← Ch.0078 | Ch.0080 → |
Thanh âm này cũng không to, chỉ là trong chỗ cực kỳ yên tĩnh này lại có chút chói tai, quanh quẩn hồi lâu.
Trong lòng Phong Liệt cả kinh, đang muốn bịt miệng nó lại thì phát hiện đã không còn kịp nữa rồi.
Theo tiếng kêu này của Tiểu Dạ, vô số vách tường và các vật lặt vặt xung quanh đột nhiên biến thành từng mảng bụi rơi lả tả trên mặt đất.
Tiếp đó phảng phất như nổi lên hiệu ứng dây chuyền, Phong Liệt trơ mắt nhìn các thứ hủ hóa xung quanh mình đang dần khuếch tán về phía xa, gần như chỉ sau vài giây, trên mặt đất đã trở nên bằng phẳng hơn rất nhiều, nhưng lại trải lên đó một tầng bụi dày đặc.
Phong Liệt nhìn không gian trống rỗng trước mắt, không khỏi cười khổ, không ngờ rằng mình cẩn thận cả buổi, lại bị một tiếng kêu của Tiểu Dạ phá hỏng triệt để.
Chỉ có điều trong lòng Phong Liệt cũng không cảm thấy đáng tiếc, dù sao thì những vậy này đều đã bị hủ hóa thành bụi, cho dù có lưu lại cũng không có tác dụng gì.
Nhưng đúng lúc này, đột nhiên, một vật hình trụ trồi lên giữa mặt đất bằng phẳng vô cùng khiến người khác chú ý tiến vào trong tầm mắt Phong Liệt.
Ánh mắt Phong Liệt ngưng lại, trong lòng không khỏi đối với thứ có thể tồn tại trong không gian này có phần tò mò, liền bước nhanh về phía đó.
Chỉ thấy đây là một cây trụ hình vuông màu đen, dựng thẳng trên mặt đất, ước chừng lớn bằng cánh tay, cao hơn một thước, xung quanh đều có điêu khắc tinh xảo, trên đỉnh còn có một điêu tượng Ma Long nhỏ cỡ nắm tay, cùng một khối với cây trụ, toàn thân tản ra hắc mang nhàn nhạt.
Phong Liệt ngồi xổm trên mặt đất, nhìn tiểu trụ tử này, ánh mắt lóe lên, cây trụ này có thể sững sừng từ xưa đến nay không bị hủ hóa, chất liệu tất nhiên bất phàm, nhất là toàn thân nó nguyên khí đầy đủ, tản mát linh khí, rất là huyền diệu.
- Ồ? Đây... đây là U Linh thiết? U Linh thiết có thể tự động hấp thu thiên địa nguyên khí?
Nhìn hơn nửa ngày, ánh mắt Phong Liệt đột nhiên sáng ngời, một suy đoán lớn mật không khỏi thốt ra, trái tim lập tức đập thình thịch.
U Linh thiết là một loại thần thiết luyện khí trong truyền thuyết, tại Long Huyết đại lục cực kỳ hiếm thấy, mỗi lần xuất hiện một khối nhỏ cũng có thể dẫn đến một hồi gió tanh mưa máu trên đại lục.
Loại U Linh thiết này chẳng những cứng rắn vô cùng mà cường độ của nó cũng không kém gì tinh kim chế tạo thần binh lợi khí, quan trọng hơn nữa là nó còn có thể tự động hấp thụ nguyên khí trong thiên địa cho bản thân.
Theo thế nhân suy đoán, nếu để một khối U Linh thiết tại một nơi đầy đủ thiên địa nguyên khí, một ngày nào đó sẽ tu luyện thành linh trí, tiến hóa thành thiên địa linh vật không khác gì nhân loại, chỉ có điều là thaatjhay giả thì chưa có người nào có thể chứng minh.
Đương nhiên, đối với Long võ giả mà nói, công dụng lớn nhất của U Linh thiết này chính là để chế tạo thần binh bản mệnh.
Nếu như trong thần binh trộn lẫn thêm một phần U linh thiết thì có thể khiến cho thần binh bổn mệnh tự hấp thu thiên địa nguyên khí để tu luyện, có thể tự động tấn thăng năng lực, loại công năng này quả thực quá mức nghịch thiên.
- Ừm? Trách không được nơi này bị hủ hóa nghiêm trọng như vậy, thì ra đều bị khối U Linh thiết này hút sạch nguyên khí rồi.
Trong lòng Phong Liệt giật mình, nhìn khối U Linh thiết hình trước trước mắt, mừng rỡ như điên, cũng âm thầm cảm thấy may mắn không thôi.
Khối U Linh thiết này lớn chừng cánh tay, nếu như lộ ra ngoài, chỉ e sẽ khiến cho các Chân Long giáo phái trên đại lục liều mạng chém giết, đến lúc đó cho dù mình có chín cái mạng cũng không sống nổi. Cũng may hôm nay chỉ có một mình mình ở đây, cũng tránh được rất nhiều phiền toái.
Sau giây lát trầm ngâm, Phong Liệt duỗi hai tay ra, nắm chặt lấy U Linh thiết trụ, dần dần tăng lực, như muốn rút nó ra khỏi mặt đất.
Còn chưa đợi dùng lực thì đã nhổ nó khỏi đất chừng ba thước, thì ra khối thần thiết này chỉ chôn vùi xuống đất chừng nửa xích, cầm cây trụ trong tay nặng chừng hơn hai trăm cân, Phong Liệt nhìn thứ mình cầm trong tay một chút, không khỏi mừng rỡ vạn phần.
Nhưng còn không đợi hắn cao hứng quá lâu thì đột nhiên dưới chân phát ra một tiếng nổ ầm, toàn bộ không gian đều chấn động.
Trong lòng Phong Liệt cả kinh, vội vàng đem U Linh thiết dài chừng cánh tay thu vào trong nhẫn trữ vật, đúng lúc này, đột nhiên chân hắn hụt xuống, lập tức cả người rơi tự do. Cùng lúc đó, phương viên hơn mười trượng xung quanh đều lún xuống.
- Không hay!
Phong Liệt kinh hô một tiếng, hắn lúc này đã biết vừa rồi mình rút U Linh thiết lên đã làm động cơ quan nào đó trong động phủ này. Tiếp đó hắn vội vàng hóa thành Hắc Ám chi thân, toàn bộ tinh thần giới bị, trái tim cũng nhảy lên đến cổ họng.
Nhưng có thể dùng U Linh thiết hiếm có làm chốt mở cơ quan đủ để thấy chủ nhân của động phủ này tuyệt đối không phải người bình thường, trong lòng Phong Liệt không khỏi thầm hận mình đã quá chủ quan.
Cũng may không bị rơi xuống quá sâu, chỉ sau vài giây thì hắn đã rơi đến điểm cuối.
Nhưng còn không đợi hắn đứng lên thì đột nhiên một cỗ uy áp kinh thiên động địa cuồn cuộn tràn về phía hắn, khiến cho hắn đang muốn đứng lên lại lần nữa ngã sấp xuống đất, không thể di động chút nào.
- Tiền bối, tại hạ là ngộ nhập động phủ của ngài, tuyệt không phải cố ý mạo phạm! Mong rằng... khục khục!
Phong Liệt sợ hãi hét lên, không cẩn thận nuốt vài ngụm bụi.
Lúc này hắn nằm rạp trên mặt đất, gần như cúi đầu gục đầu xuống, trong lòng hoảng sợ tột cùng, thầm nghĩ:
- Cao thủ! Chết tiệt, vận khí của lão tử quả thật quá tệ!
Uy áp kinh người như vậy chỉ e vượt xa cao thủ Thần Thông cảnh, thậm chí còn vượt qua một tên cao thủ Long Biến cảnh mà kiếp trước mình vô tình nhìn thấy, tồn tại cường hãn như vậy đoán chừng chỉ thở một cái cùng đủ diệt sát mình trăm ngàn lần.
Tâm tình Phong Liệt đang hưng phấn vì có được U Linh thiết lập tức rơi xuống đáy cốc, hôm nay sinh tử chỉ có thể do trời định rồi, chỉ hi vọng chủ nhân phóng thích ra luồng uy áp này sẽ không chấp nhặt với con sâu cái kiến như mình.
Vô số mảnh bụi trên không trung rơi xuống, thân thể Phong Liệt theo thời gian dần dần bị một tầng bụi dày đặc bao phủ, thẳng cho đến lúc xung quanh trở lại yên tĩnh như trước.
Chỉ có Tiểu Dạ trong ngực Phong Liệt nhịn không được thở ồ ồ vài tiếng, dường như rất bất mãn với bụi đất xung quanh.
Phong Liệt đợi lâu mà không có người đáp lại, trong lòng vô cùng kỳ quái, hắn cố gắng ngẩng đầu dậy từ trong bụi đất, nhìn thoáng qua hoàn cảnh vị trí của mình.
Một khắc sau, hai mắt Phong Liệt không khỏi mở trừng, sắc mặt ngốc trệ.
Chỉ thấy cách đó không xa, một quái vật khổng lồ uy áp kinh thế hiên ngang đứng trên đại địa, khiến trái tim trong ngực Phong Liệt 'bình bình bình' nhảy loạn một hồi.
Tiếp đó, vẻ hoảng sợ trong mắt Phong Liệt dần biết mất, vẻ kinh hỉ trên mặt lại càng đậm.
Không gian nơi này cực kỳ thông thoáng, so với động phủ phía trên còn lớn hơn nhiều.
Chỉ thấy chính giữa không gian đó, một đầu thi hài (hài cốt) dài ước chừng hơn ba trăm trượng, bốn trảo chạm đất, lưng giương hai cánh cực lớn, tản mát ra uy áp vô tận.
← Ch. 0078 | Ch. 0080 → |