Vay nóng Tima

Truyện:Ma Long Phiên Thiên - Chương 0476

Ma Long Phiên Thiên
Trọn bộ 1065 chương
Chương 0476: Huyết mạch Thần tộc (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1065)

Siêu sale Lazada


- Cảm ơn Phong đại ca!

Sắc mặt Hổ Đầu hưng phấn nhận lấy, không chút nghĩ ngơi liền nuốt vào trong bụng, không hề có chút nghi ngờ nào với Phong Liệt.

Sau đó, Hổ Đầu Phong Liệt đưa tay đặt lên vai Hổ Đầu, một cỗ nguyên lực nhu hòa xâm nhập vào trong cơ thể Hổ Đầu, nhanh chóng hòa tan đan dược, khiến cho nó lập tức phát huy dược hiệu.

Rất nhanh, Hổ Đầu lập tức cảm thấy như có một dòng nước ấm chạy khắp cơ thể, luồn vào mọi ngõ ngách, cảm giác ấm áp và dễ chịu vô cùng, rất thoải mái.

Không lâu sau, hắn mở mắt, hai tay nắm chặt, nhếch miệng cười một tiếng, cao hứng nói:

- Hắc hắc! Phong đại ca, ta cảm thấy khí lực của ta vừa...

Lời còn chưa nói hết, đột nhiên đôi con ngươi của hắn trợn to lên, khiếp sợ nhìn biến hóa xung quanh.

Lúc này, trong phạm vi mấy trăm trượng xung quanh Hổ Đầu, thiên địa nguyên khí điên cuồng vọt tới, chen chúc tiến vào trong cơ thể hắn.

Chỉ sau vài lần hô hấp, một tiếng "rống" vang lên, một tiếng long ngâm vang vọng khắp bầu trời đêm, quanh quẩn trong núi rừng một lúc lâu mới tan đi.

Ngay sau đó, phía sau Hổ Đầu bỗng nhiên xuất hiện hai đạo hư ảnh Ma Long dài hơn một trượng đang quanh co gầm thét, rất có uy thế.

Cách đó không xa, Tiểu Thất và Đại Ngưu nhìn thấy một màn này cũng không khỏi cả kinh trợn mắt há hốc mồm, thật lâu sau vẫn cảm thấy thẫn thờ.

- A? Phong đại ca!.... Hổ Đầu ta rốt cục lại trở thành Ma Long Vũ Giả một lần nữa! Ha ha, ha ha ha! Trời xanh có mắt! Hổ Đầu ta... Ách! Tại sao lại không có?

Hổ Đầu ngửa mặt lên trời cười to mấy tiếng, cơ hồ vui quá mà khóc. Chỉ có điều hắn cao hứng hơi sớm. Chỉ sau vài nhịp hô hấp, hư ảnh Ma Long phía sau lưng hắn lại một lần nữa biến mất.

- Đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Hổ Đầu ta cả đời chỉ có thể làm người phàm thôi sao? Ta không cam lòng!

Trong lúc nhất thời, Hổ Đầu buồn bực đến mức muốn hộc máu, không khỏi rống to lên mấy tiếng như kẻ điên.

Mà Phong Liệt cách đó không xa vẫn không đổi sắc, trong ánh mắt có chút lộ ra một tia chờ đợi. Hắn bình tĩnh quát to lên:

- Hổ Đầu, ngươi xem thân thể mình có biến hóa hay không?

Chỉ chốc lát sau, tâm tình Hổ Đầu cũng dần dần bình phục lại. Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên, buồn cũng không làm gì được, thật sự là cũng không nên để ở trong lòng. Sau khi nghe được lời của Phong Liệt, hắn hơi sững sờ, sau đó huy vũ hai tay, đấm về phía trước.

Phanh! Phanh!

Ngoài dự đoán của mọi người chính là, theo hai quyền của hắn xuất ra, trên không trung cũng vang lên hai tiếng nổ thật thanh thúy.

- Cái này...

Sắc mặt Hổ Đầu ngẩn ngơ, khó có thể tin nhìn hai tay của mình, kinh ngạc nói:

- Phong đại ca, thật là chuyện lạ a! Ta cảm thấy khí lực trên người so với lúc trước còn mạnh hơn gấp đôi!

Phong Liệt âm thầm xúc động, ánh mắt nhìn về phía Hổ Đầu mang theo một tia nóng bỏng không cách nào che dấu được, trong lòng thầm hô một tiếng:

- Không nghĩ tới quả nhiên là thật! Hắc hắc! Nhặt được bảo bối rồi!

Lúc này, hắn cũng đột nhiên nhớ tới trong một trang sách cổ của Ma Long Giáo có ghi lại một bí mật thời Viễn Cổ. Thời đại Viễn Cổ, Long Tộc hoành hành, hàng vạn sinh linh suy nhược lâu ngày, duy chỉ có Đồ Long Thần tộc ăn huyết nhục Chân Long để tu thân, chấp chưởng Long Tộc Thông Thiên Chi Đồ. Nếu như hắn đoán không nhầm, tron thân Hổ Đầu này hẳn là có huyết mạch Đồ Long Thần tộc kia.

- Phong đại ca! Huynh... Huynh nhìn ta như vậy là có ý gì?

Hổ Đầu bị ánh mắt cực nóng của Phong Liệt khiến cho cả người không được tự nhiên, chân tay có chút luống cuống.

Phong Liệt phục hồi tinh thần lại, cười nói:

- Không có gì! Hổ Đầu, ngươi có nguyện...

- Khụ khụ!

Giọng điệu cứng rắn của Phong Liệt mới nói được phân nửa, liền bị một tiếng ho khan cắt đứt.

Hắn đảo mắt nhìn lại, thấy người đó là Lê bá, chẳng biết từ lúc nào mà Lê bá đã xuất hiện ở cách đó khoảng hai mươi trượng, tức giận liếc xéo hắn.

Phong Liệt ngượng ngập ngậm miệng lại. Nếu không phải Lê bá đột nhiên xuất hiện kịp thời, hắn đã không tự chủ mà nói ra chân tướng.

Lê bá lười biếng lấy ra một viên đan dược, tiện tay đưa cho Hổ Đầu rồi nói:

- Thằng nhãi con chết bằm, nuốt vào!

Hổ Đầu nhận lấy đan dược, sau đó không khỏi ngẩn ra, có chút không hiểu.

Phong Liệt bĩu môi, quay đầu nhìn về một hướng khác, trong lòng không khỏi thầm giễu cợt. Lão này hẳn là đã nhìn ra điều gì, hoặc cũng có thể, lão ta đã sớm biết chân tướng rồi cũng nên.

Mặc dù Hổ Đầu không biết viên dược hoàn đen thui trong tay là dùng để làm gì, nhưng đối với lời nói của Lê bá cũng không dám có chút dị nghị, ngửa đầu nuốt đan dược vào bụng.

Một khắc sau, Hổ Đầu nhất thời cảm thấy một cỗ khí tức quái dị không ngừng thẩm thấu vào toàn bộ huyết nhục của mình, vô cùng thoải mái. Rất nhanh, trên người hắn bắt đầu rỉ ra những vết bẩn li ti như sợi máu, dính dính bết bết.

Chỉ chốc lát sau, bụng Hổ Đầu bắt đầu sôi lên, hắn đột nhiên trưng ra bộ mặt ỉu xìu, thều thào nói:

- Lê bá, ta... ta muốn cho ra!

Sắc mặt Lê bá không khỏi có chút khó coi, tức giận quát lên:

- Chịu đựng!

- Ngạch... , được rồi! Ta nhịn một lát nữa.

Hổ Đầu ủy khuất nói.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, mấy người cũng không nói một lời nào, tất cả đều chăm chú nhìn chằm chằm phản ứng của Hổ Đầu.

Mặc dù Tiểu Thất cùng Đại Ngưu mang một bụng ngờ vực nhưng cũng không dám tùy tiện hỏi, chỉ đứng cách đó không xa ngơ ngác nhìn.

Ùng ục... Ùng ục... !

- Lê bá! Ta không nhịn được!

Tiếng vang trong bụng Hổ Đầu càng lúc càng lớn, một bộ mặt to màu đen dần dần chuyển thành màu gan lợn, nhưng Lê bá vẫn như cũ không nói năng gì, chỉ im lặng nhìn kết quả.

Cuối cùng, Hổ Đầu thật sự không nhịn được, lập tức quay đầu vọt vào trong rừng cây cách đó không xa, sau đó chính là một trận bùm bùm vang lên.

Phong Liệt nhịn cười hết sức cực khổ. Hắn biết Lê bá cho Hổ Đầu uống chính là một viên Tẩy Tủy Đan, dĩ nhiên, trong đó chắc chắn đã tăng thêm liều lượng.

- Tiểu tử thối, tiện nghi cho ngươi!

Khuôn mặt già nua của Lê bá có chút không kìm được, tức giận nói một câu, sau đó nói với Tiểu Thất cùng Đại Ngưu:

- Hai người các ngươi đi theo ta!

Sau khi dứt lời, Lê bá chắp hai tay sau lưng, hướng nơi xa đi tới.

Tiểu Thất cùng Đại Ngưu hai mặt nhìn nhau một cái, sau đó lóc cóc theo sau. Bóng ba người khuất dần.

Phong Liệt cười đắc ý, cảm thấy mình thật may mắn, ai bảo Hổ Đầu ngươi sớm thức tỉnh Ma Long huyết mạch làm chi?

Chỉ chốc lát sau, Hổ Đầu giải quyết xong mọi chuyện, lúc này mới chậm rì rì đi trở về. Hắn thấy tại chỗ chỉ còn lại có một mình Phong Liệt, không khỏi có chút kinh ngạc.

Phong Liệt cũng lười giải thích, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:

- Hổ Đầu, ngươi có đồng ý bái ta làm sư phụ không?


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1065)