Truyện ngôn tình hay

Truyện:Mị Ảnh - Chương 0734

Mị Ảnh
Trọn bộ 1642 chương
Chương 0734: Qua cửa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1642)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nghệ Phong nhanh chóng rửa mặt chải đầu, nhất thời cảm giác rất thoải mái, thậm chí đấu khí hơi có chút đề cao.

Khi Nghệ Phong đi ra, gia chủ Lý gia đã ở bên ngoài đợi sẵn. Gia chủ Lý gia không nói nhiều với Nghệ Phong, trực tiếp dẫn Nghệ Phong đi về một phương hướng. Nghệ Phong rất nhanh đã đi đến một kiến trúc hình tháp.

Gia chủ Lý gia chỉ vào tòa bảo tháp nói:

- Liễu lão ở tầng thứ năm, ngươi hãy tự lên gặp. Ta không đi!

Nghệ Phong hơi ngây người, lập tức gật đầu, đi về phía trước.

- Nghệ Phong! Cẩn thận!

Gia chủ Lý gia bỗng nhiên nói với Nghệ Phong. :

Nghệ Phong nghe thấy lời gia chủ Lý gia nói, khẽ gật đầu, trong lòng cũng hiểu rõ, sợ là muốn được Liễu lão tán thành, thực sự không phải chuyện dễ dàng, bằng không gia chủ Lý gia cũng sẽ không nhắc nhở như vậy.

Nghệ Phong hít sâu một hơi, chậm rãi đi về hướng bảo tháp. Vì Liễu Mộng Nhiên, Nghệ Phong hoàn toàn không sợ nguy hiểm này.

Về phần giữa Nghệ Phong và Ám Tử nữ vương có quan hệ mờ ám, hắn cũng không phải chưa từng nghe nói, thế nhưng một người nam nhân, đặc biệt là nam nhân ưu tú, chuyện như vậy cũng không có gì kỳ lạ!

Nghệ Phong đi vào trong bảo tháp, trong nháy mắt cánh cửa bị đóng lại. Toàn bộ bảo tháp nhất thời chìm trong bóng tối, đưa tay không thấy năm ngón. Chỉ có điều đối với thực lực của Nghệ Phong mà nói, mặc dù không đạt được thị lực sáng như ban ngày, thế nhưng miễn cưỡng vẫn có thể thấy rõ lộ tuyến.

Nhưng cũng chỉ mơ hồ, chứ không rõ ràng. Nghệ Phong cũng muốn lấy một viên ma tinh chiếu sáng. Chỉ cần có chút ánh sáng, hắn có thể thấy rõ hoàn cảnh bốn phía. Nhưng Nghệ Phong suy nghĩ một lát vẫn quyết định từ bỏ, dựa vào mặt đất mơ hồ mà hắn nhìn thấy, Nghệ Phong từ từ đi lên tầng hai.

Nghệ Phong đi cũng không nhanh, tinh thần có chút căng thẳng. Nếu đối phương đã biến bảo tháp tối đen như vậy, nhất định là có mục đích.

Vù...

Khi Nghệ Phong đi đến cầu thang, một tiếng xé gió mạnh mẽ bay về phía hắn, thân thể Nghệ Phong cấp tốc di chuyển, đưa tay bắt thứ bay đến.

Nghệ Phong để vật đó ở trước mắt nhìn, phát hiện đó là mũi tên nhọn. Trái tim Nghệ Phong càng bị bóp chặt, thảo nào gia chủ Lý gia dặn hắn phải cẩn thận. Nghệ Phong vứt lợi kiếm trên mặt đất, tiếp tục đi lên trên, thị giác mơ hồ cũng có thể miễn cưỡng giúp đỡ hắn tìm được đường chuẩn xác.

Vù vù...

Nghệ Phong đi chưa được mấy bước, hai tiếng xé gió lại từ hai phương hướng bay về phía hắn, thân pháp Nghệ Phong mạnh mẽ biến động, một tay liên tục bắt về phía hai phương hướng đó.

Sức mạnh trên mũi tên nhọn cũng không lớn, Nghệ Phong tùy ý quăng mũi tên nhọn sang bên cạnh, tiếp tục đi lên phía trên.

Mũi tên nhọn phảng phất như có quy luật, Nghệ Phong cứ đi được một đoạn, số lượng mũi tên lại tăng thêm.

Cuối cùng Nghệ Phong thật sự không thể chống đỡ bằng một tay, tay kia cũng phải xuất thủ, khi quăng mười sáu mũi tên sang bên, lượt mũi tên tiếp theo lại được bắn ra.

Mặc dù Nghệ Phong đã mượn tốc độ rất nhanh của Mị Ảnh thân pháp, thế nhưng cũng không thể tiếp nhận được toàn bộ ba mươi hai thanh lợi kiếm trong nháy mắt, không chỉ vì tốc độ, mà vì tay của hắn cũng không bắt được.

Nghệ Phong hừ một tiếng, đấu khí huy vũ bay ra, Tiêm Hổ Kiếm mạnh mẽ huy động, ba hai thanh lợi kiếm bị cắt thành hai nửa.

Số lượng mũi tên bắn ra càng lúc càng nhiều, Nghệ Phong cũng không bảo lưu. Lợi kiếm bay múa phòng ngự toàn bộ cơ thể, kín không còn kẽ hở, lực lượng của những mũi tên này cũng không phải quá mạnh mẽ, dưới phòng ngự của Nghệ Phong, cũng không tạo ra uy hiếp nào cho Nghệ Phong.

Nghệ Phong vẫn rất cẩn thận như trước, nếu ở tầng một có mũi tên, vậy ở tầng hai ai biết sẽ có thứ gì.

Quả nhiên, Nghệ Phong đi lên tầng hai không bao lâu, Nghệ Phong nhận thấy phía bên phải có một luồng sức mạnh gào thét đập về phía hắn.

Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi, dùng nắm tay đánh tới.

Ầm!

Trong thời khắc va chạm, Nghệ Phong chỉ biết thứ va chạm với mình đồng dạng cũng là một nắm tay. Sau khi người đó và Nghệ Phong mạnh mẽ đối chọi liền bay ngược ra ngoài, Nghệ Phong vừa định thừa thắng truy kích, thế nhưng lại cảm giác được tay trái của đối phương đang hung hăng đánh về phía đầu hắn.

Nghệ Phong chỉ có thể buông tha truy kích của mình, thân ảnh chợt lóe tránh thoát công kích của đối phương.

Thế nhưng rất nhanh. Nghệ Phong phát hiện từ bốn phương tám hướng có rất nhiều nắm tay đánh về phía hắn, Nghệ Phong khẽ nhíu mày, thực lực của hắn đương nhiên cảm giác được, thực lực của những người này cũng không mạnh, nhiều nhất cũng chỉ có hai Tướng cấp, còn lại đều là Sư cấp.

Cánh tay của Nghệ Phong mạnh mẽ huy động, bức lui những nắm đấm kia, với thực lực của Nghệ Phong, nếu muốn đả thương những người này, cho dù không thấy rõ, cũng có thể làm rất dễ dàng. Thế nhưng Nghệ Phong biết rõ thân phận của những người này là người thủ hộ của Mộng Nhiên, dù thế nào Nghệ Phong cũng không thể hạ thủ.

Nhưng Nghệ Phong không hạ thủ được, những người đó càng đánh càng dũng cảm. Mặc dù thật sự không có chút uy hiếp với Nghệ Phong, thế nhưng như vậy cũng khiến Nghệ Phong phải vất vả ứng phó.

Nghệ Phong bất đắc dĩ cười khổ, cũng không nghĩ nhiều nữa, lực nhận biết khổng lồ tập trung vào một bóng người, thi triển Mị Ảnh thân pháp, đấu khí trên tay mạnh mẽ tuôn ra.

Nghệ Phong túm lấy một người, hung hăng quăng ngã, rất nhanh trên tầng hai vang lên từng trận đập đất. Mặc dù Nghệ Phong dùng lực rất khéo, thế nhưng đập xuống mặt đất, vẫn khiến tầng hai vang lên những tiếng rên rỉ.

Sau khi Nghệ Phong dùng một quyền bức lui một Tướng cấp, những người đó cuối cùng cũng chậm rãi di tản.

Nghệ Phong nghe thấy thanh âm, hắn cũng biết rõ, những người này khẳng định mượn công cụ gì đó, cho nên vẫn có thể nhìn thấy ở nơi tối đen như vậy.

Nghệ Phong thấy cả quyền phong và tiếng rên rỉ đều biến mất sạch sẽ, hắn biết mình đã qua cửa thứ hai.

Hiện tại Nghệ Phong mơ hồ có chút hiểu ra, Lý gia lựa chọn vị hôn phu cho Liễu Mộng Nhiên là lựa chọn tài tử, còn Liễu gia lại muốn tìm võ giả. Hai cái này hợp lại chính là văn võ song toàn, Nghệ Phong thầm nghĩ yêu cầu của bọn họ thật sự rất cao. Nhưng nhớ tới sự ưu tú của Mộng Nhiên, Nghệ Phong lại cảm thấy yêu cầu như vậy cũng không có gì quá đáng.

Nghệ Phong bước chân đi lên tầng ba, trên đường đi ngược lại rất yên tĩnh. Tới tầng ba, vẫn tối đen như mực. Nhưng Nghệ Phong cũng không vội vàng lên tầng bốn. Hắn biết rõ, trên tầng ba tất nhiên có gì đó đang chờ hắn.

Quả nhiên, chỉ chốc lát, Nghệ Phong nghe thấy âm hưởng. Lúc này Nghệ Phong phải thừa nhận, lực nhận biết mà Tà Đế truyền thừa lại quả thực rất kinh khủng, chỉ có động tĩnh rất nhỏ cũng có thể phát hiện.

Ầm!

Một nắm tay hung hăng đập về phía Nghệ Phong.

Nhưng Nghệ Phong sớm có chuẩn bị, thân ảnh mạnh mẽ lóe lên, né tránh nắm tay này.

- Ồ...

Đối phương cũng kinh ngạc phát ra âm thanh này, có lẽ không ngờ Nghệ Phong có thể né tránh được một quyền này của hắn! Nhưng động tác của hắn không dừng lại, tiếp tục tung một quyền đánh về phía Nghệ Phong.

*****

Trong lòng Nghệ Phong cũng có chút kinh ngạc, Nghệ Phong cảm giác lực đạo của người này có lẽ chỉ có Tướng cấp đỉnh phong, thế nhưng phải thừa nhận, phương pháp ẩn nấp của đối phương rất cao siêu, nếu không phải Nghệ Phong có lực nhận biết không giống người thường, sợ là đã chịu thiệt thời lớn dưới phương pháp ẩn nấp của đối phương.

Nghệ Phong thầm nghĩ người này thật sự có khiếu làm sát thủ thật, trong Sát Lâu, ngoại trừ lão ma đầu và Thiên Nghịch, Nghệ Phong chưa từng gặp người nào có thuật ẩn nấp vượt qua hắn.

Nhưng điều khiến Nghệ Phong có chút nghi hoặc chính là, trong phương pháp ẩn nấp của người này mơ hồ có hình bóng của Sát Lâu, thế nhưng lại không quá giống.

Nghệ Phong lại một lần nữa né tránh đòn công kích của đối phương, trước đây khi Nghệ Phong chưa truyền thừa Tà Đế, trước mặt phương pháp ẩn nấp của Thiên Nghịch, hắn sẽ chịu thiệt rất lớn, hiện tại có lực nhận biết truyền thừa của Tà Đế, Nghệ Phong muốn tránh thoát công kích của một Tướng cấp, quả thực rất dễ dàng. Mặc dù Tướng cấp này có chút đặc biệt.

Tướng cấp này tựa hồ cũng có chút không nhịn được, lại một lần nữa tung quyền đánh về phía Nghệ Phong, sau khi bị Nghệ Phong tránh thoát, trong lòng càng kinh ngạc. Trong hoàn cảnh tối đen như vậy, cho dù một Vương cấp dưới tay hắn cũng sẽ cực kỳ chật vật. Thế nhưng người trước này lại có thể dễ dàng ứng đối như vậy!

- Ngươi tiếp được quyền này của ta, xem như ngươi vượt qua được cửa này!

Người đó thấy phương pháp ẩn nấp của mình vô hiệu với Nghệ Phong, bình thản nói.

- Mời!

Nghệ Phong thấy đối phương nói như vậy, cũng không tiếp tục lẩn trốn nữa, lẳng lặng đứng tại chỗ, đợi hắn ra quyền.

Nghệ Phong rất nhanh nhận thấy được một luồng sức mạnh khổng lồ áp bách hư không, trong bảo tháp vắng vẻ bộc phát ra một số tiếng gào thét vang dội, hung hăng đánh vào ngực Nghệ Phong.

Nghệ Phong không di động, vươn bàn tay trắng trẻo của mình, nhẹ nhàng ấn về phía đối phương.

Một tiếng trầm muộn vang lên, đối phương liên tiếp lùi lại phía sau mấy bước. Nghệ Phong vẫn đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích.

- Đa tạ!

Khi người đó đứng vững, chậm rãi nói ra câu này, mặc dù Nghệ Phong không nhìn thấy hắn, thế nhưng lại có thể cảm giác được hắn đang hành lễ. Người này hiển nhiên cũng phát hiện, Nghệ Phong không hề lưu tay, sợ nếu hắn không lùi lại mấy bước, có thể sẽ bị thương.

- Không cần!

Nghệ Phong cười nói.

- Xem ra ba cửa thiết kế phía trước của chúng ta quá đơn giản, có lẽ ngươi không cần dùng đến một nửa thực lực!

Đối phương đột nhiên nói.

Nghệ Phong mỉm cười, cũng không trực tiếp trả lời.

- Quả nhiên!

Đối phương nói xong, cũng thấy có tiếng động nào khác nữa, Nghệ Phong biết đối phương đã rời khỏi.

Nghệ Phong nhớ tới ba cửa phía trước, đối với hắn mà nói có thể dễ dàng vượt qua, thế nhưng lại có thể kiểm tra thực lực của chân chính, cửa thứ nhất có thể chỉ cần là một Tướng cấp là có thể vượt qua.

Cửa thứ hai sợ là cần một Tướng cấp cao giai. Cửa thứ ba cho dù là Vương cấp bình thường cũng chưa chắc có thể vượt qua.

Nghệ Phong lắc đầu, thầm nghĩ điều kiện của bọn họ thật sự hà khắc. Người trẻ tuổi như Liễu Mộng Nhiên có thể đạt đến Vương cấp thật sự không nhiều. Nhưng bọn họ vẫn đặt yêu cầu thấp nhất là Vương cấp!

Nghệ Phong tiếp tục đi lên tầng bốn, nếu tầng ba yêu cầu thực lực Vương cấp, vậy tầng bốn sẽ yêu cầu cái gì?

Nghệ Phong bỗng nhiên mơ hồ có chút mong đợi, bước nhanh lên tầng bốn.

Nghệ Phong vừa đến tầng bốn, nhận thấy cách đó không xa có một người, đối phương cũng không ẩn nấp, Nghệ Phong có thể cảm thấy rõ ràng, khi Nghệ Phong cảm giác được trên người đối phương khí thế truyền đến dâng trào, trong lòng hắn cũng cả kinh.

Tựa hồ đối phương biết Nghệ Phong đang điều tra mình, hắn hoàn toàn không để ý, sau một lát, bình thản nói với Nghệ Phong:

- Ngươi chuẩn bị xong rồi chứ?

- Mời tiền bối xuất thủ!

Nghệ Phong chắp tay nói, mặc dù hắn không thấy rõ đối phương, thế nhưng Nghệ Phong biết đối phương có thể thấy rõ hắn.

- Cửa này rất đơn giản, chỉ cần ngươi có thể tiếp được ba quyền của ta, cửa này của ta coi như vượt qua.

Đối phương nói.

- Mời!

- Được! Nếu như ngươi cảm thấy không thuận tiện trong bóng tối, ta có thể kêu bọn họ thắp sáng cho ngươi.

Hiển nhiên đối phương không muốn chiếm tiện nghi của Nghệ Phong.

Nghệ Phong nhún vai nói:

- Không cần, ta quen rồi!

- Được! Vậy ngươi hãy tiếp quyền đầu tiên của ta! Sáu thành lực đạo!

Nói xong, đối phương hung hăng tung quyền về phía Nghệ Phong, Nghệ Phong có thể nghe được âm thanh không gian bị áp bách rung động, không khí xung quanh cũng phảng phất bị ngưng tụ.

- Ầm!

Nắm tay của đối phương hung hăng đánh vào người Nghệ Phong, bắn ra từng đạo kình khí. Nghệ Phong vẫn đứng thẳng tại chỗ, để mặc gió lốc thổi bay tóc mình.

- Ồ!

Đối phương hiển nhiên cũng rất hiếu kỳ, không ngờ một quyền sáu thành lực đạo của hắn lại không thể đẩy lui Nghệ Phong một bước. Hắn biết rõ sức mạnh một quyền này của mình còn mạnh hơn một bậc so với Vương Cấp nhất giai. Mặc dù hắn không hi vọng có thể đánh bại Nghệ Phong, thế nhưng muốn bức lui Nghệ Phong vài bước có lẽ không thành vấn đề. Thế nhưng đối phương lại không hề bị đẩy lui bước nào.

- Thú vị lắm! Vậy thử tám thành lực đạo của ta xem!

Đối phương nói xong, bỗng nhiên bay vọt lên, không gian vốn đen kịt cũng dần dần có thể thấy rõ. Toàn bộ lực lượng khổng lồ ngưng tụ trên nắm tay đối phương, nơi quyền thân đi qua, không gian vỡ vụn, uy áp khổng lồ khiến không khí xung quanh trầm trọng, khiến Nghệ Phong hô hấp có chút khó khăn.

Nghệ Phong thấy lực đạo của một quyền này, hắn cũng thận trọng, lực Tà Đế nhập vào cơ thể thoát ra, đấu khí toàn thân cũng vọt tới nắm tay Nghệ Phong, Nghệ Phong thầm suy nghĩ, vẫn nên bao trùm năng lượng của Phệ Châu lên trên nắm tay.

Hai nắm tay đối chọi, không gian chỗ trung tâm bắt đầu vỡ vụn từng khối. Nghệ Phong lui về sau ba bước, lúc này khó khăn lắm mới đứng vững, khẽ áp chế huyết khí có chút bốc lên trong lòng.

Nghệ Phong biết rõ lực đạo của một quyền này, hoàn toàn không thua kém một kích toàn lực của Vương Cấp tam giai, thế nhưng lúc này hắn cũng cảm thấy hơi khó nhọc. Nghệ Phong thậm chí hoài nghi người trước mặt có phải đã đạt đến Vương cấp ngũ giai.

- Không ngờ ngươi có thể dễ dàng tiếp được tám thành lực đạo của ta như vậy, ha ha, vậy hãy thử mười thành lực đạo của ta xem thế nào?

Người này căn bản không cho Nghệ Phong cơ hội để nói, đấu khí mạnh mẽ bộc phát ra, toàn bộ ngưng tụ trên nắm tay, năng lượng trên quyền thân nhảy lên, khẽ bóp méo hư không.

Nghệ Phong nhìn thấy màn này, nhãn thần cũng vô cùng ngưng trọng, hắn mơ hồ cảm giác được luồng lực lượng này có uy hiếp lớn lao đối với hắn, Nghệ Phong hít sâu một hơi, cũng không bảo lưu, đấu khí toàn thân và lực Tà Đế đều tuôn lên quyền thân, năng lượng Phệ Châu cũng bao trùm trên nắm tay. Từng đạo năng lượng Phệ Châu tuôn lên nắm tay Nghệ Phong, quyền thân của Nghệ Phong cũng bạo phát quang mang trắng xanh.

Ầm...

Khi nắm tay của Nghệ Phong và đối phương đụng độ nhau, trong hư không xuất hiện một khe nứt rất lớn, thân ảnh của Nghệ Phong bay ngược ra ngoài, hắn cố nuốt xuống huyết dịch thiếu chút nữa phun ra. Dưới chân hung hăng khởi động, xuất hiện những vết chân thật sâu, tháo gỡ lực đạo trên người hắn.

Nghệ Phong dùng Lăng Thần Quyết cố gắng dẹp loạn huyết khí đang cuồn cuộn trong lòng, khi huyết khí trong cơ thể được dẹp loạn, Nghệ Phong mới khẽ thở dài, mặc dù bị chút nội thương, thế nhưng đối với một y sư cao cấp như hắn mà nói, vết thương này tựa như không đáng nói.

Nhưng sức mạnh của đối phương thật sự khiến Nghệ Phong kinh hãi, dưới sự trợ giúp của Phệ Châu, chỉ cần dựa vào lực lượng đã có thể đả thương hắn.

Đối phương thấy Nghệ Phong vẫn đứng yên tại chỗ như trước, đồng dạng cũng kinh hãi không thôi, hắn biết rõ sức mạnh một quyền này của mình, mặc dù không bằng Vương cấp ngũ giai, thế nhưng cũng là lực lượng của Tứ giai đỉnh phong, thế nhưng lại bị Nghệ Phong đỡ được.

Người nọ hít sâu một hơi, trong lòng vừa kinh ngạc, lại hơi có chút vui vẻ:

- Đi tiếp đi, Liễu lão đang đợi ngươi!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1642)