← Ch.0686 | Ch.0688 → |
Phong Liệt gọi quản gia Trương Phúc mang Trang Huyền Cơ xuống dưới sắp xếp một chút, dùng thân phận khách khanh ở trong Phủ Thành Chủ.
Mà Phong Liệt ngồi trong đại sảnh, bưng một chén trà xanh đã nguội lạnh, xuất thần thật lâu, sắc mặt thay đổi bất định.
Một lát sau, ánh mắt hơi hoảng hốt của Phong Liệt dần kiên định, khóe miệng hơi nhếch lên: "Hừ! Sinh thì sao? Chết lại thế nào? Nếu thật chỉ là một giấc mộng, thì luôn có lúc sẽ tỉnh lại. Việc gì ta phải lo sợ không đâu!"
Việc đã đến nước này, Phong Liệt rốt cục hiểu được tại sao việc hắn có thần khí mà không ai công bố.
Trên Long Huyết đại lục, có vô số kì nhân dị sĩ. Bọn họ không cần bước chân ra khỏi nhà cũng có thể biết rõ thế gian vạn vật. Bấm ngón tay liền thông mặt trời mặt trăng. Đối với những người này, chỉ cần muốn biết là biết được. Thế giới này không còn bí mật gì đáng nói.
Theo lí thuyết, chuyện Phong Liệt đạt được thần khí từ trong Long Hoàng Thần Phủ có lẽ không thể thoát được ngũ chỉ sơn của một số cao nhân.
Nhưng sự thật thì đã qua hơn một tháng, không có bóc trần đáp án này.
Nay nghe Trang Huyền Cơ nói như vậy, Phong Liệt mới hiểu được lí do tại sao.
"He he, tái ông mất ngựa, sao lại không phải là phúc! Nay lão tử đã thành người ngoài số mệnh rồi, tự nhiên người khác không thể bói ra là lão tử được nữa!"
Phong Liệt tự giễu cười cười, vẻ mặt tốt hơn một chút.
Nhưng không để cho hắn vui mừng lâu một chút, đột nhiên trước mắt lóe lên một quầng sáng xanh lục. Một lão già tóc xanh xuất hiện trước mặt hắn, ngồi trên ghế lúc trước Trang Huyền Cơ đã ngồi, vẻ mặt lạnh lùng cười nhìn hắn.
"Cái gì? Thiên Độc lão quái!"
Phong Liệt đồng tử co rụt lại, bỗng nhiên đứng dậy, khiếp sợ nhìn lão giả trước mắt, suýt chút nữa gọi to thành tiếng.
Lão giả này tóc xanh mi xanh, ngay cả da thịt cũng có màu xanh lá cây, đôi mắt nhỏ tí tản ra ánh sao bức người. Sự thật kinh người là khí tức trên người lão giả mênh mông như biển rộng, sâu không lường được. Chỉ cần thiên địa nguyên nguyên khí vây xung quanh tự thôn nạp đã khiến Phong Liệt hơi đứng không vững.
Phong Liệt nhìn một cái liền nhận ra, lão già này không ai khác, chính là Thiên Độc lão quái của Độc Long Giáo, cường giả Long Biến Cảnh sơ kì!
Nhất thời, trong lòng Phong Liệt không ngừng sôi trào.
Nhưng cũng may tâm chí hắn sớm vô cùng kiên định, cưỡng ép biểu hiện trấn tĩnh, giả bộ như không biết bộ dạng của Thiên Độc lão quái, đứng dậy chắp tay cười nói:
- Vị tiền bối này, không biết tìm vãn bối có gì phân phó?
"Vèo... vèo..."
Hai tiếng phất tay áo nhẹ vang lên, Bán Giang Hồng cùng Kiếm Cửu thủ hộ bên ngoài đồng thời xuất hiện trong đại sảnh. Hai người chăm chú nhìn vào Thiên Độc lão quái ngồi ngay ngắn trên ghế, không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ, nắm chặt binh khí trong tay.
Mặc dù Hóa Đan cảnh và Long Biến cảnh chỉ kém một cảnh giới, nhưng lại giống như cách trời và đất, xa không thể chạm.
Hóa Đan cảnh tam trọng thiên Bán Giang Hồng cùng Hóa Đan cảnh đỉnh phong Kiếm Cửu đã có thể xem như nhất lưu cường giả trên đại lục, khai tông lập phái không có gì khó khăn.
Nhưng lúc này, trước mặt Thiên Độc lão quái, lại giống như sói trên mặt đất gặt phải cự long trên bầu trời. Chỉ xét ở khí thế đã thua kém không biết bao nhiêu lần.
Nhưng hai người vẫn dứt khoát che trước Phong Liệt, không có một chút thoái ý.
- Thiếu chủ, chuyện gì xảy ra vậy?
Kiếm Cửu âm thầm cảnh giác Thiên Độc lão quái, vừa truyền âm hỏi Phong Liệt.
- Các ngươi không phải đối thủ của lão ta. Đều ra ngoài đi!
Phong Liệt truyền âm cho hai người.
Kiếm Cửu cùng Bán Giang Hồng ánh mắt giật giật, nhưng thân hình vẫn không di động một chút.
Thiên Độc lão quái chỉ nhàn nhạt liếc hai người một cái, không chú ý chút nào. Sau đó lại dùng ánh mắt lăng lệ ác liệt nhìn Phong Liệt, âm trầm nói:
- Tiểu gia hỏa, ngươi làm cho bổn tọa tìm thật khổ a...
- Không biết vị tiền bối này đến từ đâu, tìm tại hạ có gì chỉ giáo?
Phong Liệt sắc mặt bình tĩnh, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói.
Vừa nói, hắn vừa âm thầm tập trung ý niệm vào Long Ngục không gian. Thấy không ổn liền lập tức bỏ chạy.
← Ch. 0686 | Ch. 0688 → |