Vay nóng Tinvay

Truyện:Mệnh Kỵ Sĩ - Chương 080

Mệnh Kỵ Sĩ
Trọn bộ 110 chương
Chương 080: Chung kết ma vương chương thứ tám
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)

Siêu sale Lazada


Trở lại phòng, ta trước tiên đem em bé trên tay Ceo, Laica và Vival lần lượt bế trả lại mẹ bọn chúng cùng với đặt ở trên giường, rồi lúc này mới tuyên bố với mọi người: "Tôi đã làm xong hiệp định với Awaitsun rồi, tôi đồng ý trở thành Ma Vương."

Ceo hít mạnh một hơi thật lớn, còn chậm chạp chưa thở khí ra, thoạt nhìn là một bộ mặt sắp ngạt thở, Vival há to miệng, nhưng nửa câu cũng phun không ra; Laica thậm chí đặt mông ngã ngồi xuống giường, thật may ta đặt đứa bé đủ xa, nếu không cú đặt mông này đã đem Thánh kỵ sĩ tương lai ngồi thành thịt bằm rồi; Dylan lại chỉ là lặng đi một chút, thoạt nhìn không làm sao chấn động, ngược lại có chút... mong chờ?

Đừng thay đổi biểu tình.

Tôi nói dối với Awaitsun, chỉ có như vậy hắn mới chịu nói cho tôi nghi thức nên làm sao tiến hành, cũng mới sẽ phối hợp tiến hành nghi thức.

Tốt, bây giờ bắt đầu tranh cãi với tôi, ngàn vạn lần đừng để cho Awaitsun nhìn ra dị trạng, chúng ta còn phải dựa vào hắn mới có thể thuận lợi cử hành nghi thức.

"Sun!" Ceo là người đầu tiên phát huy kỹ năng diễn, rống giận: "Cậu rõ ràng đáp ứng bọn tôi tuyệt đối không làm Ma Vương, cậu thề với thần Ánh Sáng, tuyệt đối không từ bỏ làm Sun knight, bây giờ làm sao có thể đổi ý!"

Ta kích động rống lại với cậu ta: "Tôi không có lựa chọn, Roland đã là Death Lord rồi, nếu như lại để cho hắn trở thành Ma Vương, hắn sẽ trở thành một cái tồn tại kinh khủng nhất, không có bất cứ ai có thể khống chế hắn, một khi hắn nổi điên —- lấy sinh vật undead mà nói, phát cuồng cũng không hiếm thấy —- cái thế giới này liền xong rồi!"

Vival làm ra biểu tình khó có thể tin, gầm lên: "Cho nên cậu cứ như thế muốn từ bỏ làm Sun knight sao?"

"Vì thế giới này..." Ta cười khổ: "Chỉ có thể làm như vậy thôi. Chẳng lẽ chúng ta còn thật sự có thể trơ mắt nhìn thế giới xảy ra nguy cơ sao?"

Mọi người đều trầm mặc, biểu tình thấp thoáng mang theo thần sắc áy náy, nghĩ đến cái này cũng không phải là diễn, hơn phân nửa là thật tình biểu lộ, cho dù có kiên định muốn để ta làm Sun knight thế nào, bởi thế dẫn đến nguy cơ thế giới, khó tránh đều sẽ áy náy.

"Cầu xin các cậu, tôi thật sự không hy vọng mình trở thành tội nhân gây ra hủy diệt thế giới."

Mọi người trầm mặc một hồi, Ceo thở dài nói: "Được rồi, vậy chúng ta bây giờ sẽ đi cử hành nghi thức."

"Không được." Ta lắc đầu, nói: "Cử hành nghi thức cần có mặt Roland. Để tránh cho hắn muốn giết tôi, cho nên tôi muốn trực tiếp thiết lập cái bẫy đem bắt hắn."

Nghe vậy, Dylan gầm lên: "Đội trưởng sẽ không muốn giết đồng bạn!"

Kỹ năng diễn này thật đúng là không tệ... Không, Dylan căn bản không phải đang diễn trò, mà là thật sự cho rằng như vậy đi?

Ta nhắc nhở hắn: "Hắn đã giết ta một lần rồi."

Dylan dù có ủng hộ đội trưởng hắn thế nào, đối mặt với sự thật, vẫn chỉ có thể cứng họng không nói được gì.

"Nghi thức rốt cuộc phải cử hành làm sao?" Vival lộ ra tò mò hỏi.

Awaitsun mở miệng giải thích: "Phải ở địa điểm đặc định cử hành nghi thức, ở đó có ma pháp trận của Hỗn Độn thần để lại, là ma pháp trận căn bản không thể phục chế, cho nên nhất định phải đến trong đó cử hành nghi thức. Bởi vì đó là một cái ma pháp trận vô cùng trọng yếu, cho nên cố định có mười Hỗn Độn tế ti, năm mươi Ám kỵ sĩ cao đẳng cùng ba mươi cung thủ canh gác, hơn nữa hiện tại là thời kỳ đặc biệt, cho nên ta đã phái thêm năm Hỗn Độn tế ti và ba mươi Ám kỵ sĩ cao đẳng."

Những người khác vừa nghe, da mặt đều bất giác mà co rúm lại, mặc dù ta cũng sớm đã đoán ở đó chắc chắn có lực lượng hùng hậu đóng giữ, chẳng qua cũng không ngờ Awaitsun lại còn có nhiều người có thể đặt ở đó như thế, mà không có ra ngoài quét dọn hắc ám sinh vật, nếu như không có đạt thành hiệp định với hắn, cho dù ta biết làm sao cử hành nghi thức, sợ rằng cũng không có biện pháp đột phá lực lượng hùng hậu.

Awaitsun tiếp tục giải thích: "Trong quá trình di chuyển mảnh vỡ, hai người phải đứng ở vị trí đặc biệt của ma pháp trận, người từ bỏ lực lượng không thể có chút xíu vùng vẫy nào, nhất định phải là tự nguyện từ bỏ."

Mọi người chỉ là gật đầu.

Này! Còn không mau kinh ngạc mà hỏi Roland làm sao có thể sẽ không vùng vẫy.

Kỹ năng diễn của các cậu cũng thật là quá kém rồi đi!

Ceo vội vàng hỏi: "Nhưng Roland làm sao có thể sẽ không vùng vẫy? Hắn lại đâu phải tự nguyện từ bỏ lực lượng."

"Đương nhiên có thể!" Ta giải thích: "Roland rất coi trọng thuộc hạ, chúng ta có Elo, có lẽ Dylan cũng có thể sử dụng."

"Ngài muốn dùng tôi uy hiếp đội trưởng?" Dylan sửng sốt.

Ta gật đầu nói: "Nếu cần thiết."

"Sun..." Vival khó xử nói: "Dylan là phó đội trưởng của Thánh Điện, Roland không có khả năng tin chúng ta sẽ động thủ với Dylan, hắn sẽ không bị uy hiếp đi?"

"Chúng ta sẽ không, nhưng Awaitsun sẽ!" Ta tỉ mỉ giải thích quá trình: "Đến lúc đó người muốn dùng Elo và Dylan uy hiếp Roland không phải các cậu, trái lại các cậu phải ngụy trang thành trúng kế bị bắt, làm cho tình huống hiện trường thoạt nhìn có vẻ như là bị Awaitsun nắm trong tay, sau đó hắn sẽ phụ trách dùng hai người này uy hiếp Roland, để cho tôi lên làm Ma Vương."

Trên thực tế, tôi sẽ lén cởi trói các cậu, các cậu liền bắt giữ Awaitsun, khiến cho tình huống hoàn toàn ngược lại, Roland sẽ lên làm Ma Vương, như thế hiểu chưa?

"... Cậu thật sự quá con mẹ nó hèn hạ rồi!" Laica sững sờ mà thật tình nói.

"Thật sự là trí kế kinh người." Awaitsun cười khổ nói.

"Hắn vốn đã hèn hạ vô sỉ!" Alice vừa vỗ lưng em bé vừa hưởng ứng.

Ta nói với công chúa điện hạ: "Chồng cô sau này thế nhưng phải làm việc dưới tay ta, không thấy hắn cũng nói ta trí kế kinh người sao? Cô còn dám nói ta hèn hạ vô sỉ, coi chừng sau này ta bắt nạt chồng cô."

Alice la hét: "Coi chừng ta kêu con trai anh tuấn và con gái xinh đẹp của ta tương lai lúc đi làm Thánh kỵ sĩ với tế ti, ở Thần Điện Ánh Sáng phá hoại đó!"

"... Cô thật hèn hạ!"

"Như nhau thôi." Alice hừ lạnh một tiếng.

Ta quay đầu nói với Awaitsun: "Nếu hiệp nghị đã đạt thành, ngươi bây giờ cứ đi bố trí theo lời ta nói đi, hoàn thành càng nhanh càng tốt, hắc ám chi địa không thể tiếp tục khuếch trương nữa."

Awaitsun gật đầu nói: "Vâng!"

"Vậy ngươi cũng chỉ là nhàn rỗi, cứ tiếp tục giúp ta trông con đi!" Alice vừa nói xong vừa nhét con trên tay vào trong tay ta.

"..."

Awaitsun và Alice vừa đi, căn phòng cũng không có người ngoài, ngoại trừ đứa bé trong tay ta.

"Hẳn phải nên hỏi Alice một chút, đứa bé này tên là gì..."

Ceo vội vàng nói: "Tôi đã hỏi rồi, nó tên là Shuis, tôi dự định muốn nó rồi, đừng giành với tôi!"

"... Mười Hai Thánh kỵ sĩ nhiệm kỳ tiếp theo?" Ta khó có thể tin nói: "Tuổi này cũng quá nhỏ một chút rồi đi? Đợi đến lúc chinh tuyển, nó nhiều lắm cũng mới bảy tuổi."

Ceo nhún vai nói: "Trên lý luận chinh tuyển là lấy từ tám tuổi đến mười hai tuổi là chủ yếu, nhưng nhỏ một chút hoặc là lớn một chút hẳn đều vẫn có thể đi!"

Ta đột nhiên nhớ tới hai anh em gặp được trên đường, Elaro và Ludia. Tuổi Elaro hình như vừa lại hơi lớn, chờ đến lúc chinh tuyển, nó sợ rằng đã mười bốn tuổi rồi đi?

Laica khó chịu nói: "Các cậu thảo luận chuyện chinh tuyển lúc này cũng quá sớm rồi đi? Trước đem chuyện Ma Vương giải quyết rồi hẵng nói đi!"

"Sun, cậu thật là..." Vival chần chờ một chút, thấp giọng hỏi: "Không ai đang nghe lén chứ?"

Ta lắc đầu nói: "Không có, yên tâm đi! Không có bất cứ người nghe lén nào có thể tránh khỏi cảm tri của tôi."

"Cậu làm sao nghĩ ra kế hoạch này?" Vival không nhịn được nói: "Ngay cả Trầm Mặc Chi Ưng cũng để cho cậu lừa gạt, hắn thật sự cho rằng cậu muốn làm Ma Vương đi!"

Ta nhún vai nói: "Không phải quá khó, hắn cho rằng rất ít người sẽ từ chối lực lượng cường đại, nhất là lý do nhận được lực lượng cường đại vừa lại là vì hòa bình thế giới, người bình thường đều sẽ không từ chối đi!"

"Nói cũng phải." Vival nói đùa: "Đáng tiếc Sun knight của chúng ta trước giờ đã không phải người bình thường."

Lúc này, Dylan đột nhiên mở miệng hỏi: "Nếu như ngài không làm Ma Vương, vậy đội trưởng có phải sẽ làm Ma Vương rồi?"

Ta trầm mặc một chút, nói: "Phải."

Dylan mấp máy môi, nhưng lại không nói ra, cuối cùng miễn cưỡng hỏi: "Vậy nhất định phải dùng tôi đi uy hiếp đội trưởng sao?"

Ta lập tức liền trả lời: "Ta không có thứ khác có thể uy hiếp cậu ta, cho nên chỉ có thể dùng ngươi và Elo, ta đối với quan hệ của Roland và Elo vẫn không rõ lắm, không chắc hắn có đủ dùng để uy hiếp Roland hay không, cho nên ngươi là không thể thiếu!"

Dylan trừng ta, hình như có lời sắp muốn phun ra tới nơi, nhưng lại cố gắng không nói ra miệng... Mặc  dù ta cũng hoặc nhiều hoặc ít có thể đoán ra hắn muốn nói cái gì rồi, hơn phân nửa là hèn hạ vô sỉ gì gì đó.

"Dylan!" Ceo trầm giọng gầm lên.

Dylan cứng đờ, cúi đầu dùng giọng cứng ngắc nói: "Xin lỗi, Sun knight trưởng, tôi sẽ tuân theo chỉ thị của ngài đi làm."

Nói xong, hắn liền xoay người đi, sống lưng thẳng tắp rời khỏi căn phòng, thậm chí không có báo cáo muốn đi đâu.

Ta nhìn theo hướng hắn rời khỏi, không có gọi hắn lại hay hỏi hắn muốn đi đâu, mặc cho hắn rời đi.

Vival vỗ vỗ vai ta nói: "Đừng để ý, cậu và Roland chung quy có một người phải trở thành Ma Vương."

Ta thì thào: "Tôi thật sự... rất xin lỗi."

"Xin lỗi cái gì chứ!" Laica kêu lớn: "Dù sao Hell trước kia vốn chính là Dylan, bây giờ cũng chẳng qua trở lại nguyên dạng thôi mà!"

Ta quay đầu nhìn ba người bọn họ, không nhịn được mở miệng hỏi: "Các cậu cảm thấy Roland chỉ là một cái người ngoài, cho nên không trọng yếu như người khác sao?"

Ba người trầm mặc xuống, Ceo có chút miễn cưỡng nói: "Thân là Hell knight, Roland làm được rất khá, thật ra tôi cũng có chút bắt đầu quen cậu ta chính là Hell knight trưởng... Nhưng đó thì lại có thể làm sao đây? Đừng suy nghĩ nhiều nữa, đem chuyện làm cho xong liền trở về Thần Điện thôi."

Ta gật đầu, Vival đột nhiên mở miệng nói: "Đây không liên quan đến có phải người ngoài hay không, bởi vì cậu là Sun knight, cho dù là giữa cậu và Judge một người phải làm Ma Vương, chúng tôi cũng sẽ chọn giữ lại cậu, để cho Judge đi làm Ma Vương."

Ta sửng sốt, nhưng lại nhìn thấy hai người kia cũng gật đầu.

"Laica Metal tôi nói cho cậu, thiếu đi người nào cũng có thể, chính là tuyệt đối không thể thiếu đi Sun knight! Lúc tất yếu, để bảo trụ Sun knight, ngay cả bản thân cũng có thể hi sinh!" Laica rống xong, khôi phục âm lượng bình thường của cậu ta nói: "Lão sư của tôi chính là rống tôi như thế đấy!"

Metal knight nhiệm kỳ trước đích xác là một người có cổ họng rất bự, hơn nữa nội dung nói chuyện cũng khá cay độc, cộng thêm âm lượng kinh người, vẫn thật là một Metal knight xứng với cái tên.

"Mỗi một lão sư đều dạy như thế." Ceo cười nói: "Có lẽ chỉ có lão sư của Sun knight sẽ không dạy như vậy."

"Thật là!" Laica thở dài nói: "Mỗi một nhiệm kỳ Sun knight hình như đều có khuynh hướng không dưng đâm đầu vào chỗ chết mà! Khó trách những Thánh kỵ sĩ khác đều phải bạt mạng nói với học sinh nhất định phải không tiếc mọi sự bảo trụ Sun knight."

Ai không dưng thích đâm đầu vào chỗ chết hả... Ta lược qua lời độc địa của Laica, nói: "Tôi đi tìm Awaitsun bàn bạc kế hoạch cụ thể, Ceo cậu đi tìm Dylan về, đừng để hắn một mình nghĩ ngợi lung tung, lát nữa chạy trốn thì không tốt rồi."

"Vậy tôi với Laica phải làm cái gì?" Vival nghi hoặc hỏi.

"Ở đây trông trẻ."

"..."

Ta đi tới phòng của Awaitsun chỗ không xa, hắn và những Ám kỵ sĩ cao đẳng khác cùng ở tại điện đường khác, mặc dù có phòng của riêng mình, nhưng căn phòng lại không chút nào xa hoa... Đây so với căn phòng kia của Ưng trưởng mà nói, thực ra căn phòng hắn hiện tại đang ở này cùng căn phòng của ta ở Thánh Điện không khác lắm.

Ngược lại là chính Alice và em bé ở tại một căn phòng rất xa hoa, hơn nữa còn có hai nữ hầu. Lấy điểm này mà nói, Awaitsun thật sự đáng khen ngợi, vì cùng đồng bào Ám kỵ sĩ đồng cam cộng khổ, thậm chí không tiếc ở riêng với vợ!

Chả trách những Ám kỵ sĩ khác đều rất tôn kính hắn... chẳng qua ta vẫn là định kêu hắn dọn về chính điện, bởi vì tìm hắn phải từ chính điện đi tới điện đường khác, thực sự rất phiền toái à!

Ta vừa đi tới cửa, thủ vệ đứng ở cửa phòng lập tức hành lễ với ta, sau đó không nói nhiều lời liền mở cửa phòng, ngay cả gõ cái cửa cũng không có, chẳng lẽ không sợ Trầm Mặc Chi Ưng của nhà hắn đang ở bên trong làm chuyện gì không thể cho ai biết sao?

Ta đi vào, Awaitsun quả nhiên không đang làm chuyện không thể cho ai biết, hắn đang cúi đầu xem một đống công văn, vừa phát hiện có động tĩnh liền ngẩng đầu lên, lúc nhìn thấy ta hình như cũng lặng đi một chút.

Ta vội vàng nói: "Thủ vệ nhà ngươi thật là kỳ quái, ngay cả gõ cái cửa cũng không có liền để ta vào rồi."

Awaitsun bật cười nói: "Bởi vì là ngài, ngài muốn đi bất cứ nơi nào của Ảnh Thần Điện đều sẽ không bị cản trở."

Ta suy nghĩ một chút hỏi: "Các ngươi cung kính như vậy, là lo sợ nếu chọc Ma Vương nổi giận, khả năng sẽ có hậu quả nghiêm trọng?"

"Phải." Awaitsun thành thật nói rõ: "Chúng tôi biết Ma Vương sắp sinh ra rồi, cho nên Ám kỵ sĩ đợt này đều đã tiếp nhận qua huấn luyện, biết phải dùng thái độ cung kính đối diện Ma Vương."

Ta đùa giỡn nói: "Ngươi gay go rồi, bây giờ bị ta biết, vậy chiêu này đã vô ích đối với ta rồi."

"Đúng thế, thật gay go." Awaitsun cười nói: "Chẳng qua giơ tay không đánh kẻ tươi cười, đúng không?"

Ta lắc đầu nói: "Khuôn mặt này của ngươi mặc kệ là biểu tình gì, dù sao đều đẹp đến khiến người muốn đánh chết ngươi, ngươi thật nên vui mừng vì ta đã mù rồi."

Nụ cười của Awaitsun lập tức biến thành cười khổ, nghĩ đến hắn cũng bởi vì khuôn mặt đó mà nếm không ít đau khổ, tướng mạo quá đẹp trai quả nhiên là chuyện trời giận người oán!

"Bây giờ nói chính sự đi! Bước đầu tiên của hiệp định đã do ta hoàn thành trước rồi, ngươi nên lấy ra một chút thành ý đi?"

"Vâng, nhưng không ngờ, bọn họ hoàn toàn không có sinh nghi." Awaitsun khó có thể tin nói: "Bọn họ làm sao đều sẽ không hoài nghi ngài là thật sự muốn trở thành Ma Vương?"

"Bởi vì ta là Sun knight, bọn họ quá quen làm theo mệnh lệnh của ta, hơn nữa bọn họ biết ta không dễ dàng từ bỏ công việc của Sun knight mà lựa chọn đi làm Ma Vương."

Awaitsun nhìn ta hỏi: "Lừa gạt bọn họ thật sự ổn không?"

Ta nhàn nhạt nói: "Không có gì ổn hay không ổn, chỉ là ta nhất định phải làm như thế!"

"Tại sao không trực tiếp nói cho bọn họ, ngài muốn làm Ma Vương?" Awaitsun trầm giọng nói: "Thái độ của ngài làm cho tôi có chút lo lắng, có lẽ người ngài muốn gạt căn bản không phải bọn họ, mà là tôi! Mặc dù ngài ngoài miệng nói muốn làm Ma Vương, nhưng biết đâu đến lúc đó, lại là Roland lên làm Ma Vương —–"

Ta lạnh lùng ngắt lời hắn: "Ta căn bản không muốn làm Ma Vương, nhưng ta cũng vĩnh viễn đều sẽ không từ bỏ làm Sun knight! Cho dù vì để làm cái Sun knight này, ta phải làm Ma Vương!"

Awaitsun suy tư một chút, dứt khoát trả lời: "Tôi hiểu rồi, sẽ không lại hoài nghi ngài nữa."

"Được, vậy bây giờ nói cho ta biết mọi chi tiết của cử hành nghi thức."

"Tại sao?" Mặc dù Awaitsun ngoài miệng nói không hoài nghi, nhưng ánh mắt trái lại lộ ra đầy hoài nghi, hắn nghi hoặc hỏi: "Đến lúc đó tôi cũng sẽ có mặt, tôi ở đó nói cho ngài nên làm thế nào thì được rồi."

Ta dùng giọng cương quyết nói: "Bởi vì ta không thích bất cứ nhân tố nào không chắc chắn! Đến lúc đó ngươi nếu như đổi ý thì sao? Nếu như ngươi thật ra là gạt ta, ý đồ chân chính là muốn để cho Roland trở thành Ma Vương đây?"

Awaitsun biến sắc, vội vàng nói: "Tôi sẽ không —-"

Ta ngắt lời hắn: "Ngươi có thể hoài nghi ta thật ra là muốn để cho Roland lên làm Ma Vương, chẳng lẽ ta không thể hoài nghi ngươi sao? Hơn nữa ngươi lại không phải chưa từng lật lọng! Lúc ta phát điên, ngươi không phải liền đổi qua ủng hộ Roland sao?"

Awaitsun mấp máy môi, nhưng lại không thể nói ra bất cứ lời phản bác gì.

"Để đảm bảo chuyện sẽ tiến hành thuận lợi, cho nên ta phải biết toàn bộ chi tiết!"

Awaitsun nhíu chặt mày nói: "Nếu như tôi không muốn nói cho ngài thì sao?"

Ta nhàn nhạt nói: "Vậy ta bây giờ liền bắt giữ ngươi, thuận tiện bắt giữ Ám kỵ sĩ ở gần đây, bọn họ có thể ở cách ngươi gần như vậy, chắc chắn cùng ngươi có giao tình không tệ, sau đó lại dùng ma pháp tinh thần truyền lời, bảo Ceo đi bắt vợ của ngươi, về phần con của ngươi đã có hai đứa ở trên tay Laica và Vival."

"Ngươi, ngươi..." Awaitsun "ngươi" cả buổi, lúc này cuối cùng mới cắn răng nói: "Ngươi đúng là đồ Ma Vương!"

Ta không ý kiến nói: "Thật ra bây giờ vẫn chưa phải!"

Biểu tình của Awaitsun thoạt nhìn tức giận đến sắp hộc máu rồi.

Ta vừa tụ tập hắc ám thuộc tính vừa nói: "Cho ngươi mười giây suy nghĩ có nói hay không. Mười, chín, tám, bảy..."

"Được!" Hắn cắn răng một cái, sau đó một năm một mười mà nói hết chi tiết của cử hành nghi thức, trong lúc này, ta rất cẩn thận mà chú ý nhịp tim và thần tình của hắn, đảm bảo hắn hoàn toàn không có nói dối.

Sau khi nói xong, cả mặt Awaitsun sầu thảm, thấy vậy ta không nhịn được đảo mắt khinh khỉnh với hắn, nói: "Dù sao nói cũng nói rồi, ngươi cứ yên tâm chờ kế hoạch của ta thành sự thật đi!"

Nghe vậy, Awaitsun lại dùng biểu tình càng lo lắng nhìn ta.

"Ngươi thiện trường mưu đồ, không thèm để ý thủ đoạn có phù hợp chính nghĩa hay không, lại có thể ở trước mặt tuyệt đại đa số người bảo trì hình tượng chính nghĩa, thậm chí có được rất nhiều người vì bảo vệ ngươi mà không đếm xỉa đến an nguy thế giới, ở tương lai sau khi trở thành Ma Vương, ngươi sẽ có lực lượng cường đại, khi đó, trên tay ngươi thậm chí còn nắm giữ hai tòa Thần Điện... Ta có một loại dự cảm, ngươi có lẽ sẽ là Ma Vương đáng sợ nhất lịch sử!"

Ta trầm mặt, hỏi: "Thế nào, ngươi đổi ý ủng hộ ta rồi?"

"Có một chút." Awaitsun thở dài nói: "Nhưng so lên, ta vẫn sợ một người chết lên làm Ma Vương hơn, cho nên ngươi đừng lo lắng."

Ta hừ lạnh một tiếng. Đối tượng của gã này ủng hộ thay đổi xoành xoạch, mặc dù là vì nghĩ cho thế giới, chẳng qua vẫn là khiến người cảm giác rất khó chịu!

Awaitsun thấp giọng nói: "Nhưng đáng sợ thông thường cũng đại biểu cho vĩ đại, bây giờ ta thật sự rất tò mò, Ma Vương như ngươi sẽ mang đến cho thế giới tác động gì?"

Ta quay đầu qua, nói: "Cái gì cũng không có, ngươi biết ý định của ta, ta muốn làm Sun knight, chỉ là thêm một cái thân phận Ma Vương mà thôi."

Awaitsun bất đắc dĩ nói: "Ma Vương kiêm Sun knight, có lẽ cũng chỉ có ngươi dám làm như thế đi!"

"Là Sun knight kiêm Ma Vương!" Ta sửa đúng hắn.

"... Quên đi! Dù sao trong lịch sử cũng có ghi lại, cho dù là Ma Vương nhiệm kỳ nào, tùy hứng đều là đặc trưng bất biến của bọn họ." Awaitsun cười khổ nói: "Kế tiếp ngài cũng tuyệt đối là người tùy hứng hàng đầu trong đó, từ điểm đó xem ra, ngài làm Ma Vương thật sự hoàn toàn xứng đáng!"


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-110)