← Ch.0555 | Ch.0557 → |
- Truyền tư liệu mà ngươi thu thập được tới cho ta, mà ngươi cần nghiêm khắc theo dõi nhất cử nhất động của Tập đoàn Thợ Săn kia.
Vận Trung nhẹ nhàng nói, sau đó cắt liên lạc.
Đối với điều này, Ba La tự nhiên không dám chậm trễ, gần như ngay lập tức đã truyền nguyên mẫu tư liệu mà Hạng Văn Sâm gửi đi cho Vận Trung.
Vận Trung nhận được tư liệu về Tập đoàn Thợ Săn, chỉ tùy tiện lật xem vài lần, bỗng trong lòng nhảy lên, tuy Vận Trung không phải thương nhân, cũng không phải là quân nhân gì, nhưng hắn cũng đã sống mấy trăm năm, lịch duyệt tự nhiên là rất thâm hậu.
Gần như ngay vừa nhìn, Vận Trung đã hít ngược một hơi khí lạnh, Tập đoàn Thợ Săn này chính là muốn hoàn toàn chiếm lấy kinh tế của Vĩnh Ngạn Tinh a, điều này đối với Vận Trung mà nói, tuyệt đối không phải một tin tức tốt.
Mà bên kia, chỉ hơi chút nghỉ ngơi mấy giờ, Hắc Trạch Sâm liền nhận được tin tức do đệ tử trên Phạm Cương Tinh gửi tới, Thông Giang Tinh đã hoàn toàn nằm trong tay Lạc Tuyết Ninh, Tây Điểm Chiến lược sư đã đóng quân trên Thông Giang Tinh, lý do là để bảo hộ Thánh Đàn tốt hơn, đồng thời cự tuyệt đệ tử Phạm Cương Tinh tiến vào điều tra.
Trên thực tế, nếu chỉ là quân đội bình thường, cho dù họ có thêm một lá gan thì cũng không dám cự tuyệt người của Thánh Đàn, chỉ là Lạc Tuyết Ninh lại khác, là ái đồ của A Di La, có thân phận Di Đà Tinh, so với Phạm Cương Tinh thì còn cao hơn một cấp bậc, hoàn toàn có quyền cự tuyệt đệ tử của Phạm Cương Tinh.
Nhận được tin tức này, Hắc Trạch Sâm không kiềm được khẽ híp mắt lại, không cho điều tra, vậy có nghĩa là có quỷ, hiện tại Hắc Trạch Sâm đã càng ngày càng hoài nghi, Tiêu Hoằng và Lạc Tuyết Ninh thông đồng một mạch với nhau, tại Thông Giang Tinh làm một số chuyện không muốn cho người khác biết. Thậm chí Hắc Trạch Sâm nghiêm trọng hoài nghi, đám quân đội khi trước dám mạo phạm mình cũng đang đóng quân trên Thông Giang Tinh. Thậm chí còn là giả trang làm quân đồn trú, trà trộn trong các căn cứ quân sự.
Không hề nghi ngờ, dựa theo lối suy nghĩ trước sau như một của Hắc Trạch Sâm, Thông Giang Tinh này toàn diện phong tỏa Phạm Cương Tinh đệ tử tiến vào, như vậy chắc chắn là có điều gì đó không muốn người khác biết.
- Nếu minh không được, thì ám vậy, muốn thoát khỏi con mắt của Hắc Trạch Sâm ta ư, quá ngây thơ rồi!
Hắc Trạch Sâm nheo mắt suy nghĩ, thì thào lẩm bẩm.
Đúng lúc này, Vận Trung bỗng nhiên bước nhanh đến, sau đó tới trước mặt Hắc Trạch Sâm, nhỏ giọng nói:
- Sư huynh, ngài xem cái này.
Nói xong, Vận Trung liền đưa tư liệu lấy ừ chỗ Ba La tới cho Hắc Trạch Sâm xem.
Hắc Trạch Sâm nhìn vẻ mặt hơi khác thường của Vận Trung một cái, sau đó liền cúi đầu, lật xem tư liệu trên màn hình, lập tức, hắn không kìm được hơi biến sắc.
Cho tới bây giờ, Tập đoàn Thợ Săn đã cường đại đến một trình độ biến thái, nhưng bởi vì chỉ liên quan đến kinh tế, nên Hắc Trạch Sâm cũng không mẫn cảm, ít nhất thì không bằng vấn đề tại Thông Giang Tinh.
- Hiện tại Tập đoàn Thợ Săn kia có bao nhiêu quân đội?
Hắc Trạch Sâm thần sắc lạnh như băng, lên tiếng hỏi.
- Trên tư liệu không nói rõ, chỉ là nói bên cạnh tên Hồng Lượng kia có một nhân vật Đại Ngự Sư cấp hai bảo hộ.
Vận Trung nhẹ nhàng đáp.
- Tập đoàn Thợ Săn này làm cho ta có cảm giác rất không ổn, phân phó Ba La nghĩ biện pháp thanh trừ nó đi, sau đó mệnh lệnh thành viên Vệ đội Thánh Vực, bí mật xuất động mười người, nhớ kỹ không nên bị phát giác, đến Thông Giang Tinh tìm hiểu một phen, nhớ kỹ cần tiêu diệt tất cả những gì có thể uy hiếp ngay từ trong trứng!
Hắc Trạch Sâm cẩn thận nói.
Không thể phủ nhận, hiện tại Tiêu Hoằng đã xưa đâu bằng nay, Hắc Trạch Sâm đã phải lưu ý tới, mà trọng yếu hơn là, hiện tại Tiêu Hoằng kia đã có thân phận chủ quản, không phải cứ nói tiêu diệt là tiêu diệt được.
- Đã hiểu!
Vận Trung đáp lại một tiếng, liền xoay người rời đi, sau đó truyền ý tứ của Hắc Trạch Sâm cho Ba La.
Nhìn thấy tin tức mà Vận Trung gửi tới, trên mặt Ba La hiện lên một chút thoáng thoải mái, hắn vốn định tiêu diệt Tập đoàn Thợ Săn, không thể tưởng được, lần này còn đạt được Hắc Trạch Sâm ủng hộ, điều này đối với Ba La mà nói, thì tuyệt đối là một thu hoạch ngoài ý muốn, hơn nữa Ba La rất rõ ràng, lần này hắn ít nhiều cũng có thể không kiêng nể gì mà làm, chỉ cần không quá phận là được.
Có ý tưởng như vậy, Ba La liền không chút tạm dừng, trực tiếp điều 3000 người từ trong Vĩnh Ngạn thủ vệ quân, thiết lập địa điểm diễn tập quân sự tại một số nơi trên Vĩnh Ngạn Tinh, trên cơ bản mỗi một địa điểm diễn tập đều là con đường huyết mạch mà Tập đoàn Thợ Săn cần vận chuyển tài liệu qua, tổng cộng thiết lập tại bảy chỗ.
Đảo mắt một ngày đã trôi qua, Tiêu Hoằng vừa tỉnh, lại bắt đầu vội vã bận rộn, mục đích chủ yếu chính là xác định phương châm cho bước tiếp theo, đó chính là cùng lúc với tiến quân Áo Tát Tinh, thì cần ra sức dùng tốc độ nhanh nhất để mở rộng quân lực, đồng thời còn cần bí mật chiêu binh mãi mã trên Thông Giang Tinh, Ngự Phu Tinh, chỉ cần có thể có chiến đấu được là được.
Đương nhiên, trọng yếu hơn là Tiêu Hoằng đã có sát khí với Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn, , chuyện này trước đât vẫn đè nặng trong lòng Tiêu Hoằng, nhưng Tiêu Hoằng rất rõ ràng, lần trước trong số những kẻ muốn ám sát người của mình thì có một kẻ đào thoát, đó là Đại Ngự Sư Ba La!
Chỉ là khi đó hắn không có thực lực, nhưng hiện tại hắn đã suy yếu hoàn toàn Tập đoàn Văn Sâm, đồng thời Tiêu Hoằng còn có khoảng 2 vạn binh lực trên Vĩnh Ngạn Tinh, trên cơ bản đã có thể động thủ được rồi.
Về phần xử trí Ba La như thế nào, Tiêu Hoằng nếu không cần nghĩ nhiều, chọn dùng phương thức trực tiếp nhất, cũng là đơn giản nhất, bốc hơi tại nhân gian là được.
Đồng thời, điều này cũng có ý nghĩa rằng những ngày Tiêu Hoằng cần nằm gai nếm mật đã sắp trôi qua rồi, dần dần chuyển thành thời gian đối kháng chính diện với Hắc Trạch Sâm.
Ngay khi Tiêu Hoằng đang nghĩ vậy, Ma Văn thông tin bên cạnh lại rung lên, người gọi là Bác Sơn.
- Bác Sơn, chuyện gì?
Nối liên lạc, Tiêu Hoằng nhẹ nhàng hỏi, thần sắc không có biến hóa quá lớn.
- Có chút phiền toái nhỏ, rạng sáng hôm nay, Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn bỗng nhiên triển khai diễn tập quân sự bí mật, tổng cộng bảy chỗ, ngăn chặn toàn bộ các đường vận chuyển của chúng ta trên quốc lộ, bầu trời thậm chí còn cả vũ trụ nữa, hiện giờ nơi nào cũng đều trở thành cấm khu quân sự, thậm chí chúng ta còn có một Ma Văn máy bay vận tải, năm chiếc Cự Phách Ma Văn Xa vận tải bị tạm thời quản chế.
Trên mặt Bác Sơn không có quá nhiều vẻ nghiêm trọng, thần sắc lạnh nhạt báo cáo với Tiêu Hoằng, hiện giờ hắn chính là tổng quản bên người Tiêu Hoằng, một ít kế hoạch của Tiêu Hoằng thì Bác Sơn tự nhiên là biết rõ ràng.
- Người này a, nếu đã muốn chết, thì muốn cho hắn sống lâu thêm vài ngày cũng khó a!
Tiêu Hoằng nhẹ nhàng tự nói một tiếng, sau đó hướng ánh mắt vào Bác Sơn trong màn hình, nói:
- Đi chuẩn bị một chút, tìm một căn phòng lớn một chút tại Căn cứ quân sự Tiểu Vân.
Nói xong. Tiêu Hoằng liền cắt liên lạc, chậm rãi đứng lên, thay trang phục và đạo cụ của Hồng Lượng, sau đó đeo lên người túi hành trang, cầm lấy cây gậy nhỏ, đi ra nhà gỗ, trên đường đi còn phát ra mệnh lệnh với Thích Khách Minh và Đoàn tinh anh Thợ Săn, bí mật quay về Căn cứ quân sự Tiểu Vân.
Hắn cũng mệnh lệnh cho căn cứ không quân giấu trong lòng đất tại bắc bán cầu, 500 chiếc chiến đấu cơ ngay lập tức chuẩn bị xuất chiến.
Theo Tiêu Hoằng liên tiếp phát ra mệnh lệnh, hai căn cứ quân sự bí mật mà Tiêu Hoằng thiết lập trên Vĩnh Ngạn Tinh thượng đã bắt đầu các loại công tác chuẩn bị. Tác Phổ, Liệt Nông cũng tiến vào trạng thái đợi mệnh, về phần thành viên còn lại của Đoàn tinh anh Thợ Săn và Thích Khách Minh thì đều quay về Căn cứ quân sự Tiểu Vân do 300 binh sĩ Bối La nắm giữ.
Gần như chỉ trong nháy mắt, binh lực của Tiêu Hoằng trên Vĩnh Ngạn Tinh đã đều bắt đầu điều động, không thể phủ nhận, đây cũng chính là lần đầu tiên Tiêu Hoằng tiến hành điều động quân sự trên Vĩnh Ngạn Tinh, mục đích rất rõ ràng, đó chính là không chỉ muốn chiếm lấy kinh tế của Vĩnh Ngạn Tinh, mà lần này còn muốn tiến thêm một bước nắm giữ tất cả trên tinh cầu này.
Khi tới chính ngọ, trong phòng tác chiến số 1 của Căn cứ quân sự Tiểu Vân, có khoảng hai ngàn người đã tập hợp, chủ yếu chỉ có ba luồng lực lượng. 300 binh sĩ Bối La, Thích Khách Minh và Đoàn tinh anh Thợ Săn.
Giờ phút này mọi người đều không nói gì, toàn bộ hội nghị tác chiến có vẻ vô cùng im lặng. Trong lòng mọi người đều có suy nghĩ của mình, vừa mới đây Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn dùng danh nghĩa là tiến hành diễn tập quân sự. Ngay cả đứa ngốc cũng có thể nhìn ra được rốt cuộc chúng đang làm gì, đó chính là cắt đứt tuyến vận chuyển chủ yếu của Tập đoàn Thợ Săn, mà trên thực tế, mục đích của bọn họ đã đạt tới, hiện tại vận chuyển của Tập đoàn Thợ Săn đã lâm vào trạng thái bán tê liệt rồi.
Hơn nữa bọn họ cũng từ trong tư liệu biết được, Ba La là người của Hắc Trạch Sâm, đồng thời có thiên ti vạn lũ liên hệ cùng Hạng Văn Sâm, tất cả đã rất rõ ràng.
Thấy các nhân viên đã tới gần như đông đủ, Tiêu Hoằng trầm tĩnh một lát, mới chậm rãi đi lên đài chỉ huy, bởi vì trước mắt đều là người một nhà, Tiêu Hoằng cũng dứt khoát bỏ đi lớp ngụy trang.
- Nói thật, trước đây ta đã sớm nhìn Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn không vừa mắt, quan chỉ huy của bọn họ là người của Hắc Trạch Sâm, ta không muốn để cho hắn nhìn thấy ánh mắt trời vào ngày mai, mà lần này, Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn làm khó dễ Tập đoàn Thợ Săn, coi như đã dí đầu vào miệng pháo rồi, mục đích của ta rất đơn giản, Ba La phải chết, chúng ta hoàn toàn nắm Vĩnh Ngạn Tinh trong tay, không biết hai vị có ý kiến gì không?
Tiêu Hoằng hướng ánh mắt về phía Tác Phổ và Liệt Nông trong màn hình, nhẹ nhàng hỏi.
Hiện giờ hai người bọn họ đang ở trong Căn cứ trong lòng đất số 1 và số 2 trên Vĩnh Ngạn Tinh.
- Quy củ cũ, rất đơn giản, Tác Phổ phái ra vương bài phi công, tập kích trên không căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn, phá hủy Tháp phóng tín hiệu của địch nhân, hoàn toàn phá hư hệ thống truyền tin tức của địch quân, làm cho hệ thống chỉ huy tê liệt, sau đó sẽ tiến hành không kích quy mô lớn, san phẳng mặt đất, cuối cùng lục quân tiến lên thu hoạch!
Sắc mặt Liệt Nông có chút thoải mái nói, trên thực tế, loại trình độ chiến đấu này quả thực chính là trò trẻ con, về phần hậu quả sau khi đánh xong, Liệt Nông cũng không cần lo lắng, dù sao hắn là quân nhân, sứ mệnh của quân nhân ngoài việc bảo hộ thì chính là phá hủy.
- Ý tưởng của Liệt Nông Tướng quân là tốt, nhưng cũng cần lo lắng một chút tới hậu quả nữa, trực tiếp san phẳng Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn, vậy thì về phần Gia Đô Đế Quốc nên giải thích thế nào đây? Một căn cứ quân sự trọng yếu bị tập kích, chẳng lẽ Gia Đô Đế Quốc là người mù hay sao? Trước đây chúng ta đều là quân nhân của Gia Đô Đế Quốc, tính chất của quân đội thì chúng ta hẳn là đều đã hiểu rõ rồi!
Tác Phổ lên tiếng:
- Theo ta thấy, đánh rắn bảy tấc, không nhất thiết phải toàn diệt!
Tiêu Hoằng không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe, ánh mắt thì nhìn về phía bản đô toàn cảnh của căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn, cùng với các tư liệu khác thu thập được, hiện giờ căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn chỉ có hai ngàn người canh giữ.
Có thể nói, nếu chỉ có hai ngàn người, như vậy bất kể là lực lượng không quân hay lục quân của Tập đoàn Thợ Săn đều chiếm ưu thế tuyệt đối, về phần diệt đoàn, nhất thời vui sướng, nhưng đối với toàn cục cũng không có chút lợi ích nào, ngược lại còn đẩy Tiêu Hoằng vào trong vô số phiền toái.
*****
Trải qua tỉ mỉ suy tư và đánh giá, nửa giờ trôi qua, Tiêu Hoằng cuối cùng mới lên tiếng, tiến hành tổng thể tấn công nhằm vào căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn, nhằm vào một loạt căn cứ của Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn, mục đích chưa tới mức trảm thảo trừ căn, nhưng cũng không sai biệt lắm.
Một lần tấn công, tranh thủ vĩnh viễn diệt trừ tất cả hậu hoạn trên Vĩnh Ngạn Tinh, hoàn toàn nắm Vĩnh Ngạn Tinh vào trong tay Tiêu Hoằng.
- Tóm lại, mọi người có thể tính toán thời gian, thời điểm tấn công tiến hành sau 24h đêm, nói cách khác, là sau 11 giờ tối tại căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn, hiện tại đều tự đi chuẩn bị đi, mười mấy giờ sau xuất phát.
Tiêu Hoằng ra lệnh.
Vài phút sau, sau khi mọi người chậm rãi đi ra khỏi phòng tác chiến, thành viên Thích Khách Minh cũng lần đầu tiên thay màu xám chiến bào, mục đích chủ yếu chính là dễ ngụy trang, không đến mức bị liếc mắt một cái đã nhận ra, hơn nữa mặc đồ màu trắng để hành động vào ban đêm thì rất dễ bại lộ.
Về phần thành viên Đoàn tinh anh Thợ Săn thì đều mặc khinh giáp mỏng như cánh ve hoàn toàn được chế tạo từ hợp kim Vi Mễ, dù sao đại bộ phận thành viên Đoàn tinh anh Thợ Săn đều là Ngự Sư cấp bốn trở lên, chiến giáp nhị hình Lược Đoạt Giả không có trợ giúp lớn đối với bọn họ, như thế thì lựa chọn trang bị nhẹ nhàng còn hơn.
Đồng thời những người này cũng sửa sang lại Chiến Văn, Khí Văn sau đó lặng yên không một tiếng động tiến vào trong Ma Văn máy bay vận tải của Tập đoàn Thợ Săn, đi tới địa điểm đã chọn trước, đó chính là Lam Hồ Thành.
Sau đó lại từ Lam Hồ Thành âm thầm tiến vào khu vực cây cối gần căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn, sẵn sàng đợi mệnh lệnh.
Về phần Căn cứ trong lòng đất số 1 tại bắc bán cầu thì cũng được Tác Phổ chỉ huy, vội vã chuẩn bị, hiện tại Tác Phổ có tổng cộng 500 phi công có thể chiến đấu được, trong đó có 100 người là do một tay Tác Phổ mang tới, cũng sắp xếp vào trong đội ngũ, gần như đều là vương bài phi công thân kinh bách chiến.
Hiện giờ bọn họ lại được trang bị Ngân Điểu nhị hình chiến đấu cơ khá tiên tiến của Tập đoàn Thiên Xà.
Tác Phổ vẫn còn 600 phi công đang được đặc huấn. Tuy nhiên, Tác Phổ yêu cầu rất nghiêm khắc, những người này mà chưa đạt đủ tiêu chuẩn thì sẽ không được tham dự vào chiến đấu.
Giờ phút này, Căn cứ trong lòng đất số 1 đã bắt đầu vô cùng bận rộn, điểm chủ yếu là tấn công đường hàng không, ra sức thăm dò, đi vòng qua các khu vực mẫn cảm, tìm kiếm tuyến đường rút quân nữa.
Trong phòng xuất phát chiến đấu cơ, từng chiếc Ma Văn chiến đấu cơ đã được lắp vào trên giá phóng. Nhân viên công tác đang trang bị Ma văn phi đạn vào trong chiến đấu cơ.
Mà bên trong Căn cứ trong lòng đất số 2, Liệt Nông ít nhiều cũng có chút khó chịu, nguyên nhân chủ yếu là ở chỗ hành động lần này dường như từ đầu đến cuối hắn chẳng phải làm gì cả, chỉ phải phái ra 2000 binh sĩ, tiến hành cái gọi là kiềm chế.
Tuy nhiên, đối với phân phó của Tiêu Hoằng, cho dù Liệt Nông cũng khó phản bác được, hắn chỉ đành tùy tiện lựa chọn 2000 binh sĩ coi như thuận mắt, thay thường phục, sẵn sàng chuẩn bị đi làm "người thừa".
Cứ như vậy ước chừng mười mấy giờ trôi qua, quá trình điều động quân sự phi thường có trật tự, toàn bộ Tập đoàn Thợ Săn đã hoàn toàn chuẩn bị xong, mỗi người đều có vị trí và nhiệm vụ riêng, tất cả đều thuận lợi, điều này cũng không có gì là kỳ quái, hiện giờ bằng vào thực lực của Tập đoàn Thợ Săn, thì việc âm thầm điều động mấy ngàn người vẫn là chuyện nhỏ.
Đi theo Thích Khách Minh cùng Đoàn tinh anh Thợ Săn thì tất nhiên là còn có Tiêu Hoằng, hắn vẫn mặc một bộ quần áo màu xám, đeo đôi kính nhỏ, lúc này hắn đang ở trong một rừng cây, tiếp tục điều động mọi mặt chuẩn bị chiến đấu.
Ví dụ như hoàn toàn bí mật khống chế Tháp phóng tín hiệu dân dụng của Lam Hồ Thành, cùng với Ma Văn Tháp phóng tín hiệu quanh thành thị, mục đích rất rõ ràng, đó chính là phong tỏa tin tức từ trong đó.
Về phần ba cái Tháp phóng tín hiệu quân dụng trong căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn thì sẽ rất nhanh không còn tồn tại nữa.
Đảo mắt, thời gian đã tới ban đêm, trên không trung căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn đã trở nên một mảnh đen tối, tầng mây rất dày đã hoàn toàn che phủ ánh sao, thời tiết nóng bức, hơi có chút khó chịu.
Binh sĩ trong căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn vẫn không chút để ý mà tuần tra chung quanh, vẻ mặt không có chút cảnh giác nào, điều này cũng không có gì đáng trách cả, tuy rằng Vĩnh Ngạn Tinh ít nhiều cũng xem như được bố trí trọng binh canh gác, nhưng rốt cuộc thì vẫn nằm trong một khu vực vô cùng an toàn.
Một mặt thì tiếp cận Thánh Đàn, bên kia chính là lãnh thổ rộng lớn của Gia Đô Đế Quốc, hai bên khác là Tân Cách Công Quốc và Phục Thản Đế Quốc, đều là minh hữu, trên cơ bản thì từ khi căn cứ quân sự này được thành lập tới nay, vẫn chưa từng gặp phải một lần tấn công nào, những quân nhân này cũng như vậy, gần như chưa từng đánh qua bất kỳ trận chiến nào, trên cơ bản không khác nào nằm trong chăn ấm đệm êm, lại còn được hưởng thụ tiếp viện cao cấp từ Gia Đô Đế Quốc nữa.
Cùng lúc đó, Ba La ở trong phòng chỉ huy vừa mới gửi một tin tức cho Vận Trung, báo cáo một chút kết quả sau khi Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn triển khai hạn chế nhằm vào Tập đoàn Thợ Săn, sau đó hắn vẫn ngồi trong văn phòng, thần sắc đắc ý, lẳng lặng chờ đợi.
Theo Ba La thấy, từ khi một loạt kế hoạch diễn tập của hắn bắt đầu được tiến hành, Tập đoàn Thợ Săn chắc chắn sẽ không chống đỡ được, hiện tại Ba La cũng đang chờ đợi cái tên gọi là Hồng Lượng kia tới giao thiệp.
Từ góc độ bình thường mà nói thì đây là điều chắc chắn sẽ xảy ra, thậm chí trong đầu Ba La đã có thể tưởng tượng ra, tên Hồng Lượng cao ngạo kia sẽ mang bộ mặt lo lắng, thậm chí còn dùng giọng điệu khẩn cầu, xin Ba La mở ra một thông đạo tại khu vực diễn tập, để cho máy bay vận tải của Tập đoàn Thợ Săn thông qua.
Mà trên trường kỷ trước mặt Ba La có ba người đang ngồi, hai gã sĩ quan phụ tá cùng một gã Tham mưu trưởng, trên cơ bản đều được bổ nhiệm lại một lần nữa, đều là thủ hạ tâm phúc của hắn.
- Không thể tưởng được, tên Hồng Lượng của Tập đoàn Thợ Săn kia vậy mà lại có thể kiên nhẫn tới tận lúc này, vẫn chưa có một chút động tĩnh gì!
Ngồi trong văn phòng, một gã sĩ quan phụ tá tên là Đường Lực thoải mái nói.
- Kiên nhẫn thì có ích lợi gì? Hiện tại ta phỏng chừng tên Hồng Lượng kia chính là đang cố chống đỡ, tuy nhiên, đây chỉ là mà thôi phí công, cho dù Tập đoàn Thợ Săn kia có thể chống đỡ một ngày, hai ngày, thì có ích gì? Chúng ta hoàn toàn có thể diễn tập nửa năm, một năm, xem đến lúc đó Tập đoàn Thợ Săn sẽ chống đỡ như thế nào!
Sĩ quan phụ tá Ngải Ba ở một bên nhẹ giọng nói, trên mặt hiện lên vẻ khinh thường.
Không hề nghi ngờ, vào thời đại này, cho dù Tập đoàn Thợ Săn có năng lực khổng lồ thì như thế nào? Xét đến cùng, chỉ có sức chiến đấu mới là là trọng yếu nhất, bất kể lúc nào thì cũng vậy.
- Nửa năm, không cần thiết, chỉ cần bảy ngày, các đại lý của Tập đoàn Thợ Săn phân bố trên Vĩnh Ngạn Tinh sẽ phải giảm sản lượng do không có đủ nguyên vật liệu, mà những thứ sản xuất ra thì cũng sẽ không thể vận chuyển ra ngoài, không thể tiêu thụ được, khiến cho Tập đoàn Thợ Săn lâm vào trạng thái tê liệt toàn diện, nửa tháng sau sẽ bắt đầu suy yếu. Đến lúc đó chúng ta có thể công khai trực tiếp loại bỏ Tập đoàn Thợ Săn.
Khóe miệng Ba La hơi cong lên, nhẹ giọng nói.
- Vẫn là Ba La Tướng quân phân tích có lý, phỏng chừng chỉ cần sau một giờ nữa, đợi cho thời gian tiến vào giữa trưa tại Uyển Vị Thành, thì tên Hồng Lượng kia sẽ không chống đỡ nổi nữa, tiến đến cầu xin ngài. Hiện tại tám phần là hắn đã sứt đầu mẻ trán, có lẽ sẽ chọn phương pháp dùng tiền trả quân phí, cầu xin ngài mở một mặt lưới, nhưng hy vọng Ba La Tướng quân phải chống lại được sự hấp dẫn của tiền tài a!
Tham mưu trưởng Kim Hải Ưng nhẹ giọng nói từng câu một.
- Mở một mặt lưới ư? Đây là điều không có khả năng, muốn trách thì chỉ có thể trách hắn xui xẻo, nếu chỉ là vì đắc tội Tập đoàn Văn Sâm, có lẽ ta sẽ còn xem xét một chút, nhưng Hắc Trạch Sâm đại nhân nhìn hắn không vừa mắt, thì có cả Thiên Vương lão tử cũng không cứu được hắn, chỉ có mọt con đường là hủy diệt mà thôi!
Ba La bày ra một bộ dáng lực bất tòng tâm, chỉ là trên mặt vẫn mang vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.
Tuy nhiên, đúng lúc này, Ma Văn thời gian bên cạnh Ba La vừa lúc chỉ tới 11h đêm!
Gần như ngay khi Ma Văn thời gian hoàn toàn biến thành màu xám đậm, một tiếng cảnh báo không kích chói tai đã lập tức vang vọng khắp toàn bộ căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn!
Nghe được tiếng cảnh báo như thế, Ba La vốn có vẻ mặt lạnh nhạt kèm them thoải mái, nhưng lại lập tức biến sắc, trong mắt hiện lên không phải là cảnh giác, mà là kinh ngạc.
Nên biết rằng căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn này chính là ở trong một khu vực cực kỳ an toàn, đồng thời đây lại là cảnh báo không kích, trong khi không kích dường như chỉ có những quân chính quy kia thì mới có thể có được, nhìn chung trên toàn bộ Vĩnh Ngạn Tinh, thì quân đội cũng chỉ là Hộ vệ quân Vĩnh Ngạn, hơn nữa nhìn ra bốn phía thì đều là đồng đội cả, làm sao lại bị không kích được?
Gần như trước tiên, toàn bộ mọi người trong phòng chỉ huy đều sững người, bất kể bọn họ nghĩ như thế nào cũng không ra, cảnh báo không kích rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? Phản ứng đầu tiên đó là, có phải cảnh báo Ma Văn khí bị hỏng rồi hay không!
Mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng lúc này Ba La vẫn là không dám có chút chậm trễ, rất nhanh thông qua Ma Văn thông tin lớn tiếng hỏi:
- Cảnh báo này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
- Báo cáo Tướng quân, tình huống khẩn cấp, cách chúng ta mười mấy cây số bỗng xuất hiện 100 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ có ngoại hình kỳ lạ, đang nhanh chóng lao về phía chúng ta, tốc độ rất cao!
Trong Ma Văn thông tin truyền đến một thanh âm cực kỳ lo lắng và khiếp sợ.
Theo lời này truyền vào trong phòng chỉ huy, toàn bộ phòng chỉ huy đã không còn không khí thoải mái như trước nữa, tất cả đều khiếp sợ, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, còn chưa thấy Hồng Lượng đến cầu xin tha thứ, mà lại đã có 100 chiếc Ma Văn chiến đấu cơ không biết từ đâu ra tới không kích.
- Hỗn trướng, chẳng lẽ dụng cụ phân hình phòng không của chúng ta đều là rác rưởi hay sao? Tại sao đến tận lúc này mới phát ra cảnh báo?
Ba La sắc mặt xanh mét, lớn tiếng hỏi.
- Tướng quân tha tội, trải qua bước đầu phán đoán, những chiến đấu cơ nặc danh này được dùng một loại kết cấu đặc thù, có thể giảm trên diện rộng sự phân hình của Ma Văn trinh trắc, cộng thêm nữa là rất co thể bọn họ đã dùng phương thức phi hành ở độ cao siêu thấp!
Trong Ma Văn thông tin lại truyền đến thanh âm như vậy.
- Đừng nhiều lời, ra lệnh cho các Ma Văn chiến đấu cơ của ta ngay tức khắc xuất phát, tiến hành...
Oanh, oanh, oanh, oanh...
Không đợi Ba La nói hết lời, tiếng nổ mạnh liên tiếp đã truyền đến, ánh lửa lập lòe cũng hắt vào cửa sổ phòng chỉ huy.
Ngay sau đó, Ma Văn thông tin của Ba La liền hoàn toàn gián đoạn liên lạc, theo cửa sổ nhìn lại, ba tòa Tháp phóng tín hiệu trong căn cứ quân sự Vĩnh Ngạn đã trực tiếp bị san phẳng.
- Sao... sao có thể như vậy được?
Nhìn thấy cảnh tượng như thế, Tham mưu trưởng Kim Hải Ưng không kìm được thốt lên, trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ, chỉ riêng từ vòng tấn công thứ nhất này, Kim Hải Ưng đã hoàn toàn có thể nhìn ra được, địch quân không kích là có mục đích, có tổ chức.
← Ch. 0555 | Ch. 0557 → |