặp." Ta cười đi lên phía trước, thuận tiện quan sát biểu tình của mọi người, mọi người đầu tiên là có chút khiếp sợ, chẳng qua tiếp theo liền rất tò mò rồi, nhất là sau khi ta mở miệng nói chuyện, người vốn định chạy trốn đều len lén lượn trở về bàn, bày rõ bộ dạng uống trà xem kịch.
Tốt lắm, xem ra Aidrizzt ở Diệp Nha thành hẳn là tương đối không dễ dàng bị kỳ thị, hay thậm chí là bị đuổi bắt rồi.
"Không phải mấy ngày trước mới thấy mặt sao? Ngươi không nhớ à?" Aidrizzt có chút nghi hoặc hỏi.
Ta đương nhiên nhớ, chỉ là thuận miệng nói mấy câu, để cho mọi người biết ngươi đích xác là bạn của Thần Điện Ánh Sáng mà thôi.
"Bạn của ta." Ta mỉm cười nói: "Tuy nói dưới sự chiếu rọi của thần Ánh Sáng, hắc ám không có nơi ẩn trốn, Sun knight cũng không cần phải giấu diếm bất cứ lời nói nào, nhưng giờ phút này vẫn có một số sự vật tạm thời không cho phép người ngoài hiểu biết, không biết có thể cho mượn một chặng nói chuyện?"
Aidrizzt trợn lớn mắt nhìn ta, hoàn toàn không biết làm sao.
Phía sau Cloud mở miệng nói: "Sun nói, đến phòng của ngươi nói chuyện."
Mặc kệ Aidrizzt hay là ta, toàn bộ đều thở phào một hơi. May là có Cloud đi theo.
Aidrizzt dẫn theo chúng ta lên lầu, sau khi vào phòng hắn ở, ta có chút nghi hoặc mà nhìn hai cái giường trong phòng, không phải nói lão sư không có tới sao?
"Ngươi cùng ở với người khác?" Ta mở miệng hỏi, nhưng trong lòng thật sự không cảm thấy có người dám ngủ cùng một phòng với hắc ám tinh linh.
Aidrizzt ngẩn người, ta chỉ một cái giường khác với hắn, hắn mới vội vàng trả lời: "Không, phòng này vốn đã có hai cái giường... Có muốn uống một chút nước hoa quả không? Ta vừa mới ép xong."
Ta gật đầu, ngồi vào trước bàn, vừa nhìn Aidrizzt rót nước hoa quả, vừa thuận miệng hỏi: "Làm sao hành động tách ra với lão sư rồi, ngươi một hắc ám tinh linh hành động đơn độc, hẳn là có rất nhiều chỗ bất tiện chứ?"
Aidrizzt cười khổ nói: "Hai người cũng chưa chắc tốt hơn, tính cách của Neo thật sự rất nóng nảy rồi."
... Nói như vậy cũng phải, nói không chừng lão sư ở khi đối phương kinh hô "hắc ám tinh linh", liền cảm thấy người khác là đang kỳ thị, sau đó liền đánh bay người ta rồi.
Aidrizzt rót nước hoa quả cho ta và Cloud, sau đó cũng ngồi xuống hỏi: "Tìm ta có chuyện? Muốn đến lấy lại bảo thạch sao?"
Nói xong, hắn lại thật sự từ trên cổ lấy ra dây chuyền, mặt dây chuyền chính là yên lặng vĩnh hằng.
Yên lặng vĩnh hằng... Ta không nhịn được vươn tay, đột nhiên, có người túm lấy tay của ta, ta sửng sốt, lúc này mới phát hiện là Cloud túm lấy ta.
Cậu ta nhìn ta, sau đó chậm rãi mà buông tay ra.
Ta cũng lặng lẽ mà rút tay lại, không để ý viên bảo thạch đó nữa, chỉ là giải thích: "Không, ta không phải tới vì yên lặng vĩnh hằng."
Aidrizzt chần chờ một chút, mặc dù ta nhìn ra hắn có lời muốn nói, nhưng hắn cuối cùng vẫn không nói cái gì, yên lặng mà thu lại dây chuyền, sau đó hỏi: "Như vậy, ngươi tìm ta là có chuyện gì sao?"
"Ta muốn học ma pháp hệ tinh thần."
Aidrizzt kỳ quái mà liếc ta một cái, nói: "Ngươi đã biết rồi, hơn nữa sử dụng được tốt hơn ai hết, ta chưa bao giờ nghe nói có người có thể dùng cảm tri để thay thế thị lực."
Ta giải thích thêm một bước: "Ta muốn học cách công kích."
"Công kích của ma pháp hệ tinh thần?" Aidrizzt sửng sốt, biểu tình trở nên hết sức nghiêm khắc, khẽ hô: "Ngươi, ngươi định học loại công kích đó?"
Ta giật mình, vội vàng hỏi: "Loại công kích đó có gì không đúng sao?"
"Loại công kích đó rất ác độc!" Aidrizzt nhíu chặt mày, nói: "Người bị ngươi công kích rất có thể sẽ bị tổn hại não bộ vĩnh viễn, hơn nữa loại thương tổn đó không thể dùng Thánh quang để chữa trị, nếu như không cần thiết, đừng dùng loại công kích đó, quá âm hiểm rồi!"
Dùng địa ngục hỏa đem đối phương đốt thành một đống bụi là không âm hiểm sao? Ta thật sự có chút không thể lý giải tiêu chuẩn đạo đức của Aidrizzt.
Nhưng nếu hắn không dạy ta vậy thì phiền toái rồi! Ta vội vàng giải thích: "Ta có kẻ địch, cô ta biết dùng ma pháp hệ tinh thần công kích, để bắt cô ta, ta phải học được dùng ma pháp hệ tinh thần công kích, nếu không ít nhất phải học được làm thế nào không bị công kích. Aidrizzt, tốt xấu gì cũng làm bạn một thời gian, ngươi sẽ không trơ mắt nhìn ta vì không biết ma pháp hệ tinh thần, bị đối phương làm thành thằng ngốc chứ?"
"Thì ra là như vậy. Ta đương nhiên sẽ không."
Aidrizzt buông lỏng xuống, nhưng sau đó khó xử mà nhíu mày, nói: "Ta đối với ma pháp hệ tinh thần cũng không phải rất chuyên sâu, chỉ là học qua một số ma pháp dùng để tra hỏi, ta có thể nói cho ngươi làm sao công kích, nhưng không có cách nào làm mẫu cho ngươi, học như vậy thực sự rất nguy hiểm... Không thể nghĩ phương án khác thay thế sao?"
"Không thể!" Ta lập tức bác bỏ: "Ngươi dạy ta là được rồi, đừng lo lắng, ta học ma pháp vẫn chưa từng thất bại."
Aidrizzt thở dài, gật đầu nói: "Được rồi! Chẳng qua ta phải trước chuẩn bị một chút, tìm con vật nào để làm kiểm tra..."
"Tìm con vật gì chứ!" Một cái giọng phụ nữ vô cùng bén nhọn nói như thế: "Cách học ma pháp nhanh nhất chính là tự mình lĩnh hội!"
"Ngươi là ai?" Aidrizzt đột nhiên nhìn về phía cửa, vô cùng chấn động hỏi.
Nhưng người càng chấn động lại là ta, ta là sau khi Aidrizzt nói mới đột nhiên phát hiện, ở cửa lại có một người phụ nữ đứng đó! Người phụ nữ này cứ như là từ hư không xuất hiện, đột nhiên đã xuất hiện ở cửa rồi.
Nếu như cô ta có thể đột nhiên xuất hiện ở cửa như vậy, có phải cũng có thể đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh ta, thậm chí khiến ta hoàn toàn không phát giác được cô ta?
Cảm tri có lẽ thật sự không thể hoàn toàn thay thế thị lực, ta lần đầu có loại ý nghĩ này.
Lúc này, Cloud rút kiếm ra, Aidrizzt cũng tụ tập lên thuộc tính, phản ứng của bọn họ đều quá kinh người, đối tượng chỉ là một cô gái... Không, không đúng, cô gái này có chút quái lạ, hắc ám thuộc tính của cô ta khá cao, nhưng cũng không phải rất cao, không tính là quá kỳ quái.
"Các người căng thẳng như vậy làm chi? Cô ta có cái gì kỳ quái sao?" Ta có chút không hiểu gì cả, thật sự không biết Cloud và Aidrizzt tại sao phản ứng mạnh như vậy.
Aidrizzt khinh khỉnh liếc ta một cái, tức giận mà nói: "Ngươi không nhìn thấy sao?"
"Sun nhìn không thấy." Cloud lập tức đáp trả.
Aidrizzt ngẩn ra, nhất thời có chút lúng túng, vội vàng giải thích: "Làn da của cô ta là màu hồng."
... Màu hồng?!
"Ái chà! Mới một khoảng thời gian không gặp đã quên ta rồi? Chẳng qua cho dù làm bộ quên, một đống chuyện ngươi nợ ta cũng sẽ không biến mất!" Cô gái cười, mặc dù bề ngoài hết sức trưởng thành, nhưng biểu tình lại có phần trẻ con, cô ta nũng nịu mà nói: "Sun, chẳng lẽ ngươi quên rồi, chính miệng ngươi đáp ứng ta, thân thể ngươi là thuộc về ta đấy!"
"A..." Aidrizzt kinh hô một tiếng, lộ ra biểu tình có chút xấu hổ và thẹn thùng, nói: "Tốt hơn là ta với Cloud knight trước, trước đi ra ngoài một lát?"
"Pink!" Ta suýt nữa nhảy dựng lên, kêu to: "Ngươi, ngươi... ta đang tìm ngươi!"
Pink lại có thể thật sự lớn lên! Ngay cả bộ ngực cũng trở nên thật lớn à! Ngực lớn, eo nhỏ, mông vểnh, đây đúng là đường cong đẹp nhất ta từng xem, đúng là cô gái không thể chê vào đâu được... Ngoại trừ đã là một cái xác, thật sự không thể chê vào đâu được!
Pink làm nũng mà nói: "Thật không? Ta còn tưởng rằng ngươi trốn ta đây! Lại có thể là đang tìm ta, ta thật cảm động quá đi!"
"Ngươi sau khi lớn lên, tính cách cũng trở nên mắc ói rồi." Không đúng! Ta suy nghĩ một chút, đổi giọng: "Là trở nên càng mắc ói."
"Ai bảo ngươi phá hủy thân thể của ta! Ngươi biết ta đã bao lâu không làm một cô gái trưởng thành rồi không?" Pink thu hồi trạng thái nũng nịu, tức giận nói, sau đó liền nhìn chằm chằm vào bề ngoài ta, tò mò hỏi: "Cái kia, ngươi định đổi nghề làm hắc ám tinh linh rồi sao? Cái đầu tóc kia là chuyện làm sao?"
Vừa nghe hắc ám tinh linh, Aidrizzt lập tức khó hiểu hỏi: "Đây là ý gì?"
Ta trầm mặc xuống, loại thuộc tính ngụy trang này quả nhiên không thể gạt được Pink. Ta triệt bỏ thuộc tính, Aidrizzt lập tức liền kinh hô lên một tiếng.
Pink nhìn ta, nghiêng đầu nói: "Sun, không phải ta muốn nói, chẳng qua tóc màu vàng thích hợp với ngươi hơn đó! Làn da của ngươi đã quá trắng rồi, còn cộng thêm tóc trắng, còn mặc quần áo gần như đều là màu trắng, cả người trắng như u linh, phối màu thật rất tệ đấy!"
Phụt! Nghe cô ta hình dung như vậy, hại ta tưởng tượng hình ảnh một chút, liền bật cười.
"A!"
Đột nhiên trong nháy mắt này, đầu ta giống như bị vật gì dùng sức mà kẹp lấy, đau đến nỗi ta không tự chủ được mà kêu lên, chỉ có thể bạt mạng mà ôm lấy đầu.
Pink dùng giọng phụ nữ bén nhọn hô lớn: "Đừng cử động, ta chỉ là đang dạy hắn ma pháp mà thôi, ngươi lát nữa nếu hại Sun học không được ma pháp, cũng đừng trách ta à!"
Đầu đau đến khiến ta căn bản không thể sử dụng cảm tri, cái gì cũng nhìn không thấy, hoàn toàn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng bên tai đột nhiên vang lên rất nhiều tiếng ồn ào... không hiểu được tình huống, ta chỉ có thể theo phản xạ mà rống to: "Dừng tay! Dừng tay!"
Thoáng cái an tĩnh lại rồi.
Giọng Pink truyền đến: "Sun, ngươi cũng đã đem cảm tri dùng làm mắt rồi, công kích tinh thần đối với ngươi mà nói hẳn là không còn gì đơn giản hơn mới đúng, cũng so với kiếm vung múa còn dễ 'nhìn' thấy hơn đây! Mau ngẫm lại ngươi rốt cuộc là làm sao dùng cảm tri!"
Đau! Đau chết rồi, cảm giác này cứ như là có một đại lực sĩ đang dùng hai cánh tay kẹp chặt đầu ta, có loại cảm giác như đầu sắp nổ tung, đau cũng đau chết rồi, còn làm sao có biện pháp nghĩ...
"Dừng lại cho ta, dừng!"
Ta cố hết sức có thể mà rống to, như thể dùng toàn lực rống ra tiếng là có thể đem cơn đau đầu rống hết, lúc này, ta đột nhiên nghe thấy một tiếng rống lên, không phải là tiếng rống của ta, nhưng lại không biết rốt cuộc là tiếng rống của ai phát ra, không giống phụ nữ, cũng không giống đàn ông, căn bản không giống tiếng loài người có thể phát ra.
Lúc này, cơn đau đầu đột nhiên biến mất, ta có loại cảm giác nhẹ nhàng bay bổng, sự tương phản to lớn khiến cho ta ngã ngồi dưới đất, nhất thời không biết nên phản ứng làm sao.
"Grisia, ngươi không sao chứ?"
Có người túm lấy cánh tay ta, ta lúc này mới như vừa tỉnh mộng, đầu tiên bắt đầu tiến hành cảm tri, người túm lấy cánh tay ta chính là Aidrizzt, Cloud thì đứng ở trước mặt ta, cậu ta giơ đao, tiến vào trạng thái "uy phong lẫm liệt" một khi đến gần sẽ bị cậu ta giết trong tức khắc.
Về phần Pink, cô ta vậy mà té ra khỏi phòng, cửa phòng cũng bị cô ta tông vỡ thành hai tấm gỗ, cả người dựa lên tường, một góc áo trượt xuống vai, váy cũng vén đến trên đùi, thoạt nhìn chật vật không chịu nổi, chẳng qua trừ cái đó ra, cô ta thoạt nhìn toàn bộ đều bình an, hình như không cần bận tâm.
Tương đối gay go chính là, bên ngoài phòng đầy dân chúng tò mò, xem ra là bị tiếng ồn dẫn tới, ta sợ rằng phải tốn một phen suy nghĩ để tìm cớ rồi.
Lúc này, Pink che mặt khóc òa lên: "Hu hu, Sun ngươi là cái tên tồi tệ, bởi vì biết hắc ám tinh linh nhất định không được, cho nên người ta đặc biệt đến dạy ngươi như thế nào làm loại chuyện này..."
Loại chuyện này... Oh! Là dạy ta ma pháp hệ tinh thần, chẳng qua loại chuyện này đúng là không thể nói trước công chúng, Pink nói như vậy cũng không thể trách được.
"Kết quả ngươi không xin lỗi ta thì thôi, lại còn làm cho người ta đau muốn chết! Ngươi phải chịu trách nhiệm đấy!" Cô ta oa oa khóc rống lên.
Mặc dù, Pink không có tiết lộ bất cứ chuyện gì, hơn nữa nói đều là lời nói thật, chẳng qua ta cứ cảm thấy những lời này có chỗ nào lạ lạ?
Tiếng dân chúng thì thào truyền đến...
"Đối tượng là hắc ám tinh linh, là đàn ông đều không được đi!"
"Thật mạnh ghê! Ngay cả cửa phòng cũng vỡ rồi, rốt cuộc làm như thế nào ta?"
"Bên trong còn có hai người đó! Cái này chẳng lẽ trong truyền thuyết gọi là tứ..."
Dân chúng tới tấp mang theo biểu tình khâm phục vừa khó có thể tin nhìn ta.
"..."
← Ch. 058 | Ch. 060 → |