← Ch.0431 | Ch.0433 → |
Trong khoảng thời gian này, Hỏa Mãng vương cũng đã điều tra qua Phong Liệt, phát hiện nhân phẩm của Phong Liệt cũng miễn cưỡng vượt qua kiểm tra, ít nhất thì hứa hẹn của hắn cũng đáng tin vài phần.
Cho nên mục tiêu duy nhất của hắn hiện giờ là hâu hạ Phong Liệt thật thoải mái, tranh thủ sớm ngày thoảt khỏi thân phận nô lệ, về phần những thứ khác hắn không muốn quản.
Dù sao với thực lực Hóa Đan cảnh bát trọng thiên của hắn, chỉ cần không phải là cường giả Long Biến cảnh ra tay thì hắn không cần sợ gì cả.
- Viêm Long Phần Thiên!
Gào uầm... Gào uầm... Gào uầm...
Tiếng Long ngâm chấn động trời xanh liên tiếp vang lên, mấy trăm đạo hỏa diêm lớn hơn mười trượng từ cơ thể Hỏa Mãng vương phun ra, bao bảy người Lam Vân Phượng vào trong, những nơi nó đi qua, nhiệt độ kinh khủng đốt mọi thứ thành tro tàn.
- Hả? Không tốt!
Lam Vân Phượng thấy lão gia hỏa kia vừa xuất hiện đã dùng Hỏa Long đại thần thông, biết lần này nhất định khống chết không thôi, sắc mặt lập tức âm trầm vô cùng.
Lập tức, bảy người cũng không dám do dự, lập tức thi triển Lôi Long đại thần thông.
- Cửu Tiêu Lôi Ngục!
Từng đạo từng đạo xiềng xích Cửu Tiêu Lôi Long vờn quanh bảy người, đau khổ chống cự mấy trăm đạo Hỏa long khí thế ngày càng mạnh kia.
Trên thế giới này, cảnh giới tu vi cũng không đại diện cho chiến lực, nhất là sau khi đạt tới Thần Thông cảnh, lợi dụng đại thần thông vượt cấp giết địch nơi nào cũng có.
Cho nên, khi hai bên đối đầu thường không chút do dự thi triển ra chiến lực mạnh nhất, quyết định sinh tử, rất hiếm khi thăm dò lẫn nhau.
Từ xưa tới nay, cao thủ lật thuyền trong mương nơi nào cũng có.
Mặc dù là cường giả Hóa Đan cảnh chống lại cao thủ Thần Thông cảnh cũng không dám có chút chủ quan, nếu không thì rất có thể bị đại thần thông của đối phương giết thành cặn bã, cho dù may mắn thoát khỏi cũng tất sẽ bị thương, thực lực giảm nhiều.
Giờ khắc này, dưới tình huống hai bên đều thi triển đại thần thông, Hỏa Mãng vương cùng bảy người Lam Vân Phượng giằng co lẫn nhau.
Giữa không trung, mấy trăm đạo Hỏa long đỏ rực cùng xiềng xích Lôi Long màu lam không ngừng thôn phệ lẫn nhau, không ai nhường ai, không ngừng bạo phát ra tiếng nổ vang.
Chỉ có điều thời gian dần trồi qua, bảy người Lam Vân Phượng ngày càng khó chống cự, sắc mặt trắng bệch.
Chủ yếu là vì cao thủ Hóạ Đan cảnh mỗi khắc đều có thể hấp thu nguyên khí trong thiên địa đê dụng nhập vào trong đại thần thông, nhưng cao thủ Thần Thông cảnh chỉ có thể sử dụng nguyên lực trong cơ thể, không thích hợp đánh lâu dài.
Đúng lúc bảy người Lam Vân Phượng không chống đỡ nổi, đột nhiên có một cỗ uy áp giống nhưu Viễn cổ Long hoàng hàng lâm, đánh xuống đỉnh đầu đám người Lam Vân Phượng, khiến cho thực lực bọn chúng giảm xuống trong chốc lát.
Đám người Lam Vân Phượng kinh hãi, sắc mặt đại biến, đây chẳng khác nào cắt đứt sợi rơm cứu mạng cuối cùng của họ.
Không đợi bọn chúng khôi phục tinh thần, mấy trăm đạo Hỏa long đã ầm ầm nổ tung, oanh mọi người thành tro bụi, chậm rãi phiêu tán trong thiên địa.
Phong Liệt đứng trên một gốc đại thụ trăm trượng, xa xa quan sát trận chiến giữa Long vũ giả cao đẳng, trong lòng kinh ngạc không thôi, cũng âm thầm xác định chiến lực của bản thân.
Cuối cùng, hắn rút ra một kết luận đại khái, với thực lực của hắn hiện nay, mặc dù dùng toàn bộ át chủ bài cũng không thể khiêu chiến cường giả Hóa Đan cảnh, thậm chí cao thủ Thần Thông cảnh trung kỳ một khi thi triển đại thần thông hắn cũng phải lui binh.
Chỉ có điều việc này không hề khiến hắn uể oải, ngược lại tràn ngập vẻ hưng phấn.
Tu luyện chưa đầy hai năm đã có thực lực như hiện giờ, làm người cần phải biết đủ nha!
Tiếp theo, Phong Liệt định gọi Kim Câu thì thấy Hỏa Mãng vương cầm theo một người bay tới nơi này.
Một tiếng hét thảm vang lên, Hỏa Mãng vương hung hắng ném người trong tay xuống mặt đất.
Phong Liệt nhìn thoáng qua người này, chi là một thiếu niên tuấn tú phiêu dật lớn hơn mình không nhỉêu, môi hông răng trăng, anh tuân bât phàm, tu vi Cương Khí cảnh lục trọng thiên, chỉ có điều nhìn bề ngoài có phần suy yếu.
Trên thực tế điều khiến người khác chú ý chính là trên ống tay áo thiếu niên này có một tiêu chí Am Dương ngư.
Tiêu chí Âm Dương ngư này vài năm trước đây dần dần bị người quên đi, nhưng gân đây Chiêm Thiên các xuất.
- Hả? Người của Chiêm Thiên các? Phong Liệt kinh ngạc nói.
- Đúng vậy! Bổn công tử chính là đại đệ tử Các chủ Chiêm Thiên các Trang Huyền Cơ! Ngươi... ngươi là Phong Liệt?
Trang Huyền Cơ bị Hỏa Mãng vương phong ấn kinh mạch, từ trên cao trăm trượng ngã xuống, thiếu chút nữa là đi chầu diêm vương, lúc này vừa mới định thần, định lôi ra chiêu bài Chiêm Thiên các thì nhận ra đối phương là Phong Liệt, đồng tử liền co rụt lại.
Hắn có phần hiếu kỳ nhin Phong Liệt vài lần, đồng thời cũng thầm tính toán thứ gì đó.
- Công tử, người của Lôi Long giáo sở dĩ xuất hiện ở chỗ này đều là do tên này tính toán ra vị trí của ngươi! Hỏa Mãng vương thấy Phong Liệt có phần nghi hoặc, vội vàng giải thích.
- Hả?
Phong Liệt giật mình, nhìn Trang Huyền Cơ sắc mặt như đang suy nghĩ, trong lòng mừng rỡ không thôi.
Kiếp trước hắn nhận thức được tên Trang Huyền Cơ này, đối phương nhận được truyền thừa Chiêm Thiên các, thiên phú cực kỳ xuất chúng, xuất đạo không lâu liên nhận được danh tiếng Tiêu thân toán, trong tay đúng là có chút vốn liếng.
Hôm nay rơi vào trong tay mình, Phong Liệt đương nhiên không có ý dễ dàng buông tha.
Tiếp theo, sắc mặt Phong Liệt ầm trầm, hừ lạnh nói:
- Không ngờ ngay cả Chiêm Thiên các cũng muốn làm khó lão tử! Hừ, chẳng phải gần đây Chiêm Thiên các tuyên bố sẽ không cần dự vào việc phân tranh của mười đại giáo phái hay sao?
- Ngươi... ngươi nói bậy! Bổn công tử chỉ là... chỉ là...
Trang Huyền Cơ nghe xong, không khỏi lo lắng, hắn muốn phủ nhận nhưng lại phát hiện mình không thể cãi lại.
Giáo quy Chiêm Thiên các điều thứ nhất chính là không được can dự vào phân tranh giữa Thập đại Chân Long giáo phái.
Vốn Trang Huyền Cơ cho rằng Phong Liệt vốn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, hơn nữa Lam Vân Phượng sắc dụ khiến hắn khó mà cự tuyệt, vì thế mới tính một
Hắn không ngờ rằng Phong Liệt lại khó chơi như vậy, chẳng những không chết, ngược lại còn giết quá nửa đám người, ngay cả Phó thành chủ Lam Vân Phượng cũng không thoát, kết quả này hắn chưa từng nghĩ tới.
Gần ba ngàn năm nay, sở dĩ Chiêm Thiên các một mực ẩn nấp không ra là vì ba ngàn năm trước Chiêm Thiên các phá lệ tham dự trận phân tranh giữa Kim Long giáo cùng Ma Long giáo, vào thời khắc mâu chốt giúp Kim Long giáo một tay.
Kết quả sau đó Ma Long giáo tức giận, điều động mấy tuyệt thế cường giả Long Biến cảnh giết tới tận Chiêm Thiên các, phá hủy quá nửa cơ nghiệp mấy vạn năm, thậm chí thiếu chút nữa biến Chiêm Thiên các thành viện phái thứ 19 của Ma Long giáo, khiến Chiêm Thiên các bọn hắn nghỉ ngơi 3000 năm mới hồi sức, không lâu trước đây mới tái xuất giang hồ.
Trang Huyền Cơ càng nghĩ càng sợ hãi, sắc mặt tái nhợt dần toát mồ hôi.
Nếu như việc này truyền về Chiêm Thiên các, chị sợ không cần người khác ra tay, Sư phụ Các chủ của hắn là người đầu tiên phế hắn đi.
Hôm nay, kết quả tốt nhất chính là giết Phong Liệt diệt khẩu.
Chỉ có điều Trang Huyền Cơ hiểu rõ điều này căn bản là không thể nào, đừng nói không có cường giả Hóa Đan cảnh khí thế trùng thiên kia đang nhìn chằm chằm vào, chỉ mình Phong Liệt hắn cũng khó mà đối phó, khả năng lớn nhất chính là mình bị Phong Liệt tiêu diệt.
← Ch. 0431 | Ch. 0433 → |