Truyện ngôn tình hay

Truyện:Mệnh Kỵ Sĩ - Chương 077

Mệnh Kỵ Sĩ
Trọn bộ 110 chương
Chương 077: Chung kết ma vương chương thứ năm
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đoàn người cùng nhau ở quảng trường chờ đến buổi sáng, chúng ta lúc này mới nói lời từ biệt với dân chúng, mặc dù bọn họ thoạt nhìn như muốn trói chúng ta lên, vĩnh viễn giữ lại trong trấn, chẳng qua cái này đương nhiên là chuyện không khả năng.

Mặc dù dân chúng thoạt nhìn lưu luyến không muốn rời, nhưng ta trái lại không thể chờ được mà nói từ biệt với bọn họ, bởi vì buổi tối hôm qua... Vẫn đừng nói tốt hơn.

Sau khi cưỡi ngựa một đoạn ngắn, Vival mang giọng tiếc nuối nói: "Nếu ở lại thêm một ngày, đàn ông tỏ tình với Sun có khi sẽ vượt quá bảy mươi người đó! So với phụ nữ đi tới phòng Earth còn nhiều hơn."

"Câm miệng!" Ta tức giận rống lại.

Ceo vỗ vỗ vai ta, nói: "Hình tượng! Chú ý hình tượng! Cậu xem, Dylan lại bị cậu dọa sợ rồi."

Ta quay đầu qua, hung tợn mà nói với Dylan: "Bắt đầu từ lúc rời khỏi Thần Điện Ánh Sáng, mọi cử chỉ của ta đều là ngụy trang, hiểu không?"

Dylan trợn lớn mắt nhìn ta, trên mặt quả nhiên là biểu tình kinh sợ, nhưng hắn không hổ là một phó đội trưởng, lập tức liền gật đầu đáp "Vâng".

"Cậu xem, như vậy đã không là vấn đề nữa!"

Nghe vậy, Ceo, Laica và Vival đồng loạt đảo một cái ánh mắt khinh khỉnh.

"Tốt lắm, đừng ồn ào nữa, bây giờ nên bắt đầu lên đường, tránh cho tử vong chi địa tiếp tục khuếch trương."

Mọi người gật đầu, tiếp theo chúng ta thúc ngựa bắt đầu gấp rút lên đường, dọc đường phi nước đại khoảng nửa ngày, ta đột nhiên cảm tri thấy hắc ám thuộc tính ở phía trước dày đặc, vội vàng dừng ngựa lại, khuếch trương toàn diện cảm tri ra.

"Là tử vong chi địa... Lại có thể đã khuếch trương đến đây rồi?" Nơi này cách tiểu trấn vừa rồi cũng không có xa bao nhiêu! Ta quay đầu hỏi mọi người: "Có cần phải quay lại cảnh báo người của tiểu trấn kia?"

"Không cần." Ceo nhàn nhạt nói: "Bây giờ khắp nơi đều là tử vong chi địa, cho dù đi cảnh báo người của tiểu trấn kia, bọn họ cũng không còn nơi có thể đi."

Laica cũng tiếp lời: "Nhanh chóng chạy tới Hỗn Độn Thần Điện làm cho xong chuyện, đây mới là chuyện quan trọng nhất!"

Nói cũng phải, không ngờ tử vong chi địa lại có thể khuếch trương được nhanh như vậy... Nhớ Awaitsun từng nói "tử vong chi địa khuếch trương không tới nửa năm, cả Hỗn Độn thần điện sẽ bị nhấn chìm",  nói như thế, chẳng lẽ Hỗn Độn Thần Điện đã...

Ta quay đầu hỏi: "Tình huống bây giờ của Hỗn Độn Thần Điện thế nào?"

Ceo trả lời: "Cả tòa Thần Điện đều ở trong hắc ám chi địa, nhưng bởi vì có Roland ở trong đó, cho nên không có hắc ám sinh vật công kích nơi đó."

Bởi vì có Roland... Ta tiếp tục hỏi: "Vậy tình trạng của những nơi khác thì sao? Thương vong của dân chúng có nghiêm trọng lắm không?"

Ceo lặng đi một chút, trả lời chẳng ăn nhập gì với câu hỏi: "Thần Điện Ánh Sáng gần như dốc hết Điện ra, đến khắp nơi ngăn cản hắc ám sinh vật rồi."

Nghe thấy kiểu trả lời này, ta lập tức liền hiểu tình trạng nhất định rất nghiêm trọng, cho nên Ceo mới tránh nói vào vấn đề chính mà trả lời, nghĩ lại cũng phải, tiểu trấn vừa rồi nếu như không có chúng ta, tối hôm qua sợ rằng đã bị thương vong nặng nề, thế nhưng không phải mỗi một ngôi tiểu trấn đều đúng lúc có Mười Hai Thánh kỵ sĩ đi qua!

"Tế ti và Thánh kỵ sĩ dù có nhiều cũng không thể chú ý đến mỗi một tòa thành trấn, nửa năm qua nhất định đã chết không ít người đi?"

Nếu như ta không có sống lại, Roland chính là Ma Vương rồi, như thế tử vong chi địa cũng sẽ không khuếch trương, những người đó có lẽ cũng sẽ không chết...

"Sun!" Vival đột nhiên cao giọng hỏi: "Cậu đang nghĩ cái gì?"

"Không có gì." Ta nói xong, nhưng bốn người khác lại không dễ dàng bị qua quít như thế, ánh mắt bọn họ trừng ta giống hệt như đang tra hỏi phạm nhân, ta đành thành thật thừa nhận: "Chỉ là đang nghĩ nếu như lúc đó tôi chết đi, tử vong chi địa sẽ không khuếch trương, vậy có thể sẽ bớt đi rất nhiều người chết..."

Ceo sửng sốt, tức giận nói: "Cậu nói cái gì!"

Vival còn gầm lên: "Bọn tôi không chút do dự mà hồi sinh cậu, thế nhưng không phải là muốn để cậu hối hận mình không chết!"

"Tôi, tôi chỉ là..." Nghĩ không ra lời biện giải gì, ta có chút bực mình nói: "Tôi thành thật như vậy, cũng không qua quít các cậu, không cần tức giận như thế chứ?"

"Còn không phải tại cậu đã nói lời khiến người nổi giận!" Ceo không vui nói.

"Đội trưởng..." Dylan mở miệng nói, có lẽ là muốn khuyên ngăn, nhưng không ai thèm ngó ngàng tới hắn.

"Tôi đã nói lời khiến người nổi giận?" Ta bất mãn càu nhàu: "Tôi chỉ là nói thật mà thôi!"

"Lời nói thật của cậu đã đủ khiến người tức giận rồi!" Laica đáp trả.

"Đội trưởng..." Dylan hoảng hốt nói.

"Vậy bằng không sau này tôi đều nói dối cho rồi!" Ta có chút giận dỗi nói.

"Đó đương nhiên không được, cậu thế nhưng không thể khôi phục lại bộ dạng trước kia cái gì cũng không nói..." Vival giật mình.

"Bốn vị đội trưởng!" Dylan đột nhiên rống to.

Chúng ta lặng đi một chút, quay đầu đồng loạt gầm gừ: "Cái gì?"

Dylan cái gì cũng không nói, chỉ là chỉ về phía sau chúng ta, chúng ta vừa lại đồng loạt quay đầu nhìn về cái hướng đó.

Phía xa có một đám bụi mù lớn, loáng thoáng còn có thể thấy trong bụi mù có ngựa, bởi vì cái hướng đó là cả vùng hắc ám chi địa, cho nên vô cùng khiến người cảm thấy chẳng lành.

"Sun, cảm tri của cậu làm sao còn kém hơn cặp mắt của Dylan!" Laica nổi lên lảm nhảm, miệng của cậu ta gần đây thật sự là càng ngày càng độc rồi, có chút hoài niệm những lời nói độc "sáng lóng lánh thật là đẹp mắt" khiến người nghe xong còn có sẽ chút cao hứng này của cậu ta.

"Tôi bình thường không cảm tri khoảng cách xa như thế, đó rất mệt!" Ta vừa tức giận giải thích, vừa khuếch trương cảm tri ra dò xét, kinh hô: "Đó là một quân đội hắc ám."

Ta rất kinh ngạc, chẳng qua bốn người khác lại hình như đã rất quen, có lẽ là biểu tình của ta rất nghi hoặc, Ceo vội vàng giải thích với ta: "Cái này ở tử vong chi địa cũng không kỳ quái, rất nhiều nơi đều truyền đến tình huống tử vong chi địa có hắc ám sinh vật tụ tập thành quân đội, chẳng qua bọn chúng đều là đám ô hợp, thường thường gặp tình huống chiến đấu bất lợi liền lập tức tan vỡ."

Ta lặng đi một chút, vội vàng nói: "Quân đội tôi nhìn thấy rất có uy thế, không giống dáng vẻ sẽ bị tan vỡ."

"Hắc ám sinh vật vốn đã rất có khí thế."

"Bọn chúng thậm chí xếp thành hàng ngũ, còn cầm theo cờ." Ta có chút không chắc chắn lắm nói: "Chẳng qua có thể chỉ là làm dáng?"

"... Hàng ngũ? Cờ?"

Bốn người kinh ngạc mà nhìn ta, kinh hô: "Đây làm sao có thể?"

Ta bực mình nói: "Làm sao không thể? Nếu không các cậu tự mình xem đi à! Hẳn là đã có thể nhìn thấy cờ của bọn chúng rồi... Khoan đã!"

Nói đến một nửa, ta mới đột nhiên tỉnh ngộ, những hắc ám sinh vật kia đang đi về phía của chúng ta, mà trước sau trái phải chúng ta đều không có người, trừ phi bọn chúng có hứng thú với con ếch bên đường, nếu không mục tiêu tuyệt đối là chúng ta!

Muốn chạy hay là muốn chiến?

Ta quay đầu cấp tốc nói mọi người: "Death knight mười tên, người sói hai mươi con, sinh vật undead chủng tộc không rõ nhưng hẳn là không mạnh bằng Death knight và người sói năm mươi mấy con, khô lâu khoảng chừng năm trăm đến bảy trăm con, bầy khô lâu giao cho tôi được rồi, các cậu có thể ứng phó những hắc ám sinh vật khác không?"

Ceo tiên phong gật đầu, nói: "Không vấn đề."

Laica có chút hoài nghi hỏi: "Sun, cậu xác định cậu thật sự có thể đối phó bầy khô lâu? Hay là cậu sang bên cạnh nghỉ ngơi, tất cả đều giao cho bọn tôi là được rồi đi!"

Bị độc đến gần như hộc máu, ta gầm lên: "Bây giờ chúng ta đang ngụy trang, tôi đã không ưu nhã nữa, cậu cũng không cần cố ý độc mồm chứ?"

Laica lặng đi một chút nói: "Tôi không có cố ý độc mồm, sau khi ra khỏi Thánh Điện đã không có rồi."

Vậy nghĩa là, lời cậu nói sau khi ra khỏi Thánh Điện đều là lời thật tình? Ta khó có thể tin nói: "Lời, lời thật tình của cậu thì ra độc như vậy!"

"Ơ?" Laica vậy mà mừng rỡ như điên nói: "Thật không? Tôi thật sự nói ra lời rất độc? Nếu như lão sư của tôi nghe thấy, ông ấy nhất định sẽ nói ông ấy chết cũng không tiếc!"

Có, có nghiêm trọng như thế hay không hả... nhưng bây giờ không phải lúc nghĩ vớ vẩn, quân đội hắc ám kia vẫn liên tục đến gần, hơn nữa còn phóng rất nhanh!

Ta hạ lệnh với những người khác: "Chuẩn bị chiến!"

Vival dò hỏi: "Có thể sử dụng vũ khí chuyên thuộc Mười Hai Thánh kỵ sĩ không?"

Ta nhíu mày hỏi ngược lại: "Nếu không dùng, có thể đánh bại những sinh vật hắc ám này không?"

"Có thể." Vival nhún vai nói: "Những Death knight kia hẳn là loại sản xuất hàng loạt, không mạnh bằng Death knight chân chính, chỉ là phải tốn khá nhiều thời gian mới có thể quét sạch quân đội này."

"Vậy thì đừng dùng." Ta gật đầu, cảm tri một chút đội quân đã ở chỗ không xa rồi, vội vàng hạ lệnh: "Laica, cậu phụ trách thừa dịp rối loạn giết chết mười tên Death knight kia; mục tiêu hàng đầu của Vival là hai mươi con người sói; Ceo, cậu phụ trách năm mươi mấy con sinh vật undead không rõ đó, Dylan, ngươi phụ trách trợ giúp ba đội trưởng, thấy tình huống chiến đấu bên nào bất lợi thì qua giúp đỡ."

Vừa hạ lệnh, ta vừa giúp bọn họ gia tăng thần thuật phụ trợ, lần này, bốn người đều gia tăng Thánh quang hộ thể và Thần dực thuật, may là Thánh quang này đủ dùng, thậm chí còn có dư lực có thể thi triển trì dũ thuật, chẳng qua nếu như phải giúp mười hai người thêm thần thuật phụ trợ, cho dù chỉ gia tăng thần dực thuật sợ rằng cũng làm không được... Không! Thái Dương thần kiếm đang bị phong ấn, nếu như có trợ giúp của thần kiếm, hẳn là có thể làm được!

Ta lắc đầu, vứt đi các loại ý nghĩ tiêu cực, nói với bốn người: "Bây giờ đi đi!"

"Vâng!"

Bốn người chạy đi như bay, ta nhìn quân đội hắc ám đó, năm trăm con khô lâu ở trước nhất đã chạy đến chỗ cách khoảng trăm thước rồi, cũng là lúc nên bắt đầu cân nhắc phải dùng cách gì để bọn chúng chết lại lần nữa.

Đương nhiên, ma pháp của hắc ám thuộc tính là tuyệt đối tránh sử dụng, đúng lúc đây đều là hắc ám sinh vật, dùng ma pháp hắc ám thuộc tính để công kích bọn chúng thế nhưng không phải là cái hành động sáng suốt.

Aidrizzt từng dùng địa ngục hỏa tạo thành khô lâu đại hỏa, đó đúng là cái phương pháp tốt để hủy diệt khô lâu, nhất là lúc trước mặt có năm trăm con khô lâu, đáng tiếc ta không thể dùng ma pháp của hắc ám thuộc tính... Khoan đã, mặc dù không thể dùng địa ngục hỏa, nhưng ta có thể dùng pháp thuật hệ hỏa à!

Mặc dù rất ít dùng pháp thuật hệ hỏa, chẳng qua hỏa cầu thuật sơ cấp hẳn là vẫn có thể dùng được, ta tụ tập hỏa thuộc tính đến hai tay, định làm một trận khô lâu đại hỏa siêu cấp, nếu thuận lợi, biết đâu có thể thiêu chết mấy tên hắc ám sinh vật không rõ...

"Nóng nóng nóng!"

Ta ném hỏa cầu đi, sau đó tụ tập thủy thuộc tính đến tay mình, giảm bớt nóng bỏng trên tay.

"Sun! Cậu suýt nữa ném đến mông tôi rồi!" Phía trước truyền đến la hét Laica: "Lúc trước là kiếm thuật không được, cậu bây giờ ngay cả ma pháp cũng không được hả?"

Nghe vậy, ta vội vàng bào chữa: "Tôi chỉ là nghĩ rằng cậu sẽ thích thôi mà!"

"... Đúng là cũng không tệ, Judge trưởng đều không có cách nào dùng ma pháp đánh tôi." Laica không thể không thừa nhận, hô lớn: "Chẳng qua tôi bây giờ muốn giải quyết kẻ địch, đừng hại tôi phân tâm!"

Ta cao giọng đáp ứng, đợi cho đến khi bốn người trực tiếp phóng qua đại quân khô lâu, tiến thẳng đến sinh vật hắc ám cao đẳng phía sau, khi trước mặt ta chỉ còn lại đại quân khô lâu, sau đó ta liền trực tiếp bay lên.

Mặc dù bay trước mặt đại quân sẽ dễ dàng biến thành bia bắn tên của cung tiễn thủ, chẳng qua may thay, cái thứ khô lâu này nói chung là thiếu rất nhiều linh kiện, cho nên căn bản không làm được loại động tác độ khó cao như bắn tên, trừ phi là khô lâu bản nâng cao... chẳng qua khô lâu loại bia đỡ đạn này thì rất ít người muốn nâng cao bọn chúng.

Đã có kinh nghiệm đau thảm của bị bỏng, ta đem hỏa thuộc tính tụ tập ở hai bên hông cách khoảng một thước, làm thành mười mấy khối hỏa cầu, mỗi một cái đều lớn như người trưởng thành, sau đó liền ném bừa xuống, dù sao phía dưới toàn là khô lâu, căn bản không cần nhắm chuẩn!

Khô lâu quả nhiên là loại nhiên liệu tốt, mười mấy khối hỏa cầu này ước chừng đã nhóm lửa mười chỗ, sau đó bắt đầu lan tràn giữa những khô lâu... nhưng không ngờ tới, hiệu quả của ngọn lửa ở loại vùng đất thông thoáng này không tốt bằng ở trong hang núi, ngọn lửa đại khái cháy lan mười con khô lâu là liền tàn lụi.

Ta lặng đi một chút, không ngờ hiệu quả lại kém như vậy, năng lực tụ tập hỏa thuộc tính của ta thực sự không tốt lắm, thậm chí còn kém thủy thuộc tính một ít, thật sự không thể tụ tập được đủ hỏa cầu để tiêu diệt năm trăm con khô lâu.

Dưới bất đắc dĩ, ta đành hiền lành mà dùng phong nhận diệt trừ khô lâu, nhưng hiệu quả của phong nhận cũng chỉ tạm chấp nhận được, một cái phong nhận đặc biệt lớn bắn ra đại khái có thể tiêu diệt sáu đến tám con khô lâu, còn ít hơn hỏa cầu, chẳng qua ít nhất ta tự tin có thể bắn ra cả một xấp phong nhận.

Vừa bắn phong nhận, vừa khuếch trương cảm tri ra, mặc dù đã xác định bốn người họ rất cường đại, chẳng qua số lượng đối thủ thật sự không ít, cho nên ta vẫn có chút lo lắng, nhất là bọn họ không thể sử dụng vũ khí chuyên thuộc, cộng thêm trì dũ thuật của ta bây giờ không mạnh bằng khi xưa...

Bốn người họ kẻ địch của mỗi người rất nhiều, nhưng tốc độ lại thua xa bọn họ, căn bản không thể đánh trúng bọn họ, mặc dù Laica và Vival không có uy phong như ở trong trấn, chỉ cần phóng qua là có thể thuận tay xử đẹp hắc ám sinh vật, chẳng qua thoạt nhìn vẫn là thừa sức!

Xem ra thật sự không vấn đề, ta quả nhiên lo lắng quá nhiều rồi, dù cho không có sử dụng vũ khí chuyên thuộc, bọn họ vẫn là rất mạnh!

Ta quan sát khô lâu phía dưới, khô lâu đã trở nên có phần ít đi, có thể chỉ còn lại chừng hai trăm con, nhưng thưa thớt thế này trái lại càng khó đánh trúng, ta đành phải theo quy củ thi triển phong nhận nhỏ, một lần chém hai ba con, tránh khỏi lãng phí quá nhiều phong thuộc tính, lát nữa nếu thi triển không ra thì gay go rồi.

Một lần xử lý hai ba con, tốc độ thật sự chậm đến ta cũng nổi lên sốt ruột,  nếu như có thể dùng hắc ám thuộc tính thì tốt rồi, nhất định thoáng cái có thể bổ ngã toàn bộ, những khô lâu bậc thấp này vậy mà tốn nhiều thời gian của ta như vậy... Nếu như dùng hắc ám thuộc tính xử lý hết đại quân khô lâu trong nháy mắt, cũng không đến nỗi sẽ bị phát hiện chứ?

Ta bắt đầu tụ tập hắc ám thuộc tính đến tay, dễ dàng giống như ta trước kia tụ tập quang thuộc tính... Không! So với đó càng dễ dàng, nếu như thi triển lưỡi đao của hắc ám thuộc tính, chỉ cần ba đao có thể chém nát toàn bộ khô lâu đi?

Có lẽ một đao là đủ rồi? Ta đột nhiên có loại cảm giác này.

Ta tăng nhanh tốc độ tụ tập hắc ám thuộc tính, quyết định phải một đao giải quyết bọn chúng!

Hắc ám thuộc tính ta tụ tập tới biến hóa thành ám nhận vô cùng khổng lồ, nhìn xa giống như một con sông đen, ngay sau đó, con sông đen này quét ngang qua chỗ mọi khô lâu đang đứng, những khô lâu kia bị chém đứt từ giữa... không, phải nói là từ ngực đến đùi toàn bộ đều bị quét thành mảnh vụn.

Trong nháy mắt, hai trăm con khô lâu vỡ thành mảnh vụn màu trắng đầy đất, nhìn xuống thật đúng là cảnh hoàng tráng!

"Thật là đơn giản cực kỳ."

Ta chậm rãi bay xuống mặt đất, đứng ở giữa biển mảnh vỡ, thật là có cảm giác thỏa mãn không nói nên lời!

Sau khi ta dùng cảm tri xác nhận những người khác vẫn không sao, liền ung dung ở tại chỗ chờ bọn họ đánh xong.

Không lâu sau, đám người Ceo hổn hển mà phóng tới, trong miệng còn gầm gừ: "Sun! Cậu vừa mới dùng hắc ám thuộc tính đúng không?"

Ta vội vàng nói: "Chỉ là một thoáng, hơn nữa ở đây là hắc ám chi địa, khắp nơi đều là hắc ám thuộc tính, sẽ không bị chú ý tới!"

"Tốt nhất là sẽ không bị chú ý tới..."

Đột nhiên, ta biến sắc, quay đầu đối mặt phương xa.

"Sao rồi?" Ceo hỏi đến một nửa, kinh hô: "Chẳng lẽ, đã bị phát hiện rồi?"

Ta lắc đầu nói: "Trừ phi Roland và Pink có thể trong nháy mắt phát hiện tôi, rồi liền đem một đại quân dịch chuyển tức thời tới đây, nếu không tuyệt đối không phải bị bọn họ phát hiện."

"Một đại quân?" Vival kinh hô: "A... chẳng lẽ chúng ta vừa mới tiêu diệt chính là tiền quân của cả một đại quân sao?"

Đừng có đùa! Bọn Ceo dù có mạnh làm sao, đối mặt với cả một đại quân, cho dù không gặp phải đối thủ quá mạnh, chỉ là giết cũng sẽ giết đến chết mệt! Ta hạ quyết định: "Chuồn thôi!"

"Số lượng chính xác có bao nhiêu?" Laica không quá tin tưởng nói: "Cậu luôn là đánh giá thấp thực lực của bọn tôi, có vài con người sói tới, cậu đã sợ bọn tôi không thể ứng phó rồi!"

"Tôi chỉ là khá cẩn thận." Ta đem cảm tri phóng xa hơn, tính toán sơ sơ một chút, trả lời: "Ít nhất vượt quá năm ngàn, hơn nữa trong đó khoảng chừng có năm trăm là hắc ám sinh vật cao đẳng."

"Nhiều như thế?" Ceo nhíu mày nói: "Vậy đành tránh trước rồi."

Ta gật đầu, nhưng gật đến một nửa, lại ở trong đại quân đó nhìn thấy người quen thuộc... Phải nói là hắc ám sinh vật quen thuộc, hắn cưỡi trên lưng ngựa, mắt ngưng tụ lượng lớn hắc ám thuộc tính, hơn nữa bên miệng còn lộ ra răng nanh, cái gã này hình như là hắc ám sinh vật không ngừng đuổi theo Roland ở trong mộng của ta?

Khoan đã! Chẳng lẽ cái đại quân này chính là cái không ngừng đuổi theo Roland?Ta nhíu mày, nói: "Ceo, các cậu hãy trốn trước, tôi ngụy trang thành hắc ám sinh vật tiến vào đại quân này quan sát một chút."

Ta vừa nói ra, lập tức có sắc mặt của bốn người trầm xuống, ta vội vàng giải thích: "Đừng lo cho an toàn của tôi, lúc nguy cấp, tôi có thể trực tiếp bay đi, không có bao nhiêu hắc ám sinh vật biết bay, cho nên các cậu đừng ở lại, tránh cho tôi còn phải lo ngại an toàn của các cậu."

Phần lớn hắc ám sinh vật đều không dựa vào mắt để khám phá đồ vật, mà là cảm tri hắc ám thuộc tính, cho nên ta khi cả người bao phủ hắc ám thuộc tính đối với bọn chúng mà nói, thì giống như là đồng loại, trừ phi gặp phải hắc ám sinh vật nhận biết ta, nếu không hẳn là sẽ không bị lộ.

Ceo khó hiểu hỏi: "Cậu vì sao nhất định phải tiến vào quân đội này?"

Ta do dự một chút, sau đó thành thật nói: "Tôi hoài nghi quân đội này chính là cái quân đội theo sát Roland kia, hơn nữa cái tên hắc ám sinh vật cao đẳng nhất trong đó, ở trong mộng lúc trước, hắn hình như không giống với những hắc ám sinh vật khác, có lẽ sẽ biết tình hình gần đây của Roland."

Ceo lập tức biến sắc, hỏi: "Biết tình hình gần đây thì làm sao? Cậu là phải đi Hỗn Độn Thần Điện cử hành nghi thức, nghi thức cử hành xong, Roland là sẽ trở thành Ma Vương! Cậu không quên điều này chứ?"

Ta đương nhiên biết điều này... Ta giải thích: "Chúng ta muốn cử hành nghi thức, để cho tôi từ bỏ làm Ma Vương, nhưng Hỗn Độn Thần Điện lại muốn để tôi trở thành Ma Vương, chẳng lẽ bọn họ sẽ không phái người canh giữ ở địa điểm cử hành nghi thức?"

Ta vừa nói xong, những người khác đều sửng sốt, ta lập tức lớn tiếng nói: "Ngoại trừ Hỗn Độn Thần Điện, còn có ý đồ của Roland và Pink cũng chưa rõ, đến lúc đó nếu như cũng gặp phải bọn họ, ba phe đội ngũ là muốn đánh hay là không đánh? Nếu như đánh, sau đó hai người chúng tôi vẫn là chết một người, sự trì hoãn của những ngày qua đã không còn ý nghĩa gì nữa!"

Bốn người trầm mặc xuống, chỉ là nhíu mày, một hồi sau, Ceo mở miệng hỏi: "Cậu đi gặp tên hắc ám sinh vật kia, rốt cuộc muốn nói cái gì với hắn?"

Ta lãnh tĩnh nói: "Tôi muốn biết Roland rốt cuộc có muốn giết tôi hay không, hay là cậu ta đồng ý để cho tôi đi cử hành nghi thức, hòa bình mà đem tư cách Ma Vương nhường cho cậu ta."

Vival hoài nghi hỏi: "Nhưng cậu có chắc tên hắc ám sinh vật này chịu trả lời vấn đề của cậu?"

"Chắc chắn sẽ không ngoan ngoãn trả lời, chẳng qua chúng ta có thừa thủ đoạn khiến hắn trả lời!" Ta nhìn roi của Vival và chủy thủ của Metal.

Laica dùng giọng không tin nói: "Nhưng cậu căn bản không thể vượt qua quân đội này, sau đó tới được chỗ của tên hắc ám sinh vật kia đi!"

"Yên tâm! Tôi có thể dùng hắc ám thuộc tính vây bọc mình, đảm bảo quân đội đó sẽ cho rằng tôi cũng là hắc ám sinh vật."

"Nếu cậu đã có thể dùng hắc ám thuộc tính vây bọc mình, vậy thì có thể vây quanh toàn bộ chúng ta chứ?" Ceo bình tĩnh nói: "Muốn bọn tôi khoanh tay đứng nhìn tuyệt đối là chuyện không thể, cậu nếu như thật sự muốn đi gặp tên hắc ám sinh vật kia, vậy thì cùng đi!"

Đây làm sao có thể... Ta đang muốn nói như vậy, nhưng lại nhìn thấy những người khác đều đứng sang bên cạnh Ceo, bọn họ chẳng những tư thái kiên định mà còn trừng chết dí vào ta, như thể nếu ta dám nói ra một câu ta muốn tự mình đi, bọn họ sẽ, sẽ...

"Nếu như tôi kiên trì đi một mình, các cậu sẽ làm thế nào?"

Ba người lộ ra khuôn mặt vô cùng dữ tợn, gầm lên: "Đánh ngất cậu mang đi!"

"... Các cậu dọa sợ Dylan rồi."

Ba người lại đồng thanh rống: "Bây giờ là ngụy trang!"

Đừng nói Dylan, ngay cả ta cũng bị dọa rồi.

"Mau quyết định." Vival liên thanh thúc giục: "Rốt cuộc đi hay không? Chúng ta đã nhìn thấy bụi mù quân đội tung lên rồi, không đi thì phải mau chóng chuồn!"

Ta cắn răng một cái: "Được rồi, cùng đi!"

Crypto.com Exchange

Chương (1-110)