Vay nóng Tima

Truyện:Mệnh Kỵ Sĩ - Chương 108

Mệnh Kỵ Sĩ
Trọn bộ 110 chương
Chương 108: Cao ngạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Shopee


Vival luôn luôn kiêu ngạo mà nâng cao cằm.

Nhưng kiêu ngạo này ở trước mặt Lesus, hình như hoàn toàn không tồn tại.

Judge knight tương lai cho dù không nâng cao cằm, biểu tình trên mặt vĩnh viễn chỉ có lông mày nhíu sâu,

Nhưng không ai có thể cao ngạo hơn hắn.

Vĩnh viễn đừng thử vi kháng Lesus, đó là chuyện chỉ có Grisia mới làm được.

“Ngạo mạn cái gì chứ! Hứ!”

Vival nâng cằm, chỉ có dư quang từ khóe mắt liếc người đi tới trước mặt một cái, mặc dù đối phương cười cười thân thiện, nhưng hắn không đếm xỉa tới hành động của đối phương, trực tiếp đi qua, không ngoài dự liệu, phía sau truyền đến tiếng thấp giọng mắng chửi.

Xin lỗi. Vival lặng lẽ nghĩ ở trong lòng.

“Làm không tệ đấy!”

Một người đàn ông từ phía sau cây đi ra, mặc dù là lời khen, thậm chí còn đang vỗ tay, nhưng cái cằm hơi nâng cao của hắn, quần áo ăn mặc một cách không có một tí xíu cẩu thả, đều khiến người cảm giác khen thưởng này căn bản chỉ là lời trào phúng cùng cực.

Vival cúi đầu, lộ ra tươi cười, khí chất cả người đều thay đổi: “Cảm ơn lão sư khen thưởng —-“

Nói còn chưa nói xong đã bị đối phương lườm một cái, hắn vội vàng nâng cằm lên, sửa miệng: “Đây đối với con mà nói chẳng là cái gì cả!”

Haises Moon hừ lạnh một tiếng: “Được cái to mồm!”

Lời tuy nói như thế, hắn lại vươn tay xoa xoa đầu học sinh của mình, đồng thời có chút cảm khái, không biết từ lúc nào, học sinh vậy mà đã cao lớn như thế rồi, lại cộng thêm đầu nâng cao, muốn xoa đầu nó càng ngày càng không dễ rồi.

Cũng không biết lúc nào, con cái sẽ lớn đến không chịu cho lão sư sờ đầu nữa đây! Haises nghĩ đến đây, vội vàng sờ thêm mấy cái, tóc của Vival vừa nhiễn vừa mềm, xoa lên rất thoải mái.

Mặc kệ Moon knight có lo lắng cho tương lai làm sao, ít nhất Vival hiện giờ rất cam tâm tình nguyện được lão sư xoa đầu, mặc dù hắn thỉnh thoảng cũng sẽ lo mình đã mười tám tuổi rồi, vẫn còn cứ như đứa trẻ đang làm nũng, thực sự rất không hay, những người khác thoạt nhìn đều không thích làm nũng như mình.

Haises ahem một tiếng, thu tay lại, trở về tư thái cao ngạo với sống lưng thẳng tắp cằm khẽ nâng, lạnh lùng nói: “Vival, điều trọng yếu thứ nhất của bảo trì tư thái cao ngạo là cái gì?”

“Dáng vẻ tươm tất!” Vival lập tức bắt đầu vuốt lại mái tóc bị vò rối, độ dài tóc của hắn khoảng tới vai, không tính là quá khó chỉnh lý, ít nhất so với tóc dài của Grisia dễ hơn nhiều…

Nghĩ đến Grisia, Vival có chút khổ não nói: “Lão sư, về phần dáng vẻ này, con cảm thấy mình không thắng nổi Grisia, rất khó duy trì tư thái cao ngạo trước mặt cậu ấy.”

Nghe vậy, Haises cũng chẳng nói được gì, cái gã Neo kia cũng đâu phải Moon knight,thật không biết hắn nuôi dưỡng trẻ con thành cái bộ dạng bề ngoài tươm tươm tất tất kia rốt cuộc để làm cái gì —- Không, không cần nghĩ quá nhiều, Neo hẳn chính là vì “chơi cho vui” đi! Tên đó trước giờ luôn như thế.

Muốn ở trên phương diện dáng vẻ thắng được Grisia, vậy xác thực là quá khó khăn rồi. Haises vừa lại ahem một cái, nâng cằm nói: “Grisia là Sun knight, thủ lĩnh Thánh Điện, tương lai là người sắp lãnh đạo con, đối với nó thì không cần quá cao ngạo.”

“Vâng.” Vival thở phào một hơi, sau đó vừa lại lo âu nói: “Lão sư, vậy Lesus thì sao?”

Nhìn thấy học sinh của mình hết sợ cái này lại sợ cái kia, Haises khó trách có chút nổi cáu, nhưng sau đó nhớ tới Grisia và Lesus hai đứa đó… hắn liền cảm thấy học sinh có phản ứng thế này cũng không có gì đáng trách.

“Cũng vậy, Lesus là Judge knight chỉ xếp sau Sun knight, hơn nữa người mà tương lai con phải trực tiếp nghe lệnh cũng là nó, cũng không cần quá mức cao ngạo.”

Haises đột nhiên dùng đuôi mắt liếc trái phải một cái, đến gần học sinh một chút, thấp giọng hỏi: “Vival, nếu như phải chọc giận Grisia hoặc là chọc giận Lesus, con sẽ chọn cái nào?”

“Lão sư…” Vival bất đắc dĩ nói: “Ngài lại đang đánh cược với người khác à?”

“Ahem ahem!” Haises ra sức ahem hai cái: “Đánh cược nhỏ cho vui thôi, mau nói, ta còn phải trở về thu tiền cược với mọi người!”

Là trả tiền cược đi!Lão sư ngài toàn là cược mười thua chín không à! Vival âm thầm thở dài, trầm tư một chút: “Lão sư, ngài cảm thấy nhảy lầu chết thảm hơn, hay là nhảy xuống biển chết thảm hơn đây?”

“Cái này mà là câu hỏi à? Hai cái đều là chết, chỉ là cách chết khác nhau mà thôi.”

Vival nhìn ra xa thở dài: “Đúng thế, đều là chết, chết thế nào có quan hệ gì sao?”

“…” Haises đột nhiên cảm thấy kỳ thực thế hệ này có cái Neo cũng không tính là chuyện quá bi thảm. “Không được, ta đánh cược với người ta rồi, con thế nào cũng phải nói cho ta một cái đáp án!”

“Nếu thật sự phải nói, con hẳn là sẽ sợ…”

“Thánh kỵ sĩ Vival!”

Nghe thấy tiếng gọi, Vival ngậm lại miệng, khôi phục thần sắc lãnh ngạo lạnh nhạt, đuôi mắt xa xa liếc thấy một người chạy tới, người đó vừa đến, trước tiên hành lễ với Haises: “Moon knight trưởng, nguyện sự nghiêm khắc của Thần Ánh Sáng trông chừng thế gian.”

Haises theo thông lệ căn bản không cần hồi lễ, chỉ là lạnh lùng liếc đối phương một cái: “Chuyện gì?”

“Moon knight trưởng, tôi là tới tìm Thánh kỵ sĩ Vival.”

Haises liếc học sinh một cái, theo lý thuyết không có chuyện của hắn, có thể trực tiếp lánh đi, nhưng hắn còn chưa nhận được tiền cược… không, là đáp án, đương nhiên làm sao cũng không muốn rời khỏi.

Nhìn khuôn mặt xa lạ đối diện, Vival nghi hoặc hỏi: “Ngươi là ai?”

“Tôi là Vidar Brige.” Thái độ của đối phương có chút dè dặt, ngừng lại một chút, không khỏi toát ra thần sắc kiêu ngạo nói: “Tôi là phó đội trưởng của đội trưởng Lesus.”

Vival kinh ngạc nói: “Lesus đã tuyển xong phó đội trưởng rồi? Không phải mới tuyển xong đội viên không lâu sao?”

“Đúng vậy.” Vidar gật đầu, mặc dù muốn bảo trì tư thái bình tĩnh, nhưng nét mặt bừng sáng cộng với khóe miệng giơ lên hoàn toàn bán đứng hắn.

Vival dùng đuôi mắt len lén quan sát đối phương, có chút tò mò Lesus làm sao lại chọn hắn, đối phương thoạt nhìn có chút… mặt búng ra sữa, hơn nữa hình như giấu không được tâm tình cho lắm. Vival còn tưởng rằng Lesus sẽ chọn một gã dù Thần Điện sắp sập mặt cũng không đổi sắc như hắn.

Quan sát một chút, Vival phát hiện đối phương vậy mà không có mở miệng nói chuyện, hắn chỉ có trưng ra thần sắc không kiên nhẫn: “Ngươi rốt cuộc đến làm cái gì?”

“Ơ… oh oh!” Vidar giật mình, lúc này mới nhớ mục đích của mình, vội vàng nói: “Tôi là đến thông báo, đội trưởng Lesus mời cậu qua một lát.”

Vival ngẩn ra: “Lesus tìm ta? Biết rồi, bây giờ qua ngay, ngươi dẫn đường.”

“Vâng.”

Vidar vừa mới xoay người đi, Haises liền bạt mạng nháy mắt với học sinh, không nhận được đáp án tuyệt đối không cam tâm.

Vival cười khổ một chút, nói: “Lão sư, con cảm thấy so với nhảy vào biển cả mênh mông lúc nổi lúc chìm không biết khi nào hết, thì nhảy lầu vẫn nhanh gọn lẹ hơn.”

Nghe thấy lời này, Vidar tò mò quay đầu nhìn một chút, nhưng cũng không có hỏi nhiều, lão sư và học sinh tán gẫu cũng không phải chuyện gì kỳ quái, mặc dù nội dung trò chuyện này xác thực có hơi kỳ quặc.

Nghe vậy, Haises nhíu mày một chút, nhưng hắn biết Vival sẽ không pha trò với hắn, cẩn thận suy nghĩ về hai đứa trẻ Grisia và Lesus, rồi lần nữa so sánh “cách chết”, hắn lập tức bừng tỉnh đại ngộ, cười nói: “Ta tán đồng.”

Tiền cược tới tay!

◊◊◊◊

Vival đi theo phía sau Vidar, mặc dù có chút nghi hoặc Lesus tìm hắn có chuyện gì, nhưng ngẫm lại hẳn là nhiệm vụ đi, cho nên cũng không định thăm dò Vidar trước.

Đến sở thẩm phán, Lesus hình như vừa mới hoàn thành một vụ thẩm tấn, đang kiểm tra khẩu cung, có mấy Thánh kỵ sĩ thì đang thu dọn.

“Vidar, đưa phần công văn này cho lão sư của ta, sau đó ngươi dẫn mấy người khác đến sân huấn luyện để luyện tập bộ kiếm pháp mới luyện kia, ba ngày sau kiểm tra.”

Vidar đáp “vâng”, dẫn theo Thánh kỵ sĩ đã thu dọn xong rời khỏi sở thẩm phán.

Cho đến khi mọi người đều rời khỏi sở thẩm phán, Vival lúc này mới thả lỏng một chút, vừa xoa cổ vừa hỏi: “Làm sao tuyển Vidar làm phó đội trưởng?”

Lesus nhàn nhạt nói: “Tôi hỏi có ai có ý nguyện trở thành phó đội trưởng của tôi không, hắn là ngươi duy nhất giơ tay nói “có”.”

… Những người khác chắc là chỉ phản ứng chậm một chút, hoặc có phản ứng cũng sẽ không giơ tay nói “có” khoa trương như thế, có phải là trẻ con mẫu giáo đâu!

Vival hít sâu mấy hơi: “Năng lực của hắn tốt không?”

“Cũng được.”

Chỉ là cũng được? Vival há mồm nhưng vừa lại nghĩ đến cái “cũng được” này là từ trong miệng Lesus nói ra, vậy chắc nghĩa là khá tốt đi.

“Có chuyện muốn tìm cậu giúp.” Lesus cúi đầu nhìn roi treo bên hông của Vival, hỏi: “Roi của cậu học được thế nào?”

Giúp? Không phải nhiệm vụ sao? Vival ngơ ngác mà nhìn cái roi ở bên hông, nói: “Rất tốt, đã học xong hết mọi chiêu thức rồi, lão sư nói lực khống chế của tôi còn muốn tốt hơn ông ấy đây!”

“Tốt lắm.” Lesus gật đầu: “Theo tôi qua đây.”

Vival có chút nghi hoặc, nhưng người trước mắt là Lesus, không cần lo lắng, nếu như là Grisia, vậy có thể là phải lo lắng một chút rồi, nghe nói bây giờ ngay cả Demos cái gã khiến người hoài nghi hắn rốt cuộc có tồn tại hay không kia, cũng lâm vào cảnh ngộ bận đến sứt đầu mẻ trán rồi, mà kẻ đầu têu chính là Grisia!

Lesus mở gian phòng thẩm tấn cuối cùng, Vival vừa bước vào theo, liền nhìn thấy trên giá hình đang treo một người.

Chẳng lẽ là muốn thẩm tấn? Mặc dù hắn cũng đã được một chút huấn luyện thẩm tấn, nhưng Lesus trước giờ đâu có gọi hắn đến giúp chứ… khi tầm nhìn vừa chuyển lên mặt phạm nhân, hắn kinh ngạc thốt ra: “Laica!”

Vival xông lên phía trước, Laica bị lớp lớp xiềng xích quấn lên cả người, ngay cả miệng cũng bị quấn, không dễ tháo cho lắm, hắn lập tức quay đầu hỏi: “Lesus, cậu, cậu vì sao muốn trói cậu ấy lên?”

Lesus đứng ở cửa nhìn Vival, sau đó trở tay đóng cửa phòng thẩm tấn lại, thậm chí dùng kiếm chống cửa phòng, khiến người bên ngoài không thể tiến vào.

“…”

Vival liên tục lùi về sau, bắt đầu suy nghĩ cơ suất mình đánh thắng Lesus có bao nhiêu… Không! Đó không bằng suy nghĩ vấn đề muốn bị Lesus chém chết hay tự mình tự sát cho rồi, như thế còn thực tế hơn!

“Lesus, Laica đã làm chuyện gì xấu sao?” Vival lo lắng mà liếc Laica, phát hiện đối phương hình như không bị thương gì, không khỏi thở phào.

Lesus chầm chậm đi tới, nói: “Không, cậu ấy hoàn thành nhiệm vụ một cách vô cùng tốt, gần như có thể nói là hoàn mỹ.”

“Nếu đã như thế, vì sao phải trói cậu ấy lên đây?” Vival đã đang suy nghĩ mình có thể một roi quất đứt những xiềng xích kia hay không, có Laica, khả năng đối kháng Lesus cũng nhiều thêm một chút nào đó đi.

Lesus ngừng bước chân, bắt đầu giở ra hình cụ bên cạnh: “Mấy năm trước, lúc đối diện kẻ địch, tôi dồn toàn bộ tinh thần muốn phát ra kiếm phong, nên giẫm mạnh một bước về sau, không khéo giẫm phải chân của Laica, cậu ấy lại lộ ra tươi cười, từ lúc đó, tôi liền cảm giác không đúng lắm.”

Vival khó hiểu nói: “Chỉ là vết thương nhỏ, cậu ấy cười cười với cậu tỏ vẻ đừng lo, có chỗ nào không đúng?”

“Tôi cũng đã giẫm nứt luôn cả gạch rồi.”

“…”

Lesus nhàn nhạt nói: “Sau đó mấy lần, nhiệm vụ giao cho cậu ấy hoàn thành được rất tốt, tôi hỏi cậu ấy muốn thưởng cái gì, cậu ấy mặc dù nói không cần, nhưng lại cứ nhìn chân của tôi, cho nên tôi liền đá cậu ấy.”

Cho nên cậu liền đá cậu ấy? Vival trợn lớn mắt, đột nhiên đối với Judge knight tương lai của mình có thêm một lớp nhận thức sâu hơn.

“Sau đó thì sao?” Hỏi xong, Vival đột nhiên có chút hối hận, hắn có loại dự cảm, mình có lẽ sẽ nghe được chuyện không nên nghe.

“Sau đó cậu ấy té xuống đất nhìn tôi, chậm chạm không chịu bò lên, thế là tôi lại đạp cậu ấy thêm một cước.” Ngữ khí của Lesus vẫn hết sức hờ hững như cũ.

“… Sau đó thì sao?” Vival đã có chút kinh ngạc đến chết lặng rồi.

Lesus cầm lên một cái roi ngắn, quay đầu nhìn Laica, sau đó bỏ roi xuống, tiếp đến cầm lấy gậy ngắn rồi lại nhìn đối phương, lúc này mới cầm gậy đi qua.

“Khi Laica làm rất tốt nhiệm vụ, tôi thỉnh thoảng sẽ thưởng cho cậu ấy.”

Thưởng? Cầm theo gậy gỗ rốt cuộc là… mặt của Vival vặn vẹo một chút.

Lesus đi đến phía trước giá hình, Vival không nhịn được nhường một bước sang bên cạnh, một giây sau liền nhìn thấy Lesus đánh một gậy vào Laica trên giá hình, hắn suýt nữa kinh hô ra tiếng, nhưng thấy Laica không có bao nhiêu phản ứng, nghĩ đến hẳn là không chịu bao nhiêu thương tổn, cũng yên tâm hơn nhiều…

Haizz…

Vival đột nhiên quay đầu qua, hắn vừa rồi có phải nghe thấy Lesus thở dài?

“Chúng ta từ mười tuổi đã bắt đầu tập luyện võ kỹ, tuổi càng lớn, thân thể cũng càng ngày càng tráng kiện, lực đạo quá nhẹ căn bản đả thương không nổi Laica, cho nên bắt đầu phải nặng tay, nhưng thực sự rất khó đắn đo, thỉnh thoảng phải tìm tế ti liệu thương, dễ dẫn đến hoài nghi.”

Lesus nhíu mày, khẽ giọng nói: “Cho nên tôi nghĩ, roi hẳn là vũ khí không tệ, cảm giác đau đớn mãnh liệt mà vết thương không sâu, nhưng tôi lại không thiện trường sử dụng roi, cho nên đành tìm cậu —“

Vival vội vàng hô: “Chờ một chút! Tôi không hiểu, tìm tôi làm cái gì chứ?”

Lesus bình tĩnh nói: “Tìm cậu giúp đánh Laica.”

“… Đánh cậu ấy làm cái gì?” Vival gần như phải từ trong kẽ răng nặn ra lời.

“Laica thích bị đánh, cho nên khi cậu ấy hoàn thành rất tốt nhiệm vụ, tôi liền đánh cậu ấy xem như khen thưởng.”

Lừa người đi… Lesus sẽ không lừa người, càng sẽ không lấy loại chuyện này lừa người. Vival bắt đầu căm hận sự hiểu biết của mình đối với Lesus, ngay cả nói câu “Cậu lừa người đúng không” cũng không được!

“Vival.”

Vival ngẩng đầu nhìn Lesus, đối phương chỉ vào Laica, nói: “Tôi lát nữa còn phải đến một cuộc hẹn đối chiến, làm phiền cậu bắt đầu ngay bây giờ.”

Bắt đầu cái gì? Vival ngơ ngác nhìn Lesus, đối phương quát khẽ một tiếng: “Quất roi!”

Theo phản xạ, Vival túm lấy roi ở bên hông quất về phía giá hình, lúc nghe thấy một tiếng rên, hắn mới giật mình nhận ra mình đã làm cái gì, ngẩng đầu nhìn, quần ở đùi Metal bị xé rách rồi, thấp thoáng còn có vệt máu.

Mình vậy mà đã đánh đồng bạn! Sắc mặt Vival tái nhợt, bất lực nhìn hướng người hạ lệnh, Lesus.

“Phải dùng sức thêm một chút.” Lesus như chỉ đạo mà nói: “Nhìn kỹ biểu tình của Laica, nghe âm thanh của cậu ấy, rất dễ phân biệt ra được cái này đối với cậu ấy mà nói vẫn chưa đủ, phải dùng sức hơn một chút.”

Vival vội vàng đưa roi qua: “Lesus cậu đánh đi, tôi cho cậu mượn roi là được, nếu cậu không biết dùng roi, tôi cũng có thể dạy cậu…”

Lesus không tiếp lấy roi, chỉ là quay đầu nhìn hắn.

“… Phải dùng sức thêm một chút đúng không? Muốn đánh thành thương thế gì, tùy cậu chỉ định làm sao, tôi tuyệt đối đều có thể làm được!”

“Đừng tổn hại đến xương cốt, không được ra máu nhiều, đừng đánh vào mặt.”

“Vâng.”

Lão sư, con sai rồi, còn kịp sửa đổi đáp án không? Kỳ thực nhảy lầu chết cũng rất khủng bố à ~~

“Nhóc con thối tha! Sửa sửa cái búa á, hại ta lại thua cược rồi!”


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-110)