← Ch.009 | Ch.011 → |
Ta và Judge nói rõ kế hoạch cho Đại Vương Tử, dù sao muốn lén mai phục khoảng năm mươi Thánh kỵ sĩ mà không kinh động người trong hoàng cung căn bản là chuyện không có khả năng, Đại Vương Tử cũng dứt khoát gật đầu, xem ra ông ta đã sớm có chuẩn bị tâm lý.
Một số Thánh kỵ sĩ thay đổi trang phục của hoàng gia kỵ sĩ và tuần tra gần khu vực đó, số khác mặc thành dạng người hầu, dù sao trong hoàng cung vốn dân cư đông đúc, tùy tiện nhét vào năm mươi người nhìn sơ cũng không có gì là đột ngột.
Judge thì là nằm ở trên giường ngụy trang thành người mà Roland muốn giết, ta vì để che dấu khí tức thần thánh trên thân, đành nhờ Giáo Hoàng thiết kế một cái phong ấn làm cho nó không lộ ra ngoài, sau đó dán lên tủ quần áo, và nhốt mình ở bên trong tủ quần áo.
Không phải ta muốn nói, đúng là đồ dùng của hoàng gia có khác, chỉ cái tủ quần áo cũng to bằng nửa căn phòng ta, dưới đáy còn được lót bằng một lớp nhung thiên nga, hại ta không nhịn được nằm xuống thể nghiệm một chút, lại tiện tay kéo cái áo choàng làm chăn mền đắp, ôi hạnh phúc! Ta có loại cảm giác mơ màng buồn ngủ, tủ quần áo này còn thoải mái hơn cái giường của ta nhiều.
May là, ta không có đi nằm ở vị trí của Judge, chỉ là cái tủ quần áo thôi cũng làm cho ta mơ màng buồn ngủ, nếu nằm ở trên giường, ta có thể sẽ vì cái giường quá thoải mái mà dẫn đến ngủ bất tỉnh nhân sự, sau đó bị Roland chém thành hai nửa...
"Sun, Sun?"
"Hmm?!" Ta trở mình, cái quái gì vậy! Ồn chết đi được, ta chỉ mới bắt đầu thoải mái đây!
Người bên ngoài an tĩnh một hồi, sau đó là tiếng gõ cửa tủ quần áo vang lên rung trời.
Ta giật mình bật dậy, cuống cuồng hỏi: "Ối! Làm sao rồi? Roland đến rồi sao?"
"Vẫn chưa." Giọng nói trầm thấp của Judge từ bên ngoài vọng lên: "Nhưng tôi lo rằng cho dù hắn tới rồi, cậu cũng sẽ bởi vì ngủ quá say, hoàn toàn không có phát giác."
"A...ha ha ha! Sao lại như thế được!" Ta cười khan, đây vẫn thật có khả năng, Judge đúng là hiểu ta!
"Bây giờ mới bắt đầu tối, có lẽ Roland sẽ không đến sớm như vậy, để cậu khỏi ngủ gật, nói về chuyện của Roland đi."
Ta im lặng một lúc, không biết nên kể bắt đầu từ đâu, mà Judge luôn hết sức kiên nhẫn, cậu ta cũng không lên tiếng thúc giục ta, cuối cùng, ta thở dài một hơi, bắt đầu nói về chuyện đã qua.
"Lần đầu tôi gặp Roland là lúc Thần Điện đang tổ chức cuộc tuyển chọn mười hai Thánh kỵ sĩ, chính là khi chỉ còn lại mười đứa trẻ cạnh tranh nhau."
"Cậu có lẽ ít nhiều cũng biết, nó thường là sự kiện đánh cược lớn nhất trong thành, và gần như ai cũng đặt cược xem đứa trẻ nào trong tương lai sẽ trở thành thành viên của mười hai Thánh Kỵ sĩ."
"Tôi biết." Bên ngoài truyền tới giọng của Judge, âm thanh khá xa, xem ra cậu ta lại trở về giường nằm rồi.
Ta không dám lại nằm xuống, đành dựa lưng lên cửa tủ, hỏi: "Cậu còn nhớ tỷ lệ cược của cậu là bao nhiêu không?"
"Không có chú ý qua."
Ta cười lộ ra: "Cậu nghiêm túc giống như Roland, cả hai người đều dành hết thời gian để luyện kiếm thuật đi! Tôi còn nhớ rõ, tỷ lệ cược của cậu là 1-1. 083, nếu đặt cược vào cậu, cho dù thắng cũng chẳng kiếm được bao nhiêu."
"Cậu nhớ thật rõ ràng." Giọng nói của Judge ẩn theo chút khâm phục.
Không biện pháp, điểm ta có thể tự hào chính là lực ghi nhớ của mình!
Ta tiếp tục nói: "Tỷ lệ cược của Roland là 1-1. 052, còn thấp hơn so với cậu. Cũng có nghĩa là, tính khả năng trở thành Sun knight của cậu ấy còn cao hơn so với tính khả năng trở thành Judge knight của cậu."
"Nhưng cậu ta không có." Judge nhàn nhạt trả lời.
"Phải, cậu ta không có, nhưng lại do một tên có tỷ lệ cược 1-563 này lên làm Sun knight." Ta có chút tự chế giễu nói: "Năm đó bởi vì đặt cược vào tôi mà không ít người trở thành siêu đại phú ông."
Bên ngoài truyền đến lời nhàn nhạt của Judge: "Cậu không có kém như thế, thành tích thi viết và thần thuật của cậu vốn là tốt nhất trong mọi đứa trẻ, chỉ là người ngoài nhìn không hiểu thần thuật, cũng không rõ kết quả thi viết."
Mặc dù chuyện đã qua đi rất lâu, nhưng nghe thấy an ủi của Judge, ta vẫn có loại cảm giác rất dễ chịu, đúng thế! Ta nào có kém như thế, chỉ có mỗi kiếm thuật tệ hại thôi!
"Chẳng qua, kiếm thuật của cậu cũng thực là rất tệ hại."
Này! Không cần phải bổ sung câu đó được chứ?
"Dù sao, khi đó tất cả mọi người đều cho rằng Roland chính là Sun knight tương lai, tôi lại là nhân tuyển không khả năng nhất, cho nên hai giữa hai bọn tôi đối xử với nhau rất tốt, cậu ta còn thường giúp tôi, như là..."
"Như là giúp tôi đánh nhau, giúp tôi trèo tường mua bánh ngọt việt quất, giúp tôi đánh con chó cắn tôi vân vân." Judge thở dài: "Grisia, cậu đúng là chưa từng thay đổi."
"Ha ha ha..." Ta cười khan, đúng vậy! Kể từ sau khi Roland đi, Judge liền thay thế công dụng của Roland.
"Bởi vì cậu đoạt lấy vị trí của cậu ta, cho nên Roland lúc trước mới hãm hại cậu sao?"
"Không, cậu ta không có hãm hại tôi." Ta có cảm giác muốn khóc không ra nước mắt: "Cậu ta chỉ là hơi chậm tiêu mà thôi, cậu ta đến giờ cũng không biết, cậu ta vô tình hại tôi bị đồn thành hung thủ ngược sát cậu ta, chỉ cho rằng mình lỡ tay chém trúng tôi một kiếm."
"Về cái tin đồn ngược sát này, tôi có chút hoài nghi là..." Judge nói được một nửa thì đột nhiên dừng lại.
Lúc ta đang cảm thấy kỳ quái, bên ngoài truyền tới âm thanh không thể quen thuộc hơn, chỉ là, nhiều hơn rất nhiều oán hận ta chưa từng nghe qua ở bên trong.
"Ta từng nói, Roland ta sẽ trở lại tìm ngươi, Quốc Vương bệ hạ."
Roland? Làm thế nào? Cậu ta là từ đâu đi vào... A! Chắc chắn là mật đạo, đáng chết! Ta vậy mà không nghĩ đến Roland cũng có khả năng biết mật đạo ở đâu.
"Ngươi, ngươi không phải Quốc Vương..."
Bị phát hiện rồi sao?
Ta vội vàng một phát kéo mở tủ quần áo, nhảy ra ngoài, đồng thời Thánh quang trên tay lóe lên, đây là tín hiệu báo cho người mai phục bên ngoài tiến vào, mà thực lực của Thánh kỵ sĩ tinh nhuệ chúng ta thế nhưng không phải thường, sau khi Thánh quang của ta vừa lóe hết, nhóm Blaze knight cùng tiểu đội Judge từ cửa sổ nhảy vào, Earth knight thì là cùng tiểu đội Sun từ cửa phòng vênh vang tiến vào.
Judge knight tay cầm Thẩm Phán thần kiếm, cũng từ trên giường nhảy xuống.
Roland đầu tiên là sửng sốt nhìn trận này, sau đó quay đầu nhìn ta, khó có thể tin nói: "Grisia... Làm sao có thể!"
"Roland, cậu nên biết, tôi không thể tùy ý cậu giết người." Ta có chút đau buồn nhìn người bạn ngày xưa.
"Nhưng rõ ràng tôi đã nói cho cậu..."
Ta gật đầu ngắt lời Roland: "Cậu nói cho tôi biết, kẻ thù của cậu là Đại Vương Tử điện hạ."
"Nhưng, " Roland phẫn nộ đến nỗi gào lên ngắt lời ta: "Ở đây là phòng ngủ của Quốc Vương!"
"Phải, mãi cho đến khi chính miệng cậu nói với tôi rằng kẻ thù của cậu là Đại Vương Tử điện hạ, tôi mới chắc chắn trăm phần trăm kẻ thù của cậu thực ra là Quốc Vương bệ hạ, bời vì Roland à, khả năng nói dối của cậu từ trước đến nay cũng tệ hại như kiếm thuật của tôi."
"Cậu..." Roland vô cùng chấn động.
"Hơn nữa, Đại Vương Tử điện hạ có ngược sát người hay không, điểm này tôi không chắc chắn, nhưng tôi rất chắc chắn là, nếu như Đại Vương Tử thực sự làm cái chuyện ngược sát này, chỉ sợ dù có qua mười năm, cũng sẽ không bị chúng tôi phát hiện."
Ta nhún vai: "Đại Vương Tử thế nhưng không phải là tên ngu ngốc, ông ta nếu như thực sự ngược sát người, cuối cùng chắc chắn sẽ tiêu hủy xác chết và vết tích, một lần cho mãi mãi, tuyệt đối sẽ không ngốc đến để kỵ sĩ dưới tay đi vứt xác."
"Cộng thêm sau này lại truyền ra lời đồn đại là tôi ngược sát Death knight, nếu như tin đồn chỉ nói rằng tôi "sát" Death knight, như vậy còn có thể giải thích, mọi người là bởi vì nghe thấy cậu nói sẽ trở về tìm tôi, cho nên tự suy đoán hung thủ giết cậu là tôi, nhưng nội dung tin đồn lại tỉ mỉ nói là "ngược sát", cái này thực sự là không thể tưởng rồi."
Ta nhìn Roland một chút, trên mặt cậu ta lộ ra biểu tình nghi hoặc, quả nhiên, cái gã này căn bản chẳng biết tí gì về tin đồn, chẳng qua không cần lo, dù sao ta nói cũng không phải cho cậu ta nghe.
Ta liếc nhìn Roland lần nữa, người sau nhíu mày, hình như đang cố gắng muốn hiểu ta nói cái gì, ta tiếp tục giải thích: "Nhưng, tin đồn này lan truyền rất nhanh, tôi biết không có khả năng là Death knight tự mình truyền đi, dù sao, Death knight thế nhưng không thể trực tiếp chạy trên đường cùng người khác tán gẫu."
"Cho nên, tin đồn vu khống tôi này hẳn là bên hung thủ truyền ra." Ta mỉm cười quay đầu nhìn Judge nói: "Cậu vừa mới muốn nói với tôi, chuyện có liên quan tới tin đồn là cái này đi? Có muốn bổ sung không? Judge knight."
Judge nhàn nhạt liếc ta một cái, trong ánh mắt mang hàm ý quở trách "đừng nghịch ngợm nữa", nhưng cậu ta vẫn bổ sung: "Lúc đầu, nếu như Thần Điện phát hiện chuyện có liên quan tới hoàng thất, rất có khả năng sẽ trực tiếp từ bỏ điều tra, những chuyện xấu của hoàng thất cũng sẽ không bị tra ra, nhưng một khi chuyện có dính dáng đến danh dự của Sun knight, như vậy không tra rõ không được."
"Cho nên nói, hung thủ lại ngu ngốc đến nỗi đi vu khống tôi, buộc Thần Điện phải tra rõ sự thật, loại chuyện lấy đá nện chân mình này, cũng không phải việc ngu ngốc Đại Vương Tử sẽ làm."
Ta cười lạnh một tiếng: "Lại tùy tiện nghĩ một chút, ai đặc biệt có thù với tôi, còn phải có đủ can đảm và ngu xuẩn quá độ để vu khống Sun knight của Thần Điện Ánh Sáng, vậy ngoại trừ Quốc Vương bệ hạ thân ái của chúng ta, còn có ai đây?"
"Nhảm nhí! Ngươi cái tên láo xược này."
Cái tủ sách bên cạnh đột ngột mở sang hai bên, Quốc Vương tức đến hổn hển từ phía sau vọt ra, Đại Vương Tử thì đi sát phía sau, lông mày nhíu sâu, tất nhiên bên cạnh hai người mang theo không ít hoàng gia kỵ sĩ.
Quả nhiên không ngoài dự kiến, mật thất bọn họ ẩn núp chính là cái đầu tiên khi ta lén điều tra lúc nãy, xem ra bọn họ vì để mai phục, đã đem cái mật thất bị khóa lần nữa mở ra.
"AAARGH!"
Roland vừa nhìn thấy Quốc Vương, trong mắt lập tức rực đỏ, liền điên cuồng phóng về phía đám người Quốc Vương, Quốc Vương quá sợ hãi kéo kỵ sĩ của mình qua, trốn ở phía sau bọn họ.
"Judge! Earth!"
Ta vội vàng la lên nhắc nhở, nhưng phản ứng của Judge còn nhanh hơn ta, đã sớm xách kiếm ngăn chặn Roland, mà Earth thì sau khi nghe ta la lên xong, vội vã ngăn ở trước mặt Quốc Vương xuất ra Đại Địa Thủ Hộ Thuẫn.
Ta niệm lên chú ngữ, tùy theo chú ngữ ta càng đọc càng dài, Thánh Quang trong căn phòng càng lúc càng mạnh mẽ, ánh sáng này chính là khắc tinh của sinh vật undead, dù Roland khi còn sống là cao thủ kiếm thuật, khi chết còn là lãnh đạo của sinh undead, Death knight, cũng không có khả năng ở dưới loại Thánh quang này chống đỡ quá lâu.
Hơn nữa đối thủ của cậu ta còn là Judge knight, người có kiếm thuật mạnh nhất trong mười hai Thánh kỵ sĩ.
Quả nhiên không lâu sau, Roland đã không chống đỡ nổi nữa, kiếm của cậu ta bị Judge một kiếm đánh bay, người cũng bị Thánh quang đầy phòng áp đến phải quỵ trên mặt đất.
Thấy tình trạng đó, vị Quốc Vương vốn trốn ở phía sau kỵ sĩ kia lập tức vọt ra, một cước liền hướng lên đầu Roland đạp xuống, vừa đạp còn vừa mắng: "Đồ khốn kiếp, ta giết mi là vinh dự cho mi, mi còn dám quay lại báo thù..."
"Phụ vương, mau dừng tay!"
Đại Vương Tử biến sắc rõ rệt, định tiến lên kéo cha mình lại, nhưng cơ thể gầy yếu trái lại bị Quốc Vương tông ra, may mắn là kỵ sĩ xung quanh kịp thời đỡ lấy Vương Tử, không để cho vị điện hạ huyết thống cao quý này ngã trên mặt đất.
"Đừng đạp nữa!" Blaze knight bên cạnh trái lại là người đầu tiên không nhịn nổi, tiến lên một phát đẩy Quốc Vương ra.
"Ngươi lại có thể dám đẩy ta..." Quốc Vương hết sức chấn động, sau đó cuồng loạn gào lên: "Hoàng gia kỵ sĩ! Những kỵ sĩ của ta, hắn công kích ta, mau phản kích cho ta!"
Khi hoàng gia kỵ sĩ nhận được mệnh lệnh phải tấn công Thánh Kỵ sĩ, rất hiển nhiên đều sửng sốt, chẳng qua bọn họ cũng không hổ là hoàng gia kỵ sĩ, mới sửng sốt, lập tức vừa lại rút kiếm ra, ngay ngắn tới gần Blaze knight.
Blaze nổi giận đến đỏ mặt, khản giọng gào lên: "Cũng dám đem vũ khí chỉa vào ta? Thánh kỵ sĩ, chuẩn bị chiến!"
Thánh kỵ sĩ chỉa thẳng kiếm vào hoàng gia kỵ sĩ.
"Dừng tay hết!" Lúc này Judge knight vô cùng tức tối gầm lên.
Nhưng tình huống vậy mà hỗn loạn đến ngay cả tiếng rống giận của Judge knight cũng ngăn không được, tiểu đội Judge knight đích xác đã hạ vũ khí, bọn họ tuyệt đối không dám vi phản mệnh lệnh của Judge knight, nhưng hiện trường còn có tiểu đội Sun knight của ta, có Blaze knight tính khí nóng nảy cùng với Earth knight mặt ngoài trung thực bên trong âm hiểm.
Với hành vi bất lương bình thường của Quốc Vương, sợ rằng trong lòng của đoàn Thánh kỵ sĩ này sớm đã đối với Quốc Vương khịt mũi khinh bỉ, mà thằng già này vừa lại còn tự mình đi lên giẫm đạp Death knight, còn chính miệng nói hắn giết Roland, như thể là sợ người khác chưa đủ ghét hắn không bằng.
Thánh kỵ sĩ cùng hoàng gia kỵ sĩ hung hăng trừng mắt nhìn đối phương, hai bên đã bày xong tư thế sẵn sàng, vừa lại có Quốc Vương thêm dầu vào lửa, thằng già này lại cầm lên một bình hoa ném về phía Blaze knight, mặc dù không có chạm vào cậu ta, mà là đụng vỡ trên lồng bảo vệ của Earth knight.
Tuy nhiên, loại hành vi khinh thường mười hai Thánh kỵ sĩ Thần Điện này lập tức chọc giận tiểu đội Sun, không biết tên thành viên tiểu đội nào nhổ mấy ngụm nước miếng vào hoàng gia kỵ sĩ, sau đó tình hình hoàn toàn mất khống chế. Hai bên lập tức bắt đầu đánh, nhất thời tiếng vũ khí leng keng va chạm không dứt bên tai.
Không phải là ta muốn nói, tiểu đội Sun knight của ta tính khí luôn luôn không tốt lắm, nhưng thực lực của bọn chúng lại đảm bảo là nhất đẳng.
Tiểu đội của ta không biết là do năm xưa bất lợi, hay là bản tính tự nhiên, bọn chúng thường xuyên cứ chọc vào thứ không nên chọc, nhưng đội trưởng nhà mình vừa lại vĩnh viễn đầy mặt tươi cười, bộ dạng thoạt nhìn rât dễ bắt nạt, còn vừa lại lấy chính sách "mặc kệ hết" đối với bọn chúng, cho nên bọn chúng đành phải tự lập tự cường, dựa vào thực lực tuyệt vời cùng đoàn kết nhất trí của cả đội, đánh cho đối phương kể cả khiếu nại cũng không dám.
Ta không ngó ngàng gì tới trận chiến đằng sau, đi tới trước mặt Roland, cúi đầu nhìn cậu ta, trong lòng có nhiều loại cảm xúc đan xen lẫn nhau.
"Grisia, Grisia!"
Sau khi Roland trầm giọng hô tên của ta, cậu ta ngẩng đầu lên, mặt vô biểu tình, chỉ có ngọn lửa trong mắt dần dần biến thành đen đặc, cậu ta dùng ngọn lửa đen đó chăm chú nhìn ta hỏi: "Ngươi làm Sun knight chính là muốn bảo vệ loại người đó sao?"
Ta lặng lẽ nói: "Roland, trên thế giới này có rất nhiều chuyện không thể không thỏa hiệp, tôi thân là Sun knight của Thần Điện Ánh Sáng, chuyện phải xem xét thực sự quá nhiều."
"Đây chính là đáp án của ngươi?" Ngọn lửa đen trong mắt của Roland càng lúc càng dày.
"Roland! Cậu tỉnh lại đi." Trong mắt ta mang theo thương xót: "Mặc kệ Quốc Vương đã làm cái gì, chỉ cần hắn còn là Quốc Vương, tôi sẽ tất phải ngăn cản cậu giết hắn."
"Dù tội hắn vạn lần đáng chết?" Roland nhìn chằm chằm vào ta, ngọn lửa trong mắt đã cháy ra hốc mắt.
"Phải, dù tội hắn vạn lần đáng chết." Ta thản nhiên thừa nhận.
"Hay cho một Sun knight!" Roland đột nhiên cười lên, từ cười nhẹ đến cười lớn, mãi cho đến khi điên cuồng cười, ngọn lửa màu đen trong mắt đã sớm đột phá hốc mắt, một mạch thiêu xuống hai má, giống như hai dòng lệ đen.
"Ugh!"
Thình lình, Roland dùng vai nặng nề xô ta bay ra ngoài, Thánh Quang đầy phòng lập tức biến mất tăm, Thánh Quang vừa mất, Roland liền từ tư thế nửa quỳ đứng lên.
Ta bị Roland xô văng, vừa lại bò lên, mặc dù tiểu đội Judge đang thủ ở cửa phát hiện rồi, muốn đi lên đỡ ta, nhưng ta lại giơ tay ngăn cản bọn họ, muốn bọn họ cố thủ tại cửa.
Ngoài tiểu đội Judge ra, không ai phát hiện biến cố này, bởi vì lúc này, bên trong phòng ngủ hỗn loạn giống như chiến trường. Hoàng gia kỵ sĩ cùng với Blaze knight, Earth knight và tiểu đội Sun của ta, hai bên khoảng chừng hơn năm mươi người đang đánh lẫn nhau.
Mặc dù Đại Vương Tử và Judge knight một mực kêu dừng tay, nhưng Quốc Vương lại bạt mạng thêm dầu vào lửa, mà tiểu đội Sun của ta cũng căn bản không thèm để ý Judge knight, dù sao lãnh đạo của bọn họ là ta và Judge knight vốn là tử đối đầu mà! Cho nên bọn họ không nghe cũng là chuyện bình thường.
Đại Vương Tử điện hạ sắc mặt tái nhợt như muốn té xỉu bất kỳ lúc nào, ngược lại Judge knight thì tức đến mặt cũng sắp phát đen rồi.
May mắn đây là phòng ngủ của Quốc Vương, lớn như thể cái phòng hội nghị, nếu không nào có thể chứa được một đống người đang đánh nhau này.
Ta niệm chú ngữ lại lần nữa xuất ra Thánh quang, mức độ chói mắt của Thánh quang lần này càng hơn hẳn lần trước, chỉ là ta làm một chút thủ thuật đem Thánh quang vây quanh cả căn phòng, nhưng ngoại trừ quanh thân Roland.
Ta muốn làm cho Roland trở thành Death Lord, chỉ có như thế, mới có thể đạt thành kế hoạch của ta muốn.
Thánh quang ngăn chặn thành công khí tức hắc ám nồng liệt sẽ xuất hiện quanh thân trong quá trình Death knight biến thành Death Lord, mà ở dưới hiệu quả chói mắt của Thánh Quang, căn bản không thấy rõ bóng dáng của Roland, tiểu đội Judge có lẽ cho rằng Death knight đã bị ta chế trụ rồi, cho nên cũng không có hành động gì.
Mà những người khác thì càng đừng nói nữa, ta hoài nghi cái đám đang đánh đến đỏ mắt kia rốt cuộc có phát hiện Thánh quang biến mất rồi lại xuất hiện không.
Thánh quang ta thi triển lại không thể cản trở tầm nhìn của ta, ta vì thế đã tận mắt chứng kiến sự ra đời của Death Lord.
Roland vốn toàn thân đều là màu trắng xám, về sau ngọn lửa trong mắt biến thành màu đen dày đặc, ngọn lửa chảy qua má, hình thành hai đường vằn, nhưng lúc này, đường vằn lại lan tràn xuống dưới cổ, mặc dù ta không nhìn thấy phía dưới quần áo thế nào, nhưng đường vằn đó rất nhanh lan đến trên cánh tay không có quần áo ngăn trở.
Ngoại trừ vằn lửa đen từ trong hốc mắt chảy xuống, khí tức hắc ám quanh thân Roland chui vào bên trong cơ thể cậu ta, sau đó chậm rãi từ sau lưng "mọc" ra, hình dạng giống như là một đôi cánh rồng, thứ mà sẽ xuất hiện trên tranh tường! Chỉ khác chính là, chỗ đỉnh cánh lại nhiều ra một cái móng vuốt sắc nhọn.
Thân trắng xám, đường vằn lửa đen, cánh rồng với móng vuốt sắc nhọn, đây chính là hình thái của Death Lord sao?
Ta không thể không thừa nhận, bộ dạng thoạt nhìn vừa ấn tượng vừa cường đại, bây giờ chỉ hy vọng kế hoạch của ta thực sự có thể ngăn cản Roland, nếu không, ha ha! Đoán chừng ta chỉ còn nước chết chung với gã này thôi.
Lúc này, Roland mở bừng mắt, cậu ta có chút tò mò liếc nhìn đường vằn trên cánh tay mình, rồi lại sờ sờ cái cánh rồng sau lưng.
Tới lúc rồi!
Ta lao tới bên cạnh Roland, đối mặt với cậu ta, khoảng cách không tới một thước, Roland vừa nhìn thấy ta, vẻ mặt tức tối nhăn nhó, cậu ta liền một chưởng đánh bay ta, ta lại ngay cả công kích của cậu ta cũng không thấy rõ.
Ta vừa lại ngã nhào trên đất, má ơi! Lần này thật sự rất đau, hết sức hoài nghi ngực của ta có phải đã lõm xuống, thậm chí càng tệ hơn, đã có thể thông gió rồi!
"Sun knight!"
Tiểu đội Judge là người đầu tiên nhìn thấy thảm trạng của ta, rối rít la lên một tiếng, liền muốn vọt qua bảo hộ ta, chỉ là sau khi tay của Roland vừa vươn ra, trong miệng niệm câu chú văn, vậy mà đã triệu hồi ra một đống sinh vật hắc ám lộn xộn: cương thi, xương khô, nhện hút máu mặt người, u linh... Thậm chí còn có thứ ta không biết gọi là gì.
Quá mạnh rồi đi! Ta sắc mặt tái nhợt nghĩ, lần này sẽ không phản tác dụng, trực tiếp bị Roland tiêu diệt tại đây chứ?
Lần này, tiểu đội Judge cũng không có người rảnh để đỡ ta rồi, mọi người bị tấn công đột ngột như thế đánh đến có chút ứng phó không kịp, nhưng cuối cùng cũng thu hút được lực chú ý của đám người đang hỗn chiến kia.
Những hoàng gia kỵ sĩ đều hét lên bảo vệ Đại Vương Tử điện hạ... Khi phát hiện mọi người đều la lên giống nhau, bọn họ mới vội vàng bổ sung hô bảo vệ Quốc Vương bệ hạ, thằng già này còn đúng là không được phổ biến!
Mà tiểu đội Sun của ta khi phát hiện ta hộc máu té xuống đất, mỗi một vẻ mặt sợ hãi lộ ra đều có thể biên soạn thành một cuốn "bách khoa toàn thư về vẻ mặt sợ hãi" rồi.
Ta nhịn đau đớn, ra lệnh cho tiểu đội của ta: "Ngăn cản sinh vật hắc ám, không để cho bất kỳ con nào ra khỏi căn phòng này."
"Rõ!" Tiểu đội Sun của ta đồng loạt trả lời, kỷ luật tốt đến nỗi không giống như một đội ngũ vừa mới qua hỗn chiến.
Mặc dù bọn chúng bình thường làm việc loạn cào cào, chẳng qua vừa gặp phải mệnh lệnh của ta, liền ngoan ngoãn như một con mèo nhỏ, bởi vì ta đã từng nói cho bọn chúng, tà dù là kêu bọn chúng nhảy vách núi, chúng cũng phải nhảy xuống cho ta, nếu không ta sẽ đích thân ném chúng xuống vách núi, sau đó đẩy thêm tảng đá lớn xuống làm bạn với chúng.
Lúc đầu bọn chúng vẫn không sợ lắm, dù sao ta thế nhưng là Sun knight mỉm cười, nhìn sơ không có tí gì hung dữ, nhưng, sau khi ta mỉm cười mà đem hai tên đội viên đạp xuống vách núi, vừa lại đẩy hai tảng đá lớn còn hơn người đi xuống, thì những tên còn lại liền lựa chọn tự mình nhảy xuống.
Hiệu suất thanh trừ sinh vật hắc ám của tiểu đội Sun knight ta tốt hơn nhiều so với tiểu đội Judge, dù sao những loại thần thuật như Thánh quang và Thần Thánh chúc phúc mà sinh vật hắc ám sợ nhất, là những kỹ năng phải học của tiểu đội Sun.
Ta thấy tiểu đội Sun thanh trừ sinh vật hắc ám cũng không khó nhọc, chỉ là trong nhất thời thanh trừ không hết mà thôi, trong lòng cũng yên tâm hơn nhiều.
Lúc này, Blaze knight và Earth knight đã đi tới bên cạnh ta, hai người bọn họ đỡ ta đứng lên, sau khi đứng lên, ta liền xuống chỉ thị với hai người: "Blaze, u linh giao cho cậu xử lý; Earth, cậu nhìn thời cơ chi viện, tôi không muốn thấy có người bị thương thế trí mạng."
Hai người gật đầu, Blaze knight sau khi song thủ kiếm của mình bốc lên ngọn lửa, thì gia nhập chiến cục, chuyên chọn loại u linh để đánh.
Earth knight thì đứng ở bên cạnh ta, hai mắt chăm chú nhìn vào tình huống chiến trường, thỉnh thoảng liền vươn tay thi triển lồng bảo hộ.
Roland được một đống sinh vật hắc ám bao vây ở giữa, cậu ta nhìn trận chiến hỗn loạn đánh thành một đống xung quanh, khóe miệng lại có thể nhẹ nổi lên nụ cười tà ác, đó căn bản không phải là thần sắc cậu ta sẽ có.
Ta bắt đầu hoài nghi, cái gã Roland này hẳn sẽ không tức đến mất đi lý trí rồi chứ?
Khi ta còn đang hoài nghi, Roland lại làm ra hành động khiến cho ta một trăm phần trăm khẳng định gã này đã mê muội, cậu ta đem khí tức hắc ám như là một tấm lưới, bao trùm hoàn toàn căn phòng này, sau khi vây hãm mọi người ở bên trong, cậu ta lần nữa triệu hồi ra càng thêm nhiều sinh vật hắc ám, số lượng cũng đã gần như bằng với số lượng kỵ sĩ trong phòng.
Hèn gì, sách giáo khoa sinh vật undead cũng đã nói, Tuyệt đối không thể để cho một Death Lord được sinh ra, nếu không nó sẽ là một thảm họa" ... Thì ra Death Lord đúng là mạnh đến không thể tưởng!
Xem ra kế hoạch lần này của ta thật sự có chút quá liều lĩnh rồi.
Ta nhìn thấy Judge knight bên cạnh đang hỏi Đại Vương Tử: "Rất xin lỗi, Đại Vương Tử điện hạ, tình hình mất kiểm soát rồi, xin hỏi những kỵ sĩ hay vệ binh khác cần thời gian bao lâu, mới chú ý đến bên này có dị trạng?"
Đại Vương Tử sắc mặt tái nhợt như sắp chết, thỉnh thoảng còn phải ứng phó với những rít gào của phụ vương mình, ông ta cười khổ trả lời:
"Vì muốn xử lý loại chuyện... không quá có thể phơi bày công khai này, cho nên ta đã đem vệ binh điều đi xa rồi, hơn nữa còn căn dặn mọi người, cho dù có động tĩnh, cũng không cần lại đây."
Nghe xong, Judge knight nhíu chặt mày, sau đó nhìn về hướng ta, ta đại khái có thể đoán được ý định của cậu ta, phỏng chừng là muốn ta vọt ra ngoài trước đi thông tri cho những người khác ở hoàng cung và Thần Điện Ánh Sáng.
Đây đích xác là phương pháp tốt nhất, thứ nhất, là ta bị trọng thương rồi; thứ hai cho dù ta không bị thương, lực chiến đấu so với người bị thương nặng cũng không khác mấy; thứ ba, toàn thân ta tràn đầy thần thánh khí tức, rất dễ dàng có thể xông phá cái lồng hắc ám khí tức xung quanh.
Nhưng ta có kế hoạch của ta, bây giờ chỉ còn lại một bước cuối cùng.
"Ta nuôi đám kỵ sĩ các ngươi để làm gì hả? Còn không mau đi làm thịt tên đó cho ta!" Quốc Vương tức giận đến nỗi đống thịt mỡ toàn thân không ngừng run rẩy, thậm chí tát vào hoàng gia kỵ sĩ nào đó một cái.
Quốc Vương bệ hạ thân ái, ta đời này chưa từng như bây giờ muốn hôn bàn tay béo ú của ngươi như thế!
Loại hành động và lời nói này trăm phần trăm có thể đủ chọc giận Roland, mà ta đang đợi chính giây phút này!
Roland quả nhiên tức giận rồi, ngọn lửa trong mắt cháy càng lớn, trong miệng phát ra tiếng gầm thấp phi nhân, khí tức hắc ám nổi lên cường bạo, ngay cả căn phòng đều đang hơi hơi chấn động.
Ta ngay lập tức chạy qua chỗ Quốc Vương, mặc dù ta không biết Roland sẽ làm thế nào đột phá những hoàng gia kỵ sĩ này để tiếp cận Quốc Vương, nhưng gã này chắc chắn sẽ nghĩ ra biện pháp, ta chỉ muốn ở trước khi cậu ta công kích, đứng ở trước mặt Quốc Vương là được rồi.
Ta vừa chạy vừa quay đầu nhìn Roland, trong mơ mơ hồ hồ, nhìn thấy không khí quanh thân Roland hình như có khuynh hướng vặn vẹo, chẳng lẽ là...
Ta chạy nhanh hơn, rất sợ mình sẽ không kịp ngăn cản Roland.
Thân ảnh Roland biến mất.
Lúc mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, Death Lord lại bất ngờ xuất hiện trước mặt Quốc Vương, lộ ra nụ cười tà ác thỏa mãn với hắn: "Quốc Vương bệ hạ, thời khắc chuộc tội đã đến rồi."
Quốc Vương sợ đến nhũn cả chân ngã ngồi dưới đất.
Đây là, dịch chuyển tức thời trong ma pháp không gian, có thể trong khoảng khắc rút ngắn cự ly không gian, tới một nơi khác, không nghĩ tới Death Lord ngay cả loại ma pháp này cũng có thể thi triển!
"Dừng tay! Roland."
Nhìn thấy Roland không chút do dự giơ kiếm đâm về phía đỉnh đầu Quốc Vương, ta kịp thời nhảy vọt đến trước mặt Quốc Vương, sử dụng thần thuật gia tăng thánh quang hộ thể, ngăn cản công kích của Roland.
Mặc dù như thế, ngực của ta vẫn bị rạch ra một vết thương rất sâu, máu phun ra tưới lên người cậu ta, máu chứa đầy thuộc tính thần thánh này đối với cậu ta mà nói, mỗi một giọt cũng đều có lực sát thương, cậu ta đau đến không ngừng khàn giọng gào rống.
Mặc dù, trên người cậu ta bị máu của ta ăn mòn đến có chút chật vật, nhưng thần sắc đã khôi phục bình thường, ngọn lửa trong mắt cũng không còn đen đặc như trước, thấy vậy, ta không khỏi thở phào một hơi, cái gã này cuối cùng cũng bình tĩnh lại, mới đầu ta còn lo là cậu ta sẽ tiếp tục điên cuồng như vậy đây!
"Grisia..." Roland ngẩng đầu lên, có chút nghi hoặc hỏi: "Mới nãy tại sao cậu không ngăn..."
"Roland!"
"Tôi biết cậu khăng khăng muốn giết người ngược sát cậu, nhưng, tôi cũng biết, cậu cũng không phải là vì báo thù, mà là không cho phép một cái hung thủ ngược sát bất nhân bất nghĩa thống trị cái quốc gia tốt đẹp này, hãm hại nhân dân lâm vào trong nước sôi lửa bỏng, tạo ra càng nhiều death knight bất hạnh, phải vậy không?"
Nghe câu hỏi ngược này của ta, trên lý luận cùng với ý niệm của bản thân Roland không khác lắm, cậu ta quả nhiên gật đầu theo phản xạ.
Ta bình tĩnh nhìn cậu ta nói: "Đã như vậy, nếu Quốc Vương đồng ý thoái vị, để bày tỏ trách nhiệm đối với tội nghiệt của mình, cậu đã có thể hài lòng mà thăng thiên rồi chứ, Roland?"
"Sun knight, ngươi, ngươi đang nói nhảm cái gì?" Quốc Vương tức giận đến đỏ bừng cả mặt.
Roland cau mày, dáng vẻ hình như có chút không chắc chắn ta rốt cuộc đang có ý định gì.
"Roland? Chẳng lẽ ngươi là tiểu đội trưởng Roland?"
Lúc này, một hoàng gia kỵ sĩ la lên, mà hắn vừa kêu như thế, những hoàng gia kỵ sĩ hình như đều biết cái tên Roland này, rối rít nổi lên đánh giá tướng mạo của Death Lord, một người, hai người, rất nhiều người đều từ từ nhận ra Roland.
Chúng kỵ sĩ nhao nhao nổi lên nghị luận: "Đúng là thế, lúc trước ở trong hoàng gia kỵ sĩ, cái tiểu đội trưởng trẻ nhất kia."
"Đó là Roland! Tôi lúc trước từng tuần tra với anh ta."
"Anh ta là kỵ sĩ tài hoa như thế, làm sao lại thế này..."
"Tiểu đội trưởng Roland! Ngài, ngài không phải lúc ra ngoài làm nhiệm vụ, bị, bị kẻ địch giết chết sao?" Hoàng gia kỵ sĩ hồi nãy nhận ra Roland kích động la to.
Roland nhìn về phía tên hoàng gia kỵ sĩ trẻ tuổi kia, biểu tình trên khuôn mặt dịu đi trông thấy, trả lời: "Thì ra là cậu à, Hele."
"Đúng là tiểu đội trưởng Roland!" Nghe tên mình được gọi ra, Hele kích động đến rớt cả kiếm, không dám tin la lên: "Ngài, ngài làm sao lại biến thành Death knight?"
Roland chầm chậm quay đầu lại nhìn Quốc Vương, thần sắc thù hận trên khuôn mặt nói cho mọi người biết, người này chính là hung thủ đã hại chết cậu ta, tầm mắt của hoàng gia kỵ sĩ phóng tới trên người Quốc Vương, không ít người lập tức lộ ra vẻ mặt chợt hiểu, căn bản không có hoài nghi lời của Roland, dù sao, hành động bình thường của Quốc Vương cũng đều đang nói cho người khác biết, hắn chính là người sẽ làm loại chuyện này.
Quốc Vương hình như đã thẹn quá hóa giận rồi, lớn tiếng kêu gào: "Dù ta giết hắn, hắn là hoàng gia kỵ sĩ của ta, hắn phạm lỗi, ta xử quyết hắn, có gì không đúng?"
Đại Vương Tử điện hạ đứng bên cạnh mệt mỏi vùi mặt vào trong lòng bàn tay, hình như đối với mớ hỗn độn của Quốc Vương tạo ra hết sức buồn chán.
"Nói bậy! Tiểu đội trưởng Roland vốn là kỵ sĩ tuân thủ kỷ luật nhất, anh ta mới không làm cái gì sai! Vậy ông hãy nói, anh ta rốt cuộc đã phạm lỗi gì?"
Kỵ sĩ được gọi là Hele rõ ràng là thành viên của "hội ủng hộ Roland", dám cãi lại Quốc Vương, mặc dù sau khi cãi xong, liền lộ ra dáng vẻ lúng túng luống cuống, chẳng qua lời hắn nói hiển nhiên khiến cho hoàng gia kỵ sĩ xung quanh cũng hết sức đồng tình. Mặc dù những người khác không cãi lại Quốc Vương, chẳng qua nhìn bộ dạng lạnh nhạt nhìn Quốc Vương của bọn họ, rõ ràng hình tượng của Roland lúc đầu ở trong hoàng gia kỵ sĩ hết sức tốt.
"Hắn, hắn giở trò với công chúa!" Quốc Vương gian xảo chọn cái hành vi phạm tội rất khó tra rõ, ngay cả danh dự của con gái nhà mình cũng mặc kệ rồi."
Cảnh tượng tiếp đến hết sức hoàng tráng, hai mươi mấy hòang gia kỵ sĩ cùng nhau lộ ra thần sắc kỳ quái, Hele lại càng dở khóc dở cười giải thích: "Mọi người đều biết, tiểu đội trưởng Roland không gần nữ sắc, không hám tài, không cờ bạc, không uống rượu, không đánh nhau, anh ta ngoại trừ luyện kiếm ra, thì vẫn là luyện kiếm..."
Loại người này vẫn thật khó tìm ra lý do hãm hại, ta đoán trong lòng Quốc Vương đang kêu rên như thế.
"Ta, ta thân là vua một nước, tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ giết kỵ sĩ của mình, ta nói hắn giờ trò với công chúa, thì chính là giở trò với công chúa!" Quốc Vương ngoan cố giảo biện.
Hoàng gia kỵ sĩ đều lặng xuống, Quốc Vương nếu như ngoan cố không thừa nhận, vậy bọn họ cũng không thể làm sao, nói trở lại, cho dù Quốc Vương thừa nhận, những kỵ sĩ còn có thể làm gì khác ngoài cảm thấy nguội lạnh trong lòng đây? Trừ phi muốn tạo phản...
"Quốc Vương bệ hạ muốn giết anh ta là bởi vì..."
Một giọng nói uể oải đến mức hẳn là không nên xuất hiện ở trong loại hiện trường căng chặt này vang lên. Dưới tình huống mọi người giật mình đến muốn rớt cả nhãn cầu, Storm knight đi ra từ đằng sau tấm gương dài, tư thái ung dung, trên mặt mang theo mỉm cười tuyệt đối không nên có ở sau khi nhìn thấy death lord.
Storm tức giận rồi!
Ta có thể nhìn ra được, mỗi lần tên này tức giận, sẽ làm ra loại tư thái ung dung, sau đó mang theo tư thái ung dung này, dưới sự không chút cảnh giác của đối phương, đột ngột phát động công kích, làm trọng thương đối phương.
Trước mắt ta là người giữ kỉ lục về số lần chọc giận cậu ta, mười ba năm qua tổng cộng chọc giận cậu ta mười lần, và chịu sự trả thù đau đớn bất ngờ chín lần, thiếu một lần là bởi vì sau khi chọc cậu ta tức giận, ngay tiếp theo vừa lại chọc giận lão sư của ta.
Khi cậu ta làm tư thái ung dung muốn đến trả thù ta, ta đã thê thảm nằm trên giường, toàn thân băng bó như xác ướp, cậu ta lặng lẽ đứng trước giường của ta hết mười phút, nghĩ đến, cuối cùng lòng đồng tình của cậu ta rốt cục cũng chiến thắng lòng báo thù (hay là tìm không được nơi không bị thương để xuống tay?), tóm lại, cậu ta cũng đã bỏ đi mà không làm gì.
Xem ra lần này, cái mật thất ngược sát kia khiến cho Storm thực sự nổi giận rồi.
Storm dùng sức đẩy cái cửa gương ra, cái cửa phang vào tường một cái rầm, nếu như ta nhìn không nhầm thì cái tường hình như bị nứt ra rồi...
"Anh ta phát hiện hành vi tội ác ngược sát nữ hầu của ngươi, muốn vạch trần ngươi, lại bị ngươi bắt lại, tra tấn đủ ba tháng rồi mới chết."
Ba tháng cái thời gian cụ thể như thế là ở đâu ra? Ta vô cùng thắc mắc, ngay cả ta cũng không biết Roland rốt cuộc đã bị tra tấn bao lâu.
Quốc Vương vẻ mặt dữ tợn, ra sức gầm lên: "Vu khống! Đây là vu khống! Ngươi làm sao có thể biết ta nhốt Roland bao lâu!"
Storm nhàn nhạt nói: "Trên đời này không có bức tường nào không có khe hở, cũng không có bí mật nào tra không ra, ta ngay cả ngươi hiện tại đang mặc quần lót vằn báo màu đỏ cũng biết, còn có cái gì là ta tra không ra? Có muốn ta đem cách ngươi ngược sát anh ta nói lại từ đầu một lần? Roi đánh, dí sắt nung, rút móng tay, lột da, cắt lưỡi, ngâm nước muối, xối nước đường rồi thả kiến... Thế nào? Còn muốn tiếp tục lặp lại không?
Quốc Vương đột nhiên biến sắc.
Sau khi Roland nghe thấy những thủ đoạn kia, cũng che mặt và gầm lên, rõ ràng đang hồi tưởng lại những thủ đoạn thảm vô nhân đạo kia.
Hoan hô! Ta gần như muốn đứng dậy vỗ tay cho Storm, ban đầu chỉ là bảo Storm nhảy ra giữa sự kiện, giúp ta vạch trần sự tồn tại của gian mật thất ngược sát kia, không ngờ cậu ta đúng là một gã có trách nhiệm, lại có thể ngay cả Roland bị ngược sát bao lâu, dùng thủ nào đoạn ngược sát, cộng thêm màu sắc quần lót của Quốc Vương cũng tra ra, ta thành tâm cầu nguyện với thần Ánh Sáng, chúc phúc Storm sẽ không bởi vì quá nghiêm túc làm việc mà lao lực quá độ chết.
Storm từ phía trước tấm gương rời khỏi mấy bước, ta lúc này mới phát hiện cậu ta cũng đã đem khối vải treo trong mật thất đó tháo xuống rồi, thiếu đi khối vải, luồng mùi máu tanh hôi thối đó trong mật thất nhất thời tràn ra ngoài, càng thêm nhấn mạnh hành vi ngược sát mà Storm vạch trần.
Lúc này, tiểu đội Sun của ta đã thu thập được gần hết sinh vật hắc ám, Roland cũng không chú ý tới phía sau cậu ta đã không còn sinh vật hắc ám bảo vệ mình rồi, nhưng lại cũng không có ai tiến lên công kích Roland.
Trên thực tế, nhìn biểu tình của người ở hiện trường, là muốn công kích Quốc Vương hơn là muốn công kích Death Lord.
"Blaze, đi tịnh hóa oán khí trong mật thất đó." Ta hạ mệnh lệnh.
Blaze gật đầu, sau khi cậu ta tiến vào gian mật thất đó, lại không có lập tức thi triển lửa tịnh hóa linh hồn, mà là ngơ ngác đứng ở bên trong, khoảng khắc đó, tất cả mọi người đều một mảnh tĩnh lặng, một lúc sau, mới nghe thấy Blaze thở dài một hơi.
Ánh lửa của lửa tịnh hóa vừa sáng lên, trong mật thất vang lên tiếng la hét của oán linh, giống như âm thanh thê thảm nhất phát ra khi chúng lúc còn sống bị hành hạ đến thảm nhất.
Không ít người sau khi nghe tiếng thét này sắc mặt tái nhợt, lập tức cúi đầu đọc lên lời cầu nguyện.
Khi tiếng la hét qua đi, một câu nói càng chấn động vang lên.
"Phụ vương, xin ngài thoái vị nghỉ ngơi, để an hưởng tuổi già đi."
Đại Vương Tử điện hạ cuối cùng đã lên tiếng, trên khuôn mặt đầy sự mệt mỏi dày đặc, rõ ràng đối với trò khôi hài của đêm nay rất là buồn chán.
"Con nói cái gì...?" Quốc Vương ngạc nhiên nhìn con trai của mình.
Đại Vương Tử sắc mặt nghiêm khắc nói với Quốc Vương: "Xin ngài thoái vị, nhằm thể hiện trách nhiệm, để cho con hầu hạ ngài an hưởng tuổi già."
Nghe vậy, ánh mắt Quốc Vương nhấp nháy không ngừng, hắn liếc nhìn xung quanh, Hoàng gia kỵ sĩ đang lạnh nhạt nhìn hắn, trên mặt của những Thánh kỵ sĩ căn bản chính là tràn đầy khinh thường, cách hắn không xa, còn có một Death Lord thực lực cao cường hận hắn tận xương tủy.
Cuối cùng, hắn liếc nhìn ta, mà ta quay đầu qua, lợi dụng tóc vàng cùng góc độ che lấp, chỉ để cho một mình hắn nhìn thấy nụ cười lạnh tà ác trên mặt ta.
Hắn biến sắc, rõ ràng đã biết sự kiện cả đêm nay rốt cuộc là chuyện tốt của ai làm, thật trùng hợp, người làm chuyện tốt này thế nhưng là thủ lĩnh của mười hai Thánh kỵ sĩ, gã có thể điều động cả Thánh Điện. Ta đoán, cái lão này nói không chừng còn sẽ tự đoán lung tung như, đây căn bản là âm mưu của cả Thần Điện Ánh Sáng.
"Ta, ta thoái vị."
Cuối cùng Quốc Vương tuyên bố với sắc mặt xám xịt.
Sau khi hắn nói ra câu này, ta nhẹ nhàng thò tay vào trong túi, bóp nát một trái tim màu hồng làm bằng thủy tinh.
Lúc này, dị trạng trên người Roland đột phát, cậu ta chầm chậm nổi lên, ban đầu mọi người tưởng cậu ta muốn phát động công kích, nhưng Roland lại ngơ ngác nhìn xuống dưới chân, hình như ngay cả cậu ta cũng không biết vì sao mình lại nổi lên.
Khí tức hắc ám trên người cậu ta chầm chậm rút bớt, thay vào đó là lại là ánh sáng màu hồng nhàn nhạt.
Sao lại là màu hồng? Rõ ràng ta nói muốn màu trắng... Ta lẩm bẩm trong lòng.
"Phải chăng, anh ta bởi vì đã giải quyết được chấp niệm, nên muốn thăng thiên rồi?" Một tên Thánh Kỵ sĩ nào đó rõ ràng đã đọc qua sách giáo khoa sinh vật undead la lên.
"Tiểu đội trưởng Roland!" Hele nhìn Roland ở giữa không trung, giọng nói thổn thức gọi.
Roland lộ ra biểu tình nghi hoặc, hình như rất hoài nghi chính mình vì sao có thể thăng thiên, cậu ta bắt đầu có chút vùng vẫy, khí tức hắc ám đẩy lui một ít ánh sáng hồng nhạt...
"Death Lord, để ta giúp ngươi một tay!"
Ta hô lớn một tiếng, sau đó đem Thánh quang bao phủ lên người Roland, khí tức hắc ám nhanh chóng tiêu tán, để lại ánh sáng màu hồng càng lúc càng sáng, cuối cùng giữa không trung xuất hiện một đám ánh sáng màu hồng nhu hòa, ánh sáng chầm chậm hạ xuống, bao phủ Roland ở trong đó.
Cuối cùng, Roland hình như hiểu rồi, liếc nhìn ta với cái nhìn đầy ý nghĩa, lên tiếng nói: "Grisia, gặp... lại."
Ta gật đầu với cậu ta.
Ánh sáng lóe lên, bóng dáng của Death Lord biến mất, giữa không trung rơi xuống cánh hoa màu hồng mềm mại, rơi vãi đầy phòng, bầu không khí có hương thơm của cánh hoa nói cho mọi người, ở đây đã không còn bất cứ sinh vật hắc ám nào.
Ta nhìn những cánh hoa màu hồng phiêu tán trong phòng, trong lòng cực kỳ vui mừng, may là sự tình thật sự hoàn thành theo như kế hoạch của ta.
Chỉ khi Roland trở thành Death Lord, cậu ta mới có thể chính thức uy hiếp đến tính mạng Quốc Vương, khi ta xả thân cứu mạng Quốc Vương, như thế mọi người sẽ không cho rằng ta thiên vị Roland, tiếp theo, lại để cho Storm vạch trần bộ mặt thật của Quốc Vương, làm cho Thánh Kỵ sĩ, càng trọng yếu hơn là làm cho hoàng gia kỵ sĩ cũng quay lưng lại với Quốc Vương... Mặc dù ta cảm thấy bọn họ không cần ta thêu dệt cũng đã quay lưng rồi.
Dưới sự uy hiếp của Death Lord và sự quay lưng của hòang gia kỵ sĩ, Đại Vương Tử điện hạ khả năng thứ nhất cũng lo rằng Death Lord sẽ làm ra cái chuyện cùng liều chết gì đó; thứ hai cũng là vì an ủi hoàng gia kỵ sĩ; thứ ba... có lẽ là tư lợi nho nhỏ của một cái vương tử già sắp bốn mươi tuổi, ông ta cuối cùng cũng lên tiếng khuyên phụ vương thoái vị rồi.
Đại Vương Tử nắm quyền đã lâu, khi ông ta lên tiếng nói chuyện, cho dù là Quốc Vương cũng không dám liều lĩnh trở mặt cùng con trai mình mà từ chối thoái vị.
Cuối cùng, chung quy coi như buộc cái hung thủ ngược sát này thoái vị, tin rằng sau khi ta nói "Có khả năng tạo ra càng nhiều Death knight", Đại Vương Tử điện hạ sẽ trông coi cha mình cẩn thận hơn, không để cho hắn lại tạo thêm nhiều bi kịch.
Roland, làm như thế, có lẽ cậu sẽ không hài lòng, nhưng ta chung cuộc cũng không phải là Death knight, không thể lấy giết để giải quyết chuyện này.
Người chết có thể giết xong người, trả xong thù rồi thăng thiên, nhưng người sống phải ở lại gánh chịu hậu quả, cho nên, người sống luôn phải thỏa hiệp, chỉ hy vọng cậu có thể tiếp nhận chính nghĩa sau thỏa hiệp này.
♦♦♦♦
Quốc Vương thoái vị, Death Lord thăng thiên.
Sự tình đã lấy kết cục không thể tưởng kết thúc rồi, nhưng vẫn coi như là kết cục tốt đẹp!
Hơn năm mươi Thánh kỵ sĩ chúng ta tự nhiên cũng trở lại Thánh Điện, mặc dù tránh không được có người bị thương nhẹ thương nặng, nhưng dưới sự cố gắng của tế ti thần điện, sau nửa giờ, mọi người tất cả đều không còn thương tích.
Ta thân là Sun knight, vừa lại chịu trọng thương, đương nhiên là người đầu tiên bị mười mấy vị đại tế ti ném cho mười mấy cái trì dũ thuật cao cấp, đoán chừng ngay cả từng sợi tóc trên đầu ta cũng chữa hết, ta lập tức xoay người đi về phòng để ngủ bù, nhưng Judge lại đi theo.
"Sun, tôi có thể hỏi cậu vài chuyện không?"
"Huh?" Ta mỉm cười nhìn cậu ta.
Judge do dự, nhưng vẫn nhíu mày hỏi: "Cậu mang theo Blaze và Earth đi, hẳn là thật sự vì ngăn cản Death Lord, mà không phải hai người bọn họ tính cách dễ dàng xung đột với người khác, dựa vào đó có thể để cho Roland có thời gian biến hóa thành Death Lord?"
"Earth knight tính tình trung hậu thật thà, làm sao lại là người có thể dễ dàng cùng người khác xung đột đây?" Ta lộ ra biểu tình nghi hoặc thích hợp.
Đối với trả lời của ta, Judge chỉ cau mày, ta biết cậu ta không cách nào phản bác, dù sao chuyện Earth knight trung hậu thật thà toàn đại lục đều biết mà!
Cậu ta chỉ có tiếp tục hỏi: "Vậy lúc kỵ sĩ và Thánh kỵ sĩ xung đột, cậu cùng Roland mới nói mấy câu, hắn liền bắt đầu hóa thành Death Lord, cậu hẳn là không phải lợi dụng hiểu biết của cậu đối với hắn, cho nên cố ý nói chuyện chọc giận hắn, làm cho hắn trở thành Death Lord?"
Ta đang muốn mở miệng trả lời theo "cách thức vô nghĩa" lần nữa, nhưng Judge lại tiếp tục hỏi, không để ta cơ hội nói nhảm.
"Lúc Roland sắp biến thành Death Lord, cậu thực sự không có biện pháp ngăn cản hắn biến sao?"
Judge knight sau khi một hơi nói ra hai cái vấn đề, rồi lại do dự một chút, cuối cùng với giọng gần như khẳng định nói:
"Buổi tối hôm nay, sự việc diễn biến đến Quốc Vương thoái vị, chẳng lẽ đều là cậu làm vì Roland? Cậu làm như vậy..."
"Judge knight!"
Ta mỉm cười cắt ngang chất vấn của Judge: "Cậu chỉ cần biết một chuyện là được, cho dù Death knight là Roland hay là người xa lạ, tiến triển của sự việc cũng tuyệt đối sẽ là như thế, sẽ không có loại kết cục thứ hai."
Judge knight nhíu mày, rõ ràng có chút không tin.
Ta bình tĩnh đặt tay lên biểu tượng Sun knight ở trước ngực, nghiêm túc nói: "Câu đầu tiên lão sư của tôi nói cho tôi biết là: Chính nghĩa là niềm tin tồn tại của Sun knight."
Con trai, Sun knight có lẽ làm không được chính nghĩa trọn vẹn, Sun knight cũng có lẽ sẽ thỏa hiệp, nhưng Sun knight tuyệt đối không từ bỏ chấp hành chính nghĩa, một khi con từ bỏ chấp hành chính nghĩa, vậy hãy xé biểu tượng Sun knight trước ngực con đi, bởi vì con không phải là Sun knight!
"Trả lời của tôi, cậu hiểu chứ? Judge knight."
Judge yên lặng một lúc, rồi gật đầu: "Tôi hiểu rồi, "Sun knight", chẳng qua, tôi còn muốn hỏi một cái vấn đề."
"Còn có vấn đề à?" Ta cười khốn khổ.
"Sun knight hẳn sẽ không để cho Death knight tự do lang thang bên ngoài chứ?"
"Đương nhiên sẽ không rồi!" Ta làm ra tươi cười vô tội nhất, sau đó ngáp một cái to, nói biệt: "Buồn ngủ quá! Tôi muốn đi ngủ rồi, cậu cũng sớm ngủ một chút đi."
Judge knight lại yên lặng, khi ta gia tăng tốc độ, cuối cùng sắp có thể ở khúc rẽ trên hành lang, thoát khỏi phạm vi tầm mắt của cậu ta, thì cậu ta lại đột nhiên hỏi một câu: "Như thế, Grisia có thể sẽ bỏ qua Roland hay không đây?"
Nghe vậy, ta dừng lại, không nhịn được mò mò túi của mình, sau khi ta bóp nát trái tim thủy tinh màu hồng, trong túi đột nhiên xuất hiện thêm một quyển vong linh pháp thuật cao cấp đại toàn, giấy chứng nhận học nghề vong linh, còn có một mảnh giấy mà ta vẫn chưa có thời gian xem.
Ta cười khổ, vừa mở mảnh giấy lén nhìn, vừa đùa cợt nói: "Về việc này, thời gian quá muộn rồi, Grisia đã ngủ rồi, hôm khác trả lời cậu sau!"
Trên mảnh giấy ghi —-
"Đồ đệ ngoan, Roland nhà ngươi đừng mong thăng thiên nữa, hắn nói cho ta biết, kỳ thực chấp niệm của hắn là muốn làm Sun knight."
Gahhhh!
Sớm biết vậy ngay từ đầu cứ thiêu chết hắn cho xong chuyện.
← Ch. 009 | Ch. 011 → |