← Ch.0700 | Ch.0702 → |
Đạo kiếp lôi này khác với bảy đạo trước, trong màu vàng lại ẩn hiện một chút màu đỏ. Mặc dù chỉ lớn bằng cỡ chén ăn cơm, nhưng ẩn chứa một cỗ uy thế có thể hủy diệt tất cả.
Cửu U Vương không dám có một chút chủ quan. Hắn tranh thủ thời gian thúc giục mười thành lực đạo, lại ném Trấn Long Thiên Bi lên không trung.
Tấm bia đá màu xanh rộng đến 300 trượng tản ra ánh sáng xanh mờ nhạt, nằm chặn dưới kiếp lôi.
"Phanh... Tạch tạch tạch tạch..."
Một tiếng bạo liệt nổ mạnh, sau đó là một chuỗi tiếng vỡ vụn ken két vang lên.
Cửu U Vương vô cùng chấn động nhìn lên, lại thấy đạo kiếp lôi có hai màu vàng đỏ thế mà lại xuyên thủng một cái lỗ lớn bằng chén ăn cơm trên Trấn Long Thiên Vi. Xung quanh lỗ thủng tràn ngập vết nứt như mạng nhện chi chít, lan tỏa khắp tấm Thiên Bi.
Trấn Long Thiên Bi chắc chắn đến thế mà cũng bị phá!
Cửu U Vương khó có thể tin vào mắt mình!
Một khắc sau, kiếp lôi đã đánh thủng Trấn Long Thiên Bi vẫn còn dư uy lực, tiếp tục đánh lên người Cửu U Vương.
"Phanh!"
Huyết nhục văng tung tóe, từng miếng văng khắp hơn, máu rơi vãi trời cao.
Bên trong cơn mưa máu, trừ cái đầu Cửu U Vương, các bộ phận còn lại trên thân thể đã không còn nhìn ra hình dạng vốn có.
- Chết tiệt! Sao lại như vậy? Thiên kiếp rốt cục là cái gì? Tại sao đều là Âm Liêu Thú, thiên kiếp của lão tử lại lợi hại như vậy? Đứa nào gây chuyện với lão tử? Là đứa nào...
"Oanh!"
Cửu U Vương tức giận ngửa mặt lên trời rít gào.
Nhưng hắn còn chưa gào thét xong, lại lần nữa bị Trấn Long Thiên Bị đè xuống nền đất. Đại địa ở mấy ngàn trượng xung quanh cũng bị sụp đổ theo.
Một khắc sau, một cái đầu bay ra khỏi hố, đến trên mặt đất.
Cái đầu nhanh chóng bay một vòng quanh vùng đất, thôn phệ sạch sẽ những bộ phận còn lại trong thân thể.
Nháy mắt, một con Âm Liêu Thú cao tới 70 trượng lại lần nữa đứng sững trong vùng đất.
Cửu U Vương nhìn lên trời xanh, thân thể cao lớn run nhè nhẹ, ánh mắt hiện lên một tia tuyệt vọng.
Hắn biết rõ, đạo thiên kiếp cuối cùng này chính là bùa đòi mạng chính mình, tuyệt đối không phải điềm lành.
Trên bầu trời phong khởi vân dũng, mây đen ép hắn đến mức khó thở.
Xa xa, tất cả Long thú cường đại đều nhìn hắn bằng ánh mắt hoặc thương cảm hoặc ngấp nghé, định chắc con dị loại kia sẽ chết dưới thiên kiếp. Một số con to gan lớn mật không nhịn được muốn đến gần, chờ con kia chết xong rồi kiếm tí canh húp.
- Không! Ta không cam lòng...
- Nếu như thất bại, sao ta có thể bảo vệ được Ám Ngục? Tới năm tháng nào mới có thể gặp lại U Nguyệt? Nếu như thất bại, Phong Liệt ta chắc chắn trở thành chuột chạy qua đường, sống tạm bợ trên đời!
- Không được! Ta nhất định không thể thất bại!
Sắc mặt Cửu U Vương trở nên hung ác, ánh mắt dần dần trở nên vô cùng kiên định, tựa hồ đã quyết định điều gì.
Một khắc sau, trên một cái xúc tu khổng lồ đột nhiên xuất hiện một cái hộp. Một tia khí tức quỷ dị tà ác chậm rãi tràn ra, phảng phất khiến cho trời xanh đều run rẩy.
- Trời không dung ta, ta tự thành ma!
Cửu U Vương thu được cái hộp này từ trong tay Triệu Kiên Triệu gia, bên trong chứa một thứ đồ vậy mà cho tới nay Phong Liệt cũng không dám đụng chạm đến – một đoạn xương ngón tay của Cổ Ma.
Cửu U Vương biết rõ mình tuyệt đối không có cách nào bình yên vượt qua đạo kiếp lôi thứ chín này, vì vậy, đoạn ma cốt này trở thành con đường duy nhất có thể cứu mạng hắn.
Tình thế gấp gáp. Chết, hoặc là ma hóa. Không có còn đường thứ ba để lựa chọn.
Thấy đạo thiên kiếp thứ chín sắp sửa buông xuống, ánh mắt Cửu U Vương trở nên hung ác, không chút do dự ném cái hộp vào trong miệng, nhai nát rồi nuốt chửng.
"Gặc..."
Thanh âm giòn vang.
Cửu U Vương căm tức phát hiện mìm không thể cắn nát xương ngón tay Cổ Ma, ngược lại còn bị gãy mất hai cái răng hàm, đau đến mức hắn cuồng phun máu tươi.
Bất quá đoạn ma cốt kia mặc dù không vỡ, nhưng nhanh chóng hòa tan trong cơ thể hắn. Một cỗ ma khí mênh mông cuồn cuộn điên cuồng tàn sát khắp nơi trong cơ thể Cửu U Vương.
"Rầm rầm rầm oanh..."
Ma khí thuần khiết mênh mông cuồn cuộn nhập vào cơ thể, giống như một thùng mực đậm đặc rót vào trong ao nước, trong nháy mắt đã nhuộm tử khí trong cơ thể Cửu U Vương thành ma khí.
Nhưng đó mới chỉ là bắt đầu. Từng cỗ ma khí mênh mông cuồn cuộn không ngừng cọ rửa thân thể Cửu U Vương, không bỏ sót một ngóc ngách nào.
"Tạch tạch tạch tạch..."
Những nơi ma khí đi qua, huyết nhục cốt cách trên người Cửu U Vương đều được cường hóa cực độ, giống như ruộng đồng thoải mái nhận lấy cơn mưa mùa xuân chăm bón, dần dần tăng vọt, gần như muốn khiến Cửu U Vương nổ tung.
Kết quả là, Cửu U Vương khổng lồ cao đến 70 trượng, sau khi Bạo Long Đan đã mất tác dụng, lại một lần nữa tăng trưởng mạnh mẽ.
80 trượng, 90 trượng, 100 trượng... 180 trượng!
Cửu U Vương tăng trưởng đến độ cao 180 trượng mới chậm rãi ngừng lại.
"Ngao uôm...!"
Cửu U Vương ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gào thét hung lệ, thanh âm chấn động khắp nơi, vang tận trời cao. Xa xa một ít Long thú ẩn nấp trong bóng rối rình xem thiên kiếp đều thoáng bị đánh chết một đám, còn một ít may mắn không chết đều sợ hãi bỏ chạy.
Cửu U Vương đứng sừng sững giữa trời, toàn thân tràn ngập từng vòng ma khí đen kịt, giống như Viễn Cổ Cự Ma hàng thế, độc ác ngập trời.
"Rầm Rầm"
Hắn khẽ vung hai cái xúc tu, không gian trong vòng mấy ngàn trượng đều rung động theo hai cái.
- Quá mạnh mẽ! Ha ha ha ha!
Cửu U Vương không khỏi ngửa mặt lên trời cười rộ lên. Giờ khắc này, hắn cảm thấy toàn thân đều tràn ngập lực lượng mạnh mẽ tha thiết ước mơ. Mỗi một thớ thịt, mỗi một tế bào đều ẩn chứa lực lượng vô địch cùng ma khí thuần khiết, lực lượng tổng thể còn mạnh gấp trăm lần khi ăn vào Bạo Long Đan.
Thậm chí hắn còn cảm giác được dù mình chưa vượt qua Long Biến chi kiếp, thành lục giai cường giả, nhưng đã đủ để PK với cường giả Long Biến Cảnh sơ kì.
Trong lúc Cửu U Vương còn đang đắc ý, đột nhiên một tiếng "Ầm ầm" giòn tan vang lên, một mảnh hồng mang chói mắt tràn ngập thiên địa.
Đạo kiếp lôi thứ chín đánh xuống!
Cửu U Vương ngẩng đầu nhìn lên, đồng tử co rụt lại. Đạo kiếp lôi cuối cùng này dĩ nhiên có màu đỏ đẹp đẽ hư máu, giống như một dòng máu tươi xuyên qua thiên địa, khiến cho phạm vi ngàn dặm xung quanh đều biến thành một thế giới tràn ngập huyết sắc.
- Ti... Sao lại như vậy?
Cửu U Vương căng thẳng, trái tim dâng lên tận cổ họng. Huyết hồng kiếp lôi ẩn chứa uy thế khủng bố đến mức có thể khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải tuyệt vọng.
Hắn nhớ rõ, đạo thiên kiếp trước chỉ có một đám màu đỏ thôi, nhưng uy lực đã lớn đến mức khó có thể tưởng tượng, thậm chí còn đánh thủng cả thiên cổ thánh bảo Trấn Long Thiên Bi.
Mà giờ khắc này, đạo kiếp lôi tràn ngập huyết sắc chói mắt này sẽ có uy lực cường hãn đến mức nào?
Thật sự là không dám tưởng tượng!
Vui mừng khi đạt được lực lượng ma hóa đã biến mất hoàn toàn, trong lòng Cửu U Vương bị sợ hãi tử vong chiếm cứ. Dưới đạo kiếp lôi này, dường như hắn đã biến thành một con cừu nhỏ dưới lưỡi đao tàn sát, cảm thấy mình vô lực cùng nhỏ yếu như vậy. Kết cục duy nhất chỉ có tử vong!
- Chẳng nhẽ lão thiên gia thực sự muốn vong ta?
← Ch. 0700 | Ch. 0702 → |