Vay nóng Tinvay

Truyện:Ma Ngân - Chương 0551

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0551: Đấu văn!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Lazada


Suốt thời gian nửa tiếng trôi qua, chín kiện Chiến Văn trước đều được bán ra. Mặc dù không có dao động gì lớn, mặc dù mọi người không hưng phấn lắm, nhưng chín kiện Chiến Văn này ở dưới lực kích động dụ hoặc cực kỳ phong phú của bán đấu giá sư, vẫn toàn bộ bán ra với giá cả lý tưởng.

Lúc này, nhìn lại phòng đấu giá xôn xao dữ dội, đã dần dần bắt đầu im lặng lại, mọi người đều không chớp mắt, dời ánh mắt nhìn ngay trên đài bán đấu giá, như ngừng thở chờ đợi.

Bọn họ rất rõ ràng, kế tiếp sẽ nghênh đón là cái gì, là Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn tác phẩm siêu cấp Của Hà Bác Tư. Đây cũng là mục đích duy nhất của mọi người hôm nay, chính là để tận mắt thấy Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn cùng với diện mạo của Hà Bác Tư đại sư.

Lại nhìn bán đấu giá sư đứng ở trên đài bán đấu giá, vẫn giữ vẻ tươi cười thần bí, cũng không lên tiếng, cứ như vậy lẳng lặng nhìn quanh phòng, dường như muốn câu dẫn khẩu vị của mọi người.

Mọi người trong phòng đấu giá đồng dạng là một số ánh mắt tập kích, chỉ cảm thấy sắp hít thở không thông, trái tim đập phịch phịch không ngừng. Trong lòng có hưng phấn, có khẩn trương, nhưng phần nhiều là vô cùng chờ mong.

Tưởng tượng đến sắp tới là kiệt tác của Hà Bác Tư dùng hết toàn lực chế tác, mọi người liền có một loại cảm giác sắp hít thở không thông.

Mà vài thương nhân tiền của dõi dào, thời điểm này thì vươn tay, kéo kéo cà-vạt trên áo, ánh mắt dần dần trở nên ngưng trọng. Bọn họ đến đây, không sai, một mặt là tham dự, còn có một mặt là muốn đấu giá lấy cho được Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn của Hà Bác Tư, mỗi người đều chuẩn bị số vốn cực lớn cả trăm vạn kim tệ.

Ở bên trong phòng bao của giới quyền quý cũng như thế, trong đó bao gồm cả Thị trưởng Hứa Lam của Uyển Vị Thành. Giờ phút này đã bắt đầu trở nên hết sức chăm chú theo dõi, bản thân hắn cũng là một kẻ ham mê Chiến Văn, chỉ tiếc là hắn thuộc về phía nhân viên chính phù, lương một năm cũng chỉ có mấy ngàn kim tệ. Cộng thêm phía chính phù Gia Đô Đế Quốc quản lý cực kỳ nghiêm khắc, gần như trong mắt các phú hào này, trừ địa vị ra thì hắn chỉ là một kẻ nghèo hèn.

Bởi vậy tới đây lần này, Hứa Lam không sai biệt lắm cũng chỉ là xem qua cho đờ ghiền, trong lòng khôi ngứa ngáy mà thôi. Mà bản thân hắn cũng là người sùng bái trung thành của Hà Bác Tư.

Nhưng cũng chỉ giới hạn như thế thôi, nói đúng ra, cho dù hắn là một Thị trưởng, ở trước mặt Hà Bác Tư cũng chỉ là một hạng người hèn mọn mà thôi.

Tuy nhiên, điều này cũng không ảnh hưởng Hứa Lam thưởng thức, cùng với tự mình giám định. Nói như thế nào hắn cũng là một tay già đời.

về phần ở bên trong một phòng bao khác, ngồi trong đó là Vương Xuyên kẻ giàu có nứt đố đổ vách, ngồi không mà hưởng, nhất là sau khi đầu phục Tiêu Hoằng, lại diễn xuất một bộ dáng nhà giàu mới nói.

Ngồi trước mặt hắn chính là Hoàng Mặc Lâm. Hiện tại Hoàng Mặc Lâm trên cơ bản đã thành tùy tùng của Vương Xuyên.

Nguyên vốn Vương Xuyên đến đây đối với Chiến Văn của Hà Bác Tư là thể phải giành lấy cho bằng được, hắn mang theo 300 vạn kim tệ tới, tuyệt đối quét ngang hết thảy. Chỉ có điều là nhìn thấy Tiêu Hoằng cùng Bác Sơn xuất hiện, lập tức hắn liền lu xỉu.

Vương Xuyên cũng không ngốc, hắn tự nhiên có thể nhìn ra được Tiêu Hoằng là không có khả năng vô duyên cớ vô cớ tới đây giúp vui, mà xác định vững chắc là có kế hoạch của hắn. Bởi vậy, Vương Xuyên cũng không muốn vì mình ra tay mà làm nhiễu loạn kế hoạch của Tiêu Hoằng, nếu không hậu quả hắn vẫn là biết rõ: Tiêu Hoằng trước sau như một, thái độ làm người hắn cùng rõ ràng, ưu đãi có thể chia xẻ với thuộc hạ, nhưng với điều kiện tiên quyết là phải nghe lời.

Cho nên dù Vương Xuyên còn muốn nghĩ tới Chiến Văn của Hà Bác Tư, thời điểm này cùng phải co rút lại.

- Lão bản! Ta đã chuẩn bị tốt, xin hỏi kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?

Tiểu bí thư của Vương Xuyên, thông qua Ma Văn thông tin hỏi Vương Xuyên.

- Tất cả kế hoạch toàn bộ hủy bỏ, không cần có bất kỳ tham dự, ngươi không thấy lão đại ở đó sao?


Vương Xuyên vội vàng khẩn trương nói nhanh. Sau đó trực tiếp tắt Ma Văn thông tin, hơi có chút thất vọng nhìn Hoàng Mặc Lâm phía trước mặt.

- Như thế nào vừa rồi Vương lão đệ không phải là tình thế bắt buộc nhất định phải chụp lấy sao? Như thế nào buông bỏ rồi?

Hoàng Mặc Lâm có vẻ khó hiểu nói.

- Chẳng lẽ Hoàng lão ca không nhìn thấy lão đại ở đó sao? Nói như thế nào huynh hiện giờ cũng là người của Tập đoàn Thợ Săn, có một điểm huynh cần phải nhớ lấy, đó chính là vĩnh viễn đừng giành nổi bật với lão đại, thà rằng nhịn ăn chờ chết, cũng đừng làm chướng ngại vật, hiểu chứ?

Vương Xuyên bày ra một bộ dáng sâu không lường được nói.

Hoàng Mặc Lâm không có trả lời, chỉ khẽ gật gật đầu, sau đó nói:

- Ngươi nói Hồng gia tới đây, rốt cuộc là làm gì? Hẳn không phải cảm thấy hứng thú với Chiến Văn của Hà Bác Tư chứ?

- Ta xem không giống! Tuy nhiên cũng rất có thể, nói không chừng là đấu giá cao mua lấy, sau đó ép giá bày bán ở Cửa hàng Ma Văn Long Lập, lôi kéo lòng người!

Vương Xuyên ngẫm nghĩ rồi nói.

Đây cũng là thủ đoạn duy nhất Tiêu Hoằng có thể nghĩ đến, có thể dùng đến.

Cùng lúc đó, trên đài bán đấu giá, ước chừng trôi qua ba phút bán đấu giá sư mới lại lần nữa lên tiếng:

- Ta biết trong lòng mọi người đang nghĩ gì, chính là đang chán ghét ta, mau mau chút bán ra một kiện vật phẩm bán đấu giá cuối cùng lần này đi. Tuy nhiên, ở trong này ta muốn hỏi mọi người một câu, tiền mang đủ chưa? Tuy nhiên, còn hy vọng mọi người nhiều hơn thủ hạ lưu tình, cũng đừng dọa đến ta!

Bán đấu giá sư nói có vẻ khôi hài, không thể nghi ngờ, làm cho bầu không khí cả phòng đấu giá thoáng trở nên thoải mái hơn một chút. Ngay sau đó, bán đấu giá sư bỗng nhiên tăng cao giọng nói, chỉ chỉ phía sau:

- Hiện tại xin mời Chế Văn đại sư siêu cấp Hà Bác Tư, cùng với kiệt tác siêu cấp!

Theo bán đấu giá sư vừa nói dứt lời, lại nhìn toàn bộ ngọn đèn trên đài bán đấu giá đột nhiên tối sầm xuống, tiếp theo đèn tụ quang đều tập trung vào một điểm trên đài bán đấu giá, ngay sau đó liền nhìn thấy Hà Bác Tư mang theo một cái hộp gỗ phi thường tinh xảo, từng chút từng chút đi ra đài bán đấu giá, như trước là một bộ dáng tiên phong đạo cốt, khí chất trác tuyệt.

Hống!

Không nói khoa trương chút nào, theo Hà Bác Tư xuất hiện, toàn bộ phòng đấu giá trong nháy mắt liền nổ tung oa. Dĩ vãng Hà Bác Tư chỉ bán Chiến Văn, thời điểm ra mặt quả thực chính là lông phượng và sừng lần, càng sẽ không giống như hôm nay, thoải mái xuất hiện bên trong phòng đấu giá.

- Hà đại sư!

- Hà đại sư!

Sau chốc lát hỗn loạn ngắn ngủi, toàn bộ phòng đấu giá liền đều nhịp vang lên thanh âm như thế, làm cho người ta có cảm giác giờ phút này nơi này không phải đang tiến hành bán đấu giá, ngược lại như là đang khai trương một hội biểu diễn lưu động.

Ngồi phía dưới, cũng không phải cái gì nhân vật phú hào nổi tiếng, mà là một số cô gái mối tình đầu, còn thiếu phát ra tiếng thét chói tai, hô to "em yêu anh".


Tuy nhiên, cũng từ góc độ biến hướng này chứng minh một điều, chính là địa vị của Hà Bác Tư ở Vĩnh Ngạn Tinh không thể lay chuyển, cùng với lòng người nghiên về hắn cao vượt.

Trái lại Tiêu Hoằng không hề có biểu hiện gì nhiều, cứ như vậy ngồi tại chỗ, không nói lời nào, có vẻ cực độ hạ thấp.

Chính là Hạng Văn Sâm ngồi ở dãy thứ nhất, nghe tiếng hoan hô như thế, liền quay đầu nhìn thoáng qua Tiêu Hoằng, khóe miệng không kiềm được nhếch lên lộ ra vẻ đắc ý. Đúng vậy, tiếng hoan hô như vậy là dành cho Hà Bác Tư, nhưng phân tích từ một góc độ nào đó cũng là dành cho Tập đoàn Văn Sâm.

Chỉ cần Hà Bác Tư không ngã, Tập đoàn Văn Sâm không thể gục được.

Dù sao có thể bán ra Chiến Văn kỹ thuật Đế Văn, chỉ có một nhà Tập đoàn Văn Sâm. Tập đoàn Văn Sâm như trước là tập đoàn cấp đầu sỏ, tuy rằng nhất định bị Tập đoàn Thợ Săn hung hãng cắn một miếng, nhưng chỉ cần không ngã, hết thảy đều dễ tính.

Hà Bác Tư đứng trên đài bán đấu giá, nhìn thấy toàn trường nóng cháy trước mắt, ý cười trên mặt trở nên quá nặng, cảm giác được người sùng bái như vậy quả thực khiến hắn thích thú tới cực điểm.

Đi tới trước vài bước, Hà Bác Tư liền tươi cười đưa tay lên xuống vài cái, trong nháy mắt toàn bộ phòng đấu giá liền im lặng xuống.

Giờ khắc này gần như mọi người đều tập trung ánh mắt phía trên hộp gỗ của Hà Bác Tư, bên trong ánh mắt tràn ngập chờ mong và hưng phấn.

- Tiện đây nói trước, ta tuy rằng không phải Ngự Văn Giả chuyên nghiệp, chỉ có thể xem như một Chế văn sư hơi có một chút thành tựu. Nhưng lần này, ta tự mình triển lăm với mọi người kiệt tác gần mấy năm qua của ta: Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn!

Hà Bác Tư tỏ vẻ cao ngạo nhìn lướt một vòng mọi người dưới đài, tiếp theo liền từng chút từng chút vươn bàn tay thon dài, mở ra hộp gỗ trước mặt.

Ngay sau đó lại nhìn bên trong hộp gỗ, một cái Chiến Văn có chứa văn lộ màu đỏ từng chút từng chút hiện ra trước mắt mọi người. Trên màn hình phía sau đài bán đấu giá cũng trước tiến đưa ra hình ảnh nổi bật của nó.

Chỉ thấy ở trong văn lộ vô cũng tuyệt đẹp và huyền ảo đó, như ẩn như hiện có chứa Đế Văn bốn hướng màu lam nhạt, điểm sáng màu lam sẫm trong Đế Văn, thi thoảng lẳng lặng xẹt qua, lại phụ trợ cho toàn bộ Chiến Văn trông thật xa hoa. Bất kể là độ tinh tế, hay là cấu trúc Chiến Vấn đều có thể nói là đại sư chế tạo siêu cấp.

- Oa...

Gần như ngay trong nháy mắt Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn xuất hiện nổi bật, toàn bộ mọi người trong phòng đấu giá đều kiềm lòng không được bật thốt ra như thế, không nói đến trình độ cấu tứ xảo diệu của Hà Bác Tư đối với chủ thể chiến văn này, chỉ riêng kỹ thuật Đế Văn bốn hướng này đã đủ để cho mọi người cảm thấy kinh diễm gấp bội rồi.

Đối với bọn họ những phàm phu tục tử này mà nói, có thể giành được Chiến Văn có chứa kỹ thuật Đế Văn bốn hướng, quả thực chính là tam sinh hữu hạnh.

Trái lại Tiêu Hoằng ngồi ở dãy thứ hai, thần sắc như trước không có biến hóa gì quá lớn, cứ như vậy lẳng lặng ngồi, chỉ là Bác Sơn, Trữ Vinh thì ít nhiều có chút ngồi không yên, bọn họ nhìn không thấu ý nghĩ trong lòng Tiêu Hoằng, nhưng Bác Sơn có thể phát hiện Chiến Văn trong tay Hà Bác Tư đích xác cũng đủ cường hãn.

về phần Đại Ngự Sư Dương Khải cùng đi với Tiêu Hoằng đến đây, trên mặt cũng thoáng hơi đổi sắc. Tuy rằng hắn không phải Chế văn sư, nhưng cũng là một Ngự Văn Giả xuất sắc nổi trội, hắn có thể nhìn ra được, Chiến Văn trong tay Hà Bác Tư rốt cuộc kinh diễm tới cỡ nào.

Ngay sau đó Hà Bác Tư nhìn thấy phản ứng của mọi người dưới đài, trong lòng lại đắc ý tới cực điểm. Hắn thật cẩn thận cầm lấy Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn, rồi lập tức khởi động, trong nháy mắt năng lượng văn trên cánh tay Hà Bác Tư hình thành một lớp năng lượng màu đỏ, đồng thời, lại nhìn phía trên thân thể Hà Bác Tư, cũng bao phủ một lớp năng lượng màu đỏ dáng vẻ bệ vệ, cả người nhìn qua vô cùng hoa lệ.

Không chỉ là toàn bộ phòng đấu giá, mà ngay cả mọi người chờ đợi ở trước đài tin tức, nhìn thấy Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn khởi động hiệu quả hoa lệ, trong lòng đều không kiềm được cả kinh, hai mắt lóng lánh tia sáng, ánh mắt một khắc không chớp nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt.

Hà Bác Tư đứng ở trên đài bán đấu giá, nhìn thấy phản ứng của mọi người như thế, bên trong ánh mắt đắc ý vô tận trở nên quá nặng, đồng thời mặt đầy vẻ khinh thường liếc mắt nhìn Tiêu Hoằng ăn mặc hóa trang thành Hồng Lượng. Sau đó rất nhanh vung lên cánh tay, chỉ thấy trượt theo quỹ tích của cánh tay Hà Bác Tư, rất nhanh hình thành vô số lông chim màu đỏ, ngay sau đó vọt thẳng tới Ma Văn tấm bia cực lớn ở bên cạnh!

*****

"Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm..."

Theo năng lượng thể có dạng lông chim màu đỏ oanh kích trên Ma Văn tấm bia, hình thành quang đoàn đều liên tiếp kích nổ, nối liền thành một mảng.

Đồng dạng thời điểm này, Ma Văn tấm bia cũng cấp ra số liệu tương ứng: về sát thương, lực công kích đơn thể 12000 điểm, lực độ công kích mỗi giây 55 lần.

Theo tin tức như thế xuất hiện, trong lòng mọi người lập tức chấn động, Chiến Văn của Ngự Sư cấp năm dưới tình huống lực sát thương, như trước có thể đột phá 1 vạn điểm công kích, cái này thật sự khiến người ta không thể không cảm thấy ngạc nhiên thán phục, càng làm cho mọi người cảm thấy khiếp sợ chính là, trong vòng một giây đồng hồ lại có thể phóng xuất ra 55 cái năng lượng thể.

Không hề nghi ngờ, so với một cái Chiến Văn như vậy, những Chiến Văn coi như ưu tú trước đó, so ra còn kém xa.

Lại nhìn Hà Bác Tư, sắc mặt không có biến hóa quá lớn, một tay đưa về phía trước một chút, một cái lông chim màu đỏ như lửa đột nhiên hình thành đánh thẳng tới Ma Văn tấm bia.

"Ầm!"

Cùng với một tiếng nổ, lại nhìn Ma Văn tấm bia lại lần nữa cấp ra số liệu: đơn thể sát thương, lực công kích đơn thể: 14000 điểm.

Nhìn thấy lực công kích như vậy, vốn mọi người đang bàn luận lập tức im bặt: tùy tiện một lần đả kích là có thể đạt tới lực công kích của Ngự Sư cấp năm đỉnh phong, thật sự khiến người ta khó có thể tưởng tượng.

- Kỳ thật hết thảy đều chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, căn bản là không đáng có cái gì đáng kinh ngạc!

Hà Bác Tư nhìn dưới đài thản nhiên nói, tiếp theo song chưởng đột nhiên đưa ngang ra, lại nhìn theo năng lượng mờ nhạt dáng vẻ bệ vệ phía trên thân thể Hà Bác Tư, đột nhiên một cái năng lượng thể hình dạng Hỏa Phượng Hoàng tử trên mình Hà Bác Tư nhảy lên, giống như Hỏa Phượng Hoàng tắm trong lửa mà sinh ra, vô cùng hoa lệ.

Tiếp theo Hỏa Phượng Hoàng năng lượng thể giương cánh ước chừng tới hai thước, lập tức oanh kích lên trên Ma Văn tấm bia.

Trong nháy mắt, lại nhìn phía trên một mặt Ma Văn tấm bia cực lớn kia, đã hình thành một cái dấu lõm xuống có hình dạng phượng hoàng, thậm chí Ma Văn tấm bia còn hình thành một đường nứt nẻ.

Tuy nhiên, Ma Văn tấm bia như trước thu thập tới số liệu: lực công kích vượt qua sức chịu đựng của Ma Văn tấm bia, lực công kích là 21000 điểm.

"Hống!"

Gần như ngay lúc số liệu như thế xuất hiện, toàn bộ phòng đấu giá, thậm chí mọi người ở trước màn hình đài tin tức, lập tức liền bùng nổ, tiếng hô hào ngạc nhiên thán phục nổi lên khắp nơi.

Có thể vượt qua tính toán chịu đựng của Ma Văn tấm bia đặc chủng này, cần phải có bao nhiêu lực công kích chứ!?!.

Không kiềm được, trên mặt mỗi người, đều hiện lên vô tận rung động.

Ngay cả Vương Xuyên cũng chỉ cảm thấy ngứa ngáy trong lòng. Tuy nhiên cũng không có biện pháp, lão đại ở trong này, hắn phải hạ thấp, hết sức điệu thấp, chỉ có điều là trong lòng cảm khái liên tục: "Qua thôn này, biết đến khi nào mới có cái điếm như vậy!"

Trong phòng bao khác, Thị trưởng Hứa Lam thì sắc mặt lại tràn ngập mong được cùng khát vọng, chỉ là trong túi hắn eo hẹp. Chiến Văn như thế đối với hắn mà nói, dường như là hy vọng xa vời không thể với tới.

- Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn tính năng không sai biệt lắm chính là như thế, mà số lần có thể dùng nó cũng đạt tới kinh người là 15000 lần. Có thể cam đoan sử dụng một đoạn thời gian rất dài, về phần giá quy định, thực tiện nghi liền bắt đầu từ 1 vạn kim tệ là được!

Hà Bác Tư lạnh nhạt nói.

- Ta ra 10 vạn kim tệ!

Gần như ngay trong nháy mắt Hà Bác Tư vừa dứt lời, một tên tiểu mập mạp ngồi ở trong góc đột ngột lên tiếng.


- 12 vạn!

- Ta ra 15 vạn!

Cứ như vậy đấu giá chỉ vài phút sau, đã vượt qua giá quy định mấy chục lần.

về phần Hạng Văn Sâm khóe miệng tươi cười sắp tét đến mang tai, toàn trường nóng cháy sôi trào như vậy ý nghĩa là gì, đã không cần nói cũng biết. Nói không chừng còn có thể lại một lần nữa nảy sinh bản ghi chép mới về bán đấu giá ở Vĩnh Ngạn Tinh.

- Ta ra 1000 vạn kim tệ!

Mọi người ở đây đấu giá đang tiến vào lúc gay cấn, gần như sắp đột phá một trăm vạn kim tệ, bỗng nhiên vang lên một thanh âm trầm thấp. Thanh âm không phải to lắm, nhưng trong nháy mắt làm cho cả phòng đấu giá trở nên lặng ngắt như tờ.

1000 vạn kim tệ?

Cái này đối với phú hào bình thường mà nói, tuyệt đối là con số xa không thể với tới, trực tiếp miểu sát kẻ ra giá toàn trường.

Ngay sau đó, lại nhìn Tiêu Hoằng sắc mặt vẫn lạnh nhạt bình thản, chậm rãi đứng lên, chắp tay sau lưng.

Nhìn thấy Tiêu Hoằng giơ một cái nhãn hiệu nhỏ, chậm rãi đưa ra giữa mọi người, trên mặt Hạng Văn Sâm hơi giật giật, hắn có cảm giác đầu tiên chính là: Tiêu Hoằng muốn dùng phương thức lỗ vốn thu mua Hỏa Phượng Hoàng, sau đó mang về Tập đoàn Long Lập bày bán ra.

- Thật có lỗi, ta không bán cho ngươi! Ngươi ngồi xuống đi!

Hà Bác Tư lộ vẻ mặt cao ngạo, ngắm nhìn Tiêu Hoằng, nhẹ giọng nói. Trên thực tế căn cứ quy tắc của phòng đấu giá, Chế văn sư là có quyền lợi thiết lập số đen, những người này hầu hết đều là địch nhân của mình.

Nói vậy chính là không có người nào nguyện ý chết dưới Chiến Văn do chính mình chế tạo ra? Đây cũng là một chỗ đặc biệt khi bán ra Chiến Văn.

Nhìn thấy Tiêu Hoằng đứng lên, chỉ thấy mọi người lại lần nữa bắt đầu châu đầu ghé tai, khe khẽ nói nhỏ, ở bọn họ xem ra, Hồng Lượng này đúng là đứng ngồi không yên. Chuyện này cũng không có gì kỳ quái, Hồng Lượng có thể thông qua đủ loại thủ đoạn cắn nuốt tất cả đại tập đoàn trên Vĩnh Ngạn Tinh, nhưng ở phương diện Chiến Văn này, cũng không phải có tiền là được.

- Mua Chiến Văn của ngươi? Không phải! Ta chỉ là thấy mọi người đang hào hứng đấu giá, muốn cắt ngang các vị một chút, để đề nghị một ý kiến về Chiến Văn với Hà lão một chút. Chiến Văn của ngươi có ngạnh thương, bằng không nó hoàn toàn có thể cao hơn một cấp bậc!

Tiêu Hoằng nhẹ giọng nói, giọng điệu lạnh nhạt.

Ông!

Ngay tại Tiêu Hoằng lời kia vừa thốt ra trong nháy mắt, toàn bộ phòng đấu giá, thậm chỉ là kẻ ham thích Chiến Văn toàn bộ Vĩnh Ngạn Tinh, lập tức bắt đầu sôi nổi bàn tán. Hầu hết, trong lòng đều là tràn ngập khinh thường! Đúng vậy, ở trong mắt bọn họ Hồng Lượng quả thật có tiền, nhưng ở trước mặt loại Chiến Văn kỹ thuật cao quý này, hạng người quê mùa Hồng Lượng này có tư cách gì chỉ trỏ Hà Bác Tư kính yêu của bọn họ.

Còn nói Chiến Văn của Hà Bác Tư có ngạnh thương? Quả thực chính là không biết trời cao đất rộng. Nhìn lại xem kỹ thuật Đế Văn bốn hướng của Hà Bác Tư, không phải tùy tiện một người nào cũng có thể dễ dàng mạo phạm.

Đối mặt với mọi người khinh thường thậm chỉ là bất mãn vì khinh nhờn đối với thần tượng của mình, trên mặt Tiêu Hoằng vẫn bình thản không có biến hóa gì lớn, cứ như vậy lẳng lặng đứng.

- Dám nói Chiến Văn của ta có ngạnh thương? Mời ngươi không nên vì "ăn nho không được, nói nho chưa". Chỉ bằng vào ngươi, còn không có tư cách nói với ta!

Hà Bác Tư nhìn Tiêu Hoằng, sắc mặt lạnh xuống. Ở trong mắt Hà Bác Tư xem ra, lời nói của Hồng Lượng này chính là một loại mạo phạm với mình không thể tha thứ.

về phần Vương Xuyên ở trong phòng bao, nhìn một màn trong phòng đấu giá, thay Tiêu Hoằng toát một thân mồ hôi. Trong lòng âm thầm cầu nguyện, lão đại tốt nhất là đừng tự làm mất mặt mình.


- Có tư cách hay không, không phải ta định đoạt, mà là nó!

Tiêu Hoằng nói xong, khẽ nâng lên cánh tay, mở ra lòng bàn tay, chỉ thấy ở trong tay Tiêu Hoằng, đồng dạng xuất hiện một cái Chiến Văn màu đỏ!

Theo Chiến Văn màu đỏ trong tay Tiêu Hoàng chậm rãi hiện lên, lại nhìn mọi người trên chỗ ngồi thần sắc đồng loạt vừa động, tiếp theo liền đồng loạt dời ánh mắt nhìn về phía Tiêu Hoằng nơi đó, hiện tại đã phi thường mình xác: Tiêu Hoằng này đến đây chính là "phá rối", chính là chẳng lẽ hắn không biết, người trước mặt là ai sao? Là Hà Bác Tư đó! Là Chế Văn đại sư đỉnh cấp không thể lay chuyển ở Vĩnh Ngạn Tinh!

Nhưng mà, thời điểm mọi người ở đây còn cho rằng Tiêu Hoằng không biết lượng sức, ngay sau đó, toàn bộ phòng đấu giá liền lập tức truyền đến tiếng hít nhất hơi khí lạnh.

Bởi vì ngay khoảnh khắc này, bọn họ đã thấy được rõ ràng: Chiến Văn màu đỏ trong tay Tiêu Hoằng đồng dạng có chứa Đế Văn, càng làm cho mọi người cảm thấy cực độ khiếp sợ chính là: trong tay Tiêu Hoằng cầm cũng không phải kỹ thuật Đế Văn bốn hướng, mà là Chiến Văn có chứa kỹ thuật Đế Văn năm hướng hiếm thấy!

- Cái này... điều này sao có thể?

Hạng Văn Sâm nhìn thấy Chiến Văn trong tay Tiêu Hoằng, trên mặt không kiềm được biến sắc, sắc mặt tái nhợt. Hắn qua lại không ít với Hà Bác Tư, tự nhiên hiểu được kỹ thuật Đế Văn năm hướng này rốt cuộc hàm chứa ý nghĩa gì.

Lại nhìn Hà Bác Tư đứng ở trên đài bán đấu giá, bên trong ánh mắt đồng dạng hiện lên vẻ kinh ngạc, khóe miệng không kiềm được co giật mấy cái, vẻ cao ngạo vừa rồi giờ khắc này đã mờ nhạt đi rất nhiều.

"Không có khả năng, không có khả năng!"

Trong lòng Hà Bác Tư không ngừng phát ra thanh âm như thế! Ở trong Thánh Đàn nắm giữ kỹ thuật Đế Văn năm hướng có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà những người đó người nào không phải cao cao tại thượng, tuyệt đối không có khả năng dễ dàng giao lưu mua bán, nhận được Chiến Văn của họ lại càng gian nan. Hơn nữa bọn họ không bán ra Chiến ở Văn Vĩnh Ngạn Tinh. Duy nhất có khả năng có lẽ là Hồng Lượng này cũng có liên hệ với Thánh Đàn, nhưng điều này còn có chút khó tin, nếu có liên hệ với Thánh Đàn, đồng thời có liên hệ với cao thủ nắm giữ kỹ thuật Đế Văn năm hướng, đây là chuyện không tránh thoát khỏi ánh mắt của Hà Bác Tư.

- Ta... hiện tại ta nghiêm trọng hoài nghi, Đế Văn năm hướng của ngươi là giả!

Hà Bác Tư bỗng nhiên lên tiếng nói, điều này dường như cũng là lời giải thích duy nhất.

- Có phải giả hay không, ngươi nói không tính, ta nói cũng không tính, vậy cứ để Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn siêu cấp Của ta tự mình nói đi!

Tiêu Hoằng thần sắc lạnh nhạt nói, tiếp theo liền nhìn ngay Dương Khải, đặt Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn siêu cấp vào tay Dương Khải:

- Ngươi đi!

Thời điểm này Dương Khải, thấy ánh mắt Tiêu Hoằng nhìn ngay chính mình, ít nhiều có chút phát mộng. Tuy nhiên, vẫn là nơm nớp lo sợ tiếp nhận Chiến Văn trong tay Tiêu Hoằng. Gần như vừa nhìn thấy, Dương Khải có thể phát giác, Chiến Văn trong tay nhất định không phải là vật phàm.

Kế tiếp, Dương Khải tự nhiên biết nên làm cái gì, hắn liền đứng lên, bắt đầu từng bước một đi tới hướng đài bán đấu giá.

Đồng dạng, thời điểm này mọi người cũng đã ngừng lại hô hấp, ánh mắt đồng loạt tụ lại trên người Dương Khải.

về phần Hạng Văn Sâm vốn có ý muốn ngăn cản, nhưng ngăn cản như vậy có ích lợi gì chứ? Hiện tại ngăn cản hoặc là không cho Dương Khải lên đài, chỉ có thể chứng minh một điểm: đó chính là chột dạ! Hơn nữa Tiêu Hoằng có vô số loại phương pháp để chứng minh.

Mà sắc mặt của Hà Bác Tư lúc này cũng đã dần dần bắt đầu có chút khó coi, tuy rằng hắn đoán là giả, nhưng nếu thật sự thì sao? Như vậy không thể nghi ngờ địa vị của hắn ở Vĩnh Ngạn Tinh sẽ khó giữ được.

Rất nhanh, Dương Khải liền có chút nơm nớp lo sợ đi tới trên đài bán đấu giá, đồng thời Ma Văn tấm bia trước đó bị Hà Bác Tư phá hủy đã một lần nữa được đổi một cái mới tinh.

Không có dừng lại lâu, Dương Khải hơi điều chỉnh một chút tâm tính, lại liếc mắt nhìn Tiêu Hoằng vẫn bình thản một cái, lòng còn không yên khởi động Hỏa Phượng Hoàng Chiến Văn siêu cấp, ngay sau đó, chỉ thấy chỗ cánh tay Dương Khải liền hình thành một cái Chiến Văn màu đỏ. Đồng thời khiến Dương Khải cảm thấy kinh ngạc chính là: Năng lượng văn lộ trong đó lại có chứa Đế Văn năm hướng mờ nhạt.

Xoát!

*****

Dương Khải vừa khởi động Chiến văn Hỏa Phượng Hoàng siêu cấp, phòng đấu giá đang khe khẽ xì xào liền trở thành một mảnh tĩnh mịch, mọi người hóa đá tại chỗ, mắt trợn to, miệng há hốc, tràn ngập không thể tin nói.

Không chỉ người trong thính phòng, ngay cả Dương Khải mở ra Chiến văn, ánh mắt cũng lấp lánh khó tin, lại nhìn sang Tiêu Hoằng xếp hàng ghế sau, có chút không biết làm sao.

Văn năng lượng được khởi động, vẫn có chứa văn lộ Đế Văn, chỉ có thể chứng minh một điều, đó là Đế Văn năm chiều này là thật.

Mà Chiến văn có chứa kỹ thuật Đế Văn năm chiều này, Tiêu Hoằng làm sao mà có? Nên biết, Chiến văn có chứa kỹ thuật Đế Văn năm chiều, tuyệt đối sẽ không tùy tiện rơi ra ngoài Thánh Đàn, trừ khi là đại đầu sỏ như Áo Thác.

Đứng ở trên đài bán đấu giá, Hà Bác Tư sắc mặt cũng tái nhợt, ánh mắt tràn ngập không thể tin.

- Là thật...

Hà Bác Tư không khỏi khẽ lẩm bẩm, nhất thời không biết nên nói gì. Càng làm Hà Bác Tư cảm thấy kinh ngạc, đó là Chiến văn có chứa kỹ thuật Đế Văn năm chiều kia rất tương tự với của hắn, quả thật giống như ảnh em sinh đôi.

Chỉ có thể chứng minh một điều, trước đó Hồng Lượng đã chuẩn bị tốt, tới đây khiêu chiến Hà Bác Tư.

Một lát sau, trên người Dương Khải cũng bao trùm một tầng lửa năng lượng nhàn nhạt, khác với Chiến văn do Hà Bác Tư chế tạo, bên trong ngọn lửa đỏ, những sợi lông chim đỏ có khi bay ra xung quanh người Dương Khải, thật là hoa lệ. Chỉ cần bề ngoài, đã hoàn toàn đè bẹp Hà Bác Tư.

về phần những người bên dưới, không khỏi phát ra tiếng hô, Hà Bác Tư chế tạo Chiến văn Hỏa Phượng Hoàng trước đó đã làm họ kinh diễm, nhưng không ngờ tới Tiêu Hoằng lấy ra Chiến văn lại càng thêm kinh diễm hơn, tỉ mỉ từng chi tiết, ngay cả sợi nhỏ của lông chim cũng làm hết sức chân thật.

Còn Tiêu Hoằng ở bên dưới, sắc mặt cũng không thay đổi nhiều, bình thản như nước, chỉ là đánh mắt với Dương Khải một cái.

Dương Khải hiểu được ý của Tiêu Hoằng, khẽ gật đầu, liền kích hoạt một cỗ năng lượng trong Chiến văn. Trong khoảnh khắc, Dương Khải cảm thấy vô cùng khiếp sợ, một cỗ năng lượng được kích hoạt, Dương Khải cảm giác như chọc thủng một quả cầu nước, một cỗ năng lượng cực kỳ sinh động trào ra.

Đồng thời Dương Khải cũng học theo hành động của Hà Bác Tư khi nãy, khẽ phất tay, theo đường đi của cánh tay, vô số thể năng lượng hình lông chím thoáng hiện, tiếp theo đánh về phía bia Ma Văn.

Trên cơ bản, chỉ cần nhìn thôi là thấy được số lượng lông chim đỏ đã vượt xa Hà Bác Tư, đánh lên bia Ma Văn đối diện.

Tiếng nổ liên tiếp vang lên, mọi người khiếp sợ nhìn bia Ma Văn cũng cấp số liệu kinh người: Tính sát thương mảnh nhỏ, lực công kích đơn thể 13. 000 điểm, 77 lần/giây. So với Chiến văn Hỏa Phượng Hoàng của Hà Bác Tư trước đó, tính năng tăng vọt một bậc.

Oa!

Nhìn thấy số liệu này hiện ra, toàn bộ phòng đấu giá chìm trong yên lặng ngắn ngủi, sau đó là hoàn toàn bùng nổ.

- Cái gì... ta không phải nằm mơ chứ?

- Không thế nào, điều đó không thế nào, Chiến văn của Hà Bác Tư đại sư, làm sao có thể bị vượt qua được?


Tiếng ồn ào xôn xao vang lên không dứt, mọi người đều đặt ánh mắt khiếp sợ lên người Tiêu Hoằng.

Lúc này tuy rằng Tiêu Hoằng vẫn lạnh nhạt như trước, nhưng lại khiến người ta cảm giác sâu không lường được.

Ở bên phía Hạng Văn Sâm, đắc ý khinh thường Tiêu Hoằng đã tiêu tan, thay vào đó là sợ hãi, sợ hãi vô tận, không ai hiểu rõ hơn hắn điều này có ý nghĩa gỉ.

Đồng thời, mọi người con chưa ngừng xôn xao, Dương Khải không biết thừa nước đục thả câu là thứ gì, đã vung tay lên, bắn ra một sợi lông chim năng lượng.

Ầm!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, bia Ma Văn xuất hiện dấu vết thật sâu, lại cũng cấp ra số liệu: công kích đơn thể, uy lực 17. 000 điểm, lại vượt xa Hà Bác Tư.

Lần này, người trong thính phòng đã không thể ngồi yên, trái tim đập thình thịch, không cần phải nói uy lực như thế có ý nghĩa gỉ.

Mọi người trước đó còn khinh thường, bây giờ ngoại trừ khiếp sợ là tràn ngập khiếp sợ. Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ được, cũng là Chiến văn, vậy mà có thể phát huy được uy lực lớn đến thế, quăng xa Hà Bác Tư mấy con phố.

Mà Chiến văn này, cuối cùng đi ra từ tay của ai? Rõ ràng, Chiến văn như thế, cho dù đặt ở trong Thánh Đàn, trong ngang cấp Cũng vẫn là loại nổi bật.

Lúc này sắc mặt Hà Bác Tư không ngừng biến đổi, ánh mắt không khỏi rơi vào văn năng lượng trên cánh tay Dương Khải, kết quả ánh mắt co rút. Mặc kệ nói thế nào, Hà Bác Tư cũng là đại sư chế văn đỉnh cao, chỉ cần liếc một cái là nhìn ra được, kết cấu Chiến văn trên tay Dương Khải xảo diệu cỡ nào, toàn bộ văn lộ đều tính toán ứng dụng đến cực hạn, thường thường một đoạn văn lộ có thể chia xẻ mấy công năng, không gian dư ra sẽ được dùng vào cường hóa tính năng.

Thật là xảo diệu.

Trong lòng Hà Bác Tư không khỏi hô lên, ánh mắt nhàn nhạt khiếp sợ, đương nhiên càng thêm phẫn nộ, hơn nữa ánh mắt lại nhìn sang Hồng Lượng, khinh thường lúc trước, bây giờ trở thành như đang đối mặt đại địch.

Ở trong phòng, Vương Xuyên hoàn toàn ngây ngốc, miệng há hốc nhìn chằm chằm Chiến văn do Dương Khải khởi động đứng trên đài bán đấu giá.

Từ khi Tiêu Hoằng xuất hiện, hắn không ngừng đoán mục đích Tiêu Hoằng tới đây, đã suy đoán không dưới 100 khả năng, nhưng lại tuyệt đối không đoán được Tiêu Hoằng lại dùng phương thức sở trường nhất của kẻ địch để đối phó kẻ thù.

Càng làm hắn thêm khiếp sợ, đó là Chiến văn trong tay Tiêu Hoằng lại hoàn toàn đè bẹp Hà Bác Tư.

Ngay cả thị trưởng Hứa Lam ở trong phòng khác, nhìn số liệu trên bia Ma Văn, ánh mắt vốn tràn ngập mong chờ, bây giờ cũng trào dâng rung động.

Tuy rằng Hứa Lam không biết chế tạo Chiến văn, nhưng tốt xấu gì cũng là người si mê Chiến văn. Dựa theo kiến thức của hắn, Chiến văn của Hà Bác Tư có uy lực gần như cực hạn, nhưng tuyệt đối không ngờ tới lại còn có thứ càng cao hơn, càng mạnh mẽ hơn.

Trước kia Hứa Lam ít nhiều còn có chút phản cảm Tiêu Hoằng, nguyên nhân là vì Tiêu Hoằng khiến cho thành phố Uyển Vị, đô thị hết sức phồn hoa ở Vĩnh Ngạn Tinh, giờ đây trở nên hỗn loạn không thôi.

Nhưng bây giờ thì khác, giống như cô gái nhỏ, hết sức chán ghét người xấu này, nhưng mà quay đầu lại thấy được, trong tay người xấu kia đang cầm cây kẹo

mà mình thích nhất.

Dương Khải đứng trên đài bán đấu giá, lúc này cũng phải đỏ mặt, không nói quá, tuy rằng chỉ thí nghiệm hai lần, nhưng hắn triệt để yêu Chiến văn này, uy lực mạnh mẽ như một con ngựa hoang, điều động lại vô cùng lưu loát, giống như có uy lực của xe tăng Ma Văn, nhưng vẫn linh hoạt như một chiếc xe đạp.

Tiếp theo, Dương Khải nâng hai tay lên, nháy mắt xung quanh người hắn như hình thành ngọn lửa. Bên trong "ngọn lửa", còn lơ lửng lông chim phượng hoàng mơ hồ.

Tiếp theo, cùng một tiếng phượng hót, một con Hỏa Phượng Hoàng tắm trong lửa lao ra, hết sức chân thật. So với Hà Bác Tư, Hỏa Phượng Hoàng bây giờ tỉ mỉ từng sợi lông, duyên dáng xinh đẹp. Cái này không cần lạ, Tiêu Hoằng từng chế tạo Ma Văn ảnh hiệu một thời gian, có được trụ cột ở mặt này.

Tiếp theo, Hỏa Phượng Hoàng lao thẳng tới, đánh lên bia Ma Văn.

Ầm!

Tiếng nổ điếc tai vang rền, cả phòng đầu giá cũng mơ hồ chấn động, nhìn lại bịa Ma Văn, đã trực tiếp bị đánh nát, thậm chí vách tường hợp kim phía sau cũng để lại vết lốm hình phượng hoàng.

Im như chết!

Theo tiếng nổ trầm muộn vang lên, cả căn phòng chìm vào im ắng, mọi người như pho tượng nhìn bia Ma Văn bị nổ nát, cùng dấu ấn thật sâu ở bức tường hợp kim đằng sau.

Nhìn cảnh tượng đó, mọi người đều biết nó có ý nghĩa gì, đó là bịa Ma Văn đã không thể do nổi uy lực của Chiến văn Hỏa Phượng Hoàng, ít nhất cũng phải trên 25. 000 điểm.

- Ô, vừa nãy ta quên nói.

Tiêu Hoằng lấy ra một cây xì gà, ngậm lên miệng châm lửa, hít nhất hơi, lạnh nhạt nói:

- Đây chỉ là Chiến văn Ngự sư cấp bốn, bên trong có 50. 000 cổ Ngự lực.

Rầm!

Tiêu Hoằng nhẹ nhàng nói xong một câu, cả phòng đấu giá liền bùng nổ, mọi người trước tiên hít nhất hơi lạnh, tiếp theo bắt đầu xôn xao, sắc mặt tràn ngập khó tin, tái nhợt.

Ngay cả Hạng Văn Sâm nghe thế, trong lòng cũng co rút, chỉ là Chiến văn Ngự sư cấp bốn đã có thể vượt qua Chiến văn Ngự sư cấp năm của Hà Bác Tư, khỏi phải nói ý nghĩa gì nữa.

Cái này giống như đấu sĩ quyền anh hạng trung, trực tiếp nốc ao đấu sĩ quyền anh hạng nặng, kỹ thuật hung hàn vượt cấp xử lý Hà Bác Tư, trên cơ bản đã không thể dùng toàn thắng để hình dung, mà là một loại chà đạp nhục nhà kỹ thuật của Hà Bác Tư.

Quan trọng hơn, có tới 50. 000 cổ năng lượng, lượng sử dụng biến thái như vậy, quả thật làm người ta khó thở. Nói cách khác, chỉ 1 cái Chiến văn này đã tương đương 5 cái của đối phương.

Lúc này, người trong phòng đấu giá hay trước màn hình tin tức, ánh mắt nhìn Tiêu Hoằng đã thay đổi bản chất. Từ ban đầu là khinh thường, biến thành kính sợ. Ở trước công chúng, dùng biện pháp này chà đạp Hà Bác Tư, thật là khiến người ta rung động. Đừng quên, trước đó Hà Bác Tư có địa vị không thể lay chuyển ở Vĩnh Ngạn Tinh, nhưng không thể ngờ lại bị Tiêu Hoằng thoải mái lật đổ, chà đạp như thế.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1129)