← Ch.1115 | Ch.1117 → |
Lúc này bên phía Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc bắt đầu nhũn ra, căn bản không còn trạng thái như khi tấn công Ma Duệ Tinh lúc trước.
Chỉ là nhìn cảnh tượng Lạc Đan Luân đế quốc giương oai trong lãnh thổ mình, Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc làm sao có thể ngồi yên mặc kệ, bằng không tôn nghiêm nước lớn hùng mạnh còn ở đâu?
Huống chi bây giờ toàn bộ Vũ Trụ Thái Qua đều đang nhìn nữa.
Cho nên, bọn họ như phát cuồng không ngừng điều động quân đội trong lãnh thổ, muốn làm hạm đội Lạc Đan Luân đế quốc bị thương nặng.
Cùng lúc đó, ở tàu Dung Thụ, Tiêu Hoằng nhìn trên màn hình, 4-50 chiếc chiến hạm Ma Văn tụ tập ở phía trước tàu Dung Thụ, tạo thành phòng tuyến thép, sắc
Mặt không thay đổi gì.
- Bách Lạp Đồ tiên sinh hiện giờ thế nào?
Tiêu Hoằng rời mắt khỏi màn hình, hỏi Dược sư trên hạm.
- Chỉ là thường sống trong hoàn cảnh xấu, dẫn đến mắc nhiều chứng bệnh ẩm lạnh, suy dinh dưỡng, nhưng không nguy hiểm tính mạng. Điêu trị thời gian ngắn sẽ khỏi ngay.
Dược sư trên hạm trả lời.
- Ngươi cũng thấy được, Bách Lạp Đồ là chúng ta bỏ vốn gốc dẫn ra, phải chăm sóc thật tốt, không được có chuyện gì, biết rồi chứ?
Tiêu Hoằng căn dặn.
- Rõ, bệ hạ!
Dược sư trên hạm đáp.
- Bệ hạ, còn 20 phút nữa, chúng ta sẽ chạm mặt 45 chiến hạm Ma Văn Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc phía trước, xin hỏi xác định chiến thuật thế nào?
Sĩ quan cảnh báo hỏi Tiêu Hoằng.
- Vừa đúng lúc, phái ra chiến cơ Ngân Điểu đời sáu, kiểm tra thử tính năng thực chiến của chúng.
Tiêu Hoằng hạ lệnh.
Theo lệnh của Tiêu Hoằng ban xuống, tàu Dung Thụ khổng lồ mở ra các cửa phóng chiến cơ, sau đó những chiếc Ngân Điểu đời sáu toàn màu đen, hình tam giác lao ra ngoài. Có chừng 3000 chiếc, cùng với 8000 chiến cơ không người lái, sau đó hợp thành đội hình chiến đấu, lập tức xông về phía hạm đội Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, không hề dựa vào chiến hạm Trường Tích Liên Hợp trợ giúp hỏa lực.
Nhoáng cái, chiến cơ Ngân Điểu đời sáu toàn màu đen, hình thù quái dị như chuồn chuồn lướt nước, gia tốc siêu cấp một cái đã xẹt qua không gian, trực tiếp xông về phía hạm đội quân địch.
Đối mặt với chiến đấu cơ Ma Văn hình dạng quái dị, hơn nữa tốc độ ngoài dự tính, đám hạm viên Thượng Bang rõ ràng không kịp trở tay. Không đợi khóa chặt mục tiêu, Ngân Điểu đời sáu đã xuyên qua giữa hạm đội Thượng Bang, sau đó liên tiếp oanh tạc điên cuồng.
Chỉ trong 10 phút ngắn ngủi, hạm đội tạo thành từ 45 chiến hạm Ma Văn bị Ngân Điểu đời sáu điên cuồng tàn sát, đã biến thành đống sắt vụn trong không gian. Dưới tốc độ siêu cao, cùng hỏa lực bùng nổ cực mạnh của Ngân Điểu đời sáu, không một chiếc chiến hạm Thượng Bang nào có thể may mắn thoát được.
Hỉnh ảnh này đại biểu điều gì, ưu thế khoa học kỹ thuật của Lạc Đan Luân Đế Quốc đã ném xa các thể liên hợp khác, không gì cản nổi chiến cơ Ngân Điểu đời sáu.
Truyện Của Tui chấ
m Net 45 chiến hạm Ma Văn đó, 10 phút đã xong đời, đây là sức chiến đấu khủng bố cỡ nào.
Bọn họ có mơ cũng không ngờ, thể liên hợp Á Tế Á, Tân Bối Ba vừa mới tiêu tốn cả đống tiền lớn nghiên cứu ra vũ khí chống lại chiến hạm Trường Tích Liên Hợp, còn chưa đưa lên chiến trường mà đã bị đào thải rồi.
Vừa nghĩ tới đó, từ trên xuống dưới quân đội Tân Bối Ba cùng quân đội Á Tế Á đều cảm thấy rét run.
Dưới sự dẫn dắt của Tiêu Hoằng, Lạc Đan Luân Đế Quốc đã bắt đầu nổi dậy, không ai cản bước nổi, thậm chí nhiều người bắt đầu có cảm giác, Tiêu Hoằng rõ ràng chính là Cáp Thụy Sâm.
Một ngày một đêm trôi qua, Bất Khuất Dực hạm đội Lạc Đan Luân không cần tốn nhiều sức, đã tập hợp cùng đoàn chiến đấu Mẫu Hạm Dung Thụ, sau đó nghênh ngang tiến tới trong lãnh thổ Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc như trong chỗ không người.
Còn hạm đội Thượng Bang liên tục chi viện, đối mặt với hạm đội Lạc Đan Luân lại không dám tiến lên, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn.
Ngay cả quân đội thể liên hợp Á Bình Ninh, thể liên hợp Gia Đô nhìn thấy Lạc Đan Luân Đế Quốc dựa vào vũ khí chiến đấu mạnh mẽ của mình, đánh cho hạm đội Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc lăn lộn như chó chết, đều cảm thấy sống lưng rét lạnh. May mắn duy nhất, bọn họ là mình hữu của Lạc Đan Luân đế quốc.
Lại qua 3 ngày hành trình hết tốc lực, Tiêu Hoằng mang theo Bách Lạp Đồ trở về Ma Duệ Tinh, đưa Bách Lạp Đồ đi sở điều trị quận Lý Hải, an dưỡng toàn diện.
Còn Tiêu Hoằng đã quay về Đại Vệ Vương Thính, cũng không ngại đi đường mỏi mệt, trực tiếp triệu tập thành viên trung tâm Lạc Đan Luân đế quốc đến Đại Vệ Vương Thính.
Lúc này, bên trong Đại Vệ Vương Thính ngoài thành viên trung tâm Lạc Đan Luân đế quốc, trên màn hình ở giữa còn có nguyên thủ các nước đồng minh, bao gồm Âu Tái Nhân, Đế Á Qua, Khang Du. Gia Nại Triết, Tư Kiều...
Trải qua chiến dịch giải cứu Bách Lạp Đồ, thái độ của các nguyên thủ đối với Tiêu Hoằng, kể cả Lạc Đan Luân đế quốc đều xảy ra thay đổi bản chất, bắt đầu trở nên kính sợ.
- Loại kỹ thuật có thể tiến hành truyền tống không gian nhanh chóng đó, có lẽ các vị nguyên thủ đều nhìn rõ ràng. Cũng không ngại nói thẳng, đó chính là Hư Không Môn mà Lạc Đan Luân đế quốc vừa phát triển thành, có thể cho chiến hạm Ma Văn có áo giáp hợp kim Vi Mê không bị không gian trói buộc, đạt tới mục đích qua lại tự do. Nó tuyệt đối là kỹ thuật vượt thời đại. Còn chúng ta là đồng
Minh vào sinh ra tử, cho nên ta cảm thấy các quốc gia chúng ta có tất yếu thành lập tổ chức đồng minh, tiến hành qua lại càng chặt chẽ hơn. Ví dụ như đồng minh chiến lược, đồng minh kinh tế, đồng minh tài nguyên.
Tiêu Hoằng suy nghĩ rồi nói với các vị nguyên thủ quốc gia.
Những nguyên thủ khác nghe vậy, nhìn nhau, bọn họ nghe ra được, ý bóng gió của Tiêu Hoằng là thành lập một cái tổ chức tương tự thể liên hợp, nhưng sẽ không phá hoại cơ cấu của thể liên hợp ban đầu.
Tổ chức như vậy sẽ mạnh mẽ cỡ nào?
- Ta cảm thấy đề nghị này không có gì không ổn, hoàn toàn có thể chấp nhận.
Âu Tái Nhân bày tỏ thái độ trước tiên, như thế, về sau hỗ trợ lẫn nhau cũng sẽ không xa lạ nữa.
- Đồng ý.
Gia Nại Triết là người lên tiếng thứ hai, bây giờ một bộ phận căn cứ hải quân ở ngay trong Thượng Tri Tự Do Quốc, không có gì không ổn. ,
Sau đó, tất cả nguyên thủ đều lục tục tỏ thái độ, đều bỏ loàn phiếu thông qua đề nghị của Tiêu Hoằng, hơn nữa phác họa ra khung bần! Đầu của tổ chức, sau đó chính thức đặt tên là Tổ chức đồng minh Lạc Đan Luân, gọi tắt là Lạc Minh.
Trên thực tế, mục đích Tiêu Hoằng làm vậy, ngoài việc là sách lược cởi mở, đạt tới xúc tiến lẫn nhau, vẫn còn có một mục đích ẩn. Nhớ ngày đó Lạc Đan Luân đế quốc dưới thời Cáp Thụy Sâm, tuy rằng hùng mạnh, nhưng không có nhiều đồng minh, thậm chí gần như không có.
Đợi cho khi Vũ trụ thay đổi, khó tránh khỏi một thân một mình.
Còn bây giờ điều mà Tiêu Hoằng làm, đó là trói chặt Lạc Đan Luân đế quốc cùng các thể liên hợp, quốc gia siêu hạng nhất này, biến thành chung một sợi thừng.
- Nếu vậy, chuyện bộ khung này coi như xác định. Công dân trong Lạc Minh có thể tự do qua lại lẫn nhau, không cần có giấy phép thông hành gì.
Tiêu Hoằng nói.
- Đó là tự nhiên.
Gia Nại Triết nói, có thể bám vào Lạc Đan Luân đế quốc, tự nhiên Gia Nại Triết vô cùng vui vẻ.
Thực ra sau sự kiện Lưu Tư công quốc lần trước, Vũ trụ Thái Qua vẫn truyền ra một câu, đó là: Tuyệt đối đừng chọc tới người Lạc Đan Luân, trừ khi ngươi cũng là người Lạc Đan Luân.
Một câu đó, cũng bày tỏ rõ ràng sự hùng mạnh của Lạc Đan Luân đế quốc.
Mặc kệ là nói khoác ba hoa chích chòe thế nào, đánh giá một quốc gia có hùng mạnh hay không, cứ xem quốc gia khác đối đãi công dân nước họ như thế nào là rõ. Địa vị công dân nước mình ở Vũ trụ Thái Qua, thường thường đại biểu cho địa vị của quốc gia này ở Vũ trụ Thái Qua.
Lạc Minh thành lập, Hư Không Môn đi tới các quốc gia cũng được bắt đầu chế tạo nhanh chóng, hơn nữa các nước trong Lạc Minh bắt đầu thành lập Hư Không Môn khắp nơi.
Đương nhiên, kỹ thuật Hư Không Môn vẫn được giữ bí mật nghiêm khắc, nắm chắc trong tay Lạc Dần cùng những kỹ sư trung tâm.
Thời gian trôi nhanh qua 1 tuần sau, Lạc Minh đã được thông qua các dự luật liên quan.
Trải qua 1 tuần bận rộn, Tiêu Hoằng cuối cùng có thể thở một hơi, dẫn Áo Thác và Ai Nhĩ Phu đi sở điều trị trung tâm quận Lý Hải.
Đi tới phòng bệnh Bách Lạp Đồ, Tiêu Hoằng gặp được Lan Tạp đang ngồi cạnh giường bệnh một hộ sĩ đang kiểm tra thân thể cho Bách Lạp Đồ.
Trên bàn còn đặt khay thức ăn đã ăn hết, bên trên không còn một chút thức ăn nào, đây là thói quen từ nhỏ của Bách Lạp Đồ.
Bách Lạp Đồ nằm dựa vào giường bệnh, so với khi mới đến Ma Duệ Tinh, khí sắc rõ ràng tốt hơn nhiều, ánh mắt lại trở nên sáng ngời, sắc mặt cũng hồng hào hơn.
- Vãn bối Tiêu Hoằng, bái kiến Bách Lạp Đồ tiền bối.
Tiêu Hoằng đi tới, chắp tay cung kính nói.
Bách Lạp Đồ quay đầu nhìn Tiêu Hoằng, lại nhìn Áo Thác cùng Ai Nhĩ Phu bên cạnh hắn, ánh mắt cực kỳ phức tạp. Lão vất vả nửa đời người vì Thượng Bang Chân Nghĩa Quốc, kết quả lại là kẻ thù của mình cứu lấy tính mạng.
- Nghe nói, Tiêu Hoằng bệ hạ cũng đã đưa con ta đến Lạc Đan Luân đế quốc?
Bách Lạp Đồ hỏi thẳng.
- Không có, hắn chỉ ở Lạc Đan Luân đế quốc ba ngày, sau đó đi Thượng Tri Tự Do Quốc phát triển, tình huống cụ thể thì ngài phải tự hỏi hắn.
- Nói đi, mục đích Tiểu Hoang bệ hạ cứu ta ra là gì?
Bách Lạp Đồ vào thẳng chủ đề.
- Muốn để Bách Lạp Đồ tiên sinh làm Thủ tướng Lạc Đan Luân đế quốc, quản lý mọi việc trong Lạc Đan Luân đế quốc. Ngoài những chuyện quân sự, ta có thể giao mọi quyền lực chấp hành cho ngài. Ta cùng có thể không tiến hành can thiệp vào chuyện của ngài, điều kiện quyết định là ngài phải thu phục Hội nghị quốc gia.
Tiêu Hoằng nói rõ ràng, không hề vòng vèo.
← Ch. 1115 | Ch. 1117 → |