← Ch.1064 | Ch.1066 → |
Có lẽ ngay cả chính Tiêu Hoằng cũng không ngờ rằng hai hạt giống mà hẳn gieo xuống khi phiêu bạt tứ xứ lại đã trở thành đại thụ che trời như vậy. Đồng thời đều có được kỹ thuật hạch tâm độc nhất vô nhị của bản thân mình.
Ước chừng qua đi nửa tháng, trải qua vai lần thương thảo, cuối cùng hội nghị liên bang Bắc Áo cùng lựa chọn thỏa hiệp sau khi bị Tiêu Hoằng uy hiếp.
Giờ này phút này. Tiêu Hoằng đã trở về Thần Điện Đại Tế Ti, ngồi trên chiếc ghế hoa lệ, trong màn hình trước mặt đúng là Hồng Y chủ soái An Chính Nam. Tuỵ nhiên, vì đã bị ăn một lần giáo huấn nên hiện giờ hắn đã khách sáo với Tiêu Hoằng rất nhiều, cùng cẩn thận hơn rất nhiều, sợ lại bị Tiêu Hoằng lôi vào.
- Đại Tế Ti! Trải qua ba lần thương thảo, hội nghị đã có kết quả.
An Chính Nam nhìn Tiêu Hoằng, nói từng chữ một.
- Hội nghị của các ngươi cũng hiệu suất thật đấy, ta đưa tiền tới cho các ngươi mà còn kéo dài ra thêm nửa tháng.
Tiêu Hoằng đùa nghịch tổ Ma Văn thông tin do Tập đoàn Thiên Xà sản xuất ra, cũng không đưa mắt nhìn An Chính Nam, bày ra một bộ dạng thản nhiên nói.
- Hết thảy đều xuất phát từ sự cẩn thận và chuẩn bị kế hoạch cho chu toàn, về phần kết quả chính là Liên bang Bắc Áo đã thông qua yêu cầu của Đại Tế Ti, quyết định mở ra phần lớn khu vực của Liên bang Bắc Áo, trừ bốn tinh quận ở khu vực trung tâm. Điều này hy vọng Đại Tế Ti có thể hiểu cho, dù sao bốn tinh quận ở trung tâm chính là chỗ cơ mật của Liến bang Bắc Áo.
An Chính Nam nhìn Tiêu Hoằng nói.
- Dễ hiểu thôi.
Tiêu Hoằng chậm rãi đặt tổ Ma Văn thông tin lên bàn gỗ, nhìn An Chính Nam trong màn hình, có vẻ rất dễ nói chuyện.
- Như vậy không biết kế hoạch phúc lợi của Đại Tế Ti bao giờ mới tiến hành, chuẩn bị đầu tư bao nhiêu?
An Chính Nam vội vàng hỏi, hiện giờ ngay cả hắn cũng cảm thấy ở trước mặt Tiêu Hoằng, chính mình giống như một nữ nhân đang đòi tiền tên đeo mặt nạ này sau khi xong việc.
- Kế hoạch phúc lợi thì ngày mai là có thể bắt đầu, số tiền đầu tư lần đầu này trước hết là 10 tỉ đi.
Ánh mắt Tiêu Hoằng bình thản nhìn An Chính Nam, khóe môi như cười như không.
- Mười tỉ? Không phải đã nói là hai mươi tỉ sao?
Ánh mắt An Chính Nam hơi biến đổi, truy vấn thêm.
- An Chính Nam chủ soái chiết khấu với ta, chẳng lẽ lại không cho ta chiết khấu lại sao?
Tiêu Hoằng vươn tay nhẹ nhàng đẩy đẩy chiếc mặt nạ, thản nhiên nói.
- Ngươi!
Nhìn lại An Chính Nam, nghe nói như vậy vẻ mặt hắn không kìm chế được đại biến, trong mắt toát ra vẻ bất mãn.
- Cảm thấy bất mãn? Ngươi có thể từ chối ta mà.
Tiêu Hoằng không chút nhượng bộ, tuy giọng điệu rất bình thân, nhưng có thể nghe ra được oán khí của hắn đối với việc lúc trước Liên bang Bác Áo thấy chết mà không cứu.
- Được rồi, mười tỉ thì mười tỉ!
Tạm dừng một chút, rốt cuộc An Chính Nam cũng lựa chọn khuất phục, trên thực tế hắn không dám cự tuyệt. Dù sao nói từ bề ngoài thì rõ ràng là Tiêu Hoằng chiếm lý.
- Chủ soái An Chính Nam, ta hy vọng trong lòng ngươi không nên có bất mãn gì. Nên biết rằng, ta đang tặng tiền cho ngươi đấy!
Nói xong, Tiêu Hoằng liền trực tiếp cắt liên lạc, sau đó tiếp tục bắt đầu đùa nghịch tổ Ma Văn thông tin trong tay.
Nhàn rỗi không có gì làm, trải qua một thời gian nghiên cứu, công năng của tổ Ma Văn thông tin không khỏi làm cho hai mắt Tiêu Hoằng sáng ngời. Trừ công năng truyền tải thông tin, nó còn có thể nhận được tin tức từ các đại liên hợp thể. Thậm chí Tập đoàn Thiên Xà còn trang bị thư viện, có thể cho người sử dụng tra cứu tìm đọc sách mà chỉ cần mang theo một thiết bị nho nhỏ như vậy mà thôi, quả thực là vô cùng tiện lợi. Cũng có thể nói là ở tương lai, nó sẽ là phát minh thay đổi cả Thái Qua Vũ Trụ.
Hiện giờ loại tổ Ma Văn thông tin này đã hoàn toàn cháy hàng ở Tiệp Tây Á Vương Quốc. Mười kim tệ, đối với bình dân của các quốc gia khác mà nói là một số tiền khổng lồ, nhưng với người dân của Tiệp Tây Á thì lại chẳng đáng bao nhiêu.
Chỉ không đến một tháng qua đi, khắp phố lớn ngỗ nhỏ của Tiệp Tây Á Vương Quốc, trên cơ bản là mỗi người cầm một cái. Chí riêng ở Tiệp Tây Á Vương Quốc thôi Tập đoàn Thiên Xà đã kiếm vô số tiền lời.
Đối với chuyện này, Tiêu Hoằng không có bất cứ biểu thị gì, mà lý do cũng rất đơn giản, đối với Tiêu Hoằng mà nói, chính là tay trái tiêu tiền, tay phải thu tiền.
Mà lập tức, trên bình đài của tổ Ma Văn thông tin, tin tức được chú ý nhất chính là bình chọn nữ nhân xinh đẹp nhất Thái Qua Vũ Trụ. Trên cơ bản, việc này được xem như là một trong mười chuyện lớn của Thái Qua Vũ Trụ. Một khi đạt được danh xưng tiểu thư Thái Qua, đó chính là một bước lên trời, cũng là giấc mơ của biết bao cô gái.
Tuy nhiên, Tiêu Hoằng cũng chỉ tùy tiện liếc mắt nhìn việc này hai cái mà thôi, cũng không có bao nhiêu hứng thú. Hiện giờ, thứ mà hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là Ma Duệ Tinh.
Điều này gần như cũng là chuyện mà những người Lạc Đan Luân lưu lạc ở các liên hợp thể cộng đồng chú ý.
Mặc dù mỗi người Lạc Đan Luân ở đây đều rất rõ ràng, đoạt lại Ma Duệ Tinh khó khăn đến cỡ nào, nguy hiểm cỡ nào, thậm chí có thể phải trả giá bằng sinh mạng bất cứ lúc nào. Nhưng bất kể là ai, đều sẽ không oán không hối.
Tập đoàn Thiên Xà, tập đoàn Thợ Săn đã bắt đầu làm ra những bố trí bí mật. Ma Văn chiến hạm được điều động đã đạt tới 100 chiếc. Ma Văn vận binh hạm, công năng hạm, tiếp tá hạm cũng đến 1000 chiếc.
Gia Nại Cầm ở Thượng Tri Tự Do Quốc cũng đang tích cực chuẩn bị thành lập đoàn chiến đấu Mẫu Hạm gồm Cự Nhân Hào cùng với 36 chiếc Ma Văn chiến hạm.
Bên phía Tiêu Hoằng, bởi vì Ai Nhĩ Phu, Tiết Huyền Vinh dẫn dắt hạm đội đã tiến vào Tiệp Tây Á Vương Quốc hội họp với Thần Vệ quân, bởi vậy Ma Văn chiến hạm lệ thuộc trực tiếp vào Tiêu Hoằng vừa lúc đã đạt tới 100 chiếc. Nói đúng ra, quân đội Tiêu Hoằng chưởng quản đã đạt tới 200 chiếc, cùng với một đoàn chiến đấu Mẫu Hạm, số lượng quản đội cùng đã đạt tới 170 vạn.
Có thể nói, giờ phút này, Tiêu Hoằng đã hoàn toàn có đủ thực lực để cướp lại Ma Duệ Tinh.
Thời điểm này, Tiêu Hoằng vẫn ở trong văn phòng. Trên màn hình trước mặt hắn là hình ảnh của Lạc Tuyết Ninh. Nhìn Tiêu Hoằng đang mặc bộ trường bào màu đỏ, hai mắt Lạc Tuyết Ninh cùng hơi đỏ lên.
- Lâu như vậy mới liên hệ với ta, ta còn tưởng huynh đã chết rồi chứ!
Lạc Ninh Tuyết có chút nghẹn ngào nói.
- Có nhiều lúc thân bất do kỷ, tuy nhiên bây giờ thì khác.
Tiêu Hoằng nhẹ giọng đáp lại.
- Ta có thể hiểu.
Lạc Tuyết Ninh khẽ lau nước mất ở khóe mắt, cố gắng tươi cười nói:
- Vậy tiếp theo huynh có tính toán gì hay không?
- Ta dẫn dắt tộc nhân trở về, hy vọng muội có thể trợ giúp.
Tiêu Hoằng nhìn khuôn mặt thanh tú của Lạc Tuyết Ninh, dịu dàng nói.
- Rất nhanh!
Tiểu Hoàng nhẹ giọng nói tiếp:
- Hơn nữa chúng ta sẽ rất nhanh đoàn tụ.
- Ừm.
Lạc Tuyết Ninh lại gật gật đầu:
- Còn nữa, gần đây sư phụ có nhắc tới huynh.
- Cảm ơn lão nhân gia ngài đã nhớ tới.
Tiêu Hoằng ngẫm nghĩ một chút rồi nói, Tiêu Hoằng ở Thánh Đàn cũng coi như là một trường hợp đặc biệt, là một gã đệ tử duy nhất bị trục xuất khỏi Thánh Đàn.
Mới đầu Tiêu Hoằng còn có chút oán niệm với A Di La, tuy nhiên thời gian dần trôi qua, trải qua nhiều chuyện oán niệm này cũng tiêu tan gần như không còn.
Hàn huyên với Lạc Tuyết Ninh đại khái 10 phút, Tiêu Hoằng và Lạc Tuyết Ninh có chút không đành cắt đứt liên lạc, bản thân Tiêu Hoằng luôn ghi nhớ sự hy sinh thầm lặng của Lạc Tuyết Ninh.
Thấy hình ảnh của Lạc Tuyết Ninh biến mất, Tiêu Hoằng ngừng lại trong chốc lát, sau đỏ thông qua Ma Văn thông tin, gọi Áo Thác..
Giờ khắc này Áo Thác đang ở trong Tiên Nữ Hào, vừa rồi hắn nhận được một tin tức mã hóa, nội dung vô cùng đơn giản: Tiêu Hoằng còn sống!
Nhìn thấy tin tức như vậy, trong lòng Áo Thác run lên, tin tức này có ý nghĩa gì không cần nói cũng biết, hơn nữa lại vào đúng lúc này.
Nhưng mà ngay khi Áo Thác cho rằng như vậy thì Ma Văn thông tin tư nhân bắt đầu chấn động, hiện giờ tổ Ma Văn thông tin của Tập đoàn Thiên Xà đã hoàn toàn bao phủ Gia Đô liên hợp thể, tiện nghi, ổn định, thực dụng, dung hợp công năng của tất cả các loại Ma Văn vào một, không ai có thể kháng cự lại được thu hút của nó.
- Rốt cục là ai?
Áo Thác không kìm được nghi vấn, tuy nhiên vẫn nối liên lạc.
Ngay sau đó, nhìn hình ảnh trên tổ Ma Văn thông tin, một quang hoa lóe lên, bắn ra màn hình hoa lệ, hình ảnh vô cùng rõ ràng, mà xuất hiện bên trong hình ảnh chính là Tiêu Hoằng.
Nhìn vẻ mặt Tiêu Hoằng qua ba mươi tuổi thành thục, tang thương nhưng vô cùng sắc bén, biểu tình trầm tính của Áo Thác lập tức đại biến.
- Tiêu Hoằng, ngươi...
Trong lúc nhất thời, Áo Thác không biết phải nói gì, tất cả mọi người trong phòng điều khiển Tiên Nữ Hào đều trợn mắt há mồm.
- Xin chào Áo Thác lão ca.
Tiêu Hoằng vô cùng trầm tĩnh nói, toàn thân không hề kiêu ngạo, nhưng tỏa ra một khí thế giống như một ngọn núi lửa sắp phun trào, bất kỳ lúc nào cũng có thể phụt ra dung nham.
- Đã nhiều năm không gặp, ngươi có sống tốt không?
Áo Thác hỏi một câu rất thông thường, nhưng cũng là một câu chân thành nhất.
- Tốt và không, nói như vậy chắc hẳn Áo Thác lão ca cùng hiểu, lần này tìm ngài trò chuyện còn có một việc cần ngài hỗ trợ.
Tiêu Hoằng nói tiếp, trong giọng có chút ý khẩn cầu.
- Giữ a ta và ngươi còn khách sáo gì nữa, có điều gì cần giúp cứ nói, chỉ cần có thể ta nhất định sẽ làm.
Áo Thác không chút do dự, vô cùng sảng khoái đáp.
- Ta muốn ngài tạm thời chỉ huy hạm đội liên hợp Tập đoàn Thiến Xà và Tập đoàn Thợ Săn.
Tiêu Hoằng ngắn gọn nói.
Nghe vậy, ánh mắt Áo Thác biến đổi, dường như hắn đã dự cảm được điều gì, mà hiện giờ Tập đoàn Thiên Xà và Tập đoàn Thợ Săn đã lớn mạnh đến mức nào Áo Thác vô cùng hiểu rõ, trên cơ bản đã tiếp cận với các đại tập đoàn nhất lưu giữa các hành tinh.
Chỉ cần nhìn tổ Ma Văn thông tin trong tay Áo Thác liền có hiểu được.
- Ngươi muốn làm gì?
Áo Thác hỏi lại.
- Về nhà!
Tiêu Hoằng trả lời vô cùng ngắn gọn, giọng điệu tràn ngập vẻ quả quyết và không hối hận.
- Đã hiểu, ta giúp ngươi.
Áo Thác không chút do dự nói.
- Mặt khác còn có một việc.
Tiêu Hoằng lại nói.
- Cứ nói đi.
Vẫn như lúc trước, Tiêu Hoằng có ân tái tạo đối với Áo Thác, bởi vậy vì Tiêu Hoằng, Áo Thác sẵn sàng trả bất kỳ giá nào.
- Cho thuê đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Tiên Nữ Hào.
Tiểu Hoàng không chút nghĩ ngợi nói.
- Chuyện này quá lớn, mình ta không làm chủ được, ta đề nghị ngươi trao đối với quốc vương Khang Du, nếu hắn đồng ý vậy ta cùng nghĩa bất dung từ.
Áo Thác vô cùng thành khẩn nói. Trên thực tế đúng vậy, một đoàn chiến đấu Mẫu Hạm có ý nghĩa với một quốc gia như thế nào không cần nói cũng biết.
← Ch. 1064 | Ch. 1066 → |