← Ch.1099 | Ch.1101 → |
Trận chiến này, nếu Lạc Đan Luân đế quốc phái ra một ít hạm đội, quả thật chưa chắc thắng được 90 chiến hạm Ma Văn cùng với 2 Đại Mẫu Hạm của thể liên hiệp Á Tế Á.
Nếu dốc hết sức đối phó phái ra nhiều chiến hạm Ma Văn, vậy thì thể liên hiệp Xích Nghĩa cùng thể liên hiệp Tân Bối Ba chắc chán sẽ thừa cơ nhảy vào, dọn ổ Lạc Đan Luân đế quốc.
Bởi vậy, thế cục trước mắt không lạc quan, theo Âu Tái Nhân thấy thì biện pháp tốt nhất trước mắt là từ bỏ Lai Mang Công Nghĩa Quốc, nhưng điều này sẽ để cho thể liên hiệp Á Tế Á chiếm món hơi to, dựa theo tính cách của Tiêu Hoằng thì làm sao lại chịu buông tay được?
Lúc này Âu Tái Nhân ngồi trong văn phòng, sắc mặt âm trầm nhìn hình ảnh siêu cấp hạm đội thể liên hiệp Á Tế Á tiến vào Lai Mang Công Nghĩa Quốc, hơn nữa Lưu Tư công quốc đã bắt đầu tuyên bố Lai Mang Công Nghĩa Quốc thoát khỏi vuốt quỷ của Lạc Đan Luân đế quốc, lấy lại tự do. Chẳng qua tạm thời thuộc Lưu Tư công quốc nắm giữ tiến hành bồi dưỡng, nói trắng ra là chiếm lĩnh, chẳng qua lời này được "chính nghĩa" trang điểm tỉ mỉ một phen.
- Thưa ngài tổng thống, vừa nhận được tình báo, Tiêu Hoằng đã thống lĩnh hạm đội Bất Khuất Dực cùng đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Phổ Hưu Tư tiến vào Tát Ni công quốc ở thể liên hiệp Bắc Áo, dự tính còn hơn 1 ngày nữa sẽ tiến vào Lai Mang Công Nghĩa Quốc.
Đúng lúc này, Đế Á Qua báo cáo cho Âu Tái Nhân thông qua màn hình.
Nghe tin tức này, sắc mặt Âu Tái Nhân không khỏi thay đổi, số lượng chiến hạm Ma Văn Bất Khuất Dực cùng đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Phổ Hưu Tư tổng cộng không tới 60 chiếc, cộng thêm 2 chiếc Mẫu Hạm Ma Văn. Dù là hạm đội Bất Khuất Dực mạnh cỡ nào, đối mặt với siêu cấp hạm đội thể liên hiệp Á Tế Á thì cùng lắm chỉ có thể đánh ngang tay mà thôi.
Một khi như thế, thể liên hiệp Á Tế Á có thể lập tức tiếp viện tới Lai Mang Công Nghĩa Quốc, Lạc Đan Luân đế quốc vừa mới dựng nước không lâu, trụ cột mỏng manh thì sao?
Huống chi ở một phía khác, còn có thể liên hiệp Tân Bối Ba và thể liên hiệp Xích Nghĩa như hổ rình mồi.
Rõ ràng Tiêu Hoằng đã chú ý tới thể liên hiệp Xích Nghĩa và thể liên hiệp Tân Bối Ba trong trận chiến này, chỉ phái ra một ít chiến hạm, để cho trước sau vân bảo trì lực lượng phòng vệ đầy đủ, nhưng mà như thế thì xem ra tiền tuyến yếu ớt rất nhiều, muốn chống lại Á Tế Á? Quá khó khăn.
- Thưa ngài tổng thống, hiện giờ chúng ta nên làm gì đây?
Đế Á Qua lên tiếng, trong lòng hai người đều biết rõ, không thể nhìn Lạc Đan Luân đế quốc bị diệt như thế.
- Tăng cường gây áp lực lên thể liên hiệp Tân Bối Ba, mặt khác phái ra hai đoàn chiến đấu Mẫu Hạm, dựa theo con đường hạm đội Bất Khuất Dực tiến tới, lập tức chi viện Lạc Đan Luân đế quốc!
Âu Tái Nhân suy nghĩ một chút, liền hạ lệnh cho Để Á Qua.
- Đã rõ.
Đế Á Qua đáp lại, không có chút do dự, bởi vì hắn đã dự cảm được Lạc Đan Luân đế quốc đang nguy ở sớm tối, đang trong nguy hiểm cực độ.
Cùng lúc đó, bên phía Khang Du, nhìn vào màn hình mà vẻ mặt cực kỳ phức tạp. Tiêu Hoằng chiếm lấy đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Tiên Nữ cùng Áo Thác, làm cho hảo cảm của Khang Du với Tiêu Hoằng giảm thăng tắp. Nhưng thây Tiêu Hoằng rơi vào khốn cảnh như thế, hắn lại không đành lòng mặc kệ, tâm tình đúng là cực kỳ rối rắm.
Suy nghĩ chừng 10 phút, cuối cùng Khang Du hạ lệnh tiến hành gây áp lực lên thể liên hiệp Á Tế Á, quyết định sẽ giúp Tiêu Hoằng một lần. Mong rằng Tiêu Hoằng sẽ mang ơn, trả lại Áo Thác cùng đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Tiên Nữ.
Về phần thể liên hiệp Bắc Áo luôn luôn cầu ổn định, nhìn trước mặt là thùng thuốc súng, trực tiếp lựa chọn im lặng, lặng lẽ đứng ở vị trí trung lập không đắc tội ai.
Chẳng qua, bây giờ người thể liên hiệp nào cùng đều nhìn chằm chằm vào Lai Mang Công Nghĩa Quốc.
Trận chiến này, sẽ trực tiếp quyết định xu thể sau này của Lạc Đan Luân đế quốc, là phù dung sớm nở tối tàn, hay là sẽ bước vào hàng ngũ cường quốc. Tuy nhiên, bây giờ phàm là người có thể nhìn đại cục, đều thấy được Lạc Đan Luân đế quốc đang không hay.
Trái lại ở trên tàu Bất Khuất, Tiêu Hoằng đang thảo luận chiến thuật với Áo Thác, Á Nặc Tư, trung tâm chiến thuật đã từ Bất Khuất Dực dời đến hạm đội Trường Tích, bọn họ sẽ trở thành nhân vật chính trong trận chiến đấu này.
Tư tường chiến thuật chủ thế là dùng Bất Khuất Dực và đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Phổ Hưu Tư làm khởi điểm, để hạm đội Trường Tích sử dụng chiến thuật du kích, xé tan hệ thống chiến thuật của siêu cấp hạm đội Lưu Tư.
Trải qua 2 tiếng nghiên cứu, phương án chiến đấu cuối cùng đã được xác định, đồng thời trong mắt Tiêu Hoằng lóe lên một chút lạnh lùng.
- Hạ lệnh, lấy Bất Khuất Dực cùng đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Phổ Hưu Tư làm trận địa, tiến tới hết tốc lực. Hạm đội Trường Tích lấy đây làm bán kính, tiến tới trong không gian, phát huy hết kha năng tính cơ động siêu cao, cùng với ưu thế công kích siêu xa.
Cuối cùng Tiêu Hoằng truyền ra mệnh lệnh.
Theo mệnh lệnh truyền xuống. Tiêu Hoằng nhìn bàn đồ không gian, còn cách Lai Mang Công Nghĩa Quốc một ngày, vị trí phòng vệ tạm thời an toàn, bởi vậy giao mọi chuyện cho Áo Thác cùng Á Nặc Tư.
Vào phòng nghi, Tiêu Hoằng khoanh chân ngồi trên giường, sau đó lấy ra Hàn Võ đặt trên tay, bắt đầu tập trung truyền Ngự lực vào trong. Ngự lực trong người ngấm vào Hàn Võ, tiến hành thăng cấp cho Hàn Võ Ngự hồn cấp hai.
Một lát sau, cảm giác Ngự lực của Tiêu Hoằng lại cảm nhận được biển năng lượng bao la kia, cùng với thi thể màu máu phủ đầy bụi. Không ngừng lại, Tiêu Hoằng lập tức hòa tan biển năng lượng, muốn phá vỡ những vị trí khác của thi thể màu máu.
Vài giây sau, Tiêu Hoằng cảm giác được phần cổ của thi thể màu máu bắt đầu lộ dần ra.
Lúc này, Tiêu Hoằng nhìn thấy ở chỗ cổ thi thể màu máu kia đang dần hiện ra một cái dây chuyền kim loại, thoạt nhìn dây chuyền cực kỳ bình thường, không có vẻ cũ kỹ, càng không có hoa lệ, vuông vắn, bên trên khảm một khối bảo thạch giống như mặt kính màu trắng bạc, không có vẻ gì khác thường.
Tuy nhiên, Tiêu Hoằng đã sớm không dám coi thường thi thể màu máu này, đồng thời cùng hết sức tò mò với dây chuyền này.
Khoảng mấy chục giây sau, Tiêu Hoằng đã thăng cấp xong Hàn Võ, tiến vào trình độ Ngự hồn cấp ba.
Đồng thời lúc này Tiêu Hoằng dần dần cảm nhận được, bên trong ngoài lực lượng vốn có của Hàn Võ, có một cỗ lực lượng thần bí dần dần hiện ra.
Thả lại Hàn Võ vào chuỗi trang sức Hoàng Kỵ, Tiêu Hoằng cũng không làm chuyện của hắn, chỉ là ngồi trên giường, nhắm mắt như dường thần, kỳ thật đang điều chỉnh tâm tính của mình.
Không ai biết rõ hơn Tiêu Hoằng, trận chiến này không thể có sơ suất gì đối với Lạc Đan Luân đế quốc vừa mới sống lại, chỉ cần một trận thất bại, sẽ thua toàn bàn.
Đáng mừng là có hạm đội Trường Tích gia nhập, chỉ mong bọn họ có thể phát huy trăm phần trăm thực lực.
Ngay khi Tiêu Hoằng nhắm mắt dường thần, hạm đội siêu cấp Lưu Tư dưới sự chỉ huy của Đỗ Kỳ Thắng đã bắt lấy hội nghị liên hợp Thái Qua, chiếm lấy Lai Mang Công Nghĩa Quốc. Chỉ là bản thân Đỗ Kỳ Thắng lại không có quyết đoán như Tiêu Hoằng, dám trực tiếp giết toàn bộ nghị viên thể liên hiệp đối địch, mà khống chế hơn nữa cường ép hội nghị liên hợp Thái Qua, giáng quốc kỳ Lạc Đan Luân đế quốc, tước bỏ quyền hợp pháp của Lạc Đan Luân đế quốc.
Nhưng dù làm thể, bề ngoài Đỗ Kỳ Thắng vẫn duy trì bộ dạng tràn đầy chính nghĩa, không ngừng công bố hắn đang bảo hộ Lai Mang Công Nghĩa Quốc, bảo hộ công bằng chính nghĩa của hội nghị liên hợp Thái Qua, để cho hội nghị liên hợp Thái Qua thoát khỏi ma chưởng của Tiêu Hoằng, hắn là sứ giả chính nghĩa.
Chỉ là đối với người trong Vũ trụ Thái Qua, người sáng suốt đều nhìn ra được thể liên hiệp Á Tế Á đang mơ ước Lai Mang Công Nghĩa Quốc cùng hội nghị liên hợp Thái Qua chỉ còn là danh nghĩa. Chỉ là làm ác lại không triệt để như Tiêu Hoằng, luôn thích tìm cho mình mấy lý do đàng hoàng, đưa ra làm vẻ đi đường.
Ở trên tàu Dung Thụ, Đỗ Kỳ Thắng nhìn tình hình Lai Mang Công Nghĩa Quốc bị tiếp quản, trên mặc tràn đầy đắc ý.
- Báo cáo Thống soái, Thụy Mã Tinh quần quốc cùng các nước của hắn lại tập kết 50 chiến hạm Ma Văn, ở ngay chỗ nam bộ Lưu Tư công quốc, có thể lập tức chi viện.
Sĩ quan phụ tá của Đỗ Kỳ Thắng tới báo cáo, bởi vì quyền thống trị Lai Mang Công Nghĩa Quốc, thể liên hiệp Á Tế Á gần như phát huy toàn lực.
- Tạm thời không vội, khi chúng ta dây dưa với hạm đội Lạc Đan Luân, các ngươi mới tiếp viện mạnh, cho hạm đội Lạc Đan Luân một đòn chí mạng. Ta muốn xem, hạm đội Bất Khuất Dực có phải trăm trận trăm thắng hay không.
Đỗ Kỳ Thắng nói, kỳ thật hắn bố trí như thế, hoàn toàn nơi theo chiến thuật của Áo Thác khi bảo vệ Lạc Đan Luân, kéo chết đối thủ, quân chủ lực đột nhiên lao ra, cho kẻ thù một đòn chí mạng.
Cứ thể một ngày trôi nhanh, trải qua vài giờ nghỉ ngơi, Tiêu Hoằng điều chỉnh bản thân tới trạng thái tốt nhất, lúc này đang ở trong phòng điều khiển tàu Bất Khuất, điều chỉnh các mặt.
Hạm đội Trường Tích cùng lặng lẽ dẫn đầu tiến vào Lai Mang Công Nghĩa Quốc, ẩn nấp trong vành đai thiên thạch quanh hành tinh khí khổng lồ. Tính năng ẩn thân siêu mạnh, cộng thêm thiên thạch che giấu, muốn phát hiện ra hạm đội Trường Tích là chuyện gần như không thể.
- Bệ hạ, dự tính còn nửa tiếng nữa, hạm đội chúng ta sẽ tiến vào Lai Mang Công Nghĩa Quốc, hạm đội Trường Tích đã vào chỗ.
Sĩ quan dẫn đường báo cho Tiêu Hoằng.
Đồng thời, bên trên màn hình lớn ở phòng điều khiển, siêu cấp hạm đội liên hợp Lưu Tư đã xếp thành đội ngũ không lò ở phía tày Thánh Bình Tinh, cho người ta cảm giác hùng hồn to lớn, lẳng lặng "kính cẩn chờ đợi" Hạm đội Lạc Đan Luân đến đây.
Hai bên không ngừng đến gần, dự tính sau 1 giờ nữa, hai bên sẽ tiến vào tầm bắn của nhau.
- Đến đây đi, đến đây đi.
Ở trong tàu Dung Thụ, Đỗ Kỳ Thắng lẩm bẩm, nhìn hạm đội Lạc Đan Luân không ngừng đến gần trên màn ảnh.
← Ch. 1099 | Ch. 1101 → |