← Ch.0643 | Ch.0645 → |
Thiên Xà cung phụng ánh mắt giận dữ, hừ lạnh nói:
- Hừ! Lại dám cùng Triệu gia chúng ta gây khó dễ, quả thực là tội đáng chết vạn lần! Giết!
- Chậm đã! Lão Tứ, hay là trước hỏi rõ ràng rồi động thủ, để tránh hiểu lầm!
Thiên Trư cung phụng âm trầm nói, hắn âm thầm nháy mắt ra dấu, ngăn trở Thiên Xà động tác, ngược lại đối với Cửu U Vương cao giọng quát hỏi.
- Ngươi rốt cuộc là người phương nào? Vì sao muốn cùng Triệu gia chúng ta là địch?"
Lúc này, Bán Giang Hồng ánh mắt có chút lập loè, đối với Cửu U Vương lặng lẽ truyền âm nói:
- Công tử, bọn họ muốn kéo dài thời gian, rất có thể là chuẩn bị bày trận một lần nữa, thuộc hạ nghe nói đại trận Âm Dương Điên Đảo Phong Ma với ba cây trận kỳ cũng có thể thành trận!
Cửu U Vương nghe xong lời của Bán Giang Hồng, khóe miệng không khỏi hơi nhếch lên, Thiên Trư hai người mờ ám tự nhiên chạy không khỏi ánh mắt của hắn, hắn thuận miệng chuyện phiếm nói:
- Bổn tọa Cửu U Vương! Tục ngữ nói rất hay, gặp chuyện bất bình có người ra tay, bổn tọa chính là không quen nhìn lũ tiểu nhân hành vi lấy nhiều khi ít!
Trong lúc nói chuyện, tay trái hắn lặng lẽ vân vê vài cái.
- Cửu U Vương? Hừ! Chưa nghe nói qua! Ngươi đã giết người của chúng ta, cho ngươi hai cái lựa chọn, một là theo chúng ta quay về Triệu gia nhận tội, hai chính là bị chúng ta giết chết tại chỗ! Chính ngươi chọn đi!
Thiên Xà khinh thường hừ lạnh một tiếng.
- A! Không có ý tứ, cái này hai lựa chọn đều không thích hợp với ta!
Cửu U Vương cười lên nói.
Đúng lúc này, một đạo thân ảnh màu trắng tiêu sái đạp trên ngọn cây, hướng về bên này bay nhanh mà đến, áo trắng bồng bềnh, tiêu sái như tiên, lại phối hợp khuôn mặt tuấn dật, quả thực bề ngoài không tầm thường.
Trong chớp mắt, một gã thiếu niên phong lưu phóng khoáng tuấn dật xuất hiện ở cách mọi người mấy trăm mét.
- Một đám phế vật! Các ngươi không phải nói cái đại trận này có không sơ hở tý nào sao? Cái kia Phong Liệt tiểu tạp chủng đâu? Hừ! Lại chết mất Thiên Hạt cung phụng, ta xem các ngươi trở về như thế nào báo cáo kết quả!
Trên mặt thiếu niên tuấn dật tái nhợt một mảnh, sắc mặt giận dỗi nhìn lên đám người Thiên Trư, trầm giọng mắng một câu.
Không hề nghi ngờ, người này đúng là Triệu Thanh Thư, ở phía sau hắn, còn đi theo Triệu Nghiễm cùng vài tên Thần Thông Cảnh cao thủ.
Triệu Thanh Thư đã sớm thấy được Cửu U Vương cùng Bán Giang Hồng, trong lòng cũng là âm thầm giật mình không nhỏ, rất thức thời không dám tiến lên.
Ba người Thiên Xà bị Triệu Thanh Thư quát lớn một trận, cũng không khỏi mặt mo giận dữ, nhưng cũng giận mà không dám nói gì.
Bọn họ mang danh hai chữ Cung phụng, mặc dù đãi ngộ phong phú, nhưng nói trắng ra là chính là một đám tay sai do Triệu gia nuôi dưỡng mà thôi.
Nếu là đổi lại trước kia, Triệu Thanh Thư đối với bọn họ cũng phải cung kính, khách khách khí khí.
Nhưng từ khi nửa năm trước, một chi tổ tiên của Triệu Thanh Thư này, có một người thành công bước chân vào Long Biến cảnh cường giả, thế cho nên một chi dòng chính của Triệu Thanh Thư cũng đi theo nước lên thì thuyền lên, nhất là thiên phú xuất chúng, được coi là trọng điểm bồi dưỡng như Triệu Thanh Thư, một khi bước vào Thần Thông Cảnh cao thủ, liền đã trở thành người cạnh tranh chức vị gia chủ Triệu gia, chạm tay có thể bỏng a... , bọn hắn những thứ này cung phụng cũng không dám đơn giản đắc tội.
- Không tốt! Có độc! Thanh Thư công tử mau mau lui ra phía sau!
Cái mũi của Thiên Trư cung phụng rất phập phồng hai cái, đột nhiên hét lớn một tiếng, đồng thời thân hình bay ngược về phia sau, còn lại Thiên Trư, Thiên Mã hai người cũng đều hốt hoảng trở ra.
Ngay khi chạy ra mấy trăm trượng, ba người vô cùng có ăn ý hơi vừa đối mắt, sau đó, ba người hầu như đồng thời hai tay chà xát, nhao nhao tế ra một cây cực lớn trận kỳ, quang mang màu tím lập lòe đầy trời, lập tức tạo thành một cái chén lớn úp ngược đem hai người Phong Liệt bao trùm trong đó.
Quả nhiên, đây cũng là một cái Âm Dương Điên Đảo Phong Ma đại trận, chỉ có điều, lúc này đây so với lần trước thi triển phạm vi nhỏ hơn rất nhiều, gần kề bao phủ phạm vi hai trăm trượng.
Đúng như lời của Bán Giang Hồng, bố trí Âm Dương Điên Đảo Phong Ma đại trận ít nhất cần ba cây trận kỳ, muốn đạt tới viên mãn tức thì cần bảy cây, theo trận kỳ càng nhiều, đại trận bao trùm phạm vi liền càng rộng, uy lực cũng càng lớn.
Ba người Thiên Trư sợ không đối phó được hai người Cửu U Vương, mới âm thầm bàn bạc quyết định biện pháp, lần nữa bày ra cái này Di Thiên đại trận. Cho tới hôm nay, bọn hắn còn chưa tin Cửu U Vương trốn ra khỏi đại trận lúc trước.
Mà Cửu U Vương sở dĩ cùng của bọn hắn kéo dài thời gian, cũng muốn kết quả này, đồng thời hắn vẫn không quên thi triển một chút thủ đoạn nhỏ tê liệt đối phương.
Cửu U Vương nhìn chung quanh đại trận, khinh thường cười lạnh một tiếng, thân hình hắn nhoáng một cái, lập tức liền đi tới biên giới đại trận, sau đó hắn không chút lựa chọn huy động xương nhọn, lần nữa dễ dàng xuyên qua đại trận.
Sau một khắc, hắn cũng không sai chút nào xuất hiện cách trước mắt Thiên Trư cung phụng khoảng ba trượng.
- Ngươi... ngươi làm sao ra được? Không có khả năng!
Dưới ánh mắt khó có thể tin của Thiên Trư cung phụng, một cây Quỷ Vương Xoa tối như mực lập tức đâm đến lồng ngực của hắn.
Thiên Trư cung phụng kinh hãi, theo bản năng tế ra trong cơ thể một kiện thất phẩm huyền bảo chiến giáp, lập tức, một mảnh kim mang đem chính mình bao bọc ở bên trong, mưa gió không thấu.
Cái bảo giáp này tên là Trầm Viên Chiến Giáp, lực phòng ngự cực kỳ kinh người, đã từng vô số lần đã cứu mạng Thiên Trư cung phụng.
Nhưng tình huống phát sinh sau một khắc, lại sâu sắc vượt ra khỏi dự liệu của hắn.
"Phốc..."
- A... !
Một tiếng trầm đục vang lên, Quỷ Vương Xoa trực tiếp xuyên qua cơ thể mà ra, dễ dàng đã phá vỡ Trầm Viên Chiến Giáp, đồng thời đem một cổ khí tức thô bạo vọt vào thức hải của hắn, đem linh hồn của hắn lập tức diệt sát.
- Cái này! Làm sao có thể! Cửu U Vương vậy mà có thể xuyên qua đại trận! Là... là phá không! Giết hắn đi!
Cùng lúc đó, Thiên Mã cùng Thiên Xà ở cách đó không xa, tự nhiên cũng nhìn thấy hành động của Cửu U Vương, không khỏi vừa sợ vừa giận, không thể tưởng được tại thời gian một cái nháy mắt lại tổn thất một gã cao thủ, Thiên Trư cung phụng quả thực chết quá oan uổng rồi.
Trong cơn giận dữ, hai người điên cuồng hướng về Cửu U Vương công tới, hùng hổ, sát khí đập vào mặt.
- Hừ! Một đám ngu ngốc!
Cửu U Vương khinh thường cười cười, thi triển thân hình hướng về Thiên Xà cung phụng nghênh đón.
Mà giờ khắc này. Bán Giang Hồng vừa mới lao ra đại trận cũng không chút lựa chọn xông về Thiên Mã cung phụng.
Một hồi chiến đấu của Hóa Đan cảnh cao thủ cuộc chiến xảy ta, trên bầu trời bắt đầu ầm ầm rung động.
"Thiên chấn!"
"Ô... ô... ô... n... g —— ô... ô... ô... n... g —— ô... ô... ô... n... g —— "
"Già Thiên Thần Dực!"
"Xoẹt xoẹt —— "
"Rầm rầm rầm —— "
Trong lúc nhất thời, bầu trời nổ mạnh liên miên, cương khí loạn lưu vô tận tại trong thiên địa mãnh liệt bành trướng, theo cương phong gào thét, trên mặt đất rừng rậm thành mảnh như mọc thành tấm hóa thành phấn, bụi mù văng khắp nơi, che khuất bầu trời.
← Ch. 0643 | Ch. 0645 → |