Vay nóng Tima

Truyện:Ma Long Phiên Thiên - Chương 0362

Ma Long Phiên Thiên
Trọn bộ 1065 chương
Chương 0362: Kinh biến
0.00
(0 votes)


Chương (1-1065)

Siêu sale Lazada


Phong Liệt lập tức không chút do dự mử nắp bình, láy một viên long cốt thiên nguyên đan nuốt vào trong bụng, tiếp theo hắn nhắm mắt lại từ từ chờ phát huy dược hiệu.

Đan dược vào miệng mùi hương thấm nhuần, khiến gân cốt toàn thân hắn thoải mái, nhưng vài giây sau, Phong Liệt cảm giác thân thể biến đổi cực lớn.

*Ầm!*

Như là núi lửa bùng phát, đan dược to cỡ móng cái khi hfoa tan thì bỗng phát ra khí thể vàng mênh mông, thoáng chốc lan tràn trong nội tạng, máu thịt, kinh mạch của hắn, khiến người hắn phát ra tiếng gân cốt ma sát to lớn.

Phong Liệt giật mình, mau chóng kêu gọi nguyên lực định khống chế khí thể cuồng bạo này, tránh cho nó tàn phá kinh mạch của mình.

Nhưng sự cố gắng của hắn chỉ là uổng công, khí thể vàng như là vô hình, len qua nguyên lực, không xảy ra xung đột gì, điều này khiến Phong Liệt rất hồi hộp

Nhưng mấy giây sau, Phong Liệt vui mừng phát hiện khí thể này dù cuồng bạo lạ thường như là ngự hoang đứt dây nhưng không có tính phá hư, ngược lại đi qua đâu sẽ không ngừng tăng cường độ cho máu thịt, kinh mạch, giống như một công tượng chăm chỉ làm tròn trách nhiệm không ngừng gia cố con đập ngăn nước lũ.

Nhìn thấy như vậy trái tim Phong Liệt treo chơi vơi rốt cuộc thả lại xuống bụng.

- Hắc hắc! May mắn không phải độc dược, nếu không thì lão tử sẽ thành trò cười!

Phong Liệt cười nhẹ nhõm, mau chóng nóin thở tập trung tinh thần, cẩn thận cảm nhận khoái cảm không ngừng biến mạnh.

Một ngày.

Hai ngày.

Ba ngày.

...

Mười ngày.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, Phong Liệt kinh ngạc phát hiện sau mười ngày dược hiệu mạnh mẽ của long cốt thiên nguyên đan mới hoàn toàn phát huy xong, khí thể vàng trong người cũng dần biến mất. Kinh mạch, xương cốt, máu thịt trong người hắn bao trùm một tầng vàng nhạt.

Phong Liệt cẩn thận kiểm tra độ mạnh thân thể một phen, vui mừng phát hiện máu thịt, kinh mạch trong người cường hóa gấp bốn, năm lần trước kia, khiến Phong Liệt rất vui vẻ.

Phải biết rằng bây giờ Phong Liệt là tu vi chân khí cảnh tứ tầng đã có độ mạnh cực kỳ siêu đẳng, huyền thiết đao kiếm bình thường chém vào không để lại được vết hằn, độ mạnh muốn tăng cao hơn là cực kỳ khó khăn.

Nếu không có đan dược hỗ trợ thì dựa vào bản thân luyện thể và hàng ngày phun nuốt nguyên khí thiên địa để tu luyện, tăng cao một đẳng cấp độ mạnh thân thể thì ít nhất cần nửa năm trở lên, đây còn là bởi hắn có thiên phú dị bẩm long hoàng huyết mạch, đổi lại là người khác thì càng cần thời gian lâu hơn.

Nhưng hôm nay, chỉ một viên đan dược đã khiến độ mạnh thân thể của hắn tăng cao gấp bốn, năm lần, tiết kiệm hai ba năm khổ công, thực sự là một việc đáng giá vui mừng.

Phong Liệt vui vẻ một lát rồi biến ảo Ma Long Hắc Ám Chi Thân, nhnh chóng nuốt vào nguyên khí đậm đặc bên trong linh dịch xung quanh, lại chìm đắm vui mừng điên cuồng tăng cao.

....... .

Trong lầu các ở long ngục không gian, Lý U Nguyệt, Tiểu Yên, Tiểu Lục, ba cô gái đang luyện công, có khi núp trong phòng đù giỡn, trang điểm thay áo, tiếng cười như chuông ngân thỉnh thoảng truyền ra từ song cửa sổ, tăng phần sống động cho long ngục không gian.

Hiện giờ long ngục bị b cô gái cải tạo đã hoàn toàn biến dạng, không thể nhìn ra cảnh tượng tang thương trước kia không có cọng cỏ, khắp nơi long cốt.

Ban đầu mấy trăm xương khô chất cao như núi đã bị Phong Liệt chôn xuống đất làm phân bón, chuyện này đối với hắn hiện là chủ long ngục thì dễ như trở bàn tay.

Đất đai phì nhiêu trong long ngục không gian bị Lý U Nguyệt gieo trồng một ít bụi cây thực vật không cần ánh nắng cũng sinh trưởng được, ở trong đất có xác rồng chúng mọc rất tốt, không lâu sau có từng bụi xanh biếc tăng thêm sức sống cho long ngục.

Mặt khác, Kim Câu và Tiểu Dạ cũng bị Phong Liệt đưa vào, chúng đều là thế gian hiếm thấy dị chủng long thú, thậm chí Dạ bản thân chính là ma long biến chủng. Hai con đều là huyết mạch thuần chính, thiên phú dị bẩm, dù không cần có ý tu luyện, chỉ cần mỗi ngày nuốt long nguyên đan thì thực lực cảnh giới vẫn tăng vù vù.

Tình huống như vậy khiến Tiểu Lục lười luyện công hâm mộ chết, mỗi lần thấy Kim Câu lười biếng ở đỉnh lầu nhắm mắt thiếp ngủ. Tiểu Dạ xuyên toa bụi cây rượt thỏ, gà thì Tiểu Lục kiềm không được nhún mũi, hầm hừ oán thầm, trong lòng rất là không cân bằng, nhưng than thở một hồi rồi nàng vẫn phải ngoan ngoãn luyện công.

- Hì hì, U Nguyệt tỷ tỷ, tỷ thật là đẹp nha! Đừng nói là sư huynh háo sắc, ngay cả người ta cũng tâm động!

Trong một gian phòng ở lầu ba, Tiểu Yên vừa giúp Lý U Nguyệt vẽ mày vừa kiềm không được tán thán, trong mắt dâm dê, giống như là sắc lang.

Lý U Nguyệt khuôn mặt xinh đẹp hây hông, kiềm không được mắng:

- Thôi đi! Đừng nói bậy bạonữa, nếu không ta lại trừng phạt phu quân ba tháng không được đụng vào ngươi!

Tiểu Yên ngẩn ra rồi cười nói:

- A? Hì hì, U Nguyệt tỷ tỷ, tỷ dùng lời này hù Tiểu Lục được chứ ta thì không cần! Ta và sư huynh luôn trong sạch nhé!

Tiểu Lục đang chống cằm, nằm sấp trên cửa sổ bỗng lầm bầm:

- Tại sao? Tại sao Dạ có thể không cần tu luyện mà tu vi tăng trưởng nhanh hơn người ta chứ? Ông trời quá bất công!

Tiểu Yên cười trêu:

- Ai dà! Tiểu Lục, ngươi nói cả ngàn lần rồi, kiếp sau ngươi chuyển thế làm long thú đi, đời này thì đừng mơ! Hì hì!

Tiểu Lục nghe xong không bực mình mà còn gật đầu, nói:

- Ừ ừ, thật ra thì làm long thú cũng không tệ, đặc biệt là long thú cao đẳng như Tiểu Dạ và Kim Câu, nhưng không biết sư huynh có thích ngủ với long thú không nữa.

- Á...

Tiểu Yên và Lý U Nguyệt nhìn nhau, câm nóin.

Đột nhiên Tiểu Lục kinh ngạc kêu lên:

- Ủa? Yên, U Nguyệt tỷ tỷ, các ngươi mau lại xem, Tiểu Dạ đang làm gì kìa?

Tiểu Yên không nhúc nhích, nói:

- Hừ! Cái con Tiểu Dạ trừ khi dễ thỏ thì là bắt nạt gà, có thể làm được gì?

Tiểu Lục lại kêu lên:

- Không phải đâu! Các ngươi mau đến đây! Hình như Tiểu Dạ có gì đó là lạ!

- A?

Lý U Nguyệt, Tiểu Yên ngẩn ra, đứng dậy đi tới cửa sổ, theo ánh mắt của Tiểu Lục nhìn hướng tỏa long đài không xa.

Chỉ thấy trên tỏa long đài bằng phẳng như gương, thân hình thần tuấn của Tiểu Dạ ngây ngốc đứng.

Sau đó ba cô gái cùng trông thấy một hình ảnh khó tin, cùng biến sắc mặt.

Tỏa long đài lộ ra trên mặt đất có đường kính mười trượng, bằng phẳng như gương, chiếu rọi mặt người, tỏa ra ánh sáng màu đồng cổ nhàn nhạt.

Từ khi Phong Liệt cai quản long ngục thì từng nhiều lần cẩn thận nghiên cứu tỏa long đài rõ ràng không tầm thường, nhưng mặc kệ hắn dò xét cỡ nào thì vẫn không được gì.

Trừ trong tỏa long đài giữ lại một ít hình ảnh xa xưa ra, nó không khác gì đồng đài bình thường.

Nhưng bây giờ tỏa long đài cho đến nay không có gì biến đổi khi Tiểu Dạ ngẫu nhiên đạp trên mặt đất thì bỗng xảy ra biến đổi không tưởng được.

*Ầm!*

*Ầm!*

- Grao!!!

Tiếng xiềng xích va chạm và tiếng rồng ngâm du dương như từ thời viễn cổ vang tận mây xanh, từ từ lan tỏa trong long ngục.

Ngay sau đó, một cái đầu to lớn dữ tợn từ từ ló ra từ tỏa long đài như kính, hình ảnh này thật khiến người quá sợ hãi.

Cái đầu to có một đôi sừng rồng dữ tợn, đôi mắt to giống như chậu rửa mặt tỏa ra vẻ không cam lòng, cuồng loạn, kích động. Hai long tu dài đến vài chục trượng.

Không chút nghi ngờ, đây rõ ràng là một viễn cổ cự long thò cái đầu to ra khỏi tỏa long đài.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1065)