← Ch.0939 | Ch.0941 → |
Một trận chiến này qua đi. Tổn thất của Thiên Tế Tính coi như băng không, xuất động binh lực chủ chiến cũng chỉ có 1 vạn quản, nơi trú đóng thứ 9 của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc toàn quân bị diệt Ma Văn chiến đấu cơ, Ma Văn vận binh hạm chưa kịp cất cánh, cùng với các vật phẩm khác, toàn bộ bị chiếm sạch ngoài ra bị Thiên Tế Tinh tiêu diệt toàn bộ.
Có phát hiện như vậy, sắc mặt Hải Đình Gia đã rối rắm một đống, tuy rằng khóe miệng muốn nói không thừa nhận, cũng không thể không thừa nhận, nhưng Hải Đình Gia đã ẩn ẩn cảm nhận được, hiện giờ chiến đấu đã không còn là vũng bùn chiến tranh, mà là từng chút từng chút bị Thiên Tế Tinh đuổi theo đánh vào mông.
- Truyền lệnh xuống, mệnh lệnh cho cơ cấu nghiên cứu sản xuất trung tâm của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, nhanh chóng xuất ra một bộ trang bị chống cự lại Liệt Qua Chiến Giáp, các bộ tham mưu cũng giống nhau, bằng tốc độ nhanh nhất, thương thảo ra một biện pháp hữu hiệu đi! Nhớ kỹ phải nhanh!
Hải Đình Gia dùng giọng trầm thấp ra lệnh.
Trong lòng đã dần dần có một loại cảm giác không ổn. Có thể nói, chuyện cho tới bây giờ, tổn thất của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đã không thua gì bịnh lực tiêu hao so với phát động một hồi chiến tranh siêu đại quy mô cấp quốc gia giữa các tinh, đồng thời không hề có thu hoạch.
Ngược lại là kích hoạt lên khí chất của đế quốc Lạc Đan Luân, ở trong nguy cơ không ngừng phát triển điên cuồng, lực lượng quân sự gần như chính là một ngày một dạng khác, một tháng gần như sẽ vượt qua một cảnh giới, điều này thật đáng sợ.
Theo Hải Đình Gia phát ra mệnh lệnh như thế, cơ cấu nghiên cứu sản xuất trung tâm của Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc hoặc ít hoặc nhiều có chút lười nhác, mới bắt đầu rất nhanh bận rộn lên.
Nhưng mà, thời điểm bọn hắn phát hiện số liệu siêu cấp của Liệt Qua Chiến Giáp, không kìm được có chút nực cười. Liệt Qua Chiến Giáp có thể đạt tới số liệu biến thái như thế. Có thể cho một tên binh sĩ tăng cao sức chiến đấu 50%, đồng thời có được phòng hộ siêu cao, đây là chuyện không thể tưởng tượng.
Đảo mắt, lại thời gian một tháng vội vàng mà qua, dự định 10 vạn bộ Liệt Qua Chiến Giáp, theo dây chuyền sản xuất mở thêm trên diện rộng, cùng với các hạng mục kỹ thuật không ngừng thành thục, đã có 5 vạn bộ lại lần nữa đầu nhập tới bên trong quân đội.
Mỗi một quận đều chọn lựa ra một sư đoàn thích hợp, ưu tiên tiến hành trang bị. Nhân số trang bị tổng cộng đã đạt tới hơn 6 vạn bộ.
Trước đó đã có đầy đủ hiểu biết về sức chiến đấu của Liệt Qua Chiến Giáp, 6 vạn bộ đại biểu cho cái gì không cần nói cũng biết.
Bởi vì Liệt Qua Chiến Giáp xuất hiện, sức chiến đấu và quân phí không ngừng tăng lên, Tiêu Hoằng cũng lại một lần nữa đưa ra mệnh lệnh cắt giảm số lượng quân đội: Quân đội thường trú từ 300 vạn cắt giảm còn 200 vạn, còn lại 100 vạn người thì lại cho trở về dân gian, tiến hành các phương diện sản xuất.
Thịnh Thế Châu cùng đã tiến vào giai đoạn khai phá, thành lập nhà xưởng, đồng thời ở ven bờ phía đông nam Hồng Độ Dương, thành lập căn cứ hải quân tiếp tế tiếp viện.
Theo diện tích mở rộng, Thiên Tế Tính thu hoạch được tài nguyên cùng càng ngày càng nhiều. Tuy rằng phần lớn khu hang động linh thú đã hoàn toàn bị người Cao Tương khai thác quá độ hủy diệt, nhưng thông qua hệ thống thăm dò tiên tiến, Thiên Tế Tinh vẫn còn phát hiện có vài mạch khoáng, cung cấp đủ cho tiêu hao quân sự khổng lồ của Thiên Tế Tinh.
Giờ khắc này, bản thân Tiêu Hoằng đang ngồi ngay ngắn trên vương tọa Đại Vệ Vương Thính, sắc mặt trầm tĩnh, ảnh mắt lạnh như băng. Phía dưới là thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn, cùng với các thành viên trung tâm của Thiên Tế Tinh.
Phía trên màn hình chính trung tâm Đại Vệ Vương Thính, là bản đồ phân hình toàn bộ của Ma Duệ Tinh. Phía trên bản đồ phân hình chỉ ra các khu vực, không dùng màu sắc mà dùng chữ số khác nhau đại biểu.
Đây là Tiêu Hoằng và mấy người Phất Lạc thương thảo ra về kế hoạch tấn công toàn diện Ma Duệ Tinh.
Mục tiêu tấn công đầu tiên, là tất cả quân đội Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc đóng quân trên Ma Duệ Tinh. Hiện giờ bọn họ phân biệt tụ tập ở bên trong ba châu bước thứ hai là đoạt lại bắc bán cầu đồng thời phá hủy Thánh Tử Thành trái tim của Cao Tương Chân Nghĩa Quốc bước thứ ba, liên hiệp với khu Gia Tác, tiến hành tàn sát người Cao Tương ở nam bán cầu, hoàn toàn đoạt lại Ma Duệ Tinh, sau đó tuyên bố lập quốc.
- Đối với trình tự tiến công của chúng ta hiện tại, không biết chư vị còn có ý kiến gì không?
Tiêu Hoằng nhấc cánh tay đặt trên tay vịn vương tọa phong cách cổ xưa kia, nhẹ nhàng vuốt chòm râu trên khóe miệng, ánh mắt nhìn quanh trước mắt, khí thế Vương giả không giận mà oai tràn ngập toàn bộ bên trong Đại Vệ Vương Thính.
Đây là lúc Lạc Lý Tư tại vịtồn tại.
- Thần hạ nghĩ rằng, trước khi Thiên Tế Tinh tiến công bốn phía, hẳn là tiến thêm một bước tăng lớn đầu tư nghiên cứu về sản xuất Ma Văn chiến hạm. Chỉ có Ma Văn chiến hạm cùng với Ma Văn vận binh hạm khai phá thành hình, mới có ý nghĩa chân chính thoát khỏi khốn cảnh, cũng có thể là lưu lại một đường phát triển lâu dài cho Thiên Tế Tinh!
Một lão thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn khẽ cúi người trước Tiêu Hoằng, vô cùng cung kính nói.
Tiêu Hoằng nghe nói như thế, không có lập tức lên tiếng, hơi trầm tư một lát, mới đưa ánh mắt nhìn Tang Tử Duyệt đại thần tài vụ của Thiên Tế Tinh.
- Hiện tại quân phí của chúng ta còn bao nhiêu?
Tiêu Hoằng lên tiếng hỏi.
- Bởi vì sản xuất một lượng lớn Liệt Qua Chiến Giáp, còn phải gánh nặng phí phòng hộ khá cao, về mặt quân phí chỉ có thể duy trì cân bằng thu và chi. Nếu bệ hạ muốn cho xuất ra quân phí, có thể gia tăng thu nhập từ thuế, hoặc là từ bên trong đầu tư giáo dục, dời qua một khoản. Dù sao hiện tại chúng ta đầu tư về giáo dục, so với quân phí còn cao hơn 10%.
Tang Tử Duyệt đáp lại.
- Không! Đề cao thuế má, không co khả năng. Hơn nữa đầu tư giáo dục không thể cắt giảm! Nhớ kỹ, từ hôm nay trở đi ai cũng đừng đánh chủ ý vào đầu tư giáo dục! Đây là ta quy định, vĩnh viễn hữu hiệu, ai dám tự tiện sử dụng đâu tư giáo dục, bất kể là ai, đừng trách ta trở mặt!
Sắc mặt Tiêu Hoằng bỗng nhiên lạnh xuống, nói từng chữ một.
Câu nói như vậy, không khỏi khiến cho mọi người phía dưới trong lòng run lên.
Không hề nghi ngờ, bộ dáng Tiêu Hoằng đã càng ngày càng giống một vị vua của Lạc Đan Luân, hơn nữa tính nguyên tắc rất mạnh.
Trong lúc nhất thời, dưới đài có thể nói im lặng một mảnh.
- Cứ như vậy làm đi!
Ước chừng trầm tĩnh chừng mười phút, Tiêu Hoằng mới lại lần nữa lên tiếng:
- Từ nay về sau, tất cả công nghiệp phát triển quân sự, toàn diện tư doanh hóa, nhưng phải ký kết một tờ hiệp nghị giữ bí mật với phía chính phủ. Nói cách khác, căn cứ Hải Quân mở ra kỹ thuật, xí nghiệp tư doanh phải nghiêm khắc giữ bí mật, nếu không sẽ tiến hành chế tài. Nếu tương lai có xuất khẩu cũng như thế, xuất khẩu quốc gia phải qua vương điện phê chuẩn cho phép mới được!
Mà lời nói này của Tiêu Hoằng, nhìn như vài câu ít ỏi, nhưng mọi người ở phía dưới lại vô cùng hiểu biết sâu sắc, Tiêu Hoằng nói như vậy, rốt cuộc sẽ mang đến rất nhiều thay đổi.
Tư doanh hóa quân sự, không thể nghi ngờ chính là uy hiếp thật lớn tới vương quyền của Tiêu Hoằng, điều này cũng có ý nghĩa sẽ sinh ra quân đội tư hữu, như vậy uy hiếp không cần nói cũng biết.
- Bệ hạ, làm như vậy mong rằng nghĩ lại a! Một khi công nghiệp quân sự toàn diện mở ra, điều đó cũng có ý nghĩa tương lai sẽ mang đến uy hiếp rất lớn, thậm chí có người sẽ phản ngài!
Lại một lão thành viên Tống Táng kỵ sĩ đoàn nói.
- Phản ta ư? Cái gọi là, nếu Tiêu Hoằng ta làm không tốt, không cần bọn họ phản, ta tự mình sẽ rời khỏi vị trí này. Nếu bọn họ cố tình gây sự, Tiêu Hoằng ta có năng lực cho bọn họ quật khởi, cũng có năng lực một bàn tay chụp chết bọn họ. Ta dám vĩnh viễn không cấm dân gian có Chiến Văn, thì cũng dám mở ra càng nhiều hơn!
Tiêu Hoằng nói với ánh mắt lãnh ngạo, vẻ mặt đầy anh khí.
Mỗi một chữ, dường như đều tràn ngập vô tận khí thế và quyết tâm.
Phía dưới Vương tọa không còn người nào đưa ra dị nghị. Đương nhiên, Tiêu Hoằng làm như vậy, không thể nghi ngờ cũng sẽ làm cho công nghiệp quân sự của Lac Đan Luân mọc lên như nấm.
- Nếu một ít xí nghiệp loại trung loại nhỏ không có năng lực nghiên cứu sản xuất Ma Văn chiến hạm, bọn họ cũng có thể tiếp nhận kỹ thuật đơn phương, sau khi sản xuất ra bán cho căn cứ Hải Quân, hoặc là các xí nghiệp loại hình lớn khác!
Tiêu Hoằng ngẫm nghĩ rồi nói tiếp.
Không thể nghi ngờ, đây cũng là một lần quyết sách trọng đại của Thiên Tế Tinh, muốn cho Thiên Tế Tinh không chỉ có một cơ cấu nghiên cứu sản xuất siêu cấp như căn cứ Hải Quân như vậy.
- Một khi đã như vậy, tức khắc chấp hành đi! Về phần kế hoạch tiến công, ngày mai tám giờ sáng bắt đầu chấp hành bước đầu tiên công kích. Nhớ kỹ, bất kể tương lai gặp phải địch nhân dạng gì, cũng không được hạ thấp đầu cao ngạo của chúng ta!
Tiêu Hoằng chậm rãi đứng lên, ánh mắt như trước bình tĩnh, hạ đạt mệnh lệnh.
Theo Tiêu Hoằng đưa ra mệnh lệnh như thế, Quận trưởng các quận, cùng với sĩ quan chủ yếu, lại lần nữa bắt đầu làm ra điều động phạm vi lớn. Sư đoàn Dã Cẩu đang trong huấn luyện, cùng với năm sư đoàn khác có trang bị Liệt Qua Chiến Giáp, liền chia binh làm hai đường, phân biệt cưỡi Ma Văn vận binh hạm tiên vào chiếm giữ chiến tuyến phòng ngự Thự Quang, cùng với căn cứ quân sự Áo Lôi Tư.
Ba sư đoàn Long Kỵ Sĩ đã tăng thêm đến 3000 con linh thú long hệ, cũng đều xuất động Ma Văn tàu ngầm lại bắt đầu tiến hành điều động đại quy mô... Mục đích chỉ có một chính là trực tiếp nhổ tận gốc toàn bộ quân đội Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc ra khỏi Ma Duệ Tinh, không cho phép có một gã binh sĩ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc nào còn đứng trên mặt đất Ma Duệ Tinh.
Mục tiêu và quyết tâm như vậy rốt cuộc mạnh tới mức nào không cần nói cũng biết! Hơn nữa chỉ bằng vào Thiên Tế Tinh nho nhỏ mà làm ra quyết tâm như vậy, đương nhiên cũng là hiện tại trên lưng Thiên Tế Tinh đã từng chút từng chút cứng rắn lên.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Thiên Tế Tinh, Sùng Cao Châu, Thịnh Thể Châu trong đó, quân đội điều động đã bắt đầu trở nên vô cùng thường xuyên, vũ khí chiến đấu đủ loại kiểu dáng đều đưa ra tiền tuyến. Thiên Tế Tinh vừa mới chế tạo ra Ma Văn Xa vận tải, xe vận tải chuyển luân phi đạn chặn lại, lại nối liền không dứt, một bộ dáng hưng sư động chúng.
Và khác biệt với trước kia trong nguy nan, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc toàn dân đều là binh, chính là lần này là người Lạc Đan Luân chủ động khởi xướng tiến công, quyền chủ động ở trong tay Tiêu Hoằng. Lạc Đan Luân là chiến cho gia viên, là vì tự do mà chiến, không còn chịu đựng giết hại, không còn chấp nhận bất công!
Về phần Tiêu Hoằng giờ phút này đang một người lẳng lặng đứng trên một tháp cao bên cạnh Đại Vệ Vương Thính nhìn ra xa, một người lẳng lặng quan sát cả tòa Tử La Lan Thành.
Khi tới buổi chiều, cả tòa thành thị toàn bộ hiện rõ bên trong ánh dương quang ấm áp, phản xạ từng phiến từng phiến vàng óng ánh, các tỏa lầu chỉnh tề rất khác biệt, có vẻ im lặng mà tường hòa, không có cái gọi là xa hoa và tiếng động lớn rầm rĩ, nhưng lại thêm một phần tường hòa, và trên bầu trời các đám mây thuần trắng nối nhau.
Tiêu Hoằng không có lên tiếng, càng không có chút xao động, cứ như vậy mong được nhìn, mặc cho gió xuân mang theo hơi nước biển mát dịu thổi phớt qua trên trán.
Thiên Tế Tinh làm ra điều động đại quy mô như thế, mặc dù có rất nhiều xe chuyển luân bắn ra phi đạn, nhưng vẫn để cho Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam có phát hiện một chút.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của Thân Trọng Ngạn và Biện Húc Nam lại lần nữa trở nên khẩn trương lên.
← Ch. 0939 | Ch. 0941 → |