← Ch.049 | Ch.051 → |
"Neo! Neo!" Aidrizzt vội vàng mà la lên.
Neo "mm" một tiếng, duỗi lưng một cái, từ trên giường nửa bò người dậy, lười biếng trả lời: "Thế nào rồi? Ta ngủ quên sao?" Cái này thật là hiếm thấy, hắn luôn luôn thức dậy ở thời gian cố định.
"Không có, bây giờ vẫn là nửa đêm."
"Vậy ngươi đánh thức ta làm cái gì?" Neo bất mãn mở mắt ra, lại liếc thấy vẻ mặt của Aidrizzt vô cùng khó coi, hắn sửng sốt, hỏi: "Làm sao rồi?"
Aidrizzt đứng ở cửa sổ, đang quay đầu nhìn Neo, sau khi nhìn thấy Neo bò dậy, hắn chỉ ngoài cửa sổ, dùng giọng run rẩy nói: "Ngươi xem..."
Neo dứt khoát bò người dậy, sau đó liếc ngoài cửa sổ một cái, lập tức liền nhìn thấy ngoài cửa sổ ánh đuốc sáng rực, mà còn vây thành một vòng bên ngoài lữ quán. Dựa vào chiếu sáng của ánh đuốc, Neo còn có thể nhìn thấy những người bên ngoài đó đều vũ trang đầy đủ, biểu tình có chút căng cứng, nhưng càng nhiều chính là sát khí.
Mình và Aidrizzt ở trên trấn này cái gì cũng không có làm, duy nhất có khả năng tạo thành cục diện này, sợ rằng chính là thân phận hắc ám tinh linh của Aidrizzt rồi.
Neo tặc lưỡi lấy làm lạ nói: "Người của tiểu trấn này thật đúng là trầm được khí, ta mấy ngày nay đi dạo bên ngoài, đến giờ đều không cảm thấy bọn họ có ý phòng bị ta. Chẳng lẽ bởi vì bọn họ đều là mạo hiểm giả sao?"
Có lẽ là bởi vì ngươi quá chậm tiêu? Aidrizzt im lặng nghĩ, nhưng hắn cũng không có tâm tình ở loại thời điểm này cãi nhau với đồng bạn. Hắn lo lắng hỏi: "Neo, chúng ta bây giờ nên làm thế nào?"
Nghe thấy câu hỏi của Aidrizzt, Neo chỉ là nhướn mày, trong lòng cũng không có biện pháp cụ thể gì, chỉ là nghĩ trước là bị hắc ám tinh linh và tinh linh đuổi giết, bây giờ lại nhiều thêm loài người sao? Mạo hiểm của hắn thật đúng là giật gân kích thích.
Chậm chạp không nhận được trả lời của Neo, Aidrizzt quay đầu nhìn chăm chú đoàn người tụ tập bên ngoài cửa sổ, trong lòng đã có quyết định. Hắn nhàn nhạt nói: "Neo, ngươi đi đi."
Lúc này, Neo lại như chuyện đương nhiên nói: "Đương nhiên phải đi, chẳng lẽ ở lại cho người chém à?"
Nghe vậy, Aidrizzt trong lòng cười khổ, gã Neo này nói chuyện chính là trực tiếp như thế, cũng không hơi chút trau chuốt một tí, ít nhất cũng giả bộ nói vài câu như hắn thật sự không muốn bỏ rơi đồng bạn, nhưng cũng không thể đối nghịch với chủng tộc của mình, cho nên bất đắc dĩ gì gì đó đi?
Lại có thể cứ như thế trực tiếp nói muốn đi... Mặc dù trong lòng oán giận khá nhiều, nhưng Aidrizzt lại cũng không oán giận ra miệng, chỉ là rầu rĩ nói: "Như vậy, tạm biệt rồi."
"Nói biệt xong rồi?"
"Uh."
"Vậy nên đi thôi!"
Eh? Aidrizzt còn chưa kịp phản ứng lại, Neo đã dùng một tay kéo thắt lưng của hắn, sau đó bắt lấy vành trên cửa sổ, nhảy ra bên ngoài vừa lại đung đưa một cái, lập tức nhảy lên nóc nhà. Neo vừa nhìn quanh trái phải nơi nào có nóc nhà có thể nhảy đi, vừa oán giận đồng bạn: "Ngươi vẫn chưa học được phi hành thuật sao? Nếu như ngươi biết, chúng ta có thể trực tiếp bay đi rồi!"
"Đâu có nhanh như thế, phi hành thuật học rất khó, ta cũng không thiện trường tụ tập phong thuộc tính." Aidrizzt khó chịu đáp trả xong, lại nhớ tới việc quan trọng hơn, vội vàng hỏi: "Neo, ngươi không phải muốn đi sao?"
"Đương nhiên." Neo như chuyện đương nhiên nói: "Đã bị bao vây rồi, không đi là định chờ bị bằm thành thịt vụn à?"
... Ý của hắn là, Neo không phải định bỏ rơi hắn cái gã đồng bạn mang đến phiền phức này, tự mình rời khỏi sao? Nhưng nhìn hành động hiện tại của Neo, hình như hoàn toàn không phải chuyện như thế. Aidrizzt đột nhiên cảm thấy mình vừa rồi hình như là cùng đồng bạn gà vịt nói chuyện.
Neo nhảy qua mấy cái nóc nhà, liếc nhìn xuống dưới, đám người phía dưới cũng đã theo tới, hơn nữa còn có một số người bắt chước hắn trèo lên nóc nhà, nhưng đều là một số đạo tặc thân thủ nhanh nhẹn, những người này mặc dù lên nóc nhà, lại không dám tùy tiện tới gần, chỉ là nhắm mắt theo đuôi cách hai người không xa, đồng thời còn không ngừng kêu to, báo cáo vị trí cho người ở phía dưới: "Hắc ám tinh linh ở chỗ này!"
"Đừng để bọn chúng chạy!"
"Mau đuổi theo!"
Cả tòa tiểu trấn ngoại trừ người đuổi theo Neo và Aidrizzt phát ra âm thanh, nơi khác gần như an tĩnh giống như tòa thành chết, đồng thời cũng không có bất cứ đèn đuốc nào, điều này cũng khiến cho truy lùng trở nên càng thêm dễ dàng, chỉ cần có một người phát hiện hai người Neo, la lớn một cái, liền sẽ dẫn tới rất nhiều đội ngũ.
Đã di tản người trên trấn trước rồi sao? Chuẩn bị đúng là chu đáo. Aidrizzt thật không biết nên vỗ tay vì loài người suy nghĩ rất chu đáo, hay là nên thở dài vì vận mệnh trốn không thoát của mình. Nhưng cho dù thế nào, duy nhất có thể xác định chính là, mình quả nhiên là một cái phiền toái lớn, nếu hắn không tới, những người dân trấn này cũng không cần phải di tản trong đêm rồi.
Về phương diện khác, mãi không thoát khỏi kẻ truy lùng khiến cho Neo có chút bực bội.
Đối với những hắc ám tinh linh vừa gặp đã ra tay kia, hắn còn có thể không chút do dự mà chém chết bọn chúng, nhưng đây đều là loài người, ngoại trừ mạo hiểm giả, bên trong thậm chí có một số người thoạt nhìn như là dân chúng bình thường, hắn làm sao cũng không thể tùy tiện ra tay với những người này.
Nghĩ tới nghĩ lui, Neo chỉ có bực bội nói: "Trước hết trốn vào trong rừng rậm rồi nói, những người này phần lớn không thể bám theo chúng ta ở trong rừng rậm."
"Nhưng tinh linh không cho chúng ta tiến vào rừng rậm." Aidrizzt kinh ngạc nói.
"Mặc kệ bọn họ, dù sao tinh linh không có hung hãn như loài người, ta không tin nếu chúng ta không phản kháng, những tinh linh này lại thật sự giết chúng ta! Loài người trái lại sẽ rất thích chúng ta không phản kháng, trực tiếp trói chúng ta lên cọc thiêu chết."
Nghe vậy, Aidrizzt có chút không biết nói gì. Neo rốt cuộc có biết chính hắn cũng là loài người không hả?
Neo vừa hạ quyết định, cũng không quan tâm Aidrizzt có đồng ý hay không, liền lập tức bắt đầu chạy về phía rìa tiểu trấn, bởi vì tiểu trấn cũng không có cửa lớn gì, Neo chỉ là một cước đạp phá hàng rào, sau đó tuyên bố thoát khỏi tiểu trấn.
Aidrizzt hướng phía sau nhìn, lòng lập tức trầm xuống, nhắc nhở: "Bọn họ đuổi tới rồi."
Neo "Uh" một tiếng, càng tăng nhanh bước chân chạy về hướng rừng rậm, mắt thấy khoảng chừng chạy thêm khoảng một trăm mét là có thể tiến vào rừng rậm rồi, hắn lại đột nhiên ngừng chân lại.
Aidrizzt không hiểu gì hỏi: "Neo?"
Neo không có trả lời, nhưng hắn cũng không cần trả lời, Aidrizzt liền đã nhìn thấy nguyên nhân khiến cho Neo dừng chân rồi.
Ven rừng rậm đứng theo cả một hàng tinh linh, trên tay đều giơ cung lắp tiễn, dường như chỉ chờ bọn họ đến gần thêm một bước... Aidrizzt quay đầu lại nhìn, loài người phía sau cũng từng đoàn từng đoàn mà đuổi tới rồi, chỉ là hình như vẫn không dám tới gần lắm. Nhưng chỉ cần chờ người tụ tập thêm nhiều một chút, bọn họ sợ rằng sẽ phát động tấn công rồi.
Phía trước là loài người, trong rừng rậm phía sau có tinh linh...
Nhíu mày với tinh linh, lại quay đầu nhìn loài người một chút, Neo thực sự cảm thấy có chút khó giải quyết. Có thể đánh thắng hay không là một chuyện, chỉ là muốn ra tay đã là cái vấn đề lớn, loài người ở trước mặt hắn chẳng qua chỉ là người dân trong trấn bị hù dọa và mạo hiểm giả được mời tới, tinh linh trong rừng rậm phía sau thậm chí là chủng tộc nổi tiếng thiện lương, cho nên nếu không đến giây phút cuối cùng, hắn là không muốn thương tổn, thậm chí giết chết bọn họ.
Nhưng nhìn thế cục này, nếu không thương tổn bọn họ, chỉ sợ bọn họ sẽ thương tổn hắn và Aidrizzt...
"Để ta hạ xuống, Neo." Aidrizzt từ trên lưng Neo trèo xuống, bình tĩnh nói với hắn: "Neo, ngươi đi đi! Chúng ta vốn chỉ là bèo nước gặp nhau, ngay cả giao tình cũng không thể nói..."
"Vậy ngươi đáng lẽ không nên giúp ta giặt quần áo nấu cơm lót giường săn thú!" Neo tức giận mà gầm lên ngắt lời hắn: "Ngươi đã làm nhiều chuyện tốt như thế, ta nếu như bây giờ quay người bỏ đi, lại không biến thành đồ vô sỉ vong ân phụ nghĩa? Bây giờ, ngậm miệng ngươi lại, chú ý đồng tộc của ngươi, ngươi phát hiện bọn chúng trốn ở bụi cỏ hai bên chưa?"
Aidrizzt gật đầu. Hắn đương nhiên phát hiện rồi, chính là bởi vì phát hiện ngoại trừ loài người và tinh linh, hai bên lại có thể còn tộc nhân của mình ẩn núp, đã không có khả năng bỏ trốn, cho nên hắn mới kêu Neo tự mình rời khỏi.
Neo nhìn một chút những tinh linh đang giơ cung, nghĩ thầm có lẽ không thương lượng được gì với những tinh linh này, cho nên hắn chỉ có quay người qua, đối mặt với loài người phía sau, mở miệng nói với những loài người đã gần như sắp nhào tới tấn công kia: "Ta là Sun knight tiền nhiệm, Neo Sun, ta lấy tên của Mười Hai Thánh kỵ sĩ Thần Điện Ánh Sáng thề với các ngươi, tên hắc ám tinh linh này đã từ bỏ bóng tối, chuyển sang con đường ánh sáng..."
Lời hắn cũng còn chưa nói hết, đám người đã tức giận mà la hét lên.
"Nói bậy! Ngươi làm sao có thể là Sun knight!"
"Sun knight làm sao có thể đi giúp hắc ám tinh linh!"
"Hắn là hắc ám tinh linh không chuyện ác nào không làm, ngươi trợ giúp hắc ám tinh linh, thì là kẻ phản bội của loài người!"
"Tên phản bội đáng chết... Giết hắn đi!"
Vừa có người nói ra cái chữ "giết" này, đám người xao động lên, tới tấp hô giết hô đánh, thậm chí đỏ mắt vung vũ khí trên tay.
"Muốn giết ta kẻ phản bội loài người này phải không?" Neo giận dữ quá hóa cười, cười nói: "Các ngươi cái lũ không biết tự lượng sức này, mặc dù số người không ít, nhưng ta căn bản chẳng thèm đem các ngươi bỏ vào trong mắt, nếu như các ngươi không phải loài người, ta sớm đã mỗi tên một kiếm làm thịt hết rồi!"
Nói xong, hắn thật sự rút kiếm ra, kiếm ở dưới ánh trăng chiếu xuống, phản chiếu ra tia sáng lãnh khốc...
"Dừng tay!"
Aidrizzt vội vàng ôm lấy Neo đang phẫn nộ, kêu to: "Không được! Neo, ngươi không thể thương tổn bọn họ, bọn họ là tộc nhân của ngươi đấy!"
Neo lại vô cùng phẫn nộ mà gào to: "Buông ta ra, ta nhất định phải làm thịt lũ ngu xuẩn không biết tốt xấu này! Bọn chúng ngay cả ngươi cũng đánh không lại, lại có thể dám nói muốn giết ta? Muốn giết ta Neo Sun? Để cho ta đi làm thịt bọn chúng, phía trước liền có đường có thể đi rồi!"
"Không được! Đừng làm ẩu!" Aidrizzt liều mạng ôm giữ hắn, tuyệt đối không để hắn đi giết hại loài người.
Đối mặt với sự rút kiếm của Neo, đám người chẳng những không sợ hãi, thậm chí cũng giơ cao vũ khí, lớn tiếng chửi rủa lên, nội dung chửi rủa khó nghe, ngay cả Aidrizzt cũng sắp không nghe nổi nữa, càng huống chi là Neo?
Cho nên, Aidrizzt càng ôm chặt Neo, tránh cho người sau lập tức phóng qua giết người.
← Ch. 049 | Ch. 051 → |