← Ch.1030 | Ch.1032 → |
Lúc này, Cát Lạc đi theo sau lưng Tiêu Hoằng vẫn vẻ mặt đau lòng, chỉ là khó mà nói gì, nhưng trong lòng lại hết sức bất mãn.
Còn ánh mắt Ai Nhĩ Phu cùng tràn đầy hoài nghi, hắn mơ hồ đoán được Tiêu Hoằng muốn làm gì, nhưng lại cảm thấy không đúng, chế tạo Tinh Độc hả? Nhưng trong các tài liệu Tiêu Hoằng thu mua, ngoài hồng lân ra, những thứ khác đều không có liên quan, hơn nữa nếu tính chi phí, dường như thấp quá đi chứ?
Đẩy cửa vào phòng thí nghiệm xây dựng tạm thời, Tiêu Hoằng kiểm tra dụng cụ xung quanh một chút, xác định không có vấn đề, liền gọi A Phúc làm trợ thủ, sau dân đeo mặt nạ Ma Văn cách ly, đóng cửa phòng thí nghiệm, bắt đầu làm việc.
Mấy ngày trước, Tiêu Hoằng chỉ dựa vào học thức rộng rãi của mình, nghiên cứu ra một loại biện pháp làm lạnh cấp tốc, từ những loại tài liệu giá rẻ nhất, hợp thành Tinh Độc.
Chi phí chỉ bằng 1/3 so với phương thức tổng hợp bình thường, hiệu suất lại tăng hơn 50%.
Đương nhiên cái gọi là giảm bớt chi phí, là vì trong đó không có tính thêm giá Hàn băng vạn năm, nếu tính thêm, vậy thì khó mà nói. Nhưng Tiêu Hoằng đã vào tới Ngự hồn, Hàn băng vạn năm đối với hắn, chi phí gần bằng 0.
Nguyên lý trung tâm phương pháp làm lạnh cấp tốc này là nung nóng tài liệu hợp thành lên hơn ngàn độ, trong thời gian vài phần trăm giây, khiến nó phục hội tới nhiệt độ dưới 0, từ đó thu được Tinh Độc.
Cát Lạc hoàn toàn không biết gì về chuyện này, đang đau khổ đầy mặt, điên cuồng oán giận.
- Các ngươi nói coi, Bạch lão đại có phải giật kinh phong hay không, 8 triệu kim tệ đó, lại đi mua về một đống đồ bỏ, mấy thứ đó có thể làm Chiến văn hả? Hơn nữa ngài ấy còn thiếu ta với Mạch Khắc mỗi người một cái Chiến văn đó. Đúng là, đúng là làm khổ người ta mà.
Cát Lạc nói với đám người Hạ Minh Qua, Mạch Khắc.
Hạ Minh Qua cùng Mạch Khắc không để ý đến Cát Lạc, nhưng trong lòng cũng không biết Tiêu Hoằng đang làm cái gì, chỉ mong 8 triệu kim tệ này đừng có đô bỏ là được.
Nên biết, nếu dùng 8 triệu kim tệ này để cải tạo tàu Cổ Đức, có thể tân trang toàn bộ tàu Cổ Đức, hay là thay thế mười mấy cái chủ pháo.
1 tiếng, trôi qua trong tiếng oán giận của Cát Lạc, cùng sự chờ đợi của mọi người.
Khi cửa phòng thí nghiệm mở ra, mùi hương quỷ dị pha vào mặt, sau đó nhìn thấy Tiêu Hoằng cùng A Phúc đã tháo mặt nạ cách ly, trên mặt A Phúc đã bị kinh ngạc bao trùm.
Còn trên chiếc bàn hợp kim trước mặt Tiêu Hơằng, những khối thuỷ tinh thể to bằng ngón cái, màu lam đậm chồng chất thành đống nhỏ, tối thiểu cũng phải 50kg.
- Đó...
Cát Lạc oán giận chừng một giờ, nhìn thuỷ tinh thể màu lam trước mặt Tiêu Hoằng, không khỏi hô lên, chợt tắt tiếng.
Chính cần liếc một cái, Cát Lạc liền biết thứ trước mặt là cái gì. Tinh Độc? Hơn nữa nhìn màu sắc, độ tinh khiết rất cao.
Những người khác, bao gồm Ai Nhĩ Phu, sắc mặt đều kinh ngạc. Dù có đoán trước, nhưng Ai Nhĩ Phu có mơ cũng không ngờ Tiêu Hoằng lại dùng những tài liệu giá rẻ như vậy, tinh luyện ra được Tinh Độc phẩm chất cao như thế.
Tính sơ sơ, vừa rồi Tiêu Hoằng lấy tài liệu vào chỉ tốn 10 kim tệ, mà tinh luyện ra 50kg Tinh Độc, dựa theo giá thị trường, 50kg Tinh Độc có giá 50 ngàn kim tệ.
Vậy là lợi nhuận bao nhiêu lần?
Trời ạ!
Trong lòng Ai Nhĩ Phu gào thét.
Cẩn thận cầm một khối Tinh Độc thông thường như thủy tinh, Tiêu Hoằng đặt lên máy kiểm tra độ tinh khiết.
Sau đó, có mấy người đứng trước suýt nữa ngất đi.
Ở bên trong máy kiểm tra, cho ra chỉ số tinh khiết là 99. 7%.
Nên biết, cho đến nay, Tinh Độc mua bán trên thị trường Vũ trụ Thái Qua, độ tinh khiết cao nhất cũng chỉ là 99. 1%. Đừng nhìn chỉ cao hơn 0. 6%, nhưng nó đạp bay Tinh Độc vương đương thời.
- Có thể bán được giá tốt nhất chứ?
Tiêu Hoằng quay lại, đặt Tinh Độc lên bàn, hỏi.
Nhìn những người khác, căn bản không đáp lời, ánh mắt không ngừng qua lại giữa Tiêu Hoằng và Tinh Độc. Tới bây giờ họ còn không tin được, Tiêu Hoằng lại có thể dễ dàng dùng những tài liệu rác rưởi này, liền hợp thành Tinh Độc giá trị xa xỉ.
- Vừa rồi hình như ta nghe ngoài cửa có người nói ta phá sản, là ai vậy?
Tiêu Hoằng liếc mọi người, lại hỏi.
Mọi người liền đồng loạt chỉ thẳng vào Cát Lạc, ngón tay như một loạt khẩu súng lục.
- À không! Ta chỉ đùa thôi, đúng, nói đùa thôi. Lão đại ngài anh minh thần võ
Như thế, làm sao mà phá sản được chứ?.
Cát Lạc xấu hổ vội vàng trở mặt nịnh nọt nói.
- Nói đùa cũng được, nhưng có một điều bây giờ ta phải nói rõ. Trong đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân, ta không cho phép bất cứ kẻ nào đụng vào cái thứ này, nếu bị ta phát hiện, ta sẽ trực tiếp loại bỏ hắn.
Tiêu Hoằng chỉ vào Tinh Độc, sắc mặt dần dần trở nên lạnh băng, trầm giọng nói.
Bởi vì Tiêu Hoằng biết rõ, thứ này chỉ mang tới khoái cảm ngắn ngủi, nhưng sử dụng thời gian dài, sẽ tạo thành tổn thương phá hủy trung khu thần kinh, cuối cùng chậm rãi đi tới cái chết đau đớn.
Quan trọng hơn, thứ này có thể khiến người ta mất đi thần chí, biến thành nô lệ của thứ tinh thể này.
Thấy sắc mặt Tiêu Hoằng trở nên âm trầm, những người khác tự nhiên không dám nói gì, đều gật đầu.
Tiêu Hoằng cũng không nói thêm, gọi A Phúc chia Tinh Độc bỏ vào trong gói lớn, mỗi gói là 1 kg.
Cùng lúc đó, trên A Đồ Tinh, Ninh Gia Lâm, lão đại đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử đang xem những hình ảnh thành viên Hồng Mạo Tử chết thảm trên Diệu Sâm Tinh, sắc mặt từ xanh mét phẫn nộ biến thành tái nhợt hoảng sợ. Hắn có mơ cũng không ngờ, phái đi 10 ngàn thủ hạ, lại biến thành thảm bại như thế.
Càng làm trong lòng Ninh Gia Lâm phát lạnh, đó là cái tên tóc đỏ trong đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân, vừa mới đối mặt liền giết bỏ nhân vật số 3 trong đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử.
Như vậy, nhân vật số 2, số 3 trong đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân, trong vòng một tuần ngắn ngủn đã lần lượt mất mạng.
- Tại sao lại như thế này?
Ninh Gia Lâm trừng lớn mắt lẩm bẩm. Không thể phủ nhận, lần này tuyệt đối khiến đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử bị thương nặng, mặc kệ là thực lực hay danh dự. Càng làm người ta thẹn quá thành giận, là tạo thành mọi chuyện, chỉ là một cái đoàn hải tặc nho nhỏ mới 100 người.
Đương nhiên, mặc kệ thế nào, lần này đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân hoàn toàn kết thù với đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử.
Thoáng cái 2 ngày sau, đoàn hải tặc Hông Mạo Tử không dám tới gây sự nữa, nhân vật số 2 số 3 đã bị giết, trong thời gian ngắn đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử không thể tổ chức được tiến công hiệu quả.
Đồng thời trong 2 ngày này, Tiêu Hoằng cũng điên cuồng chế tạo ra 1 tấn Tinh Độc. Ngoại trừ lần thử nghiệm đầu tiên, hiệu suất chế tạo Tinh Độc ngày càng cao, đến hôm nay, một lần đã chế tạo ra 200 kg Tinh Độc, có giá trị mấy trăm ngàn kim tệ.
Nhìn một đống lớn Tinh Độc lấp lánh, trong mắt Cát Lạc bắt đầu lóe lên ánh vàng. Trong mắt Cát Lạc, mấy thứ này là một đống lớn kim tệ.
- Bây giờ điều kiện phòng thí nghiệm của chúng ta có hạn, đợi dọn vào tàu Cổ Đức, sản lượng có thể tăng lên gấp 5 lần.
Tiêu Hoằng tháo mặt nạ cách ly, cởi bỏ áo cách ly, nói với Cát Lạc.
Cát Lạc không trả lời, chỉ là há to miệng, liên tục gật đầu. Cát Lạc có thể tưởng tượng được, chờ khi liên tục sản xuất ra thứ này, vậy thì có nghĩa là kim tệ không ngừng chảy vào túi đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân, còn chắc tay hơn cả đi cướp bóc, không cần trả cái gì, tùy tiện nhấc tay đã kiếm được cả đống tiền.
- Thủ lĩnh, vừa nãy lão Khải gửi tin tới, nói tàu Cổ Đức của chúng ta đã tu sửa xong, lâm thời gắn thêm phòng thí nghiệm cực lớn, muốn chúng ta trả 300 ngàn kim tệ.
A Phúc đi tới, nói cho Tiêu Hoằng. Mấy ngày qua, A Phúc có trình độ không thấp đối với tài liệu, đã trở thành trợ thủ toàn chức của Tiêu Hoằng.
- Biết rồi, kiểm tra tình trạng tàu Cổ Đức một chút, không có vấn đề gì, liền thanh toán tiền, đưa tài liệu chế tạo Tinh Độc cùng với các loại vật tư lên tàu Cổ Đức.
Tiêu Hoằng căn dặn.
- Đã rõ.
A Phúc đáp.
- Mặt khác, Cát Lạc, Hạ Minh Qua, Kiệt Tây Lạc, ba người các ngươi chờ chút nữa theo ta đi cửa hàng Ma Văn Hải Nạp một chuyển, sang tay số Tinh Độc đầu tiên, chúng ta quay về tàu Cổ Đức.
Tiêu Hoằng lại nói.
Sau đó mọi người chia nhau làm việc, so với lộn xộn trước kia, có Tiêu Hoằng điều động, mọi thứ đều trở nên trật tự.
Tiêu Hoằng, Kiệt Tây Lạc lấy theo hộp kim loại, rời khách sạn đi về phía cửa hàng Ma Văn Hải Nạp, Hạ Minh Qua đi đằng sau cùng, xách theo hộp kim loại thật lớn.
Trải qua chiến đấu liên tiếp lúc trước, nhất là tàn sát đoàn hải tặc Hồng Mạo Tử ngang tàng nhất, bất luận là Tiêu Hoằng đeo mặt nạ màu trắng hay là người đoàn hải tặc Đạo Thảo Nhân, thanh danh đều lan rộng ở Khu Vực Hỗn Loạn.
Thậm chí rất nhiều người đã đặt cho Tiêu Hoằng bề ngoài tao nhã, nội tâm độc ác một cái danh hiệu hình tượng: Bạch Đầu Ông.
Bởi vậy khi Tiêu Hoằng đi tới cửa cưa hàng Ma Văn Hải Nạp, phát hiện một tên đeo mặt nạ trắng đi tới, mọi người bòng sừng sốt. Cả một nơi to như thế lập tức im lặng, toàn bộ ánh mắt đều nhìn về phía Tiêu Hoằng. Trong những ánh mắt có một loại cảm giác không nói rõ, người đứng trước mặt Tiêu Hoằng không tự chủ được, tránh ra nhường đường cho Tiêu Hoằng.
Còn Tiêu Hoằng, thì cúi đầu tỏ vẻ cảm ơn những người nhường đường, liền vào trong cửa hàng Ma Văn Hải Nạp, tim được nhân viên thu mua, bảo hắn dẫn đường đi tìm Đường Long.
Nếu là người thường, bảo nhân viên đi tìm chủ sự chỗ này, nhân viên không thèm quan tâm, nhưng mà đổi thành Tiêu Hoằng, vậy thì khác.
← Ch. 1030 | Ch. 1032 → |