Truyện ngôn tình hay

Truyện:Ma Ngân - Chương 0459

Ma Ngân
Trọn bộ 1129 chương
Chương 0459: giao hàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-1129)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Trong đầu Tiêu Hoằng đã có ý tưởng khái quát về nhu cầu của Bác Sơn. đó là nhái lại Ma Văn dạng xiềng xích của Hà Long từng sử dụng, tiến hành chế tạo cải tiến.

Lấy ra một khối Tái thạch Áo đinh, Tiêu Hoằng không mài thành văn mặt lõm, thực tế Tiêu Hoằng không có dự tính sử dụng văn trong văn, nguyên nhân là vì tiêu hao ngự lực quá lớn, dù sao Tiêu Hoằng chỉ có giao tình hời hợt với Bác Sơn, thật không cần phải trả giá nhiều như vậy.

Theo Tiêu Hoằng thấy, chỉ cần đạt tới yêu cầu của Bác Sơn, tiện tay thí nghiệm kỹ thuật thẩm thấu năng lượng có tốt không, vậy là được rồi.

Ở trong đầu suv xét hình thức Chiến văn cần chế tạo một lần nữa, Tiêu Hoằng lấy ra Lân Kim, bắt đầu nhanh chóng tạo hình trên Tái thạch, đầu tiên phải điêu khẳc Để văn năm chiều.

Xuống đao thật tùy ý, hoàn toàn là điêu khẳc theo dạng thí nghiệm thử.

Bởi vì trước đó Tiêu Hoằng đã có trụ cột tạo hình rất nhiều Chiến văn, bởi vậy ng0ại trừ kỹ thuật Để văn năm chiều, ít nhiều còn tốn chút thời gian, những chỗ còn lại đều vô cùng nhanh, giống như cầm bút vẽ vời trên Tái thạch.

20 phút sau, Tái thạch trong tay đã được Tiêu Hoằng điêu khẳc ra. Đặt Tái thạch sang một bên, Tiêu Hoằng tiếp tục chế tạo Ma Văn thẩm thấu năng lượng mà mình cải tiến, đồng thời cũng sử dụng kỹ thuật Để văn năm chiều, vừa chế tạo đồng thời pha chế Ma Văn dịch cần thiết.

Sau đó đặt Ma Văn thẩm thấu năng lượng chế tạo xong, phủ lên Ma Văn dịch đặc biệt chế tạo.

Một lát sau, trong hai bình thủy tinh bằng ngón cái trước mặt Tiêu Hoằng, Ma Văn dịch màu da cam tản ra chút ánh huỳnh quang.

Mỗi một Ma Văn dịch có bỏ thêm phấn mạt Hàn băng vạn năm, Tiêu Hoằng rót Ma Văn dịch vào trong văn lộ Tái thạch, sau đó kích hoạt.

Một loạt động tác này mới là mấu chốt trong mấu chốt đối với Tiêu Hoằng, cũng là bước quan trọng quvết định kỹ thuật thẩm thấu năng lượng có thể ứng được vào Ma Văn hay không.

Làm cho Tiêu Hoằng thấy may mắn, đó là toàn bộ quá trình vô cùng thuận lợi, mọi thứ đều bình thường.

Nhìn Ma Văn mới tinh trong tay, trên Tái thạch Áo đinh màu xám, văn lộ màu cam và vàng đan xen, nhìn rất lưu loát nhưng vô cùng hoa lệ. ngoại trừ Để văn giống như đốm sáng trên bầu trời, trên chủ văn được ứng dụng Ma Văn thẩm thấu nãng lượng, thường thường hiện lên hào quang nhiều màu nhàn nhạt, hòa lẫn cùng Để văn trở nên xinh đẹp.

Chỉ nhìn từ bề ngoài, nó cũng đã cao hơn một cấp so với Ma Văn bình thường.

Đưa ngự lực của mình vào trong, Tiêu Hoằng cảm nhận rõ được 10. 000 cổ năng lượng tươi sống, bên trong mỗi một cổ năng lượng đều ẩn chứa một tia kỳ dị, năng lượng bị đóng kín như sẵn sàng bùng phát. Đây chính là hiệu quả của kỹ thuật thẩm thấu năng lượng tạo thành, cũng là thứ mà Tiêu Hoằng muốn nhìn thấy.

Cầm khối Ma Văn mới tinh này, đi tới chỗ bằng phẳng đằng sau nhà gỗ, Tiêu Hoằng khởi động nó lên. Quá trình khởi động rất trôi chảy, chớp mắt là Tiêu Hoằng cảm thấy trong cánh tay tràn ngập năng lượng cực kỳ sinh động.

Cánh tay hơi động đậy, dâv xích màu cam vụt một cái mọc ra từ tay Tiêu Hoằng, đầu dâv xích còn có chùy năng lượng phủ đầv gai nhọn, nhìn không khác gì Lưu tinh chùy.

Liếc trong cây cối có một tảng đá lớn cao chừng 2m, mọc đầy rêu xanh, Tiêu Hoằng đột nhiên điều động Ngự lực, vung tay lên, ném Lưu tinh chùy năng lượng trong tay đánh sang đó.

Nhổm dịch Lãng Khách

Người dich taneoka

Ma Ngân Đình Vũ

Chùy năng lượng văng ra, dây xích nhanh chóng kéo dài, Tiêu Hoằng cảm nhận được cổ năng lượng khép kín hoàn toàn được phóng thích ra.

Sau một tiếng nổ, khối đá cao 2m kia đã bị nổ không còn, hơn nữa ở chỗ kia hình thành một cái hố sâu. Tiếp theo, hai gốc cây to như eo người cùng ngã xuống.

- Cũng không tệ, thành công rồi.


Nhìn cảnh tượng cách đó 10m, Tiêu Hoằng không khỏi hiện lên mỉm cười vui vẻ.

Không phải là vì Chiến văn loại độn kích, mà là Tiêu Hoằng phát minh phương pháp thẩm thấu năng lượng thành công, đạt tới hiệu quả cường hóa Ma Văn.

Tăng lên tính năng, tuy rằng chỉ tương đương với một nửa văn trong văn, nhưng tốt xấu gì cũng là tăng lên. Quan trọng hơn là lần này chỉ thử nghiệm, Tiêu Hoằng còn có thể không ngừng cải tiến.

Không thí nghiệm nhiều, thu hồi Chiến văn mới tinh, Tiêu Hoằng quav về nhà gỗ, ăn một chút, Tiêu Hoằng lại vào bàn tiếp tục nghiên cứu.

Lần này, Tiêu Hoằng phải nghiên cứu Ôn nhuận dịch mở rộng sang kỹ thuật khác, đó là chế tạo nước thuốc kiểu mới có thể giúp tăng lên Ngự lực, đây cũng là thứ mà Tiêu Hoằng đang cần gấp.

Bởi vì muốn có thành tựu, thì phải không ngừng tãng lên Ngự lực. Còn bây giờ, đã không có máu Kim quan điêu, cũng không có hang động Mặc ngân, Tiêu Hoằng chỉ có thể nghĩ cách khác, tìm kiếm cách khác tăng cường Ngự lực của mình.

Mọi chuvện phải dựa vào chính mình, đây là thói quen mà Tiêu Hoằng hình thành trong hoàn cảnh cô độc lâu dài.

Cứ thế, Tiêu Hoằng nghiên cứu đến mười mấy tiếng, ngoại trừ ngẫu nhiên uống chút nước, phần lớn thời gian đều không động đậy, đầu óc không ngừng vận hành cao tốc.

Kỹ thuật chủ yếu vận dụng đặc tính lớn nhất của Ôn nhuận dịch, đó là tiếp xúc với ngự lực sẽ nhanh chóng bốc hơi, cho ngự lực dễ hấp thu.

Thoáng cái một ngày trôi qua, Tiêu Hoằng đã có đột phá trong nghiên cứu nước thuốc tăng lên ngự lực, đương nhiên cái này phải quv kết cho Tát Già giúp đỡ hôm qua. Tuv rằng thầm hạ quvết tâm không quấy rầy Tát Già, nhưng bị mấy chục chỗ khó vây khốn, Tiêu Hoằng liền không nhịn được.

Đồng thời, hôm nay là ngày ước định giao hàng với Bác Sơn.

Lúc này, Bác Sơn đang không sảnh tiếp khác Tàng thư các, rít gào vào Ma Văn thông tin.

- Cái gì? Một cái Ma Văn kỹ thuật Để văn hai chiều, ngươi muốn 2000 điểm thành tựu, có phải tiểu tử ngươi điên rồi hay không?

Bác Sơn tràn đầy bất mãn, thét lên.

- Hết cách, bây giờ đều là giá này, chế tạo Chiến văn thế này rất hao tinh lực.

Bên trong Ma Văn thông tin truyền ra tiếng nói của Triệu Quần, giọng nói tùy tiện trịch thượng, còn có chút xa cách.

Trên thực tế, đây là thể hiện của ai có kỹ thuật thì là đại gia.

Vương Bác nhìn Ma Vãn thông tin, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, bây giờ hắn đang cần gấp một cái Ma Văn hộ thân. Chiến văn loại độn kích của hắn trước đó đã hao hết, thử nghĩ xem, đường đường Ngự văn giử Ngự sư cấp bốn, đệ tử của A Di La, lăn lộn đến giờ mà ngay cả Chiến văn thuận tay cũng không có, bi thảm cỡ nào.

Triệu Quần tự nhiên biết rõ, quyết đoán lên giá, bây giờ không chém Bác Sơn một cái, còn chờ khi nào? Triệu Quần cùng biết, dựa vào quan hệ nhân mạch hay là địa vị ở Thánh Đàn của Bác Sơn lúc này, cùng chỉ có thể cầu hắn.

Nhóm dịch Lãng Khách Người dich tcmeoka

Ma Ngân vipvanda

Đình Vũ

- Sao rồi? Nghỉ xong chưa? Ta bận nhiều chuyện.

Triệu Quần lại thúc giục.


-Cái này...

Bác Sơn ngẫm lại một lát. vừa định đáp ứng, trong đầu bỗng nhớ tới mấy ngày. trước có tiểu tử đội mù rơm kia. Tuv rằng tiểu tử kia nói rằng biêt kỹ thuật Để văn năm chiều, Bác Sơn không tin tưởng được, nhưng nếu lỡ như biết thì sao? Cho dù tỷ lệ là 1% cũng được.

- Để cho ta nghĩ mấy giờ đã.

Bác Sơn nói một tiếng, ngắt liên lạc, tiếp theo lục lọi dãv số Tiêu Hoằng để lại, gọi sang cho Tiêu Hoằng.

Lúc này Tiêu Hoằng đang nằm trên dâv thừng khò khò ngủ, hôm qua dày vò Tát Già một đêm, bản thân Tiêu Hoằng cũng mệt chết được.

Bỗng nhiên cảm nhận được trên bàn có chấn động, Tiêu Hoằng mới hé mắt, tiếp theo ngáp ngũ nhảy khỏi dây thừng, nhận cuộc gọi.

-Ai?

Tiêu Hoằng hỏi.

- Bác Sơn, không phải ngươi đáp ứng chế tạo Chiến văn cho ta hay sao? Sao rồi?

Bác Sơn hỏi, đương nhiên hắn cũng không có hy vọng gì. Nếu Tiêu Hoằng nói không có, hắn cũng nghĩ kỹ rồi, chỉ là mắng Tiêu Hoằng một chút, phát tiết cơn giận thì xong việc, cũng không định truy cứu gì. Theo hắn thấy, không cần tính toán chi li với một tên ng0ại đồ nhỏ bé.

Về phần Tiêu Hoằng làm cái gì ở Phục Thản Đế Quốc, Bác Sơn quả thật không biết.

- Hôm qua đã chế tạo xong rồi, ngươi tới lấy đi. Vạn thảo viên số 7. Nhớ kỹ, trước khi đi vào nhớ gọi ta, bằng không tự gánh hậu quả.

Tiêu Hoằng không mặn không nhạt đáp.

- Chế tạo xong rồi? ngươi sẽ không gạt ta chứ?

Bác Sơn tràn đầy hoài nghi, hỏi lại.

Tiêu Hoằng không trả lời, trực tiếp ngắt máv. Đúng thế, Tiêu Hoằng thật thích 2500 điểm thành tựu trong tay Bác Sơn, nhưng dù là thích, kiên nhẫn của Tiêu Hoằng vẫn có hạn.

Theo Tiêu Hoằng thấy, có muốn hay không, tùy tiện ném Ma Văn này cho người nào cũng là món tiền lớn. Hơn nữa đã lâu như thế, Tiêu Hoằng cũng biết Để văn năm chiều có giá trị cỡ nào.

Thấy Tiêu Hoằng không giải thích nhiều, trực tiếp ngắt máy, Bác Sơn không khỏi sừng sốt, hắn lần đầu tiên thấy ng0ại đồ kém kiên nhẫn như vậy.

Nhưng ngẫm một lúc, Bác Sơn vẫn định đi xem, Bác Sơn mơ hồ cảm thấy tiểu tử Tiêu Hoằng này có chút không đúng.

Tùy tiện gọi một ng0ại đồ trợ thủ để hắn thay mình trông coi Tàng thư các, Bác Sơn khởi động Lưu văn nhanh chóng chạy tới Vạn thảo viên số 7.

Một đường bụi bặm, trên đường đi tới Vạn thảo viên số 7, trong lòng Bác Sơn vẫn nửa tin nửa ngờ, tràn đầy cảnh giác.

Bác Sơn nhanh chóng đi tới con đường mòn giữa núi đi vào trong thung lũng, xung quanh tĩnh lặng, phong cảnh tuyệt trần.

Nhưng mà lúc Bác Sơn không chút để ý bước vào đường mòn, một gốc cây to che trời bên cạnh đột nhiên có dị động. Bác Sơn chưa phản ứng lại, đối diện hắn xuất hiện hình ảnh mỹ nữ hư ảo, không ngừng lặp lại:

- Xin chào, đã tiến vào vùng cảnh giới của Tiêu đại nhân, ta đã gửi tin tức của ngài cho Tiêu đại nhân. Mời chờ ở đây, nếu không tự sánh hậu quả. Lặp lại...

*****

Nhìn "đại mỹ nữ" đột nhiên nhảy ra, sắc mật Bác Sơn chợt đổi, tiếp theo đánh giá hình ảnh lập thể này.

- Không ngờ được, làm thật là giống, thiếu chút bị dọa. Nhưng mà ta đi vào chỗ do ngoại đồ trông coi, còn cần phải xin phép hay sao, vớ vẩn.

Bác Sơn thì thầm, trực tiếp xuyên qua hình ảnh mỹ nữ, không chút cố kỵ đi tới trước.

Nhưng còn chưa ra mấy bước, thần sắc Bác Sơn liền biến đổi, đột ngột xoay người, tiếp theo trong bụi cỏ có rắn năng lượng màu đen đột ngột bắn ra, cắn về phía đùi Bác Sơn.

Nói thế nào Bác Sơn cũng là Ngự sư cấp bốn, đối mặt công kích cỡ này, Bác Sơn không khỏi toát ra vẻ khinh thường. Nhanh chân lui ra hai bước, lắc mình một cái, liền dễ dàng tránh thoát rắn năng lượng tập kích.

- Chuyện nhỏ, công kích như thế...

Phập! Phập! Phập! Phập...

Bác Sơn chưa nói xong, nháv mắt cảm thấv 7-8 chỗ trên bả vai, đùi truyền tới đau đớn. Quav đầu nhìn, 7-8 con rắn năng luợng đã cắn trên chân hắn.

- Cái gì...

Thấy thế, Bác Sơn cũng phải giật mình.

Chỉ là làm hắn càng giật mình hơn còn ở phía sau, không chờ Bác Sơn phản ứng lại, trên một gốc cây chợt lóe lên ánh sáng, một viên đạn năng lượng bắn vào đầu Bác Sơn.

- Đáng chết, đi mấy bước thôi, không cần hạ sát thủ như thế chứ!

Bác Sơn không khỏi mắng to, tiếp đó theo bản năng mở ra lá chắn phòng hộ.

Chỉ là đạn năng lượng này căn bản không có tính sát thương, trong nháy mắt Bác Sơn mở ra khiên năng lượng, đạn năng lượng đột nhiên nổ tung, hình thành một tấm lưới năng lượng trực tiếp quấn lấy Bác Sơn, sau đó co rút.

Bác Sơn thấy thế giãy giụa mấy cái, lại không thể mở ra được, ngược lại càng giãy giụa càng chặt. Không chỉ như thế, trong bụi cỏ còn có đông đảo rắn năng lượng bắt đầu bò ra, không ngừng mò lên mặt Bác Sơn.

Lúc này sắc mặt Bác Sơn đã hoảng sợ không thôi, không còn chút khinh thường trước đó, trên trán đã toát mồ hôi. Đúng thế, hắn biết những rắn năng lượng này không có độc, nhưng nếu bị mổ trúng con mắt một cái, tuyệt đối sẽ bị thương tật vĩnh viễn.

Nghĩ tới đó, Bác Sơn lại toát mồ hôi.

Quay sang căn nhà gỗ nhỏ, Tiêu Hoằng đang chuẩn bị thức ăn trong phòng bếp, tùy tiện hâm nóng, trộn chung với cơm thừa, vậy là xong.

Chỉ là khi Tiêu Hoằng quay trở lại phòng ngủ, mới thấy được bộ dạng bi thảm của Bác Sơn trên màn hình, sắc mặt không có vẻ đồng tình gì, mà lại có vẻ bực mình.

- Chẳng lẽ ngươi không có nghe được lời cảnh báo trước đó hay sao?

Tiêu Hoằng nhíu mày hỏi.

Lời này cũng được Ma Văn dẫn âm mà Tiêu Hoằng trang bị trong rừng, truyền tới chỗ Bác Sơn.

Về phần Bác Sơn, trên miệng đang có một con rắn năng lượng không những bò qua bò lại, căn bản không thể trả lời, chỉ phải xì xì xèo xèo.

- Thật là...

Tiêu Hoằng bất đắc dĩ, tiếp theo dùng Ma Văn khống chế chính giải trừ cạm bẫv Ma Văn.

Nhỏm dịch Lãng Khách


Người dich taneoka

Ma Ngân vipvanda Đỉnh Vũ

Thoáng cái, lưới năng lượng buộc trên người Bác Sơn cùng rắn năng lượng bò xung quanh liền biến mất, trên đường mòn hình thành đường ánh sáng xanh lục, uốn lượn đi vào trong thung lũng.

- Đi theo đường màu xanh, bằng không còn xuất hiện cái gì, ta không chịu trách nhiệm.

. Lời nói bực bội của Tiêu Hoằng lại truyền tới Bác Sơn.

Nghe lời bực mình của Tiêu Hoằng, trong lòng Bác Sơn tự nhiên có oán khí, nhưng lúc này hắn càng cảm thấy Tiêu Hoằng hơi tà môn, vì thế không dám tùy tiện phát tác. Bộ dạng chật vật đi theo đường ánh sáng xanh, vào trong thung lũng.

Khi Bác Sơn vòng qua ngọn núi, đi vào trong thung lũng, nhìn thấy đầu tiên ruộng Tiên linh thảo xanh mướt, lá cây thật to, trên phiến lá xanh đã xuất hiện màu tím nhạt.

Lại nhìn sang bờ ruộng, Tiêu Hoằng đang ngồi trên ghế mây, trong tay cầm cà mèn nhôm, không ngừng xới cơm, bộ dạng lạnh nhạt.

Chỗ khác biệt lớn nhất so với khi ở Tàng thư các, đó là khí thế.

Còn nhớ lúc ở Tàng thư các, Tiêu Hoằng giống như là ngoại đồ bình thường, thuộc cái loại mọt sách. Nhưng bây giờ, Bác Sơn luôn mơ hồ cảm nhận được áp bách trên người Tiêu Hoằng, loại cảm giác này rất mạnh mẽ.

Có lẽ là đang đứng trên địa bàn của người ta mà thôi, trong lòng Bác Sơn tự giải thích. Chỉ là một tên ngoại đồ, lại có khí thế như vậy, thật là không thấy nhiều.

- Sao rồi? Chiến văn của ta đâu.

Bác Sơn ôm chân, đi tới cạnh Tiêu Hoằng, làm ra vẻ uv nghiêm hỏi.

Cạch.

Tiêu Hoằng nhướng mày, liếc Bác Sơn kế bên, cánh tay phất một cái, ném Chiến văn loại độn kích mới chế tạo hôm qua lên trên bàn.

Liếc Tiêu Hoằng, cùng thức ăn đơn sơ trên tay, Bác Sơn có phần khinh thường. Nhưng khi hắn nhìn vào Ma Văn trên bàn, thần sắc thav đổi, tiếp theo ánh mắt đại biến, khiếp sợ phun trào ra như lũ lụt vỡ đê.

Trên Tái thạch Áo đinh màu xám nhạt, rõ ràng thấy được năm đường Để văn quấn quanh, đốm sáng mỏng manh không ngừng bay múa theo văn lộ, đây chính là biểu hiện đặc thù của ký thuật Để văn.

Hình ảnh này đã làm Bác Sơn cực kỳ rung động, càng làm cho Bác Sơn rung động là trên Chiến văn còn mơ hồ tản ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt. Tuv rằng cực kỳ mỏng manh, nhưng đây là điều mà hắn chưa từng thấy được ở những Ma Văn mình đã gặp.

Tuv rằng văn lộ cho người ta cảm giác thật sống động, nhưng mỗi một đường văn lộ đều tuyệt đối lưu loát tự nhiên, về mặt kết cấu, trong giản dị lại khiến người ta có cảm giác thần bí.

Chỉ trong nháv mắt, Bác Sơn sững tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm Chiến văn loại độn kích. Chỉ cần nhìn bề ngoài, nó đã có tất cả đặc tính tốt nhất của Chiến văn, nhất là sử dụng kỹ thuật Để văn năm chiều đó, nó có ý nghĩa gì? Không cần nói cũng biết, cho dù ở Thánh Đàn cũng khó mà lấy được, trừ khi ngươi là loại người mánh khoé thông thiên, nhưng người như thế lại có bao nhiêu.

Không chỉ thế, Bác Sơn còn có thể cảm nhận được bên trong Chiến văn này còn ẩn chứa một loại lực lượng thần bí, sử dụng kỹ thuật hết sức độc đáo.

Mãi 5 phút sau, Bác Sơn mới hồi thần lại, sau đó vươn tay chuẩn bị cầm lấy Chiến văn.

Nhưng lúc này, Bác Sơn lại thấy một cánh tay thô ráp đã đặt lên trên Chiến văn, là tay của Tiêu Hoằng.

- Huvnh đệ, làm gì đó? Định cướp hả?

Tiêu Hoằng nhướng mày, liếc Bác Sơn, tùy tiện nói, tiếp theo vô tình nhét

Nhóm dịch Lãng Khách Người dỉch taneoka


Ma Ngân vipvanda Đình Vũ

Chiến văn vào túi áo, không để Bác Sơn xem nhiều hơn.

- Cái này... ta muốn xem tính năng của nó, đây cũng là quv định giao dịch.

Bác Sơn khập khiễng nói, ánh mắt đối đãi Tiêu Hoằng đã từ khinh thường biến thành lo lắng kiêng kỵ, còn có mơ hồ cầu khẩn.

Tiêu Hoằng không trả lời, đặt đồ ăn sang một bên, đứng dậy đi ra sau nhà gỗ, Bác Sơn thì đi theo đằng sau.

Bộ dạng trịch thượng trước đó đã sớm biến mất, đồng thời trong lòng Bác Sơn cùng biết rõ, chỉ cần Tiêu Hoằng chế tạo Chiến văn miễn cường đạt tới tiêu chuẩn mình dự đoán, vậy thì dựa vào trình độ của Tiêu Hoằng, tuyệt đối có thể quét ngang từ Vĩnh Ngạn Tinh đến Phạm Cương Tinh.

Chỉ là trong lòng lại khó hiểu, cái quái thai Tiêu Hoằng này từ đâu nháy ra, tại sao trước đó không có nghe danh tiếng gì.

Tiêu Hoằng dẫn Bác Sơn ra ngọn núi phía sau, nơi này bằng phẳng, hơi giống sân thể dục nhỏ, từ chỗ này, Tiêu Hoằng có thể nhìn toàn thể thung lũng nhỏ.

Ở một bên là thác nước róc rách, hoàn cảnh thật xinh đẹp.

Chỉ là Bác Sơn lúc nàv không có lòng dạ thưởng thức. Từ khi lên núi, ánh mắt Bác Sơn vẫn không hề rời khỏi Tiêu Hoằng, nói cho đúng hơn, là Chiến văn loại độn kích trong tav phải Tiêu Hoằng.

Trong lòng đã suy đoán vô số phiên bản, trong đó không bài trừ chỉ là một cái hoa hòe ra dáng, nhưng lúc này Tiêu Hoằng đã quá khẩn trương.

- Chỗ này đi.

Tiêu Hoằng căn bản không hề để ý bộ dạng của Bác Sơn, dừng lại trên đỉnh núi phẳng, nói một tiếng, khởi động Chiến văn loại độn kích.

- Ta đặt cái tên tạm thời cho Chiến văn này, gọi là Lưu Tinh. Trước đó ngươi có nói, tiêu chuẩn yêu cầu là năng lực công kích ít nhất trên 11. 000 điểm, có lực đánh cực mạnh, cùng với năng lực công kích liên tục. Đúng không?

Tiêu Hoằng không nhìn sang Bác Sơn, hỏi.

- Phải, phải.

Bác Sơn gật đầu thật nhanh, ánh mắt hoàn toàn tập trung vào cánh tay Tiêu Hoằng, năm đường Để văn hình thành vòng sáng nhàn nhạt quấn quanh cánh tay Tiêu Hoằng.

Cái này đúng là hàng thật giá thật, Để văn năm chiều không thể giả mạo được, vừa nghĩ thế, trái tim Bác Sơn lại đập thình thịch.

Một lát sau, trong lòng bàn tay Tiêu Hoằng kéo dài ra một sợi dây xích năng lượng Lưu tinh chùy, tiếp theo Tiêu Hoằng trực tiếp đánh về phía khối đá gần đó.

Ầm!

Sau một tiếng nổ, tảng đá cao 2m trước mật Tiêu Hoằng bị đánh nát trong khoảng khắc, nổ tan tại trận.

Tiếp theo, nhìn vào chỗ bị Lưu tinh chùy đánh trúng, đã trở thành một cái hố sâu như thiên thạch rớt trúng.

Bác Sơn nhìn cánh này, dại ra tại chỗ, miệng há hốc. Trình độ phá hoại cỡ này đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn, càng nói rõ Chiến văn Lưu Tinh do Tiêu Hoằng chế tạo ra không hề chỉ có cái mê mà thôi.

Mà là Chiến văn cực mạnh chân thật, chỉ dựa vào cái này, 2500 điểm thành tựu là rất đáng giá.

Nhưng đây chỉ là một cái bắt đầu, tiếp theo Tiêu Hoằng bình thản nói:

- Năng lực công kích bình thường là thế này, ta không tính toán kỹ, nhưng hẳn là vượt quá 11. 000 điểm uv lực. Bây giờ, trình bay năng lực công kích liên tục.

*****

Tiêu Hoằng nói xong, liền nhấc tay, Bác Sơn chỉ nháy mắt một cái, các vị trí trên người Tiêu Hoằng đột ngột bắn ra 9 sợi xích năng lượng, trên đầu mỗi sợi xích đều có chùy năng lượng màu cam.

Nhìn 9 cái chùy năng lượng quân quanh người Tiêu Hoằng, Bác Sơn đã há to miệng, trong lòng run lên. Chỉ nhìn tư thế này là có thể thấy được, Chiến văn Lưu Tinh đó căn bản không đơn giản.

Đồng thời Bác Sơn cũng cảm nhận được, Tiêu Hoằng chỉ có thân phận ngoại đồ này đã triệt để ứng dụng kỹ thuật Để văn năm chiều của A Di La đến cực hạn, không có một chút kém cỏi nào.

Bây giờ trong đầu Bác Sơn đang lo nhất, chẳng lẽ Tiêu Hoằng sẽ bán cho hắn Chiến văn này chỉ với 2500 điểm thành tựu thôi sao?

Kỹ thuật Để văn năm chiều tuyệt đối tinh phẩm, chỉ dựa vào điểm này, ở Thánh Đàn tối thiểu phải 5000 điểm thành tựu mới lấy được, nhưng mà phải có người quen. Nếu không những tên biết kỹ thuật Để văn năm chiều sẽ không thèm để ý tới chút điểm thành tựu như thế, một đám đều là bảo bối của Di Đà Tinh.

Trong lúc Bác Sơn đang suv tư, Tiêu Hoằng ở gần đó đột nhiên chuvển động, kéo theo 9 cái Lưu tinh chùy năng lượng điên cuồng xoay tròn.

Xoay tròn mạnh mẽ, Bác Sơn có thể cảm giác được từng cơn gió lạnh xẹt qua má.

Rầm rầm rầm rầm...

Bác Sơn còn chưa phản ứng, Lưu tinh chùy năng lượng xoay nhanh quanh người Tiêu Hoằng, được khống chế đánh vào một khối đá khác!

Chỉ trong 1 giây, tấn công 9 lần liên tục, 9 tiếng nổ liền nhau, bề mặt tảng đá phía trước đã xuất hiện vô số vết nứt, những chỗ đánh trúng trực tiếp nổ thành hố lớn.

- Đây là công kích liên tục, cảm thấy sao?

Tiêu Hoằng quay đầu nhìn Bác Sơn hỏi.

Bác Sơn không trả lời, đứng nhìn bề mặt tảng đá bị công kích 9 lần, không khỏi nuốt nước miếng. Cả người cứng ngắc, hóa đá tại trận, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, môi khô khốc, sống lưng lạnh buốt.

Bây giờ Bác Sơn mới chân chính cảm nhận được cái gọi là công kích bình thường mà Tiêu Hoằng đã nói chỉ là chuyện nhỏ. Bây giờ mới là màn chính, lực phá hoại như thế, tính kéo dài như vậy, Bác Sơn đã không tường tượng nổi còn có gì tốt hơn Chiến văn này, quá tốt, ít nhất là trong cùng cấp.

Kỹ thuật Để văn năm chiều, tính năng xuất sắc, chỉ dựa vào hai điểm này, Chiến văn Lưu Tinh kia đã đủ ngạo thị toàn bộ Phạm Cương Tinh. Bây giờ trong đầu Bác Sơn chỉ có một ý nghĩ, đó là cho ngươi 2500 điểm thành tựu, mau mau đưa Chiến văn Lưu Tinh cho ta đi.

Nhưng làm Bác Sơn tuyệt đối không ngờ, đó là biểu diễn còn chưa kết thúc.

- Bây giờ kiểm tra chỉ tiêu yêu cầu cuối cùng của ngươi, lực đánh sâu.

Tiêu Hoằng nói xong, hai tay nâng lên đầu, giữa hai tay bắt đầu lóng lánh ánh sáng màu cam.

Lưu tinh chùv năng lượng rậm rạp xuất hiện quanh người Tiêu Hoằng, hơn nữa nhanh chóng tụ tập trên đầu. Tiêu Hoằng giơ cao hai tay, hình thành một cái chùy năng lượng lớn đến 1m.

Tiếp theo Tiêu Hoằng bước nhanh tới trước, điều khiển chùy năng lượng đánh vào tảng đá tràn đầy vết nứt phía trước!

Tiếp theo, tiếng nổ đinh tai nhức óc truyền khắp thung lũng, dọa sợ đám chim

Ầm!

Nhóm dịch Lãng Khách

Ngicời dich taneoka

Ma Ngân vìpvanda Đình Vũ chóc, mặt đất gần đó cũng chấn động.


Ở trước mặt Tiêu Hoằng, tảng đá cao 7-8m đã trực tiếp san bằng!

- Cái... cái này...

Bác Sơn ở sau lưng Tiêu Hoằng nhìn cảnh này, giọng run lên.

-

Hẳn lần đầu tiên nhìn thấy có Chế Văn Sư phát huv Chiến văn Ngự sư cấp bốn ra uy lực lớn đến thế. Càng đáng sợ hơn, đó là Chiến văn Lưu Tinh không chỉ có uv lực lớn, năng lực công kích liên tục, năng lực công kích bình thường đều cực mạnh.

Ở trong Chiến văn loại độn kích, Bác Sơn không thể tưởng tượng được còn có thứ gì tốt hơn nó, trong lòng ngứa ngáy như mèo gãi, hai tay chà xát, bây giờ Bác Sơn sẵn sàng trả mọi giá vì Chiến văn trong tay Tiêu Hoằng.

- Đây là tính năng cơ bản của Chiến văn Lưu Tinh, còn có những công năng khác, ta sẽ không thí nghiệm, không có thời gian.

Tiêu Hoằng thu hồi Chiến văn Lưu Tinh, tới trước Bác Sơn nói, trong tay không ngừng lắc lắc Chiến văn Lưu Tinh một cách tùy tiện.

- Vâng, vâng.

Bác Sơn vội vàng đáp, hơi cúi người xuống. vốn dáng người ngang bằng Tiêu Hoằng, lúc nàv trực tiếp thấp hơn Tiêu Hoằng nửa cái đầu, ánh mắt không ngừng lên xuống qua lại theo Chiến văn Lưu Tinh lắc lư trong tay Tiêu Hoằng, sợ Tiêu Hoằng vô ý đánh rơi. Tuv rằng rớt không vỡ, nhưng trầy trụa một hai đường cùng đủ khiến ngừoi ta đau lòng.

- Vậy, bây giờ, có phải nên...

Bác Sơn nói, tiếp theo vươn tay qua muốn cầm lấy Chiến văn Lưu Tinh.

Không khéo là tốc độ phản ứng của Tiêu Hoằng nhanh hơn Bác Sơn nhiều, chộp lấy Chiến văn Lưu Tinh cầm chắc trong tay.

- Sao hả? Huvnh đệ, muốn cướp sao?

Tiêu Hoằng nói.

- Không! Không phải! Ta chỉ là... ngài xem, cái này... Ta...

Bác Sơn ấp Úng cả buổi cũng không tổ hợp được một câu đầy đủ, toàn bộ lòng dạ đều đạt vào Chiến văn Lưu Tinh.

- Tóm lại, 2500 điểm thành tựu đâu, không được thiếu một điểm.

Tiêu Hoằng nói từng chữ một, lạnh lùng bình tĩnh hơn Bác Sơn nhiều.

Đúng vậy, Chiến văn Lưu Tinh ở trong mắt Bác Sơn là chí bảo, nhưng trong mẳt Tiêu Hoằng chỉ là vật bình thường thôi.

Tiêu Hoằng có thể tùy tiện chế tạo một cái, cũng có thể tùy tiện chế ra một đống lớn.

- Hiểu rồi, hiểu rồi.

Đầu óc Bác Sơn gần như trống rỗng, chỉ có một thứ duy nhất còn tồn tại, đó là Chiến văn Lưu Tinh.

Nói xong, Bác Sơn đã đưa Sức văn thân phận của mình cho Tiêu Hoằng.

Theo lẽ thường, Bác Sơn thường ngày tỉnh táo hơn người, nhất quvết sẽ không tùy tiện đưa Sức văn thân phận của mình cho người khác. Nhưng lúc này, đối mặt Chiến văn Lưu Tinh, Bác Sơn đã không chú ý gì nừa.

Đối mặt với Tiêu Hoằng, bộ dáng như tiểu đệ cho ngươi tùy tiện sai khiến.

Ánh mẳt Tiêu Hoằng không có chút dao động, chẳp tay sau lưng quav xuống núi, Bác Sơn cúi đầu khom lưng đi theo đằng sau.

Thật khó tưởng tượng, Tiêu Hoằng này là ng0ại đồ, Bác Sơn mới là đệ tử A Di La. Nhưng cái này cùng đã một lần nửa xác nhận câu nói đó: có kỹ thuật, chính là cao hơn người khác.

Quav lại nhà gỗ, trong phòng khách có Ma Văn quản lý tư liệu, chỉ là dường


Nhóm dịch Lãng Khách

Người dich taneoka

Ma Ngân vipvanda Đình Vũ như đã lâu không sử dụng, bên trong phủ kín bụi đất.

Khởi động Ma Văn quản lý tư liệu. gắn Sức văn thân phận của Bác Sơn vào, lúc này có thể thấy được dữ liệu của Bác Sơn. điểm thành tựu: 8100 điếm.

- Nhìn kỹ, trừ 2500 điếm thành tựu, chuyển cho ta.

' Tiêu Hoằng vẫn bình thường như không, tiếp theo ở ngay mặt Bác Sơn, trừ đi 2500 điểm thành tựu chuyển sang Sức văn thân phận của mình. Sau đó tháo Sức văn thân phận của Bác Sơn và Chiến văn Lưu Tinh, cùng đật vào trong tay Bác Sơn.

Nhìn Bác Sơn, hai tay cầm Chiến văn Lưu Tinh, nhìn Ma Văn hoa lệ, trong lòng vô cùng kích động. Từ khi trở thành Ngự sư, Bác Sơn chưa từng được sử dụng Chiến văn có tính năng nổi trội, lần này đúng là cùng khổ đã qua mát lành đã tới.

Nghĩ đến đây, trong lòng Bác Sơn trăm mối ngổn ngang, cánh tay hưng phấn không ngừng run run.

Trái lại Tiêu Hoằng lấy được 2500 điếm thành tựu, liền không để ý tới Bác Sơn, đi vào phòng ngủ bất đầu tiếp tục nghiên cứu nước thuốc giúp tăng lên Ngự lực.

Bác Sơn ở phòng khách vẫn chưa qua thời kỳ hưng phấn, xem xét cả buổi, mới cẩn thận rót Ngự lực vào Chiến văn Lưu Tinh.

Kết quả, thần sắc Bác Sơn lại thay đổi, lúc này hắn chân chính cảm nhận được trong Chiến văn Lưu Tinh có hơn 10. 000 cổ năng lượng, mạnh mẽ giáng cho Bác Sơn một cái bất ngờ.

Vốn Bác Sơn cho rằng Chiến văn tốt như thế có hơn 1000 cổ đã là rất tốt, nhưng sự thật là số cố năng lượng đã gấp 10 lần con số hắn dự đoán!

Nhiều cổ năng lượng như thế, đủ cho Bác Sơn sử dụng Chiến văn Lưu Tinh không chút kiêng dè, mấy năm tương lại cùng không lo hao hết Chiến văn.

Trong nháy mắt, Bác Sơn hưng phấn suýt nữa ngất đi, cảm thấy thân mình bay bổng như đang nằm mơ, hơn nữa còn đang nằm giấc mơ tuyệt vời.

Qua hồi lâu, Bác Sơn khôn ngoan khôi phục một chút lý trí, vừa định rời đi. Bước chân vừa dời, liền khựng lại, ánh mắt chuyển sang phòng ngủ, Tiêu Hoằng đang tập trung nghiên cứu trong đó.

Một vị đại sư chế văn nắm giữ kỹ thuật Để văn năm chiều, Bác Sơn không có lý do không làm quen.

Ở Phạm Cương Tinh, tuy rằng nhân duvên của Bác Sơn còn được, nhưng nếu đi lên trên nữa, Bác Sơn không có đệ tử cao cấp vững vàng bảo hộ. Đây cũng là vì cái gì ngay cả Triệu Quần cùng dám chém giá với hắn, về phần Hà Bác Tư, căn bản không chú ý tới Bác Sơn.

Trước mắt, theo Bác Sơn thấy đây là cơ hội, là cơ hội tốt nhất. Có thể kéo quan hệ tới với Tiêu Hoằng, sau này còn cần rầu rĩ vì Chiến văn hay sao?

Nghĩ thế, Bác Sơn liền rón rén vào phòng ngủ của Tiêu Hoằng, vẻ mặt a dua nịnh nọt.

- Còn có chuyện gì?

Tiêu Hoằng không nhìn Bác Sơn, lật sách, lên tiếng hỏi.

- Không... Không có chuvện gì, chỉ là muốn nói lời cảm ơn với ngài.

Bác Sơn đến cạnh Tiêu Hoằng, vẻ mặt nịnh nọt, so sánh với uv nghiêm bất mãn khi mới đến, lập tức từ đại gia biến thành cháu ba đời của Tiêu Hoằng.

- Cảm ơn thì miễn đi, giữa ngươi và ta thuộc giao dịch công bằng, không cần nói cảm ơn cái gì.

Tiêu Hoằng bình thản như không đáp lại, ánh mắt hờ hững

Crypto.com Exchange

Chương (1-1129)