Vay nóng Tima

Truyện:Ma Ngân - Chương 0317

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0317: đối công
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Lazada


Đối với Tiêu Hoằng, ý tưởng cũng rất đơn giản, hủy hoại rồi tái tạo cũng tốt. Dù sao lúc này cũng không thiếu tiền. Huống chi khung máy móc Ma Văn dùng hợp kim Vi Mễ dày tới năm ly, đâu có dễ hư hao như vậy.

Cách cứ điểm số 6 còn khoảng 80 km, dựa theo chiến thuật trước đây thì đã tới tầm bắn của súng trường Cự Liên, hiện giờ có thể nổ súng cùng lúc. Nhưng đúng lúc này quân đoàn Bối La dường như không có ý định dừng lại, vẫn tiến nhanh về phía trước.

Mục đích Tiêu Hoằng làm vậy cũng rất đơn giản. Bởi binh sĩ Kim Ti Tước quân đoàn cũng không dừng lại toàn bộ trong cứ điểm số 6 mà chiến đội tương đối phân tán, không thuận lợi sử dụng tính oanh kích của trọng pháo.

Còn một nguyên nhân khác chính là uy lực của súng trường Cự Liên quá lớn, tuy rằng có thể tạo thành sát thương cho dù thủ thành nhưng cũng tạo thương tổn cho chiến lợi phẩm.

Mà còn có một nguyên nhân thứ 3 đó là quân đoàn Kim Ti Tước mạnh hơn quân đoàn Liệp Ưng chứ không còn nghi ngờ gì nữa.

Nhưng Tiêu Hoằng điều chỉnh chiến thuật như vậy là khiến Mục Trát, thậm chí là Sa Trùng trong cứ điểm số 6 ngẩn ra. Quân đoàn Bối La dường như đã bỏ qua chiến thuật đã từng tiêu diệt toàn bộ quân đoàn Liệp Ưng.

Điều này khiến Mục Trát cảm thấy không thể ngờ nổi. Không nghi ngờ gì nữa, Sa Trùng có tính cơ động rất cao, nhưng cao tới đâu cũng có thể hơn được Ma Văn vận binh hạm sao? Hiển nhiên là không rồi.

Nếu để khung máy móc Ma Văn quấy nhiễu Sa Trùng thành công, đánh thẳng vào cứ điểm số 6 thì Mục Trát có thể tưởng tượng được hậu quả gì. Bọn họ căn bản không thể ngăn cản nổi vũ khí của Ma Văn khung máy móc.

- Ba mươi chiến đấu cơ của doanh số 1 lập tức cất cánh, nhiệm vụ là tiến hành chặn đánh trên không đối với quân đoàn Bối La, áp chế ở ngoài 50 cây số. Đồng thời Sa Trùng nhanh chóng lui lại.

Tuy cảm thấy bất ngờ nhưng Mục Trát cũng phản ứng khá là bình tĩnh.

Tiêu Hoằng bên trong Đại Hùng Hao tất nhiên có thể thông qua Ma Văn thăm dò mà chú ý tất cả. Hắn rất nhanh thấy ba mươi chiếc máy bay Ma Văn ở phụ cận cứ điểm số 6 đánh chặn.

Không thể thừa nhận là nếu chỉ nói về thực lực không đối không thì quân đoàn Bối La quả thật còn kém quân đoàn Kim Ti Tước, ít nhất là trước mắt.

- Tất cả vận binh hạm hạ xuống. Khung máy móc Ma Văn tiến vào trạng thái chiến đấu. Lần này khung máy móc Ma Văn có thể thoát ly đội hình tự do tác chiến. Tóm lại chớ cấp cho đối thủ có cơ hội chạy trốn. Còn về phần chiến đấu cơ Ma Văn thì vẫn theo quy củ trước đây, bám trụ lấy máy bay địch là được, bảo đảm an toàn của bản thân trước.

Tiêu Hoằng ra lệnh.

Tiêu Hoằng tuyên bố mệnh lệnh xong, chiến đấu cơ Ma Văn của quân đoàn Bối La lập tức bay đi đánh chặn chiến đấu cơ Ma Văn của quân đoàn Kim Ti Tước. Khung máy móc Ma Văn và vận binh hạm đều hạ xuống mặt đất, đồng thời bắt đầu chuẩn bị quân đội. Binh sĩ Bối La võ trang hạng nặng, xe tăng Ma Văn rất nhanh chóng phóng ra từ trong vận binh hạm.

Mục Trát bên trong cứ điểm số 6, thậm chí các quan viên khác nhìn thấy quân đoàn Bối La rốt cục ngừng chân ở cách đó 50km thì không chỉ thở phào nhẹ nhõm một hơi. Theo Mục Trát thấy thì chỉ cần Ma Văn khung máy móc ở trên mặt đất thì tất cả đều dễ dàng rồi. Phá hủy Ma Văn khung máy móc sẽ khiến quân đoàn Bối La giống như lão hổ mất đi răng nhanh.

- Báo cáo trưởng quan, ba phút sau 100 Sa Trùng sẽ dùng tốc độ cao nhất trở về.

Nhân viên công tác tình báo của Lạc Gia Hào thông qua Ma Văn thông tin báo cáo với Mục Trát.

- Tốt lắm, một khi đã về chỗ lập tức triển khai công kích toàn lực với khung máy móc Ma Văn, tranh thủ trong nháy mắt xử lý 4 khung máy móc Ma Văn này. Mặt khác ra lệnh cho binh sĩ của ta là khi khung máy móc Ma Văn bị hủy cũng là tín hiệu toàn bộ xung phong, tranh thủ lúc quân đoàn Bối La khiếp sợ cho chúng một đòn trầm trọng.

Giọng nói của Mục Trát đột nhiên trở nên cao vút, ra lệnh.

- Rõ rồi.

- Rõ.

Bên trong Ma Văn thông tin truyền tới tiếng trả lời như vậy.


Cùng lúc đó, ở phía quân đoàn Bối La, binh sĩ, xe tăng Ma Văn vẫn đi ra từ vận binh hạm như trước. Bởi vì 4 chiếc vận binh hạm đồng thời vận chuyển nên tốc độ của quân đoàn Bối La tính ra được đề cao gấp đôi so với trước kia.

Lúc này Tiêu Hoằng cũng đồng thời mang mặt nạ hô hấp đi ra khỏi Đại Hùng Hào, trước sau như một cùng tham chiến với binh sĩ Bối La. Điều này đúng là một loại ủng hộ đối với binh sĩ chứ không còn nghi ngờ gì nữa.

- Báo cáo trưởng quan, có tình huống. Thiết bị thăm dò trong lòng đất của chúng ta phát hiện vật thể không rõ đang áp sát rất nhanh.

Binh sĩ trinh sát trong Đại Hùng Hào bỗng nhiên báo cáo với Tiêu Hoằng.

Nghe thấy báo cáo như vậy đám người Tiêu Hoằng cùng La Kiệt đồng thời hơi đổi sắc mặt, trở nên cảnh giác.

Vù vù vù vù...

Gần như ngay khi binh sĩ trinh sát dứt lời, trong nháy mắt cồn cát phía trước 4 khung máy móc Ma Văn bỗng vọt lên rất nhiều Sa Trùng, sau đó trực tiếp bám vào trên hộ giáp của khung máy móc Ma Văn, mỗi cái có tới 25 con.

Nhanh như chớp, toàn thân khung máy móc Ma Văn đã dày đặc Sa Trùng màu đen nhìn qua vô cùng khiếp người.

- Thứ... thứ kia rốt cục là gì?

A Minh Tả ở bộ tổng chỉ huy nhìn thấy cảnh này không kìm được mà thốt lên.

Hắn ẩn hiện có thể đoán ra đây là một vũ khí mà quân đội Duy Lâm Công Quốc chuyên nghiên cứu ra để đối phó với khung máy móc Ma Văn.

Vốn dù là A Minh Tả hay Ách Tề Nhĩ đều toàn lực tập trung chú ý vào hộp kim loại lớn ở gần Lạc Gia Hào, nghĩ đó mới là vũ khí nhắm vào khung máy móc Ma Văn, không thể tưởng tượng được đối phương lại gian xảo đến vậy.

- Thế này thì nguy rồi.

Ách Tề Nhĩ thấy cảnh này, thân thể lập tức cứng đờ lại, vẻ mặt ác liệt. Hắn biết rõ là dưới loại tình huống thế này, quân đoàn Bối La không có khung máy móc Ma Văn rốt cục có ý nghĩa gì.

Mà Mục Trát ở bên trong Cứ điểm số 6, thậm chí là sĩ quan khác thông qua màn hình thấy khung máy móc Ma văn bị Sa Trùng bao bọc, vẻ mặt đầy ý cười. Hắn thấy chỉ cần hoàn toàn bám lên khung máy móc Ma Văn thì uy lực của Sa Trùng hoàn toàn được thể hiện rồi.

- Tốt lắm. Chúng ta nhất định thắng rồi. Ra lệnh tất cả Sa Trùng đồng thời kích nổ, cũng ra lệnh cho nhóm binh sĩ của chúng ta sau khi Sa Trùng kích nổ lập tức xông vào trận chiến.

Ánh mắt Mục Trát tỏa sáng, tuyên bố mệnh lệnh.

Sau một lát, tất cả nhân viên khống chế Sa Trùng nhận được lệnh liền thông qua điều khiển từ xa kích nổ Sa Trùng.

Ầm ầm ầm ầm...

Tiếng nổ dày đặc vang lên. Chỉ thấy khung máy móc Ma Văn trong nháy mắt đã bị bốn quầng sáng chói bao phủ.

Nhìn thấy bốn quầng sáng trong màn hình, đồng tử Ách Tề Nhĩ, A Minh Tả đã co rụt lại nhỏ như lỗ kim, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái nhợt. Bọn họ tất nhiên hiểu cảnh trước mắt có ý nghĩa gì.

- Trời ạ, thế này thì xong đời rồi.


A Minh Tả không kìm được mà thốt lên, trán đã đầy mồ hôi.

Ách Tề Nhĩ cứng đờ người ra ngồi tại chỗ.

Không chỉ có bọn họ, cảnh tượng này được mọi người tại chiến tuyến Tây Cương đều nhìn rõ ràng. Một số hóa đá tại chỗ, trong lòng chỉ cảm thấy căng thằng, phía sau lưng lạnh ngắt.

Bọn họ tuyệt đối không ngờ được Duy Lâm Công Quốc lại có thể nghiên cứu ra loại vũ khí âm hiểm thế này trong thời gian ngắn như vậy. Bọn họ rất rõ là trải qua vụ nổ kịch liệt như vậy, khung máy móc Ma Văn dù không hoàn toàn hỏng hẳn thì cũng trọng thương rồi.

Bọn họ lai càng hiểu rõ là nếu không có khung máy móc Ma Văn thì sức chiến đấu của quân đoàn Bối La tối thiểu phải mất đi một nửa, nếu đối mặt với sự tấn công của quân đoàn Kim Ti Tước, mất đi tấm lá chắn bằng thép này, chiến pháp của quân đoàn Bối La cũng hoàn toàn triệt để mất đi trung tâm.

Chỉ có Mạn Đạt trong sư bộ là thần sắc thoạt nhìn không ác liệt lắm. Rất đơn giản, Hắn không mua khung máy móc Ma Văn, cũng không có liên quan quá lớn đối với quân đoàn Bối La. Hơn nữa không thể phủ nhận là quân đoàn Bối La chính là uy hiếp lớn nhất đối với sư đoàn Đặc Luân Đột Kích.

Loại uy hiếp này chủ yếu là ở địa vị tại chiến tuyến Tây Cương. Hiện tại dựa vào quân đoàn Vân Đoan, Đặc Luân Đột Kích sư đoàn vẫn vững vàng đứng đầu 19 sư đoàn của đế quốc. Nhưng nếu như quân đoàn Bối La có khung máy móc Ma Văn trưởng thành lên thì sao?

Không hề nghi ngờ gì nữa, A Minh Tả chắc chắn sẽ nước lên thuyền lên, áp chế ngược lại Đặc Luân Đột Kích sư đoàn.

Bởi vậy đối mặt với hiện trạng của khung máy móc Ma Văn, Mạn Đạt cũng không lo lắng gì, yên lặng đợi biến là được.

Chỉ sau vài giây ngắn ngủi, đợi ánh sáng tan đi, nhìn 4 khung máy móc Ma Văn trong quầng sáng đã ầm ầm ngã xuống đất. Trên hộ giáp cháy đen còn thấy khói trắng cuồn cuộn bốc lên.

Nhìn thấy cảnh như vậy, trên mặt Mục Trát lộ vẻ hưng phấn, khuôn mặt trắng đã đỏ bừng lên, trái tim bởi hưng phấn mà đập thình thịch.

Có thể đánh cho khung máy móc Ma Văn xử lý quân đoàn Liệp Ưng tới mức này thì là loại công tích như thế nào chứ? Tuy nhiên giờ khắc này Mục Trát cũng chưa thấy đủ, hai mắt hưng phấn đột nhiên lộ vẻ tàn nhẫn, tuyên bố mệnh lệnh:

- Các đơn vị chú ý. Khung máy móc Ma Văn của quân đoàn Bối La đã không còn nữa. Tất cả binh sĩ tấn công hết, cho quân đoàn Bối La một kích trí mạng.

Theo mệnh lệnh của Mục Trát, ước chừng 3000 binh sĩ của quân đoàn Kim Ti Tước đều đã khởi động Lưu Văn hoặc Phong Văn, lao tới tấn công quân đoàn Bối La.

Mà Tiêu Hoằng ở phía kia thấy 4 khung máy móc Ma Văn ầm ầm ngã xuống đất, thần sắc vẫn không biến hóa quá lớn. Vụ nổ vừa rồi tuy hoa lệ nhưng nếu muốn triệt để phá hủy hợp kim Vi Mễ có độ dày năm ly thì đúng là nói dễ hơn làm.

Mà quan trọng hơn chính là mọi người đều có thể nhìn thấy khung máy móc Ma Văn tuy rằng cháy đen, nhìn như vô cùng chật vật nhưng tới gần quan sát cẩn thận mới thấy rõ khung máy móc Ma Văn chẳng có hư hại thực chất nào.

- Báo cáo trưởng quan, cơ số 1 đã kiểm tra đo lường xong toàn bộ, ở hộ giáp dưới chân có một vết rách nhỏ, tính năng cơ bản là bình thường.

- Báo cáo trưởng quan, cơ số 2 kiểm tra toàn diện xong, cửa phía phải hư hao nhưng cũng không ảnh hưởng tới chiến đấu.

...

Đại khái qua mười phút, người lái khung máy móc Ma Văn đều báo cáo với Tiêu Hoằng. Vụ nổ vừa rồi đúng là rất mãnh liệt nhưng lại tạo thành thương tổn cực nhỏ cho khung máy móc Ma Văn.

- Tất cả khung máy móc Ma Văn nghe lệnh, chuẩn bị tấn công mãnh liệt về phía kẻ địch.

- Chậm đã.

Linh cơ Tiêu Hoằng lóe lên, bỗng nhiên ngăn La Kiệt ra lệnh.

*****

- Khung máy móc Ma Văn trước tiên nằm im không cử động. Chắc là đối phương đã tưởng khung máy móc Ma Văn của chúng ta hư hại rồi, chắc chắn sốt ruột lập công, định mượn cơ hội này đả kích chúng ta thật trầm trọng. Vậy thì cho bọn họ tới đây đi. Câu cá rốt cục vẫn ít tốn sức khỏe hơn bắt cá.

Tiêu Hoằng trầm tư một chút rồi nói.

- Trưởng quan, quân đoàn Kim Ti Tước đã tấn công toàn lực, đang lao về phía chúng ta. Xin hỏi nên đối phó như thế nào?

Binh sĩ trinh sát trong Đại Hùng Hào bỗng nhiên bẩm báo Tiêu Hoằng.

- Ra lệnh cho binh sĩ chúng ta giả vờ phòng ngự nhưng bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xuất kích.

Tiêu Hoằng ra lệnh, đồng thời chậm rãi khởi động tất cả Chiến Văn thường dùng của mình.

Các binh sĩ khác cũng vậy, đều khởi động Chiến Văn, hoặc bỏ đạn dược vào trong vũ khí Ma Văn, chờ quân đoàn Kim Ti Tước mắc câu.

Bốn người lái khung máy móc Ma Văn cũng nhìn lại súng trường Kẻ Hủy Diệt ở bên cạnh tuy rằng trên bề mặt đầy vết xước nhưng bởi do hợp kim Vi Mễ chế tạo thành nên cũng không bị phá hoại thật.

Mục Trát ở cuối đội ngũ đang ngồi trong một chiếc xe chỉ huy kín mít, thông qua màn hình tất nhiên thấy rõ cảnh tượng trận địa của quân đoàn Bối La. Khung máy móc Ma Văn đen tuyền không có chút sinh cơ. Binh sĩ Bối La vội vàng chuẩn bị phòng tuyến.

Thậm chí vài tên binh sĩ Bối La đang bước nhanh vào trong vận binh hạm, khuân vác hộ thuẫn bằng hợp kim ra.

- Không thể ngờ được là quân đoàn Bối La này cũng có thời điểm vội vàng dựng phòng tuyến. Xem ra không có khung máy móc Ma Văn, chúng đã bị đánh trở lại nguyên hình rồi.

Mục Trát nhìn màn hình, khẽ lẩm bẩm, đồng thời ra lệnh cho quân đoàn Kim Ti Tước không được cho quân đoàn Bối La chuẩn bị quá nhiều, tranh thủ xử lý trong thời gian ngắn nhất.

Binh sĩ Kim Ti Tước giờ khắc này đã biết tin khung máy móc Ma Văn bị hủy, lập tức sĩ khí tăng vọt, mặt lộ vẻ hung ác, khẩn trương lao về phía quân đoàn Bối La xung phong liều chết, dường như lập tức lột xác thành dã thú vậy.

Ách Tề Nhĩ và A Minh Tả tại bộ tổng chỉ huy chiến tuyến Tây Cương lúc này lộ vẻ mặt vô cùng ác liệt. Bọn họ không thể tưởng tượng được không có khung máy móc Ma Văn thì quân đoàn Bối La sẽ ứng đối với đợt tấn công kế tiếp thế nào. Quân đoàn Bối La còn có Xích Ảnh Chiến Văn nhưng đừng quên quân đoàn Kim Ti Tước có nhân số đông gấp 2 lần quân đoàn Bối La.

Hiển nhiên lúc này Ách Tề Nhĩ, A Minh Tả, thậm chí mọi người đều bị Tiêu Hoằng lừa rồi.

- Tuyên bố mệnh lệnh cho Tiêu Hoằng rút lui, không cần đối kháng trực diện với quân đoàn Kim Ti Tước.

Ách Tề Nhĩ trầm tư một lát rồi nhanh chóng ra lệnh.

Nhưng Ách Tề Nhĩ cuối cùng không ngờ là mệnh lệnh của hắn tới quân đoàn Bối La lại như đá chìm đáy biển.

- Tiêu Hoằng này thực sự là kỳ cục. Xem đi, đây chính là thời điểm hắn chịu thiệt.

Ách Tề Nhĩ nhíu mày, đáp.

Tuy nhiên Hà Long trên Hi Lạc Tinh nhìn thấy khung máy móc Ma Văn ngã xuống đất, đầu tiên là vui vẻ, tuy nhiên khi thấy quân đoàn Kim Ti Tước phát động tấn công quân đoàn Bối La thì thần sắc đã hơi thay đổi. Từ phong cách hành sự hắn thấy quân đoàn Kim Ti Tước quả nhiên là sốt ruột lập công, đã hơi liều lĩnh rồi. Chỉ là hiện tại ngăn cản không kịp nữa, chỉ có thể chờ quân đoàn Kim Ti Tước một tiếng trống làm tinh thần hăng hái, bắt quân đoàn Bối La mà thôi.

Không tới mười mấy phút sau, quân đoàn Kim Ti Tước rất nhanh tiến tới, cách quân đoàn Bối La không tới 5km. Hai đội quân sắp sửa va chạm.

- Nhớ kỹ là bọn họ đã không có khung máy móc Ma Văn rồi, cũng mất đi lá chắn có lợi nhất. Mở Lăng Thuẫn Chiến Văn ra, cho quân đoàn Bối La một kích trí mạng đi, bắt sống Tiêu Hoằng.

Mục Trát nhìn màn hình tuyên bố, sau đó đi ra khỏi xe chỉ huy, chuẩn bị tham chiến.


Mà giờ phút này quân đoàn Kim Ti Tước nghe được mệnh lệnh của Mục Trát thì khí thế lại càng bốc lên cao, đồng thời khởi động Lăng Thuẫn Chiến Văn. Trong nháy mắt, ở hai cánh tay của hơn 3000 binh sĩ Kim Ti Tước liền xuất hiện tấm thuẫn năng lượng hình thoi dạng nửa trong suốt, giống như thủy tinh công nghiệp nhưng lại chắc chắn hơn nhiều.

Một khi nâng lên, mỗi tấm thuẫn lại có thể nối với tấm bên cạnh, hình thành một tấm lá chắn năng lượng khổng lồ, đối mặt với tầng đạn năng lượng như mưa cũng chống được.

Thông qua kính viễn vọng Ma Văn, nhìn binh sĩ Kim Ti Tước khí thế cuồn cuộn xông lên liều chết, La Kiệt đã cảm thấy không chịu nổi nữa.

- Trên cánh tay bọn họ rốt cuộc là thứ gì?

La Kiệt hỏi.

- Hẳn là thứ chống lại Xích Ảnh Chiến Văn rồi. Không thể không thừa nhận là sức sản xuất của Duy Lâm Công Quốc này rất cường đại, chỉ vài ngày đã chế tạo ra được nhiều như vậy.

Tiêu Hoằng nói khẽ, thần sắc vẫn bình thản như trước.

- Tiêu Hoằng, hiện giờ chúng ta có nên phản kích không?

La Kiệt hỏi tiếp.

- Không vội, để gần thêm một chút nữa. Đứng sát như vậy mới đã. Ta thích nhìn cảnh tượng quân địch bại lui.

Tiêu Hoằng đáp, cũng ra lệnh cho binh sĩ Bối La chuẩn bị tốt cho chiến đấu.

Đối với kế sách của Tiêu Hoằng, Mục Trát hoàn toàn không biết gì. Giờ phút này hắn chuẩn bị dẹp yên toàn bộ quân đoàn Bối La. Cho dù là tổn thất thảm trọng nhưng chỉ cần bắt được Tiêu Hoằng thì vẫn đáng giá phi thường.

- Căn cứ tư liệu, bản thân Tiêu Hoằng mặc một bộ khôi giáp rách nát cháy đen, giống như khung máy móc Ma Văn cháy đen kia. Phải bắt sống chứ không được giết chết hắn, phải sống.

Mục Trát ra lệnh.

- Dẹp yên Bối La, bắt sống Tiêu Hoằng.

Trong nháy mắt, bên trong quân đoàn Kim Ti Tước liền vang lên tiếng nói như vậy, khí thế cuồn cuộn.

Trong nháy mắt quân đoàn Kim Ti Tước chỉ còn cách quân đoàn Bối La không tới 1km. Song phương đã có thể nhìn rõ ràng đội ngũ đối phương.

Nhưng đúng lúc này thì chỉ thấy bên trong quân đoàn Bối La bắt đầu có hồng quang lóng lánh. Sau đó ánh sáng màu đỏ như mưa tràn tới.

Đối mặt với cảnh này, quân đoàn Kim Ti Tước đã chuẩn bị trước chỉ hơi nâng Lăng Thuẫn Chiến Văn lên, hợp với đồng đội bên cạnh, trong nháy mắt hình thành một tấm Lăng Thuẫn Chiến Văn khổng lồ.

Ánh sáng cuồn cuộn mãnh liệt, bao phủ bầu trời ập xuống mắt đất, giống như mưa rơi trên ô, tất cả đều tan rã, chỉ truyền tới tiếng nước tí tách.

Xích Ảnh Chiến Văn có lực sát thương trác tuyệt hoàn toàn không có hiệu quả.

Ách Tề Nhĩ và A Minh Tả ở bộ tổng chỉ huy thấy cảnh tượng này, ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ. Khung máy móc Ma Văn bị đánh ngã, Xích Ảnh Chiến Văn cũng không có hiệu quả. Chuyện này không nghi ngờ gì nữa sẽ đánh cho quân đoàn Bối La trở lại nguyên hình.

Sẽ bị tiêu diệt toàn quân sao?

A Minh Tả thầm nghĩ. Không nghi ngờ gì nữa. Một khi không thể phát huy hiệu quả của Xích Ảnh Chiến Văn, lại không có sự trợ giúp mạnh mẽ của khung máy móc Ma Văn thì quân đoàn Bối La này dường như không khác gì cấp C cả.

- Quân đoàn Bối La này xong rồi.


Ách Tề Nhĩ nói khẽ, vẻ uể oải và ác liệt cùng lộ ra.

Trái lại Mục Trát trên Long Liệt Tinh thấy cảnh Xích Ảnh Chiến Văn hoàn toàn mất đi hiệu lực, vẻ mặt vừa hưng phấn vừa hiện lên chút tàn nhẫn.

- Toàn thể tướng sĩ nghe lệnh, giết cho ta...

Khi còn cách quân đoàn Bối La chừng 500 thước, không đợi Mục Trát nói hết, thần sắc hắn bỗng nhiên thay đổi, sau đó là khiếp sợ.

Nhanh như chớp, mấy khung máy móc Ma Văn hình người cháy đen như chết bất ngờ đứng vọt lên khỏi mặt đất, khiến người ta có cảm giác giống như một ngọn núi lớn bất ngờ mọc lên, ngăn giữa quân đoàn Kim Ti Tước và quân đoàn Bối La, cầm cơ pháo Kẻ Hủy Diệt trong tay, nhắm về hướng quân đoàn Kim Ti Tước. Nóng súng tối om, nhìn qua đều khiến cho người ta hoảng sợ.

Mà Mục Trát vừa rồi còn hùng hùng hổ hổ đã hoàn toàn kinh ngạc tới ngây người tại chỗ, nửa câu nói vừa rồi bị nuốt lại, hai mắt mở lớn, thần sắc lộ vẻ khó tin nhìn 4 khung máy móc Ma Văn ở xa xa lại đứng lên một lần nữa.

- Không có khả năng. Khung máy móc Ma Văn chỉ là một đống máy rác, trải qua đả kích mãnh liệt như vậy thì sao có thể hoàn hảo không tổn hao gì?

Mục Trát nói khẽ, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ.

Binh sĩ Kim Ti Tước vừa rồi còn hùng hổ cũng như vậy, đột nhiên thấy khung máy móc Ma Văn xoay người đứng lên thì khí tức lập tức bị đè ép xuống.

Ánh mắt bọn họ đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là hoảng sợ. Không nghi ngờ gì nữa, tại khoảng cách gần như vậy, bọn họ căn bản không thể chạy thoát. Khẩu hiệu đinh tai nhức óc vừa rồi là dẹp yên Bối La, bắt sống Tiêu Hoằng đã không còn sót lại chút gì, lại biến thành vẻ tĩnh mịch.

Ở trong phòng tổng chỉ huy, Ách Tề Nhĩ và A Minh Tả nhìn thấy khung máy móc Ma Văn lại đứng lên trong màn hình, suýt nữa trực tiếp nhảy từ trên ghế xuống.

- Chuyện này sao có thể chứ? Oanh tạc mãnh liệt như vậy, khung máy móc Ma Văn có thể đứng lên sao?

Giọng nói của Ách Tề Nhĩ hơi run rẩy.

Toàn bộ sở chỉ huy không ai đáp lời hắn. Bởi vì mọi người đều nhìn 4 khung máy móc Ma Văn trong màn hình, sợ tới ngây người rồi.

A Minh Tả đã biết khung máy móc Ma Văn mạnh mẽ nhưng mạnh tới mức này thì cũng quá khoa trường rồi còn gì. Hơn nữa bằng vào sự hiểu biết của A Minh Tả đối với Tiêu Hoằng, hắn có thể cảm thấy Tiêu Hoằng cố ý làm vậy, để tới gần mới đánh, không cho đối thủ có cơ hội chạy trốn.

Về phần Hà Long trên Hi Lạc Tinh ngay khi khung máy móc Ma Văn đứng lên liền trực tiếp hóa đá tại chỗ, chỉ còn một ý niệm trong đầu. Quân đoàn Kim Ti Tước hoàn toàn không ổn rồi. Sa Trùng đối với khung máy móc Ma Văn không tạo thành chút ảnh hưởng, nhiệm vụ đã hoàn toàn thất bại.

Mà trong lòng hắn cũng cảm thấy khiếp sợ. Hắn thật sự không tưởng tượng được là người thiết kế khung máy móc Ma Văn rốt cuộc làm thế nào mà khiến chúng đối mặt với công kích mãnh liệt như vậy vẫn bình yên vô sự.

Lại thấy Tiêu Hoằng đứng trong hàng ngũ quân đoàn Bối La, nhìn quân đoàn Kim Ti Tước không ngừng tới gần, thần sắc bình thản như ban đầu nói khẽ:

- Giết!

Khi Tiêu Hoằng vừa ra lệnh truyền tới binh sĩ Bối La, ngay lập tức 4 khung máy móc Ma Văn đồng thời ấn nút phóng trọng pháo Kẻ Hủy Diệt.

Ầm ầm ầm ầm...

Trong giây lát, năng lượng màu cam dày đặc đồng loạt bắn ra về phía hàng ngũ của quân đoàn Kim Ti Tước.

Quân đoàn Kim Ti Tước dù đã có Lăng Thuẫn Chiến Văn phòng ngự thừa sức với Xích Ảnh Chiến Văn nhưng đối mặt với đạn năng lượng của Kẻ Hủy Diệt thì lại yếu ớt vô cùng.

Trong khoảnh khắc, chỉ thấy năng lượng đạn bắn lên Kẻ Hủy Diệt liền giống như bi thép bắn vào thủy tinh, khiến lăng thuẫn nửa trong suốt đều vỡ vụn. Ngay sau đó là thân thể của binh sĩ Kim Ti tước bị nổ nát.

*****

Gần như trong nháy mắt, dưới lưới hỏa lực cường đại của khung máy móc Ma Văn, trận doanh của quân đoàn Kim Ti Tước phía trước đã trở thành địa ngục nhân gian. Tiếng kêu khóc thảm thiết vang lên, thân thể nổ tan nát không dứt bên tai.

Sau ngắn ngủi vài giây, quân đoàn Kim Ti Tước vốn có trận hình trật tự lúc này hoàn toàn hỗn loạn hẳn. Có người vẫn xung phong như trước, có người bắt đầu lui lại, thậm chí có binh sĩ lại lao vào đánh nhau.

Mà quân đoàn Bối La phía sau khung máy móc Ma Văn giờ khắc này vẫn duy trì trận hình tuyệt đối, nghiêm khắc nghe theo sự chỉ huy của Tiêu Hoằng. Không thể phủ nhận, hiện giờ quân đoàn Bối La không có trang bị, nếu chỉ nói về thực lực thì cũng không mạnh hơn quân đội cấp C nhưng rèn luyện kỹ năng chiến đấu hàng ngày nên chiến thuật cũng khá cao. Chủ yếu đây là do sự tự tin nhờ rèn luyện cố gắng hàng ngày và niềm tin chiến thắng đối thủ.

Chỉ dừng lại một lát, binh sĩ Bối La quân đoàn lại khởi động Xích Ảnh Chiến Văn một lần nữa, bắn dày đặc về phía trận địa của quân đoàn Kim Ti Tước. Mưa ánh sáng bao phủ cả trời đất ập tới.

Đối mặt với đả kích mạnh mẽ của khung máy móc Ma Văn, binh sĩ Kim Ti Tước quân đoàn hỗn loạn còn lo lắng kết thành thuẫn trận sao, bối rối miễn cưỡng nâng cánh tay lên che đỉnh đầu. Do đó có rất nhiều khe hở là chuyện không thể tránh khỏi, những luồng ánh sáng xuyên qua đó bắn vào, vẫn tạo thành thương tổn cho quân đoàn Kim Ti Tước như trước.

Hơn nữa loại đả kích này gần như là va chạm với cửa đã xuất hiện vết rách, mỗi lần va chạm thì vết rách lại lớn hơn một chút.

Mục Trát ở cuối đội ngũ nhìn thấy quân đội vốn đều nhịp giờ đã hỗn loạn, không ngừng ra lệnh cho binh sĩ điều chỉnh trận hình, không được bối rối.

Chỉ tiếc là so với trước kia thì việc điều động quân đội đã không còn linh hoạt nữa rồi.

Đám binh sĩ xông tới trước tiên nhìn thấy tứ chi của đồng đội bị bắn văng khắp nơi và mưa ánh sáng trên đỉnh đầu, phòng tuyến trong nội tâm đã hoàn toàn sụp đổ, xoay người bỏ chạy. Nhưng căn bản nơi này không có chỗ chạy, những nơi ánh mắt nhìn thấy chỉ toàn là tay chân cụt khắp nơi.

Giờ khắc này quân đoàn Kim Ti Tước dường như đã ở trong một luyện ngục do hỏa lực biến thành, gần như không có sức trả đòn.

Tiêu Hoằng lúc này cũng sử dụng Hàn Võ và Long Tức Chiến Văn, xuyên qua khung máy móc Ma Văn tiến vào trong đám binh sĩ Kim Ti Tước tiến hành điên cuồng giết chóc.

Chỉ một lát, bên cạnh Tiêu Hoằng đã hình thành một núi xác chết.

Đồng thời lúc rảnh tay hắn liền bắn vào trong đội ngũ Kim Ti Tước những khối hàn băng vạn năm lớn, sau đó đồng loạt kích nổ.

Mỗi lần kích nổ như vậy đều khiến cho khu vực đó trở nên hỗn loạn hơn. Một trận mưa ánh sáng đi qua, cả khu vực hoàn toàn sụp xuống.

- Binh sĩ quân đoàn Bối La nghe rõ đây. Lần này có thể là lần cuối cùng chúng ta chiến đấu, bởi vậy không cần tiết kiệm Chiến Văn trong tay các người, khiến quân đoàn Kim Ti Tước hiểu được thế nào gọi là địa ngục. Hơn nữa hiện tại chúng ta có tiền, cũng không phải lo về vấn đề Chiến Văn.

Thần sắc Tiêu Hoằng lạnh như băng, thông qua Ma Văn thông tin nói với tất cả binh sĩ Bối La.

Theo lời nói của Tiêu Hoằng, lại nhìn toàn bộ quân đoàn Bối La, tuy rằng không đáp lại nhưng hỏa lực tối thiểu cũng phải tăng hơn hai lần trước đấy.

Cùng lúc đó mọi người bên trong chiến tuyến Tây Cương lúc này biểu tình đã lộ vẻ kinh ngạc. Không nghi ngờ gì nữa, giờ khắc này bọn họ chân chính cảm thụ được quân đoàn Bối La thật đáng sợ.

Tuy rằng Tiêu Hoằng cũng không thúc đẩy Ngự Lực của binh sĩ Bối La tăng lên nhưng khí thế cũng đã hoàn toàn bất đồng với ngày xưa. Những kẻ yếu đuối như cừu non ngày xưa dưới sự dẫn dắt của Tiêu Hoằng đã biến thành một bầy sói, đối nội đoàn kết, đối ngoại tàn nhẫn.


Loại quân đội này ở bất kể địa phương nào cũng đều đáng sợ nhất, một khi ra tay thì sự đồng tình, lòng thương hại đều hoàn toàn bị vứt bỏ, chỉ còn có nghiền nát đối thủ, hoặc tìm kiếm một loại khoái cảm gọi là giết chóc.

Càng khiến bọn họ không ngờ tới đó là khung máy móc Ma Văn thật sự quá khủng bố, đối mặt với đả kích mãnh liệt của Sa Trùng như vậy mà kết quả vẫn là có thể chiến đấu, ngoài vẻ ngoài đen tuyền ra thì dường như không bị ảnh hưởng chút nào, quả thực là công kích và phòng ngự sắc bén được kết hợp tới độ hoàn mỹ.

Đồng thời ở bên trong chiến tuyến Tây Cương, Kiệt Thân và Phùng Chinh tuy rằng vẻ mặt hơi có ngạc nhiên nhưng lại càng có vẻ hưng phấn hơn. Không nghi ngờ gì nữa, hiện tại biểu hiện của khung máy móc Ma Văn càng tốt thì bọn họ lại càng vui mừng.

Tưởng tượng không lâu sau đó bọn họ cũng có thể trang bị loại vũ khí đáng sợ như vậy, bọn họ cảm thấy hứng thú vô cùng.

- Xem ra chúng ta táng gia bại sản mua khung máy móc Ma Văn vẫn còn đáng giá lắm.

Phùng Chinh cười khanh khách nói, trong lòng đang có ảo tưởng một khắc quật khởi kia, dường như cũng không phải xa không thể với tới nữa.

Chỉ tiếc là tiền quá ít, nếu không thì mua thêm một đám Xích Ảnh Chiến Văn sẽ càng mạnh rồi.

Về phần Hà Long trên Hi Lạc Tinh lại không thoải mái như vậy. Chỉ trong ngắn ngủi 10 phút, đối mặt với hỏa lực siêu cường của quân đoàn Bối La, quân đoàn Kim Ti Tước đã tổn thất thảm trọng, liên tục tan rã.

Giờ khắc này sắc mặt Hà Long cũng tái mét, lông mày nhíu chặt, trong lòng ngoài sự khiếp sợ còn có cả nghi hoặc. Hắn không rõ ràng tại sao khung máy móc Ma Văn lại có thể chống nổi sự đả kích mãnh liệt như vậy mà vẫn bình yên vô sự.

- Mục Trát, chẳng lẽ người thật sự muốn thấy quân đội của ngươi bị đánh tan như vậy sao? Còn không mau rút lui.

Hà Long rốt cuộc không kiềm chế nổi nữa, dùng ngữ khí răn dạy ra lệnh cho Mục Trát.

Nhận được mệnh lệnh của Hà Long, Mục Trát không khỏi kêu khổ không ngừng. Tất nhiên là hắn rất muốn rút lui. Ngay tại thời điểm khung máy móc Ma Văn đứng dậy hắn đã có ý nghĩ này. Nhưng ở cự ly gần thế này, hỏa lực của quân đoàn Bối La lại mãnh liệt như vậy, bọn họ làm sao có không gian rút lui chứ? Phỏng chừng lúc rút lui chính là lúc trở thành bia sống cho đối thủ ngắm bắn đó.

Tuy nhiên nghĩ lại thì dường như thế so với chuyện toàn quân chôn ở nơi này vẫn còn tốt chán.

Nghĩ tới đây, Mục Trát cũng không dám do dự một khắc nào nữa, tức khắc tuyên bố mệnh lệnh:

- Toàn bộ tướng sĩ nghe lệnh, luân phiên yểm hộ nhau tiến hành rút lui.

Nhưng khiến Mục Trát không thể ngờ nổi là một câu nói này của hắn giống như tự mình mở miệng đánh chìm binh sĩ Kim Ti Tước trong sự khủng bố. Ai còn dám yểm hộ lẫn nhau lúc này chứ, giữ mạng nhỏ vẫn tốt hơn.

Một người giữ ý tưởng này thì không lo, mọi người đều có ý tưởng này thì không xong rồi. Trong nháy mắt quân đoàn Kim Ti Tước hỗn loạn lại càng trở nên hỗn loạn hơn, cũng không chú ý tới trận hình nữa, trực tiếp chật vật bỏ chạy về hướng ngược lại, tận sức kéo giãn khoảng cách với quân đoàn Bối La.

Tiêu Hoằng đứng trong quân đoàn Bối La nhìn quân đoàn Kim Ti Tước rút lui như thủy triều xuống, thần sắc không thay đổi chút nào, hoặc là không hề có chút thương hại.

- Tất cả khung máy móc Ma Văn nghe lệnh, toàn bộ tiến vào trạng thái tự do công kích. Các binh sĩ khác từ Ngự Giả cấp bốn trở lên có thể tùy ý xung phong. Những người khác vẫn tiếp tục tấn công tầm xa. Tuy nhiên phải chú ý tới người của mình.

Tiêu Hoằng tuyên bố mệnh lệnh như vậy nhìn như bình thường nhưng kỳ thực chính là hoàn toàn muốn đánh tan quân đoàn Kim Ti Tước.


Mà càng quan trọng hơn đó là mượn cơ hội này hắn muốn huấn luyện thực chiến cho quân đoàn Bối La một chút. Chẳng còn gì tốt hơn là dùng đám này làm bia ngắm.

Theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng, đúng lúc này 4 khung máy móc Ma Văn lập tức thu hồi pháo cơ Kẻ Hủy Diệt, rút thái đao được luyện chế từ hợp kim Vi Mễ ra, một tay thì rút súng trường tự vệ mini từ đùi ra, sau đó trực tiếp nhảy vào trong trận địa địch, tấn công giết chóc.

Binh sĩ quân đoàn Bối La cũng khởi động Lưu Văn và Phong Văn đi theo Tiêu Hoằng và La Kiệt về phía trước, tấn công vào trận địa địch, bất chấp tất cả, nhìn thấy kẻ địch là giết, không hề cố kỵ, không hề thương hại, giống như ác lang xông vào đàn dê vậy.

Cho dù thân là nhân viên công tác tại chiến tuyến Tây Cương thì nhìn cảnh này cũng hết hồn. Đây rõ ràng không phải là hai bên chiến đấu mà đơn thuần là đồ sát đối phương thôi.

Thậm chí có tiểu nữ sinh đa sầu đa cảm đã bắt đầu đồng tình với quân đoàn Kim Ti Tước. Không hề nghi ngờ gì nữa, quân đoàn Bối La đúng là quá tàn bạo.

Cho dù là người của quân đoàn Bối La cũng gần như không ai cho rằng quân đoàn Bối La là đoàn quân nhân nghĩa.

Đúng lúc này, Mục Trát nhìn thấy khung máy móc Ma Văn khổng lồ vung đao bằng hợp kim Vi Mễ gặt hái từng đám sinh mạng binh sĩ Kim Ti Tước, khóe miệng không kiềm được mà giật giật. Hắn hiểu rõ là đại thế trước mắt đã mất rồi.

Tuy rằng hiện giờ về nhân số thì quân đoàn Kim Ti Tước vẫn không kém đối phương nhưng số lượng cừu và ác lang ngang nhau thì có cùng sức chiến đấu sao?

Gần như không chút do dự, Mục Trát liền mang theo Tham mưu trưởng Y Nhĩ tiến vào trong xe chỉ huy. Về phần phó đoàn trưởng Bác A Đằng thì đã hoàn toàn mất liên hệ, sinh tử không rõ.

- Dùng tốc độ cao nhất rút lui, chạy tới Lạc Gia Hào.

Vẻ mặt Mục Trát âm trầm, ra lệnh với người lái xe.

Vù, ầm...

Gần như ngay khi Mục Trát tuyên bố mệnh lệnh một khắc, một viên năng lượng thể màu đỏ dạng xoắn ốc đột nhiên oanh kích vào bên trái, đục một lỗ trên cửa kính cứng rắn của xe, trực tiếp nổ nát đầu lái xe.

Thấy đầu lái xe nổ như bóng cao su, máu tươi và não văng khắp chốn, cơ thể Mục Trát không khỏi giật lên, vẻ hoảng sợ lóe trên mặt.

Nhìn về hướng năng lượng thể xoắn ốc bắn tới, chỉ thấy Tiêu Hoằng mặc một bộ thân khôi giáp cháy đen đang từng bước về phía này. Một mặt khác lại là Bỉ Nặc và Tân Du. Thậm chí tên mập dẫn theo mấy chục người doanh thứ 6 cũng mở một đường máu lao về phía xe chỉ huy.

Mục Trát là Ngự Sư cấp 3, tham mưu trưởng Y Nhĩ cũng là Ngự Sư cấp 3. Thực lực hai người không yếu, thậm chí là rất cường đại nhưng trước mặt nhiều người như vậy dường như không thể chiến thắng.

Mà quan trọng hơn theo lý luận của Mục Trát thì hắn là một đoàn trưởng, là trung tâm một binh đoàn, không tới mức vạn bất đắc dĩ thì sẽ không đánh bừa với kẻ địch.

Không do dự nhiều, Mục Trát liền tự tay lái xe ra, chuẩn bị tự mình điều khiển xe Ma Văn.

Nhưng đúng lúc này hắn cảm thấy sau lưng đột nhiên bị bóng tối bao phủ.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1129)