Truyện ngôn tình hay

Truyện:Ma Ngân - Chương 0409

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0409: săn điêu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Đánh giá ghế nổi, không lớn lắm, nhưng chiếc ghế ở trên được lót da thú thật dày, có vẻ rất thoải mái.

- Ha ha.

Đại trưởng giả không khỏi cười khẽ, nhìn lại Tiêu Hoằng, cười nói:

- Vậy ta không từ chối.

Nói xong, Đại trưởng giả được Tiêu Hoằng nâng đỡ bước lên ghế nổi, ngồi trên đó. Đã lâu rồi không đi hang động Mặc Ngân, Đại trưởng giả quả thật không biết dựa vào cái thân già nua của mình có thể chịu được đến đó, có kéo chân đội ngũ hay không.

Có ghế nổi, mọi chuyện sẽ không còn vấn đề.

Xong chuyện, Đại trưởng giả ngồi vừng trên ghế nổi, Tiêu Hoằng dẫn đội ngũ xuất phát di động Mặc Ngân.

Rời Mặc Hoàng thành, sắc trời đã tối dần, người xung quanh đều lấy đuốc hoặc Ma Văn chiếu sáng, đi theo đường mòn về hướng đông.

Đi chừng 2 tiếng, đoàn người Tiêu Hoằng mới đến hang động Mặc Ngân. Bởi vi ánh sáng nơi này không dựa vào mặt trời, mà là bằng địa từ trường, bởi vậy "bầu trời" nơi này vẫn sáng ngời.

Đoàn hơn 70 người, tính cả Đại trưởng giả, đồng loạt xuống hang động, bắt đầu bận rộn, bước đầu tiên là xác định vị trí Kim quan điêu.

Lúc này trên bầu trời xuất hiện hai con Kim quan điêu, đang bay xoay tròn trên bầu trời, có lẽ đang tìm kiếm con môi.

Tập trung vị trí một con Kim quan điêu, đoàn người Tiêu Hoằng bắt đầu mở máy bắn lưới, tiếp theo cố định máy bắn lưới bằng dây thừng bằng hợp kim Vi Mê, có buộc vào thân cây to hơn cả người tên mập, có cái trực tiếp buộc vào cột đá.

Mười mấy phút sau, xung quanh máy bắn lưới đã có 20 sợi dây thép hợp kim Vi Mễ cố định xuống mặt đất, mục đích làm thế là phòng ngừa máy bắn lưới bị sức giật mạnh đẩy ngã, hai là phòng ngừa Kim quan điểu giãy giụa kéo bay cả máy bắn lưới.

Đánh giá dây thừng hợp kim Vi Mễ, kéo thử cường độ, Tiêu Hoằng mới nhìn sang Phùng Triết Mình, ý bảo khóa chặt Kim quan điêu.

Lúc này Đại trưởng giả lấy ra một cây nỏ Ma Văn cực kỳ hoa lệ, bên trên phủ kín Khí văn màu đỏ cực kỳ hoa lệ, giữa mỗi cái Khí văn được khảm bảo thạch xa hoa, dây nỏ là do Đại trưởng giả sử dụng Ngự lực của mình ngưng kết ra.

Thân là một thành viên Tống Táng kỹ sĩ đoàn, Đại trưởng giả yêu thích nỏ Ma Văn hơn, nguyên nhân ở chỗ nỏ không có tiếng ồn, có lợi cho ám sát, hơn nữa chỉ có loại nỏ nguyên thủy như thế này mới càng phát huy được đặc tính của Ngự lực, khuyết điểm ở chỗ năng lực bắn liên tục yếu kém.

Nhưng nếu ở trong bóng tối, đối với một người thực lực hùng hậu, mọi chuyện đều không thành vấn đề.

Thấy Đại trưởng giả đã lấy ra nỏ Ma Văn âu yếm của mình, dây nỏ ngưng kết ra sợi dây cung màu xanh thật nhỏ, những người khác cũng chuẩn bị sẵn sàng, Tiêu Hoằng mới gật đầu với đám người Phùng Triết Mình.

Ba Ngự sư cấp ba đồng bọn cạnh Phùng Triết vào máy bắn lưới, nhìn máng sức lực đang đầy lên.


Đồng thời, Phùng Triết Mình cũng cực kỳ tập quan điêu ở gần nhất.

Khoảng 1 phút sau, đợi chứa đầy Ngự lực, Phùng Triết Mình quyết đoán ấn nút bắn!

Ầm!

Một tiếng nổ rền vang, ở họng súng hình loa bắn ra đạn năng lượng hình trừng rất lớn, kéo theo dây năng lượng thật dài, lập tức đánh lên Kim quan điểu giữa "bầu trời".

Lúc này những người khác cũng khẩn trương không thôi, đồng loạt lấy ra vũ khí, ngừng thở. về phần Đại trưởng giả, Ma Văn nỏ trong tay đã đặt một cây nỏ màu bạc, sắc mặt nghiêm túc nhìn đạn năng lượng bắn ra.

Khoảng 2 giây sau, đạn năng lượng hình trừng màu đỏ cam chỉ còn cách Kim quan điêu không tới trăm mét, tốc độ quá nhanh.

Vốn là Vũ thú cấp bậc Ngự hồn, tính cảnh giác của Kim quan điêu không thể thấp được, ở khoảng cách này, nó cũng cảm nhận được dao động năng lượng phát ra từ vật thể năng lượng màu cam kia, nhanh chóng chuẩn bị tránh né!

Nhưng ngay khi Kim quan điểu định tránh né, đạn năng lượng hình trứng kia đột nhiên nổ tung, nháy mắt hình thành một cái lưới lớn đường kính hơn trăm mét, trực tiếp bao trùm Kim quan điêu, hơn nữa còn co rút.

Cùng lúc đó, Phùng Triết Mình cũng lập tức kéo dây nối giữa đạn năng lượng cùng máy bắn lưới quay trở về.

Nháy mắt, Kim quan điểu bị lưới lớn bao bọc bị kéo về phía đỉnh núi chỗ Tiêu Hoằng.

Chỉ là lúc này, Kim quan điêu phản ứng lại liền điên cuồng giãy giụa giữa bầu trời, cố sức mở rộng cánh, thân thể xuất hiện màng năng lượng màu xanh.

Bựt! Bựt!

Không tới 1 giây, hai dây năng lượng trên lưới năng lượng bị Kim quan điểu giãy dụa dữ dội, trực tiếp kéo đứt!

Lực lượng như thế, người thường khó mà tưởng tượng nổi, nên biết cường độ của loại lưới năng lượng này mà hóa thành lực công kích, hoàn toàn có thể san bằng cả một ngọn núi, kết quả lại bị Kim quan điêu dễ dàng kéo đứt hai sợi.

Rõ ràng, nếu chiếu theo tỉnh hình này, dù là kéo Kim quan điêu tới gần, đợi nó khôi phục được tự do, sẽ là tai họa đối với đoàn người Tiêu Hoằng.

Nhưng khi đoàn người Tiêu Hoằng cảm thấy nặng nề, chợt phát hiện Đại trưởng giả đột nhiên nhảy tới, đi lên vách đá, nâng nỏ Ma Văn nhắm ngay vào Kim quan điêu. Tuy rằng thân thể gầy yếu của Đại trưởng giả khiến người ta cảm thấy yếu ớt, những tư thế cầm nỏ Ma Văn là Tiêu chuẩn tuyệt đối.

Tiếp đó, mũi tên đột nhiên tụ tập không khí xoắn ốc, giống như hấp thu không khí xung quanh. Chỉ thoáng cái, cây cối trong phạm vi mấy cây số liền đong đưa như gặp phải lốc, ngay cả cát dưới chân Đại trưởng giả cũng bị cuốn lên cao.

- Trời ạ, không phải truyền thuyết Đại trưởng giả đã gần đất xa trời hay sao? Tại sao còn có thực lực như thế?

Tên mập gần đó nhìn Đại trưởng giả đứng ở vách núi đen, cùng cát bụi bốc lên và cây cối xào xạc lắc lư ở xa xa, không khỏi hô lên.


Tiêu Hoằng cùng đám người Ngả Nhĩ Văn cũng hiện lên chút khác thường. Nhất là Ngả Nhĩ Văn, từ khi còn nhỏ, hắn chưa từng thấy Đại trưởng giả ra tay, lần này cuối cùng kiến thức được, quả nhiên đúng như trưởng bối đã nói, thực lực bí hiểm khó lường.

Vù!

Dừng lại khoảng 2 giây, tên nỏ trong tay Đại trưởng giả xé gió bắn ra, cảm giác đầu tiên, đó không phải là một mũi tên nỏ, rõ ràng là bắn ra một cơn lốc xoáy, tên nỏ điên cuồng xoay tròn, những nơi đi qua bị lực xoắn mạnh mẽ, trực tiếp xé nát một gốc cây to che trời phía trước như máy xay thịt, có những linh thú cấp bậc không cao trực tiếp tan xương nát thịt, hóa thành tương hồ.

Tiêu Hoằng cùng đám người tên mập không khỏi nuốt nước miếng, bọn họ không dám tưởng tượng, nếu ai trúng phải một tên này, sẽ phải chết như thế nào.

Chỉ nháy mắt, mũi tên nỏ như lốc xoáy đã xuất hiện ở gần Kim quan điểu hung mãnh, nhưng đối mặt với tầng màng năng lượng màu xanh của Kim quan điêu, rõ ràng thấy đã bị cản trở, tên nỏ điên cuồng xoay tròn đột nhiên ngừng chuyển động, gỗ vụn đá vụn bị cuốn theo cũng rơi xuống.

Ngừng trệ chỉ kéo dài 1 giây, nỏ tên đâm thủng qua màng năng lượng màu xanh, đâm thẳng dưới nách Kim quan điêu, đâm vào làn da cùng lông chim cứng như tấm thép.

Đâm thủng làn da và lông chim cứng cỏi, Kim quan điểu bị đau đớn thúc đẩy phát ra tiếng kêu chói tai, như cả vạn cái chuông đồng lớn cùng rền vang, làm cả người lông tóc tê dại.

Một ít người cấp bậc Ngự lực hơi yếu không kiềm được bịt tai.

Mũi tên nỏ của Đại trưởng giả bắn chuẩn xác thần kỳ, vừa đâm trúng ngay thần kinh phía trên bên phải của Kim quan điêu, khiến cho cánh bên phải gần như tê liệt, mức độ giãy giụa giảm mạnh.

Vài giây sau, Kim quan điêu sải cánh đến hai mươi mấy mét bị kéo tới đỉnh núi, chỉ cách đám người Tiêu Hoằng không đến 5 m. Đoàn người Tiêu Hoằng cùng cảm nhận được sóng Ngự lực hỗn độn phát ra từ Kim quan điêu, tràn ngập cảm giác áp bách, thậm chí làm cho người ta khó thở!

Trong đó có những binh lính Bối La cấp bậc Ngự giả phải lui ra mấy bước!

Nhưng lúc này Đại trưởng giả mau tay nhanh mắt, thu hồi nỏ Ma Văn, rút một thanh lưỡi lê hoa lệ, tiếp theo như một con khỉ già nhảy lên, đâm thẳng vào trung khu thần kinh ở cổ Kim quan điêu.

Chỉ là chùy thủ đụng phải tầng màng năng lượng màu xanh, lại bị cản trở, lần này thời gian ngăn cản dài hơn, dường như bị màng năng lượng màu xanh cản trở hoàn toàn.

Không thể không nói, một mũi tên vừa rồi tuyệt đối khiến Đại trưởng giả lớn tuổi sức yếu đã tiêu hao không nhỏ, giờ đây Đại trưởng giả có phần nỏ mạnh hết đà.

Lúc này mọi người biết rõ, nếu Đại trưởng giả không thể đâm thủng màng năng lượng, không thể giết được Kim quan điêu, đến lúc đó không dám tưởng tượng hậu quả, ở trong này không có ai là đối thủ của Kim quan điêu.

Đồng thời cũng phải nhanh chóng giết nó ngay, bằng không khó mà tưởng tượng được hậu quả.

Khi mọi người đều khẩn trương cực độ, Tiêu Hoằng nhanh tay xẹt qua bao Ma Văn, nhanh nhẹn lấy ra Mặc Nại phụ văn, khởi động lên, năm ngón tay chỉ về phía Đại trưởng giả, bắn ra một chút ánh sáng đỏ.

Trước đó có nói, tác dụng kích, tiết kiệm 12% Ngự lực.

12% này, đối với người cấp Ngự đồ còn không thấy gì, nhưng đối với lão quái cấp Ngự hồn, không cần nói cũng biết sẽ tăng lên bao nhiêu!

*****

Trạng thái Mặc Nại phụ văn vừa thêm vào người Đại trưởng giả, hai cánh tay Đại trưởng giả đột nhiên lóng lánh ánh sáng đỏ, lúc này bỗng nhiên Đại trưởng giả cảm thấy Ngự lực đã mỏi mệt quá sức liền trở nên sinh động, có nhiều sức hơn.

Chùy thủ trong tay Đại trưởng giả cũng đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, mạnh mẽ đâm thủng màng năng lượng màu xanh, trực tiếp cắm vào cổ Kim quan điêu.

Phập!

Sau tiếng đâm thủng thân thể, cơ thể khổng lồ của Kim quan điêu run rẩy mấy cái, liền không còn sức sống, cứng ngắc ở đó, giống như một con gà trống được phóng to vô số lần, màng năng lượng màu xanh cũng lập tức tiêu tan.

Thấy thế, mọi người đều thở phào một hơi, tên mập trực tiếp đặt mông xuống đất.

Tuy ràng toàn bộ quá trình không tới 30 giây, nhưng lại làm mọi người có cảm giác như trôi qua mấy ngày.

- Khụ khụ!

Liếc Kim quan điêu, Đại trưởng giả thu hồi lưỡi lê, đột nhiên ho mạnh hai tiếng, khóe miệng còn có vết máu.

Thấy Đại trưởng giả như thế, thần sắc thả lỏng của mọi người lại trở nên khẩn trương, không cần nói cũng biết Đại trưởng giả có ý nghĩa như thế nào đối với Mặc Hoàng thành.

Thấy thế, Tiêu Hoằng liền vội bước lên, đỡ Đại trưởng giả, nhanh tay lấy ra Văn đan bổ huyết đặt vào miệng Đại trưởng giả, dìu Đại trưởng giả ngồi xuống.

Văn đan bổ huyết nuốt vào bụng, Đại trưởng giả cảm thấy có dòng nước ấm áp không ngừng chạy qua tứ chi đã dần lạnh băng chết lặng.

Nháy mắt, sắc mặt đang trở nên tái nhợt của Đại trưởng giả đột nhiên hồng hào hơn, cả người ấm áp sảng khoái, cảm thấy rất là thoải mái.

- Ngươi cho ta ăn cái gì thể?

Điều chỉnh Ngự lực một chút, Đại trưởng giả mới hỏi.

- Văn đan bổ huyết, thứ nhỏ nhặt do ta phát mình ra, có chút chỗ tốt cho thân thể.

Tiêu Hoằng đáp rõ ràng.

- Thứ tốt đấy.

Đại trưởng giả khẽ gật đầu nói.

- Nếu Đại trưởng giả cảm thấy tốt, chỗ ta còn có mấy viên.

Tiểu Hoàng nói xong, cũng không keo kiệt, trực tiếp lấy ra 6 viên Văn đan còn trong túi đưa cho Đại trưởng giả.

Đại trưởng giả cũng không từ chối, vui vẻ gật đầu, sau đó hỏi tiếp:

- Vừa rồi ngươi sử dụng Ma Văn gì cho ta?

- Đó là Mặc Nại, có thể nâng cao 12 % sức công kích, giảm bớt 12% Ngự lực tiêu hao.

Tiêu Hoằng vẫn trả lời rõ ràng.

-Thật là thứ tốt.


Đại trưởng giả cũng nói, không biết Mặc Nại phụ văn của Tiêu Hoằng còn là tính vĩnh cửu.

Đại trưởng giả ngồi nghỉ 5 phút trên hòn đá, mới đi tới trước Kim quan điêu, cầm một cái ống nghiệm nhỏ, rót máu nóng của Kim quan điêu vào, giao cho Tiêu Hoằng, sau đó nói:

- Kim quan điêu cần phải xử lý trong vòng một giờ, nếu không máu sẽ đông cứng, dựa vào thực lực của các ngươi không thể phá được da của nó, giao cho ta xử lý đi.

- Vậy làm phiền Đại trưởng giả.

Tiêu Hoằng sảng khoái đáp ứng, những người khác cũng có dị nghị.

Thấy mọi người không cỏ ý kiến, Tiêu Hoằng bảo mẩy người áo trắng cùng binh lính Bối La hợp lực chuyển Kim quan điêu ra ngoài, đặt cạnh máy bắn lưới, vận chuyển về Mặc Hoàng thành.

Kim quan điêu khổng lồ bị buộc chặt, đặt lên ròng rọc câu ra khỏi hang động Mặc Ngân, Tiêu Hoằng cũng không có chuyện làm.

- Đã xong chuyện, không biết Tiêu đại nhân định làm gì tiếp theo?

Ngả Nhĩ Văn tới hỏi Tiêu Hoằng.

Tiêu Hoằng nhìn máu Kim quan điêu còn tươi mới, nói:

- Tạm thời ta không muốn trở về, ta muốn đi khu vực Hắc tinh sa, tu luyện 3 tiếng.

- Vây ta đi cùng Tiêu đại nhân, trên đường có thể chiếu cố nhau.

Ngả Nhĩ Vân nói.

- Tự nhiên là được.

Tiêu Hoằng trả lời.

Tiểp theo hai người nói với đội ngũ một tiếng, liền chạy đi khu vực Hắc tinh sa.

Trên đường đã được Đại trưởng giả lưu lại sương mù màu xanh, khi Tiêu Hoằng đến cho Hắc tinh sa, đã gần 9 giờ tối, dự định tu luyện 3 tiếng rồi trở về Mặc Hoàng thành sẽ là nửa đêm về sáng. Cũng may Tiêu Hoằng cùng Ngả Nhĩ Vấn đều là cấp bậc Ngự sư, có được Lưu văn, có thể tiết kiệm thời gian đi đường.

Đi vào một chỗ Hắc tinh sa tương đối dày, Tiêu Hoằng mở ra ống nghiệm chứa máu Kim quan điêu còn nóng, nhìn sang Ngả Nhĩ Văn nói:

- Này, ống nghiệm này khoảng 2 ngụm, hai ta chia đôi thế nào?

Nghe vậy, Ngả Nhĩ Văn sắc mặt hơi động, ngẫm nghĩ một lát, hơi luyến tiếc lắc đầu:

- Ta sẽ không cần, bây giờ ta đã là Ngự sư cấp bốn, tu luyện ở đây không có hiệu quả lớn, ta uống có phần lãng phí.

Tiêu Hoằng tự nhiên nhìn ra Ngả Nhĩ Văn lắc đầu trái lương tâm, chỉ cười khẽ, liền uống một ngụm máu Kim quan điêu, sau đó đưa nửa phần máu Kim quan điêu còn lại cho Ngả Nhĩ Văn:

- Hiệu quả không rõ ràng, vậy thì cũng có hiệu quả, hơn nữa Hắc tinh sa đã không có hiệu quả, không có nghĩa là máu Kim quan điêu cũng không có tác dụng. Dù sao ngươi ở đây cũng nhàn rỗi, không bằng hai ta cùng tu luyện, coi như cho có bạn.

Thấy Tiêu Hoằng đưa sang nửa ống máu Kim quan điêu, Ngả Nhĩ Văn tràn ngập hảo cảm với Tiêu Hoằng. Rõ ràng, Tiêu Hoằng có thể nhìn thấu lòng người, đối với người ngoài là rất đáng sợ, nhưng đối với người một nhà, đó là một loại quan tâm.


- Vậy ta không từ chối nữa.

Ngả Nhĩ Văn nhận lấy ống nghiệm, uống một hơi cạn sạch máu còn thừa.

Tiếp theo hai người dựa vào vách đá, ngồi trên Hắc tinh sa, nhắm mắt lại.

Máu Kim quan điêu vào bụng, khoảng 1 phút sau, Tiêu Hoằng cảm thấy Ngự lực toàn thân điên cuồng sôi trào, giống như nước đáng sôi lên. Cộng thêm Hắc tinh sa kích thích, Tiêu Hoằng cảm giác Ngự lực như đang nổi lên cơn gió lốc.

Cảm giác này không dễ chịu lắm, nhưng Tiêu Hoằng vẫn cực lực khống chế tâm tình, bắt đầu tập trung dùng Huyết thí huấn luyện pháp mà mình am hiểu bắt đầu tu luyện.

Vài phút sau, Tiêu Hoằng cảm thấy Ngự lực điên cuồng sinh trưởng như nấm mọc sau mưa, tốc độ tăng trưởng còn tuyệt vời hơn cả khi còn là Ngự đồ.

Chỉ cảm thấy tốc độ rùa bò trước kia đột nhiên biến thành chiến đấu cơ Ma Văn, phát hiện này làm Tiêu Hoằng mừng như điên. Nếu dựa theo tốc độ này, không tới một tuần là sẽ đạt tới Ngự sư cấp ba, đánh sâu vào Ngự sư cấp bốn, chỉ là ngày một ngày hai.

Ngả Nhĩ Văn bên cạnh, tuy rằng Hắc tinh sa không có tác dụng rõ ràng với hắn, nhưng hiệu quả của máu Kim quan điêu không giảm bớt chút nào, tốc độ tăng trưởng Ngự lực lên đến gấp 10 lân, tuyệt đối có ích rất lớn. Dù là một ngụm máu Kim quan điêu chỉ có thể duy trì 3 tiếng, nhưng 3 tiếng này có tốc độ tiến bộ bằng tu luyện 30 tiếng không ngừng nghỉ, đó là tu luyện 1 ngày bằng 10 ngày.

Nửa giờ sau, hiệu quả máu Kim quan điêu được phát huy đến lớn nhất, trên làn da Tiêu Hoằng cùng Ngả Nhĩ Văn đã bao phủ một tầng hơi màu xanh, Ngự lực vẫn đang điên cuồng tăng lên.

Chỉ nửa giờ, Tiêu Hoằng cố sức vận dụng Huyết thí huấn luyện pháp, cảm giác được đã tăng lên 60 cổ Ngự lực, đây là điều trước nay chưa từng tưởng tượng được, còn là dưới tình huống không sử dụng kim Ma Văn.

Nếu phối hợp thêm kim Ma Văn sẽ có hiệu quả như thế nào, Tiêu Hoằng không dám tưởng tượng, chỉ là Tiêu Hoằng cũng không dám tùy tiện thử kim Ma Văn. Nguyên nhân đó là bởi bây giờ Tiêu Hoằng cảm giác Ngự lực đã như xe bay Ma Văn phóng bão táp, nếu nhanh hơn nữa, Tiêu Hoằng sợ thân thể không chịu nôi.

Chi vi tham lam mà khiến Ngự lực tổn thương, đó là mất nhiều hơn được.

Hay là đợi đến Ngự sư cấp ba, đợi Ngự lực dẻo dai đến cường độ nhất định rồi nói sau. Tiêu Hoằng thầm nghĩ, sau đó lại tập trung hết tinh thần vào tu luyện.

Ớ phía bên kia, Đại trưởng giả cùng đội ngũ đang nhanh chóng trở về Mặc Hoàng thành, liền chia ra, thời gian đã gần 11 giờ đêm.

Đại trưởng giả điều khiển ghế nổi trở về đại sảnh trưởng giả, liền nói đám người Phùng Triết Mình, Nặc Lâm đưa Kim quan điêu vào trong.

May phút sau, Kim quan điêu đặt giữa đại sảnh trưởng giả, chỗ vết thương đã dùng bùn đất bịt kín, phòng ngừa máu tràn ra, máu tươi của Kim quan điêu là rất quý giá.

Nhìn đoàn người Phùng Triết Mình cung kính rời đi, Đại trưởng giả mới nhìn sang Nặc Lâm, hỏi:

- Con cảm thấy Tiêu Hoằng là người thế nào? Đánh giá khách quan.

- Cái này... Nghe mấy người Bì Nặc nói, Tiêu Hoằng rất tốt với người một nhà, đối ngoại là một kẻ cực kỳ hung tàn. Mấy ngày qua, con cũng quan sát, toàn bộ người Mặc Hoàng thành đều rất có hảo cảm với Tiêu Hoằng, kể cả đứa nhỏ 5-6 tuổi.

Nặc Lâm cố gắng khách quan nhất có thể.

- Nêu là thế, ta cũng thật sự yên tâm. Trước đó ta còn lo sẽ có người bài xích Tiêu Hoằng nữa, đợi có thể dạy hết cho Tiêu Hoằng, ta nghĩ nhiệm vụ của ta cũng hoàn thành.

Đại trưởng giả nói, tiếp theo khoát tay với Nặc Lâm, bảo hắn có thể đi.

Tiếp theo, một mình Đại trưởng giả tới chỗ thi thể Kim quan điêu, dùng chùy thủ cấp Ngự hồn của mình bắt đầu xử ly. Đầu tiên là thu gom máu, sau đó lột da, cắt nhỏ, môi động tác đều rất cẩn thận, rất chậm, là vì không muốn xâm hại tới mỗi một bộ phận quý giá của Kim quan điêu.

Đến 12 giờ đêm, Tiêu Hoằng cùng Ngả Nhĩ Vănyở hang động Mặc Ngân mới mở mắt, hiệu quả mạnh mễ do máu Kim quan điêu mang tới cũng đã rút lui.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1129)