Vay nóng Tinvay

Truyện:Ma Long Phiên Thiên - Chương 0340

Ma Long Phiên Thiên
Trọn bộ 1065 chương
Chương 0340: Khai chiến (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1065)

Siêu sale Lazada


Ánh mắt Phong Liệt thản nhiên nhìn trên đài, rất nhanh phát hiện khá nhiều người quen. Trừ Triệu Thung và Liêu Văn Huy ra, Long Khinh Vân, Lý Phong, Đông Phương Trác, Đông Phương Chiến, Hồng Phi Dương, Triệu Đống, Trịnh Nguyên Kiệt, Tề Xương Võ, Lữ Tranh, Lữ Vanh, một đám người đều có mặt.

Phong Liệt thậm chí còn thấy nguyên đại sư huynh ám võ viện Tần Trọng đã lâu không gặp mặt.

Nhưng lúc này Tần Trọng mặc là trang phục đệ tử trung tâm ma khí viện, xem khí thế thì rõ ràng đã đến hàng cao thủ chân khí cảnh.

Còn có một người cũng có tư cách lên đài, chính là Nhạc Đông Thần của Nhạc gia.

Nhưng không lâu trước đó gã bị Phong Liệt đánh trọng thương, toàn thân xương cốt vỡ vụn, hôm nay không cách nào lên đài, chỉ đành dùng ánh mắt căm hận nhìn Phong Liệt, hạn không thể lộ da róc thịt uống máu hắn.

Từng bóng người nhảy lên đài cao, không khí toàn trường cao đến chưa từng có. Ngàn vạn đệ tử gào khàn cả giọng trợ uy, từng tiếng cao hơn từng tiếng chấn khớp nơi.

Chốc lát sau, chín mươi tám thiên tài kiêu tử mặc trang phục viện phái khác nhau đều đứng ở vị trí của mình, họ vừa lên đài liền tự động tụ tập thành đoàn thể nhỏ.

Chớp mắt địa thế trên đài rơi vào mắt mọi người.

Mười tám viện phái có tổng cộng chín mươi tám đệ tử, trong đó lấy Hồng Phi Dương, Trịnh Nguyên Kiệt dẫn đầu đệ tử thiên võ viện có số lượng nhiều nhất, đến hơn ba mươi người.

Nhưng mọi người thấy đó là chuyện đương nhiên, thiên võ viện luôn là nơi ra cao thủ hàng đầu trong Ma Long giáo, thậm chí lúc nhiều nhất từng chiếm gần năm mươi người trong chín mươi chín danh ngạch.

Thứ nữa là Lý Phong, Triệu Đống, Lữ Tranh, Lữ Vanh dẫn đầu đệ tử ma khí viện, có mười sáu, bảy người.

Tiếp theo lấy Long Khuynh Vân, Tề Xương Võ dẫn đầu đệ tử kiên võ viện. Đông Phương Chiến, Đông Phương Trác dẫn đầu đệ tử thương võ viện cũng cỡ bảy, tám người.

Chỉ bốn viện phái này đã chiếm gần sáu mươi trong chín mươi chín danh ngạch, có thể thấy bao gồm ám võ viện, mười bốn viện phái khác lép vế cỡ nào.

Mười bốn viện phái như ám võ viện, địa võ viện, nhân võ viện nhiều thì là bốn, năm người, ít thì chỉ có một người.

Nhưng dù là vậy thì đám đệ tử ám võ viện đã rất vui vẻ, ít nhất viện phái của mình có Liêu Văn Huy, Triệu Thung. Nhân võ viện chỉ có một người, cô đơn đứng trên lôi đài rất đáng thương.

Nếu không quá xui xẻo thì ám võ viện có thể giở xuống cái mũ đệ nhất đếm ngược từ mấy trăm năm qua.

Bên dưới hàng ngàn vạn đệ tử hét chói tai, vang tận mây xanh, đinh tai nhức óc. Trên đài đám tinh anh im lặng lạ lùng, không khí rất quái dị.

Lúc này trên đài đám thiên tài kiều tử biểu tình hoàn toàn khác nhau. Thiên võ viện có ba mươi bốn người, ai nấy mắt cao hơn đầu, ánh mắt nhìn người viện phái khác lộ rõ khinh thường, dường như muốn xử lý viện phái nào chỉ bằng vào tâm tình mà thôi.

Ma khí viện, kiên võ viện, thương võ viện thì vẻ mặt thản nhiên, không hề sợ hãi. Họ đều có cao thủ áp trận, chưa chắc sợ thiên võ viện người đông thế mạnh.

Còn lại đệ tử viện phái khác thì hơi phập phồng lo sợ, cố ý vô tình cách xa địa bàn của bốn viện phái khác để tránh cho bị người ta chú ý đầu tiên, kết cuộc bị khai đao trước.

Triệu Thung, Liêu Văn Huy đứng ở một góc đài cao, vẻ mặt đề phòng tình hình xung quanh. Ánh mắt thỉnh thoảng liếc đệ tử nhân võ viện duy nhất đứng ở không xa, biểu tình xấu xa.

Liêu Văn Huy thì thầm bên tai Triệu Thung:

- Triệu huynh, đơi lát nữa khi nào bắt đầu thì hai chúng ta trước tiên làm thịt tên kia, trước tiên giữ vị trí thứ hai đếm ngược đã rồi tính!

Triệu Thung mắt chớp lóe, gật đầu đồng ý:

- Đúng thế! Ta cũng có ý như vậy!

Nhưng đúng lúc này, hai người bọn họ đột nhiên cảm thấy có nhiều ánh mắt xấu xa nhìn mình.

Hai người kinh ngạc đưa mắt nhìn, thấy trong bốn viện phái mạnh mẽ, trừ kiên võ viện ra, còn lại ma khí viện, thiên võ viện, thương võ viện đều có nhiều người vẻ mặt gian ác nhìn họ.

Hai người Triệu Thung giật mình, thầm la nguy to. Mặc dù họ không biết tại sao ba viện phái đều chú ý mình trước tiên, nhưng bây giờ xem ra tình hình của hai người rất nguy nan, lữo đâu vị trí thứ hai đếm ngược cũng khó giữ được.

Họ không biết tất cả là 'nhờ ơn' Phong Liệt.

Phong Liệt đắc tội đệ tử tinh anh của ba viện phái này khá nhiều, giờ giận chó đánh mèo, họ đương nhiên phải lấy ám võ viện khai đao.

Một lát sau, chín mươi chín người ai lên đài thì đã lên hết, chỉ có Nhạc Đông Thần trọng thương chưa lành là tự động bỏ quyền, đó cũng là chuyện bất đắc dĩ.

Lập tức Lý Thiên Ký không kéo dài nữa, hướng về Bàn Long Phong xin chỉ thị xong cao giọng hét với bên dưới:

- Cuộc chiến xếp hạng kỳ này là đồng môn luận bàn. Nhớ kỹ không được ác ý tổn thương người, khi đối thủ nhận thua thì lập tức ngừng công kích ngay. Người vi phạm sẽ bị giáo quy nghiêm trị! Đã nghe rõ chưa?

Mọi người đồng thanh:

- Đệ tử cẩn tuân giáo quy!

Những đệ tử ai đều là thiên tài báu vật của Ma Long giáo, là tinh anh tốn bao nhiêu tài nguyên mới bồi dưỡng ra, chết một người là Ma Long giáo sẽ bị tổn thất, vậy nên phải có quy tắc này.

Lý Thiên Ký liếc mắt mị người, vừa lòng gật đầu, tiếp theo hét lớn một tiếng:

- Tốt! Tiếp theo, cuộc so đấu... chính thức... Bắt đầu!

*Ầm!*

*Ầm!*

*Ầm!*

- ...

Lý Thiên Ký vừa dứt lời, trên đài chín mươi tám thiên tài mắt nghiêm túc, cùng toát ra khí thế mạnh mẽ.

Sau đó từng long ảnh bàng bạc uốn lượn gầm rống, tản ra vô tận dữ tợn, từng uy nhiếp mạnh mẽ lan tràn từ bốn phương tám hướng lôi đài, trận hỗn chiến sắp kéo ra màn che.

Giờ phút này, mọi người lộ hoàn toàn cảnh giới tu vi, khiến ngàn vạn đệ tử bên dưới thấy rõ tình hình bên trên.

Phong Liệt tập trung nhìn. Chỉ thấy trong mười tám người đa số tu vi là sơ cấp chân khí cảnh, chỉ có mười tám người là đạt đến chân khí cảnh tứ tầng, đặc biệt làm hắn kinh ngạc là có ba người là chân khí cảnh ngũ tầng.

Nên biết những người này đều là đệ tử đời thứ sáu trăm tám mươi bốn của Ma Long giáo, đời này tính từ ba năm rưỡi trước.

Tức là nói họ dùng ba năm rưỡi đạt đến chân khí cảnh ngũ tầng, tốc độ tu luyện đúng là kinh người.

Đặc biệt có ba người đều đứng trong đám đệ tử thiên võ viện.

Đương nhiên họ so với Phong Liệt biến thái thì kém xa tít mù, dù sao hắn là trùng sinh, không bị vướng tâm tình, trải qua nhiều cơ duyên mới vừa đạt đến chân khí cảnh tứ tầng.

Lúc này, ở trên đài sắc mặt của Liêu Văn Huy, Triệu Thung cực kỳ khó xem, như là trái chà bị chưng vậy.

Lúc trước khi Lý Thiên Ký vừa dứt lời thì Liêu Văn Huy không chút do dự lao hướng đệ tử duy nhất của nhân võ viện.

Nhưng gã mới chạy ra không mấy bước thì chợt khựng lại, biến sắc mặt hảng sợ, Triệu Thung cũng không kém gì cả.

Không vì cái gì khác, chỉ bởi vì đệ tử nhân võ viện toát ra khí thế, sau lưng uốn lượn bốn ma long ảo ảnh dài ba trượng.

Đây rõ ràng là một cao thủ chân khí cảnh tứ tầng!

Điều này khiến Liêu Văn Huy, Triệu Thung tu vi chân khí cảnh nhị tầng sao mà chịu nổi!

- Cha nó! Sao bổn công tử xui quá vậy!

Liêu Văn Huy kiềm không được muốn chửi thề, buồn bực suýt ói máu.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1065)