Vay nóng Homecredit

Truyện:Ma Long Phiên Thiên - Chương 0126

Ma Long Phiên Thiên
Trọn bộ 1065 chương
Chương 0126: Lấy độc phục chúng (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1065)

Siêu sale Lazada


Bốn tên nữ thị vệ không nói một lời, hai người trong đó tay cầm trước kiếm, chậm rãi ép về phía Phong Liệt, trong ánh mắt lạnh lùng tỏa ra sát cơ. Hai người khác thì vội vàng lấy ra một bộ quần áo bọc Long Khuynh Vân lại, sau đó cho nàng ăn mấy khỏa đan dược.

Phong Liệt hừ lạnh một tiếng, nói:

- Mấy vị, khi trước ta và Long sư huynh chỉ là đồng môn luận bàn, các người tựa hồ quản quá rộng rồi!

- Hừ! Chỉ cần uy hiếp tính mạng hộ chủ thì đó chính là nằm trong phạm vi chức trách của chúng ta!

Một nữ tử trung niên sắc mặt bất thiện hừ lạnh nói, đồng thời giơ trường kiếm trong tay, muốn tấn công Phong Liệt.

- Dừng tay!

Một tiếng kêu từ sau lưng vang lên.

Chỉ thấy Long Khuynh Vân sau khi mặc xong quần áo, cố sức đứng dậy, thần sắc phẫn hận trừng mắt nhìn Phong Liệt, gằn từng chữ nói:

- Không nhọc các ngươi đi động thủ, hắn là của ta! Chúng ta đi!

Bốn tên nữ thị vệ do dự một chút liền thu hồi binh khí, dìu Long Khuynh Vân rời khỏi động phủ.

Phong Liệt híp mắt, lạnh lùng nhìn năm người dần biến mất, trong lòng thầm thở dài một hơi. Nếu thực sự giao thủ với bốn tên cao thủ Chân Khí cảnh hậu kỳ, chính mình hôm nay e là bị lột một lớp da, có thể không động thủ chính là kết quả tốt nhất.

- Long sư huynh thua? Điều này sao có thể?

- Đại thần thông Thiên Chấn của Long sư huynh vẫn không thể giết Phong Liệt! Tại sao có thể vậy? Long sư huynh từng chém giết qua cường giả Chân Khí cảnh nha!

- Tên hỗn đản Phong Liệt này! Nhất định là hắn bí mật thi triển thủ đoạn gì mới có thể đánh bại Long sư huynh! Kiên Vũ viện chúng ta nhất định phải thay Long sư huynh xả ngụm ác khí này!

- Nhưng Long sư huynh từng nói nàng muốn đích thân thu thập Phong Liệt nha!

- Hừ! Bất luận thế nào! Tụ Nguyên trì này Ma Vũ viện chúng ta cự tuyệt Ám Vũ viện gia nhập!

...

Hồi lâu sau, mọi người chung quanh mới khôi phục lại tinh thần, trong lúc nhất thời tất cả đều nhao nhao nghị luận cuộc đại chiến vừa rồi, vẻ mặt hồi hộp mãi không biến mất.

Về phần chuyện cuối cùng giữa Phong Liệt và Long Khuynh Vân cũng không ai chú ý tới, giống như không có chuyện gì xảy ra.

Lý U Nguyệt sau khi khôi phục tinh thần, vui tới phát khóc, từ rất xa chạy tới, nhào vào lồng ngực Phong Liệt, không thèm để ý người khác ôm chặt lấy eo Phong Liệt, khóc rống lên.

- Oa oa... tên phôi đản nhà ngươi! Đã biết vậy nhưng vẫn khiến ta lo lắng! Oa oa...

Phong Liệt ôm lấy giai nhân, vô cùng đau lòng, cười nhẹ an ủi:

- Được rồi, chớ khóc! Chẳng phải ta vẫn hoàn hảo sao? Ngươi phải tin tưởng ta, càng phải tin tưởng ánh mắt của mình, phu quân ngươi lựa chọn sao có thể dễ dàng bị người đánh bại như vậy?

- Đáng ghét!

Lý U Nguyệt ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn có hai hàng nước kia dần hiện lên thần sắc cổ quái, do dự một chút, sắc mặt bất thiện nói:

- Phong Liệt, lúc cười ngươi làm gì Long Khuynh Vân?

- A? Không có gì đâu!

Phong Liệt sau khi sững sờ liền giả bộ làm ngu!

- Hừ hừ! Đừng tưởng rằng ta không biết! Long Khuynh Vân cũng không phải như trong lời đồn, đánh không thắng liền thi triển thủ đoạn câu dẫu!Hừ! Ta đã sớm thấy nàng ta không phải một cô gái tốt!

Vẻ mặt ngây thơ của Lý U Nguyệt hầm hừ nói.

Phong Liệt há hốc mồm, trợn mắt, lập tức trong lòng mừng thầm không thôi, tiểu mỹ nhân U Nguyệt có thể nghĩ vậy thực sự là quá đáng yêu, không nhịn được muốn khích lệ giai nhân vài câu, nhưng lại không biết mở miệng như thế nào.

Lúc này, Tề Xương Vũ và Triệu Thung cũng đã đi tới.

Ánh mắt Triệu Thung nhìn Phong Liệt vô cùng nóng bỏng, đó là sự sùng kính từ tận đáy lòng đối với một vị cường giả, giống như một con sâu cái kiến ngưỡng mộ một con Cự long bay giữa bầu trời vậy, khiến cho trong lòng Phong Liệt có chút lâng lâng.

Tề Xương Vũ có phần khó xử nói:

- Phong hynh, tên khốn Nhạc Đông Thần kia liên hợp đệ tử hạch tâm chín đại viện phái muốn ngăn cản Ám Vũ viện các ngươi tiến vào Tụ Nguyên trì, tiểu đệ... ai... tiểu đệ thực sự cũng không còn cách nào khác.

Phong Liệt sắc mặt không đổi, cười lạnh nói:

- Hừ, đã không có Long Khuynh Vân, bọn chúng trong mắt lão tử chỉ là một đám tôm tép nhãi nhép mà thôi, chẳng lẽ chúng thực muốn biến mình thành đồ ăn sao?

Tề Xương Vũ sắc mặt cả kinh, không khỏi lên tiếng:

- Phong huynh, ngươi... chẳng lẽ ngươi sẽ động thủ với họ?

Dù hắn biết Phong Liệt rất lợi hại, nhưng nếu là xảy ra xung đột, đoán chừng trên trăm tên đệ tử hạch tâm kia chỉ cần chưa đầy một phút là cũng đủ đập chết Phong Liệt.

Phong Liệt thản nhiên nói:

- Được rồi Xương Vũ, trong lòng ta đã hiểu, ngươi gọi bọn họ tới.

Tề Xương Vũ do dự một chút, cuối cùng thở dài, đi về phía đám đệ tử hạch tâm do Nhạc Đông Thần cầm đầu.

Sau một lát, đám đệ tử hạch tâm dưới sự dẫn dắt của Nhạc Đông Thần sợ hãi rụt rè đi về phía Phong Liệt, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ sợ hãi cùng do dự, ngay cả sắc mặt Nhạc Đông Thần cũng ngưng trọng, ẩn ẩn trong đó còn có cả sự khiếp đảm.

- Phong Liệt! Trải qua chín đại viện phái cùng thương nghị quyết định, chúng ta kiên quyết phản đối Ám Vũ viện các ngươi liên quan tới Tụ Nguyên trì! Cho nên chúng ta hi vọng... hi vọng ngươi có thể mang theo tất cả đệ tử Ám Vũ viện rời khỏi Thiên Thủy giản!

Nhạc Đông Thần đứng cách Phong Liệt 30 trượng, ngoài mạnh trong yếu quát lạnh. Lúc này trong cơ thể hắn cũng đã tụ tập nguyên lực, âm thầm đề phòng, để ngừa Phong Liệt đột nhiên làm khó dễ.

- Đúng... đúng vậy! Ám Vũ viện các ngươi không xuất một phần lực! Dựa... dựa vào cái gì mà cũng muốn hưởng?!!

- Đúng rồi! Nếu ngươi dám dùng sức mạnh thì chính là địch với chín đại viện phái! Chúng ta... chúng ta cũng không sợ ngươi!

...

Nhạc Đông Thần vừa nói ra, đám ngươi theo sau cũng nói vài lời hưởng ứng, hiển nhiên tất cả đều chưa tụ đủ lực lượng.

Những người này đều là chịu Nhạc Đông Thần lôi kéo hoặc là những đệ tử bất mãn với việc Phong Liệt đánh bại chiêu bài của Kiên Vũ viện là Long Khuynh Vân, vì vậy tới đây tạo sức ép.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1065)