Truyện ngôn tình hay

Truyện:Ma Long Phiên Thiên - Chương 0398

Ma Long Phiên Thiên
Trọn bộ 1065 chương
Chương 0398: Phá Cương Sa
0.00
(0 votes)


Chương (1-1065)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hắn đã biết đối phương chắc chắn không có ý tốt, hắn cũng không muốn lúc giao chiến với Kim Sở Hiên lại bị tên này cản tay, dù sao thực lực của Kim Sở Hiên cũng không tệ, hắn phải tập trung đối phó.

Về phần cái tên Lam Duyên Phong này, chưa từng nghe qua bao giờ, chỉ mình hắn thì cũng sợ, nhưng đám người Tề Xương Vũ, Lý U Nguyệt, Sở Tiểu Điệp thì chưa chắc có thể chống đỡ được, tốt nhất vẫn nên giải quyết hắn thì tốt hơn.

Ngay lúc hắn dứt lời, Phong Ma đại thương trong tay đột nhiên dựng lên, chín đạo hư ảnh Ma Long khí thế hùng hậu uốn lượn mà ra, điên cuồng hấp nạp thiên địa nguyên khí để bản thân cường đại.

Nhìn thấy Phong Liệt thật sự động thủ, Lam Duyên Phong đột nhiên biến sắc, ngược lại mặc kệ hình tượng, hét lớn với Kim Sở Hiên:

- Biểu ca cứu mạng!

Nghe thấy tiếng hét của tên này, tất cả mọi người xung quanh đều không khỏi xem thường một trận, đồng thời cũng hiểu tên này quả nhiên có quen biết Kim Sở Hiên.

- Ai bảo ngươi tự nhảy ra?

Kim Sở Hiên tức giận cười mắng một câu, nhưng động tác lại không chậm chút nào.

Chỉ thấy hắn đột nhiên lao đến, tốc độ nhanh như thiểm điện, chỉ lóe lên vài lần đã cách sau lưng Phong Liệt không xa.

Sau đó, hai tay hắn giương lên:

- Vù...

Một đạo tinh mang kim sắc nhanh chóng đánh đến sau lưng Phong Liệt.

- Hừ! Không sử dụng đại thần thông thì chỉ là thứ cặn bã!

Phong Liệt khinh thường hừ nhẹ một tiếng, thân hình thoáng cái biến thành hắc vụ, đồng thời, đại thương của hắn vẫn như cũ không chút khách khí chém đến bảy người Lam Duyên Phong.

- Quần Long Trụy Nhật!

- Grào...

- Rầm rầm rầm...

Liên tiếp chín tiếng nổ vang, chín đạo Long ảnh theo thứ tự bạo liệt trước thân đám người Lam Duyên Phong.

Lúc này, vẻ mặt Lam Duyên Phong tràn đầy ngưng trọng, song chưởng ngưng tụ ra một ấn ký Lôi Đình cực lớn trước mặt, đồng thời ngoài thân hiện lên một kiện khải giáp cổ xưa có lôi điện quấn quanh, bên trên khắc đầy phù văn huyền ảo, lam mang lập lòe.

- Ầm...

Sau một tiếng nổ mạnh, Lam Duyên Phong bị một cỗ cương kình cuồng bạo chấn bay ra xa bốn năm mươi trượng, "phịch" một tiếng rơi xuống dưới núi, bốn chân chổng lên trời.

Một khắc sau, hắn đảo người một cái đứng lên, chiến giáp trên người lập lòe quang mang lam sắc, vậy mà không chút tổn thương nào.

Nhưng lúc này, hắn lại phẫn nộ phát hiện, ngoại trừ mình ra, sáu người đi theo cùng mình, kể cả hai vị sư muội tượng mạo xinh đẹp vừa lên giường với mình không lâu đã hóa thành thịt vụn bay đầy trời.

- Phong Liệt tạp chủng! Bổn công tử muốn ngươi chết không yên lành!

Lam Duyên Phong nhịn không được phát ra tiếng gầm giận dữ.

Trong lòng hắn lúc này không khỏi cực kỳ hối hận, không ngờ Phong Liệt lại không nói đạo lý như vậy, hơn nữa thực lực lại mạnh mẽ, sớm biết như thế thì hắn đã tuyệt đối không nhúng chân vào vũng nước đục này.

Chỉ có điều, mặc dù hắn phẫn nộ, nhưng cũng không dám thực sự lao đến Phong Liệt, ngược lại hai mắt phóng hỏa đứng yên tại chỗ quan sát tình thế.

Đồng thời, hắn còn tiện tay đem một pháo hiệu ném lên không trung, nổ thành một đạo lôi điện lam sắc, ánh sáng tản ra hơn ngàn dặm.

Phong Liệt sau khi xuất ra một kích, liền quay lại đối phó với công kích của Kim Sở Hiên, hắn không chút tránh né đạo kim mang đang đánh tới, lồng ngực ngạnh đỡ một cái.

- Phịch...

Một tiếng trầm đục.

Phong Liệt chỉ cảm thấy trước ngực của mình lõm xuống ba thốn, thiếu chút nữa đục một lỗ trước ngực hắn, một vật nặng hình tròn trực tiếp khảm trong ngực hắn.

- Ồ? Không đúng! Lực đạo như vậy sao có thể tạo thành thương tổn lớn như vậy với lão tử?

Trong lòng Phong Liệt thoáng sững sờ, chút thương thế này cũng không đáng quan tâm, tâm ý khẽ động, lập tức khôi phục lại như thường, nhưng trong lòng vẫn nghi hoặc, trăm mối không thể giải.

Một khắc sau, hắn mới đem vật nặng trong tay đưa đến, đồng thời hung hăng vung trường thương, chỉ nghe một tiếng "đinh" giòn tan, thương phong kim sắc vô cùng sắc bén liền đem sợi xích nối với vật nặng của Kim Sở Hiên chém thành hai đoạn.

Cho đến lúc này, hắn mới nhìn rõ, thứ trong tay mình chính là một viên cầu kim sắc, đằng sau nó là một sợi xích, chắc là một cái Lưu Tinh Chùy.

Đáng lưu ý chính là viên cầu này rõ ràng mộ thứ rỗng ruột, nhưng lại lộ ra khí tức sắc bén vô cùng, làm người khác rất khó ngăn cản, đây cũng là nguyên nhân khiến cho Hắc Ám chi thân thiếu chút nữa là bị đục một lỗ.

Thoáng nhìn một chút, ánh mắt Phong Liệt không khỏi co rút lại:

- Cái gì? Là Phá Cương Sa? Bà mẹ nó! Tên này đúng là có tiền, không ngờ lại có cả nhiều Phá Cương Sa như vậy! Hắc hắc! Phát tài rồi!

Phong Liệt nhịn không được mà đắc ý cười gian hai tiếng.

Hắn đột nhiên phát hiện, khối thiết cầu kim sắc này không ngờ lại ẩn chứa lượng lớn Phá Cương Sa.

Phải biết Phá Cương Sa được xưng là có thể phá hết tất cả cương khí trong thiên hạ, là tài liệu đỉnh cấp để luyện chế thần binh, trên thị trường đều là dùng đơn vị "Lượng", mười vạn Long Tinh một lượng, nhưng có tiền cũng chưa chắc mua được.

Mà viên cầu lớn chừng đầu người này, mặc dù không phải tất cả đều là Phá Cương Sa, nhưng bên trong cũng chứa đến 80 cân, cái này thì trị giá bao nhiêu Long Tinh chứ?

- Hắc hắc! Sau khi đem thứ này bán đi, lão tử có thể đem Trấn Long Thiên Bi khôi phục một phần rồi.

Phong Liệt quả là mừng đến phát điên, trịnh trọng đem nó thu vào trong trữ vật giới chỉ.

Có người vui mừng, cũng có người buồn bã.

Kim Sở Hiên sau khi ném ra một chùy, liền vội vàng thu hồi xích sắt, nhưng lại kinh ngạc phát hiện mình chỉ kéo được trở về một nửa xích sắt, mà phần đầu chùy quan trọng nhất đã mất đi bóng dáng rồi.

- A? Đây... điều này này sao có thể?

Ánh mắt Kim Sở Hiên lóe lên, nhìn một nửa đoạn xích sắt trong tay, vừa khiếp sợ vừa đau lòng.

"Phá Quân thần chùy" này mặc dù chỉ là Huyền Bảo nhất phẩm, nhưng lại là kiện Huyền Bảo bản mệnh có tính phát triển rất lớn, đã dấu trong người hắn hơn năm năm rồi.

Hắn như thế nào cũng không ngờ rằng hôm nay lại bị Phong Liệt chặt đứt mất, điều này quả đúng là muốn nhịn cũng không thể nhịn được.

Đúng lúc này, đột nhiên trong hắc vụ vang lên một tiếng Long ngâm cao vút, sau đó, một cái đầu rồng cực lớn mang theo uy thế ngập trời phóng ra, nhanh chóng lao về phía Kim Sở Hiên.

Long thú cực lớn này vừa xuất hiện, lập tức khiến thiên địa nguyên khí trong phương viên mấy ngàn trượng mãnh liệt sôi trào, thanh thế cuồn cuộn kinh người.

- Ồ? Đây chẳng lẽ là chiến kỹ thành danh của Phong Liệt "Táng Thiên Nhất Khiếu"? Hừ! Bề ngoài cũng không tệ, chỉ có điều, trước mặt đại thần thông của bổn công tử thì vẫn còn kém xa!

Kim Sở Hiên lập tức đưa ra phán đoán, đồng thời trước ngực kim đại phóng, một Long trảo kim sắc lấp lánh thoát ra, sau khi thôn phệ kim mang vô tận, Long trảo kim sắc mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, ầm ầm nghênh đón hư ảnh Ma Long khổng lồ.

- Ầm...

Một tiếng nổ mạnh rung trời, Long trảo và hư ảnh Ma Long hung hăng nện vào nhau, cương khí loạn lưu khủng bố cuốn lên trời, khiến không gian lắc lư một hồi, núi đá thảo mộc vô tận hóa thành tro bụi.

"Táng Thiên Nhất Khiếu" đại thành của Phong Liệt vậy mà lại ngang ngửa với Diệt Thế thần trảo của Kim Sở Hiên

Crypto.com Exchange

Chương (1-1065)