← Ch.1026 | Ch.1028 → |
Gần như ngay khoảnh khắc A Phúc thu hồi Chiến Văn. Hơn ba mươi thành viên Đạo Thảo Nhân cấp bậc Đại Ngự Sư ở trước mắt này, đối với Tiêu Hoằng đã là vẻ mặt nịnh nọt, trong ánh mắt tràn ngập sùng bái, trong lòng thì chờ mong có thể mau mau nhận được Chiến Văn của Tiêu Hoằng chế tạo.
- Một khi đã như vậy, hôm nay tạm thời cứ trước như vậy đi! Mặt khác Mạch Khắc, có thời gian ngươi và Cát Lạc quan sát nhiều hơn một chút động tĩnh của đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử, theo ta phỏng chừng hiện tại bọn chúng đang ở một góc nào đó nhìn chằm chằm vào chúng ta, mà Chiến Văn ta trang bị cho các ngươi, tạm thời phải giữ bí mật!
Tiêu Hoằng phân phó một tiếng.
- Dạ, lão đại!
Mạch Khắc vô cùng cung kính đáp lại. Đối với Tiêu Hoằng, có cảm kích, cũng có sùng bái phát ra từ đáy lòng.
- Lão đại! Ngài chỗ này có sợi tóc, ta phủi giúp ngài!
Đúng lúc này, một gã hạm viên bỗng nhiên đi tới bên cạnh Tiêu Hoằng, vẻ mặt đầy xu nịnh, sau đó thật cẩn thận nhón lấy một sợi tóc bạc trắng trên vai Tiêu Hoằng.
- Lão đại! Bữa trưa ngài muốn ăn cái gì? Ta có thể bảo phòng bép chuẩn bị cho ngài!
Lại một gã hạm viên nói, biểu tình đồng dạng như thế, về phần mục đích đã phi thường rõ ràng, đó chính là lấy lòng, hy vọng Tiêu Hoằng có thể mau chóng chê tạo ra Chiến Văn tính năng tốt đẹp cho bọn họ. Đồng thời thời điểm chế tạo Chiến Văn cho mình, có thể hơi dùng chút tâm tư.
Đối với chuyện này Tiêu Hoằng tự nhiên trong lòng biết rõ ràng, tuy nhiên cũng không có biểu lộ quá phận, mà chỉ xoay người đi ra ngoài phòng huấn luyện.
- Lão đại! Đến đây, ta mở cửa cho ngài!
Hạ Minh Qua thấy Tiêu Hoằng đi tới cửa, trên mặt cũng đầy vẻ xu nịnh lăng xăng nói.
Đối mặt với cảnh này, Tiêu Hoằng như trước không có chút phản ứng, chậm rãi đi ra ngoài.
Về lại trong phòng mình, nhìn xem thời gian, chính là mười giờ ba mươi phút sáng, Tiêu Hoằng không có trì hoãn, nhìn lướt một cái ra ngoài cửa sổ, rồi cầm lấy bút, bắt đầu là thiết kế đồ họa chế tạo cho các thành viên Đạo Thảo Nhân khác, sau đó là chế tạo Chiến Văn.
Ở dưới tình huống không có người quấy rầy, toàn thân tâm ý đầu nhập vào trong chế văn, đầu óc Tiêu Hoằng nhanh chóng vận chuyển, ý tưởng tuôn ra ào ào. Ý nghĩ một cái lại một cái chế văn không ngừng hiện ra ở trong đầu Tiêu Hoằng, tốc độ chế văn cũng càng lúc càng nhanh.
Thời gian tới sáu giờ chiều, lại nhìn trước mặt Tiêu Hoằng đã đặt ngay ngắn mười cái Chiến Văn cấp bậc Đại Ngự Sư, mỗi một cái Chiến Văn đều là tinh xảo và hoa lệ, nhưng tính năng khác nhau rất lớn.
Khẽ ngẩng đầu lên nhìn xem ngoài cửa sổ, mặt trời đã ngã về tây, thu thập toàn bộ đồ họa thiết kế Chiến Văn ở trước mặt vào khe nứt không gian, Tiêu Hoằng liền từ bên cạnh cầm lấy một quyển sách có liên quan tới tổng hợp vật tư.
Chủ yếu chính là tiến thêm một bước hiểu biết một chút về loại Tinh Độc này.
Trước kia Tiêu Hoằng đối với loại vật chất này đã có điều hiểu biết, nhưng chỉ đọc lướt qua không nghiên cứu sâu, dù sao dĩ vãng Tiêu Hoằng không cần dùng đến loại vật này.
Trên thực tế, pha chế Tinh Độc cũng cực kỳ phức tạp, phương pháp pha chế lại nhiều mặt, tài liệu cần thiết cũng đủ loại.
Đương nhiên, có mấy loại phương pháp pha chế tương đối dễ dàng nhưng mấu chốt là tài liệu cần có gần như thuần một sắc đều bị các liên hợp thể nghiêm khắc giám thị, muốn tìm ra đã khó càng thêm khó, từ đó không thể nghi ngờ sẽ tăng cao phí tổn chế tạo, lợi nhuận tự nhiên sẽ giảm xuống.
Mà Tiêu Hoằng muốn tìm kiếm, chính là một loại phương pháp nhẹ vốn, đơn giản mà thực dụng, cái này cần nghiên cứu sâu vào vấn đề.
Ngoài ra, trong óc Tiêu Hoằng còn đang phát họa kết cấu của Ma Văn tăng cường tín hiệu.
Cứ như vậy thời gian bốn ngày nhoáng lên một cái mà qua. Trong thời gian bốn ngày này, Tiêu Hoằng liên tục chế tạo 35 cái Chiến Văn cấp bậc Đại Ngự Sư, hoàn tràn đầy đủ trang bị cho thành viên đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân cấp bậc Đại Ngự Sư. Ngoài ra, hơn hai mươi thành viên cấp bậc Ngự Sư có sức chiến đấu hơi mạnh, Tiêu Hoằng cũng trang bị Chiến Văn cho họ.
Ngắn ngủi trong vòng bốn ngày, sức chiến đấu của đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân giống như tiểu khất cái này rốt cuộc tăng lên gấp bao nhiêu lần, đã không thể tiến hành công tác thống kê được.
35 Đại Ngự Sư được trang bị Chiến Văn hoàn mỹ, cộng thêm hơn 70 thành viên cấp bậc Ngự Sư, hiện giờ đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân gần như đã có thể một mình đảm đương một phía.
Cùng lúc đó, ở ngoài Diệu Sâm Tinh, 2 chiếc Ma Văn chiến hạm, 10 chiếc vận tải hạm của đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử, đã nhanh như điện chớp xâm nhập vào bên trong hệ Hằng tinh Diệu Sâm, hùng hổ bay thẳng đến Diệu Sâm Tinh.
Ven đường có thể nói đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử gióng trống khua chiếng, tất cả thế lực nhỏ thấy thế, vội tránh không kịp, từ thật xa né đi, nơm nớp lo sợ nhìn bộ dáng sát khí cuồn cuộn của 10 chiếc vận tải hạm cùng với 2 chiếc Ma Văn chiến hạm.
Đồng thời, đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử cũng đã tuyên bố ra khắp hệ Hằng tinh Diệu Sâm cùng với toàn bộ Khu Vực Hỗn loạn, đối với đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân dám mạo phạm đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử, áp dụng hành động tiêu diệt.
Thế lực lớn tiến hành diệt sát đối với một ít đoàn thể nhỏ không vừa mắt thế này, ở Khu Vực Hỗn Loạn cũng không hiểm thấy, nhưng không thể nghi ngờ mỗi một lần đều là tràn ngập bạo lực đảm máu kinh tâm động phách.
Bời vậy, ở Khu Vực Hỗn Loạn, giờ khắc này gần như toàn bộ ánh mắt đều tập trung về Diệu Sâm Tinh
Ngay cả lão đại của Sơn Long Hội ở cảnh nội Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, cũng đồng dạng dồn lực chú ý tập trung phía trên Diệu Sâm Tinh. Có thể nói, Khu Vực hỗn loạn hình thành hơn 100 năm nay, sau khi trải qua giai đoạn đâu quần ma loạn vũ, các thể lực lớn có nhỏ có đã định hình. Trên cơ bản không có thể lực nhỏ nào lại đui mù như vậy, cho nên tình huống thế lực lớn nào đó muốn tiêu diệt tàn sát một thế lực khác, đã không còn thấy nhiều lắm.
Giờ phút này lão đại của Sơn Long Hội đang ở trong một chiếc Hạm vận chuyển hành khách xa hoa, hai bên hạm đội phân biệt là hai chiếc Ma Văn chiến hạm, tiến hành toàn phương vị hộ tống. Mà lão đại của Sơn Long Hội tên là Ba Lạp Cam, thoạt nhìn đã qua tuổi năm mươi, trên thực tế đã hơn một trăm tuổi, có được thực lực Đại Ngự Sư cấp năm.
Trên cơ bản thực lực Đại Ngự Sư cấp năm, ở trong Khu Vực Hỗn Loạn đã xem như đỉnh cao. Nguyên nhân rất đơn giản, nhân vật cấp Ngự Hồn ai lại ở cho này làm thảo khấu chứ? Trừ Tiêu Hoằng như vậy, người khác mặc dù phạm vào sai lầm lớn các đại liên hợp thể cũng sẽ không truy cứu, ngược lại tranh giành nhau cung phụng áo gấm chén ngọc, để mượn sức.
Mà bản thân Sơn Long Hội, nguồn kinh tế chủ yếu chính là buôn bán các loại thuốc phiện. Đồng thời ở trên Nỗ Niết Tư Tinh chỗ ranh giới giữa Thượng Bang liên hợp thể và Tân Bối Ba liên hợp thể, có được một vùng đất đai rộng lớn, chuyên môn dùng cho gieo trồng các loại thực vật để tinh luyện thuốc phiện, sau đó dùng Khu Vực Hỗn Loạn làm trung tâm, tiến hành phân bố tiêu thụ khắp các góc Tân Bối Ba liên hợp thể, Xích Nghĩa liên hợp thể và Bắc Áo liên hợp thể.
Đây cũng là nguồn kinh tế chính của Sơn Long Hội. Trên thực tế thuốc phiện bán ra trong cửa hàng Ma Văn Hải Nạp, gần như chính là bị Sơn Long Hội lũng đoạn.
- Vì một đoàn hải tặc nho nhỏ mà gây chiến như vậy, đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử thật sự là tự hạ thấp giá trị của mình nha!
Ba Lạp Cam ngồi ở trên ghế kim loại xa hoa, nhìn màn hình trước mặt thì thào nói.
- Chuyện này cũng là không có cách nào! Nghe nói bọn họ trước đó bị thiệt thòi lớn với đoàn hải tặc nho nhỏ kia. Điều này đối với đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử mà nói, là chuyện không thể dễ dàng tha thứ, bọn họ cần phải cấp bách xác lập uy tín.
Trên thực tế, cũng là để cho chúng ta xem, chính là muốn nói cho tổ chức Lôi Điểu và chúng ta, bọn họ rốt cuộc cường đại tới mức nào, đệ chúng ta có lòng cố kỵ!
Gã thanh niên đứng ở bên cạnh Ba Lạp Cam nói. Hắn chính là một con nuôi của Ba Lạp Cam nhận nuôi mười mấy năm trước, tên là Nội Đức, nay đã trở thành thành viên trung tâm của Sơn Long Hội.
- Muốn khoe ra vũ lực à, vậy cũng phải tìm vài thế lực khí phách kiên cường khó gặm một chút, chứ tìm những con kiến kia thì tính là bản lĩnh gì chứ?
Ba Lạp Cam khinh thường nói.
Tuy nhiên, Ba Lạp Cam cho rằng như vậy, nhưng không có nghĩa là mọi người đều nghĩ như vậy. Khi biết được đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử phái ra một vạn người muốn tiêu diệt đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân, bầu không khí Hải Nạp Thị lập tức liền trở nên căng thẳng, mỗi người đều cảm thấy bất an.
Nhất là nhìn thấy đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử gióng trống khua chiếng, công nhiên phát ra một cái lại một cái tin tức diệt sát, đồng thời nói rõ lý do phải tiêu diệt là: Xem thường hiệp nghị màu xanh biếc của đoàn hải tặc Hông Mạo Tử, công nhiên tiến hành khiêu khích với đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử.
Làm cho người ta có cảm giác giống như một Tử Thần đang giơ cao liêm đao chuẩn bị chém xuống đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân.
Hạm đội chưa tới khí thế của đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử chiếu rọi ra, đã bắt đầu quanh quẩn trong Diệu Sâm Tinh.
Trong lúc nhất thời, Hải Nạp Thị hỗn loạn đã trở nên càng thêm hỗn loạn. Ở khu vực gần khách sạn có Đạo Thảo Nhân cư ngụ, mọi người tranh nhau bỏ đi, cửa hàng lớn có nhỏ có đều đồng loạt đóng cửa, để tránh bị họa lây.
Ở bên trong khách sạn, trú khách cũng đều thu thập hành lý, giống như né tránh ôn dịch vội vàng rời đi, tận khả năng né tránh đi rất xa, trong ánh mắt còn tràn ngập vẻ sợ hãi.
Thế nhưng thành viên đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân vẫn như trước sắc mặt không có biến hóa gì quá lớn, không nhanh không chậm làm việc của mình, mỗi người không sai biệt lắm đều là vẻ mặt không sao cả.
Nhất là Cát Lạc giờ khắc này đang hai tay ôm sau đầu, khệnh khạng từ trong sân huấn luyện đi ra, một đường huýt sáo, đi tới hướng nhà ăn.
- Này, bạn hữu! Như thế nào đi vội vã vậy, không ở thêm vài ngày à?
Đi vào hành lang, nhìn thấy một gã thanh niên xách theo rương da từ trong phòng hoang mang đi nhanh ra, Cát Lạc cười nói.
Gã thanh niên này căn bản là không để ý đến Cát Lạc, đi vòng qua Cát Lạc, đi nhanh ra ngoài cửa. Trước khi đi còn không quên liếc mắt nhìn Cát Lạc một cái, ánh mắt đó dường như chính là muốn nói: "Ngươi ngốc à, tai vạ đến nơi, chính mình còn không biết sao?"
- Biến đi!
Thấy thanh niên này không để ý đến mình, Cát Lạc phát ra một tiếng khinh thường. Tiếp theo tự mình đi vào bên trong nhà ăn. Làm cho người ta có cảm giác, dường như không có việc gì xảy ra, mặc dù mấy giờ trước đó hắn cũng đã biết được tin tức đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử sẽ tiến hành tàn sát tiêu diệt bọn họ.
Đi vào tới nhà ăn ở lầu hai, lại nhìn nơi này, gần như tất cả thành viên đoàn hải tặc toàn bộ tập trung ở đây, trên mỗi một bàn ăn, đều dọn ra thức ăn tươi ngon. Góc bên trong lão bản khách sạn thì đầu đầy là mồ hôi, tuy nhiên vẫn là vẻ mặt cười cầu tài. Tuy nhiên, ở sau vẻ tươi cười này lại là thấp thỏm lo lâu và e ngại. Tuy nói là bất kỳ thế lực nào cũng không được phá hư phương tiện, cùng với cửa hàng của hệ hằng tinh Diệu Sâm, nhưng đối thủ chính là đoàn hải tặc Hông Mạo Tử a, là một đám giết người không chóp mắt.
Tuy rằng hắn cũng biết, đám người Tiêu Hoằng cũng không phải người lương thiện, nhưng lần trước đối phương chỉ có 1000 người, hiện tại chính là một vạn, hơn nữa đều là tay đấm chuyên môn của đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử thuê tới, sức chiến đấu có thể nói rất cao.
- Này! Thời gian cả bừa sáng, rốt cuộc ngươi đi làm gì vậy?
Tiêu Hoằng thấy Cát Lạc cả lơ phất phơ đi tới, lên tiếng hỏi.
← Ch. 1026 | Ch. 1028 → |