Truyện ngôn tình hay

Truyện:Mệnh Kỵ Sĩ - Chương 082

Mệnh Kỵ Sĩ
Trọn bộ 110 chương
Chương 082: Chung kết ma vương chương thứ mười - Quy tắc chung thứ bảy của mười hai thánh kỵ sĩ
0.00
(0 votes)


Chương (1-110)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Da mặt của Roland vặn vẹo một chút, cắn răng nói: "Đây chính là vấn đề của cậu?"

"Đúng thế!" Ta như chuyện đương nhiên trả lời.

"Đúng thế?" Cậu ta khó có thể tin gầm lên: "Chẳng lẽ cậu không cảm thấy cậu nên hỏi vấn đề "tại sao tôi muốn giết cậu" hay là "tại sao tôi muốn phản bội cậu" gì gì đó sao?"

"Vấn đề đó cũng không tệ." Ta nhún vai nói: "Chẳng qua tiếc là tôi đã biết đáp án rồi, hỏi làm quái gì?"

Roland sửng sốt hỏi: "Cậu, cậu biết?"

"Ừ, là "Judge" nói cho tôi, hơn nữa Mười Hai Thánh kỵ sĩ đều biết cả rồi." Ta đặc biệt nhấn mạnh là của Judge nói ra. Nói tới đây, còn đặc biệt chú ý Dylan một chút, xác định người sau có chuyên tâm lắng nghe, lúc này mới tiếp tục nói.

"Mặc dù tôi đã sống lại rồi, nhưng Judge vẫn đem sự kiện tôi bị giết này coi làm án mưu sát đi điều tra, cậu ta đã đến mật thất của Pink, phát hiện ở đó có ma pháp trận đặc biệt, nhưng cậu ta đối với ma pháp trận hoàn toàn không biết gì cả, cho nên đã tìm Giáo Hoàng đi khám xét, cuối cùng phát hiện đó thì ra là ma pháp trận của tử linh pháp sư dùng để tăng cường khống chế Death knight."

Nghe ta nói đến đây, Roland âm thầm thở phào một hơi, mặc dù thần sắc của cậu ta vẫn luôn bảo trì rất lãnh đạm, nhưng lại tránh không qua cảm tri của ta, khi ta nói xong, cơ mặt cậu ta xác thực buông lỏng một chút.

"Thật ra, từ khi cậu còn bé, Pink đã khống chế cậu, đúng không?" Ta vừa nói ra, Roland lặng đi một chút, rốt cục không thể tiếp tục lãnh đạm, mà là dùng biểu tình kinh ngạc nhìn ta.

Thế này đã kinh ngạc rồi? Chuyện ta tiếp đến muốn nói thế nhưng càng kinh người!

"Cô ta thao túng cậu, khiến cậu đi làm theo lời cô ta, nhưng lại làm cho cậu không nhớ được cô ta, bởi vì thế này càng thuận tiện cho cô ta hành sự. Ví dụ như thao túng quốc vương tra tấn đến chết cậu, khiến cậu tràn đầy thù hận với quốc vương, rồi hồi sinh cậu thành Death knight, thậm chí cố ý bảo cậu đến tìm tôi ôn chuyện cũ, để thuận tiện sau này nắm được cơ hội giết tôi."

Nói xong đoạn này, Roland hơi mở to mắt, ngay cả những người khác cũng sửng sốt.

Sau khi thu hút chú ý của mọi người, ta tiếp tục nói: "Phái cậu đến bên cạnh tôi vốn là cái mạo hiểm rất lớn, nếu như thân phận chân thực của cậu bị vạch trần, vậy tình cảnh của cậu liền sẽ rất nguy hiểm, nhưng dưới tình huống cậu cái gì cũng không biết, căn bản không có khả năng bị tôi vạch trần nói dối, bởi vì cậu căn bản đã không biết thân phận chân thực của mình, cũng không biết cậu sẽ giết tôi!"

"Tôi vốn còn rất nghi hoặc Pink vì sao không tự mình giết tôi, cô ta có rất nhiều cơ hội có thể ra tay giết tôi, về sau mới từ chỗ vu yêu của tôi biết đáp án, bởi vì Pink căn bản không có biện pháp tự tay giết tôi, vu yêu chỉ có thể phụ trợ người ứng cử, bọn họ bị cấm chỉ trực tiếp tổn hại người ứng cử khác, đó là cấm chế khắc ở trong xương tủy bọn họ, căn bản không có khả năng phá giải."

"Cho nên Pink đành phải làm cái mạo hiểm này, để cho cậu đến tìm tôi ôn chuyện." Ta tự giễu nói: "Mặc dù pink để cậu tiếp cận tôi, chẳng qua cô ta có lẽ cũng không ngờ tôi sẽ trực tiếp dẫn cậu vào Thần Điện Ánh Sáng làm Hell knight." Bây giờ ngẫm lại, hành động này thật đúng là tự tìm cái chết!

Roland nhíu mày, nói: "Đó toàn là suy đoán của cậu."

"Là suy luận hợp lý của tôi!" Ta hùng hồn nói: "Tôi thế nhưng có rất nhiều chứng cứ! Chẳng hạn như, ký ức của cậu bởi vì bị cô ta thao túng mà xuất hiện rất nhiều đứt gãy, ví dụ như bảo kiếm gia truyền cậu trước kia từng buộc miệng thốt ra, thật ra cậu căn bản không nhớ được thanh kiếm đó là làm sao có đi? Cậu và tôi đều là trẻ mồ côi, gia truyền ở đâu ra hả! Chỉ là trong đầu cậu đã có cái ấn tượng, thanh kiếm này là bảo kiếm gia truyền, đúng không? Bởi vì đó là ấn tượng Pink lén trút cho cậu, để cho cậu sẽ không tùy tiện vứt xó hay bán mất thanh kiếm này!"

"Còn có lúc đó, Pink rõ ràng đã muốn để tôi chảy máu đến chết, để cho vết thương của thi thể càng ít càng tốt, thuận tiện cho cô ta đem tôi làm thành sinh vật undead để dùng, nhưng cuối cùng tôi lại được đưa về Thần Điện, ngực còn thủng một lỗ lớn, đó căn bản là cậu cho tôi một cái đau đớn chóng vánh, còn đưa tôi về Thần Điện đi? Cũng chính là ở lúc đó, cậu đã giết Pink!"

Roland không khỏi thốt lên: "Cậu làm sao biết..."

Ta nhấn mạnh nói: "Tôi còn biết, cậu không chỉ giết cô ta, thậm chí phong ấn cô ta lại, giống như tôi phong ấn Red và Stephen ở trong yên lặng vĩnh hằng, cho nên cô ta liền mất tích từ nửa năm trước, Elo về sau mới được cậu làm ra mới sẽ nói hắn chưa từng nhìn thấy Pink!"

Roland nhìn ta rất lâu, lắc đầu nói: "Thật không dám tin, chuyện cậu biết hình như còn nhiều hơn so với tôi biết."

Bởi vì ta có Red ngoại trừ không chịu nói nghi thức từ bỏ tư cách người ứng cử, cái khác đều biết gì nói nấy mà!

Ta có chút tò mò hỏi: "Chẳng qua, cậu rốt cuộc phong ấn Pink ở đâu?"

Roland chần chừ một chút nói: "Bảo kiếm gia truyền."

Ha! Ta không nhịn được cười, Red trăm phương ngàn kế đem yên lặng vĩnh hằng giao về tay ta, ta dùng chính yên lặng vĩnh hằng phong ấn cô ta, Pink sớm đã giúp Roland tìm một thanh kiếm tốt, Roland dùng chính thanh kiếm này phong ấn cô ta, đây thực sự là điển hình của gieo gió gặt bão.

"Lời tôi nói xong rồi." Ta nhắc nhở: "Tới lượt cậu rồi, Roland, cậu vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi."

Roland trầm mặc xuống, ta cũng không nóng vội, thảnh thơi mà chờ cậu ta trả lời.

Càng chờ, sắc mặt của Roland càng trầm, cuối cùng, ta không nhịn được mở miệng nói trước: "Thật ra cậu một chút cũng không muốn làm Ma Vương, đúng không?"

Roland cả mặt phẫn nộ không cam lòng, gầm lên với ta: "Tôi là không muốn làm Ma Vương, tôi muốn quay về Thánh Điện, tiếp tục làm Hell knight! Nhưng hai người chúng ta chung quy có một người phải trở thành Ma Vương, không phải tôi thì là cậu, mà chúng ta đều biết đó tuyệt đối không phải là cậu!"

"Ai nói?" Ta ra vẻ nhẹ nhõm nói: "Chính là tôi một mực muốn làm Ma Vương."

Roland sửng sốt, gầm lên: "Đừng đùa giỡn nữa! Sun, dù cậu vì để cho tôi không làm Ma Vương, định hi sinh mình đi làm Ma Vương, nhưng cậu cho rằng những người khác có khả năng sẽ tiếp nhận tôi trở về làm Hell knight sao? Bởi vì tôi, bọn họ mất đi Sun knight, bọn họ vĩnh viễn đều không khả năng tiếp nhận tôi!"

"Tôi lựa chọn làm Ma Vương, không hề có một chút liên quan đến cậu." Ta bình tĩnh nói: "Tôi không phải vì cậu, là vì chính tôi."

"Vì chính cậu?" Roland cười ha ha: "Cậu cho rằng nói như vậy, tôi sẽ tin sao? Mọi người sẽ tin sao?"

Ta nhàn nhạt nói: "Cậu biết tôi mù rồi, bây giờ là dùng năng lực cảm tri để thay thế mắt, cho nên cậu nói thử xem, nếu như tôi mất đi tư cách người ứng cử Ma Vương, tôi sẽ xảy ra chuyện gì?"

Ta vừa nói ra, ngoại trừ Awaitsun, mọi người đều trợn lớn mắt.

Roland khó có thể tin nói: "Cậu, cậu... cậu sẽ mù sao?"

Ta gật đầu, sau đó không chút khách khí nói: "Cho nên, tôi nhất định phải làm Ma Vương! Mà quyết định này không hề liên quan chút nào với cậu."

"Chỉ là bởi vì tôi muốn tiếp tục làm Sun knight!" Ta không nhịn được nâng cao âm lượng.

"Nhưng sống lại của tôi khiến tôi mất đi phần lớn năng lực Thánh quang, nếu như tôi lại mất đi thân phận người ứng cử Ma Vương, thị lực của tôi, thậm chí là năng lực ma pháp cũng toàn bộ đều sẽ biến mất! Cậu nói cho tôi, đến lúc đó tôi phải làm sao làm Sun knight?"

Roland đờ ra một hồi, lúc này mới dùng giọng khó có thể tin hỏi: "Cậu muốn làm Ma Vương, nhưng lại còn muốn... tiếp tục làm Sun knight?"

"Đúng!" Ta không thể kiên quyết hơn gật đầu: "Cũng không ai quy định Ma Vương không thể làm Sun knight đi!"

Roland không nói gì một lúc lâu, mang theo giọng bất đắc dĩ nói: "Đúng là không ai quy định, chẳng qua cái này cũng rất, rất... rất giống chuyện cậu sẽ làm." Cậu ta cười nói xong câu cuối cùng.

"Cho nên cậu cứ ngoan ngoãn lại đây từ bỏ lực lượng của Ma Vương, dù cậu không làm Ma Vương, vẫn là cái Death Lord lợi hại đến đáng sợ, hơn nữa đây còn có cái lợi ích khác, cậu làm Death Lord của cậu, tôi làm Ma Vương của tôi, hai chúng ta có thể kiềm chế lẫn nhau, nếu như trong đó có một người phát điên, người còn lại có thể phụ trách ngăn cản người kia."

Thật là một công nhiều việc, chính ta cũng bái phục mình có thể giải quyết được hoàn mỹ vô khuyết như thế!

Roland nhìn ta, lại không có ý định đi đến ma pháp trận hình tròn nào trong đó, cậu ta mở miệng nói: "Sun, bây giờ đổi lại tôi hỏi cậu một cái vấn đề, cậu cũng phải thành thật mà trả lời tôi."

"Vấn đề?" Ta có chút nghi hoặc, chẳng qua dù sao ta đã ngửa bài đem mọi chuyện nói ra hết rồi, cũng không có chuyện gì không thể nói, cũng liền gật đầu nói: "Được, cậu hỏi đi!"

"Cậu hỏi tôi có muốn làm Ma Vương hay không, vậy nếu như tôi nói muốn làm thì sao? Cậu phải làm như thế nào?"

Ta lặng đi một chút, nói: "Tôi sẽ từ bỏ làm Ma Vương." Nếu không còn có thể làm sao?

Roland không bỏ cuộc mà tiếp tục hỏi: "Vậy cậu sẽ mù, phải làm Sun knight thế nào?"

"... Cho nên tôi thật ra rất mừng khi cậu nói không muốn làm Ma Vương." Ta thành thật thừa nhận: "Chỉ có như vậy, tôi mới có thể tiếp tục làm Sun knight, sau đó kiêm Ma Vương, cậu cũng tiếp tục làm Hell knight kiêm Death Lord, chuyện liền giải quyết rồi!"

Nghe vậy, Roland bật cười, cười lắc đầu nói: "Thật là kế hoạch rất không tệ, Ma Vương sinh ra, Mười Hai Thánh kỵ sĩ cũng không thiếu đi người nào... Nhưng, Sun, cái này không thể làm được!"

Ta tưởng rằng chuyện đã xong rồi, nhưng Roland lại xa xôi bay tới câu này, ta hoảng hốt hỏi: "Tại sao?"

"Sun, lên làm Ma Vương không phải chỉ sẽ có nắm giữ lực lượng cường đại mà thôi..." Roland nhíu chặt mày nói: "Khi cậu trở thành Ma Vương chân chính, tự nhiên liền sẽ bắt đầu hấp thu lượng lớn hắc ám thuộc tính, hắc ám thuộc tính sẽ ảnh hưởng triệt để tâm trí cậu... Đúng rồi, cậu đã từng hấp thu hắc ám thuộc tính của cả một hắc ám chi địa không phải sao?"

Ta lặng đi một chút, hồi tưởng một số chuyện đã qua,  bỏ mặc tính mạng Ice Blaze đang nguy hiểm, chặt đứt tay phải của lão sư...

"Cậu khi đó chỉ hấp thu thuộc tính của một cái hắc ám chi địa đã thay đổi rồi, sau khi chính thức trở thành Ma Vương, hắc ám thuộc tính phải hấp thu sẽ là gấp mấy lần thậm chí là mấy chục lần... Khi cậu trở thành Ma Vương, cậu liền sẽ không muốn làm Sun knight nữa, tin tôi đi."

Roland cười khổ nói: "Mặc dù thời gian rất ngắn, chẳng qua tôi cũng đã từng làm Ma Vương, ở khoảng thời gian cậu chết đi đến sống lại đó, tôi đã thật sự trở thành Ma Vương rồi, tôi lúc đó căn bản không thể khắc chế chính mình..."

Là như thế sao? Ta nhíu chặt mày suy tư một hồi, trong đầu chợt lóe lên, nói: "Nhưng sau khi cậu trở thành Ma Vương, vẫn là đưa tôi trở về Thần Điện Ánh Sáng, không phải sao? Cậu rõ ràng biết tôi sẽ được hồi sinh, cậu sẽ lại lần nữa trở thành người ứng cử..."

Roland ngắt lời ta, nói: "Tôi không biết còn có người khác biết thuật hồi sinh, tôi cũng không biết sự sống lại của cậu sẽ khiến tôi một lần nữa biến về người ứng cử."

Ta sửng sốt.  Thật sao? Nói lên như thế, ta ở trước mặt Roland từng nhắc tới Giáo Hoàng biết thuật hồi sinh sao? Hình như, hình như thật sự chưa từng nhắc tới?

Roland sâu sắc nói: "Cho dù mù, cậu hẳn cũng có thể nghĩ ra biện pháp để làm Sun knight, mặc kệ thế nào, cậu tuyệt đối không thể làm Ma Vương!"

Ta gầm lên: "Nhưng tôi nghĩ không ra biện pháp nào khác nữa! Sống lại lần này khiến cho tôi mất đi phần lớn năng lực Thánh quang, nếu mất đi thân phận người ứng cử Ma Vương, tôi sẽ ngay cả ma pháp cũng không xong, thậm chí sẽ mù, cậu nói tôi có biện pháp nào có thể nghĩ?"

Roland lúng túng nói: "Những người khác sẽ giúp cậu..."

Ta quay đầu nhìn ba người Ceo một cái, thần sắc của bọn họ hoàn toàn là hoảng loạn không biết làm sao, ta gầm lên với Roland: "Bọn họ đương nhiên sẽ giúp Sun knight của bọn họ, điều kiện tiên quyết là tôi phải làm tốt chức trách của Sun knight, nhưng không có Thánh quang, không có ma pháp, thậm chí không có mắt, tôi căn bản là làm không được!"

"Mặc kệ làm sao, cậu đều không thể làm Ma Vương!" Roland cũng nóng lên, rống lại với ta: "Sun cậu căn bản không hiểu, chỉ cần cậu lên làm Ma Vương, cậu liền sẽ không trở về Thần Điện Ánh Sáng nữa, cậu cũng sẽ không muốn làm cái Sun knight nữa! Hắc ám thuộc tính của người ứng cử và của Ma Vương hấp thu hoàn toàn là chuyện không cùng cấp độ, cậu sẽ bị hắc ám thuộc tính triệt để không chế, đem cái thế giới này, thậm chí đem Mười Hai Thánh kỵ sĩ đều chẳng coi là chuyện gì cả, việc duy nhất muốn chỉ có làm gì tùy thích!"

"Lúc trước cho dù mất đi thị lực, tôi cũng muốn làm Sun knight!"

Ta nhìn chằm chằm Roland, từng chữ từng chữ nói:

"Cho dù mất đi một đầu tóc vàng, tôi cũng muốn làm Sun knight!"

"Cho dù mất đi chúc phúc của thần Ánh Sáng, tôi vẫn là muốn làm Sun knight! Cho nên..."

"Dù tôi là Ma Vương, tôi cũng muốn làm Sun knight!"

"Tôi chính là muốn làm Sun knight như thế! Cho nên tin tôi đi! Cho dù tôi lên làm Ma Vương, cũng sẽ không lạc mất chính mình, tôi sẽ trở về làm Sun knight của tôi, Mười Hai Thánh kỵ sĩ một người cũng sẽ không thiếu!"

Roland nhìn ta, vẻ mặt đã sớm không phải lãnh đạm hay bình tĩnh, mà là tràn ngập bối rối, cuối cùng, cậu ta lại quay đầu nhìn nhóm Ceo, trên mặt đầy là thần sắc cầu cứu.

Thấy thế, ta đi đến bên tường, tháo khóa trên thân của Ceo, Vival và Laica, sau đó thả Awaitsun, Elo và Dylan ra, bây giờ khóa bọn họ lại cũng không còn ý nghĩa nữa.

Dylan vừa được thả ra, lập tức chạy đến bên cạnh đội trưởng nhà hắn, sau khi hành xong cái lễ, mở miệng nói: "Đội trưởng —–"

Roland ngắt lời hắn: "Ngươi đã không cần gọi ta là đội trưởng nữa."

Nghe vậy, Dylan cúi thấp đầu thấp giọng khẩn cầu: "Đội trưởng, xin ngài trở về đi."

Roland sửng sốt, nói: "Ta không quay về, ngươi liền có thể tự mình làm đội trưởng rồi."

"Nhưng có một số chuyện chỉ có ngài trở về làm đội trưởng mới có—— như là luân phiên so kiếm mỗi buổi tối, còn có ngài luôn là bị Storm knight ném một đống công văn sửa hoài không hết, toàn đội đành phải trên dưới cùng nhau sửa số công văn vĩnh viễn sửa không hết đó, sửa sửa, không biết là ai sẽ đầu tiên hét to một tiếng chịu không nổi nữa, sau đó cùng nhau làm biếng chạy đi quán rượu uống rượu, người đầu tiên uống say vĩnh viễn là đội trưởng ngài."

"Không biết là ai?" Roland khe khẽ cười: "Lần đó chẳng phải là Fartlin đầu tiên la hét chịu không nổi nữa?"

"Đúng thế, hình như lần nào cũng là tên đó la ó đầu tiên, tôi thật là không dạy dỗ hắn tốt..." Dylan dùng giọng bất đắc dĩ nói xong, sau đó ngượng ngùng gãi đầu nói: "Đội trưởng, mặc dù tôi cũng rất muốn làm đội trưởng, nhưng càng tưởng niệm thời gian có ngài ở đó, nói làm sao đây... Khoảng thời gian đó vẫn rất không tệ."

Nghe vậy, Roland nhìn hắn, biểu tình dịu đi không ít, thì thào: "Thật sao? Thì ra cũng có người chờ mong ta trở về sao?"

Mang Dylan đến quả nhiên là đúng! Ta đang muốn reo hò một phen, lại nhìn thấy ba người Ceo mang theo biểu tình kinh khủng còn hơn Death Lord đi về phía ta, sau đó không nói nhiều lời liền túm ta lại, sáu quả đấm hạ xuống chính là một trận đau đớn... Thật sự là một trận đau chết người đi được!

"Đừng đánh mặt của tôi à!" Vừa hô xong, lập tức có hai quả đấm lần lượt nện xuống mắt trái và mắt phải của ta.

"Oái!" Awaitsun trợn lớn mắt, sau đó dùng mấy tiếng khó nghe thấy mà khuyên can: "Đừng đánh nữa!"

Ngươi còn nhỏ tiếng thêm một chút thì chẳng khác gì tiếng muỗi kêu rồi!

Sau khi đánh xong một trận, Ceo vừa rống giận "Để coi sau này cậu còn dám gạt bọn tôi hay không", sau đó vừa thi triển trì dũ thuật trị lành tất cả thương tích trên người ta.

Bị đánh, ta vẫn chỉ có thể cúi đầu xin lỗi: "Xin lỗi, nếu không làm như thế, tôi sợ các cậu căn bản sẽ không nghe hết lý do của tôi, vừa nghe đến tôi muốn làm Ma Vương, nói không chừng đã trực tiếp đập tôi một trận rồi."

Ceo cau mày nói: "Rủi ro vẫn là rất lớn, như lời Roland nói, sau khi cậu lên làm Ma Vương, có lẽ thật sự sẽ không muốn làm Sun knight, đến lúc đó nên làm sao?"

"Rủi ro dù lớn cỡ nào cũng phải liều một phen!" Ta kiên trì: "Tôi thật sự không muốn từ bỏ làm Sun knight, càng không muốn ở Thánh Điện làm sâu ăn bám!"

Vival cảnh cáo ta: "Judge nếu như biết cậu lên làm Ma Vương, cậu ta chắc chắn sẽ giết cậu, kệ cậu có phải Ma Vương hay không!"

Ta cố đến cùng nói: "Đến lúc đó nhớ giúp tôi ngăn cản cậu ta."

Laica kêu to: "Ai quản cậu hả!"

Ta sụp mặt xuống, quay đầu nói với Roland: "Roland, ngay cả nhóm Ceo đều không ngăn cản tôi rồi, cậu có thể yên tâm rồi đi?"

Roland lại vẫn thì thào: "Nhưng, Sun, nếu như cậu thật sự thay đổi, thật sự không về Thần Điện Ánh Sáng, vậy hết thảy cái này đều là lỗi của tôi, tôi đáng lẽ nên, đáng lẽ nên làm Ma Vương, để cậu trở về Thần Điện Ánh Sáng..."

"Cậu căn bản không cần cảm thấy áy náy." Ceo vỗ vỗ vai Roland nói: "Sun cũng nói rồi, cậu ta là vì để có thể tiếp tục làm Sun knight, cho nên mới lựa chọn làm Ma Vương, cậu từ bỏ làm Ma Vương còn là giúp cậu ta đây!"

Roland trầm mặc một chút, cười khổ nói: "Sun, cậu sẽ hối hận... Không! Chờ sau khi lên làm Ma Vương, cậu căn bản sẽ không có loại tâm tình hối hận này."

"Đó vẫn chưa nhất định!" Ta thật sự chịu không nổi rồi, rống to: "Nhưng nếu như tôi bây giờ để cậu đi làm Ma Vương mà cậu không muốn làm, sau đó tôi trở về Thần Điện Ánh Sáng làm cái Sun knight hữu danh vô thực, tôi nhất định sẽ bắt đầu từ bây giờ hối hận cả đời!"

Roland chấn động, lúc này mới rốt cục gật đầu, cất bước đi về phía một cái ma pháp trận hình tròn trong đó.

Ta vẫy vẫy tay với Awaitsun, nói: "Cử hành nghi thức đi!"

Awaitsun vội vàng đi lên, đầu tiên nói với Roland: "Chú ý một chút, ngươi phải hoàn toàn không có ý nghĩ muốn làm Ma Vương hoặc là muốn giữ lại lực lượng."

"Ta trước giờ đã không muốn làm Ma Vương gì!" Roland lạnh như băng trả lời, xem ra cậu ta hoàn toàn không có hảo cảm đối với Awaitsun.

Ta vội vàng tiến lên xoa dịu, hỏi: "Tin tưởng Roland đi! Cậu ta muốn làm Ma Vương sớm đã làm rồi! Bây giờ nói cho ta, ta phải đứng ở đâu?"

"Ở giữa."

Ta nhìn hai hình tròn khác, hỏi: "Ở giữa cái nào?"

Awaitsun chỉ chính giữa của cả cái không gian, nói: "Ở giữa của hình tam giác."

Ta lặng đi một chút, nghi hoặc hỏi: "Tại sao? Đây có ba cái ma pháp trận hình tròn, theo lý thuyết hẳn là cần cho ba người ứng cử đứng đi? Nếu như ta đứng ở giữa, vậy ba cái hình tròn chẳng phải có một cái vô ích rồi sao?"

"Không, có một hình tròn là cần để cho người chứng kiến đứng, không liên quan đến người ứng cử Ma Vương."

"Người chứng kiến? Ai?"

Awaitsun mỉm cười nói: "Trầm Mặc Chi Ưng đương đại."

... Chả trách Awaitsun hợp tác như vậy, hơn nữa cũng không hoài nghi ta nhiều, thì ra là bởi vì không có hợp tác của hắn, nghi thức căn bản không thể thành công!

Ta lườm hắn một cái, sau đó đi đến giữa của hình tam giác.

Awaitsun bước lên một cái hình tròn trong đó, ta còn len lén ghi nhớ vị trí, định đem cái vị trí đồ này mang về Thần Điện Ánh Sáng ghi chép lại cho tốt, bởi vì khó đảm bảo sau này không có Sun knight cũng vừa khéo làm người ứng cử Ma Vương à!

"Lấy danh nghĩa của Trầm Mặc Chi Ưng, tại đây chứng kiến sự dung hợp và ra đời của vật chứa hắc ám thuộc tính đời thứ hai mươi mốt!"

Awaitsun vừa nói xong, cầm lấy kiếm liền cứa cổ tay của mình, hơn nữa còn là cứa thẳng một đường vết thương dài ít nhất hai mươi phân, lượng lớn máu phun lên ma pháp trận hình tròn, sau đó hắn lớn tiếng đọc lên một đoạn chú văn.

"%&#@﹡&#..."

... Hoàn toàn nghe không hiểu! Đây là ngôn ngữ nước nào? Ta trợn lớn mắt, nhưng đằng trước có mấy câu đã niệm xong rồi, bởi vì do nghe không hiểu, ta cũng căn bản nhớ không nổi... Xem ra cho dù có vị trí đồ cũng vô dụng à! Tùy theo tụng chú văn, số máu phun ở trên ma pháp trận kia bắt đầu lưu động một vòng dọc theo ma pháp trận, sau đó ma pháp trận đột nhiên bắt đầu trở nên vận chuyển điên cuồng, tiếp theo máu giống như lưới nhện chia ra vô số phân luồng, mỗi phân luồng đều bổ nhào về phía Roland. Tình huống này thực sự quỷ dị đến cực điểm!

Có Thần Điện âm trầm, thuộc tính của hắc ám cùng nghi thức quỷ dị, Hỗn Độn Thần Điện lại vẫn có thể có nhiều tín đồ như thế... Vương quốc Kissinger nhất định tốn không ít tâm tư đi bao bọc hình tượng của Hỗn Độn Thần Điện!

Khi lưới máu đó chảy đến bên cạnh Roland, cậu ta thậm chí bắp thịt toàn thân căng cứng, hình như muốn bỏ trốn, chỉ là gắng gượng nhẫn nhịn, may mắn lưới máu đó không có thật sự nhào lên người cậu ta, mà là nhào lên ma pháp trận phía sau cậu ta, ngay sau đó cái ma pháp trận này cũng bắt đầu trở nên vận chuyển điên cuồng, khoảng chừng vận chuyển mười mấy giây, ở giữa đột nhiên đánh ra một đường năng lượng cường đại, trực tiếp xuyên qua đầu của Roland!

Roland trong nháy mắt trợn to hai mắt, phát ra một tiếng thét lớn.

Mọi người kinh hô: "Roland!" "Đội trưởng!"

Roland lặng đi một chút, vội vàng nói: "Không sao, tôi chỉ là giật mình thôi, thật ra không có cảm giác gì."

Nhìn cậu ta quả nhiên không có biểu tình đau đớn gì, mọi người lúc này mới yên lòng, lúc này, ta lại nhìn thấy giữa trán của Roland bay ra một mảnh vỡ nho nhỏ, mặc dù nhỏ như móng tay, nhưng lại là hắc ám thuộc tính thuần túy, nồng đặc đến khó tin, mỹ lệ như thế...

"Sun... Sun?"

"Huh?" Ta lơ đãng trả lời.

"Cậu rốt cuộc đang nhìn cái gì?" Đây hình như là giọng của Ceo.

"Mảnh vỡ của vật chứa..."

Ta vừa trả lời, vừa vươn tay, miếng mảnh vỡ đó đã bay đến chỗ có thể chạm đến, ta vươn tay bắt một phát liền bắt được.

Ta xòe tay nhìn, nhưng cái gì cũng không có.  Mảnh vỡ đâu?

"Thành công rồi." Awaitsun khẽ giọng nói.

Cái gì thành công rồi? Ta khó hiểu mà ngẩng đầu nhìn hắn, không ngờ hắn lại quỳ một gối xuống, hô lớn: "Trầm Mặc Chi Ưng tham kiến Ma Vương bệ hạ!"

Ta ngơ ngác nhìn hắn, có chút không hiểu lắm,  ta đã làm Ma Vương rồi sao? Làm sao chẳng có cảm giác gì...

Lúc này, ma pháp trận hình tam giác dưới chân đột nhiên toàn bộ bắt đầu xoay tròn, hắc ám thuộc tính giống như phát điên tụ tập tới, ở phần đỉnh hang động xuất hiện hắc ám thuộc tính hình xoắn ốc, không ngừng không ngừng tụ tập về phía trung gian, cuối cùng, một mạch toàn bộ phóng về phía ta.

Hắc ám thuộc tính cuồn cuộn không dứt mà vọt vào trong cơ thể, ta nhất thời cảm giác toàn thân trên dưới đều tràn ngập lực lượng, khoan khoái giống như là ở ngày hè chói chang dội một thùng nước đá, khoan khoái đến không nhịn được bật cười, càng cười càng vui vẻ, càng vui vẻ liền cười đến càng sung sướng.

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!

"Sun! Cậu không sao chứ? Sun! Cậu rốt cuộc đang cười cái gì hả?"

Ta vừa cười vừa trả lời: "Ta đang cười cảm giác tràn ngập lực lượng thật là... thật là tuyệt vời! Ha ha ha!"

"Sun, vậy cậu còn muốn làm Sun knight hay không?" Roland dè dặt hỏi.

Ta đột nhiên ngừng lại tiếng cười, quay đầu nhìn Roland.

Death Lord quả thật không phải thường, hắc ám thuộc tính cao đến kinh người, lực lượng của hắn có lẽ chỉ kém ta một chút xíu mà thôi! Nhưng là, ta bây giờ có thể nói là thời kỳ toàn thịnh, một khi hắc ám thuộc tính tiêu hao đến mức độ nhất định, lực lượng của ta sẽ bắt đầu tiêu giảm, đến lúc đó, Roland sẽ càng cường đại hơn ta!

"Sun?" Roland cảnh giới hỏi, hơn nữa còn bắt đầu lùi về phía nhóm Ceo.

Thừa dịp bây giờ giết hắn? Không! Không... Cái đó vẫn chưa cần thiết, giao tình của gã này với ta rất tốt, không phải cái uy hiếp, nói không chừng sau này còn có thể tìm hắn hỗ trợ.

Ta liếm liếm môi, nói: "Ngươi bây giờ lập tức mang theo những người khác đi đi, bằng không nếu ta và ngươi đánh lên, bọn họ chết chắc rồi."

"Sun?" Ceo khó có thể tin hô.

"Ta là —–" Ta hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ, mang theo giọng cảnh cáo nghiêm trọng nói: "Grisia!"

Ma Vương Grisia.

Lesus cúi đầu nhìn công văn, khi nhìn thấy phạm vi chức trách không phải của hắn phụ trách, bèn ngẩng đầu lên, theo thói quen muốn dò hỏi Storm knight trưởng, nhưng lại phát hiện vị trí của Storm knight trưởng không một bóng người... Hắn sửng sốt, lúc này mới nhớ tới Ceo sớm đã theo Grisia đi Hỗn Độn Thần Điện rồi.

Hắn ngẩng đầu nhìn quanh phòng hội nghị, trên thực tế không chỉ là vị trí của Storm knight, bây giờ phần lớn vị trí đều là trống không.

Thần Điện trước mắt chỉ còn lại mình, Ecilan Ice và Aivis Stone, khi ba người phải phụ trách vận hành một tòa Thần Điện mà bình thường mười hai người cùng gánh vác chung, lúc này mới phát giác tín đồ và phân bộ của Thần Điện Ánh Sáng thì ra nhiều như thế, mặc dù Giáo Hoàng lúc nào cũng phàn nàn thanh thế của Thần Điện Ánh Sáng không lớn như dĩ vãng.

Nhưng ai biết dĩ vãng ông ta nói rốt cuộc là bao lâu trước kia?

Từ lúc Lesus có ký ức đến nay, thanh thế của Thần Điện Ánh Sáng vẫn luôn không khác dáng vẻ bây giờ lắm, khi Grisia bắt đầu tiếp nhận một số công việc —– lúc đó hắn có thể mới mười lăm tuổi —– Thanh thế của Thần Điện còn có xu thế tăng lên.

"Judge trưởng?"

Lesus hồi thần lại, quay đầu nhìn, thì ra là Ecilan đang gọi hắn, hơn nữa ngay cả lực chú ý của Aivis cũng bị thu hút qua rồi.

"Không có gì." Lesus bình tĩnh nói: "Chỉ là có chút không quen... an tĩnh như vậy."

"Đúng là rất không quen." Aivis cười lắc đầu nói: "Bình thường luôn chê giọng nói lớn của Blaze, tiếng của Metal quá chói hoặc là Storm xử lý công văn xử lý đến lại phátđiên... Bây giờ trái lại có chút tưởng niệm những tạp âm kia rồi."

Ecilan cũng gật đầu, bổ sung: "Còn có lảm nhảm liên thiên của Sun."

"Đúng!" Aivis cười ha ha: "Lảm nhảm của Sun với với tạp âm gì đều càng kinh khủng!"

Lúc này, ba người đột nhiên cảm giác được cái gì, đột ngột đứng lên, lúc cái gì cũng còn chưa kịp nghĩ, một cánh cửa vòm to lớn bỗng xuất hiện từ hư không.

Ngoài cửa là phòng hội nghị của Mười Hai Thánh kỵ sĩ bình thường dùng để họp, nhưng bên trong cửa lại là cảnh tượng hoàn toàn bất đồng!

Đó là một cái vương tọa, vương tọa màu đen!

Nhưng những cái đó lại đều không phải trọng điểm, thứ chân chính thu hút ánh mắt người là đôi mắt của hắn, đó là một đôi mắt đen thuần, thậm chí không có một chút xíu tròng trắng.

Aivis tốn một khoảng thời gian mới phát hiện người ngồi trên vương tọa là ai, kinh hô: "Sun!"

Grisia cười, từ góc độ của hắn nhìn cảnh tượng bên trong cửa, nói: "Ái chà, ta chỉ là thử xem xem, không ngờ thật sự thành công rồi... Chẳng qua ta cũng không nghĩ tới sẽ thất bại."

Lesus nhìn kỹ Grisia, hắn cũng không phải quá kinh ngạc khi đối phương lên làm Ma Vương, thật ra hắn sớm đã thấp thoáng có loại suy đoán này rồi, dù sao Grisia căn bản không có biện pháp giải quyết vấn đề mù lòa.

Chính thức khiến cho hắn nhạ dị chính là cặp mắt đen kia của Grisia, nguyên bản trong đó có một chút sáng vàng, khiến cặp mắt đó thoạt nhìn tựa như sao trời, nhưng bây giờ, sáng vàng biến mất rồi, chỉ còn lại một vùng đen thuần.

Điều này khiến cho hắn có loại cảm giác bất an, nhất là quần áo cùng thái độ biểu hiện ra bây giờ của Grisia, vô cùng không thích hợp.

"Những người khác đâu?" Lesus mở miệng hỏi, tâm trạng thực sự có chút căng thẳng, mặc dù hắn cũng không cho rằng Grisia sẽ thương tổn những người khác.

"Đừng lo lắng." Grisia biếng nhác nói: "Bọn họ ở Hỗn Độn Thần Điện, cùng một chỗ với Roland, hẳn là đang trên đường trở về Thần Điện Ánh Sáng rồi đi? Đúng rồi, Lesus, ta không trở về nữa." Giọng của hắn thoải mái như thể đang nói hôm nay muốn qua đêm ở bên ngoài cho nên không về nhà.

"Cậu không trở về?" Lesus rốt cuộc cũng nghiệm chứng sự bất an trong lòng, lông mày dần dần nhíu chặt, trầm giọng nói: "Cậu không trở về, chức trách của Sun knight nên do ai đến phụ trách?"

"Để cho Adair thay thế ta là được rồi đi!" Grisia hờ hững nói: "Hắn rất có khả năng, tuyệt đối sẽ không có vấn đề!"

Nghe vậy, Aivis và Ecilan đều kinh ngạc rồi, Aivis càng không nhịn được hô to: "Sun! Cậu đang nói gì vậy? Cậu cũng phải trở về à! Cậu thế nhưng là Sun knight!"

"Sun knight?" Grisia thấp giọng bật cười: "Ta bây giờ đã là Ma Vương rồi, ngươi nhìn không ra sao? Ta muốn làm cái gì đều có thể! Tại sao ta còn phải trở về làm cái Sun knight cái gì cũng không thể làm đó?"

Nói đến đây, âm thanh của hắn cao vút lên, bất mãn nói: "Không thể dùng ma pháp, làm cái gì cũng phải ưu nhã, phải bảo trì tươi cười xán lạn, muốn hét to cũng không được, muốn uống rượu cũng không được, ngươi nói cho ta, ta làm quái gì phải tự mình trở về tìm đau khổ hả! Ta lại không phải có bệnh như Metal, thích bị người ngược đãi!"

Aivis mấp máy môi, nhưng cái gì cũng nói không ra.

Sun lại có thể nói Metal có bệnh? Mặc dù mọi người có lẽ tự đáy lòng cảm thấy thích bị hành hạ không phải là cái chuyện gì đáng để lớn tiếng tuyên truyền, nhưng cũng chưa từng vì thế mà xem thường Metal, chỉ cần cậu ta làm tốt chức trách của Metal knight, và cũng không có làm xằng làm bậy, vậy thì không người nào có thể chỉ trích cậu ta, đây không phải quy tắc mọi người đều tuân thủ sao?

Sun của hiện tại rốt cuộc là chuyện làm sao?

Aivis giống như cầu cứu quay đầu nhìn hướng Judge knight, người sau luôn luôn là khắc tinh của Sun! Không ngờ, hắn lại giật nảy mình một cái, bởi thần tình của Lesus Judge kinh khủng đến khiến người gần như không dám nhìn thẳng.

Lesus gầm lên: "Grisia Sun, lập tức trở về Thánh Điện cho tôi!"

"Oh?" Ngoài dự liệu, Grisia trước giờ sợ Judge nhất lại chỉ là cười cười nói: "Nếu như ta không về thì sao?"

"Cậu là Sun knight, không trở về Thần Điện Ánh Sáng, cậu còn muốn đi đâu?"

Grisia như chuyện đương nhiên nói: "Bây giờ ta là Ma Vương rồi, đương nhiên là ở tại Ảnh Thần Điện... Không, là Thần Điện "của ta"!"

Lesus rống giận: "Cho dù cậu là Ma Vương, cậu cũng là Sun knight, quay về Thần Điện Ánh Sáng cho tôi!"

Grisia cười một tiếng: "Ta không muốn nói chuyện với ngươi nữa, biểu tình của ngươi vẫn thật khó coi! Cho dù dùng cảm tri cũng khó coi như nhau! Nếu như ngươi muốn tìm ta, thì tới Thần Điện của ta đi! Chẳng qua ta thế nhưng sẽ không mở cửa nghênh đón ngươi. Muốn tiến vào, vậy cứ đánh tiến vào đi! Judge-knight."

Lúc này, Lesus một phát rút ra Thẩm Phán thần kiếm, tiến bước đi lên, vung kiếm rống giận: "không được đi!"

Một kiếm này lại bị người khác đỡ lại, Awaitsun mặc nguyên bộ khôi giáo nền đen vân bạc, trên tay cũng cầm theo kiếm có cùng kiểu dáng, đỡ một kiếm này của Lesus, trên mặt hắn biểu tình gì cũng không có, thoạt nhìn thậm chí giống như không quen biết đối phương.

"Ngươi thật to gan, lại có thể vung kiếm vào ta!" Grisia có chút tức giận nói, vừa nói xong, hắn tùy ý phất tay một cái, một lưỡi đao dồn nén lượng lớn hắc ám thuộc tính ầm ra.

Lúc này, đối tượng Lesus đang toàn lực cảnh giới là Awaitsun, hắn đã quên, hoặc có lẽ là căn bản không tin, Grisia thật sự sẽ ra tay với hắn, cho nên một kích này rắn chắc mà đánh trúng hắn, hắn thậm chí bị cỗ lực xung kích này đánh cho văng ra sau một khoảng cách ngắn, tông đổ cái ghế sau lưng, cuối cùng té ngã trên đất.

"Judge trưởng!" Aivis thốt lên xong, nhưng không có làm bất cứ động tác gì, trên thực tế, đầu của hắn có chút đình trệ.

Sun lại có thể dám ra tay công kích Judge... Loại chuyện này làm sao có thể xảy ra?

"Ta không sợ ngươi, Lesus! Trước đến giờ đều không sợ." Grisia hung hăng nói: "Cho dù kiếm thuật của ngươi rất mạnh thì làm sao? Ta ít nhất có hơn trăm loại phương pháp có thể hại chết ngươi!"

"Thì sao?" Lesus chùi chùi vệt máu ở khóe miệng, đứng dậy, hỏi ngược lại: "Mười mấy năm qua, trong lúc đó cậu làm sao đều không hại chết tôi?"

"Sun, cậu, cậu làm sao lại ra tay với Judge..." Ecilan khó có thể tin khẽ hô.

Grisia bất mãn mà rống lại: "Là Grisia!"

Lesus cau mày hỏi: "Tại sao cậu để ý tên gọi như thế?"

"Tại sao các ngươi một chút cũng không để ý tên gọi?" Grisia nổi giận rống: "Sun, Judge cái gì chứ, căn bản chính là danh hiệu của Mười Hai Thánh kỵ sĩ đời thứ nhất, chẳng lẽ các ngươi thật sự coi mình như Mười Hai Thánh kỵ sĩ đời thứ nhất? Đó không phải tên của chúng ta! Ta không phải hắn, ta không phải Sun knight đời thứ nhất, ta không ưu nhã, ta không quang minh lỗi lạc, kiếm thuật của ta chính là không tốt, ta chính là thích uống rượu! Ta vì sao nhất định phải bị buộc bắt chước giống như hắn?"

"Cậu đã quên?" Lesus sửng sốt, nói: "Đáp án của vấn đề này vẫn là cậu nói cho tôi biết, bởi vì —–"

"Ta không muốn nghe." Grisia dùng rống giận ngắt lời hắn: "Ta căn bản không quan tâm cái đáp án kia! Ngươi nghe có hiểu không? Ta, không, quan, tâm!"

Nghe vậy, cả người Lesus đều như rơi xuống hầm băng, bởi vì đáp án kia là...

Hài lòng nhìn thấy Lesus không mở miệng nữa, Grisia chậm rãi mở miệng nói: "Vĩnh biệt nhé, Mười Hai Thánh kỵ sĩ, các ngươi sẽ vĩnh viễn trở thành hồi ức của ta... Nghe lên còn rất lãng mạn mà! Ha ha ha ha ha!"

"Oh, đúng rồi! Thái Dương thần kiếm thì trả lại cho các ngươi, coi như là quà ly biệt đi."

Một vệt sáng vẽ lên đường cong, lúc rơi xuống trên mặt đất phát ra tiếng kim loại leng keng, đồng thời, cửa vòm cũng đóng lại, phòng hội nghị lại khôi phục an tĩnh lúc trước... Không, so với lúc trước càng thêm an tĩnh, gần như là một vùng tĩnh mịch.

Ở trong tĩnh mịch, Ecilan mở miệng hỏi: "Judge trưởng, đáp án là cái gì?"

Lesus mấp máy môi, nhưng lại nói: "Không có gì, dù sao cậu ta cũng không quan tâm nữa."

Aivis bất an hỏi: "Judge trưởng, chúng ta... mất đi Sun knight rồi sao?"

Nghe vậy, Lesus mím chặt môi, đi nhặt lên Thái Dương thần kiếm bị ném ở trên đất, thanh kiếm này thật sự không nên bị đối xử kiểu này.

Hai tay của Lesus mỗi bên nắm một thanh thần kiếm, để khắc chế bất an trong lòng, thậm chí nắm chặt kiếm chặt đến ngay cả ngón tay cũng trắng bệch.

"Judge trưởng, Sun..." Aivis sắc mặt trắng bệch hỏi.

Lesus không quay đầu, chỉ là hạ lệnh: "Đừng ngẩn ra, còn có rất nhiều chuyện phải làm, đi gọi quân chinh phạt trở về, tất cả Mười Hai Thánh kỵ sĩ đều phải trở về Thần Điện, kể cả tiền Mười Hai Thánh kỵ sĩ đều mời trở lại Thần Điện Ánh Sáng."

"Judge trưởng! Chúng ta..." Ecilan cũng không nhịn được mở miệng.

Lesus phát ra rống giận: "Phải! Chúng ta mất đi cậu ta rồi."

Nghe thấy trả lời này, Aivis và Ecilan đều trầm mặc, bọn họ đều vẫn là Thánh kỵ sĩ trưởng thuộc về Judge knight, nghe thấy câu này cũng cảm thấy một cơn tối tăm trời đất, đơn giản không dám tưởng tượng khi những Thánh kỵ sĩ trưởng thuộc về Sun knight nghe thấy tin tức này sẽ có phản ứng gì.. Đương nhiên, Storm hẳn là đã biết chuyện này rồi.

Ba người trầm mặc một chút, trong lúc này, Lesus cố gắng điều chỉnh hô hấp, để cho hô hấp đã kích động đến có phần nặng nhọc dần dần khôi phục bình tĩnh, cố hết sức lãnh tĩnh nói: "Không thể lãng phí thời gian nữa, còn có rất nhiều chuẩn bị phải làm."

"Chuẩn bị cái gì?" Aivis khó hiểu hỏi.

Sự kiện Ma Vương cuối cùng đã giải quyết, nhưng Sun knight cũng mất rồi, bây giờ còn muốn chuẩn bị cái gì?

Lesus cũng không thể lãnh tĩnh nữa, hắn một kiếm vung xuống, kiếm thế cường đại kèm theo đấu khí đem cái bàn hội nghị của mười hai người dùng triệt để chém thành mảnh vụn đầy trời.

"Chuẩn bị bắt Sun knight trở về!"

Crypto.com Exchange

Chương (1-110)