Vay nóng Tinvay

Truyện:Ma Long Phiên Thiên - Chương 0094

Ma Long Phiên Thiên
Trọn bộ 1065 chương
Chương 0094: Giai nhân nổi giận! (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1065)

Siêu sale Lazada


Thấy một màn như vậy, toàn bộ nam nhân tại chỗ đều không khỏi một trận há hốc mồm, nhưng ngay sau đó liền vang lên một mảnh thanh âm than thở tiếc hận, ánh mắt một đám nhìn về phía Phong Liệt quả thực ghen tỵ với muốn chết, ngay cả bọn người Triệu Trang cũng hận không thể đem Phong Liệt đè xuống đất hung hăng hành hạ một bữa.

Như vậy cũng tốt so với việc trơ mắt nhìn một cái tay lớn muốn ngắt đi một đóa hoa tươi xinh đẹp vô cùng, mặc dù phía trên cái tay này tràn đầy nhẫn vàng cũng không cách nào khiến người ta gật bừa.

-Khốn kiếp! Buông U Nguyệt ra.

Nhạc Đông Thần cũng khó mà giữ vững bình tĩnh được nữa, trầm giọng phẫn nộ quát.

-Đủ rồi!

Phong Liệt đem Lý U Nguyệt ôm về phía sau, lạnh lùng nhìn Nhạc Đông Thần, đồng thời hơi phóng ra một chút uy áp mạnh mẽ, cao giọng lạnh lùng nói:

-Ta không quan tâm ngươi là ai? Tốt nhất đừng chọc vào ta! Đa tạ các ngươi dọc đường đi đã hộ tống U Nguyệt, bất quá từ giờ trở đi, các ngươi nên làm gì thì làm đi, U Nguyệt có ta chiếu cố là đủ rồi!

Những lời này có thể nói là nói năng có khí phách, nói xong tất cả mọi người đều thấy sửng sốt, hơn nữa bị uy áp mạnh mẽ của Phong Liệt chấn động, mọi người trong khoảng thời gian ngắn đều có chút thất thần, sau khi Nhạc Đông Thần cả kinh, không khỏi giận đến mức khóe mắt cũng tràn ngập lửa giận.

Từ nhỏ đến lớn, chưa từng có người nào dám nói với mình như thế, hơn nữa hắn đã sớm biết, Phong Liệt mới chỉ có tu vi Nguyên Khí Cảnh Tứ hoặc Ngũ Trọng Thiên mà thôi, mặc dù vừa rồi một ít uy áp trong nháy mắt kia có chút kinh người, nhưng còn chưa đủ để lấy thực lực đó hù dọa hắn.

Trong cơn giận dữ, hắn đang muốn hạ lệnh đánh giết Phong Liệt, nhưng sắc mặt không khỏi sửng sốt.

Chỉ thấy Phong Liệt lúc trước có khí diễm lớn lối không ai bì nổi, lúc này thế nhưng đột nhiên ôm lấy Lý U Nguyệt, ba bước rồi hai bước, nhanh chóng lướt về phía đầu Long Tượng cách đó không xa, sau đó trong nháy mắt tung người lên trên chiếc lưng rộng rãi cuar Long Tượng, lúc này mới quay mặt lại nhìn thoáng qua mọi người, trên mặt rõ ràng có vẻ đắc ý.

Mà Lý U Nguyệt trong lòng ngực của hắn cũng là trong lúc nhất thời không có kịp phản ứng, ở trong ngực tình lang một trận ngất ngất vui sướng, lúc kịp phản ứng đã phát hiện mình thế nhưng đã ngồi trên lưng voi, nhất thời xấu hổ vạn phần, hung hăng bấm vào bắp đùi của Phong Liệt một cái, ngoài miệng bất mãn gắt giọng:

-Phong Liệt, ngươi giở trò quỷ gì a? Chán ghét muốn chết!

-Ha hả, phu quân của ngươi hiện tại bị thương trong người, thật sự không thích hợp đánh nhau, bất đắc dĩ chỉ có thể chạy trước, hắc hắc hắc.

Phong Liệt cười đắc ý nói.

Vừa rồi hắn thật ra cũng chỉ là gượng chống đỡ thôi, nhưng trong lòng đổ một trận mồ hôi lạnh.

Nếu là thuộc hạ của Nhạc Đông Thần thật sự liều mạng xông lên động thủ, sợ rằng có thể dễ dàng băm hắn thành thịt vụn, đoán chừng ngay cả sức hoàn thủ cũng không có.

Cho nên hắn không thể không lớn tiếng doạ người, sau đó nhân cơ hội chuồn khỏi vòng vây, giờ phút này đã ngồi trên lưng Đại Sơn thì lại khác biệt so với lúc trước, muốn đánh muốn đi hắn cũng phụng bồi.

- A? Ngươi bị thương? Thương ở đâu? Có nặng lắm không?

Lý U Nguyệt vừa nghe thấy Phong Liệt bị thương nặng không thể động thủ, không khỏi duyên dáng hô to lên, đôi mắt trong veo như nước không thể che dấu nổi vẻ lo lắng, xoay người lại đánh giá Phong Liệt cẩn thận từ trên xuống dưới.

Phong Liệt thấy giai nhân trước mặt không hề che dấu vẻ quan tâm, trong lòng không khỏi khoan khoái. Hắn không hề để ý, cười khẽ nói:

- Mấy ngày trước, suýt chút nữa đã bị một lão già làm nát hết xương cốt toàn thân, bất quá hiện giờ đã không đáng ngại nữa. Ngươi yên tâm, chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian sẽ không sao.

- Cái gì? Đánh nát xương cốt toàn thân còn không sao? Ngươi...

Nghe Phong Liệt nói thế, Lý U Nguyệt lại càng thêm lo lắng. Nàng nghĩ nghĩ, vội vàng lấy một chiếc bình nhỏ màu xanh từ trong giới chỉ, liên tục đổ ra ba viên đan dược phát ra lục mang sáng lấp lánh, đưa tới bên miệng Phong Liệt, nũng nịu thúc giục:

- Mau ăn đi, có thể làm ngươi khỏi nhanh hơn.

- Đây... Đây là Huyền Nguyên Bất Tử đan?

Phong Liệt ngơ ngác nhìn ba viên đang dược trong bàn tay trắng như bạch ngọc của giai nhân, người dược hương thấm lòng người kia, sắc mặt không khỏi kinh ngạc.

Huyền Nguyên Bất Tử đan chính là đan dược chữa thương nổi tiếng cả đại lục, có thể nói là vô giá, so với Long Tủy Bổ Thiên đan cũng chẳng kém là bao. Hơn nữa, đây là thần đan chuyên dùng cho chữa thương, được xưng là chỉ cần còn một hơi thì vẫn có thể cứu sống về tử Quỷ Môn quan.

Khi ở Ám Vũ Viện, tên Trần Lượng kia bị Phong Liệt đánh cho xương cốt trên người đều nát vụn. Sau khi ăn một viên Huyền Nguyên Bất Tử đan, thương thế lại khỏi hẳn sau mấy ngày, trở nên sanh long hoạt hổ, dược hiệu của nó không phải bàn cãi.

Sau khi sửng sốt, Phong Liệt lập tức liền vui mừng quá đỗi, hắn tự nhiên sẽ không khách khi với thứ mà lão bà mình đưa. Vội vàng lè lưỡi ra liếm một viên Huyền Nguyên Bất Tử đan vào miệng, nuốt xuống. Đồng thời còn không quên ném cho Lý U Nguyệt một ánh mắt khiêu khích.

- Ai nha! Ngươi... Ngươi muốn chết à! Khi nào rồi mà còn như vậy...

Thân thể Lý U Nguyệt không khỏi run nhẹ, sắc mặt xấu hổ vô cùng, thiếu chút nữa đã vung tay ném bỏ hai viên đan dược còn lại đi. Lập tức lại buồn bực nghiến răng nghiến lợi, quả thực nàng cực kỳ bất đắc dĩ với hành vi vô lại của Phong Liệt. Nhịn không được hung hăng véo một cái lên đùi Phong Liệt cho hả giận.

Vừa thấy Lý U Nguyệt muốn nổi giận, Phong Liệt vội vàng thành thật lại xin tha, nhưng vẫn há miệng cười ngây ngốc không thôi, loại cảm giác này đúng là rất hưởng thụ.

Nhưng tiếp đó, dược hiệu của Huyền Nguyên Bất Tử đan đột nhiên phát tác, trong cơ thể vang lên một tiếng "đùng" nhỏ, rất quỷ dị.

Sắc mặt Phong Liệt nhất thời biến ảo, lúc xanh lúc trắng. Hiện giờ hắn chỉ cảm thấy cả người ngứa ngáy khó chịu, tác dụng của thần đan cực kỳ mạnh, rất nhanh chữa trị kinh mạch và xương cốt bị thương của hắn. Hiệu quả phải tốt hơn Long Tủy Bổ Thiên đan hơn mười lần.

Sau khi hắn ăn hơi mười viên Diệu Xuân đan và một viên Long Tủy Bổ Thiên đan, thương thế trong cơ thể đã tốt hơn một nửa. Còn lại chỉ cần tu dưỡng mười ngày nửa tháng nữa là có thể khỏi hẳn.

Nhưng lúc này lại ăn thêm một viên Huyền Nguyên Bất Tử đan, Phong Liệt cảm giác chỉ cần hai ba ngày là đã có thể khôi phục đến trạng thánh toàn thịnh, hơn nữa không chừng tu vi còn tăng cao một tầng, khiến trong lòng hắn vui sướng dị thường.

Thật lâu sau, tác dụng của thần đan rốt cuộc đã phát huy xong, Phong Liệt mở mắt, hai đạo tinh mang chợt lóe qua. Hắn mừng rỡ hận không thể lập tức ôm Lý U Nguyệt mà hôn nàng hai cái.

Nhưng lúc này, hắn dĩ nhiên phát hiện tình huống xung quanh không ổn, bởi vì bốn phía quanh Đại Sơn đã bị đám người Nhạc Đông Thần vây quanh, tình thế không lạc quan lắm.

- Phong huynh cẩn thận a!

Đám người Triệu Thung bị thuộc hạ của Nhạc Đông Thần ngăn cản cách đó không xa, sốt ruột nhìn hắn.

Mà lúc này Nhạc Đông Thần đang đứng phía trước Đại Sơn, thanh loan đao sắc bén trong tay run lên nhè nhẹ, gương mặt vặn vẹo đến cực điểm, ánh mắt nhìn về phía Phong Liệt và Lý U Nguyệt phẫn nộ như muốn ăn thịt người.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1065)