Vay nóng Tinvay

Truyện:Ma Ngân - Chương 0874

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0874: Quyết đấu dưới nước
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)

Siêu sale Lazada


Chỉ là 3 chiếc vật nhỏ như vậy mà dám tới gần biên đội tàu ngầm bách chiến bách thắng của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc ta? Thật sự là tự tìm đường chết.

Đồ Sâm khinh thường hừ một tiếng trong cổ họng. Ba chiếc Ma Văn tàu ngầm kia thật sự là rất không bắt mắt. Ngay sau đó Đồ Sâm liền thông qua Ma Văn thông tin, truyền lệnh:

Biên đội tàu ngầm thứ 6, xử lý mấy chiếc Ma Văn tàu ngầm kia cho ta!

Theo Đồ Sâm ra lệnh một tiếng, 12 chiếc Lôi Đình Hào đã đồng loạt thay đổi hướng đi, tách ra hình quạt, hướng thẳng tới 3 chiếc Trường Tích Hào, đồng thời đều mở ra khí cụ phóng ngư lôi.

Một màn như thế, tự nhiên được Trường Tích Hào thành công chuyển đổi thành con số tin tức, gửi về căn cứ Hải Quân. Bước đầu phán đoán: Phạm vi thăm dò của Lôi Đình Hào ước chừng là 10 cây số.

Trình độ thăm dò như vậy, không thể phủ nhận, chế tạo Lôi Đình Hào giống nhau rất vụng về.

Tiếp theo sau, 3 chiếc Trường Tích Hào không một chút tạm dừng, trực tiếp bắn ra sáu quả ngư lôi chủng loại bất đồng.

Trong nháy mắt sáu quả ngư lôi giống như mũi tên rời cung, gần như không nhìn thấy bất kỳ lực cản dưới nước gì, vẽ ra một đường cong tuyệt vời ở dưới nước tối đen, rồi rất nhanh bắn thẳng về phía 12 chiếc Lôi Đình Hào, tốc độ cao tới 1000 cây số giờ.

Đối mặt với ngư lôi Ma Văn bắn đi tốc độ nhanh như vậy, nhân viên công tác trong 12 chiếc Lôi Đình Hào, không kìm được đều cả kinh. Tốc độ bắn như thế, so với dự đoán của bọn họ trước đó phải cao hơn rất nhiều lần. Nên biết rằng, hiện giờ trong Lôi Đỉnh Hào chuyên chở một loại ngư lôi cao bạo, tốc độ đơn giản chỉ có 300 cây số giờ, tầm bắn 7 cây số.

Đơn thuần về tốc độ nhanh chóng mà nói là gấp ba lần so với ngư lôi của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc.

Tuy nhiên, đây còn chỉ là bắt đầu kinh ngạc cho người Cao Tương, gần như ngay lúc Ma Văn ngư lôi phụ trách ngăn chặn vừa mới đụng tới mục tiêu, lại nhìn sáu loại ngư lôi Ma Văn bất đồng của Trường Tích Hào đều tách ra thành hai phần, rớt bỏ phần đuôi động cơ phóng xạ ở dưới nước, khởi động động cơ hành trình ngắn cấp hai tốc độ nhanh hơn bắn tới.

Loại tốc độ của động cơ này là động cơ gấp hai lần thường quy, chỗ thiếu sót chính là hành trình ngắn, đại khái chỉ có hai cây số, đồng thời góc bắn hơi nhỏ lại.

"Ầm. Ầm, Ầm..."

Ngay sau đỏ, liên tiếp tiếng nổ mạnh dồn dập vang lên phá vỡ đáy biển yên tĩnh, tối đen, hình thành một cái lại một cái quang đoàn màu đỏ, ngư lôi Ma Văn của Lôi Đình Hào bắn ra giống nhau toàn bộ đều công kích lên trên động cơ ngư lôi của Trường Tích Hào tách ra bỏ lại.

Nửa đoạn Ngư lôi phía trước đang với tốc độ rất nhanh hướng tới mục tiêu!

- Này... Tại sao có thể như vậy?

Đồ Sâm tự nhiên có thể nhìn thấy một màn như thế, cả người không kìm được cả kinh, nhìn ngư lôi Ma Văn sau khi tách ra bắn tới với tốc độ siêu cao, lập tức hắn hít ngược một hơi khí lạnh!

Hắn vạn lần không ngờ, Ma Văn ngư lôi của Thiên Tế Tinh lại đạt tới mức tiên tiến như thế! Ngư lôi hình thức tách rời này không thể nghi ngờ gia tăng thật to độ khó ngăn chặn lại, hơn nữa tốc độ của động cơ Ma Văn cấp hai càng thêm rất nhanh

"Ầm, ầm, ầm..."

Trong nháy mắt, 6 chiếc Lôi Đình Hào phía trước đã truyền đến quang đoàn chói mắt, trực tiếp chiếu sáng khắp đáy biển tối đen, tiếp theo là tiếng nổ trầm thấp cuồn cuộn rung động, sóng xung kích cường đại thậm chí làm cho các tàu ngầm ở chung quanh, đều không tránh được liên tục lắc lư dữ dội.

Lại nhìn 6 chiếc Lôi Đình Hào bị tập trung hiện ra hình thức hư hỏng khác nhau: Có chiếc thân tàu bị đánh xuyên qua có chiếc dưới chấn động siêu cường, chỗ hàn trực tiếp nứt ra, giải thể ở dưới đáy biển còn có chiếc bị thuốc nổ năng lượng cao đánh vỡ một mảng lớn... Nói tóm lại, chỉ trong khoảnh khắc, 6 chiếc Ma Văn tàu ngầm hoàn toàn bị phá huỷ, đồng loạt chìm xuống đáy biển.


Thuyền viên bên trong Lôi Đình Hào, bởi vì không có mảy may trang bị chạy trốn, đại bộ phận chết ngạt dưới đáy biển, còn có một số liều mạng giãy giụa ở đáy biển, cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết.

Cao Long Đình ở trong phòng Tổng chỉ huy Áo Cách Tư Thần điện, nhìn bên trong màn hình, 6 chiếc Lôi Đình Hào dưới đợt công kích thứ nhất của Trường Tích Hào, hỏa thành bị giết hại. Vốn ánh mắt đắc ý, tự đại trên mặt hắn dần dần lạnh xuống.

Vừa tới liền mất trắng 6 chiếc, điều này tuyệt đối có thể nói là xuất sư bất lợi.

- Đồ Sâm ngươi rốt cuộc làm gì vậy? Hiện tại ta lệnh cho ngươi, mau khởi động kế hoạch bầy sói của chúng ta, đánh nát 3 chiếc Ma Văn tàu ngầm chết tiệt kia cho ta!

Cao Long Đình rít mấy chữ qua kẽ răng.

Đối mặt với tiếng rít gào của Cao Long Đình, Đồ Sâm tự nhiên không dám chậm trê, lập tức phân phó toàn biên đội tàu ngầm thứ 6, một trăm chiếc Ma Văn tàu ngầm, toàn lực vây đánh 3 chiếc Trường Tích Hào.

Nhìn lại Tiêu Hoằng ở trong phòng chỉ huy trung tâm căn cứ Hải Quân, trên mặt có vẻ trầm tĩnh hơn rất nhiều, ánh mắt nhìn ngay màn hình trước mặt, mặt trên là hình ảnh tình trạng sáu quả ngư lôi phá hủy tàu địch.

Kết quả thật lớn ra ngoài dự kiến của Tiêu Hoằng, hiệu quả phá hủy tốt nhất đều không phải là ngư lôi xuyên giáp, mà là ngư lôi chấn động, ở dưới chấn động cao tần, chỗ hàn trên thân tàu đích không tính bền chắc sẽ trực tiếp nổ tung, Lôi Đình Hào phải hoàn toàn giải thể ở dưới nước biến thành từng mảnh từng mảnh thép tấm, phá hủy có thể nói vô cùng triệt để.

- Truyền lệnh xuống, tất cả Trường Tích Hào, sử dụng ngư lôi chấn động là ngư lôi công kích chính, các ngư lôi khác là phụ, thời khắc chuẩn bị phát động công kích cự ly xa tới tàu ngầm của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc!

Tiêu Hoằng vẻ mặt nghiêm túc, thông qua Ma Văn thông tin đưa ra điều chỉnh.

Cùng lúc đó, 3 chiếc Trường Tích Hào tiếp tục giằng co cùng biên đội tàu ngầm thứ 6 của địch, đồng thời cũng gửi về số liệu cực hạn từng hạng mục của Lôi Đình Hào. Tỷ như tàu ngầm chuyển góc lớn nhất, tốc độ cao nhất, lặn xuống sâu nhất, phạm vi uy lực của Ma Văn ngư lôi... Các thứ.

Đồ Sầm ở bên trong Lôi Đình sổ 1, cũng không biết được mục đích chính của 3 chiếc Trường Tích Hào, nhưng là Đồ Sâm lại thật rõ ràng cảm nhận được Trường Tích Hào rất khó đối phó, tốc độ lớn nhất 220 cây số, gần như chỉ cần tăng tốc một cái, là bỏ qua Lôi Đình Hào mấy dãy phố. Quay đầu lại, công kích cự ly siêu xa, lại làm cho biên đội tàu ngầm thứ 6 đau đầu không thôi.

Nói đúng ra chính là Trường Tích Hào rớt ra khoảnh cách liền có thể tùy tiện oanh kích. Còn Lôi Đình Hào chỉ có tới gần bảy cây số mới có thể làm ra công kích, nhưng tốc độ lại theo không kịp, căn bản không thể áp tới gần để công kích.

Kể từ đó, 3 chiếc Trường Tích Hào đã xoay quanh mấy vòng quanh biên đội tàu ngầm thứ 6.

Đối mặt với cảnh tượng này, cả người Đồ Sâm bị chọc giận đến sắp bốc khói. Làm cho người ta có cảm giác trực quan nhất, là 3 chiếc Trường Tích Hào kia giống như ruồi bọ khát máu, địch tiến ta lui, địch lui ta quấy nhiễu, địch loạn ta đánh!

- Chết tiệt!

Đồ Sầm cuối cũng không tự chủ phát ra tiếng chửi như thế. Giờ khắc này làm cho người ta có cảm giác chính là hắn có sức mà nghẹn uất không thể dùng!

Tiêu Hoằng! Ta biết ngươi đang nhìn xem, có bản lĩnh một lần ngay mặt chống cự cùng Cao Tương Chân Nghĩa Quốc ta, không nên làm một người nhu nhược núp lén!

Đồ Sâm thở hổn hển, thông qua Ma Văn thông tin dùng làn sóng ngắn công cộng, phát ra tin tức như thế.

Không thể phủ nhận, giờ này khắc này, Đồ Sâm chịu đựng áp lực phi thường to lớn. Đoàn tàu ngầm chiến đấu của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc khống lồ như thế nếu không có khả năng chiến một trận đánh ra khí thế tràn ngập, mà bị 3 chiếc Trường Tích Hào đùa bỡn như vậy, bằng vào thái độ làm người của Cao Long Đình là không thể dễ dàng tha thứ.

Trên thực tế, thanh âm thất thố của Đồ Sâm này, tự nhiên có thể dễ dàng bị Tiêu Hoằng thu được, nghe Đồ Sâm nói như thế, Tiêu Hoằng lại nhìn bố cục tàu ngầm trong Lý Tư Giai Nội Hải, lại một lần nữa cầm lấy Ma Văn thông tin, giọng điệu bình thản phát ra mệnh lệnh:


Ba chiếc Trường Tích Hào rút khỏi chiến đấu! Đoàn Bá Vương Long thứ 1, thứ 3 khởi động kế hoạch chiến đấu!

Theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng phát ra, lại nhìn cách đoàn tàu ngầm chiến đấu Lôi Đình không tới 100 cây số hai chi đội tàu ngầm Bá Vương Long đều khỏi động.

Tàu ngầm chỉ đạo ở dưới đáy biển, cùng tăng nhanh hơn tốc độ, dán sát đáy biển hướng tới đoàn tàu ngầm Lôi Đình, đồng thời đều phát ra lực tràng hướng dẫn đối với đoàn tàu ngầm Lôi Đình!

Gần như, ngay lúc Trường Tích Hào cùng với Bá Vương Long Hào cách mục tiêu còn chừng 50 cây số, một quả ngư lôi chỉ đạo đều từ trong khí cụ phóng ngư lôi bắn thẳng ra, tốc độ cực nhanh, giống như tên rời cung.

Số lượng ước chừng hơn 400 quả ngư lôi.

Làm cho người ta có cảm giác cuồn cuộn mãnh liệt!

Cùng lúc đó, Đồ Sâm ở bên trong Lôi Đình sổ 1 như trước có vẻ có chút thất thố, không ngừng phát ra mệnh lệnh cho các tàu ngầm:

- Tất cả quan chỉ huy tàu ngầm đều nghe rõ cho ta: Nhìn thấy tàu ngầNi Lạc Đan Luân chết tiệt kia, liền đồng loạt tiến lên, bao vây bọn chúng, sau đó bắn nát cho ta!

Nhưng mà ngay trong nháy mắt Đồ Sâm phát ra mệnh lệnh như thế, lại nhìn phía trên màn hình thăm dò ở trước mặt Đồ Sâm, đã xuất hiện chi chít điểm sáng.

- Báo cáo chủ soái! Hai cánh biên đội tàu ngầm chúng ta, bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều ngư lôi!

Nhân viên công tác phòng chỉ huy tàu ngầm vội báo cáo với Đồ Sâm.

- Cái gì?

Nghe nói như thế, Đồ Sâm vốn vẻ mặt dữ tợn, biểu tình cuồng bạo, trực tiếp đọng cứng lại, đột nhiên hiện lên từng trận kinh ngạc:

- Cái gì? Điều đó không có khả năng!

Đồ Sâm không kìm được bật thốt ra như thế, vốn tàu ngầm bên ta ngay cả bóng dáng tàu ngầm của địch quân cũng không có phát hiện, ngư lôi liền bắn thẳng tới. Như vậy sự phân hình, tầm bắn xa của Ma Văn tàu ngầm Thiên Tế Tinh vượt hơn xa Lôi Đình Hào. Mà không phải như phân tích vừa rồi, chỉ là đánh ra một chút xíu như vậy.

- Truyền lệnh đi, tất cả tàu ngầm tiến hành rất nhanh chặn lại, sau đó tìm kiếm tàu ngầNi Lạc Đan Luân, toàn lực phản kích cho ta!

Thời điểm này Đồ Sâm rốt cục ngồi không yên, bởi vì hắn có thể cảm nhận được, tàu ngầNi Lạc Đan Luân phải tiên tiến hơn rất nhiều so với Lôi Đình Hào.

Sức chiến đấu căn bản không phải là số lượng một vài chiếc.

Ước chừng trôi qua mười mấy giây Lôi Đình Hào phản ứng thong thả mới đưa Ma Văn ngư lôi bắn ra ngoài, ý đồ tiến hành chặn lại.

Trong nháy mắt, cách đoàn tàu ngầm chiến đấu của Lôi Đình chừng 5 cây số, đó là quang đoàn nổi lên bốn phía, tiếng nổ liên tiếp vang lên, vốn đáy biển yên tĩnh giờ này đã trở nên không ngừng nổi sóng cuồn cuộn, đáy biển mờ tối, đá lởm chởm đã bị chiếu rọi vô cùng rõ ràng.

Không có sai, ước chừng 600 chiếc Lôi Đình Hào chặn lại, quả thật uy lực thật lớn, nhưng ngay lúc nổ tung ánh sáng lóng lánh này, vẫn là có hơn một trăm quả ngư lôi chỉ đạo từ trong quang đoàn cuồn cuộn thoát ra, giống như lưỡi dao sắc bén đâm vào trái tim, bắn thẳng tới đoàn tàu ngầm Lôi Đình!

*****

Này...

Nhìn ngư lôi chỉ đạo cấp tốc chạy tới, Đồ Sâm võ cùng khiếp sợ.

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới. Dù có gần 600 chiếc Lôi Đình Hào tàu ngầm toàn lực ngăn chặn, mà cũng có nhiều ngư lôi bắn tới như thế! Giờ khắc này, Đồ Sâm đã thật rõ ràng cảm nhận được, vừa rồi 3 chiếc Trường Tích Hào kia chính là thử nghiệm mà thôi, lần này mới là "bữa ăn chính".

Mau! Khởi động ngăn chặn lần thứ hai!

Trong cơn khiếp sợ, Đồ Sâm vẫn rất nhanh truyền ra mệnh lệnh.

Chỉ tiếc, bởi vì thiết kế của Lôi Đình Hào quá thô sơ, chỉ một mặt theo đuổi số lượng, đồng thời giàn giáo chế tạo cũng rất đơn sơ, hệ thống lắp ráp ngư lôi không được như Trường Tích Hào lắp đạn giống như đồ sạc tự động, mà toàn bộ hoàn toàn là thủ công.

Chia đều tốc độ bắn ra chỉ có ba mươi giây mỗi phát. Ba mươi giây? Bây giờ làm sao còn kịp!

"Ầm, ầm, ầm, ầm..."

Ngay khoảnh khắc đó, ước chừng hơn một trăm quả ngư lôi chỉ đạo, ở dưới tác dụng của dẫn lực tràng, một quả cũng không có trật mục tiêu, vô cùng chuẩn xác đánh trên mỗi một chiếc Ma Văn tàu ngầm. Trong lúc nhất thời, bên trong đoàn tàu ngầm chiến đấu Lôi Đình trùng trùng điệp điệp lập tức nổi lên quang đoàn bốn phía, đáy biển yên tĩnh giờ khắc này đã trở nên quay cuồng không chừng, tiếng vang rầm rầm liên tiếp hết đợt này tới đợt khác!

Gần như chỉ trong nháy mắt này, trong đoàn tàu ngầm chiến đấu Lôi Đình hoành tráng, ước chừng một trăm chiếc Ma Văn tàu ngầm đều chìm xuống đáy biển, chỉ một đợt chiến trực tiếp giảm quân số một phân năm! Càng thêm buôn cười chính là giờ khắc này, ngay cả hình dáng của kẻ đột kích cũng không có nhìn thấy. Điều này quả thật rất trào phúng!

Thánh Tử Thành, Bộ tổng chỉ huy trong Áo Cách Tư Thần điện.

Cao Long Đình, Dịch Phong Mạch cùng với tất cả tướng lĩnh, tự nhiên có thể thông qua màn hình nhìn thấy rành rành hình ảnh đoàn tàu ngầm chiến đấu Lôi Đình bị công kích. Mọi người không nhúc nhích, dường như bị đông cứng lại, chỉ là kinh ngạc nhìn màn hình, trong sắc mặt tràn ngập hoảng sợ, kinh ngạc và khiếp sợ.

Trước đó, bọn họ đã chuẩn bị tốt đối mặt với tàu ngầNi Lạc Đan Luân, cũng không phải dễ đối phó như vậy, tàu ngầm của họ thực có thể sẽ rất tiên tiến, nhưng trước mắt, trình độ tiên tiến này cũng quá cao đi chứ? Rất khó tưởng tượng một vùng đất bị phong bế hoàn toàn, mà lại có thể chế tạo ra Ma Văn vũ khí chiến đấu làm cho người ta sợ hãi như thế.

Mọi người, thật sự không thể tin hết thảy phát sinh trước mắt.

Một lũ mồ hôi chậm rãi từ trên trán Cao Long Đình chảy xuống. Nhìn trong màn hình Lạc Đan Luân giống như âm hồn công kích quỷ bí, số lượng tàu ngầm bên ta thoáng cái đã hao mất một phần năm. Có thể nói, đả kích như vậy chỉ có hai chữ để hình dung, đó chính là "khủng bố"!

- Điều này sao có thể?

Cao Long Đình thì thào tự nói, trên mặt đã trở nên không có chút máu, trong ánh mắt kinh ngạc kia có chứa sợ hãi, tỏ rõ tâm tình của hắn giờ này khắc này.

Dịch Phong Mạch vẫn luôn bình tĩnh, lúc này cũng không thể bảo trì tư thái trầm tĩnh được nữa, mà biến thành trừ hoảng sợ vẫn là hoảng sợ.

Cảnh tượng bên trong màn hình, cho dù hắn bức rách da đầu, cũng không thể tưởng tượng, không có nhìn thấy tàu ngầm chủ lực địch nhân, bản thân lập tức mất đi một phần năm binh lực. Dịch Phong Mạch cảm thấy sau lưng phát lạnh, thân mình không khỏi run run.

Tiêu Hoằng rốt cuộc là làm như thế nào được vậy? Trong lòng Dịch Phong Mạch không ngừng lập đi lập lại nghi vấn như thế.

Tiêu Hoằng giờ này vẫn như trước mặt không đổi sắc, hai tay phi thường tự nhiên đặt ở trên mặt bàn kim loại, nhìn màn hình trước mặt, không có mảy may vẻ vênh váo đắc ý, chỉ có bên trong cặp mắt kia hơi có chút sáng lên.

- Còn tưởng rằng chủng tộc Lạc Đan Luân là dễ bức hiếp như trước đây, là chủng tộc chỉ biết một mặt chịu đựng hay sao? Các ngươi sai lầm rồi, không báo thù trong quật khởi, vậy thì sẽ báo thù trong tiêu vong, đây là tín niệm của người Lạc Đan Luân!

Tiêu Hoằng thì thào tự nói, dường như là thông báo rõ ràng nhất trong lòng.


- Tất cả Ma Văn tàu ngầm, bảo trì hiệp tác, hướng tới đoàn tàu ngầm của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc, triển khai toàn diện công kích!

Sau một lát, Tiêu Hoằng lại một lần nữa phát ra mệnh lệnh, hiển nhiên lần này Tiêu Hoằng đã nảy sinh lòng ác độc.

Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, lại nhìn đoàn tàu ngầm chiến đấu Bá Vương Long thứ 1, thứ 3, đều đồng loạt tăng tốc, phóng tới hướng đội hình tàu ngầm Lôi Đình nhìn như khổng lồ kia. Chỉ có gần gũi công kích, mới có thể đả kích trầm trọng cho biên đội tàu ngầm Lôi Đỉnh xưa nay chưa từng có, phải đánh cho địch quân ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Đại khái chỉ trôi qua thời gian vài phút ngắn ngủi, lại nhìn hai đoàn chiến đấu Bá Vương Long lặng yên không một tiếng động, rốt cục từng chút từng chút tiến vào 10km trong vòng phạm vi phân hình của Lôi Đỉnh Hào.

Thông qua màn hình, thời điểm này Đồ Sâm tràn ngập kinh ngạc nhìn thấy rõ ràng, âm hồn trong nước chân chính lộ mặt.

- Trời của ta ơi! Đó rốt cuộc là cái gì?

Nhìn bên trong màn hình, Bá Vương Long Hào khổng lồ kia cùng với chi chít Trường Tích Hào, Tiểu Hộ Sĩ Hào trong đó, Đồ Sâm kìm lòng không được bật thốt ra như thế.

Nói không khoa trương chút nào, cả chiếc Bá Vương Long Hào này thể tích ước chừng lớn gấp mười mấy lần Lôi Đỉnh Hào, hoàn toàn có thể nói là quái vật lớn trong nước.

Tuy rằng cách xa nhau 10km, nhưng thông qua màn hình, Đồ Sâm có thể cảm nhận được một cỗ áp bách cường đại ập vào mặt, khiến hắn có một loại cảm giác hít thở không thông.

Nếu nói công kích trước đó đã làm cho Đồ Sâm kinh ngạc, như vậy giờ khắc này đã không thể dùng từ kinh ngạc để hình dung, mà không thể chối cãi là cực kỳ sợ hãi.

Làm cho người ta có cảm giác thực lực dưới nước của Thiên Tế Tinh, dường như vĩnh viễn không có bờ bến, không ngừng đẩy tưởng tượng của Đồ Sâm hướng tới một độ cao mới tinh.

Cao Long Đình ở trong bộ tổng chỉ huy Áo Cách Tư Thần điện, thời điểm này, sắc mặt đã trở nên một mảnh tái nhợt.

Trước đó hắn vận dụng lực lượng cả nước, tạo ra đội quân tàu ngầm khổng lồ, giờ này khắc này, ở trước mặt người Lạc Đan Luân, ở trước mặt Tiêu Hoằng lại bé nhỏ không đáng nhắc tới!

Điều này sao có thể?

Cao Long Đình thì thào tự nói, khóe miệng đã bắt đầu run run, da đầu phát lạnh từng đợt, chỉ cảm thấy bầu không khí bốn phía lập tức trở nên lạnh lẽo đi rất nhiều, làm cho toàn thân hắn không khỏi bắt đầu run run.

Nhất là nhìn thấy Bá Vương Long Hào vô cùng khổng lồ, một bên hộ giáp đã hoàn toàn mở ra, lộ ra bên trong rậm rạp khí cụ phóng ngư lôi giống như tổ ong, tính sơ phỏng chừng có hơn một trăm cái.

Nhìn lại Tiêu Hoằng ở bên trong căn cứ Hải Quân, đã chậm rãi đứng lên, trong ánh mắt vẻ sắc bén trở nên càng thêm đậm đặc hơn: Giờ khắc này, thời khắc chủng tộc Lạc Đan Luân lật chuyển người, rốt cục đã tới.

Chậm rãi cầm lấy Ma Văn thông tin, Tiêu Hoằng liền dùng thanh âm cao vút, lớn tiếng ra lệnh:

- Đoàn chiến đấu Bá Vương Long thứ 1, thứ 3, đều bắn!

Theo Tiêu Hoằng ra lệnh một tiếng, lại nhìn Bá Vương Long Hào ở hai bên sườn biên đội tàu ngầm Lôi Đình, từng quả từng quả ngư lôi Ma Văn chấn động, lập tức từ trong khí cụ phóng ngư lôi bắn thẳng ra, cũng cùng một lúc bốn khí cụ phóng ngư lôi ngay trước Trường Tích Hào tiến hành bắn liên tục!

Bởi vì bất kể Bá Vương Long Hào hoặc là Trường Tích Hào, đều có đạn dược tự động nhét vào hệ thống, hơn nữa chọn dùng phương thức súc đạn, gần như năm giây liền có thể bắn ra một đợt.

Bởi vậy mấy đợt tề bắn liên tục, chỉ nhìn thấy bên trong hải vực khổng lồ, cuồn cuộn mãnh liệt, rậm rạp, vô số Ma Văn ngư lôi liền từ hai phương hướng, mang theo tiếng rít gào phẫn nộ đối với người Cao Tương, đi thẳng tới biên đội tàu ngầm Lôi Đình.


Ngàn vạn quả ngư lôi, làm cho người ta có cảm giác trực quan nhất chính là nhiều không thể tránh, giống như mưa to rơi tầm tã có muốn tránh cũng không thể tránh.

Đối mặt với cảnh này, Đồ Sâm cố gắng nuốt một tiếng thóa mạ, tận khả năng làm mát dịu cổ họng khô khốc của mình, sau đó gần như dùng một loại thanh âm tuyệt vọng đồng thời hơi khàn khàn, ra lệnh cho các đơn vị:

Chặn lại! Và phản kích!

Chỉ tiếc, đối mặt với ngàn vạn quả ngư lôi Ma Văn, muốn chặn lại, phải làm thế nào mới có thể chặn lại? Nhất là với Ma Văn tàu ngầm thô ráp đơn sơ của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc kia.

"Âm, ầm, ầm, ầm..."

Trong nháy mắt, rậm rạp ngư lôi chấn động đã bao phủ tất cả Lôi Đình Hào còn lại không tới 500 chiếc ở trong đó, vô số tiếng nổ tung hình thành quang đoàn tựa như hải dương khổng lồ, hoàn toàn triệt để nuốt hết biên đội tàu ngầm Lôi Đình ở trong đó.

Trong khoảng thời gian ngắn hình thành năng lượng thật lớn, thậm chí làm cho khắp khu vực nước biển đều bắt đầu sôi trào lên, mặt biển coi như yên tĩnh cũng bắn tung tóe ra một sóng nước khổng lồ, ước chừng dâng cao tới mấy trăm thước!

Lực phá hoại siêu cường của sóng chấn động ngay cả đá ngầm ở bốn phía đều trực tiếp bị chấn động trở thành bột phấn!

Ngắn ngủn vài giây qua đi, ước chừng 500 chiếc Lôi Đình Hào, không đợi triển lãm ra toàn bộ tính năng, đã biến thành những mảnh thép tấm, cùng với kiện kiện tổ hợp Ma Văn tàn phá rơi rơi chìm vào đáy biển, còn sót lại không tới hai mươi chiếc Ma Văn tàu ngầm, coi như nguyên vẹn.

"Ầm, ầm, ầm..."

Mười mấy chiếc Trường Tích Hào đồng loạt bắn tiếp một đợt, hơn hai mươi chiếc Lôi Đình Hào còn lại cũng hoàn toàn trở thành phế tích chìm dưới nước, xuống tới đáy biển.

Chỗ hải vực của biên đội tàu ngầm Lôi Đình trùng trùng điệp điệp vừa rồi, đã cái gì đều nhìn không thấy, nước biển cũng dần dần bình ổn lại, bốn phía lại một lần nữa khôi phục im lặng.

Toàn bộ quá trình, không tới mười phút.

Nhìn một mặt màn hình ở trước mặt cuối cùng hoàn toàn biến mất, Cao Long Đình ở Áo Cách Tư Thần điện trong phòng Tổng chỉ huy, ngồi yên ở trên ghế chủ tọa, hoàn toàn sửng sốt ngây người, hai mắt thất thần nhìn thẳng phía trước.

Trước đó các tướng lĩnh còn không ngừng thổi phồng nịnh nọt, giờ này bên trong hai mắt lại toát ra một mảnh mịt mù, duy nhất có thể cảm nhận được chính là lạnh, vô cùng lạnh giá.

Phòng Tổng chỉ huy rộng lớn như vậy trở nên lặng như tờ. Bọn họ không dám tưởng tượng, một trận chiến này thất bại, đến tột cùng sẽ mang đến cho Cao Tương Chân Nghĩa Quốc bị thương nặng như thế nào.

Không nói đến, hình ảnh phản diện cường đại hiện ra trước mắt toàn dân, chỉ từ trên chiến cuộc mà nói, Cao Tương Chân Nghĩa Quốc thực có thể bởi vì thất bại lần này, hoàn toàn vứt bỏ quyền khống chế trên biển của Ma Duệ Tinh.

Thực lực của quốc gia sẽ giảm xuống đến mức trước nay chưa từng có.

Thời điểm này, trong phòng chỉ huy trung tâm căn cứ Hải Quân, nhìn khu vực mục tiêu tất cả địch quân toàn bộ bị đánh chìm, phòng chỉ huy trung tâm trước đó bận rộn mà im lặng, lúc này mọi người đều xoát xoát từ trên ghế nhảy lên, hai tay nắm chặt, phát ra tiếng hoan hô vang động. Bọn họ rất rõ ràng, một trận chiến này thắng lợi rốt cuộc mang đến ý nghĩ gì.

Ngay cả Tiêu Hoằng luôn bình tĩnh, hai mắt đều ửng đỏ, siết chặt nắm tay.

Tin chiến thắng truyền vào đến bên trong vương điện Tử La Lan Thành, Lạc Lý Tư già nua, thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn tất cả đều lệ nóng doanh tròng, thậm chí có người quá vui mà khóc.

Chẳng lẽ, chúng ta thật sự... Thật sự có thể thu phục Ma Duệ Tinh sao?

Lạc Lý Tư hai mắt đỏ bừng, không ngừng tự nói, thân thể ngồi ở trên vương tọa lại run nhè nhẹ, một thanh âm dường như đang không ngừng phát ra: "Đúng vậy, chúng ta có hi vọng!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1129)