Truyện ngôn tình hay

Truyện:Mệnh Kỵ Sĩ - Chương 066

Mệnh Kỵ Sĩ
Trọn bộ 110 chương
Chương 066: Tiêu diệt vu yêu tuần thứ tư
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lúc tôi lên làm Trầm Mặc Chi Ưng, Thần Điện sớm đã nhiều năm tìm kiếm người ứng cử Ma Vương, tôi cũng sớm hiểu tương lai mình phải trở thành thuộc hạ của Ma Vương.

Đối với người đời mà nói, chỉ cần Ma Vương sinh ra, nguy cơ đã trải qua rồi, nhưng đối với Hỗn Độn Thần Điện mà nói, đó mới là mở đầu của hết thảy.

Thần Điện phải làm cho Ma Vương dùng hết mọi hắc ám thuộc tính một cách thỏa đáng. Chúng tôi nghe mệnh lệnh từ Ma Vương, gánh vác tiếng xấu là làm tay sai của Ma Vương, dẫn đường Ma Vương sử dụng hắc ám thuộc tính tích lũy trong cơ thể hắn, rồi lại phải cố mọi khả năng giảm thương tổn đến thấp nhất.

Trầm Mặc Chi Ưng không bao giờ kết hôn, bởi vì vợ và con có thể sẽ trở thành nhược điểm trong tay Ma Vương, sẽ ảnh hưởng Hỗn Độn Chi Ưng chấp hành chức trách dẫn đường Ma Vương, nhưng tình yêu đã mê muội tôi, tôi vẫn đã cưới Alice. Bây giờ vợ của tôi, con của tôi, đồng bào của tôi, mọi thứ của tôi đều ở Hỗn Độn Thần Điện, ngoại trừ không để cho bọn họ bị hắc ám chi địa cắn nuốt, tôi còn hy vọng bọn họ có thể không bị Ma Vương thương tổn.

Tôi không thể trước lúc tranh đấu tìm được người ứng cử khác, cho nên cũng chỉ có thể gắt gao nắm chặt một vị này trên tay.

May mắn, vị này lý tưởng vượt quá mong đợi của tôi, người đó không muốn hủy diệt nửa cái thế giới; cũng sẽ không thương tổn vợ con của tôi; thậm chí sẽ rất quý trọng thuộc hạ, sẽ không dễ dàng phái bọn họ đi chịu chết, thậm chí sẽ không tự tay giết chết bọn họ.

Ngài nói đúng không?

Awaitsun đáng chết...

Ta đã biết, đường đường là một cái thủ lĩnh của Thần Điện, đâu có thể là một gã đem người đánh bại mình sùng bái như thần.

Hắn chắc chắn sớm đã phát hiện ta chỉ ăn mềm không ăn cứng, cho nên chẳng những phóng ra tư thái cúi đầu còn đôn đáo hỗ trợ ta, thừa dịp giải thích một đống nỗi khổ của Hỗn Độn Thần Điện, lại còn nói vợ con đồng bào đều ở Hỗn Độn Thần Điện, cộng thêm hậu quả nghiêm trọng Ma Vương có thể hủy diệt nửa cái thế giới, làm cho ta muốn không mềm lòng cũng không được.

Điểm gay go nhất là những cái đó đều là lời nói thật... Awaitsun, ngươi đúng là gã hèn hạ vô sỉ!

So với một đống lý do đã đầy đủ lại còn liên quan đến rất nhiều nhân mạng, lý do ta có lại chỉ có ta muốn làm Sun knight... Ta chính là muốn làm Sun knight!

Mấy ngày kế tiếp, ta gần như ngày ngày đều đến quảng trường cảm tri, nếu như có thể mau chóng tìm được người ứng cử Ma Vương, có lẽ trong đó sẽ có ứng viên không tệ.

Thời gian này còn chạm mặt Stephen với Charlotte mấy lần, bọn họ hình như rất thích tìm ta trò chuyện, mặc dù đây thật là chuyện rất hiếm thấy... Thông thường mọi người chỉ cần nhìn thấy ta mở miệng liền chỉ sợ trốn còn không kịp, nhất là Storm, cậu ta luôn là nói mình thà đi nháy mắt một trăm lần, cũng không muốn nghe ta nói chuyện quá một phút.

Nhưng, mục đích ta tới quảng trường lại là muốn cảm tri, mà không phải trò chuyện!

Sau khi mấy lần chạm mặt bọn họ, ta đành di chuyển trận địa, đi lung tung khắp nơi tìm chỗ tiến hành cảm tri, nhưng trước sau không tìm được bất cứ nhân vật khả nghi nào.

Hôm nay trở về Thần Điện Ánh Sáng cũng đã sẩm tối rồi, cả ngày đều qua lại khắp nơi, hơn nữa còn không ngừng dùng cảm tri để xem cả Diệp Nha thành, thật sự cảm giác có phần mệt mỏi, ta thấy tốt hơn vẫn là trước về phòng ngủ một giấc, chờ nửa đêm lại ra ngoài tìm xem thử, nói không chừng người ứng cử Ma Vương thích hoạt động ở nửa đêm.

Đi được một nửa, lại nhìn thấy Stone hối hả mà đi về phía ta, không đợi ta hỏi, cậu ta liền vội vàng thấp giọng, nói: "Sun, cậu đã chạy đi đâu? Buổi sáng hôm nay lúc mở họp, mọi người hỏi Judge có biết cậu đã đi đâu hay không, cậu ta lạnh mặt nói: 'Tôi làm sao biết chứ? Từ sau khi cấm Sun knight trưởng ăn đồ ngọt, cậu ta liền chưa từng tới tìm tôi trao đổi, có lẽ cậu ta tới tìm tôi trao đổi chỉ là vì đồ ngọt, đợi đến lúc cậu ta có thể ăn đồ ngọt hẳn sẽ xuất hiện thôi. '"

Hm! Bất tri bất giác hình như đã lâu lắm không đi tìm Judge rồi, nghe lên cậu ta hình như có vẻ rất nổi nóng.

Bây giờ là sẩm tối, đúng lúc là thời gian có thể đi nhà vệ sinh chờ người. Ta nói với Stone: "Tôi đi tìm Judge."

"... Cậu gần đây nói chuyện thật ngắn gọn rõ ràng."

Bình thường thì chê ta dong dài, bây giờ ta không dong dài nữa, lại chê ta ngắn gọn rõ ràng? Ta đảo mắt khinh khỉnh, hỏi ngược lại: "Không được sao?"

Stone gãi mặt nói: "Cũng không phải không được, chỉ là không quá quen."

Ta trừng mắt, sau đó liền đi thu xếp nước sạch, khăn tay và ghế.

Thời gian hình như hơi quá muộn, lúc ta đi vào nhà vệ sinh, Judge đã ở bên trong rồi, hơn nữa dường như đã sửa sang gần như xong, nếu như ta đến trễ hơn một chút, cậu ta không chừng đã đi khỏi rồi.

Judge ngẩng đầu nhìn thấy ta, biểu tình thoạt nhìn có chút nhạ dị, chẳng qua lập tức vừa lại khôi phục bình tĩnh, nhàn nhạt nói: "Trong giỏ có đồ ngọt."

Lại có thể đã chuẩn bị đồ ngọt? Hẳn sẽ không lại là "đồ ngọt" đắng đến không có thiên lý chứ? Ta lắc đầu nói: "Tôi không đói." Sau đó đi qua đưa cái ghế cho Judge.

Vừa ngồi xuống, ta lập tức nói rõ gần đây đang làm gì, tránh cho Judge khỏi tiếp tục giận ta: "Tôi gần đây chỉ có đến khắp nơi cảm tri người ứng cử Ma Vương có đi vào Diệp Nha thành hay không, tuyệt đối không có lười biếng cũng không có giấu các cậu đi làm cái gì."

Judge không nói gì, chỉ là nhìn mặt ta. Ở sở thẩm phán mười năm, cậu ta chỉ là từ biểu tình đã có thể đơn giản phán đoán phạm nhân có tội hay vô tội, cho nên ta ngay cả lông mi cũng không dám nhúc nhích một sợi, chỉ sợ nhận được hai chữ —— có tội!

Nhưng cậu ta lại hỏi vấn đề chẳng hề liên quan đến hành tung của ta: "Sun, cậu hôm nay đã ăn cái gì?"

Ta lập tức nói: "Tôi không có ăn vụng bánh ngọt!"

Cậu ta nhíu mày, tiếp tục truy hỏi: "Vậy đã ăn đồ ăn gì?"

Nghe thấy vấn đề này, ta sửng sốt, nhưng Judge dường như rất nghiêm túc muốn nhận được đáp án, ta đành bắt đầu cố gắng suy tư, nhưng lại thế nào cũng nhớ không nổi mình đã ăn cái thứ gì, cuối cùng chỉ có bỏ cuộc, thành thật nói: "Tôi không nhớ."

"Đó là bởi vì cậu cái gì cũng không có ăn!" Judge nghiêm chặt mặt, vô cùng không vui mà nói: "Cậu gần đây rất ít đến phòng ăn, tôi vốn tưởng cậu ăn vụng bánh ngọt, cho nên mới không đói, nhưng vừa hỏi xuống, lại không có ai đã cho cậu ăn bánh ngọt. Cậu hãy thành thật nói, rốt cuộc có mấy ngày không ăn đàng hoàng rồi? Tôi là bảo cậu bớt ăn bánh ngọt giảm béo, không phải muốn cậu tuyệt thực!"

Ta vội vàng nói: "Tôi không có tuyệt thực à! Chỉ là không đói."

Judge đột nhiên nhìn xuống eo ta, ta cúi đầu nhìn theo,  eo của ta thoạt nhìn đâu có gì khác thường chứ...Khoan đã! Đai lưng đang cài ở lỗ thứ ba đếm ngược? Lúc trước không phải đã cài đến lỗ cuối cùng sao?

"Cậu có lẽ không nhìn thấy màu sắc, nhưng mọi người đều phát hiện sắc mặt của cậu càng ngày càng tái nhợt, thậm chí rất ít nói chuyện."

"Tôi vẫn luôn đều rất ít nói chuyện." Ta một khi nói là phải ca ngợi thần Ánh Sáng, cho nên từ trước kia đã không quá thích mở miệng nói chuyện rồi, mọi người hẳn là đều biết.

"Mấy ngày nay càng ít." Judge hết sức nhấn mạnh nói: "Hơn nữa Storm nói, lời cậu nói gần đây đơn giản rõ ràng đến mọi người đều nghe hiểu, làm cho cậu ta kinh hồn bạt vía, không biết cậu rốt cuộc chỗ nào không ổn!"

Công văn viết tốt cũng không ổn, nói chuyện đơn giản rõ ràng cũng không ổn, làm sao mọi người thì ra thích tính cách không sửa công văn, nói chuyện dong dài, nội dung lại rất khó hiểu của ta sao?

"Cậu hình như là sau khi từ hoàng cung trở về liền không ổn lắm. Nhưng Stone đi cùng cậu lại kiên trì nói cậu ta thật sự cái gì cũng không biết, chẳng qua mọi người dường như không quá tin tưởng lời cậu ta." Judge nhàn nhạt nói: "Tôi nghĩ nếu cậu tiếp tục không mở miệng, mọi người sẽ muốn kiểm tra mức độ cố chấp của Stone cao bao nhiêu rồi."

Gay go, ta cũng rất muốn biết Stone rốt cuộc có thể cố chấp bao nhiêu...

"Sun."

Nghe thấy tiếng hô, ta ném về phía Judge một cái ánh mắt nghi hoặc.

Judge lạnh mặt nói: "Nếu như cậu để cho tôi tiếp tục tự lẩm bẩm mà cậu lại một câu cũng không trả lời tôi, tôi cũng rất muốn kiểm tra thử  mức độ trầm mặc của cậu rốt cuộc có thể cao đến bao nhiêu!"

"Tôi nói đây!" Ta vội vàng nói: "Cậu muốn tôi nói cái gì thì tôi nói cái đó!"

Judge trầm mặc một chút, hỏi: "Rốt cuộc làm sao vậy?"

"Không có làm sao, chỉ là không tìm được người ứng cử Ma Vương, không khí trong thành lại rất căng thẳng, cho nên có chút sốt ruột." Ta nói có phần chột dạ, không biết có giấu được Judge hay không.

"Nói dối!"

Trong lòng ta giật một cái, hình như có hai chữ nặng nề đánh lên đầu ta —— có tội! Câu nói tiếp theo biết đâu là "Người đâu! Kéo ra ngoài treo cổ".

Judge thản nhiên nói: "Không khí trong thành căng thẳng chẳng phải là trò quỷ của cậu sao? Hẳn là vì để chuẩn bị làm sơ tán. Nếu là chuyện của chính cậu làm, cậu làm sao có thể bởi vậy mà căng thẳng."

Quả nhiên giấu không được Judge.  Câu này từ nhỏ đến lớn cũng không biết trải nghiệm qua mấy lần rồi, mặc dù ta không tin mà nhiều lần khiêu chiến, chẳng qua cũng nhiều lần thất bại, cho tới bây giờ chỉ có sự tình tự Judge không muốn biết mà không có sự tình cậu ta không thể đoán ra.

Chẳng qua, chuyện ta hiện tại đang giấu này hẳn xem như là khiêu chiến thành công rồi chứ? Judge tuyệt đối không thể nào biết chân tướng... Ngay cả chính ta cũng là gần đây mới biết, cậu ta lại làm sao có thể sẽ biết đây!

"Cậu thật sự không nói?" Mặt của Judge đã tàn khốc đến xấp xỉ lúc tuyên án tử hình rồi.

Ta trầm mặc một chút rồi nói: "Vậy cậu nói tính cách chân thực của Metal rốt cuộc là làm sao trước, tôi mới nói."

Judge yên lặng rồi, cho nên ta cũng theo đó tiếp tục trầm mặc.

Qua một hồi, cậu ta hời hợt nói: "Metal rất sùng bái tôi."

"Tôi biết, chẳng qua hẳn là còn có gì khác chứ?" Ta chẳng một chút bất ngờ. Người không mù nào nhìn không ra Metal rất sùng bái Judge hả? Không đúng, ta là mù cũng nhìn ra được!

Cậu ta lại trầm mặc.

Ta thấp giọng nói: "Cậu xem, cậu cũng có chuyện không làm sao nói ra được, tôi chẳng lẽ lại không thể..."

Judge đột nhiên mở miệng nói: "Cậu ta thích bị đánh."

"... Cậu nói gì?"

Judge lộ ra biểu tình bất chấp tất cả, ta trước giờ chưa từng thấy cậu ta có loại thần sắc này, cậu ta tốc hành nói: "Giao tình với Metal tốt nhất là tôi và Moon, bởi vì tôi chuyên dùng các loại hình cụ, mà vũ khí của Moon là roi, có thể dùng roi quất cậu ta."

"Dùng roi quất cậu ta?" Ta đột nhiên liên tưởng đến phần vô cùng gay go,  hẳn sẽ không còn muốn lấy nến nóng chảy nhỏ giọt lên trên người cậu ta chứ?

Judge hình như rất cố gắng muốn khôi phục sắc mặt bình tĩnh, chẳng qua mặt vẫn mang bối rối, cậu ta tỉ mỉ giải thích: "Bởi vì năng lực Thánh quang của bọn tôi không tốt, không có biện pháp trị liệu vết thương quá nghiêm trọng, vết thương roi đánh ra không sâu, dễ trị liệu hơn."

Đó là Moon hạ thủ lưu tình rồi, nếu cậu ta nghiêm túc vung roi, một roi đã có thể đánh đứt một chân... Chẳng qua cái này không phải trọng điểm! Ta đơn giản là không dám tin nói: "Metal thật sự thích bị đánh? Thật hay giả? Cậu không gạt tôi chứ? Làm sao lại có người thích bị đánh hả?"

Judge âm u nói: "Cậu cảm thấy tôi có thể soạn ra kiểu nói dối "Bởi vì Metal thích bị đánh, cho nên tôi thường thường đánh cậu ta" sao?"

Ta một hơi bác bỏ: "Không, muốn cậu nói dóc kiểu này, tôi thấy cậu thà chết luôn cho rồi."

Judge gật đầu, vô cùng đồng ý.

Thì ra Metal thật sự thích bị đánh... Làm sao không nói sớm một chút cho ta đây? Lấy năng lực Thánh quang của ta, ta có thể đánh cậu ta cho đến suýt nữa gặp thần Ánh Sáng, sau đó trong nháy mắt chữa lành, tiếp đến lại đánh một trận, lại chữa lành lại đánh... Một ngày ít nhất có thể đánh cậu ta năm mười lần đều không thành vấn đề!

Hơn nữa ta mỗi ngày đều phải mỉm cười, mỗi câu đều phải thần ca ngợi thần Ánh Sáng, mỗi tuần đều phải đắp mặt... Đơn giản là không lúc nào không muốn đánh người à!

"Sun."

"Huh?" Ta có chút sao lãng đáp lại. Trong lòng nghĩ dứt khoát lát nữa liền đi tìm Metal đánh luôn đi? Ta muốn đánh người cậu ta muốn bị đánh, chúng ta quả thực là duyên trời tác hợp... Xí xí xí! Ai muốn duyên trời tác hợp với một gã đàn ông chứ, là một người nguyện đánh một người nguyện chịu.

"Đến cậu nói rồi."

Ta cứng đờ, nhưng nghĩ đến Judge đã mang tâm tình "chết luôn cho rồi" mà đem bí mật nói cho ta, ta hình như hẳn cũng phải "chết thì chết" mà đem bí mật nói ra?

"Judge, giả thiết... Er!" Ta dừng lại một chút, lần nữa nhấn mạnh: "Chỉ là giả thiết đó!"

Judge rất dứt khoát nói: "Được, chỉ là giả thiết."

Ta chần chờ một chút, một hơi tốc hành nói: "Nếu như tôi nói tôi chính là Ma Vương, cậu sẽ có phản ứng gì?"

Gần như là lời vừa ra khỏi miệng, ta liền hối hận đã hỏi như vậy. Cần gì dùng cách hỏi giả thiết? Lesus Judge là ai chứ? Chẳng lẽ cậu ta sẽ bởi vì ta cười ha ha nói kiểu như "Lừa cậu đấy! Sợ chưa", sau đó liền dễ dàng bị ta bưng bít sao?

Nhưng mặc kệ thế nào, cuối cùng cũng nói ra câu này rồi, mặc dù ta sớm đã mơ hồ đoán được điều này, nhưng lại làm sao cũng không dám đối mặt sự thật, bây giờ sau khi đem lời nói ra, thậm chí không dám đi cảm tri biểu tình của Judge.

"Cậu không phải Ma Vương." Bên tai truyền đến lời nói bình tĩnh của Judge, cậu ta nói: "Chỉ là một trong người ứng cử Ma Vương mà thôi."

"... Cậu là biết từ lúc nào?"

Trầm mặc một lúc lâu, ta vất vả lắm mới nặn ra lời.  Vừa rồi không phải nói Stone chưa nói sao? Chẳng lẽ Judge vừa lại gạt ta, thật ra mọi người sớm đã phá vỡ cố chấp của Stone, buộc cậu ta đem sự tình nói ra rồi?

Judge dùng một loại giọng điệu bình tĩnh đến đáng đánh nói: "Mấy ngày trước khi chúng ta kế nhiệm thành Mười Hai Thánh kỵ sĩ."

"..."

Cậu ta tiếp tục dùng giọng điệu hời hợt nói: "Là lão sư Neo của cậu nói cho tôi biết, ông ấy nói ông ấy sắp từ nhiệm rồi, cho nên phải dặn dò tôi chuyện này mới được."

Ta trầm mặc một chút, thấp giọng hỏi: "Ông ấy muốn cậu trông coi tôi?"

Judge lại lắc đầu nói: "Ông ấy nói Red có thể sẽ quay lại tìm cậu, muốn tôi một khi nhìn thấy cô ta ngay lập tức thông báo cho ông ấy quay về thu dọn con vu yêu đó, hơn nữa bất luận thế nào cũng không thể để cho cô ta tới gần cậu."

Lão sư... Ta cảm thấy một cơn xấu hổ, sợ rằng lão sư ngay từ đầu đã biết ta là người ứng cử Ma Vương đi? Nhưng ông ấy chẳng những không có đổi lại ta, còn khắp nơi bảo vệ ta, mà ta lại hoài nghi ông ấy dặn dò Judge đến theo dõi ta... Thật đáng chết!

Ta xấu hổ mà cúi đầu xin lỗi: "Xin lỗi."

Judge thở dài, có chút bất đắc dĩ nói: "Nếu sớm biết rằng cậu vẫn sẽ phát hiện, tôi thật ra hẳn nên nói sớm cho cậu một chút, cũng không cần gây ra nhiều rắc rối như vậy."

Ta sửng sốt, lập tức xâu chuỗi sự tình lại, kinh hô: "Chẳng lẽ chuyện lúc trước cậu giấu tôi chính là cái này?"

"Uh." Judge gật đầu, trầm trọng nói: "Lúc biết từ bốn năm trước, tôi đã quyết định chờ chuyện xảy ra rồi mới nói, nhưng không ngờ chuyện thứ nhất xảy ra lại là cậu đã mất tích. Sự kiện trôi qua, tôi lại lo cậu sẽ nghĩ quá nhiều, cho nên không muốn nói cho cậu."

Nghĩ quá nhiều? Ta sau đó liền nghĩ tới mình tóc đen, chẳng lẽ đó chính là ta trong trạng thái Ma Vương sao? Sau khi biến thành tóc đen, ta vậy mà ngay cả mạng của Ice và Blaze đều có thể lấy đùa ác, chỉ là vì thú vị, đó chính là dáng vẻ sau khi ta biến thành Ma Vương sao?

Khoan đã, nói lên như thế, hẳn sẽ không...

"Sun!" Judge đột nhiên bắt lấy vai ta, gầm lên: "Tôi đã lo cậu sẽ nghĩ quá nhiều, mới không muốn nói cho cậu, quả nhiên không ngoài tôi dự đoán, cậu bây giờ rốt cuộc đang nghĩ cái gì?"

"Tôi..." Ta có phần khó mở miệng, nhưng lại muốn đem chuyện làm cho rõ, cho nên vẫn gắng gượng mở miệng hỏi: "Judge, cậu thành thật nói cho tôi biết, lúc đó người giết chết cậu hẳn sẽ không phải tôi tóc đen chứ?"

Judge sững người, lập tức gầm lên: "Đương nhiên không phải! Tôi biết cậu sẽ nghĩ quá nhiều, nhưng cũng thật không ngờ cậu lại có thể nghĩ đến chỗ xa như vậy!"

Ta đột nhiên rống lại: "Nếu không tại sao cậu không chịu nói lúc đó nửa đêm ra ngoài làm cái gì? Có phải là tôi hẹn cậu ra ngoài, sau đó..." giết cậu?

"Không phải như thế, nghe tôi nói!" Judge vội vàng giải thích: "Khi đó tôi và lão sư của cậu vẫn luôn chia nhau tìm kiếm chỗ ẩn thân của Red, muốn lén giết cô ta trước khi cậu tìm thấy cô ta, kể từ đó, cậu sẽ không biết thân phận người ứng cử Ma Vương của mình. Chỉ là như thế mà thôi! Người giết tôi đích xác là một cô gái nhỏ cùng vài tên Death knight."

"Death knight không giết được cậu." Ta vẫn không dám tin.

"Cộng thêm cô gái nhỏ liền giết được tôi." Judge tường tận giải thích: "Cô ta hẳn là dùng ma pháp tinh thần công kích tôi, nhưng lúc đấy tôi cũng không rõ đó là ma pháp tinh thần, chỉ cảm giác tay chân rất nặng nề, không thể thuận lợi chiến đấu. Buổi chiều hôm đó, khi tôi đang tìm kiếm Red khắp nơi, đột nhiên bị Death knight đánh lén, nhưng vẫn gắng gượng chạy thoát. Tới buổi tối, tôi muốn đi tìm lão sư của cậu nói chuyện bị công kích, nhưng lại nửa đường gặp phải Red, khi đó bởi vì buổi chiều mất máu quá nhiều, tình trạng không tốt lắm, cho nên không thể chạy thoát được."

Thì ra là thế, nếu như là ma pháp tinh thần, Judge đúng là rất khó chống đỡ. Ta cố gắng hồi tưởng, lúc Judge vừa mới sống lại, đúng là không có dị trạng gì, nếu như là ta giết chết cậu ta, cậu ta hẳn là không thể mới đầu vừa nhìn thấy ta còn hỏi ta trả vật gì để đổi lấy sống lại hoàn toàn mới đúng.

Hẳn là không phải ta giết Judge, không phải ta... may mà.

Ta gật đầu với Judge tỏ vẻ tin tưởng, cậu ta lúc này mới thả lỏng thần tình, thậm chí còn nhẹ nhàng nói: "Sun, cậu không cần căng thẳng, cậu chỉ là một trong người ứng cử, chỉ cần cậu không muốn, không người nào có thể buộc Sun knight đi làm Ma Vương!"

Ta cười khổ, không nhịn được nói: "Nhưng Hỗn Độn Thần Điện tuyển chọn tôi."

Judge nhíu mày, hỏi: "Tuyển chọn cậu là ý gì?"

Ta đem đầu đuôi gốc ngọn lời của Trầm Mặc Chi Ưng nói một lần, sau khi nói rõ hết mọi chuyện, ta có loại cảm giác nhẹ nhõm, mặc dù vẫn không dám nói cho những người khác, nhưng bây giờ ít nhất có Judge biết, hơn nữa cậu ta thoạt nhìn không hề kinh ngạc, như thể Sun knight là Ma Vương cũng giống như Sun knight là tửu quỷ đều là chuyện nhỏ, đây làm cho ta cảm thấy an tâm không ít.

"Cậu nói tôi nên làm cái sao đây?" Ta cười khổ nói: "Ma Vương nhất định phải sinh ra, Hỗn Độn Thần Điện vừa lại tuyển chọn tôi..."

"Chúng ta cũng tuyệt đối không thể mất đi Sun knight!"

Ta sửng sốt, câu này cũng không phải của Judge nói, ngược lại giống như rất nhiều người cùng nói... Nhưng sự tình tiếp theo càng làm cho ta kinh ngạc tới mức đầu óc trống rỗng.

Earth lại có thể từ gian nhà vệ sinh cuối cùng đi ra, tư thái còn ung dung mà đến bồn rửa tay rửa cái tay, cuối cùng thảnh thơi mà đi đến giữa ta và Judge.

Ta sững sờ hỏi: "Cậu ở chỗ này làm gì?"

"Làm gì?" Earth ra vẻ kinh ngạc, nhìn trái phải một chút, nói: "Ở đây không phải nhà vệ sinh sao? Tôi đương nhiên tới đây đi vệ sinh! Nếu không còn có thể làm chi? Chẳng lẽ tới đây ăn bánh ngọt à?"

Ngươi chỉ cần nói một câu không châm chọc ta sẽ chết liền sao?

"Chúng ta có thể đi ra ngoài chưa?"

"Hẳn là có thể đi?"

"Thật chen chúc, tay của tôi cũng kẹt rồi, người ở ngoài cùng ra trước đi!"

"Ngoài cùng? Đã dồn thành một đống rồi, người nào là ngoài cùng hả?"

"Cứu mạng với..."

Gian nhà vệ sinh cuối cùng truyền tới một đống âm thanh lớn, ngay cả tiếng cầu cứu cũng có!

Earth vừa lại thảnh thơi mà đi tới bên ngoài gian vệ sinh kia, sau đó vươn tay vào bên trong dùng sức kéo một cái, vậy mà kéo ra Storm có chút vặn vẹo biến dạng, tiếp theo là Moon bảy vẹo tám xoay, sau đó là Leaf có phần bị bẹp... Cuối cùng tính luôn Earth, gian vệ sinh nho nhỏ đó tổng cộng đi ra mười tên Thánh kỵ sĩ!

Các người mười tên đàn ông to lớn rốt cuộc là làm sao chen chúc vào một gian vệ sinh?

"Các cậu, các cậu làm quái gì chen chúc vào một gian nhà vệ sinh?" Ta vừa hỏi xong liền lập tức rõ ràng đáp án. Chỉ có gian nhà vệ sinh cuối cùng đó ngoài phạm vi cảm tri của ta.

Mọi người căn bản không rảnh trả lời ta, bọn họ bận bịu đem thân thể tứ chi của mình bẻ về nguyên dạng.

Một lát sau, lúc mọi người thoạt nhìn gần như khôi phục nguyên hình, Metal vẻ mặt như đưa đám hô to: "Judge trưởng, cậu làm sao có thể trước mặt mọi người nói ra bí mật của người ta hả!"

"Er, thật sự rất xin lỗi." Judge mặt lộ xấu hổ mà xin lỗi.

Mọi người thuộc phái người tốt ấm áp đều dùng ánh mắt kỳ quái lén liếc Metal, chẳng qua nhóm tàn khốc lạnh lùng thoạt nhìn hình như không làm sao kinh ngạc, xem ra bọn họ có lẽ sớm đã biết sở thích kỳ quái của Metal.

Metal vẫn tiếp tục đùng bộ mặt đưa đám nhìn Judge, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Judge đột nhiên một phát đoạt lấy roi của Moon cuốn ở bên hông, không nói nhiều lời liền quất túi bụi lên Metal.

Chỉ là nghe tiếng roi vút vút xé gió, ta đã cảm thấy trên người đau đớn, nhưng Judge hình như đã nổi lên hung hăng, ngay cả Metal ngã trên mặt đất, lớn tiếng kêu rên "Judge trưởng, đừng..." cũng không thể làm cho cậu ta dừng lại.

Ta nhìn cho đến có chút kinh hồn bạt vía, hơn nữa còn không biết nên làm phản ứng gì. Chỉ có nhìn thử phái người tốt, mọi người đều lộ ra biểu tình kinh hoảng, vừa lại liếc nhìn nhóm lạnh lùng, biểu tình của bọn họ một chút cũng không thay đổi, Stone thậm chí còn cười ha hả!

Nhưng lưng của Metal đã bị đánh tới máu thịt lẫn lộn rồi, ta có nên ngăn cản Judge tiếp tục đánh?

Metal lớn tiếng kêu rên: "... Đừng có ngừng à! Thật thoải mái ~"

Eo!

Siêu buồn nôn.

Mụn da gà ta rớt đầy đất, còn phải cố gắng kiềm chế xúc động muốn đi lên đạp hắn mấy phát... Moon, Stone và Ice lại đồng loạt xông lên, không nói lời nào liền đạp một trận túi bụi vào Metal.

Nhóm tàn khốc lạnh lùng chỉ có Roland không đi lên đạp người, nhưng cậu ta thoạt nhìn rất do dự, hình như cảm thấy mình nên hòa đồng mà tiến lên đạp người, nhưng cậu ta lại làm không ra hành động này.

Lúc này, Judge cuối cùng đã dừng lại, cậu ta đi tới bên cạnh ta, còn đưa roi qua, nói: "Tôi biết cậu muốn tra khảo tội phạm đã rất lâu, sau này sẽ giao cho cậu rồi." Nói xong, cậu ta còn lộ ra biểu tình thở phào nhẹ nhõm.

Metal vừa từ dưới chân mọi người bò tới, vừa kêu to: "Đừng à!Judge trưởng, tôi chỉ muốn bị ngài đánh!"

Judge cúi đầu nói với Metal: "Thật không? Nhưng trì dũ thuật của Sun rất tốt, có thể đánh cậu tới trọng thương thậm chí gần chết, sau đó trong nháy mắt chữa lành rồi tiếp tục đánh, một ngày có thể đánh năm lần cũng không phải vấn đề. Huống chi tôi không thích đánh cậu, nhưng Sun không lúc nào là không muốn đánh người, cậu nếu muốn bị đánh, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm cậu ta đánh cậu, cậu ta phần lớn sẽ không từ chối."

Cậu thật sự rất hiểu rõ tôi rồi...

Metal sửng sốt, quay đầu dùng biểu tình do dự nhìn ta, sau đó lại dùng thần sắc khát vọng nhìn roi trên tay ta. Hắn thật sự quá mắc ói rồi! Ta không nhịn được một roi chém ra...

"Á!"

Earth ôm chân phải, nhảy cà nhắc mấy cái, sau đó rống giận với ta: "Cậu mắc gì đánh tôi?"

Ta vội vàng nói: "Tôi chỉ là lỡ tay!"

Nhưng, Earth lại dùng biểu tình hoàn toàn không tin hung tợn trừng ta, sau đó tự thi triển trì dũ thuật chữa trị thương ở chân.

Ta đi tới trước mặt Metal, gần như thế chung quy nên đánh trúng đi? Cho nên một hơi quất ra ba roi...

"Úi!"

Leaf ôm ngực, bộ mặt có vẻ rất muốn khóc.

"Ek!"

Stone đột nhiên hai chân bắt chéo, tay còn che chở "bộ phận quan trọng", đau đến độ mặt cũng biến dạng.

"..."

Cloud đột nhiên hiện hình rồi, cậu ta bưng nửa bên mặt ngồi xổm xuống đất, còn truyền đến tiếng thút thít.

Earth lớn tiếng la hét: "Woaa, có lộn không! Cậu ngay cả Cloud cũng đánh trúng rồi, vậy mà vẫn không đánh trúng Metal? Cậu căn bản là cố ý đi!"

Làm sao tất cả đều đánh lệch? Ta đơn giản là khóc không ra nước mắt, thật sự không phải cố ý đâu! Ta có thể thề với thần Ánh Sáng à!

"Mau đánh tôi!" Metal kéo ống quần ta, thần sắc ai oán đến khiến người muốn đập hắn chết tươi!

"Khoan đã, không được đánh! Gặp họa là bọn tôi à!" Những người khác mặt đều biến sắc, chỉ có Earth đã dựng xong tấm chắn, xác định roi loạn bay cũng sẽ không đánh trúng hắn, cho nên vẫn có thể ung dung nhìn náo nhiệt.

"Mau đánh!"

"Không được đánh!"

Ta nhìn người này rồi lại nhìn người kia, một bên hô muốn đánh một bên hô không đánh; một bên kéo ống quần ta, biểu tình ai oán đến khiến người muốn đánh chết hắn, bên kia lại là biểu tình dữ tợn đến khiến người muốn đánh lệch mặt hắn ra... Ta rống to: "Ồn chết rồi!"

Trong lúc rống ra ba chữ trên, trên người ta cũng phun ra lượng lớn tia điện, kéo dài ra bốn phương tám hướng, nhất thời cả gian nhà vệ sinh trải đầy ánh chớp, căn bản không nơi có thể né tránh. Dù là Earth đã dựng lên tấm chắn, cũng chỉ có phòng ngự được phía trước, căn bản không ngăn được dòng điện từ phía sau và hai bên lủi vào.

Nếu một bên khiến người muốn đánh chết, một bên khiến người muốn đánh méo mặt, vậy dứt khoát đánh cả hai bên không phải tốt rồi sao!

Nhìn thấy ai oán và dữ tợn tất cả đều biến thành run lẩy bẩy không ngừng, ta cảm giác rất hài lòng, nhất là khi nhìn thấy Earth là người run kịch liệt nhất liền càng hài lòng.

"Sun knight dùng tia điện là phạm, phạm quy, tia điện lại, lại có thể còn lách qua Judge, ngươi chắc chắn là cố, cố ý..." Earth vừa co giựt vừa nói.

Lần này ta thực sự không dám thề với thần Ánh Sáng rồi. ◊◊◊◊

Hai người ngồi ở trên ghế, mười người ngồi ở trên sàn nhà, mười hai người vây thành một vòng tròn.

Tràng cảnh này nghe lên hình như rất bình thường, chẳng qua khi mười hai người đó đều mặc kỵ sĩ phục chính thức, nhưng bối cảnh lại là nhà vệ sinh, cảm giác liền có điểm kỳ quái rồi, hơn nữa còn có phần mất vệ sinh.

May là, gian nhà vệ sinh này đại khái đã mười năm không ai dám đến dùng, hơn nữa duy trì được vô cùng sạch sẽ, cho dù lấy làm phòng ăn cũng không có vấn đề!

Judge trầm ngâm một hồi, nói: "Cho nên việc cấp bách hiện giờ hẳn là phải tìm ra người ứng cử Ma Vương khác, Sun mới có thể thoát khỏi tình cảnh có thể sẽ lên làm Ma Vương."

"Ừm ừm!" Ta vừa ăn bánh ngọt việt quất, vừa mồm miệng ậm ờ trả lời. Cũng không biết là làm sao, mới vừa đánh điện xong người liền cảm thấy bụng siêu đói, cho nên vội vàng lấy đồ ngọt trong giỏ ăn ngấu nghiến.

Trong giỏ đều toàn là bánh ngọt vị việt quất, thậm chí ngay cả kẹo mút việt quất cũng có. Không biết Charlotte đã mua được kẹo mút hay chưa? Có lẽ chưa đi? Tiệm đồ ngọt đó lúc nào cũng xếp hàng từ đầu đường dài tới cuối hẻm, Charlotte còn phải tuần tra, có thể không có nhiều thời gian như thế mà đi xếp hàng.

Ta dứt khoát bỏ kẹo mút vào túi, hôm nào gặp gỡ Charlotte sẽ tặng cho cô nàng là được, dù sao bây giờ có bánh ngọt việt quất đầy giỏ để ăn, không cần phải tranh một cây kẹo mút với người ta.

"Sun thối tha... ngươi sớm đã là Ma Vương rồi, thoát không được đâu!" Earth phun ra khói đen, mái tóc ban đầu từ hơi xoăn tự nhiên bị điện giật thành xoăn tít.

Những người khác vậy mà cũng gật đầu!

Ta vội vàng nuốt miếng bánh ngọt trong miệng, lớn tiếng kháng nghị: "Loại dòng điện nhỏ này cũng sẽ không thật sự thương tổn các cậu! Cùng lắm là có hơi tê đi? Mọi người không phải nhỏ mọn như vậy chứ?"

"Phải, tê tê thật thoải mái, nhưng là dòng điện quá nhỏ rồi, lần sau phải lớn hơn một chút..." Metal kéo ống quần ta, cặp mắt lóe sáng.

Đùng đoàng!

Ta ngay tại chỗ tặng hắn một phát tia điện chồng chất tia điện rồi lại chồng chất tia điện...Ta cũng không biết rốt cuộc đã chồng chất mấy lần ma pháp tia điện.

"Đừng giỡn nữa." Judge thở dài, mang theo giọng bất đắc dĩ nói: "Trước làm cho tốt chính sự. Sun, chữa lành cho Metal."

Ta vội vàng ném ra một cái trung cấp trì dũ thuật, vừa lại nhét một đợt bánh quy việt quất vào trong miệng, sau đó mới ngồi nghiêm chỉnh, những người khác cũng ngay ngắn theo, ngay cả Metal cũng không dám kéo ống quần ta nữa.

"Chúng ta phải đi tìm Trầm Mặc Chi Ưng nói cho rõ ràng." Judge nói xong câu này, quay đầu hỏi ta: "Cậu nói với hắn cậu không muốn làm Ma Vương chưa?"

"Chưa có..."

Nghe thấy ta nói chưa có, Judge rất rõ ràng không vui, cậu ta dùng giọng không tán đồng hỏi: "Tại sao không làm rõ với Trầm Mặc Chi Ưng nói cậu không muốn làm Ma Vương?"

"Tôi..."

Vừa mới mở miệng nói một chữ liền xấu hổ nói không nổi, chẳng qua Judge lại rất có kiên nhẫn chờ ta tiếp tục nói, hơn nữa mọi người đều trừng vào ta, hoàn toàn không cho ta cơ hội trốn tránh, ta đành thành thật nói: "Tôi vẫn luôn trốn tránh nhìn vào sự thật tôi là người ứng cử Ma Vương, Awaitsun cũng biết, cho nên hắn vẫn luôn không dùng câu từ minh xác nói tôi chính là một trong người ứng cử Ma Vương."

Judge cau mày hỏi: "Tại sao muốn trốn tránh? Cậu trước giờ không phải người sẽ trốn tránh vấn đề, trốn tránh không thể giải quyết vấn đề, cậu hẳn là rõ ràng hơn ai hết mới đúng."

Giọng điệu của cậu ta gần như là chỉ trích rồi, đây khiến cho ta cảm giác nổi lên khó chịu, có phần kích động đáp trả: "Nếu như thừa nhận tôi là người ứng cử Ma Vương, đó chẳng phải là nói tôi không thể làm Sun knight nữa rồi sao? Mọi người thế nhưng sẽ không tiếp nhận Sun knight là một Ma Vương tà ác đi! Chuyện nghiêm trọng như vậy để cho tôi trốn tránh một chút cũng không được sao?"

"Cậu chỉ là người ứng cử, không có nghĩa cậu phải làm Ma Vương." Judge hết sức tỉnh táo chỉ rõ.

"Sun cậu đừng kích động." Leaf vội vàng nói: "Sau khi nghe xong chân tướng của Ma Vương, bọn tôi đều biết thật ra Ma Vương căn bản không phải tà ác. Có lẽ Ma Vương đảm nhiệm đầu tiên rất tà ác, cho nên mọi người tự nhiên cứ thế cho là như vậy chăng? Cũng giống như Mười Hai Thánh kỵ sĩ chúng ta..."

"Tôi không cho rằng như vậy." Ta lập tức phản bác: "Đừng quên tôi tóc đen rốt cuộc đã làm cái chuyện tốt lành gì!"

Ta vừa nói ra, Judge liền nhíu mày, mà Leaf cũng không có tiếp tục phản bác lời nói của ta, chỉ là liếc Blaze và Ice một cái. Ta đột nhiên cảm giác trong lòng thấp thoáng có chút đau đớn.

Lúc mọi người trầm mặc, Stone đột nhiên nói: "Các cậu có phải đã quên cái gì hay không?"

Mọi người đều quay đầu nhìn cậu ta, cậu ta lại nhìn ta, còn nhấn mạnh nói: "Sun cậu khi đó thế nhưng là trạng thái mất trí nhớ! Một người mất trí nhớ lại nắm lực lượng cường đại, hơn nữa dưới tình huống cái gì cũng không rõ ràng mà liên tiếp xảy ra sự kiện, cho dù biến thành Ma Vương chân chính hủy diệt hết mọi thứ xung quanh cũng coi như hợp tình hợp lý. Nhưng cậu khi đó nói cho cùng cũng chỉ là thấy chết không cứu mà thôi."

"Cậu ấy không có thấy chết không cứu."

Stone vừa nói xong, Ice cũng đột nhiên mở miệng nói: "Khi đó, Sun thật ra muốn cứu bọn tôi, chỉ là có chút tức Blaze, cho nên giận dỗi không muốn cứu cậu ta, nhưng nếu khi đó Blaze bằng lòng cúi đầu xin lỗi, tôi nghĩ Sun vẫn sẽ cứu cậu ta."

Không ngờ Ice thân là người bị hại lại có thể sẽ đứng ở bên ta, chỉ là chính ta lại có chút chột dạ, nhỏ giọng nói: "Cậu làm sao biết tôi nhất định sẽ cứu? Chính tôi cũng không dám khẳng định như thế."

Blaze đột nhiên lớn tiếng kêu: "Nhưng cậu cuối cùng vẫn là dùng hắc ám xiềng xích trói chặt con rồng đó! Mặc dù là rất đáng đánh, chẳng qua cậu vẫn đã cứu tôi và Ice, không có thấy chết không cứu!"

Nhìn thử Ice rồi lại nhìn thử Blaze, hai người đều dùng ánh mắt rất kiên định nhìn ta. Cỗ cảm giác nhoi nhói trong lòng ta đột nhiên biến mất tăm.

"Sun, cậu là người trong cuộc nên không sáng suốt." Judge thử hỏi: "Nếu như hiện tại người ứng cử Ma Vương không phải cậu, mà là bất cứ Mười Hai Thánh kỵ sĩ trưởng nào khác... Tốt hơn cứ lấy tôi nói luôn. Nếu như tôi mới là người ứng cử Ma Vương, cậu sẽ làm thế nào?"

Ta suy tư một chút, mở miệng nói: "Tôi sẽ hỏi cậu rốt cuộc có muốn làm Ma Vương hay không. Nếu như cậu muốn, vậy tôi sẽ toàn lực giúp cậu lên làm Ma Vương."

Judge lắc đầu nói: "Nhưng tôi không muốn làm Ma Vương."

Lần này ngay cả suy tư cũng không dùng, ta lập tức liền trả lời: "Vậy tôi đương nhiên là toàn lực giúp cậu tiếp tục làm Judge knight!"

Judge thở dài, nói: "Nhưng Ma Vương nhất định phải sinh ra, nếu không thế giới sẽ phải hủy diệt rồi."

Ta vội vàng nói: "Còn có người ứng cử khác đấy thôi! Chúng ta có thể đi ép hỏi Awaitsun, rốt cuộc có phương pháp nào có thể không làm hại đến cậu mà lại có thể để cho người ứng cử khác lên làm Ma Vương, sau đó thuận tiện giở bài với hắn nói Thần Điện Ánh Sáng dù thế nào cũng sẽ không vứt bỏ Judge knight của mình, nếu như hắn muốn Ma Vương sinh ra, tốt hơn hết là nói cho ta biết nên làm thế nào!"

"Nếu như không có phương pháp khác thì sao?" Judge nhìn ta, cười khổ mà nói: "Thế giới cũng sắp hủy diệt rồi, nhưng tôi lại cố chấp không muốn làm Ma Vương, chỉ muốn tiếp tục làm Judge knight, tôi có phải quá ích kỷ rồi không?"

"Nói cái gì thế!" Ta lập tức đứng lên, cố sức rống: "Cậu sớm đã ở mười mấy năm trước quyết định muốn làm Judge knight, hơn nữa cũng rất nghiêm túc làm tốt chức vụ của Judge knight, cho nên không có bất luận kẻ nào có thể bức cậu rời khỏi cái vị trí này!"

Judge nhàn nhạt cười một cái, nói: "Đúng là không ai có thể bắt buộc tôi, nhưng chính tôi thì lại làm sao có thể trơ mắt nhìn thế giới hủy diệt?"

Nhìn bộ dạng cam chịu số phận của cậu ta, ta liền tức đầy bụng, bắt lấy vai cậu ta rống giận: "Nếu như cái thế giới này nhất định phải bắt buộc một người nào đó ở lại vị trí người đó không muốn mới có thể tồn tại, vậy dứt khoát hủy diệt cho rồi!"

Judge chỉ là nhìn ta, cười khổ sớm đã không thấy tăm hơi, chỉ là buồn cười mà nhìn ta... Thôi xong! Nhất thời quá nhập tâm rồi, người ứng cử Ma Vương căn bản không phải Judge, là ta mới đúng à!

Ta vội vàng bổ sung nói: "Ý tôi là nếu như cậu là người ứng cử Ma Vương, tôi đại khái sẽ nói như vậy đi!"

Judge tiếp tục cười nhìn ta, ngay cả những người khác cũng phát ra tiếng cười khe khẽ, hại mặt của ta đều nóng lên rồi, đáng hận!

Stone đột nhiên hỏi: "Sun, vậy cậu muốn làm Ma Vương không?"

"Tôi, tôi đương nhiên không muốn." Ta ấp a ấp úng nói: "Nhưng, nhưng một người có khả năng lên làm Ma Vương làm sao có thể tiếp tục làm Sun knight..."

Stone đột nhiên cười hơ hơ một chút, biết rõ còn hỏi: "Mới vừa rồi không biết là ai nói chỉ cần bản thân Judge trưởng không muốn làm Ma Vương thì có thể tiếp tục làm Judge knight?"

Mặc dù lời đó là của chính ta nói, chẳng qua thật ra chuyện căn bản không đơn giản như vậy. Ta trầm mặc một hồi lâu, lúc này mới nói ra lo lắng sâu nhất của ta.

"Nếu như có phương pháp khác, vậy người ứng cử Ma Vương làm sao lại triển khai chém giết? Cho nên khả năng có loại phương pháp khác căn bản là cực kỳ bé nhỏ. Nếu như ngoại trừ giết chết người ứng cử còn lại, không có loại phương pháp khác có thể lên làm Ma Vương, vậy nên làm sao đây? Tôi không muốn làm Ma Vương thì chỉ có thể bị giết, nếu không thế giới này sẽ vì không có Ma Vương mà bị hủy diệt."

"Như vậy à?" Stone lại có thể trầm ngâm một chút, nói: "Nếu như cái thế giới này nhất định phải bắt buộc người nào đó ở lại vị trí người đó không muốn mới có thể tồn tại, vậy dứt khoát hủy diệt cho rồi! Cậu nói đúng không? Sun knight trưởng."

Ta cứng họng, chỉ có nhìn quanh Mười Hai Thánh kỵ sĩ một vòng, vậy mà không người muốn phản bác lời nói của Stone.

Có lộn hay không, thế giới sẽ hủy diệt đó! Trong Mười Hai Thánh kỵ sĩ chẳng lẽ thật sự không có lấy nửa người bình thường muốn cứu vớt thế giới sao?

"Các, các cậu thật sự nguyện ý mạo hiểm nguy cơ thế giới hủy diệt để cho tôi tiếp tục làm Sun knight?"

"Còn không phải đều là do cậu hại!" Metal ré lên kêu to: "Nếu như người ứng cử Ma Vương là bọn tôi, cậu chắc chắn sẽ không để cho bọn tôi đi làm Ma Vương. Bây giờ người ứng cử là cậu, bọn tôi biết làm sao! Cũng chỉ có thể không để cho cậu đi làm Ma Vương thôi! Dù sao cậu hãy ngoan ngoãn ở lại vị trí Sun knight cho tôi, sau đó mỗi ngày đánh tôi năm trận là được rồi!"

Đùng đoàng!

Sau khi phát xong tia điện, ta thu tay lại. Nếu ngay cả Metal ta không quen thuộc nhất cũng nói như thế, vậy những người khác hẳn là cũng sẽ ủng hộ ta tiếp tục làm Sun knight chứ? Mặc dù mắt ta nhìn Metal có chút cháy xém, lại không nhịn được lén dùng cảm tri nhìn mặt của những người khác...

"Không cần lén nhìn biểu tình của chúng tôi đâu!" Storm uể oải nói: "Tôi còn có một đống công văn chưa xem xong, làm ơn giải quyết chuyện nhanh một chút, để tôi trở về xem công văn. Cho nên bây giờ mọi người dứt khoát giơ tay biểu quyết đi! Ai tán thành Sun đảm nhiệm vị trí Sun knight đến bốn mươi tuổi mới có thể về hưu thì giơ tay lên đi."

Ta trợn lớn mắt, trước mắt có mười một cánh tay giơ lên, thậm chí không có lấy nửa người do dự...

Mắt đột nhiên có chút nong nóng, ta vội vàng kêu to: "Các cậu làm sao có thể biết tôi đang nhìn lén hả?"

Ta chỉ là tùy tiện hỏi, để cho mắt của mình đừng tiếp tục nóng, nhưng mọi người đột nhiên hứng trí vang dội bắt đầu nhao nhao lên.

"Rất đơn giản à! Chỉ cần cả người cậu đột nhiên cứng ngắc bất động, hơn nữa mặt hơi hơi hướng xuống, mắt còn hơi chút nheo lại, vậy chắc chắn là đang nhìn lén!"

"Nếu như là lúc đang đi đường, chỉ cần nhìn bước chân của cậu ta bắt đầu chậm lại, hơn nữa tuyến đường đi lại lệch sang một bên, vậy chắc chắn là đang nhìn trộm cái gì!"

"Nếu như là lúc ăn gì đó, vậy chính là sẽ bạt mạng múc một chỗ lặp lại nhiều lần, ngay cả múc đến đáy dĩa cũng không biết."

"Đúng đúng!"

Làm sao, thì ra con giun trong bụng ta nhiều tới mười hai con sao?

Crypto.com Exchange

Chương (1-110)