Vay nóng Tima

Truyện:Ma Long Phiên Thiên - Chương 0192

Ma Long Phiên Thiên
Trọn bộ 1065 chương
Chương 0192: Nữ thị tẩm (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1065)

Siêu sale Lazada


- Điều này sao có thể?Tại sao Phong Liệt lại không chết? Ngược lại lại gặp phải cao thủ Cương Khí Cảnh! Khốn kiếp! Thuộc hạ của Thần Sư chẳng lẽ đều là thùng cơm sao?Ngay cả một tên đệ tử Nguyên Khí Cảnh nhỏ nhoi cũng không lo nổi?Ừm? Hay là... Tên cao thủ Cương Khí Cảnh kia cũng là người của Thần Sư?

Đối với sự cầu khẩn của chúng đệ tử xung quanh, lúc này Trần Ứng lại làm như mắt điếc tai ngơ, hai mắt hơi lóe lên tinh mang. Trong lòng âm thầm phẫn nộ không thôi, điều làm hắn phẫn nộ chính là thuộc hạ của Thần Sư không làm được việc, vậy mà ngay cả huyết mạch số một mà mình ra giá cao cũng không lo nổi.

- Trần sư thúc! Ngài mau nghĩ cách a!

Triệu Thung sốt ruột thúc giục.

- Hả? À ừm!

Trần Ứng phục hồi tinh thần lại, làm bộ như suy nghĩ một lát, lúc này mới tỏ vẻ khó xử bĩu môi nói:

- Việc này rất là khó làm a! Trừ bỏ thí luyện ba năm một lần ra thì bất cứ ai không có phận sự cũng không được vào Dạ Mạc đại hạp cốc, đừng nói lúc này chúng ta không có cao thủ Cương Khí Cảnh, mặc dù có thì cũng phải cầm lệnh dụ của Giáo Chủ đại nhân mới được vào a! Ta thấy thế này, đợi chúng ta trở lại Ám Vũ Viện, ta sẽ nhờ Viện Chủ đại nhân định đoạt a!

Đám người Triệu Thung, Tiểu Lục Tiểu Yên vừa nghe Trần Ứng nói vậy, trong lòng không khỏi tuyệt vọng. Chờđến lúc đó thì chỉ sợ Phong Liệt đã sớm phơi thi hoang dã, bất quá bây giờđã không còn cách nào khác, trong lòng cảđám không khỏi như có lửa đốt.

Đúng lúc này, một giọng nói âm dương quái khí vang lên cách đó không xa, khiến cho mọi người chú ý:

- Ấy chà chà, đệ tử Ám Vũ Viện còn sống cũng chẳng ít nhỉ? Châc, thế nhưng còn có hơn ba trăm người! Không đơn giản a...

Nghe xong những lời này, đám người Ám Vũ Viện không khỏi giận dữ, nhất tề nhìn về phía giọng nói phát ra.

Chỉ thấy cách đó không xa, một gã trung niên nam tử thân mặc trang phục chấp sự của Ma Vũ Viện chính đang cười âm hiểm đánh giá đám người Ám Vũ Viện, đúng là chấp sự Triệu Sùng Dương của Ma Vũ Viện.

Chấp sự của các Ma Long viện phái ít nhất phải có tu vi Chân Khí Cảnh, mà xem từ khí thế thì thực lực tên nam tử có vẻ âm hiểu này phải mạnh hơn Trần Ứng một mảng lớn.

Trong lúc nhất thời, tất cả những câu quát mắng đang định thốt ra của các đệ tử Ám Vũ Viện đều được nuốt lại vào bụng, nhưng vẻ giận dữ thì lại khó có thể che dấu.

Sau khi thấy rõ người đến, đồng tử Trần Ứng lại hơi co rụt lại, vội vàng khách khí chắp tay nói:

- Ha hả, thì ra là Triệu huynh a! Người của Ám Vũ Viện chúng ta vốn khá ít, thật sự không thể so sánh với Ma Vũ Viện a! Khiến cho Triệu huynh chê cười rồi!

Trong Ma Long giáo, chín chín phần trăm đệ tử từ Chân Khí Cảnh trở lên đều được phái về các thành trì, quặng mỏ, cửa hàng để trấn thủ. Số ít ở lại trong giáo thì sẽ làm chấp sự, phụ trách xử lý những việc hàng ngày của viện phái. Sau năm rộng tháng dài, chấp sự của các viện phái cũng đại đa số đều biết nhau.

Mà ở trong mắt Trần Ứng, tên Triệu Sùng Dương xuất thân từ bàng chi của Triệu gia này chính là một nhân vật hắn không thể trêu nổi, chẳng những bối cảnh hùng hậu, hơn nữa thực lực Chân Khí Cảnh cửu trọng thiên cũng vô cùng mạnh mẽ, làm việc lại âm ngoan độc ác, tính tình quái dị, rất là khó chơi.

Cho nên, một kẻ chỉ có tu vi Chân Khí Cảnh tam trọng thiên như Trần Ứng không dám có chút chậm trễ nào.

- Hừ, không phải Ám Vũ Viện các ngươi vừa xuất hiện một tên Phong Liệt rất lợi hại sao? Vậy mà dám phế mấy vịđệ tử hạch tâm của Ma Vũ Viện chúng ta! Không biết đó là vị nào? Đứng ra cho Triệu mỗ đây kiến thức một phen!

Triệu Sùng Dương không nể mặt Trần Ứng chút nào, lỗ mũi hướng lên trời, hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lại dâm tà quét qua một nữđệ tử xinh đẹp trong đám người Ám Vũ Viện.

Trần Ứng vội vàng cười lấy lòng nói:

- Ha ha, xin Triệu huynh bớt giận, đối với thương thế của mấy vịđệ tử quý viện, tại hạ cũng cực kỳ tiếc nuối a... Bất quá, Long Vũ giả chúng ta chỉ cần đột phá Thần Thông Cảnh thì tự nhiên sẽ có một lần tái tạo cơ thể, mà đệ tử quý viện cũng đều có thiên tư kinh người, tin tưởng bọn họ sẽ rất nhanh khôi phục lại như lúc ban đầu, khụ khụ...

Nói ra mấy lời này, ngay cả chính Trần Ứng cũng không quá tin tưởng, tuy rằng trên lý luận thì chỉ cần đến Thần Thông Cảnh là có thể tái tạo thân thể, đứt tay đứt chân có thể mọc lại, nhưng đối với Long Vũ giả Nguyên Khí Cảnh mà nói, đừng bảo họ có thể leo lên Thần Thông Cảnh hay không, cho dù là đến thì cũng phải mất trăm năm. Như vậy thì làm sao mấy thiếu niên mới chỉ mười mấy tuổi như Triệu Đống, Nhạc Đông Thần, Sở Huyền chịu được sự cô quạnh của năm rộng tháng dài?

Quả nhiên, Triệu Sùng Dương vừa nghe lời này thì lập tức trở mặt, khí thế mạnh mẽ của Chân Khí Cảnh cửu trọng thiên đột nhiên phóng ra, uy áp làm cho mấy trăm người Ám Vũ Viện, bao gồm cả Trần Ứng ở trong đó đều cảm thấy cực kỳ khó chịu, sắc mặt hoảng sợ lùi về phía sau.

- Hừ, thật sự là quá buồn cười! Cứ theo Trần Ứng ngươi nói, không phải Triệu mỗ đây cũng có thể phế vài tên đệ tử Ám Vũ Viện các ngươi sao? Dù gì đến khi bọn họ đạt Thần Thông Cảnh thì cũng có thể tái tạo thôi mà!

Triệu Sùng Dương cao ngạo nhìn xuống, âm trầm hừ lạnh, nói.

Tất cả người của Ám Vũ Viện không khỏi giận dữ, tên Triệu Sùng Dương này rõ ràng là lấy thếđè người, già mồm át lẽ phải.

Đồng thời, chúng đệ tử không khỏi khinh bỉ Trần Ứng, tên chấp sự này bình thường ức hiếp đệ tử rất giỏi, nhưng khi đối mặt với chấp sự của Ma Vũ Viện thì lại ngoan ngoãn như vậy.

Lúc này, Diệp Thiên Tửđột nhiên đứng ra, hếch khuôn mặt nổi giận đùng đùng lên, không chút khách khí chỉ vào Triệu Sùng Dương, quát nói:

- Hừ, họ Triệu! Cho ngươi thêm mấy cái gan chó thì ngươi dám làm gì? Có bản lĩnh ngươi phế bản tiểu thư xem nào?

- Ách? Ngài... Ngài là tiểu thư của Diệp gia?

Triệu Sùng Dương hơi sửng sốt, lập tức thu hồi khí thế lại, chắp tay cười mỉm nói:

- Ha ha, Diệp tiểu thư, hai nhà Diệp, Triệu luôn giao hảo với nhau, huống chi ngài cũng sẽ được gả cho Triệu công tử, tiểu nhân sao dám bất kính với ngài chứ.

- Hừ! Ai thích lấy Triệu công tử nhà các ngươi thì cứ lấy! Dù sao bản tiểu thư cũng sẽ không cưới một tên thái giám!

Diệp Thiên Tử hừ lạnh nói.

Khi Diệp Thiên Tử biết được tin tức Phong Liệt thiến Triệu Đống, nàng quả thực vui muốn chết, hận không thể nâng cốc chúc mừng ngay lúc đó, ngay cả cảm giác với Phong Liệt cũng tốt hơn không ít.

Cách đó trăm trượng, đám người Triệu Đống luôn chú ý đến động tĩnh bên này. Bây giờ nghe Diệp Thiên Tử nói như vậy, một ngụm máu tươi muốn trào khỏi miệng, hắn chỉ cảm thấy thiên địa thất sắc, nhật nguyệt vô quang. Mà mọi người xung quanh cũng ném tới ánh mắt đồng tình, càng làm cho hắn muốn lập tức tự sát, trong lòng lại càng hận Phong Liệt đến chết đi sống lại.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1065)