← Ch.097 | Ch.099 → |
Lesus Judge nửa quỳ trên mặt đất, đầu cúi xuống, tay phải đặt ở ngực, đối mặt với biểu tượng Ánh Sáng ở phía trước cầu nguyện.
Phòng cầu nguyện là đã trải qua thiết kế chuyên môn, cả căn phòng đều vô cùng âm u, chỉ có làm cửa sổ phía trên biểu tượng Ánh Sáng, chiếu cho cả biểu tượng phát sáng.
Nhưng cũng vì thế, khi Judge knight mặc đồ đen quỳ gối ở phía trước biểu tượng ánh sáng, cả người đều bị bóng tối chôn vùi, gần như nhìn không thấy thân ảnh của hắn.
Judge knight tới rồi, đi mau…
Chỉ biết đánh tra khảo phạm nhân bị trói trên tường! Ngươi mà là Thánh kỵ sĩ gì?
Judge knight là gã tàn khốc nhẫn tâm… Ngàn vạn lần đừng chọc vào hắn!
Tha cho ta, tha cho ta… Thần không phải nên tha thứ tội nhân sao? Ngươi vì cái gì không tha thứ cho ta!
Nhìn ngươi xem toàn thân đen như địa ngục, ngươi mà là Thánh kỵ sĩ gì?
“Cho dù công việc bận rộn, Judge knight vẫn không quên cầu nguyện với Thần Ánh Sáng, khiến cho Sun biết bao kính phục.”
Tiếng nói chuyện chợt đến làm cho Lesus sửng sốt, quay đầu nhìn, cửa phòng cầu nguyệt đã bị mở ra, một mái tóc vàng của người tựa bên cạnh cửa được tia sáng bên ngoài chiếu đến phát sáng lấp lánh.
Sáng ngời như thế.
Lesus hất mặt đi, tiếp tục cúi đầu, nhàn nhạt nói: “Cầu nguyện là cách duy nhất tôi có thể xác định mình vẫn là một Thánh kỵ sĩ.”
Grisia sửng sốt, vội vàng đóng phòng cầu nguyện, dò hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Lesus lại lắc đầu trả lời: “Tôi chỉ là có chút mê muội, không rõ mình rốt cuộc là Thánh kỵ sĩ, hay là… Một tên hành quyết tội phạm.” Nói đến cuối, giọng của hắn thấp đến gần như nghe không thấy.
Grisia kinh hô: “Cậu đương nhiên là Thánh kỵ sĩ, còn là Judge knight! Lesus, cậu nếu không phải là Thánh kỵ sĩ, vậy còn có ai xứng làm Thánh kỵ sĩ?”
Lesus cười nhạt một cái, lại nhắc tới chuyện không liên quan: “Grisia, cậu biết biểu tượng thần Ánh Sáng của sở thẩm phán ở đâu không?”
Grisia sửng sốt, trung thực trả lời: “Không để ý lắm.”
“Để cho tội phạm có thể nhìn biểu tượng thần Ánh Sáng mà sám hối, cho nên biểu tượng đặt ở trên tường ngay phía trước. Lúc tôi thẩm vấn tội phạm, biểu tượng luôn ở phía sau tôi… Tôi luôn quay lưng vào biểu tượng của ánh sáng, đối mặt với tội phạm đầy tội ác, sau đó dùng thủ đoạn còn hung tàn hơn tội phạm để tra khảo bọn chúng.”
Các loại tội tà ác, hình cụ, roi đánh, tử hình… Lesus hồi tưởng những thứ mình hằng ngày thường tiếp xúc nhất, vậy mà không có một thứ có thể làm cho mình cảm thấy mình là một Thánh kỵ sĩ, chỉ cảm thấy mặt mình đối vào bóng tối vô cùng, chỉ cần hơi trượt chân một cái, sợ rằng liền sẽ rơi vào trong bóng tối vô biên, cũng không bò ra nổi…
Grisia vội vàng nói: “Cậu là Judge knight, thẩm vấn tội nhân vốn chính là chức trách của Judge knight, cho nên cậu đương nhiên là Thánh kỵ sĩ!”
“Phải không? Nhưng tôi thật không biết, lúc nào sẽ rơi vào trong vùng bóng tối đó.”
Lesus đứng lên, dứt khoát nói: “Tôi nên trở về sở thẩm phán rồi, còn có rất nhiều chuyện chưa xử lý xong… Cũng có rất nhiều tội nhân vẫn chưa thẩm lý.”
Nói xong, hắn đi về phía cửa, phía sau lại truyền đến tiếng của Grisia.
“Lesus, thánh kỵ sĩ cho dù lưng đối ánh sáng, mặt đối theo bóng tối, cũng vẫn đi ở dưới ánh sáng, mà không phải trong bóng tối!”
Lesus ngừng bước chân.
“Nếu như không phải cậu hi sinh cơ hội đối mặt với ánh sáng, trị an của Diệp Nha thành sao có thể tươi sáng như thế? Nhưng cậu bây giờ hối hận rồi sao? Lesus, hối hận với lựa chọn hi sinh ánh sáng của mình để đổi lấy dân chúng sống ở dưới ánh sáng sao?”
Lesus quay người qua, sau khi nhìn thấy Sun knight đứng ở trong bóng tối, người sau lộ ra biểu tình buồn rầu, hỏi: “Lesus, cậu thật sự hối hận vì hi sinh cơ hội đối mặt với ánh sáng rồi sao?”
Thánh kỵ sĩ cho dù lưng đối ánh sáng, mặt đối bóng tối, cũng vẫn đi ở dưới ánh sáng, mà không phải trong bóng tối!
Cho dù biểu tượng Ánh Sáng bên cạnh đắm chìm dưới ánh nắng, nhưng điều chân chính cứu vớt hắn lại là Thánh kỵ sĩ đứng trong bóng tối.
Nếu như đứng ở trong bóng tối là người cứu vớt chính mình, vậy hắn cũng có thể tiếp tục đối mặt với bóng tối chứ.
“Lesus?”
Lesus cười, hỏi: “Grisia, cho dù tôi rơi vào bóng tối, cậu cũng sẽ kéo tôi về chứ?”
“Đương nhiên! Chúng ta là bạn tốt mà! Cho nên Lesus à, giúp tôi dạy dỗ Earth một chút nhé! Tốt nhất đánh cái thằng khốn đó nửa sống nửa chết bán thân bất toại cho tôi! Để coi hắn còn dám ở trước mặt tôi khoe khoang cô nào mới tán được nữa hay không!!!”
…Xem ra là ai kéo ai về còn chưa biết đây!
← Ch. 097 | Ch. 099 → |