Truyện ngôn tình hay

Truyện:Ma Ngân - Chương 0379

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0379: đả kích chí mạng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nghe Bệ Đồ nói như vậy, sắc mặt Hà Long hiện lên vẻ cảm kích. Không hề nghi ngờ, từ lúc tiến công chiến tuyến Tây Cương cho tới bây giờ, tự nhiên hắn có trách nhiệm không thể trốn tránh.

- Cảm tạ Bệ Đồ đại nhân tín nhiệm tại hạ. Tại hạ nhất định phải cúc cung tận tụy đến chết, thề quyết phải phá hủy Bối La quân đoàn, đánh chết Tiêu Hoằng!

Hà Long cam đoan nói với Bệ Đồ, giọng điệu cao vút.

- Nhớ kỹ, một trận chiến này, Hà Long ngươi là mấu chốt, tuy rằng chiến tuyến Tây Cương hình thức nghiêm trọng, nhưng trách nhiệm không phải toàn bộ ở ngươi! Ai cũng không nghĩ tới, tên Tiêu Hoằng kia chỉ huy quân đội thực lực lại cường hãn như thế. Thật ra người đáng trách nhất chính là ta, lúc trước thời điểm ở Thái Ngô Thành, ta nên liều lĩnh giết hắn, chỉ tiếc cơ hội đã mất!

Bệ Đồ nói với vẻ hối hận.

- Đại nhân yên tâm! Nếu quân đội tiến công chiến tuyến Tây Cương được bổ sung, ta nhất định sẽ dùng hết toàn lực hủy diệt đối phương. Hơn nữa ta đã có phương án đủ để ứng phó Ma Văn khung máy móc tiến công, hiện tại đang trong chuẩn bị. Nếu có thể thành công, xử lý Tiêu Hoằng, đánh tan Bối La quân đoàn, cũng không phải việc khó!

Trong hai mắt Hà Long, một lần nữa đầy vẻ linh hoạt sắc bén, đáp lại.

- Như vậy tốt nhất! Quay đầu lại chỉnh lý cho tốt! Ngươi lấy ra phương án để ta xem thử!

Bệ Đồ nhẹ gật gật đầu.

- Dạ, lần này cam đoan...

Keng keng keng...

Không đợi Hà Long nói hết lời cam đoan, vốn trong văn phòng yên tĩnh, đột nhiên nổi lên tiếng cảnh báo khắp bốn phía. Căn cứ trung tâm Hi Lạc vừa mới sáng sớm đã bị từng hồi ánh lửa đỏ sáng chói bao bọc!

Nhìn thấy một màn như thế, trong lúc nhất thời Hà Long có chút không kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra, diễn tập sao? Dường như sắp tới không có nhiệm vụ diễn tập, hay là hệ thống bị lỗi?

Có thể nói, bất kể như thế nào, Hà Long cũng tuyệt đối không nghĩ tới, Hi Lạc Tinh lại bị Phục Thản Đế Quốc tập kích.

- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Bệ Đồ đang ở trạng thái tiếp nối Ma Văn thông tin, nên có thể nghe được tiếng cảnh báo như thế, liền nghiêm mặt hỏi.

Ầm!

Ngay lúc Bệ Đồ vừa dứt lời, trợ thủ của Hà Long từ ngoài đẩy cửa lao vào, mặt đầy vẻ hoảng sợ:

- Tướng quân! Việc lớn không xong rồi! Tình huống nguy cơ, hạm đội... Bối... Bối La quân đoàn, đang ở sát hướng Hi Lạc Tinh, hiện giờ đã xuyên qua tầng khí quyển chúng ta! Thẳng đến căn cứ quân sự chúng ta!

"Bá!"

Gần như ngay thời điểm trợ thủ lắp bắp báo cáo tin tức cho Hà Long, chỉ thấy Hà Long và Bệ Đồ đều biến sắc, cùng sửng sốt ngây người tại đương trường!

Phản ứng đầu tiên của họ là: khó có thể tin, thật giống như nghe được chuyện thần thoại hoang đường, Bối La quân đoàn tấn công tới đây? Nói đùa hay sao!

- Không có khả năng, tiền tuyến của chúng ta tuy rằng căng thẳng, nhưng còn không tới phiên quân đội của Phục Thản Đế Quốc công tới đây được. Hơn nữa, hiện tại Bối La quân đoàn đang ở chiến tuyến Tây Cương ngăn chặn chúng ta, chẳng lẽ bọn họ có phân thân thuật sao?


Hà Long nghiêm mặt, lên tiếng nói.

Một bên Bệ Đồ lộ vẻ mặt nghiêm túc, bọn họ cũng không thể tin điều này chính là sự thật.

Nhưng mà, ngay lúc Hà Long nói ra lời này không bao lâu, đại khái vài giây, lại nhìn xa xa, hình dáng bốn chiếc Ma Vặn hạm của Bối La quân đoàn, đã trong tầm mắt.

- Này... cái này không có khả năng..

Hà Long nhìn thấy hình ảnh như vậy, hai mắt trợn trừng miệng há hốc, không kềm được lui lại về phía sau mấy bước, dường như nhìn thấy một cái âm hồn.

Hắn có phần không thể tưởng tượng, Tiêu Hoằng rốt cuộc dùng phương pháp gì, mà có thể bất thình lình xuất hiện ở nơi này!

Cảnh tượng như vậy dường như chỉ có ở trong ác mộng, mới có thể nhìn thấy.

Một bên Bệ Đồ sắc mặt trở nên nghiêm trọng, cũng toát ra vẻ hoảng sợ:

-Tại sao có thể như vậy?

Mà giờ này khắc này, toàn bộ căn cứ quân sự trung tâm, trừ một số ít binh sĩ đang ở phiên trực, hầu hết binh sĩ đã xong thần luyện đang hưởng dụng bữa sáng, thậm chí binh sĩ sau phiên trực đêm, đã tiến vào giấc mộng ngọt ngào.

Đối với loại tập kích này, hoàn toàn không có mảy may chuẩn bị, rơi vào tình huống căn cứ quân sự trung tâm không có phát hiện chút nào, gặp phải tập kích? Điều này thật khó tin!

Thời điểm này Tiêu Hoằng vốn sắc mặt bình thản, đã bắt đầu trở nên mãnh liệt, rất nhanh đứng lên khỏi ghế chủ tọa.

- Bắt đầu từ giờ phút này, trong vòng 25 phút, phải giải quyết chiến đấu! Hiện tại bắt đầu ghi nhớ thời gian, xuất kích!

Tiêu Hoằng phát ra mệnh lệnh.

Theo mệnh lệnh của Tiêu Hoằng truyền xuống, bốn chiếc Ma Văn hạm rất nhanh tiến vào, bay xuống tầng trời thấp. Cửa dưới đáy khoang chậm rãi mở ra, 32 chiếc Ma Văn khung máy móc, nối tiếp nhau bị ném vào bên trong căn cứ quân sự, theo sát sau đó là binh sĩ tinh anh Bối La thân mặc chiến giáp Lược Đoạt Giả!

Ngay cả Tiêu Hoằng, Bì Nặc... thời điểm này đều đã làm tốt chuẩn bị xuất chiến!

Đối mặt với cảnh này, có thể nói, toàn bộ 3000 thủ vệ quân của căn cứ trung tâm, đều sửng sốt đến ngây người. Rất nhiều người khi nhìn thấy một màn như thế, trong tay còn cầm đôi đũa hoặc là dĩa cơm... trong mắt đầy vẻ khó tin, nhìn ra ngoài cửa sổ: hình ảnh Ma Văn khung máy móc chậm rãi đứng thẳng dậy, đồng thời lấy ra vũ khí.

- Đây... đây là chuyện gì xảy ra?

Tất cả thủ vệ quân nhìn thấy một màn như vậy, chỉ có một phản ứng là: "Điều này có phải là ảo giác hay không?"

Thậm chí còn chưa kịp cấp thời gian cho thủ vệ quân biểu hiện ra vẻ hoảng sợ, chỉ thấy 32 chiếc Ma Văn khung máy móc đã nhất tề khởi động Kẻ Hủy Diệt cơ pháo, bắt đầu điên cuồng phá hủy hết thảy bốn phía chung quanh!

Không tiếp nhận đầu hàng, không có loại tình cảm thương hại! Đây là yêu cầu của Tiêu Hoằng đối với bọn họ, chỉ có một điểm duy nhất: chính là mau chóng giết sạch đối phương!

Trong lúc nhất thời, toàn bộ căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc, lửa cháy bùng lên bốn phía, vốn các tòa lầu các trùng trùng điệp điệp, ở dưới công kích cường lực của Ma Văn khung máy móc, trong nháy mắt trở thành khu phế tích.

Tiếng nổ "ầm ầm..." của Kẻ Hủy Diệt cơ pháo cùng tiếng hô "sát..." xen lẫn vào nhau, vang lên tận mây xanh!


Nơi nào Ma Văn khung máy móc đi qua, hoàn toàn không để cho thủ vệ quân có mảy may cơ hội trả đòn, tất cả đều bị tàn sát.

Trong đó Phùng Triết Minh và Lôi Tát người lái Ma Văn khung máy móc, đều đồng loạt khống chế Ma Văn khung máy móc rất nhanh cấp tốc đi tới hướng khu neo đậu chiến hạm, nơi đó là bãi đậu Ma Văn chiến hạm. Không đợi nhân viên công tác của Ma Văn chiến hạm Hi Lạc kịp có phản ứng, Ma Văn khung máy móc trực tiếp khai pháo, bắn nát hai cái Ma Văn miệng phản lực của Ma Văn chiến hạm, nhằm mục đích làm cho Ma Văn chiến hạm mất đi năng lực đột phá tầng khí quyển.

Mười phút qua đi!

Toàn bộ hệ thống phòng vệ của căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc đã hoàn toàn bị phá hủy tiêu diệt. Phần lớn các khu vực đã thành một đống hỗn độn, thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi!

Theo sát sau đó binh sĩ tinh anh Bối La cũng gia nhập chiến đấu. Trên cơ bản hễ gặp người là giết, không mảy may để cho đối phương có thời gian kịp phản ứng hoặc là cầu xin tha thứ!

Đồng thời không ngừng đi tới hướng văn phòng Hà Long.

Hà Long ở trong Văn phòng, nhìn thời gian mới ngắn ngủn mười phút, vốn căn cứ quân sự trung tâm to lớn đã hoàn toàn bị biến đổi, trong lúc nhất thời, hắn chỉ cảm thấy trước mắt biến thành tối đen, sau lưng phát lạnh.

Cho tới giờ này, hắn cũng không cách nào tưởng tượng, đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, trong lòng ngoại trừ kinh hãi, vẫn là kinh hãi!

Bên trong màn hình, Bệ Đồ đồng dạng sắc mặt nghiêm trọng, giờ này Tiêu Hoằng ở trong mắt hắn dường như biến thành một cái âm hồn, không chỗ nào không có, thần không hay quỷ không biết liền xuất hiện ở bất kỳ địa điểm nào.

Hơn nữa càng khiến Bệ Đồ cảm thấy vô cùng nguy cấp chính là, Hi Lạc Tinh có thể nói là tinh vực đầu mối then chốt công kích chiến tuyến Tây Cương, một khi bị công kích mang tính hủy diệt thì toàn bộ kế hoạch công kích chiến tuyến Tây Cương, chắc chắn sẽ rơi vào tình trạng tê liệt. Thậm chí binh sĩ Duy Lâm hiện giờ còn đang ở chiến tuyến Tây Cương, cũng sẽ hoàn toàn mất đi hệ thống chỉ huy trung tâm, khẳng định sẽ đại loạn!

Không kềm được trên trán Bệ Đồ đã đẫm ướt mồ hôi, hắn thật sự nghĩ không ra, Tiêu Hoằng này đến tột cùng là làm thế nào đánh tới đây? Duy nhất hắn có thể dự cảm chính là phiền toái cực lớn, Duy Lâm Công Quốc rất có thể bởi vì một lần đả kích này, mà rơi vào thế bị động toàn diện.

Càng khiến cho Bệ Đồ cảm thấy sợ hãi là: Tiêu Hoằng này dường như biến thành răng nanh của Nam Du Quận, làm cho Nam Du Quận học được cách chủ động tiến công, tiên phát chế nhân, rồi đây sẽ từ một con cừu biến thành ác lang!

Kể từ đó, chỉ dựa vào một chút thực lực của một nước Duy Lâm Công Quốc như vậy, muốn làm chuyện lớn đâm cho Phục Thản Đế Quốc một đao kiến huyết phong hầu, quả thực là chuyện không thực tế.

Dĩ vãng Duy Lâm Công Quốc đều khi dễ Nam Du Quận vô cùng yếu đuối, đối phương thường thường chỉ biết giữ cho mọi sự đại cát, nhưng trước mắt dường như đã không còn như xưa.

Bệ Đồ có thể dự cảm được, nếu Nam Du Quận từ Tiêu Hoằng tiếp nhận vị trí của Cố Hoành Thần, thì không tới năm năm, hơn phân nửa quốc thổ của Duy Lâm Công Quốc sẽ bị uy hiếp trước nay chưa từng có.

Thời điểm này nhìn lại Hà Long, vẻ trầm ổn trước đây không còn sót lại chút gì, cả người hắn đã xuất hiện bối rối. Rất nhanh hắn chỉ huy quân đội còn sót lại tiến hành phản kích, đồng thời hạ mệnh lệnh trợ giúp với Thế Đao quân đoàn cùng với Tông Hùng quân đoàn ở gần đó!

Mà Hà Long trước sau nhận được hồi đáp, hai quân đoàn đó nhanh nhất cũng phải mất bốn tiếng sau mới có thể đến Hi Lạc Tinh. Điều này không thể nghi ngờ là một thời gian khiến Hà Long cảm thấy tuyệt vọng!

Bởi vì ở thời điểm này Hà Long thấy rõ rành rành, thủ vệ quân không hề có phòng bị, mới qua mười phút chỉ còn lại có 1000 quân, căn bản rất khó tạo thành tuyến phòng ngự gì hữu hiệu.

Mấy chiếc Ma Văn chiến đấu cơ miễn cưỡng bay lên lập tức gặp Ngân Điểu chiến đấu cơ, trên cơ bản chính là kết cục bị miểu sát. Tiếp theo đó là hình ảnh mười mấy chiếc Ngân Điểu chiến đấu cơ, hoàn toàn phá huỷ Ma Văn sân bay.

Toàn bộ Bối La quân đoàn tuy là phát động đánh lén, nhưng tiến công hết thảy đều làm rất gọn gàng ngăn nắp, thời gian nào nên làm cái gì, mục tiêu công kích hàng đầu là địa phương nào, gần như đều biết rành mạch.

Cùng lúc đó, theo Hà Long phát ra thỉnh cầu kêu cứu khẩn cấp, cộng thêm Hi Lạc Tinh xảy ra động tĩnh lớn như vậy, tin tức Tiêu Hoằng tập kích căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc Tinh, cũng bắt đầu lan truyền ra khắp nơi.

Ở chiến tuyến Tây Cương, binh sĩ Duy Lâm đang cố gắng giao chiến với binh sĩ Phục Thản, nghe được tin tức như thế, gần như có thể nhìn thấy rõ ràng vốn chiến trường đang giao hỏa mãnh liệt, trong nháy mắt liền đình trệ lại, ước chừng kéo dài thời gian hai đến ba giây.

Thời điểm này binh sĩ Duy Lâm nghe nói Tiêu Hoằng lại đánh tới căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc Tinh, cảm giác đầu tiên của tất cả binh sĩ Duy Lâm là: sau lưng phát lạnh, trong đầu "Ong" một tiếng. Đương nhiên bọn họ biết điều này hàm xúc ý nghĩa gì: ở thời điểm bọn họ tập trung toàn bộ lực chú ý vào chiến tuyến Tây Cương, Tiêu Hoằng đã xuất hiện từ sau lưng, đâm thẳng một đao vào trái tim của đối thủ. Nếu tin tức này là thật, đây tuyệt đối là một kích trí mạng!

*****

Ở bên phía chiến tuyến Tây Cương, Ách Tề Nhĩ biết được Tiêu Hoằng đã triển khai oanh tạc điên cuồng vào Hi Lạc Tinh, lập tức hạ lệnh toàn thể binh lính chiến tuyến Tây Cương tiến công toàn lực, dốc hết khả năng kéo chân binh lính Duy Lâm ở chiến tuyến Tây Cương.

Ách Tề Nhĩ cũng biết, lúc này đã vào lúc mấu chốt, không cho phép một chút sơ sẩy!

Cùng lúc đó, trong Bộ tổng chỉ huy chiến khu quân sự Tây Nam ở Nam Kỳ Tinh, Tá Phu đang báo cáo với Tần Nhược Bạch tình huống chi tiết về Tiêu Hoằng tấn công quân đoàn Thiên Dực số 5, cũng cực lực tiến cử Tiêu Hoằng, cho Tiêu Hoằng quyền lợi lớn hơn nữa, ví dụ như là quan chỉ huy chiến khu quận Nam Du, thống lĩnh ba khu chiến tuyến quận Nam Du.

Cùng với đó là việc mua sắm Ma Văn khung máy móc và chiến giáp Lược đoạt giả.

Tần Nhược Bạch nghe Tá Phu liên tiếp báo cáo, sắc mặt từ đầu tới cuối không thay đổi nhiều, không ngừng lật xem tài liệu liên quan do Tá Phu đưa tới.

-Đối với Ma Văn khung máy móc cùng chiến giáp Lược đoạt giả, Tướng quân Tá Phu có thể toàn quyền quản lý, sau này không cần xin chỉ thị của ta, mua bao nhiêu do ngài quyết định, về phần cho Tiêu Hoằng làm quan tổng chỉ huy chiến khu, không phải ta muốn chèn ép Tiêu Hoằng, mà là cảm thấy thời cơ chưa thật sự chín muồi. Quan chỉ huy chiến khu, phải là quân hàm Trung tướng mới đảm nhiệm được, Tiêu Hoằng vừa thăng cấp làm Thiếu tướng, đã làm cho rất nhiều người đỏ mắt, lại thăng cấp Trung tướng, không thể phục chúng được. Trừ khi Tiêu Hoằng có thể lập ra kỳ công có một không hai, khiến người ta không thể không thăng cấp thêm, không bằng nên chậm bớt.

Tần Nhược Bạch nói từng chữ một, giọng điệu không có thành kiến gì, hoàn toàn đứng ở góc độ khách quan, nói cũng không phải không có lý.

-Nhưng mà...

Tá Phu mới lên tiếng, cửa phòng chợt đẩy ra, tiếp đó trợ thủ của Tá Phu kinh ngạc đi vào, tới nói thầm mấy câu với Tá Phu.

Sắc mặt bình thản của Tá Phu đột nhiên cứng lại, tiếp đó hiện lên kinh hãi không thôi, tuyệt đối ít khi thấy Tá Phu có biểu tình như thế.

-Không phải đùa chứ, sao có thể được?

Tá Phu kinh ngạc nói, giọng nói tràn ngập khó tin.

-Tuyệt đối chính xác, đã có hình ảnh truyền về từ chiến tuyến Tây Cương.

Trợ thủ lau mồ hôi, nói thêm.

-Các ngươi đang nói cái gì đó?

Tần Nhược Bạch thấy biểu tình của Tá Phu, tò mò hỏi.

-Báo cáo chủ soái, Tiêu Hoằng hắn căn bản không có ở chiến tuyến Tây Cương, chúng ta đều bị lừa, bây giờ hắn đang... ở trên Hi Lạc Tinh, đang triển khai tấn công điên cuồng lên căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc.

Tá Phu cố nén rung động ngập trời trong lòng, báo cáo. Hắn không thể nào tưởng tượng được Tiêu Hoằng vừa sáng tạo trận chiến thần kỳ, đánh bại quân đoàn Thiên Dực số 5, vậy mà vẫn không ngừng bước, xuất hiện giữa Hi Lạc Tinh.

Đó là tinh cầu chỗ Hà Long đó, chính là hành tinh mấu chốt tấn công chiến tuyến Tây Cương.

Tần Nhược Bạch nghe thế, không trả lời, cả người cứng ngắc tại chỗ.

Hắn vừa mới nói xong, Tiêu Hoằng đang thiếu công trạng khiến người ta phục tùng, kết quả Tiêu Hoằng liền trực tiếp làm ngay, đâm thẳng tới Hi Lạc Tinh, hắn tự nhiên biết rõ nó có ý nghĩa gì.

Nếu hành động của Tiêu Hoằng thành công, sẽ sáng tạo lần đầu tiên quận Nam Du phát động tấn công Duy Lâm công quốc trong mấy chục năm qua, hơn nữa còn gây ra tổn thất thảm thiết cho Duy Lâm công quốc.

Hành động vĩ đại như thế tuyệt đối không thua gì chiến thắng quân đoàn Thiên Dực số 5, không ngờ Tiêu Hoằng có lá gan to như thế.


-Ra lệnh chiến tuyến Tây Cương truyền hình ảnh Hi Lạc Tinh sang đây.

Tần Nhược Bạch là chủ soái lam y tự mình hạ lệnh. Trước kia ở phía quận Nam Du, Tần Nhược Bạch sẽ không truyền lệnh vì chuyện vụn vặt, nhưng lần này, bởi vì Tiêu Hoằng mà làm một lần ngoại lệ.

Chủ soái đích thân lên tiếng, Ách Tề Nhĩ tự nhiên làm ngay, tiếp đó hình ảnh từ tàu Cụ Phong truyền lại chỗ Tá Phu.

Vài giây sau, hình ảnh Hi Lạc Tinh truyền về văn phòng Tá Phu, Tá Phu cùng Tần Nhược Bạch cùng sửng sốt, tiếp đó kinh ngạc tràn lan như thác lũ.

Căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc to lớn trước kia, bị 32 chiếc Ma Văn khung máy móc đánh phá đã trở thành một đống bừa bộn, lửa cháy khắp nơi, binh lính tinh anh Bối La mặc chiến giáp Lược đoạt giả không ngừng chạy qua đống đổ nát, đánh chết tại chỗ từng thủ vệ binh Duy Lâm muốn chống trả.

Phóng mắt nhìn ra, giữa căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc đã bị tàn phá gần hết, xác chết khắp nơi, căn bản là một lần giết hại mà!

Tá Phu thân là Thượng tướng, nhìn cũng cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Ở trong mắt Tá Phu, phong cách làm việc của Tiêu Hoằng đã hoàn toàn khác với quận Nam Du. Quận Nam Du làm việc lo trước lo sau, sợ đầu sợ đuôi, không dám tấn công Duy Lâm công quốc, bởi vì sợ chọc chuyện, lỡ như chọc giận Duy Lâm công quốc rồi thì làm sao đây?

Nhưng Tiêu Hoằng thì khác, hung ác, tàn bạo, giống như ma đầu.

-Chẳng lẽ quận Nam Du sẽ vì thế mà hoàn toàn thay đổi?

Tá Phu lẩm bẩm.

-Đối với chuyện bổ nhiệm Tiêu Hoằng làm quan tổng chỉ huy chiến khu, ta nghĩ sẽ cân nhắc lại. Nếu hắn thật sự có thể bắt được, hoặc là đánh chết Hà Long.

Tần Nhược Bạch lên tiếng, sắc mặt vẫn còn sót lại rung động.

Bên phía Tiêu Hoằng, tự nhiên không biết phản ứng của Tần Nhược Bạch cùng Tá Phu, thậm chí lúc này Tiêu Hoằng còn không biết đến Tá Phu.

Lúc này chiến đấu đã bước vào phút 15, dựa theo kế hoạch ban đầu, còn lại 10 phút.

Toàn bộ căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc lúc này đã bị phá hủy gần hết, dùng cơ pháo Kẻ Hủy Diệt quét một lần, nhắm vào những địa điểm quan trọng, còn dùng súng trường cự liên bắn mấy lượt, đảm bảo người bên trong đều chết sạch, thiết bị quan trọng đều bị phá hủy hoàn toàn.

Trước kia Phục Thản Đế Quốc đều nằm ở phía cam chịu bị hại, hoặc là đứng về phía gọi là chính nghĩa, nhưng lần này hành vi tiến đánh tàn bạo của quân đoàn Bối La, của Tiêu Hoằng, đã không còn thấy chút bóng dáng chính nghĩa nào.

-Tướng quân Hà Long, căn cứ quân sự Hi Lạc đã sụp đổ, ta khuyên ngài mau chóng rút lui, ta đã chuẩn bị sẵn thuyền...

Vù! Bùm!

Trợ thủ của Hà Long còn nói chưa hết, một viên Hàn băng vạn năm màu tím đã bắn từ cửa sổ bên ngoài vào trong, xuyên thấu đầu của trợ thủ, tiếp đó trợ thủ liền tắt tiếng ngã xuống bên cạnh Hà Long.

Hà Long thấy thế, sắc mặt cảnh giác, tiếp đó hơi động đậy, đột nhiên lách người, một viên băng lăng màu tím xẹt qua bên cạnh Hà Long.

Lúc này, cửa sổ nhìn xuống sàn bên cạnh Hà Long đồng loạt vỡ vụn, Tiêu Hoằng, Bì Nặc, Mục A cùng tên mập, bốn người đồng loạt xông qua cửa sổ, đánh vào trong văn phòng Hà Long!

Tiếp theo không nói hai lời, khởi động Chiến văn sở trường đánh về phía Hà Long!


Trước mắt bọn họ chỉ còn lại không đủ 10 phút, đã không có thời gian đấu võ mồm với Hà Long, hoặc là bắt giữ tại chỗ, hoặc là trực tiếp giết đi!

Nhìn bốn người Tiêu Hoằng phá cửa sổ xông vào, trong mắt Hà Long cũng bùng lên tia sáng. Tuy rằng hắn vẫn không thể tin được quân đoàn Bối La sẽ đánh tới chỗ này, nhưng trước mắt chỉ có thể liều mạng với Tiêu Hoằng.

Dựa vào thực lực Ngự sư cấp năm, chống lại bốn người này cũng không phải chuyện khó!

Không chút chần chờ, Hà Long đã sớm mở sẵn Chiến văn xiết chặt nắm đấm, tiếp đó vô số sợi xích cấu tạo bằng thể năng lượng bắn ra từ trên thân thể, đâm thẳng về phía đám người Tiêu Hoằng nhanh như tia chớp!

Đây là Chiến văn vĩnh cửu sở trường của Hà Long - Vân Liên, thủ đoạn công kích chủ yếu là những xiềng xích năng lượng kia.

Đối mặt với xiềng xích năng lượng dày đặc, Tiêu Hoằng không dám coi thường, hai tay giao nhau trước mặt, ngưng kết ra tấm khiên Hàn băng vạn năm thật dày.

Những người khác cũng tự dùng phương thức riêng tránh né công kích.

Bùm!

Tiếp sau đó, xiềng xích năng lượng mạnh mẽ cắm thẳng vào Hàn băng vạn năm như một cái mũi khoan, lực đánh vào quá mạnh khiến Tiêu Hoằng không khỏi lui ra mấy bước, dừng lại trước cửa sổ vỡ vụn!

Đồng thời, Tiêu Hoằng cũng cảm thấy cánh tay run lên, hiển nhiên sức chiến đấu của Ngự sư cấp năm mạnh hơn Tiêu Hoằng rất nhiều!

May mắn là Hà Long tấn công tầm rộng, đồng thời đánh nhiều mục tiêu, uy lực thể năng lượng phân tán, nếu là một đòn toàn lực, vậy thì Tiêu Hoằng chỉ có thể tránh né.

Bệ Đồ nhìn vào màn hình, tận mắt thấy Tiêu Hoằng xuất hiện, sắc mặt biến thành màu đen. Đối với Tiêu Hoằng, hắn đã hận thấu xương, nhưng lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn, không giúp gì được!

Chỉ phải nhìn ái tướng thủ hạ Hà Long một mình chiến đấu!

Về phần Tiêu Hoằng, lúc này làm gì còn nghĩ tới Bệ Đồ, tập trung toàn bộ chú ý vào con cá lớn khó bắt này!

Còn lại 8 phút! Trong lòng Tiêu Hoằng đếm thời gian, trong vòng 8 phút phải giải quyết chiến đấu!

- Muốn đánh, vậy tới đây đi!

Hà Long nói, trong mắt đã hiện lên màu đỏ. Chuyện tới mức này, hắn chỉ còn cách được ăn cả ngã về không, liều mạng một trận với đám người Tiêu Hoằng.

Đồng thời, xung quanh người Hà Long đã phủ đầy dây xích đỏ rực, giống như con nhím biển phủ đầy gai nhọn.

Loại Chiến văn vĩnh cữu này cực kỳ khó chơi, công thủ nhiều mặt, rất ít sơ hở.

Nhưng Tiêu Hoằng đối mặt với cảnh này cũng không lùi bước, rót Ngự lực vào Hàn Võ, một tay chỉ lên trần nhà, nháy mắt đám mây màu tím hình thành, tiếp đó đột nhiên điều động tăng mạnh Ngự lực, cột băng như mộ bia rậm rạp đập xuống Hà Long!

Đối với tình huống này, sắc mặt Hà Long cũng không hiện lên vẻ khác thường, bắn ra phẫn nộ hung ác, nhìn mộ bia bằng băng rơi xuống, hai tay giao nhau trước ngực, những xiềng xích năng lượng như có được sinh mệnh, nhanh chóng bện vào nhau như dây thừng, hình thành một cái rổ úp ngược!

Mộ bia bằng băng điên cuồng đập xuống nện lên đó đều vỡ vụn!

Rõ ràng, dựa vào Hàn băng vạn năm từ Ngự sư cấp hai như Tiêu Hoằng, còn chưa thể lay chuyển được Chiến văn của Ngự sư cấp năm!

*****

Nhưng đối mặt với Hà Long hung hãn, Tiêu Hoằng cũng không muốn bỏ qua, thấy phần lớn căn phòng đã bị Hàn băng vạn năm nhồi đầy, Tiêu Hoằng hét lớn với mọi người:

-Lui!

Lập tức mấy người Tiêu Hoằng đồng loạt mở Lưu văn, nhảy ra khỏi cửa sổ, tiếp theo Tiêu Hoằng khống chế hàng loạt Hàn băng vạn năm trong phòng cùng lúc nổ tung!

Đồng thời khởi động Tử Thần, nổi giữa không trung tiến hành súc lực!

Ầm!

Cùng với tiếng nổ lớn, vô số Hàn băng vạn năm nổ tung, vách tường kim loại dựng thẳng bị sức tàn phá dữ dội trở nên vặn vẹo, một bên cửa sổ bị đánh văng xuống đất, mảnh vỡ Hàn băng vạn năm bắn ra ngoài tòa lầu!

Nhìn lại Hà Long bên trong phòng, vẫn đứng ở giữa, ngoại trừ quần áo hơi rách một chút ra, cả người vẫn bình yên, chỉ có trong ánh mắt hiện một tia kinh hãi.

Trước đó hắn cho rằng Tiêu Hoằng chỉ là quan chỉ huy, không thể ngờ đánh đấm trực diện hung hãn như vậy. Dựa theo mức độ công kích vừa nãy, tuyệt đối là đỉnh cao trong trình độ Ngự sư cấp hai.

Nhưng mà vụ nổ của Tiêu Hoằng vừa chấm dứt, pháo Ma Văn Ma Nhiên trong tay tên mập đã nhắm vào Hà Long, bóp cò, một viên đạn năng lượng hình trứng màu lam bắn ra, lao thẳng về phía Hà Long!

Hà Long không dám coi thường, một tay đẩy tới trước, dây xích đỏ dày đặc lại bện thành tấm khiên, đạn Ma Nhiên bắn trúng liền nổ tung!

Hình thành ngọn lửa màu đen quét qua toàn bộ văn phòng đổ nát, vách tường kim loại đã vặn vẹo liền xuất hiện dấu hiệu tan chảy!

Nhưng Hà Long vẫn cứ bình yên, chỉ là đồng phục Tướng quân bị nướng đã cháy khét, nhưng sức chiến đấu không chút giảm bớt!

- Dựa vào mấy tên nhóc các ngươi mà muốn đánh thắng ta? Còn non lắm!

Hà Long vẫn đứng giữa văn phòng đổ nát, giống như một con trâu đực khó phục tùng, về phần Bệ Đồ? Trong vụ nổ vừa rồi, Ma Văn thông tin quân dụng gắn trên bàn đã bị phá hủy.

Nhưng Hà Long vừa nói xong, chợt cảm thấy sau lưng có động tĩnh lạ, liếc nhìn một chút, liền kinh ngạc phát hiện vách tường kim loại đổ nát sau lưng đột nhiên lồi lên, tiếp đó tan vỡ, lộ ra nắm đấm thép của Ma Văn khung máy móc, đánh vào lưng Hà Long!

Bởi vì Hà Long tập trung phần lớn chú ý vào đám người Tiêu Hoằng ở trước mặt, cho nên không chuẩn bị kịp với Ma Văn khung máy móc đánh lén, đã không tránh né kịp nữa, Hà Long dưới tình thế cấp bách liền điều khiển mấy sợi xích đỏ đan ở sau lưng!

Tiếp đó, nắm đấm của Ma Văn khung máy móc đánh thẳng vào trên lưng Hà Long, đánh bay cả người Hà Long ra ngoài như đạn pháo.

Đám người Tiêu Hoằng đã sớm có chuẩn bị trước, đồng thời lao lên, đồng loạt sử dụng Chiến văn sở trường quấn lấy Hà Long.

Một đánh bốn, dù thế, Hà Long vẫn không rớt xuống thế yếu, vẫn ương ngạnh chống cự!

Chỉ là lúc này làm Hà Long có phần tuyệt vọng, đó là toàn bộ căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc đã khó nhìn thấy một đồng bọn còn sống, phóng mắt nhìn là vô số binh lính tinh anh Bối La mặc chiến giáp Lược đoạt giả hay Vi Mễ lân giáp đang đánh về phía bên này!

Một mình đấu bốn người, Hà Long có thể đối phó, một đánh 10 người, Hà Long miễn cưỡng đối phó được, nhưng mà một mình đấu trăm người, ngàn người, cộng thêm mấy chục chiếc Ma Văn khung máy móc, làm sao mà đánh?

Cho dù Hà Long có được thực lực ngự sư cấp năm mạnh mẽ, nhưng đối mặt với binh lính tinh anh Bối La ùa tới, vẫn khó mà đối phó được. Quan trọng hơn là tâm lý, bởi vì Hà Long không thấy được hy vọng trong trận chiến này, dù có giết 100 người, 1000 người, cũng khó thoát vận mệnh phải chết hoặc là bị bắt!

Ở dưới trạng thái tâm lý này, tự nhiên sức chiến đấu của Hà Long đã bị ảnh hưởng nhất định.


3 phút! Còn 3 phút là đến thời gian quy định 25 phút, lúc này Hà Long đang bị Hàn băng vạn năm của Tiêu Hoằng, các loại đạn Ma Văn của tên mập, cùng Ma Văn khung máy móc, binh lính Bối La công kích dữ dội, đã chật vật thảm hại!

Cả người đầy máu, tóc rối tung, mặt đỏ rực đầy mồ hôi, đồng phục Tướng quân hoa lệ đối mặt đàn sói đã biến thành quần áo ăn mày. Dù thế, Hà Long vẫn sừng sững không ngã, dựa vào dưới một tòa lầu đổ nát chống cự quân đoàn Bối La vây công!

Nhưng mà đối mặt với cường độ công kích dữ dội, tốc độ hành động của Hà Long lúc này đã chậm đi nhiều, trình độ đánh trả không bằng trước kia.

Trái lại Tiêu Hoằng càng đánh càng mạnh, dần dần thăm dò được đường lối công kích của Hà Long, nắm đấm tay trái bao bọc Hàn băng vạn năm liền lách qua xiềng xích đỏ, đánh thẳng lên bụng Hà Long.

-Ụa!

Tiêu Hoằng một quyền đánh trúng bụng Hà Long, vốn không mặc áo giáp gì, Hà Long liền cảm thấy bụng sôi trào, đương trường phun máu!

Cùng lúc đó, Tiêu Hoằng cũng không có ý muốn buông tha Hà Long, hình ảnh tử thần cầm liêm đao hàn băng sau lưng đã đánh về phía Hà Long.

Đối mặt tình huống như vậy, Hà Long đã khó mà trốn tránh, chính xác 100%. Một khi đánh trúng, tuyệt đối có thể đâm xuyên thấu người Hà Long, chắc chắn phải chết!

Nhưng khi liêm đao tử thần đánh về phía Hà Long, sắc mặt Tiêu Hoằng hơi đổi, tiếp đó dùng ngự lực khống chế liêm đao tử thần hơi lệch, lưỡi dao đi lách qua bụng Hà Long chỉ dùng đầu đao đánh vào Hà Long, tương đương với một cú đấm mạnh, rốt cuộc đánh ngã Hà Long.

Tiếp theo tên mập cùng mười mấy binh lính Bối La đồng loạt lao lên, mạnh mẽ khống chế Hà Long!

Trong nháy mắt vừa nãy, Tiêu Hoằng vẫn tha cho Hà Long một mạng, cũng không phải Tiêu Hoằng có ý tốt gì, mà là cảm thấy bắt sống có giá trị hơn là giết.

Nếu còn có thêm một lý do, thì đó là kính nể với kẻ địch mạnh như Hà Long, khí chất thà chết không hàng, chết cũng phải đánh tới cùng.

Mai Kiệt đánh ngất Hà Long chồng chất vết thương, cũng lấy hết toàn bộ Chiến văn để vào bao Ma Văn, binh lính khác lấy ra dây năng lượng, còng tay Ma Văn trói thật chặt Hà Long.

Lúc này, từ lúc bắt đầu tấn công đã trôi qua 24 phút.

Binh lính Bối La không dám ở lại nữa, bắt đầu khởi động chiến giáp Lược đoạt giả hoặc là Lưu văn, quay trở về trong chiến hạm Ma Văn. Chiến cơ ngân Điểu, Ma Văn khung máy móc đồng thời án theo thứ tự quay trở về chiến hạm Ma Văn.

Phút 29, binh lính Bối La, chiến cơ ngân Điểu cùng Ma Văn khung máy móc đã quay về trong chiến hạm Ma Văn đủ số lượng!

- Trưởng quan, tất cả nhân viên cùng trang bị chiến đấu đã trở về!

Tiêu Hoằng bước vào phòng điều khiển tàu Cụ Phong, Vương Phàm nhanh chóng báo cáo với Tiêu Hoằng.

-Toàn tốc rút lui!

Tiêu Hoằng không chần chờ, lập tức ra lệnh. Bây giờ không ai biết rõ hơn Tiêu Hoằng nơi này hung hiểm cỡ nào, ở lại thêm 1 phút, có nghĩa là tiếp xúc với nguy hiểm thêm 1 phút.

Tiêu Hoằng ra lệnh, chiến hạm Ma Văn quân đoàn Bối La đồng loạt lao lên trời, chạy khỏi tầng khí quyển Hi Lạc Tinh, chạy như điên về phía chiến tuyến Tây Cương.

Để lại, là Hi Lạc Tinh đổ nát cùng vô số thi thể!


Tiêu Hoằng ngồi trở lại ghế chính, không khỏi thở phào, còn lau mồ hôi, sau đó mở bao Ma Văn của Hà Long ra.

Lúc này tên mập thò đầu tới, mắt tóe đầy sao.

-Nhiều thứ tốt như thế, đáng tiếc ta không dùng đươc, thật không hổ là Tướng quân mà.

Tên mập không khỏi nuốt nước miếng nói.

Chỉ một cái Chiến văn Vân liên kia, cũng đã là vô giá rồi.

Trái lại Tiêu Hoằng bình thản, vừa định đóng bao Ma Văn lại, chợt phát hiện Ma Văn thông tin trong bao Ma Văn của Hà Long rung lên.

Lấy ra xem, trên màn hình hiện cái tên Bệ Đồ. Cũng không có gì lạ, bây giờ tất cả liên lạc trong căn cứ quân sự trung tâm Hi Lạc đã gián đoạn, Bệ Đồ vội vàng muốn biết Hà Long đã như thế nào?

Nhưng mà vừa chuyển liên lạc được với Hà Long, trên màn hình không phải xuất hiện Hà Long, mà là ánh mắt bình thản âm trầm của Tiêu Hoằng.

Nhìn cảnh này, sắc mặt lo lắng của Bệ Đồ đột nhiên cứng lại, trở nên tái nhợt, trong lòng phát lạnh, không cần nói rõ cũng biết hình ảnh này có ý nghĩa gì.

-Ngươi... ngươi đã làm gì Hà Long?

Bệ Đồ giọng run lên hỏi.

Tiêu Hoằng không trả lời, thậm chí không có một biểu tình dư thừa, chỉ liếc Bệ Đồ một cái, trực tiếp cắt liên lạc.

Tắt hẳn Ma Văn thông tin của Hà Long, Tiêu Hoằng tiện tay ném bao Ma Văn của Hà Long vào ba lô của mình, sau đó nhìn vào bản đồ không gian phía trước!

Bây giờ bốn chiếc chiến hạm Ma Văn của quân đoàn Bối La đã tiến vào con đường không gian siêu cao tốc, đang giành giật từng giây, vội vàng chạy về phía chiến tuyến Tây Cương!

-Tình huống hiện giờ thế nào?

Tiêu Hoằng đứng lên hỏi, giọng nói lo lắng.

-Xung quanh chiến hạm Ma Văn đều bình thường, bảo trì hết tốc lực, bên phải phía trước có hai chiếc chiến hạm Ma Văn chặn đường, nhưng chúng ta có thể cắt đuôi. Bột phấn Lăng tinh trên thân hạm vẫn chưa trôi hết, còn tác dụng tránh khỏi máy thăm dò, điều này tương đối có lợi cho chúng ta!

Lái tàu nhanh chóng báo cáo cho Tiêu Hoằng.

Mọi người biết rõ lúc này không phá vây đi ra, giờ mới là bắt đầu thử thách!

-Còn bao lâu chúng ta mới trở về chiến tuyến Tây Cương?

Tiêu Hoằng hỏi tiếp, từ đầu tới cuối ánh mắt không rời khỏi bản đồ không gian trước mặt.

-Cứ theo tốc độ này, dự tính còn khoảng 21 tiếng, sau 17 tiếng, chúng ta sẽ đến chỗ tiếp ứng đã thỏa thuận với Tướng quân Ách Tề Nhĩ, dự tính tới nơi đó, chúng ta sẽ an toàn.

Lái tàu trả lời.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1129)