← Ch.0894 | Ch.0896 → |
*Ầm!*
Ánh sáng vàng rơi xuống, cả tòa Không Minh Sơn cao vạn trượng chớp mắt bị đánh thành bột phấn, đất cát bay đầy trời.
Một kích kia tuy rằng uy thế hùng hồn, giống như thiên uy, nhưng tạo thành thương tổn thì không quá lớn, dù sao người Long Huyết Giới đều là cường giả long biến cảnh.
Trừ mấy tên xui xẻo bị tạc trúng ra còn lại đa số cường giả Long Huyết Giới như tên bắn ra bốn phương tám hướng, cách xa Không Minh Sơn, đứng ở trên cao, ánh mắt hoảng sợ nhìn bên dưới.
- Nguy rồi, đây là hơi thở phá giới chùy, chắc là Nam Ly Phong đến!
Hoàng Hiên bỗng biến sắc mặt, sau đó vội quát to:
- Mọi người bảo vệ Phong Liệt rút lui! Phong Liệt đâu rồi?
Gã định sai người đi bảo vệ Phong Liệt lùi về, dù sao Thiên Long Giới trong tay Phong Liệt mới là quan trọng nhất. Nhưng khiến gã vô cùng buồn bực là xung quanh không thấy bóng dáng Phong Liệt đâu.
Hoàng Hiên tức giận chửi:
- Tên khốn này chạy nhanh thật!
Đúng lúc này, chỉ nghe trong thiên địa đột nhiên vang lên tiếng *vù vù* khe khẽ đinh tai nhức óc.
Chớp mắt, hàng ngàn cường giả Nam Ly Giới khí thế mạnh mẽ bao quanh một cửu long hoàng chiến xa xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Trên xe chính là thiếu chủ Nam Ly Giới một năm nay truy cùng đuổi tận Long Huyết Giới, Nam Ly Phong.
- Hừ, Hoàng Hiên, hôm nay rốt cuộc có thể làm chấm dứt rồi chứ? Giao ra kim ngục bổn thiếu chủ có thể tha cho ngươi khỏi cái chết.
Nam Ly Phong chắp hai tay sau lưng, áo trắng hơn tuyết, khóe môi cong lên nụ cười như có như không, trên cao nhìn xuống người Long Huyết Giới.
Hoàng Hiên biểu tình âm trầm quát to:
- Nam Ly Phong, ngươi đừng hiếp người quá đáng! Cùng lắm thì mọi người liều chết lưới rách, ham muốn kim ngục, đúng là mơ tưởng viễn vông!
Nam Ly Phong đắc ý cười to, nói:
- Ha ha ha ha, cá chết lưới rách? Thật là buồn cười. Theo bổn thiếu chủ biết thì ngươi chẳng qua có thể phát ra một kích kim ngục mà thôi, ngươi có tư cách gì liều cái cá chết lưới rách? Ha ha ha ha!
Hoàng Hiên con ngươi co rút, bỗng nhiên gã hiểu ra cái gì, biểu tình thay đổi, chấn kinh nói:
- Thì ra là cái bẫy của ngươi!
- Hừ, người của bổn thiếu chủ là dễ giết như vậy sao? Nhưng ba trăm mạng người đổi lấy một tàn khuyết thần khí cũng đáng. Giết cho ta, không chừa một tên! Còn về Hoàng Hiên thì giao cho bổn thiểu chủ tự mình đến đối phó!
Nam Ly Phong dặn, vẻ mặt thản nhiên như đã nắm giữ mọi thứ.
- Tuân lệnh!
Hàng ngàn cường giả Nam Ly Giới cùng kêu lên, như cọp xuống đồng bằng từ trên cao lao xuống giết hướng cường giả Long Huyết Giới, trong phút chốc thiên địa đậm đặc sát khí khiến người nghẹt thở.
Sắc mặt Hoàng Hiên âm trầm, tức giận đến môi run run. Bây giờ gã rất hối hận lúc trước kích phát uy lực kim ngục diệt ba trăm cường giả Nam Ly Giới.
Một năm bởi vì có kim ngục uy hiếp mới khiến Nam Ly Phong e ngại, không dám dồn ép quá đáng, cho người Long Huyết Giới kéo dài hơi tàn đến hôm nay.
Bây giờ gã đã tiêu hao hết đa số nguyên lực trong người, không thể vận dụng kim ngục được nữa, thành một cường giả long biến cảnh bình thường. Mặc dù thực lực của gã vẫn rất mạnh, nhưng còn chưa đủ để đối kháng phá giới chùy của Nam Ly Phong.
Tức giận qua đi, Hoàng Hiên lập tức ra quyết định, quát với đám người xung quanh:
- Các vị, kẻ thù thế đại, không thể địch lại được, mọi người cố gắng phá vòng vây, tự tìm đường sống đi!
Dứt lời, Hoàng Hiên gọi ra một trường kiếm màu vàng, dẫn mười mấy tên Hoàng gia tinh anh xung phong liều mạng.
Người còn lại cũng bắt chước theo, tốp ba tốp năm tự tìm lỗ hổng đột phá chạy trốn.
Long Huyết Giới còn chưa đến ba trăm người, đối phương thì là hàng ngàn cường giả hậu kỳ long biến cảnh, nếu mà cứng đối cứng toàn quân bị diệt là kết cuộc duy nhất, hiện tại tản ra chạy trốn mới là lựa chọn chính xác, có thể thoát một người là một người.
*Vèo vèo vèo vèo!*
*Ầm! Ầm! Ầm!*
- A!
Trời đất vô cùng hỗn loạn, kiếm khí tung hoành, cương phong tàn phá, tiếng xé gió, tiếng gầm rú, tiếng hét thảm hòa cùng nhau. Chỉ chớp mắt Long Huyết Giới đã có mười mấy tên cường giả bị đánh thành mảnh vụn.
Đương nhiên cửu long hoàng chiến xa cũng có không ít người chết oan chết uổng.
Tuy rằng đối chiến đều là cường giả long biến cảnh cả, nhưng trong đó cũng chưa ra ba, bảy loại. Ví dụ cường giả đỉnh long biến cảnh như Vân Tòng Long, Hoàng Hiên thì giết chết một số cao thủ hậu kỳ long biến cảnh bình thường như là sắt rau, không ai đỡ nổi một chiêu.
Hoàng Tử Nguyệt dựa vào lực phòng ngự mạnh mẽ của kim long thứ, và kim long hoàng đại thần thông hạo nhật kiếm vũ, ở trong loạn chiến cũng rất xuất sắc, không người dám đối chiến.
Nhưng người khác thì hơi vô dụng, như đám Sở Hóa Long, Diệp Khi dù tu luyện đạo cảnh không tệ lại chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình, nguy cơ trùng trùng.
Trong long ngục không gian, Phong Liệt đứng trên chạc cây tụ linh mộc, ánh mắt thản nhiên như mặt nước, yên lặng quan sát tình hình chiến đấu bên ngoài, không có ý định tham gia chiến đấu.
Đối mặt ngàn cường giả hậu kỳ long biến cảnh Nam Ly Giới, cộng thêm thiếu chủ bí ẩn tay cầm phá giới chùy, dù hắn có đi ra ngoài cũng không mang lại bao nhiêu tác dụng.
Huống chi người bên ngoài sống chết không nằm trong lòng hắn.
Hắn nhớ rõ Vân Tòng Long chặn đánh giết hắn, trừ Hoàng Tử Nguyệt ra cơ hồ mọi người lựa chọn khoanh tay đứng nhìn, thậm chí ở bên châm lửa góp gió, trợ giúp tên kia nữa.
Phong Liệt tự nhận mình không phải người ngực rộng lớn thích lấy ơn báo oán, vậy nên nếu tình huống cho phép thì hắn không ngại ra ngoài bỏ đá xuống giếng một phen.
- Ủa? Hơi thở trên người thiếu chủ Nam Ly Giới hơi lạ đó?
Lát sau, ánh mắt Phong Liệt bỗng nhìn về phía thiếu chủ Nam Ly Giới ở trên bầu trời, nhíu mày.
Hắn lờ mờ cảm thấy trên người Nam Ly Phong dường như có uy nhiếp cực kỳ cường đại, là loại uy nhiếp thuộc về huyết mạch, không liên quan đến thực lực, khiến hắn thấy hơi bị đè ép.
Bỗng khóe môi Nam Ly Phong cong lên, cây chùy nhỏ màu vàng xuất hiện trong tay gã, tỏa ra hơi thở hủy diệt.
Phong Liệt lòng thít chặt, mau chóng dời tầm mắt để tránh cho bị Nam Ly Phong phát hiện. Hắn biết rõ uy lực của phá giới chùy.
Giờ phút này, bên dưới hỗn loạn, Hoàng Hiên ánh mắt sắc bén, trường kiếm liên tục vung ra, từng kiếm khí sắc bén không gì sánh được thế không thể đỡ, trong chớp mắt đã giết chết năm cường giả hậu kỳ long biến cảnh của đối phương, ở phía trước mở ra một lỗ hổng. Gã không chút do dự lao ra, định chạy trốn.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên một luồng sáng vàng uy thế kinh người từ trên trời giáng xuống, đánh vào đầu Hoàng Hiên.
Phá giới chùy.
Hoàng Hiên cảm giác có chết chóc bao trùm, sợ muốn chết. Gã không cho rằng dựa vào thân thể sẽ chống được một kích của thần khí, dù chỉ là phân thân cũng không được.
Lúc nguy cấp, Hoàng Hiên bỗng làm vẻ mặt dứt khoát, bỗng gọi ra một tháp to màu đen chắn ở đỉnh đầu.
Tháp này to khoảng trăm trượng, tỏa ra ánh sáng vàng mông lung, có hơi thở tà ác cùng thần thánh đan vào mà thành tràn ngập.
Không chút nghi ngờ, nó chính là kim ngục.
*Ầm!*
Một tiếng nổ kinh thiên.
Kim ngục vừa xuất hiện liền bị ánh sáng vàng đánh trúng.
← Ch. 0894 | Ch. 0896 → |