← Ch.0737 | Ch.0739 → |
Nhưng lúc này, nếu Sở Hóa Long mà bảo vệ cho Phong Liệt thì nhất định sẽ đắc tội với Lâm gia, nhưng nếu trừng phạt Phong Liệt thì lại khiến người ngoài chê cười, thậm chí còn bị cho là Ma Long Giáo hạ mình trước Lâm gia.
Nhất thời, Sở Hóa Long có chút hối hận, hối hận không nên can dự vào chuyện này.
Hắn sở dĩ đến đây, ý ban đầu là muốn đợi đến khi Phong Liệt thất bại thì ra tay cứu giúp, khiến Phong Liệt phải nợ hắn một phen, tốt nhất là khiến Phong Liệt hoàn toàn quy phục Ma Vũ Viện, bởi một gã tuyệt thế thiên tài như vậy quả thực hiếm có.
Nhưng ai ngờ, Phong Liệt lại cường hãn như vậy, dựa vào vô số thủ đoạn, cuối cùng đánh tan tác liên quân của bốn nhà, khiến hắn hoàn toàn không thể ra tay cứu giúp gì được.
Vừa rồi thấy Huyết Sát Vương thua trận bị bắt sống, hắn nhất thời có ý hiện thân ra, nhưng không ngờ rằng lại bị Phong Liệt đẩy vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, khiến hắn cảm thấy vô cùng buồn bực.
Lúc này, Phong Liệt, Lâm Duệ, Huyết Sát Vương và vô số người xung quanh đều đang im lặng nhìn hắn, tất cả đều đang chờ đợi hắn sẽ phán xét thế nào.
Sau khi suy nghĩ trong giây lát, Sở Hóa Long ho khan hai tiếng, chậm rãi nói:
- Phong Liệt có thực sự cố ý giết chết Lâm gia thiếu chủ hay không còn cần phải điều tra rõ, việc này Chấp Pháp Đường của Ma Long Viện chúng ta sau này nhất định sẽ có câu trả lời với Lâm gia.
- Sở Hộ Pháp, Phong Liệt đã thừa nhận rồi, còn cần....
- Hừ! Lời của bổn tọa người có tư cách gì xen vào?
Sở Hóa Long bị Lâm Duệ cắt ngang lời, có chút không vui, ánh mắt sắc lạnh liếc hắn một cái.
Tiếp đó, Sở Hóa Long tiếp tục nói:
- Tuy nhiên, Huyền Hạo Tháp là bảo vật lưu truyền đã lâu của Lâm gia, Ma Long Giáo chúng ta cũng không thể ngang nhiên chiếm đoạt, Phong Liệt, giao Huyền Hạo Tháp cho bọn chúng.
- Ân?
Lâm Duệ khẽ sững người, khi nghe thấy Sở Hóa Long nói trả lại Huyền Hạo Tháp, sắc mặt hắn khẽ dịu xuống một chút, nhưng ánh mắt nhìn về phía Phong Liệt vẫn tràn ngập sát khí.
Sắc mặt Phong Liệt lại trầm xuống, trong lòng thầm khinh bỉ, cười lạnh, chắp tay nói với Sở Hóa Long:
- Sở Hộ Pháp, vãn bối không thể đồng tình với lời của ngươi được! Huyền Hạo Tháp do vãn bối liều mạng cướp được từ trong tay của Lâm Tử Thông, người bảo vãn bối trả lại, xin thứ cho vãn bối không phục!
- Cái gì?
- Ân?
Tất cả mọi người đều không khỏi chấn kinh nhìn Phong Liệt.
Sau khi nghe thấy quyết định của Sở Hóa Long, tất cả mọi người ở xung quanh đều cảm thấy tiếc cho Phong Liệt, nhưng ai cũng không thể ngờ được rằng, Phong Liệt lại dám chất vấn quyết định của Sở Hóa Long, một Long Biến Cảnh cao thủ ngay trước mặt mọi người.
Sắc mặt của Sở Hóa Long càng trở nên âm trầm, hắn lạnh lùng nhìn Phong Liệt, giống như đang cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng, lạnh lùng nói:
- Ngươi không phục? Ngươi dám không phục?
Phong Liệt lại không chút khiếp sợ, đưa mắt đối diện với hắn, ánh mắt bình thản như mặt hồ, hiên ngang nói:
- Sở Hộ Pháp, theo lệ của Ma Long Giáo chúng ta, nếu đệ tử có tranh chấp với người ngoài mà không phục phán quyết thì có thể tự mình giải quyết, hậu quả tự mình gánh chịu.
- Không sai! Quả thực có chuyện đó! Nhưng ngươi thực sự muốn làm như vậy sao?
Sở Hóa Long lạnh lùng nói.
- Đúng vậy! nếu vãn bối đã không thể có được sự bảo vệ của giáo phái mà lại muốn có được Huyền Hạo Tháp, do vậy, chuyện này mong Sở Hộ Pháp không ca dự vào!
Phong Liệt bình tĩnh đáp.
- Ngươi! Hừ! Tốt! Rất tốt! Nếu đã như vậy, coi như bổn tọa đã xen vào chuyện của người khác. Ta muốn xem xem người sẽ ứng phó với Lâm gia thế nào!
Sở Hóa Long hừ lạnh một tiếng, rồi phất mạnh tà áo, hiển nhiên là đã phẫn nộ tới cực điểm.
Phong Liệt cũng chẳng thèm để ý tới, trong lòng hắn hừ lạnh một tiếng, rất muốn nói một câu:
- Ngươi vốn dĩ chính là kẻ chõ mũi vào chuyện người khác!
Lúc này, sắc mặt Lâm Duệ vô cùng vui mừng, hung hăng nói với Phong Liệt:
- Hừ! Tên súc sinh Phong Liệt, đừng cho rằng có mấy kiện bảo vật hộ thân là có thể coi thường Lâm gia chúng ta. Lâm Duệ ta tuyên bố ở đây, trong vòng ba ngày, nhất định sẽ khiến ngươi chết không có chỗ chôn thây.
- Ha ha ha ha ha!
Phong Liệt đột nhiên cười lớn, rồi sát ý trong mắt hắn lóe lên, tiếp đó hừ lạnh một tiếng:
- Không cần ba ngày, bây giờ lão tử sẽ cho ngươi chết không chỗ chôn thây!
Lời vừa dứt, thân hình của hắn chợt động, Thánh Kiếm trong tay mạnh mẽ vung ra, bỗng nhiên, hàng trăm đạo huyết mang vô cùng cường hãn bắn về phía Lâm Duệ!
- Phong Liệt, ngươi dám! A!
- Phong Liệt, ngươi dám __ A!
Lâm Duệ sắc mặt kinh hoảng, hắn hoàn toàn không nghĩ rằng Phong Liệt lại không chút suy nghĩ lập tức ra tay.
Hàng trăm đạo sát khí trong nháy mắt bao trùm lên hắn ta, Lâm Duệ trong lúc vội vàng, chỉ kịp lôi ra chiếc chiến giáp hộ thân.
- Ông
Một tiếng kinh chấn.
Ngoài thân Lâm Duệ dường như mạ lên một lớp vàng chói lóa mắt, bao vây kín từ đầu đến chân hắn.
Phòng ngự chí bảo huyền nhật chiến khải, dưới ánh mặt trời có thể tăng thêm năm lần lực phòng ngự, cũng là một chiếc chỉ bảo chiến khải nổi tiếng trên đại lục, uy danh dường như không thua kém gì so với luyện hồn ma khải.
Chiếc chiến khải này khi Lâm Duệ còn trẻ một lần đã từng có cơ hội ngẫu nhiên lấy xuống được từ trên thân một pho tượng trong một ngôi miếu đổ nát trên một ngọn núi, lực phòng ngự vô cùng kinh người, đã vô số lần cứu mạng của hắn.
- Xích xích xích xích
- Phốc phốc phốc phốc
Một trận âm thanh vang lên.
Lâm Duệ hoảng sợ phát hiện, hóa ra có hơn mười nhát đâm xuyên qua huyền nhật chiến khải của hắn, xuyên thủng qua thân thể của hắn.
- Cái này__ là không thể nào.
Hai mắt Lâm Duệ có chút lồi ra, vẻ mặt khó có thể tin được.
Giờ phút này, trên ngực, bụng, tứ chi hắn đều hiện lên những vết máu nhỏ li ti, máu tươi phun ra tung tóe, trong nháy mắt cả cơ thể hắn biến thành một người nhuốm máu.
Lâm Duệ sau phút kinh ngạc, điên cuồng gào thét lên:
- Phong Liệt! Bản tọa không đội trời chung với ngươi.
Phong Liệt sắc mặt lạnh lùng, thân hình theo sát kiếm khí lướt qua ngay trước Lâm Duệ, không chút khách khí đưa kiếm quét ngang qua, hướng thẳng về phía đầu của Lâm Duệ, kiếm sắc lướt trong không trung không một tiếng động, sắc bén thẳng thấu nội tâm.
- Diệt thế ngũ trảo
- Rống
Từ trong ngực Lâm Duệ bay ra một đạo hình móng vuốt màu vàng, đuổi theo Phong Liệt lúc này đã tới trong vòng ba trượng.
Tính hủy diệt cường bạo làm cho vô số người bên dưới đều tâm thần hoảng sợ, Hoa Đan Cảnh đỉnh cao cao thủ nén giận đánh ra tất nhiên cũng không phải chuyện đùa.
Nhưng, Phong Liệt lại không hề né tránh, hắn âm thầm thôi động Tỏa Long Đài, trong nháy mắt tỏa ra một luồng quang sáng màu vàng sẫm chặn trước người hắn.
Trước sự chú ý của mọi người, diệt thế ngũ trỏa vừa mới đến gần trước người Phong Liệt liền dần dần biến mất vô hình.
Còn Phong Liệt đã đến trước Lâm Duệ, thanh kiếm dài cũng đã thành công trảm lên đầu của Lâm Duệ.
- Phốc
Một âm thanh vang lên.
Nửa cái đầu cũng theo âm thanh đó mà bay lên.
Cùng lúc đó, thân hình Phong Liệt trong khoảnh khắc giao thác, tiện tay thu hồi xác của Lâm Duệ vào trong Nhẫn trữ vật.
← Ch. 0737 | Ch. 0739 → |