← Ch.0448 | Ch.0450 → |
Lý Thiên Hùng bay tới trên đầu Lam Vân Điệp, không chút do dự đánh ra một chưởng, Lam Vân Điệp không kịp phản kháng đã bị đánh làm mười tám mảnh, linh hồn cũng bị Lý Thiên Hùng giết chết, hương tiêu ngọc vân.
Phong Liệt không cảm thấy tiếc chút nào, hắn biết Lam Vân Điệp thù mình quá sâu, cho dù đê lại cũng là một mầm tai họa, năm tên cường giả Thần Thông cảnh thu phục được bôn người đã khiến hắn rất thỏa mãn rồi.
Sau khi giết Lam Vân Điệp, Lý Thiên Hùng bay tới trên đầu lão giả một chân kia.
Lão giả này đang nằm trên mặt đất, hai mắt khép hờ, hô hấp yếu ớt, bộ dạng gần đất xa trời.
Lý Thiên Hùng nhìn lão giả này, trên mặt có phần do dự, ra tay với một lão nhân không có chút lực phản kháng khiến hắn có phần không đành lòng.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn đánh ra một chưởng.
Chưởng ảnh hùng hồn đánh về phía thân hình gầy yếu của lão giả kia, nếu không có chuyện gì bất ngờ thì lão giả kia nhất định sẽ chết.
Nhưng đúng lúc này đột nhiên hai mắt khép hờ đột nhiên mở ra.
Lập tức một cỗ sát khí tràn ngập không gian Long Ngục khiến trong lòng mọi người phát lạnh, như rơi vào hầm băng.
Phong Liệt cũng kinh hãi không thôi, sát khí mạnh mẽ như vậy quả thực hiếm thấy vô cùng, chỉ có những ai giết qua ngàn vạn người mới có thể có được, sau đó hắn vội vàng ngưng thần nhìn lại.
Chỉ thấy thân hình già nua của lão giả kia bay lên, dễ dàng tránh thoát một chưởng của Lý Thiên Hùng.
Ầm!
Lão giả kia đột nhiên thả ra khí thế, một cỗ uy áp mạnh mẽ lan tỏa khắp không gian Long Ngục, sau lưng hắn có ba đạo hư ảnh Dực Long dài hai mươi trượng uốn lượn gào thét, thanh thế kinh người.
Cũng không phải là do ảo giác hay không, tất cả mọi người đều kinh hãi phát hiện ân chứa trong ba đạo hư ảnh Dực Long kia là màu đỏ máu.
Lúc này Lý Thiên Hùng là người kinh hãi nhất.
Sau khi cả kinh, hắn không khỏi lớn tiếng kinh hô:
- Cường giả Hóa Đan cảnh! Ngươi... ngươi là Bán Giang Hồng!
- Hừ! Không ngờ tiểu oa nhi ngươi cũng biết đến tên tuổi của lão phu năm đó!
Lão giả kia hừ nhẹ một tiếng, móng vuốt khô gầy đột nhiên chấn động. Chỉ thấy xoẹt một tiếng, một trảo ảnh màu đỏ đánh vào ngực Lý Thiên Hùng. Phốc phốc! Sau một tiếng trầm đục, trên ngực Lý Thiên Hùng xuất hiện mấy lỗ máu, Huyền bảo nhất phẩm có lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ cũng không có chút tác dụng nào.
- A...
Lý Thiên Hùng không nhịn được hét thảm một tiếng, một chưởng này tuy không lây đi mạng hắn nhưng đủ đê khiên hắn trọng thương.
Hắn kinh hãi bay ngược lại phía sau, la lớn:
- Phong Liệt! Người này là sát thủ Phong Sát minh, Huyễn tự hào Bán Giang Hồng!
Phong Liệt sớm thấy được tình hình bên này, đồng tử co lại:
- Con bà nó! Sao ta lại thu hắn vào đây! Con cá này hình như có chút quá lớn rồi!
Kỳ thật khi uống rượu trong tửu lâu ở Tham Lang thành, Hỏa Mãng vương cũng từng nhắc nhở Phong Liệt cân đệ phòng một tên sát thủ Phong Sát minh, kẻ đó ngay cả Hỏa Mãng Vương cũng Vô cùng e ngại.
Khi đó Phong Liệt cũng chỉ ghi tạc trong lòng, luôn luôn cảnh giác.
Nhưng hắn không ngờ tới chẳng biết từ khinào mình lại thu tên sát thủ Hóa Đan cảnh này vào trong không gian Long Ngục, điêụ này khiên hắn Sợ hãi không thôi.
Đồng thời trong lòng hắn cũng cảm thấy may mắn chính mình không tự cầm đao xử lý những tên gia hỏa cứng đâu này.
Nếu không mình lao tới đòi giết vua sát thủ Bán Giang Hồng hung danh ngập trời kia thì có khác nào tự tìm cái chết.
- Chết tiệt! Lão gia hỏa này tu vi thật cao thâm, đối kháng chính diện ta khẳng định không phải đối thủ của hắn!
Chỉ có điều nếu như tiến vào không gian Long Ngục của lão tử, ngươi có lợi hại hơn thì sao? Cùng lắm cho ngươi đãi ngộ giống Hỏa Mãng vương!
Sau khi cả kinh, trong lòng Phong Liệt lại suy nghĩ làm sao để xử lý lão gia hỏa này.
Mà lúc này, con ngươi lạnh như băng của Bán Giang Hồng đã tập trung vào Phong Liệt khiến tâm thần Phong Liệt không khỏi run lên.
- Tiểu gia hỏa! Thực sự ngươi có vài phần thủ đoạn, nhưng trước mặt lão phu ngươi vân chưa đủ! Ta chỉ muốn Luyện Hôn ma khải, giao nó cho lão phu, sau đó mở không gian thả ta đi, lão phu có thể tha cho ngươi khỏi chết.
Bán Giang Hồng lạnh lùng nói.
Hắn phiêu phù giữa không trung, từ cao nhìn xuống phía Phong Liệt, khí thế trên người càng ngày càng mạnh.
Lúc trước hắn không động thủ cũng là vì trúng độc Lạc Tiên thảo, vừa rồi mới dựa vào tu vi mạnh mẽ hóa giải được.
Trong thời gian này hắn đã hiểu rất rõ thũ đoạn của Phong Liệt, tuy rằng thực lực của Phong Liệt không lọt vào mắt hắn nhưng trong không gian Long Ngục Phong Liệt có đủ loại thủ đoạn khiến hắn cảm thấy rất khó giải quyết, Trấn Long thiên bia khiến hắn vô cùng kiệng kị.
Cho nên giờ phút này hắn cũng không muốn ép Phong Liệt quá, chỉ yêu câu Phong Liệt giao ra Luyện Hồn ma khải và thả mình đi là được, đây đã là giới hạn của hắn.
--- Đả tự truyện: Truyện Của Tui Net
Bản thân hắn thành danh vua sát thủ trên đại lục đã mấy trăm năm, tên tuổi có thể khiến trẻ em nửa đêm ngừng khóc, đủ để vô số cao thủ nghe tin đã sợ mất mật, giờ khắc này đối xử với một con sâu Cương Khí cảnh như vậy đã xem như là khai ân đặc biệt.
Chỉ có điều, hôm nay hắn đốimặt với một gia hỏa to gan. Phong Liệt nghe xong Bán Giang Hồng nói vậy, lập tức xùy cười:
- Ha ha... lão gia hỏa, tên tuổi của ngươi có thể dọa được người khác, nhưng hôm nay ngươi đã rơi vào trong tay lão tử, cho dù là rồng thì cũng phải cuộn!
Tuy rằng ngoài miệng xùy cười nhưng Phong Liệt cũng không dám có chút chủ quan, hắn dân lui lại Sau mấy trăm trượng, kéo dãn ra khoảng cách.
- Hừ! Không biết trời cao đất rộng! - Già Thiên Thần Dực!
Bán Giang Hồng giận dữ, hừ nhẹ một tiếng, hai tay mở ra, ầm một tiếng, sau lưng hắn xuất hiện cánh chim màu tím, lớn hơn mười trượng, che cả bâu trời, khẽ động một cái không gian liền xuất hiện từng đạo vòi rồng.
Đây chính là đại thần thông của Dực Long vũ giả: Già Thiên Thần Dực!
Dực Long vũ giả tu luyện Phọng nguyên lực, am hiểutốc độ, mà đại thần thông Già Thiên Thân Dực lại có thể khiến tốc độ của chúng tăng lên gâp trăm lân.
Hơn nữa hai cánh chim do Phong nguyên lực ngưng tụ thành này có lực cắt không gì sánh được, có thể sánh ngang thần binh lợi khí, không gì không phá được.
Bán Giang hồng không định cho Phong Liệt thời gian suy nghĩ, hắn vừa ra tay lập tức thi triển đại thần thông, hầu như trong chớp mắt thân hình của hắn biến mất trong không trung.
Sau một khắc, hắn trống rỗng xuất hiện cách Phong Liệt ba thước, quả thực chẳng khác nào thuấn di.
Mặc dù Phong Liệt sớm đã chuẩn bị tâm lý nhưng tốc độ nhưu vậy quả thực khiến hắn không thể phản ứng, chỉ thấy trước mặt nhoáng một cái, lồng ngực đã bị đánh trúng.
---
Rầm!
Một tiếng trọng kích vang lên. Thân hình Phong Liệt như tên rời cung, nhanh chóng bay ra xa.
- Hả? Luyện Hồn ma khải quả nhiên phòng ngự kinh người!
Bán Giang Hồng không khỏi khẽ thở dài một tiếng, hắn cảm thấy một chưởng chứa năm thành nguyên lực của mình chém ra nhưng không tạo thành chút thương tổn với Luyện Hồn ma khải.
Chỉ có điều Phong Liệt ở bên trong thì không giống vậy.
Sau khi sững sờ, thân hình của hắn chớp động, muốn bắt giữ Phong Liệt.
← Ch. 0448 | Ch. 0450 → |