← Ch.0272 | Ch.0274 → |
"Ai dà! Cái tên này rốt cuộc có được hay không! Chắc sẽ không bị người chém thành thịt nát chứ?"
Nàng vốn tưởng Phong Liệt là cao thủ sâu không lường được, thế nên bất chấp tất cả cược một phen, nhưng bây giờ xem ra là mình nghĩ quá nhiều.
Tên này rõ ràng chính là một long võ giả chân khí cảnh nhất tầng mà thôi.
Trình độ như vậy đổi làm lúc nàng không bị thương thì một chú thuật là có thể giải quyết một đống, nhưng hôm nay tên này thành hy vọng duy nhất của mình.
Lúc này trong lòng nàng cực kỳ hối hận, hối hận mình không nên hấp tấp thi triển 'Uyên ương đồng tâm chú', vốn dù chết thì cũng không có gì ghê gớm, hơn nữa trong sách từng giới thiệu người trúng uyên ương đồng tâm chú dù đã chết thì quỷ hồn cũng ngưng mà không tán, không ngã luân hồi, đời đời kiếp kiếp dây dưa không rõ.
Nếu trên sách không nói sai thì chẳng phải là mình cùng tên không quen biết này vĩnh viễn dây dưa không rõ? Đặc biệt là tên này còn thấy bộ dạng xấu xí của mình, điều này không thể chịu đựng!
Nhưng hình như mình đã sai rồi, cái tên này mới oan nhất!
Lan Tiếu Y suy nghĩ lung tung, lúc này phía sau Hình Ngọc Thiên cau mày.
Lấy ánh mắt của gã tất nhiên nhìn ra Phong Liệt chỉ là một long võ giả chân khí cảnh, nhưng khiến gã mất kiên nhẫn là b thuộc hạ cương khí cảnh lâu như vậy mà vẫn chưa xử lý tiểu tử này!
Hình Ngọc Thiên mất kiên nhẫn rống lên:
- Còn chần chà chần chừ cái gì? Động tác nhanh nhất cho ta!
- Tuân lệnh! Thiếu chủ!
Ba người nghe nói vậy người run lên, cùng vung binh khí lao vào khói đen.
Thật ra đối với cao thủ cương khí cảnh thì đã không cần tác chiến gần, trong mấy chục trượng xem như là khoảng cách công kích hữu hiệu.
Giờ phút này họ phát hiện Phong Liệt ở trong khói đen tuy rằng liên tiếp trúng chiêu, nhưng khí thế không chút giảm sút. Nếu thiếu chủ đã ra lệnh thì họ không thể không lao vào trong khói đen nhanh chóng giải quyết Phong Liệt.
Trong khói đen Phong Liệt vốn sắc mặt khó xem rồi nghe tiếng động bên ngoài mắt chợt sáng lên.
- A? Đến hay lắm! Hừ hừ! Cơ hội rốt cuộc đến!
Phong Liệt không hề sợ ba người lao vào khói đen mà còn mừng như điên, rất nhanh có suy tính.
Chớp mắt một cao thủ cương khí cảnh tứ tầng xông vào, cương khí hộ thể quanh người gã khiến khói đen dạt ra.
Nhưng những khói đen này là từ thượng phẩm dạ mạc châu trong người Phong Liệt phóng ra, có công hiệu che chắn tinh thần lực.
Người này xông vào tinh thần lực hơi rời khỏi thể xác thì như kim rơi vào biển không còn bóng dáng, mắt không thấy gì hết, chỉ có thể dựa vào tai xác định vị trí của Phong Liệt.
Chính lúc này, gã bỗng mơ hồ thấy tiếng rì rào khe khẽ nhỏ đến không thể nghe thấy ở phía bên trái.
Tiếp theo người này thàm hừ, lập tức nhân kiếm hợp nhất, chẳng chút do dựđâm vào chỗ phát ra thanh âm, kiếm khí sắc bén bắn ra ba trượng, ngưng mà không tán, uy thế kinh người.
Nhưng ngay sau đó, cơ hồ gã mới vọt đến ba trượng thì bỗng trước mắt hoa lên, người chợt hạ xuống.
Ngay sau đó, gã hoảng sợ phát hiện đã đến một hoàn cảnh khác, xung quanh tràn ngập hơi thở quái dị.
Cùng lúc đó, nguyên lực trong cơ thể gã bị lực hút kỳ lạ dần rút đi.
- Hắc hắc hắc! Như vậy đỡ rắc rối!
Trong khói đen Phong Liệt tâm lý động, lập tức tiêu trừ khe hở không gian trước mặt biến mất, khuôn mặt lộ nụ cười âm hiểm. Đường đường là cao thủ cương khí cảnh tứ tầng mà dễ dàng bị hắn giải quyết, thật đỡ tốn sức.
Lấy thực lực hiện tại của Phong Liệt căn bản không có khả năng cưỡng ép hút người vào trong long ngục không gian, nhưng không ngại người ta tự mình chui vào.
Chỉ cần tiến vào long ngục không gian thì không có cơ may trở về, ngay cả lão già Lữ Tiêu hóa đan cảnh cũng bị trấn long thiên bia hút khô hết nguyên khí toàn thân, cao thủ cương khí cảnh càng khỏi nói đến.
Phong Liệt mặc niệm một giây cho kẻ xui xẻo, lại ở trước mặt bày ra một khe hở to lớn, cố ý phẩy tay áo vang lên tiếng rì rào khe khẽ hầu như không thể nghe thấy.
Khi thanh âm vang lên thì một sát khí khủng bố ập đến, khi thế mạnh hơn cái tên xui xẻo kia gấp đôi.
Phong Liệt lòng giật mình, biết đây chắc là cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng, tập trung hết tinh thần, kiềm không được hưng phấn.
Ngay sau đó, một trường kiếm cương khí hùng hồn đột nhiên đâm đến gần Phong Liệt, kiếm khí sắc bén không gì sánh được đủ chém một ngọn núi nhỏ thành hai nửa.
Nhưng chờđợi gã là một khe hở to lớn.
Mắt thấy cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng sắp bước lên con đường người cũ, Phong Liệt tinh thần kích động.
Nhưng hắn mừng quá sớm rồi.
Lúc chỉ mành treo chuông, cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng cứng rắn ngừng lại.
- A? Nguy rồi!
Người này kinh quát một tiếng, tiếp theo vội thụt lùi định ra khỏi khói đen.
Nhưng chính lúc này, đột nhiên một thương ảnh xuất hiện gần chỗ gã, thanh thế bất phàm, dường như muốn đâm gã thủng lỗ chỗ.
- Hừ!
Cao thủ cương khí cảnh ngũ tầng mắt lóe khinh thường, lúc trước gã đã nắm rõ thực lực của Phong Liệt.
Lúc này thấy trường thương của Phong Liệt ập đến, gã vừa né sang bên vừa nhanh chóng vận chuyển nguyên lực, ngoài người hình thành cương khí hộ thể ba thước.
Là một tử sĩ, gã chưa từng xem thường bất cứđối thủ, dù là đối diện một con kiến cũng thói quen dốc sức ứng đối.
Lúc này ngoài người gã cương khí hộ thể ba thước đừng nói là nho nhỏ long võ giả chân khí cảnh nhất tầng, dù là cao thủ cùng đẳng cấp cũng không có khả năng một kích phá.
Nhưng ngay sau đó, xảy ra chuyện khiến gã giật mình.
Thương ảnh đầy trời đều bị cương khí hộ thể nghiền thành bột phấn tan biến, ngực gã bỗng vng tiếng *Phụt phập* trầm đục.
Gã kinh ngạc cúi đầu nhìn, không biết từ khi nào một thương phong sắc ám kim đã đâm thủng tim.
- Chết tiệt!
Cao thủ cương khí cảnh giật mình, biểu tình giận dữ. Một thương này tuy bị thương gã rất nặng nhưng không mất mạng, thậm chí không đủ khiến gã mất đi sức chiến đấu.
Gã định vung kiếm chém Phong Liệt trước mặt thành hai nửa, nhưng thương phong đâm vào bụng bỗng khuếch tán hơi thở quái dị.
Hơi thở này dường như không phá hư thân thể gã nhưng chớp mắt lan tràn tới thức hải.
Ngay sau đó, trong khói đen bỗng vang tiếng hét thê lương như là chịu hình phạt tàn khốc nhất thế gian, khiến người nghe rầu rĩ.
- Á... a!
Tiếng hét chỉ vang một chốc rồi biết mất, tiếp theo là tiếng *Phụt phập*, một cái đầu bay ra khỏi khói đen.
- Tên thứ hai! Hừ hừ!
Phong Liệt mừng thầm, phong ma thần thương đúng là thứ tốt!
Trường thương đến đâu thì hộ thể cương khí như tàu hũ, đâm vào người hơi thở luyện hồn sa khuếch tán có thể thương tổn linh hồn đối phương ngay, khiến người đó tạm thời mất đi sức phản kháng.
Tiếp theo là có thể một chiêu định càn khôn, gọn gàng sạch sẽ, trăm lần đều linh.
Trên Tử Dương sơn, hi thị vệ cương khí cảnh Đông Phương gia là chết vào tay Phong Liệt như vậy đấy.
- A...
Khi Phong Liệt đắc chói chờ một cao thủ cương khí cảnh khác thì ngoài khói đen bỗng vang tiếng Lan Tiếu Y kêu.
Phong Liệt giật mình, không thể không thay đổi kế hoạch ngay.
← Ch. 0272 | Ch. 0274 → |